THÂN CON CÁT BỤI
Đinh Công Huỳnh

1. Thân con là bụi cát rồi đây sẽ từ giã cõi trần, nhỏ nhoi ôi kiếp người có là chi như nắm tro tàn, thoáng chốc rồi lại tan đời là những giấc mộng phù vân, cuộc vui hôm nay chóng qua ôi kiếp người mỏng manh

ĐK. Thân con là bụi cát, là bụi cát ôi thật mong manh, gió thoảng nhẹ qua song kiếp con người biến tan thật nhanh. Bao năm đời dương thế chợt tan biến nhanh vào hư vô, bỗng chốc nhìn thân con mới biết mình chỉ là bụi tro

2. Trăm năm đời dương thế, đời dương thế thật ngắn hỡi người mải mê lo kiếm tìm những lợi danh phú quý trên đời sẽ có ngày xuôi tay về cùng Chúa có mang được chi? Trần gian như con nước trôi sẽ về nguồn mà thôi

3. Chiếc lá vàng rơi xuống còn chi nữa một kiếp lá vàng mùa xuân nay đã tàn đón mùa thu phai úa ngỡ ngàng. Ngắm bốn mùa đổi thay rồi cuộc sống cũng phải tàn phai, nhìn quanh nhân sinh đảo điên chỉ mưu lợi trần ai

4. Ngẫm thế sự mới thấy nhiều ngang trái cùng những phũ phàng, tìm đâu ra mấy người sống thật tâm ân nghĩa chân tình Chúa chính là tình yêu là nguồn sống đích thực đời con, về bên thiên nhan Chúa đây con mới được nghỉ yên.