PDA

View Full Version : truyện ngụ ngôn hay



Ngaibiet_conratyeuduoi
15-05-2009, 02:53 PM
Lo trước chắc ăn


Vào những ngày hè, Kiến vừa đi dạo hết cánh đồng vừa thu nhặt các hạt lúa mì, lúa mạch để dự trữ lương thực cho mùa đông. Bọ Rầy thấy thế liền chế giễu Kiến phải làm chi cho cực trong lúc các loài vật khác được nghỉ ngơi vui chơi, đắm say vào các cuộc hội hè. Kiến vẫn cứ lặng thinh làm việc.

Khi mùa đông đến, trời mưa dầm dề, Bọ Rầy không tìm được thức ăn, đói lả, bèn đến hỏi Kiến vay lương thực. Kiến bảo: "Chị Bọ Rầy ạ, giá trước đây chị cứ lo làm, đừng quở trách gì tôi thì bây giờ đâu đến nỗi chị phải chịu ngồi đói meo!".
*****

Mất búa


Có một anh chàng tiều phu làm mất cây búa, anh ta nghi ngờ cậu bé nhà hàng xóm ăn cắp. Cho nên mỗi cử chỉ đi đứng của cậu bé anh ta đều nghĩ rằng đó là cử chỉ ăn cắp. Nhìn thấy những biểu hiện trên nét mặt của cậu bé, anh ta cũng cho đó là nét mặt của kẻ ăn cắp. Nghe cậu bé nói chuyện cũng cho là giọng nói của kẻ ăn cắp. Nhất cử nhất động của cậu bé đều giống kẻ ăn cắp búa của anh ta.

Rồi một hôm sau, anh ta lên núi tìm thấy lại cây búa của mình bỏ quên trên trên gò đất. Từ đó, anh ta nhìn mọi cử chỉ và hành động của cậu bé nhà hàng xóm không giống kẻ ăn cắp như trước đây anh vẫn nghĩ nữa.
*****
Thần Gió và Mặt Trời

Sau khi gây ra thiên tai, bão táp làm đổ sập nhà cửa, cây cối, Thần Gió càng lúc càng tỏ ra ngạo mạn. Một hôm Thần Gió tranh cãi với Mặt Trời xem ai là kẻ mạnh nhất. Nhìn xuống mặt đất, thấy một khách bộ hành khoác chiếc áo tơi đang đi, Mặt Trời bảo: "Chẳng cần cãi nhau làm gì, hễ ai làm cho người khách bộ hành kia phải cởi chiếc áo ra sẽ thắng cuộc và là kẻ mạnh nhất!"

Thần Gió bắt đầu dương oai, thổi làm cát bụi bốc lên mù mịt, cây cối đổ rạp. Những cơn cuồng phong liên tiếp nổi lên, kèm với cái lạnh buốt da, buốt thịt. Tuy nhiên, gió càng lớn chừng nào thì người bộ hành càng cố giữ chặt chiếc áo tơi của mình, làm cho Thần Gió không cách nào lột được chiếc áo kia ra.

Đến phiên Mặt Trời, từ trong đám mây đen, Mặt Trời từ từ ló dạng. Những tia nắng vàng tỏa ra khắp nơi, làm người bộ hành cảm thấy ấm áp, thoải mái. Mặt Trời càng lúc càng nóng ấm. Thế rồi người bộ hành tự động cởi bỏ chiếc áo tơi vô dụng kia ra.
*****
(sưu tầm net)

Các bạn hãy tự rút ra kinh nghiệm nơi những câu chuyện này đó là bài học hay cho đời ssóng chúng ta:53::53:

Quang Hưng
15-05-2009, 05:38 PM
TRUYỆN BÒ VÀ HEO
Bò rừng dạo này túng tiền nhậu nhẹt qúa, đến kiếm Heo đực-trùm cho vay nặng lãi- vay tiền.
Heo đực: mày nhớ trả tao cả vốn lẫn lời nha, hãy thề rằng mày sẽ trả tiền đúng hẹn.
Bò rừng: được, tôi thề, nếu tôi mà sai lời, tôi sẽ không còn là Bò nữa, mọi người sẽ nguyền rủa tui là...ĐỒ CON LỢN .:71:
Heo đực: :102::102:
Lâu ngày Bò gặp lại Lợn.
Bò rừng: lâu ngày gặp lại tao thấy mày chẳng tiến bộ chút nào, nhìn ngố ngố, khờ khờ sao ấy...
Heo đực: Ừ, cũng vì thế mà người ta cứ nói tao là ngu như bò.

Quang Hưng
15-05-2009, 05:40 PM
VÌ SAO BÒ LEO CÂY
Heo đực: này, bò rừng, mày leo cây ổi làm gì thế???
Bò rừng: Tao muống ăn táo.
Heo đực: Trời, khùng không?? cây ổi thì làm gì có trái táo chứ???
Bò rừng: Có mà, tao có đem theo đây.
nói rồi Bò rừng móc túi lấy ra 2 qủa táo...mi am...crốp..thích qúa.... :35:

Quang Hưng
15-05-2009, 05:42 PM
Trí óc thông minh
Một hôm, họ nhà Khỉ có giỗ nên mời Heo và Bò tới nhà ăn cỗ.

Xong xuôi, chiều đến bỗng Khỉ thấy Cọp tới hỏi:

- Vì sao giỗ chẳng mời ta?

Khỉ bảo:

- Cỗ bàn nhỏ mọn. Nào đâu dám mời quan bác, xin hẹn sang năm sẽ sửa mâm cỗ đầy.

Cọp nghe thế lấy làm phải bèn phe phẩy đuôi ngất nghểu ra về. Khỉ vợ hỏi khỉ chồng:

- Sao lại đặt điều nói khoác với bác Cọp làm chi?

- Không, đó chỉ là cách khéo léo từ chối giao du với những kẻ hung dữ đó thôi.

Quang Hưng
15-05-2009, 05:43 PM
Bài học đầu tiên của gấu
Ngày Chủ Nhật Gấu con xin phép mẹ ra đường chơi cùng các bạn. Gấu mẹ dặn:

- Con chơi ngoan nhé. Nếu làm sai điều gì, con phải xin lỗi. Được ai giúp đỡ thì con phải cảm ơn.

Gấu con tung tăng chạy nhảy và mải lắng nghe chim Sơn Ca hót nên va phải bạn Sóc khiến giỏ nấm văng tung tóe ra đất. Gấu con vội vàng khoanh tay và lễ phép nói:

- Cảm ơn bạn Sóc!

Nói xong Gấu con cúi xuống nhặt nấm bỏ vào giỏ giúp Sóc. Sóc ngạc nhiên nói:

- Sao Gấu con lại cảm ơn, phải nói xin lỗi chứ!

Mải nhìn Khỉ mẹ ngồi chải lông cho Khỉ con nên Gấu con bị trượt chân, rơi xuống hố sâu. Gấu con sợ quá kêu thất thanh:

- Cứu tôi với! Ai cứu tôi !!!

Bác Voi ở đâu đi tới liền đưa vòi xuống hố và nhấc bổng Gấu con lên mặt đất. Gấu con luôn miệng:

- Cháu xin lỗi bác Voi, Cháu xin lỗi bác Voi!

Bác Voi cũng rất ngạc nhiên liền nói:

- Sao Gấu con lại xin lỗi, phải nói cảm ơn chứ!

Về nhà, Gấu con kể lại chuyện cho mẹ nghe. Gấu mẹ ôn tồn giảng giải:

- Con nói như vậy là sai rồi. Khi làm đổ nấm của bạn Sóc, con phải xin lỗi. Còn khi bác Voi cứu con ra khỏi hố sâu, con phải cảm ơn

- Con nhớ rồi ạ! - Gấu con vui vẻ nói.