|
Chặng thứ bốn
Thần bí
--------------Nhà thần bí – nói cho oai – là những người sau một thời gian khắc khoải, suy tư, khao khát, kiếm tìm, họ đã gặp gỡ và nhận ra rằng: Tôi và Cha tôi là một (GA 10:30) không những dành cho Đức Giêsu – người anh cả - mà còn ứng nghiệm với tất cả đàn em đông đúc của Ngài. Họ nhận ra rằng ngày đã bừng sáng và sao mai mọc lên soi chiếu tâm hồn anh em.(2Pr 1:19). Từ khi mở mắt, họ nhìn Thiên Chúa, nhìn mình, nhìn anh em với ánh mắt hòan toàn trước đây. Họ tiếp tục sống y như những người khác, cũng tham dự Thánh Lễ, đọc kinh, lần hạt, viếng Thánh Thể, loan báo Tin Mừng, làm việc bác ái..….nhưng mục đích không phải là để lập công chuộc tội, không phải để được lên thiên đàng mai sau.. bởi vì họ không còn phân biệt việc đạo đức - việc trần gian một cách rạch ròi dứt khóat. Thực vậy, đối với họ, việc nào cũng trở thành linh thánh trong tâm tình Tôi sống, nhưng không còn phải là tôi, mà là Đức Ki-tô sống trong tôi. (Gl 2:20)
TIÊU CHUẨN PHÂN CHIA
Bốn chặng đường tâm linh được dựa trên nền tảng
MỐI TƯƠNG QUAN VỚI THIÊN CHÚA Chặng một:Thiên Chúa chẳng liên quan gì tới Họ.
--------------Kinh vì dấu Thánh Giá của họ quả thực là ngạo mạn: ĐÓNG ĐANH Đức Chúa Cha VÀO Đức Chúa Con VÀO Đức Chúa Thánh Thần, như đã có trước vô cùng, và bây giờ và hằng có và đời đời CHẲNG CẦN. Amen.
--------------Thực vậy, họ chẳng cần Thiên Chúa làm gì. Vì liên quan tới Thiên Chúa, đôi khi đâm ra khó khăn trong công việc làm ăn mua gian, bán lận của họ.
Chặng Hai: Thiên Chúa ở ngoài họ. Mà vì ở ngoài, nên Chúa trở thành đối tượng mang nhiều hình ảnh khác nhau tùy theo tâm trạng của họ. Bình thường Chúa là đấng chí tôn không ai có thể đến gần. Thế là họ cần phải có những đấng trung gian như Đức Maria, các thánh… đứng ra cầu bầu. Cuộc đời họ gai góc, gian nan, nên Chúa trở thành ông thần cứu cho họ tai qua nạn khỏi. Gần gũi hơn một chút, nhiều cộng đòan đã lớn tiếng gọi Ngài là Cha nhưng họ lại luôn mang tâm tình của người anh cả - tâm tình của người làm thuê chứ không phải tâm tình của người con yêu dấu. Bằng chứng là đã từng có một trong những huynh trưởng chóp bu của một công đòan kia cảnh báo tòan thể cộng đoàn: Chúa đã trao cho chúng ta công trình của Ngài. Nếu chúng ta lười biếng, bê bối, Chúa sẽ loại bỏ chúng ta và trao công trình này cho người khác. Rõ ràng là tâm tình của người làm mướn mong được thưởng công. Tâm tình của người con sẽ khác hẳn, giống như Đức Giêsu đã từng hân hoan thưa rằng: Này con đây, con đến để thực thi ý Ngài. (Dt 10:7) Kinh khủng nhất là gần tới giờ chết, chúng ta thấy Chúa như một vị thẩm phán chí công. chúng ta sẽ bối rối, lo sợ biết bao khi thấy mình đầy tội lỗi!!
Chặng Ba: Không bằng lòng với khuôn mặt Thiên Chúa rập khuôn, khô cứng đã được cài đặt sẵn từ thủa còn thơ. Thiên Chúa bỗng trở thành dấu hỏi thật to và bí nhiệm khiến họ phải băn khoăn trăn trở kiếm tìm khuôn mặt đích thực của Ngài.
Chặng bốn: Thiên Chúa không còn mang hình tướng. Thiên Chúa trở thành sự sống, sự sáng, sức mạnh, tình yêu ngay trong cuộc đời thường ngày của họ. Họ đã nhận ra sự hiện diện và họat động của Thần Khí ngay trong tâm mình. Họ đã nên một với Chúa. Điều tâm đắc nhất trên đời là sống theo châm ngôn nổi tiếng của Phao-lô: Tôi sống, nhưng không còn phải là tôi, mà là Đức Ki-tô sống trong tôi. (Gl 2:20).
ĐỔI MỚI KHÔNG NGỪNG
--------------Một điều lưu ý rất quan trọng: Cuộc đời trần gian cũng như cuộc sống tâm linh giống một giòng chảy liên tục, lên xuống bất thường, nên 4 chặng đường trên không phải là những khuôn mẫu bất động.
--------------Thí dụ như: 6 năm trước đây, tôi ở chặng một, nhưng cách đây 4 năm tôi đã chuyển lên chẳng hai. Rồi cách đây 2 năm tôi đã say sưa tìm kiếm Thiên Chúa nơi chặng ba. Và mới cách đây 5 tháng, tôi đã nhận ra mình đã bay vút lên chặng BỐN.
--------------Thí dụ khác: Nội trong một ngày Chúa nhật: Sáng đi lễ, lỡ có chuyện quan trọng, thế là suốt buổi lễ tôi xem lễ như người máy: Chặng Hai. Về nhà, con cái hung hăng cãi lại cha mẹ, sùng máu tôi la hét om xòm: Chặng Một. Buổi chiều, xem một đọan sách hay quá, tôi suy tư miên man và khám phá ra một ánh sáng mới: Chặng Ba. Buổi tối, trong không gian yên tĩnh, tôi trầm lắng ngồi thiền, tâm hồn an bình và nghe sự sống của Thần Khí lưu chuyển khắp châu thân và chìm trong sự kết hợp thân mật với Ngài : chặng Bốn…. Tại sao lại có chuyện như vậy?
--------------Bởi vì dù đã lên chặng Bốn, nhưng suốt hơn ba mươi năm lặn ngụp chìm đắm trong màn đêm tối tăm của chặng một và chặng hai, nên tôi vẫn không ngừng vấp ngã, lao đao…
--------------May mắn thay, tôi được nghe những người kinh nghiệm đi trước khích lệ rằng. Không nhằm nhò gì, vấp ngã chỗ nào thì đứng dậy, đi tiếp. Điều quan trọng là quyết tâm ngày càng tăng thời gian sống kết hợp với Chúa. Thí dụ ba tháng đầu sống với Chúa mỗi ngày năm phút.. Sau này, thời gian càng tăng lên, có thể lên tới vài tiếng đồng hồ trong một ngày là chuyện thường.
--------------Quả thật cảm nghiệm của Phao-lô là một ánh sáng, một khích lệ giúp chúng ta vững tâm tiến bước.
--------------Dù con người bên ngoài của chúng tôi có tiêu tan đi, thì con người bên trong của chúng tôi ngày càng đổi mới. (2Cr 4:16)
--------------Anh em đã mặc lấy con người mới, con người hằng được đổi mới theo hình ảnh Đấng Tạo Hoá, để được ơn thông hiểu. (Cl 3:10).
--------------Vâng, tiến trình đối mới là một tiến trình ngày càng đổi mới - hằng được đổi mới theo hình ảnh Đấng Tạo Hoá - chính là lời kêu gọi thống thiết, tích cực và triệt để, đặc biệt trong mùa chay thánh này |
|