|
LỐI HẸP TIẾN SÂU VÀO THƠ ĐẠO (BTDL 2)
Dừng chân đứng lại: trời, non, nước,
Một mảnh tình riêng Chúa với ta.
Câu thơ nguyên thuỷ của Bà Huyện Thanh Quan là “Một mảnh tình riêng ta với ta”. Chỉ cần thay một trong hai chữ “ta” bằng chữ “Chúa”, thực tại trở nên khác hẳn, không còn cái ảm đạm, u hoài, phiền muộn, nhưng có một hơi ấm. Chỗ khác nhau giữa thơ đời và thơ đạo là sự hiện diện của Thiên Chúa, hay nói đúng hơn, sự gặp gỡ thân tình giữa nguời thơ với Thiên Chúa. Kinh nghiệm gặp gỡ ấy có nhiều múc độ. Muốn lượng giá một bài thơ đạo, cần xác định xem cảm nghiệm trong bài thơ ấy đứng chỗ nào trên hành trình tâm linh.
1. BA CHIỀU CỦA ĐỜI SỐNG TÂM LINH
Trên hành trình tâm linh, người ta nói đến ba con đường: thanh tẩy, tiến đức hay quang minh (được soi sáng) và kết hiệp (hiệp nhất). Thoạt đầu ta có cảm tưởng đó là ba giai đoạn kế tiếp nhau, tựa như ba giai đoạn của Lịch sử Cứu rỗi: Cựu Ước, Đức Kitô và Hội Thánh. Thế nhưng nhìn kỹ mới thấy đó là ba chiều kích hay góc độ của bất cứ giai đoạn nào. Người tín hữu mới hay chị nữ tu Dòng Kín, khi dự thánh lễ đều trải qua ba lời mời gọi: lời mời gọi của kinh Tôi Thú Nhận, của việc lắng nghe Lời Chúa và của việc rước Mình và Máu Thánh Chúa, tức là đi qua một cử hành với ba chiều kích thanh tẩy, được soi sáng và hiệp nhất.
Nhìn lại kinh nghiệm bản thân, bạn có thể thấy rõ mỗi giai đoạn đời bạn đều sống cả ba khía cạnh ấy của đời tâm linh, nhưng mỗi giai đoạn có một màu sắc hay mức độ riêng. Bình thường, càng lúc người ta càng tiến sâu vào bên trong nơi cả ba khía cạnh; tuy nhiên cũng có những trường hợp sau một thời gian tiến vào bên trong, người ta lại lọt ra phía ngoài.
Muốn dễ hình dung bước tiến từ ngoài vào trong, có thể xem nơi việc thanh tẩy theo kinh nghiệm của Thánh Gioan Thánh Giá. Theo đó, trước hết ta thanh tẩy các giác quan bên ngoài, tiếp đến, thanh tẩy các quan năng bên trong: trí năng, trí nhớ (ký ức, thành kiến, tưởng tượng) và lòng muốn. Đó là sự thanh tẩy chủ động. Bên cạnh đó còn có sự thanh tẩy thụ động, chẳng hạn những điều bất ngờ và trái ý giữa đời thường.
Kinh nghiệm được soi sáng khi đọc hay nghe Lời Chúa cũng thế. Có cái nghe, hiểu và cảm hời hợt; có cái nghe, hiểu và cảm sâu xa.
Kinh nghiệm hiệp nhất khi rước lễ cũng thế, hời hợt hoặc sâu xa.
2. BA CHIỀU KÍCH TÂM LINH NƠI THƠ ĐẠO
Trong thơ đạo, ta cũng thấy ba nội dung tương ứng ba giai đoạn của hành trình tâm linh: Thơ ký sự và giáo huấn (luân lý, kể chuyện răn đời, thanh tẩy), thơ Cầu nguyện và Diễn giải Tin Mừng (trình bày chân lý khách quan, được soi sáng) và thơ trữ tình (cảm tác, cảm nghiệm chủ quan, hiệp nhất). Tựa như ba bước từ thấp lên cao hoặc ba vòng từ ngoài vào trong. Đồng thời ở mỗi bước hay mỗi vòng ấy đều có cả thanh tẩy, quang minh và hiệp nhất. Trong thơ giáo huấn vẫn có thể bắt gặp bóng dáng của quang minh và kinh nghiệm hiệp nhất; khởi điểm thơ diễn giải Tin Mừng là quang minh nhưng vẫn có cả thanh tẩy và hiệp nhất, đồng thời trong trữ tình vẫn có cả chiều kích được soi sáng và nhu cầu được thanh tẩy. Vì thế lắm bài thơ có thể xếp vào hai loại cùng một lúc.
Trên đường đi giúp tĩnh tâm, tôi nhận được một CD nhạc mới toanh, chưa phát hành. Tôi nghe rất thích thú. Có cả những bài nói đến tội lỗi nhân loại và mời gọi hoán cải. Tôi chọn ba bài cho nhóm tĩnh tâm nghe. Thế nhưng có vẻ bị lạc điệu. CD này mang phong cách rộn ràng lễ hội chứ không phải là một CD cầu nguyện. Đúng hơn, tính cầu nguyện của nó là cầu nguyện trong lễ hội ngoài trời chứ không phải cầu nguyện bên trong của tĩnh tâm. Nó tốt để nghe lúc khác nhưng đưa vào cuộc tĩnh tâm có thể phản tác dụng.
Phần nào ta có thể so sánh 3 loại thơ đạo trên đây với 3 CD nhạc đạo: 1 CD hò vè, 1 CD vui tươi đượm màu sắc lễ hội và 1 CD những bài ca giúp cầu nguyện trầm lắng. Mỗi loại có chuẩn mực của nó. Đôi khi ta gặp một CD cầu nguyện thua xa CD hò vè từ hình thức đến nội dung. Điều chúng ta đang nói đây giả định những CD có chất lượng.
3. MINH HOẠ BA NỘI DUNG THƠ ĐẠO
Thơ giáo huấn:
Có những người làm thơ giáo huấn chỉ thuần tuý là vè, chỉ cốt có vần có điệu. Thế nhưng cũng có những bài để lộ cả chiều sâu quang minh và hiệp nhất. Ví dụ những câu ru em trong quyển Đào Tạo Nhân Bản của TGM Nha Trang.
Cái ngủ, mày ngủ cho ngon,
Yêu người mến Chúa cho tròn đạo ngay.
Cái ngủ, mày ngủ cho say,
Thương cha mến mẹ thì mày mới nên.
Em ơi em ngủ hay chưa,
Có nghe ngọn gió nó đưa bên ngoài.
Yêu ai ta nhớ tên hoài,
Yêu Ngài ta tạc tên Ngài trong tim.
Thơ Cầu nguyện và Diễn giải Tin Mừng:
Hoàng Diệp: Mt 11,25
Mt 11,25:
Con ưa ngắm nhìn đôi mắt Thánh Trẻ
Khi ngó lên trời thỏ thẻ cùng Cha.
Đẹp làm sao! rực rỡ sáng lòa
Vì thấu suốt càn khôn vũ trụ.
(CON NGỢI KHEN CHA)
Nguyễn Xuân Văn:
Xin trích vài câu từ Sứ điệp Tình thương của tác giả linh mục nhà thơ này (Mt 4,12-17):
Lần đầu tiếp xúc dân tình,
Chúa đem ý tứ Thánh Kinh gieo vần :
"Người ơi! Trời vỡ sông Ngân,
Nước Trời chảy đến bên chân người rồi.
Ơn trời xuống một lần thôi,
Hãy mau tẩy lốt bùn hôi đời mình".
(1079-1084)
Trong làng thơ đạo khó có ai khéo chơi chữ được như cha Nguyễn Xuân Văn. Nước Trời của tiếng Việt vừa hiểu được là Vương quốc của Thiên Chúa vừa hiểu được là ơn cứu độ tràn lan như cơn hồng thuỷ phúc lộc tự trời tuôn chảy xuống. Nước để nuôi sống mà cũng để thanh tẩy. Tác giả nói đến thanh tẩy mà ta lại thấy rực sáng quang minh và đồng thời để lộ cả chiều sâu hiệp nhất thăm thẳm của linh hồn ông.
Xuân Ly Băng
Không chỉ nổi tiếng với gần cả ngàn bài thơ trữ tình, Đức Ông nhà thơ Xuân Ly Băng còn để lại cho đời một khối lượng lớn thơ giáo huấn cũng như thơ cầu nguyện và diễn giải Tin Mừng, nổi bật nhất là tập Bài Ca Thương Khó. Tác phẩm này không chỉ cho thấy chiều sâu hiệp nhất của tác giả mà còn đưa nhiều tâm hồn vào chiều sâu hiệp nhất.
Dềnh dàng bước ngắn bước dài,
Bước cao bước thấp, ngã hai ba lần.
Bay lên nhớn nhác chim rừng,
Hoa trưa thẹn nắng rưng rưng nhụy vàng.
(795-798)
Thơ trữ tình:
Xin giới thiệu một bài trong Giải thơ văn thiếu nhi Giáng Sinh 2007, Giáo xứ Cây Rỏi, Giáo phận Quy Nhơn:
Cho tôi được làm hang Bêlem
Để đón chào con Chúa ra đời
Cho tôi được làm máng cỏ nhỏ
Để tôi được Chúa ngự vào trong
…
Cho tôi làm vì sao lấp lánh
Để dẫn đường cho các vua
Cho tôi được làm ba vua
Để dâng Ngài của lễ
Nhưng tôi chỉ là tôi
Một trẻ thơ nhỏ bé
Vui mừng trong đêm Thánh
Để đón chào Ngôi Lời
Nguyễn Vũ Hồng Kha (12 tuổi) - CHO TÔI
Nữ sĩ Hàn Lệ Thu, qua đời ngày 15-01-2007 tại trại phong Qui Hoà, hưởng thọ 68 tuổi. Ngày 03-5-2003, một số tân linh mục về dâng lễ tạ ơn tại bệnh viện phong Quy Hoà, chị bị đau mắt xung huyết nặng, không đi dự lễ mở tay được, và từ túp lều tranh trong cơn mưa rào, chị viết tặng các cha mới bài “Mở tay” dưới đây. Hai năm trước đó, chị viết tặng các anh em này khi còn là chủng sinh một bài khác là “Đất trông mưa”.
Đường Thủ Lĩnh đi xưa còn ghi dấu
(Con âm-thầm-lặng-le-bước-theo-sau...)
“Đất trông mưa” – Hôm nay mưa rồi đó
Ngực Giêsu ơi! Cho con được nép đầu...
(MỞ TAY)
Một tác giả khác, Trần Mộng Tú:
Con đi vào mùa chay
Cuộc hành trình sa mạc
Bốn mươi ngày con đi
Bàn chân trần trên cát.
(HÀNH TRÌNH SA MẠC)
Một tác giả Đồng Xanh Thơ, Tuyết Mai:
ta còn lại đôi mắt em
lệ mờ,
cay hương trầm nhang khói
lời yêu vội vàng chưa kịp nói
ta nghìn trùng
em khăn gói bể dâu
một thoáng đời có nghĩa gì đâu
ta về vội và em đi rất vội
tháng mười một còn ai thèm gịân dỗi
nghĩa trang buồn nghe giun dế thương thân
(TÌNH CA THÁNG MƯỜI MỘT)
Thêm một tác giả ĐXT, Nguyễn Văn Suớng:
hòn đất ném đi nhưng hòn chì không ném lại
con chỉ xin hoài mà đáp trả chẳng bao nhiêu !
mối tương quan lạ đời lâu dài vẫn bền chặt
Chúa cho hoài và con cứ mãi...xin .
hòn đất ném đi và hòn chì không ném lại
đến muôn đời vẫn cứ thế Chúa ơi !!!
(CHÚA VÀ CON)
4. NÓI RIÊNG VỀ THƠ TRỮ TÌNH
Xin nói riêng về thơ trữ tình.
Thơ Thiền có nét chung là thanh thoát, tác giả dường như đã đạt đạo hoặc ít ra là đang trải qua những giây phút đạt đạo.
Thơ trữ tình trong Đạo Công giáo có thể là hoa quả của sự đạt đạo nhưng không nhất thiết phải thế. Thơ đạo phản ảnh mọi tình huống của hành trình tâm linh và hành trình làm người, từ trẻ em đến người lớn, từ người rất bất toàn đến người đang vươn tới hoàn thiện, do đó có khi thanh thản mà có khi đầy khắc khoải đấu tranh, tìm vượt thoát.
Mà ngay cả khi đã đến tầm đạt đạo như Thánh Gioan Thánh Giá vẫn còn khắc khoải, cái khắc khoải của một trái tim nhức nhối vết thương tình, chạy tìm Người Yêu Dấu. Thử đọc 12 triệt đầu trong 40 triệt của bài “những ca khúc tâm linh”:
TÌNH NƯƠNG
1. Người ẩn nơi nao, Hỡi người Yêu Dấu,
Mà bỏ em rên rỉ?
Như một con nai, Người trốn biệt,
Sau khi đã làm cho em bị thương,
Em chạy ra, gọi với theo Người, thì Người đã đi.
2. Hỡi những người chăn cừu đang bước tới
Ở đó, qua những ràn cừu, tới tận đỉnh cao
Nếu tình cờ các anh thấy
Người tôi yêu mến nhất
Xin nói với chàng rằng tôi liệt nhược, đau khổ và tôi chết.
Đọc một bài thơ, ta có thể thấy cảm nghiệm của tác giả còn ở mặt ngoài hay đã vào bên trong. Cảm nghiệm còn ở mặt ngoài nhưng chân thành, bài thơ vẫn đẹp. Còn cảnh rậm lời ít ý, diễn tả cường điệu thì dù nói tới những chuyện cao siêu mầu nhiệm, bài thơ vẫn thiếu sự chân thật cần thiết để trở thành thơ. Thử nêu ba tác giả Trần Vạn Giã, Lê Đình Bảng và Hàn Mạc Tử làm ví dụ. Ơn Chúa dẫn dắt ba tác giả này theo những hành trình tâm linh khác nhau. Mỗi người đều viết với hết tâm hồn của mình, và từ nơi chỗ đứng gặp Chúa của mỗi người, ta đều thấy toát ra cả ba chiều kích: thanh tẩy, quang minh và hiệp nhất.
1. Nơi Trần Vạn Giã:
“Giữa thời bom đạn, anh đã dò dẫm để viết những thi thiên mới bằng cuộc sống. Nhiều năm sau ngày hoà bình, anh thấy rõ cái cuộc sống lao lung mỗi ngày chính là bí tích, là nơi để đọc ra tình yêu và thể hiện tình yêu...
Vinh danh Thiên Chúa trên trời
Miếng cơm manh áo suốt đời long đong.
(Chuông chiều)
Là một Kitô hữu của cộng đoàn giáo xứ và cuộc đời thường nhật, Trần Vạn Giã không đợi đến những giờ phút chiêm niệm sâu thẳm mới có kinh nghiệm về Thiên Chúa nhưng anh gặp gỡ và hiệp nhất với Thiên Chúa ngay giữa đời thường.
Kìa Chúa Giêsu đi với đứa trẻ tèm nhem
Chân đất đầu trần mời mua vé số.
(Đạo)”
(Trích lời giới thiệu của TTT trong “Thơ trên chặng đường thập giá”)
2. Nơi Lê Đình Bảng
Một ví dụ khác: Tập Hành Hương của Lê Đình Bảng. Trong bài Đọc thơ Lê Đình Bảng, tôi đã căn cứ trên biến chuyển từ chỗ xưng tôi với Thiên Chúa đến chỗ xưng con với Ngài để nói về cuộc Hành Hương vào trong của anh,và nhắc lại kinh nghiệm của một vị Tiến sĩ Hội Thánh:
“Cũng trong Lâu Đài Nội Tâm, Thánh nữ Têrêxa Chúa Giêsu viết: “Bây giờ hãy trở lại lâu đài kỳ thú của chúng ta và tìm xem chúng ta có thể vào đó bằng cách nào. Dường như tôi đang nói một điều phi lý, vì nếu lâu đài là chính linh hồn thì rõ ràng là không có vấn đề chúng ta vào đó? Vì chính chúng ta là lâu đài! Và thật là ngớ ngẩn khi bảo ai đó đi vào căn phòng mà họ đang ở đó rồi! Thế nhưng các bạn phải hiểu có nhiều cách “ở” trong một nơi. Có nhiều linh hồn ở lại sân bên ngoài cua lâu đài, nơi dành cho lính gác; họ không thích vào bên trong, cũng không muốn biết có gì trong lâu đài nguy nga lộng lẫy kia, có ai ở trong đó, hay dinh thự ấy có bao nhiêu phòng ở. Hẳn các bạn đã đọc thấy trong một số sách dạy về nguyện ngắm, người ta khuyên linh hồn hãy đi vào nội tâm. Đó chính là vấn đề được bàn đến ở đây” (1Cư 1,5).
“Được vào trong rồi, người ta mới thốt lên như Thánh Âu Tinh: “Con yêu Chúa quá muộn, lạy Chúa là vẻ đẹp vừa rât xưa vừa hằng mới mãi, con đã yêu Chúa quá muộn! Này Chúa vẫn ở trong con mà hồi ấy con cứ ở ngoài và cứ tìm Chúa bên ngoài!” (Những lòi tuyên xưng). Lê Đình Bảng cũng thốt lên như thế, khi Chúa cầm tay, dắt anh hành hương vào bên trong:
Thế mà tôi tưởng xa xăm
Hoá ra Nguời ở âm thầm trong tôi (120).”
(Trích TTT: “Đọc thơ Lê Đình Bảng - cuộc hành hương vào bên trong”)
3. Nơi Hàn Mạc Tử
Thánh nữ Têrêxa Avila viết quyển “Lâu đài nội tâm” để hướng dẫn môn sinh tiến vào gặp gỡ Đấng Thiên Chúa đang ngự trong cung điện tâm hồn mỗi người. Thánh nữ mô tả tâm hồn người tín hữu như một lâu đài bằng ngọc hình quả cầu, với nhiều tầng nhiều lớp cư thất, từ ngoài vào trong, mà ngay tại trung tâm chính là nơi Thiên Chúa ngự trị. Lâu đài được mô tả là có bảy lớp cư thất với sự lộng lẫy tăng dần từ ngoài vào trong, cùng với những khó khăn phải vượt qua để tiến dần vào tâm điểm ngõ hầu nên một với Thiên Chúa. Bảy cư thất gọi được là bảy mức độ được thanh tẩy mà cũng có thể gọi là bảy mức độ mến Chúa. Khi lần đầu tiên đọc tới lớp cư thất thứ sáu, tức phần sáu của quyển sách, tôi có cảm tưởng đang gặp Hàn Mạc Tử. Tôi hỏi: Làm sao anh vào được tận đây? Anh có đọc quyển sách này không? Vâng, khi đọc thơ Đạo của Hàn Mạc Tử, những bài như Ra đời, Đêm xuân cầu nguyện,Thánh nữ Đồng trinh Maria, Nguồn thơm, hay Xuân đầu tiên, ta có cảm tưởng tác giả đang xuất thần, anh vừa chìm đắm trong đau thương vừa ngất ngây ca tụng tình yêu và vinh quang của Thiên Chúa.
Maria! Linh hồn tôi ớn lạnh!
Run như run thần tử thấy long nhan
Run như run hơi thở chạm tơ vàng…
Nhưng lòng vẫn thấm nhuần ơn trìu mến.
Lạy Bà là Đấng tinh tuyền thánh vẹn
Giàu nhân đức, giàu muôn hộc từ bi.
Cho tôi dâng lời cảm tạ phò nguy
Cơn lâm lụy vừa trải qua dưới thế
Tôi cảm động rưng rưng hai dòng lệ
Dòng thao thao bất tuyệt của nguồn thơ.
Bút tôi reo như châu ngọc đền vua
Trí tôi hớp bao nhiêu là khí vị…
Và trong miệng ngậm câu ca huyền bí,
Và trong tay nắm một nạm hào quang…
(Thánh nữ Đồng trinh Maria)
Hàn Mạc Tử xuất thần. Anh chìm đắm trong thế giới thần linh. Thế nhưng cũng cùng lúc ấy, nhu cầu được thanh tẩy càng nổi rõ, vừa khao khát được thanh tẩy vừa khao khát hiệp nhất:
Run như run hơi thở chạm tơ vàng…
Nhưng lòng vẫn thấm nhuần ơn trìu mến.
…. Tấu lạy Bà, lạy Bà đầy ơn phước,
Cho tình tôi nguyên vẹn tợ trăng rằm.
(Thánh nữ Đồng trinh Maria)
Nơi Trần Vạn Giã, thanh tẩy là để được thoát khỏi nỗi âu lo cơm áo gạo tiền. Nơi Lê Đình Bảng, thanh tẩy là để được vượt từ Cựu Ước sang Tân Ước. Đó là những thanh tẩy được thực hiện bằng cố gắng và hy sinh, được thực hiện bằng nỗi khát khao và khẩn xin ơn tin, cậy mến. Còn nơi Hàn Mạc Tử, đó là sự thanh tẩy bằng đau khổ và đêm đen.
Đương cầu xin, ọc thơ ra dường sữa,
Ta ngất đi trong khoái lạc của hồn đau
Trên chín tầng diêu động cả trân châu
Dường sống lại muôn vàn hoa phẩm tiết.
Nhịp sóng đôi: này đây cung cầm nguyệt
Ướp lời thơ thành phước lộc của đường tu.
Tôi van lơn, thầm nguyện Chúa Giêsu
Ban ơn xuống cho mùa xuân hôn phối,
Xin tha thứ những câu thơ tội lỗi
Của bàn tay thi sĩ kẻ lên trăng:
Trong bao đêm xao xuyến vũng sông Hằng.
(Đêm xuân cầu nguyện)
5. TIẾN VÀO BÊN TRONG
Hành trình tâm linh là hành trình tiến vào bên trong. Như vậy với người sáng tác, con đường tốt nhất để nâng cao chất lượng Kitô giáo cho tác phẩm mình, chính là tiến vào bên trong. Tiến vào bên trong cả về thanh tẩy, quang minh và hiệp nhất. Cả ba mặt đều liên đới và hỗ trợ nhau.
1. Về thanh tẩy:
Nói chung là dứt khoát với tội lỗi, luôn giữ tâm hồn trong sách và hướng thượng.
Theo Thánh Gioan Thánh Giá, ta cần thanh tẩy từ bên ngoài đến bên trong, từ làm chủ các giác quan đến điều chỉnh trí năng, ký ức, thành kiến, trí tưởng tượng và lòng muốn.
- Ra khỏi mình, ra khỏi nhãn quan trần thế để mặc lấy nhãn quan Tin Mừng,
- Tiến từ tôn giáo tự nhiên đến tôn giáo mặc khải, từ não trạng biệt phái sang tâm tư người môn đệ.
2. Về sự hiểu biết và tiến đức:
Luyện tập các nhân đức.
Học qua các phần tiểu dẫn vào Thánh Kinh để biết, yêu mến, đọc và sống Lời Chúa
Nâng cao nhận thức và giáo lý để hiểu và sống các mầu nhiệm chính trong Đạo cách sâu xa hơn:
- Lịch sử cứu độ
- Sáng tạo
- Nhập thể
- Cứu chuộc
- Ba Ngôi
- Hội Thánh và Mẹ Maria
- Cánh chung
3. Những cách cầu nguyện:
Trước hết, cần có thói quen dành ưu tiên cho Thiên Chúa: Cầu nguyện ngay khi vừa thức dậy ban sáng cũng như sau nghỉ trưa và sau bữa tối. Tiếp đến, cần tiến từ đọc kinh đến suy niệm và chiêm niệm. Muốn cảm nhận thơ Đạo, hơn nữa, muốn sáng tác thơ Đạo, cần có một chút hồn chiêm niệm.
Tuy nhiên đừng suy niệm để làm thơ. Bảo đảm với các bạn, bài thơ sẽ rất dở. Hiệp nhất với Thiên Chúa là giá trị cao nhất, không thể bị biến thành phương tiện.
Từ một thái độ tôn giáo vụ luân lý đến nhãn quan hướng thần và hiệp nhất với Thiên Chúa
Để tiến sâu có định hướng, bạn nên theo một linh hạnh đáng tin cậy, cụ thể là gặp gỡ chia sẻ hoặc tham gia chia sẻ kinh nghiệm tâm linh với một nhóm sẵn có, gần nhất hoặc dễ liên lạc nhất: Nhóm tĩnh tâm Linh Thao, Phan Sinh tại thế, Dòng Ba Cát Minh… Hoặc thực tập theo một quyển sách nhất là với kinh nghiệm của vị thánh mình yêu thích. Cụ thể là những khoá tĩnh tâm.
Cả ba khía cạnh thanh tẩy, tiến đức và hiệp nhất đều đòi hỏi gia tăng thinh lặng, từ thinh lặng bên ngoài tiến dần vào thinh lặng nội tâm, cho nên quả là một lối hẹp. Thế nhưng bạn cứ thử đi, rồi sẽ thấy ngòi bút mình dần dần thay đổi, bạn sẽ có khuynh hướng viết ngắn hơn mà lại có chất lượng hơn. Chính thinh lặng sẽ giúp bạn tập trung vào ý chính, đào sâu cảm nghiệm và mau chóng chọn lọc được những hình ảnh và ngôn từ đáng giá.
Ai hãy làm thinh chớ nói nhiều,
Để nghe dưới đáy nước hồ reo,
Để nghe tơ liễu run trong gió
Và để xem trời giải nghĩa yêu.
(Hàn Mạc Tử – Đà Lạt trăng mờ)
MỘT THỰC TẬP THAY LỜI KẾT
Để kết thúc, mời bạn thực tập một phút thinh lặng theo kinh nghiệm “Tạ ơn theo hơi thở”.
TẠ ƠN THEO HƠI THỞ
Mời bạn ôn vận dụng hơi thở để tiến vào thinh lặng nội tâm với việc thực tập 30 phút như sau:
Ngồi thẳng lưng, mặt hơi ngẩng lên, mắt nhắm hay mở cũng được, miệng hơi mỉm cười,
Xin Chúa Thánh Thần hoà vào hơi thở bạn,
- Bạn hít vào thật sâu, vừa hít vào vừa nhớ đến Chúa Cha và thầm nguyện trong trí: “Cha đang cho con tất cả”
- Bạn thở ra thật chậm, vừa thở ra vừa thầm nguyện: “Xin Cha nhận lấy con đây”.
Ä Nếu cầu nguyện với Chúa Giêsu thì nói: “Chúa đang cho con tất cả, xin Chúa nhận lấy con đây”.
Việc hít vào và thở ra như vậy, gọi là “tạ ơn theo hơi thở”. Bạn sẽ dùng để khởi đầu giờ nguyện ngắm, để lấy lại tập trung khi bị lo ra chia trí và để kết thúc giờ nguyện ngắm. Ngoài giờ nguyện ngắm, bạn sẽ dùng nó để chống lại cám dỗ, để được bình tâm và để cầu nguyện triền miên trong cuộc sống.
Bồ Câu Trắng, Hàm Tân, 13-01-2007
Linh mục TRĂNG THẬP TỰ
http://www.dunglac.org/index.php?m=h...detail&ia=3087 |
|