"Mến tặng các bạn TV đang còn cắp sách đến trường!"
Anh muốn hát gởi tặng em tất cả.
Cho tình em chín mọng ửng vành môi.
Muốn rung nhẹ hạnh phúc ngọt cành vui.
Mùa sai quả rơi đầy vào trang sách.
Yêu lắm đấy đôi má hồng tươi mát.
Thắm nồng khi bắt được trộm nhìn anh.
Nói anh nghe sao buồn ngắm quẩn quanh.
Anh sợ lắm khi hồn thơ trầm lắng.
Muốn hỏi em có yêu loài hoa nắng.
Tàng phượng nghiêng ru mát dưới sân trường.
Viết - giấy - mực em dấy mộng làm hương.
Sao chẳng tỏa cùng đường anh đến lớp.
Như tràn trề ngọt mềm môi em mớm.
Tuổi phượng hồng anh đổi mộng làm thơ.
Biết tình anh chẳng đủ nghĩa mong chờ.
Nên thức vội để mong trời mau sáng.
Rồi mơ nắng để mỗi lần anh hát.
Có hương thơm tỏa đến khắp muôn người.
Có tình anh trên môi nhỏ xinh tươi.
Như loài nắng vẫn hôn tròn hoa lá.
Anh mong nắng đến cho gần đôi má.
Cho làn da căng ngọt mỗi lần hôn.
Từ nơi ấy những giọt nắng bé con.
Tròn vui vẻ : hoa mặt trời trinh nữ.
Và yêu nắng để đêm về anh nhớ.
Có em ngoan đang sách vở như mình.
Đang làm thơ yêu lứa tuổi công viên.
Cùng anh thức để mong trời mau sáng.
Thôi thì em hãy yêu loài hoa nắng.
Sáng ngân nga anh hòa dạo âm đàn.
Yêu tất cả đôi ta cùng câu hát.
Để không còn anh mơ nắng môi em.
------
Từ Nhật Ký thơ 27 năm cũ
(3/1/1983 “Mộng tỉnh yêu em”)
Giờ nơi ấy đã thành trường cũ
Lớp học xưa giờ có kẻ khác ngồi
Bạn bè tôi giờ mỗi đứa một nơi
Để thầm gọi ngày xưa ơi trong tâm khảm
Thuở ngày xưa với hoa vàng và nắng nhạt
Với gió hiu hiu và mây nhở nhơ bay
Với tiếng cười râm ran dưới tán cây
Với những giận hờn dại khờ của một thời tuổi trẻ
Thời gian ơi sao trôi qua thật khẽ
Để bạn bè không kịp ngoái nhìn nhau
Để lời thương chưa nói lên câu
Để lưu bút chuyền tay nhau thật vội
Để phượng rơi trên sân trường tiếc nuối
Để ve kêu như lời hát chia tay
Để hạt bùi nào làm mắt cay cay
Để vẹn nguyên trong tôi thời áo trắng…
Hic,...mỗi lần ghé vào box thơ này, cũng nghía qua topic này, ròi nhớ lạ lúc còn học phổ thông, nhớ quá đi hoi.
Kí ức tuổi học trò
Tuổi học trò là chùm hoa đẹp nhất
tựa giấc mơ khao khát thoáng qua đời học sinh là từng trang sách nhỏ nhẹ nhàng thôi nhưng đủ nhớ nhung rồi chùm hoa kia dễ phai tàn trước gió tình bạn bè đâu dễ tàn như hoa giấc mơ kia tỉnh lại không còn nữa tháng năm trôi kỉ niệm vẫn trong lòng đời học sinh trôi mau trôi mau một khi đã đi không bao giờ trở lại nhưng kí ức trên sân trường đầy nắng vẫn ngọt ngào theo mãi đến mai sau