Tâm Tình Lãnh Nhận, Bằng Lòng và Cảm Tạ










Có phải con người được gọi là khôn ngoan có nghĩa khi ta lãnh nhận được bao nhiêu thì ta phải cảm tạ người thi ân cho ta bấy nhiêu không? Đó mới thực sự là người luôn biết sống trong tâm tình biết ơn!?. Người đầu tiên trong ngày mà ta phải cảm tạ, tôn vinh, và ngợi khen là Thiên Chúa Đấng quyền năng, đã ban phát cho chúng ta sự sống đầy tràn. Mọi ân sủng, mọi hồng ân, tất cả mọi điều chúng ta cảm nhận và tất cả mọi điều chúng ta không thể cảm nhận, nhưng biết có đó! Những điều mà ngay cả một nhà thông thái cũng không có thể liệt kê ra cho hết được. Như hơi thở quan trọng nhất để một người có thể sống được, Người ban cho rất nhưng không.


Kế đến là cha mẹ chúng ta! Làm con ngoan thì chúng ta nhận biết cha mẹ thương yêu con cái mình rất mực, các ngài có thể nhịn tất cả và hy sinh cho tất cả, ngay cả chính mạng sống mình, chỉ mong con cái chúng sống bình an và hạnh phúc. Nhưng phần các con ai thương cha thương mẹ, có muốn làm gì để trả hiếu trong khi các ngài còn sức khỏe hay không? Hay hết thảy chúng ta đều là phường bất hiếu??.


Buồn lắm thay khi chúng ta đối xử với các ngài còn thua các bạn trai hay bạn gái của chúng ta nữa đấy! Có phải thế không nào?. Nào là chúng ta cố gắng lựa chọn những lời nói văn hay chữ tốt; nào là từng hành động ý tứ mà ta cũng rất thận trọng khi đối xử với người yêu. Bởi khi ta thiếu ý tứ trong ngôn từ, trong hành động, thì ta liền được người yêu đánh giá ta là thiếu văn minh, là người hồ đồ, bạo động, và mọi thứ danh từ mà người yêu có thể gán cho ta!?. Nhưng lại chẳng chút ngại ngùng hay ngượng miệng khi các con dùng với cha mẹ, thưa có phải?.


Ở đây chúng ta thấy rõ rằng làm cha mẹ nghèo thì bị chúng con ngược đãi kiểu nghèo, kiểu thiếu học, hay vô giáo dục; làm cha mẹ trung lưu thì bị con cái ngược đãi kiểu trung lưu; còn làm cha mẹ giầu có thì con cái chúng ngược đãi kiểu có học hơn??. Nói chung là cha mẹ ở mọi tầng lớp trong xã hội đều bị con cái chúng ngược đãi cách tàn nhẫn. Nhưng hơn hết Người mà chúng ta rất thường tỏ thái độ vô ơn, bội nghĩa, bạc tình, là Cha trên Trời của chúng ta.


Ai đang làm bậc cha mẹ cũng rất thường lắm khi bị các con chúng làm cho chúng ta đau khổ dù chúng đang ở vào tuổi nào; nhà nào càng đông con thì cái khổ ấy càng nhiều và càng triền miên; vì chúng sống rất vô tâm, vô tình, và vô ơn lắm lắm!. Nên chúng ta rất thông cảm nỗi khổ tâm của Cha ta Đấng đang ngự ở trên Trời. Bởi Người càng yêu ta nhiều thì Người càng khổ nhiều, càng nhận nhiều sự nhục mạ nơi các con của Người. Thế mà con người vẫn cứ mãi tiếp tục nhẫn tâm thóa mạ, đội mão gai trên đầu Người. Tra tấn, hành hạ cho tan nát thân xác của Người. Rồi sau cùng để thỏa mãn cho cái thú tánh của con người thì chúng ta hết thảy đồng thanh la lên “Đóng đanh nó đi” thì mới thỏa lòng!. Do đó mà hàng năm chuyện đem Chúa đi đóng đinh chẳng phải là còn đóng kịch nữa nhưng là hình ảnh thật sống động, sống lại trong từng vai trò của chúng ta có mặt nơi hành quyết đó!.


Cuộc đời của mỗi con người chúng ta đã bao nhiêu lần được xem lại cảnh phim “Chúa Chịu Nạn” mà đã khóc lóc thật sự? Ăn năn, hối cải, và sám hối thật sự? Hay rồi thì liền sau khi chớm hết mùa Chay, mọi sự lại trở lại “Vũ như cẩn”? Rồi thì chúng ta lại đợi chờ đến dịp để đóng vai tuồng khác, ở những ngày Lễ khác??. Ngẫm nghĩ con người chúng ta hết thảy chỉ là những diễn viên quá tài tình và quá pro cho mọi vai tuồng mà chúng ta được giao cho?.


Ôi lạy Chúa Cha rất nhân từ! Cũng có lúc chúng con phải già đi Chúa nhỉ? Xin cho chúng con hiểu được điều rất phũ phàng đó và hãy biết chuẩn bị cho cái thời gian rất sợ hãi đó đến!. Khi ở cái tuổi mà con cái chúng cũng chê, cháu cũng bỏ, rồi thì xã hội cũng chối từ sự chăm nom và quan tâm đến. Thì chúng con bấy giờ sẽ dựa dẫm và nương tựa vào ai đây ngoài Chúa là Cha rất nhân hậu của chúng con?. Xin cho chúng con ai nấy hiểu được rằng cuộc đời là Gieo với Gặt! Xưa chúng con sống Gieo thế nào thì nay về già chúng con Gặt thế nấy!.


Nhưng nỗi lo sợ nhất và hãi hùng nhất vẫn là sự sống muôn đời của Linh Hồn chúng con Chúa ơi!. Tự kiểm điểm và tự hỏi lòng trước kia chúng con đã Gieo được bao nhiêu Hạt Lúa Giống và rồi cho đến bây giờ là mùa Gặt thì chúng con gom thu được bao nhiêu dạ? Ôi không biết có đủ để nấu cho con một nồi cháo lỏng để ăn cầm hơi??. Amen.

st