Love Telling ThanhCaVN nhắn với Gia đình TCVN và Quý Khách: BQT-TCVN xin cáo lỗi cùng ACE vì trục trặc kỹ thuật 2 ngày vừa rồi. Trân trọng! Loan Pham nhắn với Gia Đình TCVN: Kính chúc quý Cha, quý tu sĩ nam nữ và toàn thể quý anh chị em một Giáng Sinh ấm áp bên gia đình, người thân và tràn đầy ơn lành từ Chúa Hài Đồng. ThanhCaVN nhắn với TCVN: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 16 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca Trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN CHÚA. Edit LM Loan Pham nhắn với TCVN: Kính Chúc Cà Nhà Một Tam Nhật Thánh và Một Mùa Phục Sinh Tràn Đầy Thánh Đức ... Loan Pham nhắn với TCVN: Chúc mừng năm mới đến quý Cha, quý tu sĩ nam nữ cùng toàn thể quý anh chị em tron gia đình TCVN thân yêu... Xin Chúa xuân ban nhiều hồng ân đến mọi người. Amen ThanhCaVN nhắn với ÔB & ACE: Kính chúc Năm Mới Quý Mão: Luôn tràn đầy Hồng Ân Thiên Chúa ThanhCaVN nhắn với Gia đình TCVN: Kính chúc Giáng Sinh & Năm Mới 2023: An Bình & luôn tràn đầy Hồng Ân Thiên Chúa. bethichconlua nhắn với Gia Đình ThanhCaVietNam: Chúc mừng sinh nhật thứ 15 website ThanhCaVietNam. Kính chúc quý Cha, quý tu sĩ nam nữ cùng toàn thể anh chị em luôn tràn đầy ơn Chúa. Amen ThanhCaVN nhắn với Quý ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 15 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca Trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN CHÚA. phale nhắn với cecilialmr: Nhớ em nhiều lắm ! cầu mong nơi ấy được bình yên. phale nhắn với thiên thần bóng tối: Nhớ em nhiều lắm ! cầu mong nơi ấy được bình yên. phale nhắn với teenvnlabido: Ngày mai (1/6) sinh nhật của bạn teen / chúc mọi điều tốt lành trong tuổi mới. phale nhắn với tất cả: Xin Chúa cho dịch bệnh sớm qua đi và ban bình an cho những người thành tâm cầu xin Ngài. ThanhCaVN nhắn với ACE: Kính chúc ACE: Giáng Sinh & Năm Mới 2021 - An Bình & luôn tràn đầy Hồng Ân Thiên Chúa

+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới
kết quả từ 1 tới 13 trên 13

Chủ đề: Cà Rốt và Củ Hành

  1. #1
    littlewave's Avatar

    Tham gia ngày: Aug 2007
    Giới tính: Nữ
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 2,529
    Cám ơn
    3,391
    Được cám ơn 8,037 lần trong 1,863 bài viết

    Default Cà Rốt và Củ Hành

    Cà Rốt và Củ Hành

    Dưới con mắt trẻ thơ, người lớn có những ''trò chơi'' vừa chán, vừa phức tạp. Chúng ghét những trò chơi ấy vì bỗng dưng cuộc sống chẳng giống thường ngày

    Cầu thang xoáy ốc nằm bên hông nhà. Nó chỉ mới được làm cách đây sáu tháng, lúc bố và mẹ ly dị nhau. Khi thấy bố đứng chỉ huy các ông thợ xây cầu thang, Cà Rốt và Củ Hành đều thắc mắc: "Bố xây cầu thang ở ngoài làm gì nhỉ? Đã có một cái trong nhà rồi".

    Mẹ đưa mắt nhìn hai đứa rồi cúi xuống, lặng thinh. Cà Rốt bảo Củ Hành: ''Chắc là để phơi quần áo đấy mà”.

    Củ Hành ngẫm nghĩ một lát rồi bảo: “Ừ, chắc vậy. Bên nhà Mi Mi cũng phơi quần áo ở cầu thang”.

    Không thắc mắc nữa, hai đứa ngồi xuống, chơi trò xếp hình, thỉnh thoảng lại cười lên khanh khách.

    Một tuần sau, khi cầu thang xây xong, đi học về, Cà Rốt và Củ Hành ngạc nhiên thấy trong nhà mọc thêm một cánh cửa. Cánh cửa này bịt kín lối đi lên lầu. Mẹ giải thích với Cà Rốt: "Kể từ hôm nay, con sẽ ở dưới này với mẹ”. Bố cũng giải thích với Củ Hành: "Con lên lầu sống với bố”.

    Thế là Cà Rốt và Củ Hành hiểu rằng, ly dị nghĩa là không sống chung một nhà nữa, phải chia ra làm hai nơi. Con cái cũng chia làm đôi, mỗi người một đứa. Cà Rốt giãy lên khóc: “Bố mẹ ly dị thì ly dị. Con với Củ Hành không ly dị đâu”.

    Củ Hành cũng khóc ti tỉ: "Con muốn ở chung với Cà Rốt. Con không lên lầu".
    Bố, một tay xách va li, một tay xốc Củ Hành: “Thôi, đừng có rối rít nữa. Lên nhà ngay".

    Mẹ, hai mắt ầng ậng nước, đứng sững nhìn Cà Rốt lôi chân bố.

    Cà Rốt hét: “Để Củ Hành lại. Con ghét bố. Con ghét bố".

    Trên tay bố, Củ Hành giãy giụa: "Thả con xuống. Thả con xuống. Con không đi với bố đâu".

    Nhưng bố đã ra đến cửa rồi. Cà Rốt khóc òa. Củ Hành cũng khóc òa. Trong nhà, mẹ ngồi thụp xuống đất, úp mặt vào hai đầu gối.

    Sao lại bắt trẻ con phải chịu cảnh này, trời ơi!

    ***********

    Buổi sáng, mẹ luôn chở Cà Rốt đến trường sớm. Mãi một lúc sau mới thấy Củ Hành lếch thếch chạy vào.

    Cà Rốt hỏi: "Hôm nào cũng đi muộn thế?”.

    Củ Hành chu chu cái miệng, hít mũi đánh sột: "Bố ngủ quên. Em phải đánh thức đấy”. Cà Rốt lại hỏi: “Thế bố có pha sữa cho Củ Hành uống trước khi đi học không?".

    Củ Hành lắc đầu: "Em tự pha. Dễ lắm. Đổ sữa vào cốc, thêm nước vào, khuấy lên. Nhưng mà nó nhạt phèo, chả ngọt như mẹ pha lúc trước".

    Cà Rốt xịu mặt: “Chứ bố làm gì mà không pha cho Củ Hành?".

    Củ Hành nghiêng nghiêng đầu, ra vẻ suy nghĩ: "À, bố cứ nằm mãi ở giường, gác tay lên trán. Có khi bố bận đánh răng".

    Cà Rốt bảo: "Bố thế là hư rồi".

    Hai chị em nắm tay nhau đi vào lớp học. Lớp Chồi của Củ Hành ở ngay cạnh lớp Lá của Cà Rốt. Thỉnh thoảng, hai đứa lại vờ vĩnh chạy ra cửa để ngó nghiêng vào lớp đứa kia. Gặp nhau ở trường sướng thật. Cà Rốt và Củ Hành chán nhất khi phải về nhà. Lúc đó, mỗi đứa lại phải ở một nơi.

    Giờ ra chơi. Cà Rốt và Củ Hành không thích nô đùa cùng các bạn. Hai đứa cùng ngồi trên ghế xích đu, vừa ăn bánh sữa, vừa trò chuyện. Củ Hành kể: “Hôm qua bố ngồi vá quần cho em, bị kim chọc vào tay, kêu ui da, buồn cười lắm".

    Cà Rốt cũng khúc khích: "Còn mẹ sửa cái bếp điện mãi mà không xong, hễ cắm dây vào là nổ cầu chì. Sau phải nhờ chú Ngân sửa mới xong đấy".

    Củ Hành xịu mặt: "Sao mẹ không gọi bố mà lại nhờ chú Ngân?''.

    Cà Rốt gí ngón tay xinh xinh vào trán Củ Hành: "Ngốc thế. Ly dị rồi là không có nhờ vả chuyện gì cả”.

    Củ Hành hỏi: "Mẹ bảo thế à?

    Cà Rốt gật đầu: "Ừ".

    Củ Hành cáu: “Chán mẹ lắm. Tự nhiên lại ly dị".

    Cà Rốt gật đầu ra vẻ đồng tình, mặt buồn thiu...

    **********

    Một hôm... Khi mẹ đến đón Cà Rốt, chiều đã muộn lắm rồi. Thế mà bố vẫn chưa đến đón Củ Hành. Cô giáo đưa mắt nhìn hai đứa trẻ vui vẻ chơi lò cò trên sân rồi băn khoăn nói với mẹ: “Hôm nay nhà em có việc. Không biết chừng nào anh mới đến đón cháu?”.

    Mẹ bảo: “Thôi, để tôi đưa cháu về luôn".

    Củ Hành tròn mắt: “Mẹ cho con về chung với Cà Rốt hả?”.

    Mẹ gật đầu. Hai đứa nhảy tưng tưng vì mừng.

    Trên xe, Cà Rốt và Củ Hành nói cười luôn miệng. Vào nhà, Củ Hành lăng xăng chạy tới, chạy lui. Tất cả đều quen thuộc. Thích quá.

    Cà Rốt đột nhiên người lớn hẳn.

    Con bé nhìn em một cách bao dung: “Chạy vừa thôi. Đi tắm rồi còn ăn cơm chứ”.

    Củ Hành vẫn chạy lui, chạy tới: “Em thích chạy". Hai tay cu cậu dang rộng như lái máy bay, quẹt cả vào người Cà Rốt: "Ôi ôi, thích quá. Xê ra cho máy bay bay nào''.

    Khi bố về, trời đã khuya lắm. Bố đứng lựng khựng trước cửa, khẽ hắng giọng rồi lại đứng im. Mẹ đẩy cánh cửa mở hé cho rộng thêm, bảo: “Anh vào đi”.

    Bố rón rén bước vào. Nhà im phăng phắc. Hai đứa trẻ đang ngủ ngon trong giường.
    Mẹ bảo: “Anh để Củ Hành ngủ ở đây một đêm cũng được. Đừng đánh thức nó nửa chừng".

    Bố nói nhỏ: “Anh xin lỗi. Có việc đột xuất nên không thể đến đón nó đúng giờ".

    Mẹ lạnh lùng: "Người anh cần xin lỗi là nó chứ không phải em”.

    Bố đứng như chôn chân trước giường ngủ của hai đứa trẻ. Dưới ánh đèn mờ nhạt, hai gương mặt bầu bĩnh kề sát nhau thật ngây thơ, đáng yêu.

    Củ Hành ngủ say, miệng chóp chép nhai trong giấc mơ, bàn tay vẫn nắm chặt tay Cà Rốt. Con chị nằm gác chân lên người em, hai mắt nhắm tịt, nhưng miệng lại tủm tỉm cười.

    Hai vai bố như xệ hẳn xuống.

    ************

    Bố nói mà không nhìn mẹ: “Sao mình lại để mọi sự trở nên tồi tệ thế này hả em?".
    Hai người ngồi đối diện trong một quán cà phê.

    Trước mặt anh, chiếc gạt tàn đã đầy ắp tàn thuốc lá. Ly nước của chị cũng cạn đến đáy rồi. Cuộc trò chuyện lâu hơn họ nghĩ.

    Khi anh nói tên quán cà phê, chị đã rùng mình. Đó là nơi hai người từng hẹn hò nhau từ lúc mới yêu. Chiếc bàn trong góc cũng là bàn quen thuộc. Anh muốn nhắc nhở chị điều gì chứ, khi chính anh là kẻ có lỗi trăm bề?

    Chi không thể tha thứ, mặc dù anh đã quỳ xuống chân chị xin lỗi rất nhiều lần.
    Chị không thể chấp nhận hình ảnh anh ôm người phụ nữ khác trong tay, âu yếm họ như âu yếm chị.

    Niềm tin và tình yêu chị dành cho anh quá lớn, đến nỗi khi biết sự phản bội của anh, chị bất ngờ đến sửng sốt, tê dại cả người.

    Quyết định ly hôn của chị làm mọi người ái ngại. Mẹ chị khuyên: “Đàn ông ai chẳng có lúc lạc lòng. Nó đã biết lỗi thì tha thứ đi con ạ. Như mẹ từng tha thứ bố mày ấy”.

    Có lẽ trong tình yêu, khó có lời khuyên nào áp dụng thật chính xác cho từng trường hợp.

    Chị biết rõ mình không thể lướt qua mọi chuyện được như mẹ, xem như không có gì. Sống tiếp tục với anh, nằm bên anh mỗi ngày để chỉ nghỉ đến hình ảnh anh nằm với người khác ư? Chị không chịu nổi.

    Khi chị nói thẳng điều đó, anh lặng người. Trông chị như một người khác hẳn, quyết liệt và lạnh lùng. Anh cố vớt vát bằng cách đem Cà Rốt và Củ Hành ra thuyết phục: “Em ơi, đừng để các con phải liên lụy. Em muốn trừng phạt anh thế nào cũng được, nhưng đừng ly dị, được không?".

    Chị tàn nhẫn nhìn anh: “Không ly dị, để sống giả dối như nhiều người khác sao? Em không muốn vậy. Khi các con lớn, chúng nó sẽ hiểu”.

    Nước mắt ứa ra, anh khóc không kiềm chế trước mặt chị, nhưng chị vẫn dửng dưng. Lòng chị đã nguội lạnh hẳn từ khi biết anh phản bội. Kể từ giờ phút này, chị sẽ chỉ cư xử như một người không có trái tim.

    Ra tòa, anh bảo: "Tôi có lỗi. Tòa cứ xử theo ý vợ tôi. Sao cũng được".

    Chị lạnh lùng đề nghị: "Chia đôi mọi thứ. Anh ấy và con trai ở trên lầu. Tôi và con gái ở dưới nhà. Xây lối đi riêng, không ai làm phiền ai".

    Họ đã ly dị được hơn nửa năm. Cà Rốt và Củ Hành dần dà cũng quen cuộc sống chia đôi của bố mẹ. Bố thì dễ rồi. Nhà bố thường mở cửa rộng, Cà Rốt muốn lên lúc nào cũng được. Nhưng con bé không dám. Mẹ khe khắt lắm.

    Một lần thấy Cà Rốt lên nhà với bố, mẹ giận dữ quát ầm lên. Cà Rốt phải lủi thủi đi về trước ánh mắt buồn rầu của bố. Từ đó, nhà mẹ luôn đóng cửa. Cà Rốt và Củ Hành chỉ còn gặp nhau lúc đi nhà trẻ.

    Cũng may là mẹ không đổi trường. Chứ nếu mẹ đổi, hai chị em sẽ lâm vào hoàn cảnh "gần nhà xa ngõ'' cho xem.

    Thường lệ, bố đưa Củ Hành đi học muộn, nhưng luôn đón sớm nửa giờ. Bố xin cô giáo được gặp Cà Rốt. Ban đầu, cô giáo cũng lúng túng, khó xử vì như thế là sai quy định của trường. Nhưng nhìn ánh mắt van nài của bố, cô thấy tội.

    Cô bảo: "Anh đừng gặp cháu lâu quá. Mười lăm phút được rồi”.

    Bố mừng rỡ, vâng dạ rối rít. Thế là hai bố con được gặp nhau trò chuyện mỗi ngày. Bố hay hỏi Cà Rốt: "Mẹ có khỏe không? Tối mẹ có thức khuya không? Mẹ có hay khóc không?".

    Rồi bố xoa nắn chân tay, ôm Cà Rốt vào lòng, hôn lên đôi má bầu bĩnh của con mà nước mắt ứa ra.

    Bố dặn: “Đừng cho mẹ biết bố hay gặp con nhé”. Bố không dặn, Cà Rốt cũng giấu kín. Dại gì nói ra cho mẹ cấm nhỉ? Nó còn dặn ngược lại bố: Bố nhớ đón Củ Hành trước khi mẹ đón con nhé. Để mẹ đừng thấy bố con mình gặp nhau”.

    Bố lại chảy nước mắt. Chỉ mới nửa năm mà Cà Rốt đã “bà cụ non" như thế rồi sao? Bố hối hận quá.

    Trưa hôm ấy, đột nhiên bố nhìn thấy mẹ ở ngã tư đường. Mẹ đang đứng mặc cả để mua trái cây, không nhìn thấy bố. Gương mặt mẹ trắng trẻo ửng hồng dưới nắng. Chiếc áo màu tím và bờ vai quen thuộc làm lòng bố nhói đau. Lập tức, bố chạy xe lên vỉa hè, tấp vào sau một gốc cây, âm thầm nhìn mẹ.

    Khi mẹ đi rồi, bố vẫn đứng lặng nhìn theo đốm màu tím nhỏ dần rồi khuất hẳn.

    Tự nhiên, bố mệt mỏi đến cực độ. Móc trong túi chiếc điện thoại di động, bố gọi về cơ quan, cáo ốm để xin nghỉ buổi chiều.

    Từ ngã tư gặp mẹ, bố đi lòng vòng, lòng vòng mãi dưới nắng rồi tấp vào một quán bia quen. Từng chai, từng chai, bố uống cạn.

    Người chủ quán đến kéo ghế ngồi chung: “Sầu đời hả bạn? Để tôi uống cùng”. Không hiểu sao bố lại uống nhiều như vậy? Và nói nhiều nữa. Bố nói hết những ẩn ức trong lòng. Rằng bố yêu mẹ lắm. Từ khi mẹ ly dị bố, bố càng yêu mẹ hơn.

    Nhưng bố cũng oán mẹ nhiều bằng bố yêu mẹ.

    Rằng sao mẹ sắt thép, cứng lòng như thế?

    Rằng tội nhân phạm tội trọng, khi hối lỗi còn được ân xá mà mẹ thì kiên quyết chặt đứt đường về của bố?

    Rằng bố nhớ Cà Rốt biết bao.

    Bố thèm ăn cơm của mẹ nấu biết bao.

    Tại sao mẹ có thể quên đi những ngày hạnh phúc của mẹ và bố?

    Tại sao mẹ chỉ nhớ tội lỗi xấu xa của bố mà quên những kỷ niệm đẹp bố từng làm?...
    Càng nói, bố càng uống. Người chủ quán bỏ đi lúc nào, bố cũng không biết.

    Đèn đường lên lúc nào, bố cũng không hay. Bố quên luôn giờ đón Củ Hành.
    Mà bố đón làm sao được khi đã gục trên bàn ngủ thiếp thế kia?

    ***********

    Hai người ngồi đối diện trong quán cà phê quen thuộc. Chỗ ngồi và chiếc bàn cũng quen thuộc.

    Anh hút thuốc liên tục. Chiếc gạt tàn dần đầy lên. Mấy lần chị suýt bảo anh ngưng hút, nhưng lại bậm môi im lặng. Bây giờ, anh muốn làm gì cứ làm, chị chẳng quan tâm. Nhưng khi anh cất tiếng, sự căng thẳng của chị chùng dần. Rồi nước mắt chị rớt xuống.

    Anh bảo: “Anh vẫn lén gặp Cà Rốt mỗi chiều ở trường. Anh nhớ con lắm. Nhớ mùi mồ hôi của nó. Nhớ những câu hỏi vặn vẹo khiến anh điên đầu trước kia. Anh cũng nhớ em. Mỗi đêm, anh đều nằm áp tai xuống gạch, lắng nghe tiếng động ở dưới nhà để tưởng tượng em đang làm gì? Cà Rốt đang làm gì?”.

    "Có hôm, anh ra cầu thang xoáy, áp tai vào vách như thằng ăn trộm, thèm nghe một tiếng em cười mà không được. Một lần, anh đang ngồi như thế thì Củ Hành thức dậy. Nó mò ra cầu thang xoáy và thấy anh ở đấy. Hai bố con anh đã ôm nhau ngồi rất lâu để chỉ nói về em và Cà Rốt.

    Củ Hành bảo: “Con ghét ly dị. Con nhớ mẹ và Cà Rốt. Con muốn uống sữa mẹ pha. Bố ơi, đừng chơi trò ly dị nữa nhé".

    “Đây là trò chơi hả em? Anh cũng ước nó chỉ là trò chơi để mình chấm dứt, không chơi nữa. Trò chơi gì mà tàn nhẫn quá, làm khổ cả bốn người? Em muốn anh phải làm gì bây giờ để được em tha thứ? Sao em lại giao Củ Hành cho anh mà không giữ cả hai đứa với nhau? Phải chăng em muốn anh nhìn rõ tội lỗi của mình? Rằng vì anh mà con cái phải mỗi đứa một nơi?".

    "Anh nhìn rõ lắm rồi, em ơi. Nhất là đêm hôm qua khi anh đứng nhìn hai đứa con mình ngủ trong giường. Em cho anh gửi Củ Hành lại. Ngày mai anh thuê người tới đập cầu thang xoáy bên ngoài, mở lại lối cầu thang bên trong. Em không muốn thấy mặt anh nữa thì để anh đi, miễn em được thoải mái. Miễn Cà Rốt và Củ Hành được sống bên nhau”.

    “Anh không đem theo một thứ gì cả, cũng không cần tiền. Khi hạnh phúc đã mất, tiền bạc, tài sản cũng thành vô nghĩa. Hôm nay, anh mời em ra đây chỉ để nói với em như thế mà thôi...".

    Nước mắt chị chảy tràn. Trên tất cả mọi điều, chị vẫn còn yêu anh lắm.

    Anh là người đàn ông duy nhất mà chị yêu.

    Xa anh, chị không chỉ hành hạ anh mà còn hành hạ chính mình.

    Chị biết chuyện anh gặp Cà Rốt mỗi ngày. Biết tất cả.

    Trẻ con ngủ mớ thường nói ra hết những gì chúng cất trong lòng.

    Nửa đêm, Cà Rốt ôm cổ mẹ mà tưởng là bố, thủ thỉ: “Mẹ sửa bếp điện mãi mà không được, cứ bị giật hoài, bố ạ. Tội nghiệp mẹ nhỉ? Còn bố vá quần cho Củ Hành bị kim đâm vào tay phải không? Cũng tội nghiệp bố luôn. À, ngày mai khi bố đến, bố mua cho con que kem nhé. Con thèm ăn kem lắm, nhưng mẹ chẳng mua gì cả...".

    Rồi Cà Rốt lại nói, như nói với Củ Hành: "Ngày mai chị bảo mẹ pha sữa rồi đổ vào chai, đem đi cho Củ Hành nghe. Hay chị giấu mẹ, đổ sữa của chị vào chai cũng được. Chị uống mãi, chán lắm. Còn Củ Hành lại thèm...”.

    Càng nghe, chị càng xót. Chui đầu vào gối, chị cắn răng khóc rưng rức.

    Chị cũng nhớ Củ Hành, nhớ anh đến điên dại.

    Đêm nằm, chị cũng lắng nghe bước chân anh đi đi lại lại trên lầu.

    Thỉnh thoảng, chị lại lục tủ lấy chiếc áo của anh ấp mặt vào và khóc thầm. Nghe tiếng anh ho, lòng chị nhói buốt. Chị khao khát được anh ôm vào lòng, được xoa tay vào chiếc cằm lởm chởm râu của anh để âu yếm, được nép vào ngực anh, ngửi mùi mồ hôi nồng nồng quen thuộc...

    Nhưng, người phụ nữ ấy cũng đã nép vào ngực anh, cũng ngửi mùi mồ hôi của anh. Chị lịm đi vì giận hờn, vì ghen tức.

    Chị không chấp nhận chia sẻ điều riêng tư ấy với bất kỳ ai.

    Nhìn đôi mắt thâm quầng của chị, mẹ lắc đầu: “Ghen có năm bảy đường ghen, nhưng ghen mà đày ải mình như mày, mẹ mới thấy có một. Nghe lời mẹ, tha lỗi cho chồng đi con. Tao nghe người ta bảo dạo này nó cũng sa sút tinh thần, sức khỏe tồi tệ lắm ...".

    Chị gắt: “Mẹ nói cứ như đùa. Đã ly dị rồi mà còn tha thứ nỗi gì. Mẹ đừng làm con rối tung lên nữa”.

    Mẹ dỗi: “Vâng, tôi xin lỗi. Chuyện của chị tôi không có quyền xía vào. Nhưng tôi xót cho cháu tôi lắm. Chúng nó có lỗi gì mà phải xa bố, xa mẹ, sống mỗi đứa mỗi nơi chứ? Cứ ích kỷ, chỉ nghĩ đến mình thì đừng sinh chúng nó ra. Ngày trước ấy à? Tôi mà không tha thứ cho bố chị, giờ này không chừng chị sống với mẹ ghẻ, chứ không phải tôi đâu".

    Nghe mẹ nói mà chị lạnh cả người. Sao chị không nghĩ ra điều ấy nhỉ? Nếu... nếu người đàn bà kia trở thành mẹ ghẻ của Củ Hành, chị biết làm thế nào? Chị không muốn điều ấy xảy ra. Không phải vì chị sợ bà mẹ ghẻ ấy không thương yêu Củ Hành. Cái chính là trong sâu thẳm tâm hồn, chị không muốn mất anh.

    Mắt chị càng thâm quầng hơn vì những đêm mất ngủ.

    Chị hối hận vì đã quyết liệt ly dị chồng.

    Anh lặng lẽ nhìn chị.

    Câu hỏi bật ra khiến anh cũng run rẩy cả người: “Em còn yêu anh không? Em thù ghét anh, ly dị anh, nhưng trong lòng em còn yêu thương anh chút nào không? Nếu còn, dù chỉ là sợi chỉ mong manh, anh cũng xin em cho anh một cơ hội để làm lại từ đầu. Anh ngàn lần cầu xin em...”.

    Nước mắt nhòa nhạt, nghẹn cứng trong lòng ngực, chị nức nở mãi. Thế rồi, chị đặt bàn tay run rẩy của mình lên tay anh. Anh lặng người.


    ***********

    Ở nhà trẻ, chỉ còn Cà Rốt và Củ Hành chơi lò cò trên sân.

    Củ Hành bảo: "Hôm nay bố lại quên đón em rồi”. Cà Rốt cười: “Thì về với mẹ và chị. Càng sướng”. Củ Hành lại bảo: "Nhưng sao hôm nay mẹ cũng đón chị muộn thế?”. Cà Rốt tròn xoe mắt: “Ừ nhỉ".

    Hai đứa không chơi lò cò nữa, đứng gí mũi vào ô mắt cáo. Vừa lúc đó, những ánh đèn xe loang loáng rọi vào.

    Củ Hành reo: ''Bố đến rồi”.

    Cà Rốt cũng reo: "Mẹ đến rồi".

    Bố và mẹ cùng dựng xe, bước nhanh đến chỗ hai đứa trẻ. Cà Rốt giật giật tay Củ Hành: "Nhìn kìa. Bố nắm tay mẹ".

    Củ Hành toét miệng cười: "Em đã bảo mà. Chơi mãi trò ly dị, chán lắm"...

    Phạm Thị Ngọc Liên

  2. Có 5 người cám ơn littlewave vì bài này:


  3. #2
    littlewave's Avatar

    Tham gia ngày: Aug 2007
    Giới tính: Nữ
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 2,529
    Cám ơn
    3,391
    Được cám ơn 8,037 lần trong 1,863 bài viết

    Default

    Ly Dị và Con Cái

    Trẻ con thường bị đe doạ với cảnh mái ấm gia đình bị khủng hoảng hay đổ vỡ. Trong tâm tư chúng, ly dị và cái chết có hậu quả giống nhau: sự mất mát, sự thay đổi, sự bất ổn, và những thách đố. Đứa con trai 6 tuổi hỏi bố: “Bố ơi, có bao nhiêu đứa mất bố trong tỉnh của mình hở bố?” Tưởng con mình quan tâm về thống kê nên ông bố hăm hở tới thư viện khảo cứu để rồi thấy con mình dửng dưng về kết quả. Hôm sau và hôm sau nữa, đứa con lặp lại cùng một câu hỏi. Tìm hiểu thêm ông bố mới biết cha mẹ của bạn nó mới ly dị và điều ấy đã gây hoang mang cho đứa trẻ. Nó không muốn mất bố.

    Trong hơn hai thập niên qua, số trẻ em rơi vào cảnh gia đình phân ly tới hơn một triệu mỗi năm và con số này ngày càng tăng.

    Từ thập niên 60, tỷ số ly dị tăng không ngừng. Mặc dầu biến động, tỷ số này lên tới 40% vào thập niên 70; dừng ở mức 37% cuối thập niên 80; và tới nay vào khoảng 40%.

    Ly dị xảy ra thường xuyên hơn ở những năm đầu hôn nhân khi họ có con mọn. Nhiều người cho rằng việc các bà vợ giao khoán chuyện nhà và việc chăm sóc con cái cho người khác để đi làm có liên hệ với mức ly dị. Sự thay đổi sinh hoạt xã hội và cơ cấu gia đình ảnh hưởng hỗ tương. Một ví dụ điển hình là tỷ số các bà vợ đi làm và tỷ số trẻ con được gửi Vườn Trẻ tăng từ 11% năm 1949 tới 58% năm 1988. Nhiều cuộc nghiên cứu cho biết cái gọi là “cách mạng về tính dục”, với những cách thức ngừa và phá thai ngày một dễ dàng, an toàn, tiện lợi, đã góp phần nâng cao tỷ số ly dị.

    Sự thay đổi trong cơ cấu hôn nhân cũng góp phần vào đó. Luật pháp và tư tưởng hiện đại xa dần quan niệm hôn nhân như “hẹn thề trăm năm”, hay “đồng vợ đồng chồng tát biển Đông cũng cạn” để đi đến cái nhìn hôn nhân như một “tổ hợp kinh tế giữa hai cá nhân tự trị”, một thứ “góp-gạo-nấu-cơm-chung”. Ngoài ra, luật ly dị ngày nay nhấn mạnh nhiều tới phân chia tài sản cá nhân. So với lúc trước, ly dị chỉ được thừa nhận khi một người có lỗi, chẳng hạn ngoại tình hay bạo hành. Tới nay hầu hết các tiểu bang Mỹ chấp nhận luật “không lỗi tại ai”(no-fault) khi ly dị.

    Trong 30 năm qua, tỷ số ly dị cao kéo theo tình trạng con em bị ảnh hưởng. Theo Shiono and Quinn, năm 1988 có 9.7 triệu, hay 15%, trẻ con Mỹ dưới 18 tuổi sống với cha/mẹ ghẻ. Con số này tăng từ 3.4% năm 1960 tới 28% năm 1988.

    Người bạn của tôi lập gia đình được sáu năm. Ban đầu bạn bè thường nói với anh: vợ chồng mày thương nhau nước đục cũng trong. Sau khi có con đầu lòng, chàng muốn nàng nghỉ ở nhà trông con nhưng cô vợ muốn đi làm để lấy “maternity leave”. Gái một con trông mòn con mắt! Cô vợ càng ngày càng đẹp và ngày càng diện. Điều đó trở thành cái gai trong mắt anh bạn và mâu thuẫn xích mích cứ chất chồng đến lúc cả hai chỉ muốn đường anh anh đi, đường tôi tôi đi. Khổ nỗi đứa con đi đàng nào vì cả hai đều không muốn con mình thành nạn nhân của vợ chồng ly dị?

    Gia đình là cái nôi cho yêu thương nương náu, là mái ấm bình yên trong mỗi con người. Không thể coi thường nỗi đau đứa con phải chịu khi hôn nhân bất ổn do ly dị hay do xung khắc của cha mẹ. Vài lời khuyên được đưa ra sau đây dưới cái nhìn không chuyên lẫn những nhận định của các nhà chuyên môn trong địa hạt tâm lý và gia đình.

    1) Khía cạnh không chuyên:

    Những chia sẻ dưới đây phản ảnh tâm lý thường tình khi phải đối diện với ly dị và con cái.

    Minh: Người bạn của tôi mới ly dị vì có chuyện xung khắc triền miên với vợ.
    Con cái anh đến thăm bố mình mỗi cuối tuần, không có vấn đề gì ở nhà trường, học hành và cư xử ngoan ngoãn.
    Đàng khác, có những cặp vợ chồng để con cái chọn ở với người chúng thích, cha hoặc mẹ. Cha mẹ thay phiên hỏi con cái về đối tượng kia rồi ngấm ngầm công kích nhau. Đôi khi bị kẹt chính giữa, đứa trẻ trở thành nạn nhân tinh thần.

    Vân: Ly dị chắc chắn ảnh hưởng tới con cái. Cha mẹ cãi nhau bằng ngôn ngữ thô tục hay cay độc sẽ ảnh hưởng tới con cái thật nhiều. Thực ra, dù ly dị vì bất cứ lý do gì, cha mẹ nên nghĩ tới điểm chính yếu này: Cuộc đời con cái hay bản thân mình quan trọng hơn? Dĩ nhiên cha mẹ nào chả thấy cuộc đờøi của con mình là quan trọng đáng quý. Vì vậy, họ nên giải quyết vấn đề của mình, đừng bắt con cái gánh lấy hậu quả. Vân chia sẻ những cảm nghĩ này vì cha mẹ Vân cãi nhau hoài hoài. Vân rất xuống tinh thần, nhưng biết làm sao được khi mình chỉ là đứa con nít. Vì vậy, xin nghĩ tới con cái trước khi quyết định ly dị.

    Sinh: Sinh là một nạn nhân của ly dị. Cha mẹ Sinh tan hợp, hợp tan nhiều lần. Lý do ly dị Sinh không hiểu rõ, có lẽ là vì tuổi tác và văn hoá. Người ta nói “chồng già vợ trẻ là tiên”; Sinh thì nghĩ đó là vấn đề rất lớn. Ly dị ảnh hưởng lớn tới đời mình. Chẳng ai quan tâm chăm sóc hay lắng nghe chia sẻ. Thời giờ đều dành cho nỗ lực tạo ra vấn đề.
    Cha mẹ Sinh chờ Sinh lập gia đình rồi sẽ vĩnh viễn ly dị, vì vậy Sinh sẽ không lập gia đình. Không bao giờ!

    Linh: Có người chủ trương rằng con cái không nên dự phần hay biết về vấn đề của cha mẹ. Tôi nghĩ rằng con cái nhận biết vấn đề theo tuổi tác. Năm anh chị em tôi được bố nuôi dưỡng. Ông không bao giờ nói xấu về mẹ, sợ rằng chúng tôi không thương mến bà. Khi lớn lên, tôi khám phá vài điều không hay về bà và điều này làm tôi kính phục thương mến cha mình hơn. Tuy nhiên trong thâm tâm, tôi vẫn muốn biết về bà và tôi luôn thấy thiếu thốn tình mẹ.

    2) Phân tích chuyên môn:

    Một số nhà chuyên môn ước chừng, trong thập niên tới đây, 2/5 số trẻ vị thành niên rơi vào cảnh cha mẹ ly dị. Hơn 1/4 số trẻ chào đời từ những cặp không có hôn thú. Ít nhất có 1/5 trẻ sống với cha mẹ ghẻ hay cha mẹ nuôi.
    Ảnh hưởng của tình trạng này trên đứa trẻ ra sao vẫn còn được tranh luận.
    Một số lớn các nhà nghiên cứu nhấn mạnh tới cái giá phải trả cho những trẻ em không lớn lên trong gia đình êm ấm có cha có mẹ ruột. Một số dữ kiện đưa đến kết luận rằng ly dị chỉ có một ảnh hưởng tương đối nơi đứa trẻ, và khi trưởng thành chúng sẽ tự thích nghi với đời sống.

    Một số trẻ vào tuổi mẫu giáo có cha mẹ ly dị vào cuối thập niên 1970, đầu thập niên 1980, bây giờ đã bước vào tuổi trưởng thành. Lớp trẻ này, trong hơn 25 năm qua, đã có trạng thái trầm cảm nào về ly dị của cha mẹ? Xin đọc vài tâm sự:

    Đời tôi chắc hạnh phúc hơn nếu cha mẹ tôi không ly dị.
    Ly dị có thể tốt hơn cho họ, nhưng không tốt gì cho tôi. Tôi mất gia đình của mình.
    Tôi mất đi cái cảm nghiệm được lớn lên trong một mái ấm gia đình.
    Ước gì cha mẹ tôi đã không ly dị. Chắc chắn sẽ dễ dàng hơn trong khuôn khổ gia đình.
    Tôi thật sự đau buồn. Điều khó khăn nhất đối với tôi là phải chứng kiến gia đình mình tan vỡ.

    a) Nguyên nhân trầm cảm:

    Gia đình mà em từng quen thuộc sẽ khác biệt: Một trong những nỗi lo sợ của trẻ con là sự thay đổi. Khi cha me ly dị, con cái phải thích nghi với nếp sinh hoạt và môi trường mới. Có thể chúng sẽ không còn gặp gỡ bạn bè, người thân thuộc như ông bà cô dì chú bác.

    Mất mát: Trẻ con thường gắn bó với cha mẹ, anh chị em, ngay cả với gia súc và vật dụng quanh nhà. Bị thay đổi và cắt đứt với những thân thương ấy là một mất mát, hụt hẫng.

    Sợ bị bỏ rơi: Đứa trẻ sợ mất cha, có thể rồi cũng mất mẹ.
    Trời mưa bong bóng phập phồng
    Mẹ đi lấy chồng con ở với ai
    Chẳng thà ăn sắn ăn khoai
    Không ở dượng ghẻ om tai láng giềng.


    Sự thù hận giữa cha mẹ: Cãi cọ, căng thẳng giữa cha mẹ có thể làm cho đứa trẻ giận dữ, cô độc, hay cho rằng lỗi tại mình. Cố gắng lôi con về phe cánh với mình để chống lại người phối ngẫu tạo cho đứa trẻ trong cảnh trâu bò húc nhau ruồi muỗi chết.

    b) Những phản ứng của đứa con: Phản ứng của đứa trẻ tuỳ thuộc tuổi và nhận thức em có.

    Bé mới sinh và chập chững biết đi hay bi bô tập nói:

    Em hiểu gì?
    Cảm thấy vắng đi một người thương mà chẳng hiểu vì sao.

    Phản ứng:
    - Cảm thấy bấp bênh,
    - Có thể âm ỉ một thứ nóng giận,
    - Cảm thấy rằng mình đáng trừng phạt,
    - Trở thành bẳn gắt, tức tối với người cha/mẹ mà em sống với,
    - Có thể có nhiều ác mộng,
    - Cảm thấy thật buồn vì bỗng dưng vắng bóng đi một phần cha mẹ.


    Tuổi vườn trẻ:

    Em hiểu gì?

    Bắt đầu hiểu ly dị là gì. Biết rằng ba má không còn chung sống với nhau, và không còn yêu nhau như xưa.

    Phản ứng có thể:
    - Cảm thấy bị lừa dối, thấm thía về ý nghĩa của sự mất mát,
    - Hy vọng cha mẹ sẽ sum họp,
    - Cảm thấy bị người cha/mẹ khước từ,
    - Không thèm để ý tới học hành, bạn bè,
    - Lo lắng về ngày mai,
    - Nỗi sợ không có người đón khi tan học,
    - Kêu nhức đầu, đau bụng,
    - Khó ngủ,
    - Cố gắng dựng lại chuyện quá khứ, sống với quá khứ,
    - Ăn không ngon, ngủ không yên; bị tiêu chảy, đi tiểu nhiều lần.


    Thanh thiếu niên:

    Em hiểu gì?
    - Hiểu nhưng không chấp nhận ly dị


    Phản ứng có thể:
    - Cảm thấy tức giận, thất vọng (về cha mẹ, người mà em tin tưởng),
    - Cảm thấy cha/mẹ bỏ rơi mình,
    - Lợi dụng lúc cha mẹ trong tình trạng trầm cảm,
    - Như muốn điều khiển gia đình,
    - Như cố gắng làm cho gia đình đoàn tụ,
    - Trở thành quá khích: hành xử như một nhà mô phạm hay trở thành bê tha (nghiện ngập hút sái, bỏ học…)
    - Có thể đoạn tuyệt với cha/mẹ, người mà em cho rằng chối bỏ em,
    - Cảm thấy bị mất tuổi thơ quá sớm,
    - Lo lắng về tài chính, về học vấn.

    * * *
    Tài liệu tham khảo:
    Future Of Children, Volum 4. Number 1, Spring 1994. Children And Divorce.
    Center for Future Of Children. The Davis and Lucile Park Foundation.
    Focus on Kids: The Effect Of Divorce On Children. Karen DeBord, Ph.D.
    Child Development Specialist, North Carolina Cooperative.
    Children Of Divorce. David Weinstock, J.D., M.A., Beth Keen, Ph.D.


    Phạm Văn Hoạt (Mạch Sống Số 52, tháng 10, 2006)

  4. Được cám ơn bởi:


  5. #3
    hoathuytinh's Avatar

    Tham gia ngày: Jul 2007
    Tên Thánh: Maria
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Sài Gòn
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 2,893
    Cám ơn
    250
    Được cám ơn 5,368 lần trong 2,124 bài viết

    Default

    Bắt đền chị Lit....bắt đền đi....HTT đọc tới đâu là nước mắt , nước mũi tèm lem tới đó....hic...ko biết đâu bắt đền Lit đi
    Chữ ký của hoathuytinh
    Vanitas, Vanitatum Et Omnia Vanitas.

  6. Được cám ơn bởi:


  7. #4
    littlewave's Avatar

    Tham gia ngày: Aug 2007
    Giới tính: Nữ
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 2,529
    Cám ơn
    3,391
    Được cám ơn 8,037 lần trong 1,863 bài viết

    Default

    Trích Nguyên văn bởi hoathuytinh View Post
    Bắt đền chị Lit....bắt đền đi....HTT đọc tới đâu là nước mắt , nước mũi tèm lem tới đó....hic...ko biết đâu bắt đền Lit đi
    ui, ly dzị chồng hùi nèo mờ thương cảm dzậyy em ? Nói lit nghe lit bắt nó đăng ký kết mô đen htt lại liền, nín coai mít ướt!

  8. #5
    hoathuytinh's Avatar

    Tham gia ngày: Jul 2007
    Tên Thánh: Maria
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Sài Gòn
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 2,893
    Cám ơn
    250
    Được cám ơn 5,368 lần trong 2,124 bài viết

    Default

    Hớ hớ...mai em sẽ lấy chồng để...được li dị
    Chữ ký của hoathuytinh
    Vanitas, Vanitatum Et Omnia Vanitas.

  9. #6
    littlewave's Avatar

    Tham gia ngày: Aug 2007
    Giới tính: Nữ
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 2,529
    Cám ơn
    3,391
    Được cám ơn 8,037 lần trong 1,863 bài viết

    Default

    Em ui,

    Tình chỉ đẹp khi còn dang dở
    Cưới nhau về tắt thở càng nhanh


    Biết có còn sống nủi mờ li dzị hem đóa?!!!

  10. #7
    minh hue's Avatar

    Tuổi: 37
    Tham gia ngày: Sep 2008
    Tên Thánh: Maria
    Giới tính: Nữ
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 418
    Cám ơn
    1,911
    Được cám ơn 1,146 lần trong 316 bài viết

    Default

    Đọc xong bài chị emEm hok thể nghĩ rằng em làm đc ( tha thứ để .....) ám ảnh mãi như ng vợ này thôi Nhưng cuối cùng ng vợ vẫn tha thứ đc Còn nếu T.H là em thì ..... ....

  11. #8
    Rocky's Avatar

    Tham gia ngày: Apr 2008
    Tên Thánh: Phêrô
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Nơi tôi ờ là nhà
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 1,446
    Cám ơn
    630
    Được cám ơn 6,180 lần trong 1,245 bài viết

    Default

    Trong cuộc sống chúng ta vẫn có những trò chơi... trò chơi "ly dị" của tình bạn, của anh em trong nhà, của những ngừoi cùng làm, nhóm, hội đoàn... để rồi có khi, 2 người ngồi quay lưng lại với nhau mà... í rằng.. .chúng ta xa nhau đúng một vòng trái đất...
    Video Player

    http://khuccamta.net/share/uploads/Vong tron trai dat.mp3
    ">-->DOWNLOAD<---


    Minh Hằng:
    Đố các bạn, trên thế gian này khoảng cách nào là xa nhất ?
    Nó không phài là khoảng cách từ ngọn núi này đến ngọn núi kia.
    Không phải là khoảng cách từ đại dương này đến đại dương kia.
    Cũng không phải là khoảng cách từ châu lục này đến châu lục kia.
    Mà nó chính là khỏang cách của một vòng trái đất.

    Tim:
    Một vòng trái đất, đó cũng chính là khoảng cách ngắn nhất.
    Vì khi đó hai người được ngồi cạnh bên nhau.
    Nhưng không biết phải nói gì, cũng không biết phải làm gì.
    Mời các bạn cùng lắng nghe ca khúc "Một Vòng Trái Đất"

    Trái đất cứ lặng lẽ quay
    Đôi ta cứ lặng lẽ yêu
    Hứa yêu nhau đến muôn đời sau
    Hứa yêu nhau có trăng và sao

    Trái đất cứ lặng lẽ quay
    Đôi ta cứ lặng lẽ xa
    Xa nhau không phải không hợp nhau
    Xa nhau vì bao lỗi lầm


    http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/....IWZDAZCA.html
    Chữ ký của Rocky


    Trong lòng bàn tay Cha, con bình an.... yên nghỉ

    Thắp lên hy vọng ngay cả khi tưởng chừng đụng đến cực điểm của tuyệt vọng




  12. Được cám ơn bởi:


  13. #9
    minh hue's Avatar

    Tuổi: 37
    Tham gia ngày: Sep 2008
    Tên Thánh: Maria
    Giới tính: Nữ
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 418
    Cám ơn
    1,911
    Được cám ơn 1,146 lần trong 316 bài viết

    Default

    Trời :icon8:chú hoàng .......

  14. #10
    Ben's Avatar

    Tham gia ngày: Aug 2008
    Tên Thánh: Peter
    Giới tính: Nam
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 1,217
    Cám ơn
    913
    Được cám ơn 5,080 lần trong 945 bài viết

    Default

    Trích Nguyên văn bởi littlewave View Post
    Em ui,

    Tình chỉ đẹp khi còn dang dở
    Cưới nhau về tắt thở càng nhanh


    Biết có còn sống nủi mờ li dzị hem đóa?!!!
    Miễn bình loạn
    Chữ ký của Ben


  15. #11
    Rocky's Avatar

    Tham gia ngày: Apr 2008
    Tên Thánh: Phêrô
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Nơi tôi ờ là nhà
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 1,446
    Cám ơn
    630
    Được cám ơn 6,180 lần trong 1,245 bài viết

    Default

    Chung thuỷ... nhờ chung tinh và chung sức.... chung sống...
    ông bà cụ 80 tuổi đang cùng khiêng củ sắn (mì) 20kg từ bờ rào vườn vào nhà...


    nguồn hình
    Theo Văn Tố
    Chữ ký của Rocky


    Trong lòng bàn tay Cha, con bình an.... yên nghỉ

    Thắp lên hy vọng ngay cả khi tưởng chừng đụng đến cực điểm của tuyệt vọng




  16. #12
    KẺ DU MỤC's Avatar

    Tham gia ngày: Sep 2008
    Tên Thánh: Giuse
    Giới tính: Nam
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 180
    Cám ơn
    412
    Được cám ơn 526 lần trong 137 bài viết

    Default

    Không kinh nghiệm không thể chia sẻ, không đủ sống dài thiếu hiểu biết
    Cám ơn ai mang sự việc về đây, học hỏi thêm chút để răn mình.
    Chữ ký của KẺ DU MỤC
    “Can đảm lên, Thầy đã thắng thế gian” (Ga 16, 33.)


  17. #13
    sue
    Khách viếng
    sue's Avatar

    Default

    ráng mà răn nghen anh Cờ ... cố lên ... tặng anh lấy tinh thần nà

+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới

Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com