ĐỪNG ĐỂ LỠ CƠ HỘI VÀO NƯỚC TRỜI



Lm. Giuse Đỗ Đức Trí


Trong cuộc đời con người, cơ hội thuận lợi có khi chỉ đến một lần, ai nắm bắt được sẽ thành công, ai bỏ lỡ sẽ không còn cơ hội khác. Ước mơ của học sinh là bước chân vào đị, nhưng không phải tất cả đều có cơ hội vượt qua vòng thi tuyển nếu không chuyên chăm; Tại các phiên tòa, sau khi tuyên án, các bị cáo thường xin tòa một cơ hội để chuộc lại lỗi lầm, nhưng đã quá trễ; Thời điểm này là cơ hội tốt nhất để Việt Nam khởi kiện đòi lại chủ quyền Biển Đông. Bỏ qua cơ hội này, việc giành lại chủ quyền sẽ càng khó khăn hơn nữa cho các thế hệ mai sau.

Lời Chúa cho thấy, để bước vào Nước Trời, mỗi người phải biết nhanh chóng tận dụng hết mọi cơ hội, mọi khả năng hiện tại để giành lấy mục tiêu chung cuộc cho đời mình. Để lỡ cơ hội này, chúng ta sẽ không còn bất cứ một cơ hội nào khác và sẽ phải ân hận hối tiếc cả đời.

Sau khi nghe Chúa Giêsu rao giảng và những đòi buộc của Nước Trời, nhiều người nghe nghĩ rằng, như thế thì cơ hội vào Nước Trời chỉ dành cho số ít người. Vì vậy, họ đã đặt vấn đề với Chúa Giêsu: Thưa Ngài, phải chăng những người được cứu thoát chỉ là số ít? Chúa Giêsu trả lời: Vấn đề không phải là nhiều hay ít, nhưng vấn đề ở chỗ ai vượt qua cửa hẹp, kẻ ấy sẽ được cứu độ.

Nước Trời luôn đủ chỗ cho tất cả mọi người và Thiên Chúa là Cha luôn mở rộng vòng tay để chờ đón mọi con cái của Ngài. Thiên Chúa đã nói qua tiên tri Isaia rằng: Ta sẽ đến tập họp mọi dân tộc và mọi ngôn ngữ, họ sẽ đến và được thấy vinh quang của Ta. Thiên Chúa cho thấy, Ngài không bao giờ giới hạn tình yêu và tình thương cứu độ, nhưng trao ban và mời gọi tất cả mọi người, mọi dân tộc chung hưởng. Tất cả các dân, bất cứ ai mở lòng ra đón nhận Chúa và giới răn lề luật của Ngài thì được cứu độ.

Chúa Giêsu dùng hình ảnh cửa hẹp để mời gọi mọi người phải không ngừng chiến đấu để bước vào Nước Trời. Cửa hẹp Chúa Giêsu nói tới không phải là cửa hậu, cũng không phải là cánh cửa đút lót theo kiểu thế gian, nhưng là một con đường chiến đấu liên tục với bản thân và với ngoại cảnh. Cửa rộng là sự dễ dãi, tự do buông thả, là lối sống buông chiều theo bản năng và những lôi kéo của cám dỗ, xã hội. Trái lại, cửa hẹp đòi phải hy sinh, tiết chế, làm chủ bản thân. Bước qua cửa hẹp, chúng ta không thể mang những hành lý cồng kềnh, những bận vướng là những gai góc trên mỗi người, những tính hư tật xấu, ích kỷ nhỏ nhen, nhưng phải có một tâm hồn nhẹ nhàng thanh thoát.

Thiên Chúa không loại trừ ai. Tuy nhiên, Thiên Chúa lại cho mỗi người có một khoảng thời gian nhất định, ai tận dụng được thời gian của mình để sống theo lời dạy của Chúa, người ấy sẽ thành công; ai không tận dụng được, sẽ là người trễ hẹn. Trễ một chuyến bay, một chuyến tàu, người ta có thể đón chuyến tàu khác, nhưng ai để trễ chuyến tàu cuộc đời, sẽ vĩnh viễn bị loại trừ.

Chúa Giêsu cho thấy, người ta sẽ không thể nại vào lý do gì để có thể thay đổi tình thế. Dù có gõ cửa, có năn nỉ, cũng sẽ bị nghe những lời từ chối: Ta không biết các người là ai. Trong xã hội ngày nay, người ta thường dựa vào quyền thế, con ông cháu cha, chạy chức chạy quyền bằng quyền lực, lót tay để đạt được địa vị. Tấm vé vào được Nước Trời không thể đút lót hối lộ, cũng không thể cậy thân, cậy thế. Người ta cũng không thể nại vào lý do gốc gác hay thân quen như kiểu thế gian, cũng không thể dựa vào lý lịch gia đình để vào Nước Trời. Để có thể được chọn vào số những người được hưởng ơn cứu độ, đòi mỗi người phải nỗ lực bằng chính nghị lực bản thân.

Ta không biết các ngươi từ đâu mà tới là lời từ chối thật đau đớn dành cho những kẻ biến mình trở nên xa lạ với Thiên Chúa. Chắc chắn Chúa biết rõ mỗi người và tâm trí của mỗi người. Những kẻ để mình trở thành xa lạ, là những người từ chối Thiên Chúa, không muốn để Thiên Chúa trở thành bạn thân của mình thì bị từ chối. Lí lẽ mà những kẻ bị từ chối đưa ra : Chúng tôi đã từng ăn uống trước mặt Ngài và Ngài từng giảng dạy trên các đường phố của chúng tôi, không chứng minh được tương quan cá nhân của họ với Thiên Chúa, họ đã tỏ ra dửng dưng với lời giảng dạy của Chúa. Vì thế, họ bị xếp vào số những kẻ làm điều bất chính.

Những kẻ bỏ lỡ cơ hội được cứu độ sẽ hối hận, nuối tiếc, họ phải khóc lóc nghiến răng. Đau khổ lớn nhất cho những kẻ này là sự tuyệt vọng vĩnh viễn. Trong khi Apbraham, Isaac, Giacop, các ngôn sứ và các người công chính từ Đông sang Tây được vào dự tiệc cưới Nước Trời, còn mình thì bị loại ra ngoài. Lời này, Chúa nhắm đến những người Do Thái thường tự hào mình là con cháu các tổ phụ Abraham, Isaac. Họ nghĩ mình đương nhiên được hưởng ơn cứu độ mà không cần phải cố gắng. Lời cảnh báo của Chúa Giêsu cho thấy, dù là con cháu Abraham, dù là bổn đạo gốc cũng có thể bị loại ra ngoài nếu mỗi người không cố gắng giành cơ hội vào dự tiệc Nước Trời.

Một số người trong xã hội đang sống trong tình trạng ỷ nại, ỷ nại vào thế giá của gia đình, của tiền bạc và các mối quan hệ xã hội. Có nhiều người nghĩ rằng, có tiền là mua được quyền lực địa vị, cái gì không mua được bằng tiền thì mua được bằng nhiều tiền. Từ đó tạo ra một lối sống coi thường luật pháp và các quy chuẩn xã hội cũng như tạo ra bất công xã hội. Lối sống ỷ nại này cũng đang thể hiện trong đời sống đức tin của nhiều tín hữu. Nhiều người an phận với một vài việc đạo đức hời hợt bên ngoài mà không gặp gỡ riêng tư với Chúa. Có người sống đạo không cố gắng, ngại hy sinh, chỉ giữ đạo cách thụ động cho khỏi vi phạm luật. Nhiều người đến với Chúa mỗi ngày Chúa nhật như một việc bắt buộc, cho hết giờ, hơn là đến để ca tụng tạ ơn Chúa.

Một số Kitô hữu chỉ biết đòi hỏi quyền lợi nhưng lại không có trách nhiệm. Giống như những kẻ bị từ chối trong câu chuyện hôm nay, nhiều người kể lể công trạng của mình. Họ sống trong giáo xứ một cách hời hợt, trốn tránh trách nhiệm, như những kẻ xa lạ, khi chạm đến quyền lợi, họ kể lể công trạng : bố tôi đã từng làm việc, tôi đã từng đóng góp, tôi là ân nhân, tôi phải được thế này, thế kia…

Là con của Thiên Chúa, muốn được vào chung hưởng ơn cứu độ, mỗi người được mời gọi phải cố gắng hết mình, sống hết tình với Chúa và Giáo Hội. Con đường theo Chúa không thể là một giai đoạn, mà phải là trọn cả cuộc đời bước theo giáo huấn của Chúa với lòng tin tưởng và yêu mến. Chúng ta không thể đi tắt đón đầu, cũng không thể là kẻ cơ hội nhất thời, nhưng phải bước đi trên con đường hẹp mỗi ngày. Chúng ta phải chấp nhận loại bỏ những hành trang cồng kềnh, những gai góc vướng mắc trong cuộc sống để mỗi ngày trở nên thanh thoát nhẹ nhàng hơn. Bước qua cửa hẹp, đòi chúng ta phải hy sinh từ bỏ mỗi ngày và uốn mình theo khuôn mẫu của Tin Mừng.

Là con của Giáo Hội, mỗi người phải thể hiện cách cụ thể mình là một thành viên tích cực trong việc xây dựng Giáo Hội. Giáo Hội thu nhỏ là giáo xứ, là gia đình. Chính từ Giáo Hội và qua Giáo Hội, ơn cứu độ của Thiên Chúa được trao ban cho mọi người. Vì thế, hãy hết mình gắn bó với Giáo Hội là mẹ và là thầy của chúng ta. Hãy cùng với mọi thành phần Giáo Hội chung tay góp sức làm cho gương mặt của Chúa ngày càng rạng rỡ hơn.

Sau cùng là thành viên trong gia đình, chúng ta được mời gọi tận dụng mọi cơ hội để làm cho gia đình mình nên hạnh phúc hơn, êm ấm thuận hòa hơn, đạo đức, thánh thiện hơn. Mỗi người phải chấp nhận hy sinh, từ bỏ tự ái nóng nảy và những thú vui cá nhân, để vun đắp cho cái chung của gia đình.

Xin Chúa cho chúng ta biết tận dụng thời gian Chúa ban để sống thánh giây phút hiện tại, sống tốt tương quan cá nhân với Chúa và với anh em, nhờ đó chúng ta có thể đạt được ơn cứu độ đời đời. Amen.