Hai vợ chồng Ngọc và Dung là người lương, bán tạp hóa ở chợ Phú Long.. Biết tôi là “ông cha” nên thích nói chuyện với tôi. Mua hàng còn bớt cho, Giáng Sinh kiếm được dĩa CD hay thì đem biếu .
Tôi mời qua nhà thờ chơi. Họ hứa sẽ sang. Điện thoại hẹn trước.
- Thưa cha, con sang thăm cha, biếu cha cái bánh ăn lấy thảo…. Con thấy đạo có nhiều điểm hay, đoàn kết, gia đình tốt hơn. Cha giúp học sinh nghèo …Cha có biết tại sao con không thích theo đạo không ? Vì tụi con thích thoải mái. Theo đạo thì phải đi lễ giữ luật này luật nọ nên gò bó không thoải mái. Bên cha có vẻ áy náy vì người nghèo, bên con thì không. Người ta nghèo vì đa số lười biếng, bài bạc ….Hay do kiếp trước ăn ở thất đức gian ác nên kíếp này phải khổ. Gieo ác thì gặp ác. Nếu con muốn để đức cho con cháu thì con làm việc thiện, nếu không thì thôi. Tụi con thích thoải mái không muốn ràng buộc…
- Đối với anh chị phá thai có tội không ?
- Tội nặng lắm chớ , rất thất đức.
- Hạn chế sinh sản thì sao ?
- Thì tuỳ người…..
Rồi chúng tôi nói chuỵện khác, chưa giải thích gì thêm nhưng vẫn giữ quan hệ, năng thăm viếng, Giáng sinh gửi thiệp, Tết gửi thiệp.
Thích sống thoải mái có phải là một cản trở người ta theo đạo Công giáo?
Mời các Rev. và nhất là các Bố Đời có kinh nghiệm tiếp xúc nhiều giúp tôi “loan Tin mừng” cho đôi vợ chồng trẻ tốt lành đáng yêu này.
Đây là ý kiến qua mail đàn Lâm Bích :
1/
Jos Kim Anh,
Mình xin goùp yù moïn veà chuyeän gia ñình Ngoïc-Dung. Xin Baùc tìm xem ngaøy gioã............ oâng baø, cha meï(neáu coù) của hoï, Baùc laøm cho hoï moät thaùnh leã, môøi hoï tham döï ......ñeå nhôù coâng ơn sanh thaønh döôõng duïc vaø caàu cho vong linh sieâu thoaùt .......Moïi chuyeän sau ñoù seõ töø töø ....
(yù của Baùc. Mai Lên , NhaTrang)
2/
Kim Anh ơi ời,
Coi bộ chưa "đã" trong ngày họp mặt, nên còn kéo thêm vài ...hiệp nữa? Cũng là chuyện tốt. Còn cái vụ bác đề nghị anh em tư vấn để truyền giáo cho vợ chồng nhà nọ thì có lẽ chẳng cần làm gì cả ngoài việc bác Mọi núi tiếp tục chơi với họ, vì nhớ có lời chép rằng: "Phaolo trồng, Apolo tưới, còn Chúa cho mọc lên..." tức là cứ việc tưới cho đến ngày tự nó sẽ mọc lên.
ame(minh thuong) Banmêthuột
3/
Thư đàn thân thương,
Bác Kim Anh kính mến,
Đề tài của bác thật hấp dẫn! Th xin đóng góp một ý mọn.
Trước năm mình vào LB học, mình làm đội trưởng đội Gà, Thiếu đoàn Trùng Dương, Liên đoàn Trùng Dương, Đạo Bình Thuận. Nhà ở Giáo Xứ Lạc Đạo, Phan Thiết.
Hồi đó say mê Hướng Đạo, mình hay nghiền ngẫm báo Nghề Đội Trưởng (mua hàng tháng từ Tổng Cục), Đường Thành Công, sách nói về tâm lý trẻ,... Mình tâm đắc được một điều, và áp dụng thành công vài lần. Đội mình có một cậu hiếu động, thường hay phản đối, giống như Tí Quạu trong truyện Xì Trum. Mình giao cho cậu trách nhiệm dựng cổng cho khu vực của đội mỗi khi đi trại. Cu cậu ngày đêm nghiên cứu sách vở, sưu tầm vật liệu,... Cứ đi trại, là cậu lo làm cổng, dĩ nhiên là cậu được quyền chọn vài người phụ. Từ trại này đến trại khác của Liên Đoàn, đội Gà của mình thường nhất nhì về món cổng trại. Hết nhiệm vụ này đến nhiệm vụ khác, cậu bé càng ngày càng năng nổ, sống chết với thành bại của đội. Tính hiếu động tự phát dần dần tan biến. Sau này, nghe nói cậu làm đội trưởng sáng giá lắm. Trong đời mình, mình cũng có áp dụng một hai lần gì đó với con cháu trong gia đình mình, kết quả không tệ lắm.
Bác thử mời anh chị Ngọc-Dung tham gia vài việc từ thiện với giáo dân của bác xem sao. Tham gia chơi, rồi tham gia luôn. Họ sẽ có điều kiện tiếp xúc (có khi hòa mình vào) với cái sự "sống theo Tin Mừng" của người Công Giáo. Mình nghĩ, dần dà, không nhiều thì ít, họ sẽ có một sự đánh giá, suy nghĩ,... Dù mình sẽ không nghĩ đến việc truyền giáo đối với họ, nhưng sẽ có một lúc nào đó, ơn Chúa soi sáng, họ sẽ nghĩ đến.
Họ là người lương thiện, có lòng tốt, biết quý trọng những tấm lòng. Vậy chỉ mới là tiêu cực. Những người tốt thường không bao giờ chịu tiêu cực mãi. Bởi vì họ chưa có điều kiện để chia sẻ thôi. Khi con người đã chịu chia sẻ lòng tốt của mình, ý muốn thăng hoa cuộc đời sẽ phát sinh. Chỉ có một cuộc sống tâm linh phong phú mới làm thăng hoa nổi cái cuộc sống xác phàm của con người. Biết đâu chừng, lúc mà Cha KA quên bổn phận rao giảng Tin Mừng cho Ngọc-Dung, thì họ lại đến thưa rằng: "xin Cha rửa tội cho chúng con !!!".
Chúa ban cho bác Hạt Giống tốt, một đôi vợ chồng tốt lành, công việc còn lại là bác chọn một Mảnh Đất Màu Mỡ.
Th góp ý mọn theo đề tài của bác Kim Anh thôi, chứ bản thân mình cũng còn xa cách với Tin Mừng lắm. Cứ hay ỷ mình là "con ruột", rồi chẳng chịu tu dưỡng gì cả. Bố mà biết, chắc Bố sẽ đét vào đít vài roi.
4/
Bác Kim Anh mến,
Hòa Con góp ý mọn: mỗi ngày bác cứ trao cho vợ chồng ấy một nụ cười. Như thế đồng nghĩa với việc, trong tâm mình luôn có một kho nụ cười, vì không thể trao cho ai cái mình không có. Sau đó, việc gì đến, phải đến.