Quang Hưng
21-06-2009, 11:23 AM
Ai buồn, ai khóc thiết tha
Tui vui, tui cũng chan hòa giọt châu
Ai cũng tưởng bậu hiền
Cắn cơm không bể, cắn tiền bể hai
Ai đem con sáo sang sông
Ðể cho con sáo sổ lồng bay cao
Ai đi đâu ấy hỡi ai
Hay là trúc đã nhớ mai đi tìm
Tìm ai như thể tìm chim
Chim bay biển Bắc, đi tìm biển Ðông
Ai kêu là rạch, em gọi là sông
Phù sa theo nước chảy mênh mông
Sông ơi, thấm mát đời con gái
Chẳng muốn lìa sông, chẳng muốn lấy chồng
Ai làm Nam Bắc phân kỳ
Cho hai giòng lệ đầm đìa nhớ thương
Ai mà hảo ngọt thì ăn bánh cam
Ai mà nhát gan thì sợ bánh tét
Ai ham trồng kiểng thì mê bánh bông lan
Còn như bánh tráng thì để hàng trai tơ
Chỉ mấy ả giang hồ, bánh bèo đớp sạch
Ai mà nói dối cùng ai
Thì trời giáng hạ cây khoai giữa đồng
Ai mà nói dối cùng chồng
Thì trời giáng hạ cây hồng bờ ao
Ai nhứt thì tôi đứng nhì
Ai mà hơn nữa, tôi thì thứ ba
Ai ơi bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hạt, đắng cay muôn phần
Ai ơi, chơi lấy kẻo già
Măng mọc có lứa, người ta có thì
Chơi Xuân kẻo hết Xuân đi
Cái già sòng sọc nó thì theo sau
Ai ơi, chớ lấy chồng chung
Chồng chung hai vợ, một mùng
Day qua con vợ nọ, chọc khùng con vợ kia
Ai ơi chớ lấy học trò
Dài lưng tốn vải ăn no lại nằm
Hay nằm thời có võng đào
Dài lưng thời có áo chào nhà vua
Hay ăn thời có gạo kho
Việc gì mà chẳng ăn no lại nằm
Ai ơi, chớ nghĩ mình hèn
Nước kia dù đục lóng phèn cũng trong
Ai ơi chớ vội cười nhau
Cười người hôm trước hôm sau người cười
Ai ơi chớ vội cười nhau
Nhìn mình cho tỏ trước sau hãy cười
Ai ơi chẳng chóng thì chầy
Có công mài sắt, có ngày nên kim
Ai ơi đã quyết thì hành
Ðã đốn thì vác cả cành lẫn cây
Ai ơi ở chí cho bền
Dù ai xoay hướng đổi nền mặc ai
Ai phụ tôi có đất trời chứng giám
Phận tôi nghèo, tôi không dám phụ ai
Tưởng giếng sâu, tôi nối sợi dây dài
Ai dè giếng cạn, tiếc hoài sợi dây
Ai về ai ở mặc ai
Áo dà ở lại, đến mai hãy về
Ai về ai ở mặc ai
Thiếp như sầu đượm thắp hoài năm canh
Ai về Bình Ðịnh mà coi
Ðàn bà cũng biết múa roi, đi quờn (quyền)
Ai về cho thiếp theo cùng
Ðói no thiếp chịu, lạnh lùng thiếp cam.
Ai về em gởi bức thơ
Hỏi người bạn cũ bây giờ nơi nao
Non kia ai đắp mà cao
Sông kia, biển nọ ai đào mà sâu
Tui vui, tui cũng chan hòa giọt châu
Ai cũng tưởng bậu hiền
Cắn cơm không bể, cắn tiền bể hai
Ai đem con sáo sang sông
Ðể cho con sáo sổ lồng bay cao
Ai đi đâu ấy hỡi ai
Hay là trúc đã nhớ mai đi tìm
Tìm ai như thể tìm chim
Chim bay biển Bắc, đi tìm biển Ðông
Ai kêu là rạch, em gọi là sông
Phù sa theo nước chảy mênh mông
Sông ơi, thấm mát đời con gái
Chẳng muốn lìa sông, chẳng muốn lấy chồng
Ai làm Nam Bắc phân kỳ
Cho hai giòng lệ đầm đìa nhớ thương
Ai mà hảo ngọt thì ăn bánh cam
Ai mà nhát gan thì sợ bánh tét
Ai ham trồng kiểng thì mê bánh bông lan
Còn như bánh tráng thì để hàng trai tơ
Chỉ mấy ả giang hồ, bánh bèo đớp sạch
Ai mà nói dối cùng ai
Thì trời giáng hạ cây khoai giữa đồng
Ai mà nói dối cùng chồng
Thì trời giáng hạ cây hồng bờ ao
Ai nhứt thì tôi đứng nhì
Ai mà hơn nữa, tôi thì thứ ba
Ai ơi bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hạt, đắng cay muôn phần
Ai ơi, chơi lấy kẻo già
Măng mọc có lứa, người ta có thì
Chơi Xuân kẻo hết Xuân đi
Cái già sòng sọc nó thì theo sau
Ai ơi, chớ lấy chồng chung
Chồng chung hai vợ, một mùng
Day qua con vợ nọ, chọc khùng con vợ kia
Ai ơi chớ lấy học trò
Dài lưng tốn vải ăn no lại nằm
Hay nằm thời có võng đào
Dài lưng thời có áo chào nhà vua
Hay ăn thời có gạo kho
Việc gì mà chẳng ăn no lại nằm
Ai ơi, chớ nghĩ mình hèn
Nước kia dù đục lóng phèn cũng trong
Ai ơi chớ vội cười nhau
Cười người hôm trước hôm sau người cười
Ai ơi chớ vội cười nhau
Nhìn mình cho tỏ trước sau hãy cười
Ai ơi chẳng chóng thì chầy
Có công mài sắt, có ngày nên kim
Ai ơi đã quyết thì hành
Ðã đốn thì vác cả cành lẫn cây
Ai ơi ở chí cho bền
Dù ai xoay hướng đổi nền mặc ai
Ai phụ tôi có đất trời chứng giám
Phận tôi nghèo, tôi không dám phụ ai
Tưởng giếng sâu, tôi nối sợi dây dài
Ai dè giếng cạn, tiếc hoài sợi dây
Ai về ai ở mặc ai
Áo dà ở lại, đến mai hãy về
Ai về ai ở mặc ai
Thiếp như sầu đượm thắp hoài năm canh
Ai về Bình Ðịnh mà coi
Ðàn bà cũng biết múa roi, đi quờn (quyền)
Ai về cho thiếp theo cùng
Ðói no thiếp chịu, lạnh lùng thiếp cam.
Ai về em gởi bức thơ
Hỏi người bạn cũ bây giờ nơi nao
Non kia ai đắp mà cao
Sông kia, biển nọ ai đào mà sâu