Love Telling ThanhCaVN nhắn với Gia đình TCVN và Quý Khách: BQT-TCVN xin cáo lỗi cùng ACE vì trục trặc kỹ thuật 2 ngày vừa rồi. Trân trọng! Loan Pham nhắn với Gia Đình TCVN: Kính chúc quý Cha, quý tu sĩ nam nữ và toàn thể quý anh chị em một Giáng Sinh ấm áp bên gia đình, người thân và tràn đầy ơn lành từ Chúa Hài Đồng. ThanhCaVN nhắn với TCVN: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 16 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca Trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN CHÚA. Edit LM Loan Pham nhắn với TCVN: Kính Chúc Cà Nhà Một Tam Nhật Thánh và Một Mùa Phục Sinh Tràn Đầy Thánh Đức ... Loan Pham nhắn với TCVN: Chúc mừng năm mới đến quý Cha, quý tu sĩ nam nữ cùng toàn thể quý anh chị em tron gia đình TCVN thân yêu... Xin Chúa xuân ban nhiều hồng ân đến mọi người. Amen ThanhCaVN nhắn với ÔB & ACE: Kính chúc Năm Mới Quý Mão: Luôn tràn đầy Hồng Ân Thiên Chúa ThanhCaVN nhắn với Gia đình TCVN: Kính chúc Giáng Sinh & Năm Mới 2023: An Bình & luôn tràn đầy Hồng Ân Thiên Chúa. bethichconlua nhắn với Gia Đình ThanhCaVietNam: Chúc mừng sinh nhật thứ 15 website ThanhCaVietNam. Kính chúc quý Cha, quý tu sĩ nam nữ cùng toàn thể anh chị em luôn tràn đầy ơn Chúa. Amen ThanhCaVN nhắn với Quý ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 15 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca Trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN CHÚA. phale nhắn với cecilialmr: Nhớ em nhiều lắm ! cầu mong nơi ấy được bình yên. phale nhắn với thiên thần bóng tối: Nhớ em nhiều lắm ! cầu mong nơi ấy được bình yên. phale nhắn với teenvnlabido: Ngày mai (1/6) sinh nhật của bạn teen / chúc mọi điều tốt lành trong tuổi mới. phale nhắn với tất cả: Xin Chúa cho dịch bệnh sớm qua đi và ban bình an cho những người thành tâm cầu xin Ngài. ThanhCaVN nhắn với ACE: Kính chúc ACE: Giáng Sinh & Năm Mới 2021 - An Bình & luôn tràn đầy Hồng Ân Thiên Chúa

+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới
kết quả từ 1 tới 2 trên 2

Chủ đề: Chút cảm nghiệm về đau khổ

  1. #1
    daohong2310's Avatar

    Tham gia ngày: Nov 2012
    Tên Thánh: ROSA LIMA
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Bình Phước
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 240
    Cám ơn
    1,673
    Được cám ơn 742 lần trong 198 bài viết

    Default Chút cảm nghiệm về đau khổ

    CHÚT CẢM NGHIỆM VỀ ĐAU KHỔ


    Nếu mô tả đau khổ của phận người sẽ chẳng bao giờ có điểm dừng, vì ngày nào con người còn hiện hữu trên trái đất này, thì ngày ấy đau khổ vẫn diễn ra. Dù con người muốn đón nhận hay loại trừ, thì đau khổ vẫn đến vẫn đi theo lẽ thường tình của nó. Nên chăng, cứ nhìn đau khổ như một phần nền tảng cuộc sống con người? Bởi con người chỉ có một cơ hội sống cuộc đời ngắn ngủi, nếu không tận dụng nó cách ý nghĩa, sẽ phải hối tiếc. Linh mục Anthoni de Mello chia sẻ: “Bạn có nhìn thấy chiếc lá vàng rơi trong buổi chiều tà không? Như vậy, mỗi ngày linh hồn của con người cũng dần dần đi vào cõi vĩnh cửu. Một ngày kia, chiếc lá vàng rơi sẽ chính là bạn đó!”. Chia sẻ này có vẻ buồn! Nhưng không, đó là điều rất thực mà không ai có thể chối cãi. Nhưng thời gian trước lúc “lá vàng rơi” xem ra khá phức tạp: những đau khổ vô tình hay hữu ý gây ra bao phũ phàng cho con người. Thử hỏi, lòng người nên mở ra đón nhận đau khổ để tiếp tục vui sống, hay lòng người nặng nề khép lại tựa đêm dài đầy ác mộng? Nên vững tay chèo vượt sóng gió hay thả lỏng đời mình trong nỗi đau gặm nhấm đọa đày?

    Nguyễn Du có câu: “Đoạn trường ai có qua cầu mới hay”. Dường như câu này có hai nghĩa: nghĩa thứ nhất, ai vượt qua được thử thách cam go, để vững bước trong cuộc đời, thì người ấy mới thực sự là người giỏi – người hay, “hay” ở đây có chức năng tính từ; nghĩa thứ hai, chỉ có ai từng nếm trãi – kinh qua đau khổ cam go mới hiểu được nỗi đau nội tâm của chính mình, để rồi cũng thấu hiểu, thông cảm cho nỗi khổ của người khác. Trong trường hợp này, động từ “hay” có nghĩa là biết và cảm thông bằng cả con tim với những ai gặp nghịch cảnh giống mình. Từ câu thơ của Nguyễn Du để nhìn vào cuộc sống đời thường, nếu ai đó đóng vai “nhà giảng thuyết” để trình bày đề tài đau khổ, người ấy có thể gom góp hàng tá sách vở viết về đau khổ rồi lắp ghép thành một bài nói chuyện hùng hồn, bài bản, hoa mỹ… Nhưng kinh nghiệm sách vở có thể chạm vào tim người nghe bao nhiêu phần trăm? Bên cạnh đó, nhà giảng thuyết khác nói về nỗi đau khổ của một bà mẹ, mà chính mắt ông thấy và tim buốt đau; nội dung câu chuyện là: hình ảnh một bà cụ chắp tay lạy van mọi người và nói trong nước mắt: “Ông bà ơi! Tôi nài xin ông bà đừng bắt con gái tôi đi. Những vết bầm trên mặt, trên người tôi là do tôi té ngã, chứ không phải do con gái tôi đánh tôi. Tôi rất đau khổ khi phải chứng kiến cảnh ông bà bắt con gái tôi đi; vì dù gì đi nữa, nó cũng là con tôi sinh ra…”. Mọi người đứng chết lặng trước nỗi đau và tấm lòng của người mẹ, mà lòng chỉ biết quặn đau, nuốt nghẹn nước mắt vào trong, vì rõ ràng ai cũng tận mắt thấy cô con gái đánh đập – hành hạ bà cụ cách tàn nhẫn, dù bà cụ rất tỉnh táo, không hề quên lẫn chút nào… Người nghe sẽ cảm thấy thế nào khi biết câu chuyện vừa nêu?

    Dân gian vẫn nói: “Thức đêm mới biết đêm dài”. Thật vậy, ai rơi vào cảnh ngộ mới cảm nhận đúng nghĩa đau khổ – những nỗi đau tựa một con thú dữ lồng lộn trong lòng ngực. Nhưng cho dù con thú dữ ấy có lồng lộn cỡ nào chăng nữa, nó cũng không thể làm chảy máu con tim, nếu người ấy tỉnh táo nhận ra giá trị của đau khổ. Thăng hoa những nỗi đau để sống tốt, xem ra vẫn có ích hơn là ngồi ù lì nguyền rủa những đau khổ trong cõi đời. Có trường hợp sau khi gặp đau khổ, đương sự lại vô tình hay hữu ý làm khổ thêm cho bản thân do những suy diễn và tưởng tượng. Nhưng người ấy biết đâu rằng làm như thế, đau khổ bị nhân lên, vết thương lòng càng bị khoét to ra; lúc ấy chính mình làm cho tim mình chảy máu. Trong cuộc chiến tranh hỗn độn, hoặc có kẻ thắng người thua, hoặc cả hai cùng thua, chứ ít trường hợp cả hai cùng thắng. Cuộc hỗn chiến nội tâm cũng vậy, nếu lướt thắng tình trạng đau khổ giày vò, người ta sẽ chiếm ưu thế và giựt được giải “quà tặng cuộc đời”; còn nếu người ta đầu hàng – buông xuôi theo số phận, mặc cho đau khổ đè bẹp, thì cuộc sống của người ấy nặng trĩu, lê thê trôi dạt và không có tương lai.

    Với người Kitô hữu, đức tin giúp họ tận dụng đau khổ hầu đạt tới mức thánh thiện cao hơn. Thánh Augustinô nói: “Thiên Chúa muốn biến điều ác thành điều thiện hơn là tiêu diệt sự ác đó cách hoàn toàn”. Như vậy, Thiên Chúa không hủy diệt sự đau khổ nơi cõi đời, nhưng Ngài để mặt trái cuộc đời không ngừng xảy ra, hầu giúp người có đức tin được lợi ích tâm linh, biết nhìn lại bản thân và nhận biết Thiên Chúa – Nguồn Hạnh Phúc. Vì Thiên Chúa tuyệt đối tôn trọng tự do con người, nên con người lợi dụng tự do Chúa ban để gây đau khổ nhau. Thực tế hằng ngày vẫn có: không ít người thích gây đau khổ cho người khác tựa trò tiêu khiển; có những người bất mãn kinh niên, nuôi lòng ganh tỵ – đố kỵ với những ai có chút năng lực gì đó, nên tìm bằng mọi cách vùi dập thóa mạ; có người vì mặc cảm tự tôn, ưa mình mà không ưa người, chỉ thích đạp người ta xuống để “đánh bóng bản thân”; có người ích kỷ – hẹp hòi, mở miệng là xuyên tạc, nói những điều bất lợi cho người khác, cốt sao tạo ra ác cảm – sự hiểu lầm, nhằm loại trừ và đẩy đồng loại mình vào chỗ chết; có người chỉ thích phá đổ và tạo ra bất hòa bằng việc lén lút gây nên những mâu thuẫn, phá hoại; v.v… Nhưng cuộc sống đâu chỉ có những người như vậy, bởi vẫn có những người sống giá trị Tin Mừng, sống theo tiếng nói lương tâm; có những người đồng hành với tha nhân trong mọi hoàn cảnh, biết cảm thông – chia sẻ, biết xây dựng và hàn gắn những gì đổ vỡ; v.v… Chính những người sống ngay lành như vừa kể, làm cho cuộc đời có giá trị. Thế gian luôn tồn tại song song giữa người lành và kẻ dữ. Dù người dữ gây cho người lành đau khổ đến mức nào chăng nữa thì người dữ cũng chẳng được gì; còn người lành sẽ được Thiên Chúa ban ơn trợ lực như một đối trọng cân bằng với những đau đớn mà người đó phải chịu, để họ đạt đến bình an đích thực.

    Kẻ làm ác cũng như người bị hại cùng trôi trên dòng chảy cuộc đời. Đôi khi hoàn cảnh diễn tiến tưởng chừng rất ngẫu nhiên, nhưng Thiên Chúa dùng con người thử thách – thanh luyện con người. Người khiêm tốn sẽ nhận ra đau khổ của mình là ân huệ lớn lao; nhận ra Chúa Giêsu vác Thập giá vì ơn cứu độ nhân loại; Người cũng để cho những ai mà Người yêu thương cùng vác Thập giá với Người. Do đó, Thập giá đáng để người đau khổ yêu thích. Tình yêu Thập giá dễ bị người đời cho là yếu đuối dại khờ… nhưng tình yêu ấy là sức mạnh – một mãnh lực ẩn chìm trong sự khiêm tốn, mặc ai cho là điên dại. Sự khôn – dại ở đời không thể cân đo bằng thành công hay thất bại theo vẻ bề ngoài. Thế nên, Nguyễn Bỉnh Khiêm đã viết:

    “Làm người có dại mới nên khôn
    Chớ dại ngay si chớ quá khôn
    Khôn được ích mình đừng rẻ dại;
    Dại thì giữ phận chớ tranh khôn
    Khôn mà hiểm độc là khôn dại,
    Dại vốn hiền lành ấy dại khôn
    Chớ tưởng rằng khôn khinh kẻ dại,
    Gặp thời dại cũng hóa nên khôn”.

    Dù bài thơ không nói gì đến đau khổ, nhưng ẩn sâu trong đó như muốn diễn tả thái độ sống, tức sự khôn – dại đúng nghĩa của phận người. Với người Kitô hữu, đức tin diễn tả thái độ sống: vươn lên từ đau khổ, để thanh thản đi giữa tiếng ồn ào vội vã của người đời và nhận ra sự bình an chỉ có được trong tĩnh lặng nội tâm. Dù đau khổ gây ra nhiều chi phối, cực nhọc, giả tạo và những ước mơ bị tan vỡ, nhưng thế giới vẫn tiềm ẩn bao điều tốt đẹp. Điều cần thiết, là phấn đấu để đạt đến hạnh phúc – một sự phấn đấu đòi hỏi con người ta phải sống kỷ luật lành mạnh, ôn hòa với chính mình, giữ bình an tâm hồn, nuôi dưỡng sức mạnh tinh thần, bảo vệ trí óc khi đang gặp hiểm nguy… Sống được như vậy, người ta trở nên cẩn trọng và khôn khéo khi đối diện với cuộc sống có nhiều cạm bẫy lừa đảo. Cẩn trọng ở đây không có nghĩa, để cho những đau khổ khiến con người không phán đoán được những ưu điểm có trong cuộc đời; ngược lại, cần nỗ lực đấu tranh cho lý tưởng cao đẹp, dưới ánh sáng soi dẫn của Tin Mừng.

    Trong cuộc đấu tranh để sinh tồn, đòi hỏi con người đón nhận sự thật bản thân, bình tĩnh trước những sự thật về chính mình, dù sự thật ấy không đẹp. Từ đó, dùng hết khả năng xây dựng tương quan tốt đẹp với những ai gây đau khổ cho chính mình, nhưng không đầu hàng đau khổ; dù đau khổ hay hạnh phúc, cũng đừng lấy mình so sánh với người khác, vì luôn có người may mắn hoặc kém may mắn hơn mình; tránh tình trạng ảo tưởng, khô khan vì hoài nghi, vì như vậy dễ khiến bản thân sống kiểu đóng kịch hoặc giả vờ về mặt tình cảm, dẫn đến vô hiệu hóa giá trị của đau khổ. Bởi lẽ, cuộc đời có sáng có tối, có đỉnh cao có hố sâu, có hạnh phúc có đau khổ… tất cả đều giúp cho đời mình có biến chuyển; khám phá sự thật nơi chính mình đang tiến hay lùi, đang sống ý nghĩa hay vô vị. Thế nên, nếu loại bỏ giá trị đau khổ, người ta dễ rơi vào tình trạng sợ hãi, mệt mỏi, cô đơn và thả trôi đời mình như khóm lục bình bồng bềnh trên sông nước.

    Cuộc đời không thể hết những kẻ có bộ não bất lương của hỏa ngục, chỉ biết làm chuyện độc ác tạo đau khổ cho đồng loại, nhưng không vì họ mà mình đóng băng cõi lòng. Dẫu không mong điều dữ xảy đến cho kẻ ác, nhưng dân gian vẫn quan niệm cuộc đời có luật “báo ứng”; tương tự, Thánh Vịnh 33 câu 22 đã nói: “Quân gian ác chết vì tội ác; kẻ ghét người lành chuốc án phạt vào thân”. Với người Kitô hữu, đau khổ là một trong những phương tiện nên thánh; đón nhận đau khổ để ý thức sự bất toàn của phận người, cũng là cách thế vươn lên Thiên Chúa. Thái độ hoán cải tận căn, xa lánh tội lỗi, gian ác, bất công; loại bỏ ngỗ nghịch thù hiềm và những điều dối trá; sống kiên nghị, can đảm nhẫn nại, mở rộng lòng đồng cảm với nỗi đau của tha nhân… tất cả đều qui hướng về Thiên Chúa – Nguồn An Vui. Điều cần xác tín, dù con người có bị cuộc đời đùn đẩy đến tột cùng đau khổ, con người cũng không bao giờ nằm ngoài lòng thương xót của Thiên Chúa. Lẽ thường, không có cha mẹ nào đẩy con mình vào chỗ chết, chẳng lẽ tình thương của Thiên Chúa không trội vượt hơn tình thương của phàm nhân hay sao?! Tóm lại, con người chỉ có một cơ hội sống, để rồi trở về Cội Nguồn là Thiên Chúa; thế nên, con người tội tình gì mà cứ để đau khổ dằn vặt mình trong kiếp nhân sinh!
    Có một điều thiết nghĩ người Kitô hữu không nên bỏ qua, điều mà Thư Do Thái đã nói: “Anh em đã quên lời khuyên nhủ được nói với anh em như với những người con: con ơi! Đừng coi nhẹ lời Chúa sửa dạy, chớ nản lòng khi Người khiển trách. Vì Chúa thương ai thì mới sửa dạy kẻ ấy; và có nhận ai làm con thì Người mới cho roi cho vọt. Anh em hãy kiên trì để Chúa sửa dạy”. (Dt 12, 5-13).
    Hơn nữa, Thánh Vịnh 33, 20-21 ghi rõ:
    “Người công chính gặp nhiều nỗi gian truân
    nhưng Chúa giúp họ luôn thoát khỏi.
    Xương cốt họ đều được Chúa giữ gìn
    dẫu một khúc cũng không giập gãy”.

    Hiểu được như vậy, người Kitô hữu sẽ vững vàng tiến đến gần Thiên Chúa – Đấng Thiện Hảo Bình An.

    P.X. Trần Văn Hòa

    Thuộc về mục:
    Bạn đọc viết

    thay đổi nội dung bởi: daohong2310, 31-03-2014 lúc 12:20 PM
    Chữ ký của daohong2310
    hãy sống và yêu như Giêsu

  2. Có 2 người cám ơn daohong2310 vì bài này:


  3. #2
    teenvnlabido's Avatar

    Tham gia ngày: May 2011
    Tên Thánh: Giuse
    Giới tính: Nam
    Đến từ: HCM city
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 927
    Cám ơn
    1,503
    Được cám ơn 2,005 lần trong 603 bài viết

    Default

    Độc thoại một mình cũng chán, mà thấy đề tài nói về cái Khổ của chị daohong cũng có nhiều vấn đề đáng bàn, cho nên còn mấy đề tài dang dở em xin tạm gác lại, để xin phép được bàn luận ké!

    Hy vọng rằng chị dễ tính chứ không đến nỗi khó tính như một số người chỉ muốn người đọc li ke, ngoài ra hễ thấy ai com men tiếp theo đề tài của mình, không thèm đọc kỹ hoặc không muốn chú ý cũng như không thể hiểu ý! Lập tức sinh sự!

    Em xin tóm tắt rằng em không hề phản đối một tí tị tì ti những ý kiến của chị đâu nhé, chỉ trang điểm thêm mà thôi!

    Cái nguyên nhân chính làm em có nhiều suy tư về sự khổ này, bắt nguồn từ lúc học cấp hai, khi được giảng nghĩa rằng tôn giáo là thuốc phiện mê dân! Rằng một số tôn giáo bắt tay với đế quốc để rồi khi đế quốc cùm kẹp nô lệ bóc lột nhân dân, thì tôn giáo rao giảng cho con chiên rằng hãy chịu mọi sự đau khổ ở thế gian vì đó là ý Chúa để sau được hưởng phúc trên Thiên đàng!

    Ngay từ nhỏ em luôn luôn được nghe ước lượng trên ngàn lần là: “… phải biết hy sinh chịu đựng những đau khổ , can đảm vác thập giá theo Chúa Giê su, Từ bỏ mình… Phải có đau khổ, thì mới vinh quang. Có một vị thánh nào đó khi mà không thấy Chúa gởi đến những đau khổ, thì phàn nàn lo sợ rằng Chúa bớt yêu thương mình rồi…”

    Em đã từng nghe từng tràng pháo đại, pháo thăng thiên nổ, nhưng chưa bao giờ bị một quả bom hạng nặng nổ bên tai, nhưng không phải vì thế mà không biết rằng pháo cối pháo đại nổ hàng giờ liền cũng chẳng gây ra một hiệu quả nào! Bởi vì sự suy luận cho thấy rằng: nếu tai còn nghe thấy tiếng nổ kinh thiên động địa của bom rõ ràng bao nhiêu, thì hy vọng sống còn càng nhiều, nhưng nếu không nghe thấy tiếng bom khi nó nổ sát gần mình, chắc chắn là do chúng ta đã chầu Chúa rồi! Em dám phát biểu một cách chắc nịch như thế, bởi vì như trên đã kể, em đã từng nghe hàng nghìn lần những sự giảng thuyết ngắn gọn súc tích cô đọng thâm thúy.. hoặc từng đọc những quyển sách vài trăm trang triết lý về sự đau khổ, tuy nhiên ý thức về sự đau khổ, chịu đựng sự đau khổ rất giới hạn! Nhưng khi được nghe phân tích rằng: “tôn giáo bắt tay với đế quốc để rồi kẻ cùm kẹp về phần xác, bên cùm kẹp về phần hồn”, thì cho dù ngay từ nhỏ em đã nổi tiếng hùng biện trong lớp, vậy mà cũng đành ngậm tăm vì không thể không biết ngượng khi cãi ngược rằng pháo đại pháo cối kia hủy diệt hơn bom, nổ to hơn bom!

    Đó là đức Tin của em thuộc loại cây cứng đứng đầu gió mà còn như thế, chứ đa số bạn học Công Giáo của em không những không thể cãi lại, mà có những đứa còn phải chua xót chấp nhận rằng :
    ” Nói tôn giáo là thuốc phiện mê dân thì còn có thể cãi, chứ việc tôn giáo bắt tay với đế quốc để cùm kẹp phần hồn là không thể tránh khỏi…!
    Cho đến bây giờ, không biết đức Tin của đám bạn học ngày xưa ấy cỡ nào, nhưng cứ nhìn lớp trẻ, nhất là cái gọi là thế hệ tuổi teen ngày nay, em kết luận là đỡ hơn! Đỡ ở chỗ nhiều đứa còn không biết những điều căn bản, sơ cấp Giáo Lý, huống chi làm gì chúng nó thèm để ý đến hay quan tâm đến việc tôn giáo bị bài bác, bị chế nhạo và lăng mạ ! Cái quan tâm của chúng là tin tức này hot, tin kia xôn xao cư dân mạng, đăng tấm hình này được bao nhiêu li ke, status nọ gây sốc thu hút sự quan tâm của cộng đồng mạng, hotgirl này mê đắm bao nhiêu anh trai, mỹ nam Kim wan U, Young bio …xứ Kim chi kia làm ngất ngây bao cô gái, sao Việt này hôm nay nay mới sắm con siêu xe, ca sĩ XYZ… kia bốc lửa trên sàn ……!

    Nhưng còn lứa tuổi trên teen, hoặc già già teen … thôi đành dấu nhẹm nỗi băn khoăn tâm tư khi không dứt được sự băn khoăn rằng phải chăng “thời đại cuối cùng” tiên tri giả, bọn tam điểm sẽ trà trộn vào Giáo Hội và lửa dối được nhiều người kể cả kẻ được chọn! Và chuyện những chức sắc tôn giáo bắt tay với cường quyền , cùm kẹp phần hồn tín hữu là chuyện đã và đang xảy ra mà không thể ngăn nổi nên đành che đậy, giấu nhẹm…?

    Có phải đúng là kim bọc dẻ lâu ngày cũng phải lòi ra, bởi Đức Gioan Phao lô đệ nhị, một người anh hùng và can đảm dám nhìn vào sự thật, cho nên dù biết là mất uy tín và rất xấu hổ , nhưng vẫn cương quyết thú tội trước bình minh, trước toàn dân thiên hạ vì những lỗi lầm mà Giáo Hội đã vi phạm và còn dấu nhẹm suốt nhiều thế kỷ qua! Bởi vì theo lời một thành viên trong diễn đàn TCVN , thì có thể coi tại trang tiếng Anh tiếp Pháp sau đây lời thú tội trước toàn thế giới của Đức Gioan Phao lo đệ nhị theo đường link :
    d6ghbvccbbvcvbvcvbvdfthvdrfg, hoặc : gfjbhggyhgytghvbvbhbhbhb cũng như : ihuhgbgvrfffgggggggedxzcgvcc
    (Xin mọi người hãy đồng tâm hiệp lực tìm thử mấy cái link tiếng “ngoại” này xem chỗ nào thuật lại nguyên văn Đức Gioan Phao Lo II tự thú lỗi hoàn toàn do Giáo Hội? Vì tôi đã bỏ ra hàng nghìn giờ tìm kiếm cả trên mạng, mà không hề tìm ra) !
    Vì bị thúc bách dữ quá, thành viên ấy đành bựt ra một số link bằng ngoại văn như trên, nhưng cũng không dám hay không thể chỉ đích xác đoạn ngoại văn nào mang ý nghĩa Đức Gioan Phao Lo II đã hoàn toàn nhận lỗi là tất cả chỉ do Giáo hội gây ra! Do đó thể kết luận đầy sự chính xác rằng : vì sợ bị lộ nguyên hình là một phiên dịch không có bất cứ một văn bằng , trình độ ngoại ngữ nào, và ngay cả tiếng Việt cũng chỉ tương đương văn bằng Việt ngữ lớp ba trường làng. Bởi vì chỉ có trình độ như thế mới dịch bậy bạ và thêm thắt những ý tưởng của thế lực chống đối xuyên tạc !)
    *****

    Có lẽ ngay Thiên Chúa cũng không Công Bằng! Bằng chứng là mọi người có thể xem lại một phát biểu đáng bị khai trừ tận gốc nhưng không hiểu sao lại được vỗ tay, hoặc được tha thứ thứ tha yêu thương đoàn kết nhẫn nại hiền hòa chịu đựng như ở trang sau:
    https://thanhcavietnam.net/forum/sho...2367&page=2#48
    !!!

    Tôi có cưỡng ép cường điệu hay không khi so sánh rằng hiệu lực âm thanh của những pháo đại pháo cối tuy đã là mạnh, nhưng thật chẳng nghĩa lý gì với một quả bom tấn? Bởi vì không biết bao nhiêu lời khuyên răn rằng phải chịu đau khổ để sau này được vinh phúc nước Trời chưa ngấm vào các tín hữu , nhất là giới trẻ được bao nhiêu phần trăm, thì đã sụp đổ tan tành khi quả bom : “tôn giáo là thuốc phiện mê dân” bùng nổ!

    Tôi không rành về quân sự, nhưng lại rất ấn tượng với chiến thuật được gọi là thế gọng kềm! Cứ thử tưởng tượng giới trẻ Công Giáo Việt Nam hiện nay có quá nhiều thứ để quan tâm như đã kể ở trên, thì chuyện tôn giáo có mê hay không mê đối với họ chẳng quan trọng và cũng chẳng thèm để ý làm gì! Nhưng một số giới trẻ còn lại nhờ được học hỏi Giáo Lý cẩn thận, cũng quan tâm tới Giáo Hội nhưng chỉ một cái gọng kềm :” đế quốc cùm kẹp phần xác còn tôn giáo cùm kẹp phần hồn” đã làm cho họ ngượng nghịu chưa biết xoay xở lối thoát, nay thêm một gọng kềm thứ hai , đó là được mắt thấy tai nghe, được cả “thế giới truyền thông” đều cho biết sau bao nhiêu năm che dấu, Giáo hội đã phải cúi mặt thú nhận tội ác của mình khi từng mở chiến tranh tiêu diệt Hồi Giáo, tin lành, Do Thái….. cùng các dân tộc ở các quốc gia bị ép làm thuộc địa, tàn sát kinh khủng những ai được cho là dị giáo! Cả đến thuyết tiến hóa mà đáng kể là thuyết Darwin, Đức Giáo Hoàng cũng từng phải công nhận nó…!

    Một gọng kềm, còn chưa thoát nổi, huống chi cả hai gọng kềm cùng siết chặt, thế thì ngoại trừ những người chẳng thèm quan tâm , giới trẻ Công Giáo sẽ nghĩ gì về một Giáo Hội Công Giáo vừa bị lột mất cái mặt nạ hiền lương ,đạo đức bấy lâu nay để lộ ra bộ mặt thật là tiếp tay với đế quốc khi cứ khuyên răn rao giảng là phải chịu đau khổ bất công ở đời này đi, để sau này được lên Thiên Đàng! Cứ cho là Hội Thánh, hiền thê của Chúa Ki Tô, rồi phải vâng phục Đức Giáo Hoàng vì ngài có quyền Bất Khả Ngộ, thế mà chính các ĐGH thời xưa thì ra lệnh giết người Hồi, tàn sát người được cho là dị giáo… để rồi bây giờ một vị Giáo Hoàng khác phải thú nhận tội lỗi tày trời! Một Giáo Hội thực chất là như thế mà tại sao lại còn bắt người ta phải tin vào sự bất khả ngộ, còn tư cách gì để mà nói, mà rao giảng đến sự nhân từ bác ái yêu thương…!

    He He! Nếu mấy đoạn trên tôi vừa viết, mà BQT hay mọi người bực tức , thì xin chớ trừng phạt tôi mà hãy nhòm lại những người mang danh Công Giáo , mở miệng một cái là chỉ thấy bật ra toàn những từ yêu mếm mến yêu, nhưng cũng chính họ đã và vẫn còn khăng khăng rằng Giáo Hội đã phải tự thú tội lỗi trước bình minh! Cái động cơ giúp họ gật đầu cùng với những trang báo chí kể trên, đó là do chỉ vì xuất phát từ một nguyên nhân cố tình, hoặc có khi vô tình là bảo vệ cho một sự kiêu ngạo ghê gớm trong tâm hồn hơn là bảo vệ cho Chân Lý!

    Cái đề tài nay đang nói về sự đau khổ , cảm nhận sự đau khổ, thế mà lại đi nói loanh quanh đẩu đâu?

    ___ Thưa không phải như thế! Bởi vì ông bà mình thường nói rằng nói phải có đầu có đuôi! Chỉ có mỗi một vấn đề là nên công nhận hay từ bỏ chế độ nô lệ mà đã phải mất vài ngàn năm và phải nhờ vài trăm trang sách Căn lều bác Tom mới giải quyết xong! Huống chi chỉ mới có hai ngàn từ gọi là phần dẫn nhập, thì cũng chưa đáng kể gì. Hơn nữa,cũng không thể lạc đề bởi vì ngay từ đầu bài viết này, đã nhắc lại sự kết án rằng Giáo hội cùm kẹp phần hồn khi cứ khuyên loài người chịu đựng gian ác bất công …ở đời này đi, để mà sau này hưởng phúc đời sau. Chính vì thế đây mới là phần giới thiệu, nhập đề, xin hẹn trong bài viết tới cũng như tới nữa ,sẽ bàn luận thật sâu về sự ĐAU KHỔ….




    **** Bởi có quá nhiều xuyên tạc , gây ra biết bao nhiêu sự hiểu lầm nhân một việc làm rất đáng khâm phục của Đức Gioan Phao lo II , khi ngài thay mặt Giáo Hội đưa ra những lời xin lỗi toàn thể thế giới về những gì từng xảy ra trong quá khứ . Cho nên nếu ai không những đã không thèm hiểu việc trên là một hành động cố gắng trở nên giống như Đấng Nhân Lành của vị thủ lãnh Giáo Hội, mà lại còn vô tình cố tình tiếp tay cho những thế lực chống đối Giáo Hội một cách sai trái, thì xin cứ mở một đề tài để chất vấn thử xem? Tôi sẽ giải thích chính xác và cam đoan rằng sẽ đập vỡ tan tành mọi vô tình cố tình xuyên tạc lời xin lỗi của vị chủ chăn thánh thiện này.






+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới

Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com