xinchonNgai
09-05-2010, 01:42 PM
ƠN GỌI KI-TÔ HỮU
http://www.canhdongtruyengiao.net/Suyniem/SN%20ChauHoangNgoc/ongoi.jpg (http://www.canhdongtruyengiao.net/Suyniem/SN%20ChauHoangNgoc/ongoi.jpg)
Hiện nay, Giáo Hội rất bận tâm với những ơn gọi. Nhưng ở đây, ơn gọi được hiểu theo một cách rất giới hạn. Một cách cơ bản, chúng ta đang nói về ơn gọi trở thành linh mục. đây là ơn gọi quan trọng, nhưng không phải là ơn gọi quan trọng nhất của Giáo Hội.
Ơn gọi đầu tiên và quan trọng nhất, phổ biến đối với tất cả những người đã được rửa tội, đó là ơn gọi trở thành Ki-tô hữu, hoặc ơn gọi làm người môn đệ của Đức Giê-su. Đây là ơn gọi cốt lõi. Tất cả những ơn gọi khác trong Giáo Hội đều phải được coi như liên hệ với ơn gọi này. Khi được rửa tội, chúng ta đáp lại mời gọi của Đức Giê-su “Hãy đến, hãy đi theo Ta”. Nói cách khác, chúng ta tiếp nhận ơn gọi trở nên người môn đệ của Đức Giê-su.
Tuy nhiên, điều đáng buồn là có nhiều người được rửa tội đã sống không khác biệt gì, so với người không được rửa tội. nếu họ thực hành lòng tin của họ, thì đó lại thường là lòng tin không trưởng thành, dựa trên cách thực hành thường lệ, không dứt khoát. Điều cần thiết là tin tưởng với sự hiểu biết; và đi theo Đức Ki-tô bằng lòng tin của cá nhân mình.
Lần kia, Đức Hồng Y Newman đã hỏi cộng đoàn của Ngài “Việc trở thành một Ki-tô hữu tạo ra sự khác biệt gì? Trong lối sống hằng ngày của chúng ta?”. Câu kết luận là “Tôi e rằng hầu hết chúng ta cứ tiếp tục làm những gì chúng ta đã làm, nếu chúng ta cho rằng đạo Công Giáo không hơn gì một câu chuyện ngụ ngôn”.
Ơn gọi người Ki-tô hữu bao gồm cái gì? Theo những lời trong Tin Mừng, thì ơn gọi làm người Ki-tô hữu là một tiếng gọi trở nên “muối đất, ánh sáng thế gian”. Đạo Công Giáo nói về lối sống thế nào, chứ không chỉ nói về lòng tin vào điều gì. Không nên có sự phân biệt giữa sinh hoạt tôn giáo và những hoạt động hằng ngày. Lòng tin phải được chuyển thành hành động. “Đừng ngại loan báo điều mà bạn tin tưởng, trừ phi bạn hành động một cách phù hợp” (Catherine de Hueck Doherty).
Với tư cách là một Ki-tô hữu, chúng ta đóng một vai trò rất tích cực trong thế giới. Chúng ta có những thứ để hiến tặng, những thứ mà thế gian cần đến một cách tuyệt vọng, mặc dù không phải lúc nào thế gian cũng đón nhận. Chúng ta không nên e ngại hoặc biện hộ về vai trò của chúng ta. Điều này cần đến một lòng can đảm và sự gan dạ nào đó.
Việc đi theo Đức Ki-tô là gì đối với người bình thường? Điều này có ý nghĩa là trở nên một Ki-tô hữu ngay tại nơi bạn sinh sống, và ngay trong nghề nghiệp mà bạn chọn lựa. Có nhiều cách thức để phục vụ Đức Ki-tô và Tin Mừng của Người. Lời mời gọi trong trường hợp đầu tiên không phải dành cho vai trò Tông Đồ, mà là vai trò làm môn đệ của Chúa.
Chắc hẳn là nếu không bao giờ nghe được tiếng gọi của Đức Giêsu, thì chúng ta sẽ có một cuộc sống dễ dãi hơn. Nhưng liệu chúng ta có được một cuộc sống hạnh phúc hơn, và liệu chúng ta có được sống nhiều hơn thế nữa chăng? Đức Giê-su nói: “Thầy để anh em được sống và sống dồi dào”. Tin Mừng đưa ra cho chúng ta một lối sống chính đáng hơn và sâu xa hơn cho cuộc sống của chúng ta. Và Tin Mừng gieo vào tâm hồn chúng ta những hạt giống của sự sống đời đời.
Ơn gọi làm người Ki-tô hữu tạo ra viễn tượng về một cuộc sống cao cả hơn và trong sạch hơn trước mặt chúng ta. Đồng thời, ơn gọi này còn thông truyền cho chúng ta sự hy sinh và phục vụ người khác. Ơn gọi này mở rộng những khả năng yêu thương và can đảm của con người. Đó không phải là công việc chỉ dành cho cá nhân người Ki-tô hữu, mà còn dành cho toàn thể cộng đoàn Ki-tô hữu nữa. Khi lãnh nhận phép Rửa Tội, chúng ta được đón nhận vào một cộng đoàn của những kẻ tin.
Ngày lễ Chúa Giê-su Chịu Phép Rửa nhắc nhở chúng ta về ngày chúng ta được lãnh nhận phép Rửa Tội. Mỗi khi vào nhà thờ, và lấy nước thánh làm dấu, là chúng ta đang tự nhắc nhở mình về phép Rửa Tội của chúng ta, và tự cam kết sống trọn vẹn với ơn gọi của phép Rửa Tội ấy.
Flor McCarthy
http://www.canhdongtruyengiao.net/Suyniem/SN%20ChauHoangNgoc/ongoi.jpg (http://www.canhdongtruyengiao.net/Suyniem/SN%20ChauHoangNgoc/ongoi.jpg)
Hiện nay, Giáo Hội rất bận tâm với những ơn gọi. Nhưng ở đây, ơn gọi được hiểu theo một cách rất giới hạn. Một cách cơ bản, chúng ta đang nói về ơn gọi trở thành linh mục. đây là ơn gọi quan trọng, nhưng không phải là ơn gọi quan trọng nhất của Giáo Hội.
Ơn gọi đầu tiên và quan trọng nhất, phổ biến đối với tất cả những người đã được rửa tội, đó là ơn gọi trở thành Ki-tô hữu, hoặc ơn gọi làm người môn đệ của Đức Giê-su. Đây là ơn gọi cốt lõi. Tất cả những ơn gọi khác trong Giáo Hội đều phải được coi như liên hệ với ơn gọi này. Khi được rửa tội, chúng ta đáp lại mời gọi của Đức Giê-su “Hãy đến, hãy đi theo Ta”. Nói cách khác, chúng ta tiếp nhận ơn gọi trở nên người môn đệ của Đức Giê-su.
Tuy nhiên, điều đáng buồn là có nhiều người được rửa tội đã sống không khác biệt gì, so với người không được rửa tội. nếu họ thực hành lòng tin của họ, thì đó lại thường là lòng tin không trưởng thành, dựa trên cách thực hành thường lệ, không dứt khoát. Điều cần thiết là tin tưởng với sự hiểu biết; và đi theo Đức Ki-tô bằng lòng tin của cá nhân mình.
Lần kia, Đức Hồng Y Newman đã hỏi cộng đoàn của Ngài “Việc trở thành một Ki-tô hữu tạo ra sự khác biệt gì? Trong lối sống hằng ngày của chúng ta?”. Câu kết luận là “Tôi e rằng hầu hết chúng ta cứ tiếp tục làm những gì chúng ta đã làm, nếu chúng ta cho rằng đạo Công Giáo không hơn gì một câu chuyện ngụ ngôn”.
Ơn gọi người Ki-tô hữu bao gồm cái gì? Theo những lời trong Tin Mừng, thì ơn gọi làm người Ki-tô hữu là một tiếng gọi trở nên “muối đất, ánh sáng thế gian”. Đạo Công Giáo nói về lối sống thế nào, chứ không chỉ nói về lòng tin vào điều gì. Không nên có sự phân biệt giữa sinh hoạt tôn giáo và những hoạt động hằng ngày. Lòng tin phải được chuyển thành hành động. “Đừng ngại loan báo điều mà bạn tin tưởng, trừ phi bạn hành động một cách phù hợp” (Catherine de Hueck Doherty).
Với tư cách là một Ki-tô hữu, chúng ta đóng một vai trò rất tích cực trong thế giới. Chúng ta có những thứ để hiến tặng, những thứ mà thế gian cần đến một cách tuyệt vọng, mặc dù không phải lúc nào thế gian cũng đón nhận. Chúng ta không nên e ngại hoặc biện hộ về vai trò của chúng ta. Điều này cần đến một lòng can đảm và sự gan dạ nào đó.
Việc đi theo Đức Ki-tô là gì đối với người bình thường? Điều này có ý nghĩa là trở nên một Ki-tô hữu ngay tại nơi bạn sinh sống, và ngay trong nghề nghiệp mà bạn chọn lựa. Có nhiều cách thức để phục vụ Đức Ki-tô và Tin Mừng của Người. Lời mời gọi trong trường hợp đầu tiên không phải dành cho vai trò Tông Đồ, mà là vai trò làm môn đệ của Chúa.
Chắc hẳn là nếu không bao giờ nghe được tiếng gọi của Đức Giêsu, thì chúng ta sẽ có một cuộc sống dễ dãi hơn. Nhưng liệu chúng ta có được một cuộc sống hạnh phúc hơn, và liệu chúng ta có được sống nhiều hơn thế nữa chăng? Đức Giê-su nói: “Thầy để anh em được sống và sống dồi dào”. Tin Mừng đưa ra cho chúng ta một lối sống chính đáng hơn và sâu xa hơn cho cuộc sống của chúng ta. Và Tin Mừng gieo vào tâm hồn chúng ta những hạt giống của sự sống đời đời.
Ơn gọi làm người Ki-tô hữu tạo ra viễn tượng về một cuộc sống cao cả hơn và trong sạch hơn trước mặt chúng ta. Đồng thời, ơn gọi này còn thông truyền cho chúng ta sự hy sinh và phục vụ người khác. Ơn gọi này mở rộng những khả năng yêu thương và can đảm của con người. Đó không phải là công việc chỉ dành cho cá nhân người Ki-tô hữu, mà còn dành cho toàn thể cộng đoàn Ki-tô hữu nữa. Khi lãnh nhận phép Rửa Tội, chúng ta được đón nhận vào một cộng đoàn của những kẻ tin.
Ngày lễ Chúa Giê-su Chịu Phép Rửa nhắc nhở chúng ta về ngày chúng ta được lãnh nhận phép Rửa Tội. Mỗi khi vào nhà thờ, và lấy nước thánh làm dấu, là chúng ta đang tự nhắc nhở mình về phép Rửa Tội của chúng ta, và tự cam kết sống trọn vẹn với ơn gọi của phép Rửa Tội ấy.
Flor McCarthy