Love Telling ThanhCaVN nhắn với Gia đình TCVN và Quý Khách: BQT-TCVN xin cáo lỗi cùng ACE vì trục trặc kỹ thuật 2 ngày vừa rồi. Trân trọng! Loan Pham nhắn với Gia Đình TCVN: Kính chúc quý Cha, quý tu sĩ nam nữ và toàn thể quý anh chị em một Giáng Sinh ấm áp bên gia đình, người thân và tràn đầy ơn lành từ Chúa Hài Đồng. ThanhCaVN nhắn với TCVN: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 16 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca Trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN CHÚA. Edit LM Loan Pham nhắn với TCVN: Kính Chúc Cà Nhà Một Tam Nhật Thánh và Một Mùa Phục Sinh Tràn Đầy Thánh Đức ... Loan Pham nhắn với TCVN: Chúc mừng năm mới đến quý Cha, quý tu sĩ nam nữ cùng toàn thể quý anh chị em tron gia đình TCVN thân yêu... Xin Chúa xuân ban nhiều hồng ân đến mọi người. Amen ThanhCaVN nhắn với ÔB & ACE: Kính chúc Năm Mới Quý Mão: Luôn tràn đầy Hồng Ân Thiên Chúa ThanhCaVN nhắn với Gia đình TCVN: Kính chúc Giáng Sinh & Năm Mới 2023: An Bình & luôn tràn đầy Hồng Ân Thiên Chúa. bethichconlua nhắn với Gia Đình ThanhCaVietNam: Chúc mừng sinh nhật thứ 15 website ThanhCaVietNam. Kính chúc quý Cha, quý tu sĩ nam nữ cùng toàn thể anh chị em luôn tràn đầy ơn Chúa. Amen ThanhCaVN nhắn với Quý ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 15 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca Trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN CHÚA. phale nhắn với cecilialmr: Nhớ em nhiều lắm ! cầu mong nơi ấy được bình yên. phale nhắn với thiên thần bóng tối: Nhớ em nhiều lắm ! cầu mong nơi ấy được bình yên. phale nhắn với teenvnlabido: Ngày mai (1/6) sinh nhật của bạn teen / chúc mọi điều tốt lành trong tuổi mới. phale nhắn với tất cả: Xin Chúa cho dịch bệnh sớm qua đi và ban bình an cho những người thành tâm cầu xin Ngài. ThanhCaVN nhắn với ACE: Kính chúc ACE: Giáng Sinh & Năm Mới 2021 - An Bình & luôn tràn đầy Hồng Ân Thiên Chúa

+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới
kết quả từ 1 tới 2 trên 2

Chủ đề: "Con không có lời ru" -> Viết tiếp bài "Thư viết thay cho các Hài Nhi vô tội"

  1. #1
    ailaudu's Avatar

    Tham gia ngày: Oct 2008
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Ho Chi Minh
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 389
    Cám ơn
    316
    Được cám ơn 1,681 lần trong 344 bài viết

    Default "Con không có lời ru" -> Viết tiếp bài "Thư viết thay cho các Hài Nhi vô tội"

    Mình thấy bên trang "Thư viết thay cho các Hài Nhi vô tội" (https://thanhcavietnam.net/forum/sho...7759#post17759) dài quá rồi nên mình xin mạn phép post qua 1 Đề tài mới.
    Nếu admin cảm thấy không cần thiết thì báo mình. Mình post lại bên kia.
    Cảm ơn admin.
    "Con không có lời ru" cũng là tựa đề của một bài báo trên báo Thanh Niên sáng nay (10-11-2008). Đây là link của bài báo trên trang Web Thanh Niên : http://www.thanhnien.com.vn/News/Pag...109222458.aspx
    xin chân thành cảm ơn tòa soạn báo Thanh niên cũng như tác giả bài báo đó.
    ...
    Mình xin trích đăng lại nguyên văn bài báo :
    .
    “Con không có lời ru
    Đưa con vào cuộc đời
    Để con được làm người
    Xin thắp lên cho con một ngọn nến
    Một nén nhang"
    .
    "Nơi mộ vắng nghĩa địa buồn
    Xin hãy thương con, đừng bỏ con
    Con tội tình gì? Mẹ ơi, cha ơi!”...

    Con không có lời ru...





    09/11/2008 22:24


    Những ngôi mộ vô danh san sát nhau - Ảnh: B.Thiên
    Nhìn hơn 1 vạn ngôi mộ nhỏ xíu nằm san sát nhau lạnh lẽo dưới những tia nắng cuối ngày của phố núi, tôi cứ ước ao giá như những bậc cha mẹ trước khi dứt bỏ con mình đều nghe được lời ai oán của các sinh linh bé bỏng...
    Hài nhi mang tên Trung Thu
    Con đường dẫn vào nghĩa trang đồng nhi TP Pleiku (Gia Lai) lởm chởm đá. Hai bên vệ đường, những đống gạch cát nằm ngổn ngang. Một người đàn ông trạc 50 tuổi, cao lớn, đầu trần, khoanh tay trước ngực, mắt hướng về nghĩa trang đồng nhi với vẻ mặt đăm chiêu, bên cạnh là một thanh niên da đen sạm và một bà già hom hem.
    Đó là linh mục Nguyễn Văn Đông ở nhà thờ Đức An, TP Pleiku, người khai sinh ra nghĩa trang đồng nhi; người thanh niên tên Phụng, làm thợ xây, chuyên đi lượm những hài nhi bị cha mẹ vứt bỏ; bà Lê Thị Tâm, người hương khói cho những sinh linh trẻ vô danh. Bóng ba con người chụm vào nhau chập chờn, nhảy múa dưới cái nắng hiu hắt của núi rừng Tây Nguyên. Họ đang bàn tính việc tu sửa và vệ sinh những ngôi mộ để kỷ niệm nghĩa trang tròn 4 tuổi.
    Đúng ra, nghĩa trang này được hình thành năm 1992, nhưng nó thực sự gây xúc động từ khi xuất hiện một hài nhi có tên là Trung Thu. Anh Phụng kể rằng, Trung thu năm 2004, người ta mang về nơi linh mục Đông một bọc ni lông khá lớn, mở ra thì thấy một bào thai - em bé đã đầy đủ hình hài. Vị linh mục nhẹ nhàng dùng tay đỡ em ra đặt trên một tờ báo. Thật bất ngờ, hài nhi đưa tay bấu chặt lấy ngón tay của linh mục - động tác đầu tiên và cuối cùng của em trên cõi đời này...
    Sau đó, linh mục đưa em về nghĩa trang đồng nhi, nơi an nghỉ của hàng ngàn hài nhi có hoàn cảnh tương tự mà ông đã chôn cất. Linh mục đặt tên cho em là Trung Thu. Một người chứng kiến cảnh tượng đó đã thay em viết những lời kêu than: “Con không có lời ru/Đưa con vào cuộc đời/Để con được làm người/Xin thắp lên cho con một ngọn nến/Một nén nhang/”; rồi thống thiết van xin: “Nơi mộ vắng nghĩa địa buồn/Xin hãy thương con, đừng bỏ con/Con tội tình gì? Mẹ ơi, cha ơi!”...
    Những người cứu rỗi
    Khi đã hướng dẫn công việc cho người thợ xây, linh mục Đông trở về nhà thờ. Anh Phụng dẫn chúng tôi vào nơi thờ chung của những sinh linh xấu số. Bàn thờ lúc nào cũng khói hương nghi ngút và đầy hoa tươi. Trên bàn thờ được khắc dòng chữ rất lớn: “Chúng con tha thứ cho cha mẹ”.
    Bên phải bàn thờ là những lời viết cho bé Trung Thu, bên trái là bài thơ của một người đến viếng nghĩa trang vào ngày Quốc tế thiếu nhi, trong đó có đoạn: “Con ra đời – Dù không hoan hỉ/Bỏ con nơi bố thí, viện tế bần/Dù cùng cực sống khốn khổ bần dân/Con muốn sống muôn ngàn lần hơn chết!”. Hai bên hàng rào của bàn thờ là dãy hoa huynh đệ vàng rực và phía trên cùng là hai cây xương rồng lớn, trên lá thân chi chít chữ. Anh Phụng bảo đó là những lời day dứt của những người mẹ lỡ bỏ con, là lời cầu xin tha thứ, lời cầu cho được bình yên... của khách viếng nghĩa trang.
    Anh Phụng bên hai nấm mồ vừa chôn
    Theo chỉ dẫn của anh Phụng, tôi đi một vòng quanh nghĩa trang. Hơn một vạn ngôi mộ hài nhi vô danh nằm san sát nhau. Có những ngôi mộ được xây chắc chắn, quét sơn sáng sủa, nhưng cũng có những ngôi mộ chỉ là nắm đất đơn sơ, lạnh lẽo. Anh Phụng giải thích rằng, những mộ được xây là có người thân, nhưng con số này rất ít ỏi, còn lại là của các nhà hảo tâm cho tiền xây cất. Anh chỉ cho chúng tôi xem hai ngôi mộ nhỏ mà anh vừa mới chôn hôm qua.
    Anh kể, sáng sớm ra nghĩa trang làm việc như thường lệ, anh thấy hai bọc ni–lông màu đen vướng lủng lẳng trên đọt cây xương rồng bên vệ đường. Quá quen thuộc với những cảnh tượng như thế, anh biết ngay đó là những hài nhi xấu số bị vứt bỏ đêm qua.
    Anh nhẹ nhàng gỡ xuống, dùng rượu rửa những vùng thân thể còn sót lại rồi đi mua quan tài về khâm liệm và chôn cất hai bé. Hai nấm mồ nằm kề nhau, nén nhang đêm qua chưa kịp cháy hết đã tàn dưới làn sương đêm lạnh lẽo của phố núi, cành hoa cúc cắm vội trên hai nấm mồ cũng héo rũ. Gió thổi hiu hiu, nắm tro dưới lớp cỏ xanh bay là là xung quanh nghĩa địa... khiến nơi đây càng trở nên u tịch.
    Anh Phụng kể lại, 4 năm về trước, có ngày anh lượm cả chục bào thai bị phá bỏ. Có lần anh mở bọc ni–lông ra và vô cùng hoảng hốt và căm hận. Bên trong là một em bé tứ chi đã cứng cáp, anh bế lên, ước chừng nặng 4,5 kg. Anh khóc gào lên một cách uất hận, nện nắm đấm xuống đất để kìm nén cơn xúc động, rồi gạt nước mắt lặng lẽ khâm liệm cho bé, vừa làm vừa thầm thì mong em hãy tha thứ cho cha mẹ...
    Hỏi anh Phụng một chút về bản thân, nhưng anh không tiết lộ, chỉ nói ở đây có nhiều người làm việc này lắm. Trước anh có ông Sáu, bây giờ có bà Tâm và nhiều người nữa mà anh chưa biết đến. Nghe nhắc đến tên mình, bà Tâm đang ngồi nhổ cỏ trước một ngôi mộ ngẩng đầu lên. Năm nay bà 71 tuổi, nhưng bảo là chân còn khỏe lắm, tay còn nhanh lắm.
    Hằng ngày, không kể mưa hay nắng, bà đi xe đạp, chở can nước ra nghĩa trang để làm việc. Những ngày nắng thì bà cọ rong rêu, nhổ cỏ trên mộ, quét lối đi vào nghĩa trang, lau bàn thờ, lo hương khói và canh cho đàn dê không vào ăn hoa, phá mộ. Còn ngày mưa thì bà vào ngồi trò chuyện với mấy cháu cho ấm áp.
    Lời ước từ phố núi
    Bà Tâm mới đến với nghĩa trang đồng nhi từ năm ngoái và từ đó đến nay, bà bảo không đêm nào yên giấc được. Trải qua cuộc đời làm mẹ, rồi giờ làm bà, bà Tâm đã ẵm trên tay hai thế hệ trẻ thơ, với bà đó là những thiên thần mà tạo hóa ban tặng.
    Giờ phải chứng kiến những em bé bị tước mất quyền làm người, bà vô cùng xót xa. Thấy nghĩa địa trống vắng, các nấm mồ lạnh lẽo, cô đơn, bà chạnh lòng và tự nguyện vào hương khói. Hằng ngày, vào buổi sáng trước khi làm việc, bà đi khắp nghĩa địa tuần tự thắp hương một lượt và buổi chiều, trước khi về, bà thắp một lượt nữa.
    Bàn thờ chung nơi nghĩa địa
    Khuôn mặt nhăn nheo, miệng đã bắt đầu móm mém, nhưng những giọt nước mắt hiếm hoi vẫn lăn dài trên gò má bà Tâm khi chúng tôi hỏi về thân phận những hài nhi ở nghĩa trang. Bà bảo là không thể tưởng tượng nổi đời mình lại phải chứng kiến những thảm họa thế này.
    Những buổi sáng ra nghĩa trang, thấy anh Phụng hoặc ai đó đang loay hoay đào huyệt là tim bà lại nhói lên. Bà cứ thắc mắc không hiểu tuổi trẻ bây giờ suy nghĩ như thế nào mà dễ dàng chối bỏ máu mủ của họ như thế. Bà biết sẽ có người ân hận. Bằng chứng là hằng ngày ở đây, bà vẫn thấy nhiều cô gái trẻ tới viếng nghĩa trang. Họ khóc lả đi trước một nấm mồ vô danh nào đó, và khi có người bắt gặp thì vội ngoảnh mặt, lẳng lặng lẻn đi.
    Chiều tím sẫm, những tia nắng cuối ngày trên phố núi càng làm không khí nghĩa trang đồng nhi hiu hắt, buồn lạnh... Nhìn những ngôi mộ nhỏ bé sắp hàng san sát trong nghĩa trang, tôi không khỏi rùng mình nghĩ đến nơi phố thị, không ít cô gái đang vào các phòng kế hoạch hóa gia đình để nhẹ nhàng dứt bỏ mầm sống trong cơ thể, coi đó là một điều bình thường...
    Giá như một lần họ tới các nghĩa trang đồng nhi, như ở phố núi này, biết đâu họ nghe thấu lời ai oán của những sinh linh bị tước đi quyền sống; và biết đâu qua đó tình trạng nạo phá thai mà lâu nay dư luận lên tiếng cảnh báo sẽ giảm đi...
    Phóng sự của Bảo Thiên
    Chữ ký của ailaudu
    "Lạy Chúa! Thánh Giá nào Chúa dành cho con???"
    ----------
    "Con không xin cho mình khỏi đau khổ
    Nhưng xin Ngài đừng bỏ con trong lúc khổ đau"
    (Thánh Bernadette)
    ----------
    "Con đến với Chúa chẳng có gì
    Ngoài bàn tay trắng đã chai đi
    Nhưng trái tim con thật êm ái
    Nguyện làm máng cỏ cho Hài Nhi"
    (Nguyễn Ngọc Hiếu)

  2. #2
    ailaudu's Avatar

    Tham gia ngày: Oct 2008
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Ho Chi Minh
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 389
    Cám ơn
    316
    Được cám ơn 1,681 lần trong 344 bài viết

    Default

    Đây là bài thơ mình làm sau khi đọc xong bài báo đó...
    Thơ thì dở nhưng đó là lời thống thiết cầu xin cũng như chấp nhận của đứa bé bị cha mẹ ruồng bỏ....


    Cúi lạy Mẹ rồi lạy Cha
    Ở đời Hiếu kính mới là thành nhân
    Dù Cha Mẹ sai muôn phần
    Làm con thì phải xin vâng lệnh truyền
    .
    Cha Mẹ đến trong tình yêu chóng vánh
    Kết cuộc tình bằng cái bào thai
    Tưởng hạnh phúc ai ngờ đau khổ
    Bước vào đời mà cứ như không
    Cha bảo bỏ, Mẹ thì khóc suốt
    Nỗi ưu phiền có phải do con?
    .
    Nếu như thế con đà chấp nhận
    Chưa chào đời đã vĩnh viễn lìa xa
    Cuộc sống đó không dành con nữa
    Vĩnh biệt "mày"! Vĩnh biệt màu xanh!
    .
    Nhưng Cha Mẹ, con cầu xin lần cuối
    Đặt tên con, chỉ đặt một cái tên
    Để đừng đặt trên mộ bia hai chữ
    "Vô danh" sao chua cha't xót xa
    Để khi đến Thiên Đàng rộng cửa
    Xưng tên mình trước mặt đấng tối cao
    "Lạy Thiên Chúa, con tên là gì gì đó
    Vì duyên lành nên đến sớm mà thôi"
    Để còn khoe với bạn cùng trang lứa
    Tên tôi đây, Cha Mẹ đặt cho
    Tôi cũng được yêu thương như các bạn
    Chỉ có điều đời không dành cho tôi nữa
    Chỉ thế thôi, ừ, chỉ thế thôi
    .
    Hỡi Cha Mẹ, có nghĩ gì không nhỉ???
    Nếu con đây được mở mắt chào đời
    Đẹp biết mấy và khôn lanh biết mấy
    Vì con là dòng máu của Mẹ Cha
    Con sẽ đẹp y như Mẹ hiền vậy
    Sẽ quyền uy, dũng mãnh như Cha
    Khi còn nhỏ bập bẹ kêu "ba ba, mẹ mẹ"
    Hỡi Mẹ Cha có hạnh phúc không?
    Rồi khôn lớn nhờ yêu thương của Mẹ
    Và dạy răn của nghĩa tình Cha
    Con sẽ sớm làm rạng danh Cha Mẹ
    Ôi nghĩa này biết trả sao thôi
    Nhưng vì cảnh đời không cho phép
    Và Mẹ Cha đã chối từ con
    Thôi thì phận phải làm tròn chữ Hiếu
    Con xin vâng theo ý Mẹ Cha
    .
    Một lần cuối, một lần sau sau cuối
    Lạy Mẹ Cha con sẽ ra đi
    Con không trách hai người mãi mãi
    Đừng khóc hoài, đừng dằn vặt lương tâm
    .
    Nếu lần nữa, xin người hãy nhớ
    Đứa con khờ cần được ... một.. cái tên...
    Chữ ký của ailaudu
    "Lạy Chúa! Thánh Giá nào Chúa dành cho con???"
    ----------
    "Con không xin cho mình khỏi đau khổ
    Nhưng xin Ngài đừng bỏ con trong lúc khổ đau"
    (Thánh Bernadette)
    ----------
    "Con đến với Chúa chẳng có gì
    Ngoài bàn tay trắng đã chai đi
    Nhưng trái tim con thật êm ái
    Nguyện làm máng cỏ cho Hài Nhi"
    (Nguyễn Ngọc Hiếu)

  3. Được cám ơn bởi:


+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới

Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com