CHÚA DẪN TÔI
Viễn Xứ


1. Chúa dẫn tôi đi qua khi xuân về muôn hoa ngập lối. Sắc thắm bao xinh tươi cho hy vọng thắp sáng tương lai. Chúa dẫn tôi đi qua khi hè về nắng chiếu nơi nơi. Cuộc đời tôi phơi phới rạo rực niềm hăng say rộn rã. Chúa dẫn tôi đi qua khi thu về cây xanh trụi lá. Xác lá rơi chơ vơ cho ngậm ngùi luyến tiếc chia xa. Chúa dẫn tôi đi qua khi đông về héo hắt không gian. Cuộc đời tôi lặng lẽ để chìm vào những tháng năm dài.

ĐK. Ôi Chúa ơi! Dù thời gian xoay quanh bốn mùa thì tình Chúa chẳng đổi thay muôn năm vững bền. Ôi Chúa ơi! Dù đời con chông gai khốn cùng. Người bên con dắt con qua muôn nẻo đường.

2. Chúa đã yêu thương tôi trong cung lòng mẹ yêu thuở ấy. Chúa đã nâng niu tôi khi tôi vừa cất tiếng ban sơ. Chúa dắt tay tôi đi những bước đầu yếu ớt đôi chân. Một tuổi thơ yêu dấu lòng dạt dào thân thương trìu mến. Chúa đã yêu thương tôi cho tôi tuổi thanh xuân mạnh mẽ. Chúa vẫn yêu thương tôi khi cuộc đời xế bóng mong manh. Chúa vác tôi trên vai khi tôi gặp sóng gió chông gai. Rồi ngày mai thiên quốc Người đợi chờ đón rước tôi vào.