|
THƯ GỞI CHÍNH MÌNH ( tiếp theo)
Hiệp Nhất Trong Giáo Hội
Tôi vẫn tự hỏi, làm sao Giáo Hội Công Giáo có đến 3.000 giáo phận rải khắp trên các đại lục với rất nhiều ngôn ngữ, nhiều nền văn hóa mà có thể hiệp nhất được? Và tôi tìm thấy câu trả lời trong sách giáo lý Công Giáo số 161, vì Giáo Hội "có duy nhất một đức tin, một đời sống bí tích, một sự kế vị tông đồ, một niềm hy vọng và một đức ái chung”. Những người Công Giáo hiệp nhất với nhau trong đức tin, đức cậy,đức ái, trong các bí tích và sứ vụ. Đó là những cột trụ nâng đỡ tòa nhà Giáo Hội.
Khi nói về sự hiệp nhất của Giáo Hội, trong buổi tiếp kiến chung hôm thứ tư 25-9-2013 tại quảng trường Thánh Phêrô, ĐTC Phanxicô nhấn mạnh đây là món quà tuyệt vời của Thiên Chúa. Giáo Hội là một cho tất cả. ĐTC mời gọi mỗi người hãy tự hỏi mình : "Tôi có cảm nhận được sự hiệp nhất này không? Tôi có sống sự hiệp nhất này không? Hay là tôi không quan tâm bởi vì tôi đã đóng kín trong cái nhóm nhỏ của tôi hay trong chính mình tôi? Có phải tôi là một trong những người muốn "riêng tư hóa" Giáo Hội cho chính phe nhóm của riêng tôi, cho quốc gia của tôi, cho bạn bè của tôi? Khi tôi nghe biết có rất nhiều Kitô hữu trên thế giới đang đau khổ, tôi dửng dưng thờ ơ hay tôi cảm thấy đau xót tựa như ai đó trong gia đình tôi đang đau khổ? Tôi có cầu nguyện cho nhau không? Có những thương tổn cho sự hiệp nhất này không? Chúng ta có thể làm tổn thương sự hiệp nhất này không?"
Không tránh né sự thật, không tô hồng hay thổi phồng, ĐTC nhìn nhận một cách thẳng thắn : "Thật không may, chúng ta thấy rằng trong tiến trình của lịch sử, cũng như bây giờ, chúng ta không luôn luôn sống hiệp nhất. Đôi khi những sự hiểu lầm, những xung đột, những căng thẳng, những chia rẽ làm nảy sinh vết thương đó. Giáo Hội không có được khuôn mặt mà chúng ta mong muốn. Giáo Hội không thể hiện tình bác ái, điều mà Chúa muốn. Chúng ta là những người tạo ra những vết rách nát! …Thiên Chúa ban cho chúng ta sự hiệp nhất, nhưng thật khó để sống sự hiệp nhất nầy. Chúng ta phải tìm kiếm, xây dựng sự hiệp thông, và giáo dục chính chúng ta về sự hiệp thông này, để vượt qua những hiểu lầm và chia rẽ, bắt đầu với gia đình, với các thực thể giáo hội, trong đối thoại đại kết. Thế giới của chúng ta đang cần sự hiệp nhất, sự hòa giải, sự hiệp thông và Giáo Hội là Ngôi Nhà của sự hiệp thông."
Tới đây tôi nghe lời Thánh Phaolô nhắc nhở :"Vậy, tôi là người đang bị tù vì Chúa, tôi khuyên nhủ anh em hãy sống cho xứng với ơn gọi mà Thiên Chúa đã ban cho anh em. Anh em hãy ăn ở thật khiêm tốn, hiền từ và nhẫn nại; hãy lấy tình bác ái mà chịu đựng lẫn nhau. Anh em hãy thiết tha duy trì sự hiệp nhất mà Thần Khí đem lại, bằng cách ăn ở thuận hòa gắn bó với nhau" (Ep 4,1-3).
Rồi tôi bỗng giật mình khi nghe ĐTC mời gọi tôi tự vấn : "Tôi có làm cho sự hiệp nhất tăng triển trong gia đình, giáo xứ, trong cộng đoàn hay tôi là nguyên nhân gây chia rẽ, gây khó khăn? Tôi có sự khiêm tốn, kiên nhẫn, và hy sinh, để hàn gắn những vết thương cho sự hiệp thông không?" Thật đáng xấu hổ, các câu trả lời của tôi đều là… không!
Hiệp Nhất Với Anh Em
Mấy ngày qua, trên các phương tiện truyền thông người ta bức xúc bàn tán xôn xao về vụ "cướp bia" ở vòng xoay Tam Hiệp, TP Biên Hòa. Ngày 4-12-2013, ông Hồ Kim Hậu lái xe chở bia đi giao hàng, khi đang đổ dốc thì bất ngờ một chiếc xe du lịch băng ngang nên ông phải đánh nhanh hết tay lái để tránh tai nạn và khỏi lao vào nhà dân nên 1000 thùng bia bị đổ xuống. Khi ấy, thay vì chạy lại giúp người bị nạn, người dân đã ào ra lấy bia. Gần 1000 thùng bia bị cướp, thiệt hại 310 triệu đồng. Ông rớm nước mắt : “Khi xe bia bị đổ, tôi đứng giữ bia, nhưng họ lao vào giành giật rồi mang đi. Cản người này thì người khác nhào vô lấy. Hết người này lấy rồi người kia lấy chở đi. Tôi van xin năn nỉ họ trong tuyệt vọng, bất lực, và dù nước mắt tôi rơi nhưng họ cứ thay nhau lấy bia. Khi tôi cản, họ còn đòi đánh tôi. Tôi là tài xế, đi làm thuê nên bây giờ tôi có trách nhiệm bồi thường cho chủ xe…"
Những người "cướp bia" nghĩ gì khi ngồi rung đùi bên bàn nhậu với những lon bia cướp được của một anh tài xế nghèo quê Bình Định lên TP ở trọ, đang nuôi con nhỏ mới 5 tháng tuổi ? Nếu họ biết rằng mình là chi thể trong một thân mình thì có nỡ làm như thế không? Những chi thể trong một thân mình liên kết với nhau, tác động trên nhau, ảnh hưởng hỗ tương giúp đỡ nhau chứ đâu phải giành giật đấu đá loại trừ nhau.
Công Đồng Vaticanô II xác định Hội Thánh là Thân Thể Đức Kitô : "Chúa Giêsu qua việc thông truyền Thánh Thần của Người cho các anh em của Người, tụ tập từ mọi dân tộc, Người làm cho họ một cách mầu nhiệm thành thân thể của Người" (Hiến Chế Tín Lý. Lumen Gentium, 7).
Trong buổi Triều Yết Chung tại quảng trường Thánh Phêrô ngày 19-6-2013, ĐTC nói : “Hội Thánh không phải là một hội từ thiện, văn hóa hay chính trị, nhưng là một thân thể sống động. Và thân thể này có một đầu, là Chúa Giêsu, Đấng hướng dẫn nó, nuôi nấng nó và nâng đỡ nó."
Rồi ĐTC nhấn mạnh: "Nếu đầu bị tách ra khỏi phần còn lại của thân thể thì toàn thể con người không còn có thể sống được. Vì vậy, chính trong Hội Thánh, chúng ta phải luôn liên kết mật thiết hơn bao giờ hết với Chúa Giêsu. Nhưng không chỉ có thế: như một thân thể, điều quan trọng là các mạch máu phải luân chuyển trong đó, cho nên chúng ta phải để cho Chúa Giêsu hoạt động trong chúng ta, để cho Lời Người hướng dẫn chúng ta, để cho sự hiện diện của Người trong bí tích Thánh Thể nuôi nấng chúng ta, linh động hóa chúng ta, để cho tình yêu của Người củng cố tình yêu tha nhân của chúng ta. Và điều đó phải luôn luôn! Luôn luôn, luôn luôn!"
Như vậy muốn duy trì được sự hiệp nhất với chính mình, hiệp nhất với nhau thì điều quan trọng nhấtlà chính bản thân tôi phải luôn hiệp nhất với Chúa Giêsu, tín thác nơi Người, định hướng đời mình theo Tin Mừng, nuôi dưỡng mình bằng cầu nguyện, lắng nghe Lời Chúa và tham dự các Bí Tích.
Biết là như thế đó, mà tôi có chịu làm như vậy đâu! Tôi chỉ kêu gào các chi thể hiệp nhất với nhau, tổ chức hội thảo học hỏi về hiệp nhất, nhưng chính mỗi chi thể lại không gắn kết với cái đầu là Đức Kitô mà lại kết bè với tiền tài danh vọng chức tước địa vị thì làm sao có thể hiệp nhất với nhau được? Kết bè với nhau, tạo vây cánh bênh đỡ nhau, rồi tranh chấp nhau từng li từng tí, như vậy tôi đã làm tắc nghẽn các mạch máu lưu thông trong cơ thể, tôi đã gây ra biết bao thiệt hại cho cộng đoàn, cho Hội Thánh.
Tôi phải đấm ngực mình vì đã đi ngược với lời Thánh Phaolô : "Ví như thân thể người ta chỉ là một, nhưng lại có nhiều bộ phận, mà các bộ phận của thân thể tuy nhiều, nhưng vẫn là một thân thể, thì Đức Kitô cũng vậy. Thật thế, tất cả chúng ta dầu là Do Thái hay Hy Lạp, nô lệ hay tự do, chúng ta đều đã chịu phép rửa trong cùng một Thần Khí để trở nên một thân thể. Tất cả chúng ta đã được đầy tràn một Thần Khí duy nhất." (1 Cr 12,12-13)
Thật đáng buồn vì tôi đã không sống theo Lời Chúa và giáo huấn của giáo hội. Tôi thường "nhân danh sự hiệp nhất" mà bắt mọi người phải răm rắp theo ý mình. Tôi muốn đúc khuôn tất cả mọi người theo mẫu mựcđạo đức của tôi, theo tiêu chí của tôi. Để “bảo vệ sự hiệp nhất”, tôi không cho phép có những ý kiến ngược với tôi, không chấp nhận sự đa dạng, không chấp nhận sự khác biệt và bóp nghẹt mọi sáng kiến từ trong trứng nước. Tôi ung dung hãnh diện với sự hiệp nhất giả tạo, tẻ nhạt, chán ngắt, duy ý chí đó.
Hãy nghe ĐTC nói về tính đa dạng trong sự hiệp nhất : "Trong Hội Thánh, có nhiều nhiệm vụ và chức năng đa dạng; không có sự đồng nhất tẻ nhạt, nhưng có sự phong phú của những hồng ân mà Chúa Thánh Thần ban phát. Nhưng có sự hiệp thông và hiệp nhất: tất cả đều liên hệ với nhau và tất cả kết hợp để tạo thành một thân thể quan trọng duy nhất, liên kết mật thiết với Đức Kitô…”
Thấy rõ nguy cơ chia rẽ, ĐTC tha thiết xin mọi người : “Hãy học cách thắng vượt chủ nghĩa cá nhân và chia rẽ, để hiểu nhau hơn, để hòa hợp sự đa dạng và phong phú của mỗi người... Chúng ta đừng đi theo con đường chia rẽ, con đường tranh chấp nhau! Tất cả hãy hiệp nhất! Tất cả hiệp nhất với những khác biệt của mình, nhưng thống nhất luôn luôn: đây là con đường của Chúa Giêsu. Sự hiệp nhất luôn luôn hơn các xung đột. Sự hiệp nhất là một ân sủng mà chúng ta phải cầu xin từ Thiên Chúa, để Người giải thoát chúng ta khỏi những cám dỗ về chia rẽ, khỏi những tranh chấp giữa chúng ta, khỏi tính ích kỷ và ngồi lê mách lẻo. Việc nói hành nói xấu nguy hại biết bao, nguy hại biết bao! Đừng bao giờ nói chuyện của người khác. Đừng bao giờ! Những chia rẽ giữa các Kitô hữu, tinh thần bè phái, những tư lợi nhỏ nhen, đã gây cho Hội Thánh không biết bao nhiêu là thiệt hại!... Hãy tìm sự hiệp nhất, sự hiệp nhất làm thành Hội Thánh. Sự hiệp nhất đến từ Đức Giêsu Kitô. Người sai Chúa Thánh Thần xuống với chúng ta để tạo sự hiệp nhất."
Ngày 31-07-2013, ĐTC Phanxicô đã chọn "Tình Huynh Đệ” làm chủ đề Sứ điệp Ngày Hòa Bình Thế Giới lần thứ 47 được cử hành vào ngày 01-01 hằng năm.
Từ khi khởi đầu thừa tác vụ Phêrô, ĐTC đã nhấn mạnh đến việc phải chống lại "nền văn hóa loại bỏ" và thay vào đó là "nền văn hóa gặp gỡ", để xây dựng một thế giới công lý hòa bình và hiệp nhất.
"Nền văn hóa chỉ lo cho hạnh phúc cá nhân dẫn đến việc mất ý thức trách nhiệm và mối tương quan huynh đệ. Tha nhân, thay vì là những người như chúng ta, lại bị coi như là đối thủ hoặc kẻ thù và thường bị đối xử như đồ vật. Không lạ gì, người nghèo túng bị coi là một "gánh nặng", một trở ngại cho sự phát triển. Nhiều lắm, họ cũng chỉ được coi là những người phải nhận trợ cấp hay trợ giúp nhân đạo… Trong một thế giới ngày càng phát triển quan hệ tương liên, chúng ta không thể làm được gì nếu thiếu tình huynh đệ tốt đẹp... Toàn cầu hóa thờ ơ phải nhường chỗ cho toàn cầu hóa tình huynh đệ."
Muốn hiệp nhất thì phải yêu thương. Ở đâu có tình yêu thương đích thực thì sẽ có hiệp nhất. Nói về hiệp nhất mà không có yêu thương thì chỉ là thùng rỗng kêu to. Nói về yêu thương mà không hiệp nhất được với nhau thì chỉ là giả tạo.
Ước gì chủ đề “Tình Huynh Đệ” không chỉ được nhắc tới trong ngày Đầu Năm như một khẩu hiệu hô hào rõ to trong ngày đại hội cho xong rồi thôi, nhưng đó phải là niềm thao thức trăn trở trong suốt năm và suốt đời người. Thao thức và tìm mọi cách thực hiện để có sự hiệp nhất trong tư tưởng-lời nói-việc làm. Trăn trở vì bên tai tôi vẫn còn văng vẳng lời cầu nguyện của Chúa Giêsu : "Lạy Cha chí thánh, xin gìn giữ các môn đệ trong danh Cha mà Cha đã ban cho con, để họ nên một như chúng ta" (Ga 17,11b)
Lời cuối trong lá thư gởi cho chính mình, xin được hiệp thông với vị cha chung của giáo hội trong lời nguyện:
"Lạy Chúa, xin giúp chúng con trở thành những chi thể của Thân Thể Hội Thánh luôn luôn kết hiệp mật thiết với Đức Kitô; xin giúp chúng con không làm cho Thân Thể Hội Thánh bị đau khổ vì những xung đột, chia rẽ và ích kỷ của chúng con; xin giúp chúng con thành những chi thể sống động liên kết với nhau bằng một sức lực duy nhất, là sức lực của tình yêu mà Chúa Thánh Thần đổ vào lòng chúng con. Xin cho chúng con được hiệp nhất hơn nữa, để không bao giờ là khí cụ của sự chia rẽ; xin hãy làm cho chúng con được cam kết –như một lời kinh tuyệt vời của Thánh Phanxicô : đem yêu thương vào nơi oán thù, đem thứ tha vào nơi lăng nhục, đem hiệp nhất vào nơi bất hòa. Amen"
Để nhớ 22 năm lãnh tác vụ linh mục21/12/1991 – 21/12/2013 TĐL. |
|