CHÚA NHẬT I MV B: XIN CHÚA XÉ TRỜI MÀ ĐẾN



Lm. Giuse Đỗ Đức Trí - GP. Xuân Lộc


Ngày 03 tháng 9 vừa qua, công chúa Nhật Bản Mako đã tuyên bố đính hôn với một người bạn học là dân thường tên Kei Komuro. Công chúa Mako, 25 tuổi, là con gái đầu lòng của Hoàng tử Akishino, con trai thứ 2 của Nhật hoàng Akihito. Khi xảy ra một cuộc hôn nhân không tương xứng như thế, theo luật của Hoàng gia, thành viên nữ trong hoàng tộc Nhật Bản sẽ phải từ bỏ thân phận hoàng tộc để trở thành một dân thường. Dù biết trước rằng mình sẽ phải trở thành một thường dân, không còn một quyền lợi hoặc vinh dự gì từ Hoàng gia, nhưng công chúa Mako cho biết: Chính tình yêu của cô với chàng trai Komuro đã khiến cô đi đến quyết định này. Dân chúng Nhật Bản vừa tiếc thay cho thân phận của một công chúa, nhưng lại vừa cảm phục sức mạnh tình yêu ở nơi cô gái này.

Cách đây hơn hai ngàn năm cũng đã xảy ra một chuyện tình còn mạnh hơn như thế nữa. Một hoàng thái tử đã chấp nhận từ bỏ cung điện ngai vàng chỉ vì yêu con người, trở thành một thường dân để được sống với con người, vị Thái Tử đó là Con Thiên Chúa. Hôm nay bước vào Mùa Vọng, chúng ta cùng với nhân loại chuẩn bị tâm hồn để mừng sự kiện lớn lao này. Thiên Chúa, Đấng vô hạn vô biên đã chấp nhận bước vào lịch sử nhân loại, trở nên thường dân hữu hạn, Ngài đã làm thay đổi hoàn toàn lịch sử và thân phận của nhân loại chúng ta.

Trước Chúa Giáng sinh sáu trăm năm, tiên tri Isaia đã mơ về một ngày Thiên Chúa không còn che giấu chính mình nữa, không còn “giận dỗi ngoảnh mặt” làm ngơ trước thân phận đau khổ khốn cùng của con người nữa, ông đã kêu lên: Lạy Chúa là Cha chúng con, Ngài là Đấng cứu chuộc chúng con, xin đừng để cho dân Ngài mãi lòng chai dạ đá. Xin nhìn đến gia nghiệp của Chúa mà mau trở lại. Xin Ngài đừng mãi đóng cửa trời, nhưng xin Ngài xé trời mà ngự xuống, mà làm cho núi non rung chuyển, cho lòng người mềm ra.
Qua bài đọc một, tiên tri Isaia cho thấy một thảm cảnh hết sức trầm trọng mà con người đang phải gánh chịu vì tội. Khởi đi từ việc nguyên tổ đã hồ nghi tình yêu của Chúa, đã muốn đặt mình ngang hàng với Thiên Chúa và họ đã phải chuốc lấy thất bại và kéo theo đau khổ, sự chết cho mình và con cháu. Từ khi ông bà nguyên tổ phạm tội, cửa vườn địa đàng đã bị đóng lại, hạnh phúc mỗi buổi chiều được bách bộ trò chuyện với Thiên Chúa cũng đã mất, niềm vui, hạnh phúc bên nhau cũng không còn. Thay cho niềm vui, hạnh phúc thuở ban đầu là sự bất hạnh, cãi vã, thù óan gia tăng, đau khổ tinh thần và thể xác vùi dập trên con người, gia đình tan vỡ, anh em bất hòa. Nhưng đau khổ nhất cho con người là phải vĩnh viễn xa lìa Thiên Chúa và phải chết. Cái chết trở thành đau khổ tột cùng cho thân phận con người và là hậu quả từ sự cao ngạo của ông bà nguyên tổ, đã tự mình cắt đứt nguồn sống từ Thiên Chúa.

Lời cầu xin của Isaia cũng là lời cầu xin của những kẻ đã biết hối hận vì tội lỗi mình gây ra, vì thế, tiên tri nài xin Chúa đừng ngoảnh mắt làm ngơ, đừng đóng mãi cửa vườn, nhưng xin Chúa ngoảng mặt lại, ghé mắt nhìn đến đoàn dân Chúa và xin Chúa thương xé trời, phá cổng, mà ngự đến để cứu thoát con người. Thiên Chúa là cha, Ngài không thể làm ngơ trước tiếng khóc than của con người, Ngài đã cho Con Một của Ngài xuống thế làm người, ở với con người, Ngài được gọi là Đấng Emanuel – Thiên Chúa ở cùng chúng ta.
Chúa Giêsu chính là món quà Thiên Chúa Cha ban tặng cho nhân loại. Đến như Con Một của Ngài, Thiên Chúa cũng đã ban tặng cho nhân loại, đã cho Ngài xuống để cứu nhân loại, thì không có gì mà Thiên Chúa lại tiếc với con người được. Thánh Phaolô đã quả quyết: Trong Đức Giêsu, anh em đã được trở nên phong phú về mọi phương diện, vì được nghe Lời Chúa và hiểu biết về màu nhiệm của Người. Chính Đức Kitô đã phục hồi chúng ta, trả lại cho chúng ta vinh dự làm con mà ta đã đánh mất vì phạm tội, Ngài đã tẩy rửa tội lỗi chúng ta bằng cái chết thập giá của Người. Thiên Chúa luôn muốn và chờ đợi chúng ta sống trung thành với Chúa, hiệp thông với Con của Người để được đón nhận sự sống từ nơi Chúa thông chuyển cho, nhờ đó mà đón nhận được sự sống vĩnh cửu.

Chúa đã đến, đã ban tặng sự sống cho con người. Tuy nhiên, con người vẫn cứ để mình bị lôi kéo bởi tội lỗi, dục vọng, xác thịt và thế gian, khiến con người nghiêng chiều về sự xấu, từ chối tình yêu của Thiên Chúa. Vì thế, Chúa Giêsu đã cảnh báo: Anh em hãy coi chừng, hãy tỉnh thức, vì anh em không biết khi nào Chúa sẽ trở lại. Chúa sẽ trở lại vào ngày cuối cùng của vũ trụ, nhưng trước đó, Chúa sẽ trở lại với mỗi người chúng ta trong ngày cuối cùng cuộc đời mỗi người, ngày chết. Ngày đó sẽ là ngày chung cuộc cho số phận của mỗi người. Chúng ta sẽ được hạnh phúc, sẽ được gặp Chúa và bước vào nhà của Chúa, nếu chúng ta tỉnh thức sẵn sàng. Trái lại, chúng ta sẽ phải chết đời đời, bị loại trừ vĩnh viễn nếu chúng ta để mình chè chén say sưa hoặc ngủ vùi trong tình trạng tội lỗi ươn lười của mình.

Giống như ông chủ đi xa, trao nhà cửa, quyền hành lại cho các đầy tớ, ông cũng trao cho mỗi người một việc tùy theo khả năng của họ. Ông muốn họ làm việc với hết khả năng, với tất cả trách nhiệm và luôn tỉnh thức sẵn sàng để bất cứ khi nào trở về, ông sẽ đòi đầy tớ tính toán và nộp lại sổ sách cho ông. Ông sẽ trở về, có thể là lúc chập tối hoặc lúc nửa đêm hay về sáng, điều ông mong muốn khi trở về, là thấy mọi người còn tỉnh thức, không bị mê ngủ.

Thiên Chúa chính là ông chủ của cuộc đời chúng ta, Ngài đang trao cho mỗi người những khả năng, những trách nhiệm khác nhau, người là linh mục, kẻ là tu sĩ, là giáo dân, là ông bà, cha mẹ hoặc con cái trong gia đình. Chúa muốn mỗi người đều phải tỉnh thức. Vì có nhiều người tuy thức nhưng không tỉnh, để mình trong trạng thái lơ mơ, nửa tỉnh nửa thức. Họ lao vào cuộc sống này và bị quay cuồng bởi sức ép tìm kiếm, không chỉ là cơm áo thường ngày, mà còn lo tìm kiếm sự giàu sang địa vị mà quên mất ngày Chúa trở lại. Nhiều người khác đã bỏ bê trách nhiệm làm cha mẹ, làm con cái, họ quan tâm đến nhiều việc khác hơn là gia đình. Nhiều người để mình rơi vào con đường sống buông thả, tự do, dễ dãi, bất kể luật Chúa và Giáo hội: làm ăn gian dối, chơi bời bê tha, rượu chè cờ bạc…
Nhiều người trẻ cứ nghĩ rằng Chúa sẽ không trở lại với mình lúc này. Họ nghĩ mình không phải chết, vì thế, nhiều người hầu như đã loại bỏ Thiên Chúa ra khỏi cuộc sống, không còn quan tâm đến việc đạo đức và bổn phận đối với Chúa. Nhiều người trẻ đã để mình bị ngủ quên trong việc học hành, trong công việc và các thứ công nghệ, khiến họ không còn nhìn thấy Thiên Chúa, cũng không nhìn thấy những người thân đang hiện diện bên cạnh.
Chúa muốn mỗi chúng ta như một người đầy tớ phải giữ cửa và canh thức. Giữ cửa là không để cho kẻ xấu là ma quỷ, kẻ gian là dục vọng, thế gian, tội lỗi lọt vào căn nhà tâm hồn, phá phách tâm hồn, không để chúng lấy đi những giá trị tốt đẹp trong tâm hồn. Ma quỷ là kẻ không ưa tình yêu thương, chúng sẽ tìm cách phá hủy khả năng yêu thương nơi tâm hồn những ai để nó lọt vào. Chúa muốn chúng ta cũng phải canh thức, tức là không để mình mê ngủ hoặc ngủ mê khiến bị rơi vào tình trạng bất ngờ khi Chúa trở lại gõ cửa tâm hồn. Chúa không muốn chúng ta chờ đợi trong thụ động, buồn tẻ, nhưng trong tư thế của những người đầy tớ đang làm việc hết mình, để đáp lại tình thương và tin tưởng của Chúa dành cho mỗi người.

Chuẩn bị mừng Đại lễ Chúa Giáng Sinh, xin cho chúng ta biết sử dụng thời gian Mùa Vọng này để uốn nắn lại những chỗ quanh co gập ghềnh, chuẩn bị tâm hồn thật sạch sẽ và tỉnh thức, sẵn sàng để đón Chúa đến với mỗi người. Chúa vẫn đang đến với mỗi người qua Bí tích Thánh Thể, xin cho chúng ta biết mở lòng để đón Chúa bước vào cuộc đời mình mỗi ngày. Chúa sẽ giúp chúng ta tỉnh thức và sẵn sàng cho ngày trọng đại cuối cùng của chúng ta Amen.