hongbinh
16-10-2013, 02:58 PM
Lâu đài nội tâm - Tê rê sa Avila.
Cảm đề Lâu Đài Nội Tâm
===
Cư thất thứ nhất
Khuất giữa sương mù, dưới lũng sâu,
Lâu đài ẩn hiện ai ngờ đâu.
Vào trong lần bước, ô kỳ diệu,
Hứa hẹn bao nhiêu ý nhiệm mầu.
Cư thất thứ hai
Tiến thêm một bước thật giằng co,
Chúa gọi vào trong, chốn hẹn hò.
Quân thù cản lối trăm ngàn cách,
Thập giá kiên trì giúp khỏi lo.
Cư thất thứ ba
Leo cao ngã nặng, thấm khiêm nhường,
Bổn phận chu toàn với mến thương.
Minh chứng tình yêu bằng hành động,
Cậy trông trầm lặng giữa đời thường.
Cư thất thứ tư
Hồ ai lấy nước dẫn từ xa,
Hồ Chúa xây ngay tại suối nhà.
Ý Chúa trào bình an hạnh phúc,
Cho tình lắng xuống giữa lòng ta.
Cư thất thứ năm
Lạc bước vào thêm, tựa ngủ say,
Chết ngây chết ngất khỏi đời này.
Nhả tơ dệt kén, sâu thành bướm,
Tổ ấm chính Ngài, ai có hay?
Cư thất thứ sáu
Dừng chân chính điện bỗng bàng hoàng,
Ôm vết thương tình sa mạc hoang.
Đêm tối buông dày bao khốn khổ,
Tay Ngài chạm khẽ, chợt thanh quang.
Cư thất thứ bảy
Ba Ngôi Chí Thánh của thiên đường,
Ngay giữa lòng ta, phút diệu thường.
Chúa ở với người, người với Chúa,
Muôn đời trong hiệp nhất yêu thương.
https://fbcdn-sphotos-b-a.akamaihd.net/hphotos-ak-frc3/1385648_170770693124292_1793414374_n.jpg
(https://www.facebook.com/photo.php?fbid=170770693124292&set=a.136762059858489.1073741828.136759339858761&type=1&ref=nf)
Cảm đề Lâu Đài Nội Tâm
===
Cư thất thứ nhất
Khuất giữa sương mù, dưới lũng sâu,
Lâu đài ẩn hiện ai ngờ đâu.
Vào trong lần bước, ô kỳ diệu,
Hứa hẹn bao nhiêu ý nhiệm mầu.
Cư thất thứ hai
Tiến thêm một bước thật giằng co,
Chúa gọi vào trong, chốn hẹn hò.
Quân thù cản lối trăm ngàn cách,
Thập giá kiên trì giúp khỏi lo.
Cư thất thứ ba
Leo cao ngã nặng, thấm khiêm nhường,
Bổn phận chu toàn với mến thương.
Minh chứng tình yêu bằng hành động,
Cậy trông trầm lặng giữa đời thường.
Cư thất thứ tư
Hồ ai lấy nước dẫn từ xa,
Hồ Chúa xây ngay tại suối nhà.
Ý Chúa trào bình an hạnh phúc,
Cho tình lắng xuống giữa lòng ta.
Cư thất thứ năm
Lạc bước vào thêm, tựa ngủ say,
Chết ngây chết ngất khỏi đời này.
Nhả tơ dệt kén, sâu thành bướm,
Tổ ấm chính Ngài, ai có hay?
Cư thất thứ sáu
Dừng chân chính điện bỗng bàng hoàng,
Ôm vết thương tình sa mạc hoang.
Đêm tối buông dày bao khốn khổ,
Tay Ngài chạm khẽ, chợt thanh quang.
Cư thất thứ bảy
Ba Ngôi Chí Thánh của thiên đường,
Ngay giữa lòng ta, phút diệu thường.
Chúa ở với người, người với Chúa,
Muôn đời trong hiệp nhất yêu thương.
https://fbcdn-sphotos-b-a.akamaihd.net/hphotos-ak-frc3/1385648_170770693124292_1793414374_n.jpg
(https://www.facebook.com/photo.php?fbid=170770693124292&set=a.136762059858489.1073741828.136759339858761&type=1&ref=nf)