|
Có 1 câu chuyện giữa Chúa Giêsu và người thanh niên như sau:
Người thanh niên thưa với Chúa:
-Lạy Chúa,mỗi lần đến với Chúa qua toà giải tội này đời con được tái sinh,con hạnh phúc và yêu đời hơn,nhưng sao con vẫn ngại ngùng hả Chúa?
Trên Thánh Giá,Chúa nhìn anh thanh niên và trả lời:
-Con ạ,ma quỷ rất sợ toà giải tội.Nơi đây là trận chiến thảm bại của nó.Con có kinh nghiệm mỗi lần đến với Cha rồi về,lòng con vui hơn,cuộc đời nhẹ thênh thang,nhưng con vẫn ngại ma quỷ không muốn buông tha 1 người đang trên đường thuộc về nó.Lúc nào con ngại toà giải tội,lúc ấy ma quỷ gần con nhất.Nó đang giữ chân con lại,chính lúc đó con cần toà giải tội hơn lúc nào hết.
-Thưa Chúa,Chúa biết mọi tội con rồi sao con lại còn phải đến đây,sao Chúa không tha cho con luôn đi?
-Con rất yêu quý của Cha,con hiểu lầm tình yêu Cha trong toà giải tội này rồi.Lòng Cha luôn bao dung,con không nhớ trước khi người con hoang đàng trong Phúc Âm trở về,Cha nó đã mong chờ nó thế nào sao?Mong nó về là đã tha thứ hết rồi.Cha nó có hỏi tội nó đâu?Cũng vậy,trước khi con đến đây,ngay khi con phạm tội hôm đó lòng Cha buồn khôn tả.Con phạm tội xong,con bước đi u buồn,lững thững con giấu giếm Cha,con giấu mọi người xung quanh.Cha thấy thương con quá đỗi,Cha đã tha tội cho con ngay từ hôm đó.
Người thanh niên im lặng lắng nghe,anh trầm ngâm suy nghĩ.Ngài nói tiếp:
-Cha chán tội,Cha không muốn nghĩ đến tội.Cha chỉ nghĩ đến tình thương và sự đau khổ.Cha ấy con lầm lũi đi không dám ngươc 1nhìn trời,con giấu diếm Cha.Con rước lễ mà lòng con chán ngán,Cha biết con đau khổ,Cha nghĩ đến khổađau trong con.Con ạ,con là con của Cha.
Chúa mới nói tới đó,người thanh niên cúi xuống quỳ xuống ghế và bắt đầu chảy nước mắt.Trong dòng nươc 1mắt,người thanh niên cố nói như muốn trách Chúa thêm:
-Thế sao con lại phải đến đây?
-Con yêu quý,con thấy chỉ khi nào người con hoang đàng trở về,nó mới có cái ăn.Nếu không về,nó đã chết đói bên bầy heo.Cho dù người Cha tha lâu rồi,nhưng không về nó vẫn chết đói.Sự tah thứ đã được ban ra,nhưng để lãnh nhận con phải giơ tay ra.Nhà Cha có cơm gạo nhưng con sẽ đói nếu không ăn.Con hiểu ý của cha không?
Cũng như chiều nay,khi con ngồi trầm ngâm trong nhà thờ,Cha thấy con,thấy rõ con.Cha tha cho con lâu rồi,Cha tha cho con khi con bước đi buồn bã vì tội con.Cha thương và Cha tha ngay.
Trong tiếng xót xa,người thanh niên hỏi Chúa:
-Cha tha sao lòng con cứ bối rối hoang vu?
-Con ạ,con không thể cảm nghiệm được tình thương của Cha cho đến khi con giơ tay lãnh nhận.Huyền diệu của tình yêu là khi nào người kia lãnh nhận,tình yêu ấy mới thật sự thành tình yêu.Sự cao cả của tình yêu là tự do nên tình yêu không bao giờ đến từ 1 phía.Khác biệt huyền diuệ của tình yêu và sự thù ghét là sự tự do ấy.Khi thù ghét,người ta dùng bạo lực bắt người kia đau khổ.Tình yêu không thế,phải có người nhận tình yêu mới là tình yêu.Tình yêu cho đi không người nhận,tình yêu sẽ trở về lại với người đã trao ban.Người con hoang đàng nếu không trở về thì sẽ không cảm nhận được tha thứ,không cảm nghiệm được tình thương của Cha.Cho dù người Cha có đẩy tình thương và sự tha thứ đi tìm nó,cũng sẽ không gặp nó.
Người thanh niên lắng nghe,quỳ gối im lặng.Và Cháu nói tiếp:
-Con không đến toà giải tội để tìm sự tha thứ,nhưng để cảm nghiệm sự tha thứ.Cũng như người con hoang đàng,không phải về để Cha tha,mà cảm nghiệm sự tha thứ và được sống.
Ngày con phạm tội,con ơi con bước đi u buồn,con không dám nhìn Cha.Trên Thập Giá,Ch anhìn xuống tội nghiệp con.Về phần Cha,Cha tha thứ cho con.Nhưng để cảm nhận tình yêu đó vào trong tâm hồn con,lại tuỳ vào con lãnh nhận hay không?
Con yêu dấu,khi con đến toà giải tội giơ tay lãnh nhận,tình yêu là ơn Cứu Độ trên bàn tay mang dấu đinh ở cây Thánh Giá này đổ xuống trên con.
Cha quý ơn sủng của Cha vì bàn tay Cha rất đau,nên khi cho ai ơn sủnấy Cha nhớ người đó mãi mãi.Con có thể quên ngày hôm nay,cũng như con đã quên những lần xưng tội trước,vì khi con lãnh nhận con chỉ giơ tay.Tay con không đau như tay Cha.Còn Cha,Cha không thể quên con vì tay Chabị đong 1đinh nên rất đau đớn với ơn sủng này.
Con ơi,khi nào cho ai ân sủng ấy,Cha luôn nhớ người đó.
Người thanh niên cúi đầu,nói với Chúa:
-Lạy Cha,xin xót thương con.Xin cho con được cảm nghiệm tình thương vô bờ của Cha.
Chúa nhìn người thanh niên,chậm rãi nâng bàn tay rất đau đớn,ôm người thanh niên.Người thanh niên cúi đầu lãnh nhận,mắt đẫm lệ và tâm hồn bình an thật sự.
(LM.Nguyễn Tầm Thường) Mong rằng khi đọc xong bài chia sẻ này,bạn phần nào cảm nhận được tình yêu cảu Chúa trong toà giải tội,nơi mà Chúa chúng ta ban phát tình yêu cảu Ngài cho con cái của Ngài. |
|