Love Telling bethichconlua nhắn với Thiếu Nhi TCVN: bé chúc các bé trong gia đình TCVN nhà mình một năm mới tràn đầy niềm vui và tràn đầy hồng ân của Chúa..bethichconlua nhắn với Thiếu nhi TCVN: Chúc các em thiếu nhi một mùa hè ấm áp yêu thương bên gia đình, người thân và cộng đoàn nhé......Xin Chúa ban nhiều ơn lành cho tất cả... Amen.phale nhắn với con ong nhỏ: nhớ con ong nhỏ nhiều lắm ! cầu mong nơi ấy được bình yên.bethichconlua nhắn với DDTNCGVN: bé xin kính mời 12 giờ trưa Việt Nam, cả nhà cùng vào tham dự giờ kinh mỗi ngày trên DDTNCG này nhé ...Xin Chúa thương hiện diện và chúc lành. Amenbethichconlua nhắn với Các bé TCVN: Chúc các bé nhà mình luôn tràn đầy ơn ChúaNhật Minh nhắn với DDTNCG: Chúc mừng Giáng Sinhphale nhắn với F.X Nhatdong: Chúc mừng bổn mạng F.X Nhatdong! Chúc người tông đồ nhỏ mãi là tông đồ nhiệt thành! Ước mong em mãi yêu DĐTCVN và cùng chung tay xây dựng nhà nhỏ.DonRac nhắn với Diễn đàn TNCG: Đã khắc phục xung đột Mod và lỗi khung soan thảo dạng Trù Phú - ACE có thể đăng bài như bên Diễn đàn TCVNphale nhắn với tất cả mọi người: chúc toàn thể Thành Viên và Khách viếng thăm một Mùa Giáng Sinh An Lành – Thánh Đức – Tràn đầy Hồng ÂnF.X Nhatdong nhắn với phale: Con về rồi đây ạ... hihi!!

+ Trả Lời Ðề Tài
Trang 2/3 đầuđầu 123 cuốicuối
kết quả từ 41 tới 80 trên 107

Ðề tài: Truyện ngắn

  1. #1
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Truyện ngắn

    TRUYỆN NGẮN

    Nhằm tạo những giây phút thư giãn, giải trí nhưng vẫn đem lại những suy tư bổ ích, dkieu xin gửi tới mọi người những truyện ngắn nhưng bổ ích. Mọi câu chuyện có thể giúp chúng ta rút ra một bài học về chính mình. Nguồn các câu chuyện từ http://www.simonhoadalat.com .
    thay đổi nội dung bởi: dkieu, 04-06-2014 lúc 09:39 AM
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  2. Có 5 người cám ơn dkieu vì bài viết này:


  3. #41
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Câu chuyện của jim

    Câu chuyện của Jim


    Vào buổi trưa mỗi ngày, có một người nông dân chỉ ghé qua nhà thờ một phút rồi đi ngay. Một hôm, cha xứ tò mò chận ông lại và hỏi :
    - Cha thấy con quỳ chỉ chừng chốc lát rồi đứng dậy đi ngay, con làm sao mà cầu nguyện với thời giờ ít ỏi như thế được."
    - Dạ thưa cha, cha biết là con không cầu nguyện lâu được, vì con chả biết nói gì. Mỗi lần ghé qua con chỉ nói với Chúa :"Chào Chúa, con là Jim đây ", rồi con đi .

    Ít lâu sau, Jim bị tai nạn và phải nằm nhà thương, anh tươi tỉnh và làm cho mọi người vui vẻ thoải mái đến nỗi các cô y tá phải ngạc nhiên. Một cô đã hỏi ông :
    - Ông à, tôi thấy ông bị thương đau lắm, thế mà tại sao ông vẫn luôn vui vẻ như vậy ?
    - Ồ ! Tôi không thể không vui ,nhờ người khách tới thăm tôi mỗi ngày.
    - Nhưng tôi thấy có ai đến thăm ông đâu ?
    - Có chứ cô, cứ vào mỗi buổi trưa, tôi thấy Ngài đến bên giường của tôi và nói với tôi rằng :
    "Jim à, Giêsu đây ! "
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  4. #42
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Người ta tới gần Chúa bằng cách nào ?

    Người ta tới gần Chúa bằng cách nào ?


    Một phụ nữ phải nằm bệnh viện, người ta cho bà biết rằng tình trạng sức khỏe của bà rất xấu. Bà bực bội với Chúa và đến nhà nguyện của bệnh viện để trách móc Ngài, bà giận dữ nghĩ rằng Chúa đã đánh lừa con người khi nói rằng Ngài là Thiên Chúa tình yêu.

    Lúc đến cửa nhà nguyện, bà lảo đảo vấp té và khi ngước nìn lên, bà thấy dưới chân bàn thờ có ghi câu :" Lạy Chúa, xin thương xót con là kẻ tội lỗi " . Ngay lúc đó, lòng bà thổn thức và bà nhận ra mình không được xúc phạm đến Chúa, ngược lại, phải cầu xin Ngài thương xót bà. Bà đã làm như vậy, và chúa đã chữa bà khỏi bệnh .
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  5. #43
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Chúng con ba người, các ngài cũng ba…

    Chúng con ba người, các ngài cũng ba…



    Trong thời gian lưu lại ở một hòn đảo nhỏ để chờ chuyển tàu, một vị giáo sĩ đi dạo trên bờ biển và gặp ba người ngư phủ đang vá lưới. ngài lân la trò chuyện với họ và được biết cả ba đều giữ đạo theo truyền thống rất xa xưa,họ rất hãnh diện vì mình có đạo. Ngài hỏi thử họ :
    - Các con có biết lời kinh Chúa dạy không ?
    Họ bối rối trả lời :
    - Chúng con không biết .
    - Vậy các con cầu nguyện với Chúa như thế nào ?
    - Dạ, chúng con ngửa mặt lên trời và nói : "Chúng con ba người, các ngài cũng ba, xin thương xót chúng con".
    Giật mình vì lời cầu nguyện lạ lùng và có vẻ như lạc đạo, vị giáo sĩ dạy họ cầu nguyện bằng kinh lạy Cha :
    - Chúng con hãy cầu nguyện như thế này :"lạy Cha chúng con ở trên trời, chúng con nguyện danh Cha cả sáng, Nuớc Cha trị đến… ".
    Sau đó, họ đã thuộc lòng. tới ngày có tàu chuyển tiếp, vị giáo sĩ yên lòng lên đường tiếp tục cuộc hành trình.

    Vài tháng sau, khi có dịp đi ngang hòn đảo nhỏ. Vị giáo sĩ, đứng trên boong tàu , ngài đang ngẫm nghĩ về ba người ngư phủ và hài lòng vì đã dạy họ đọc kinh Lạy Cha. Bỗng nhiên có một điểm sáng di chuyển từ từ về phía con tàu. Vị thuyền trưởng cho tàu dừng lại và toàn thể thuỷ thủ đoàn đều nhốn nháo xem hiện tượng lạ này. Vị giáo sĩ nhận ra ba người ngư phủ đang đi trên mặt nước để tới với ngài. Ba người họ la to :
    - Cha ơi, chúng con nghe tàu của cha đi ngang qua đảo và chúng con vội tới để gặp cha đây.
    - Chúng con muốn gì vậy ?
    - Thưa cha, chúng con thật bất hạnh vì đã quên mất lời cầu nguyện mà cha dạy cho chúng con. Chúng con chỉ đọc đuợc : "Lạy Cha chúng con ở trên trời, chúng con nguyện danh Cha cả sáng, nước Cha trị đến", rồi chúng con không nhớ nổi những câu còn lại. xin cha hãy dạy lại những câu kinh này cho chúng con với.
    Cảm động vì lòng thành và sự đơn sơ của họ, vị giáo sĩ lên tiếng nói :
    - Những người bạn tốt của cha ơi, hãy trở về nhà mình. Và mỗi lần chúng con cầu nguyện, chúng con hãy nói với Chúa :"chúng con ba người, các ngài cũng ba, xin thuơng xót chúng con ". Chắc chắn Chúa sẽ thương và nhậm lời chúng con cầu nguyện với Ngài .
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  6. #44
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Đồng nhất

    Đồng nhất


    - Làm thế nào để người ta có thể tìm thấy sự kết hợp với
    Thiên Chúa ?
    - Anh càng tìm kiếm sự kết hợp này, khoảng cách giữa anh
    và ngài sẽ lớn hơn .
    - Vậy con phải làm sao ,
    - Trước hết, anh phải hiểu rằng khoảng cách đó không tồn tại .
    - Điều đó muốn nói rằng con và Chúa chỉ là một sao ?
    - Không là một, mà cũng chẳng là hai .
    - Làm sao có thể như thế được ?
    - Mặt trời và ánh sáng, đại dương và những ngọn sóng, ca sĩ và
    bài hát. Chúng không là một, nhưng chúng cũng chẳng là hai .
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  7. #45
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Con muỗi hay người cha

    Con muỗi hay người cha


    Một người cha dũng cảm có một đứa con không biết nghĩ xa, dù cậu
    ta rất tự trọng và tận tụy với cha mình, luôn theo cha đi đây đó .

    Vào một ngày mùa hè , khi cả hai cùng nằm ngủ trên bãi cỏ xanh
    trong rừng. Có một con muỗi bay đến đậu trên đầu của người cha.
    Người con thức giấc , thấy vậy, đã cầm cây gậy và đập con muỗi .
    Con muỗi bay đi nhưng người cha lại chết .

    Người ta thù ghét kẻ thù. Kẻ thù chạy trốn và rồi người cha bị chết .
    Những người quá chú trọng đến mình khi triệt hạ người khác, cũng
    giống y như vậy . Trong thời hiện đại , đó là một thái độ phổ thông ,
    nhất là nơi những chính trị gia và những chính khách coi việc nước .
    Đây là sự khủng hoảng của thời đại .
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  8. #46
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Kẻ hành hương

    Kẻ hành hương


    Có một người dong duổi khắp nơi với hi vọng tìm thấy một tương lai đầy hứa hẹn cho cuộc sống của mình .

    Ngày đầu tiên, anh đi qua một vùng đất rộng và chỉ mong tìm được tảng đá để gối đầu để nằm nghỉ, anh nghĩ rằng : những người khác có thể là thù địch mà anh phải chiến đấu để có đuợc một chỗ riêng dưới ánh mặt trời.

    Ngày thứ hai, anh tới một mảnh đất tắm đầy máu. Mặt đất như hét vào tai anh : « Khốn khổ! chết chóc". Xa hơn một chút nữa, những cây cối đang khóc lóc :"Bạo lực! đao phủ ". Khắp nơi nổi lên những tiếng phàn nàn và than thở; sự khủng khiếp và những ô nhục của nó trải rộng khắp nơi, địa cầu phơi bày những vết thương của mình và kể lể về chiến tranh, giết chóc và những tội ác. Anh thầm nghĩ :" Điên! điên thật rồi ". Và trong đầu anh vang lên tiếng thì thầm :"những người khác có thể là anh em để mình yêu mến và mình cùng với họ làm nảy sinh hoa trái sự thiện trên địa cầu". Anh cảm nhận được sự lo âu khi nhìn thấy nhân loại đắm chìm một lần nữa trong cuộc chiến huynh đệ tương tàn, nỗi sợ hãi thắt chặt tim anh, làm anh nghi ngờ tương lai của mình.

    Cứ thế, ngày qua ngày, anh đi từ vùng này đến vùng khác. Mỗi ngày anh khám phá ra hạnh phúc và bất hạnh ghi dấu ở nhiều nơi trên đường đi của lịch sử con người.

    Một ngày kia, anh vào một đô thị. Những con đường và những cây cầu tươi cười la lên"Tự do ! tự do ! ", nhưng các bức tường và những cửa sổ đã thêm vào :" đấu tranh đi ! đối đầu đi ". Dẫu vậy, trong ngày hôm đó, đám đông đã vui mừng reo lên :"Sự sống! Sự sống".Ngay cả những con chim cũng hát vang trời bài ca của ngày đại lễ. Lúc bấy giờ, chàng trai hát hò nhảy múa, anh chạy như bay, đùa dỡn và tự nhủ mình rằng : đời thật đẹp và đã cho con người hạnh phúc".

    Chiều hôm ấy, trước khi đi ngủ, kẻ hành hương tự hỏi mình :Tại sao ? Tại sao lại có chiến tranh bạo lực, trong khi con người khao khát hòa bình và hạnh phúc ? "Bấy giờ, có một bà cụ già đã đến gần bên anh và nói :"Hòa bình là hoa quả của con tim, nó sẽ đến khi con tim rộng mở và khi vết thương của sự đau khổ nhỏ ra một chút tình yêu ".


    Có một người dong duổi khắp nơi với hi vọng tìm thấy một tương lai đầy hứa hẹn cho cuộc sống của mình .

    Ngày đầu tiên, anh đi qua một vùng đất rộng và chỉ mong tìm được tảng đá để gối đầu để nằm nghỉ, anh nghĩ rằng : những người khác có thể là thù địch mà anh phải chiến đấu để có đuợc một chỗ riêng dưới ánh mặt trời.

    Ngày thứ hai, anh tới một mảnh đất tắm đầy máu. Mặt đất như hét vào tai anh : « Khốn khổ! chết chóc". Xa hơn một chút nữa, những cây cối đang khóc lóc :"Bạo lực! đao phủ ". Khắp nơi nổi lên những tiếng phàn nàn và than thở; sự khủng khiếp và những ô nhục của nó trải rộng khắp nơi, địa cầu phơi bày những vết thương của mình và kể lể về chiến tranh, giết chóc và những tội ác. Anh thầm nghĩ :" Điên! điên thật rồi ". Và trong đầu anh vang lên tiếng thì thầm :"những người khác có thể là anh em để mình yêu mến và mình cùng với họ làm nảy sinh hoa trái sự thiện trên địa cầu". Anh cảm nhận được sự lo âu khi nhìn thấy nhân loại đắm chìm một lần nữa trong cuộc chiến huynh đệ tương tàn, nỗi sợ hãi thắt chặt tim anh, làm anh nghi ngờ tương lai của mình.

    Cứ thế, ngày qua ngày, anh đi từ vùng này đến vùng khác. Mỗi ngày anh khám phá ra hạnh phúc và bất hạnh ghi dấu ở nhiều nơi trên đường đi của lịch sử con người.

    Một ngày kia, anh vào một đô thị. Những con đường và những cây cầu tươi cười la lên"Tự do ! tự do ! ", nhưng các bức tường và những cửa sổ đã thêm vào :" đấu tranh đi ! đối đầu đi ". Dẫu vậy, trong ngày hôm đó, đám đông đã vui mừng reo lên :"Sự sống! Sự sống".Ngay cả những con chim cũng hát vang trời bài ca của ngày đại lễ. Lúc bấy giờ, chàng trai hát hò nhảy múa, anh chạy như bay, đùa dỡn và tự nhủ mình rằng : đời thật đẹp và đã cho con người hạnh phúc".

    Chiều hôm ấy, trước khi đi ngủ, kẻ hành hương tự hỏi mình :Tại sao ? Tại sao lại có chiến tranh bạo lực, trong khi con người khao khát hòa bình và hạnh phúc ? "Bấy giờ, có một bà cụ già đã đến gần bên anh và nói :"Hòa bình là hoa quả của con tim, nó sẽ đến khi con tim rộng mở và khi vết thương của sự đau khổ nhỏ ra một chút tình yêu ".
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  9. #47
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Giếng Sao

    T

    rên đường tới Bê lem có một cái giếng goi là giếng sao. Truyền thuyết kể rằng khi ba vua trên đường tìm đến hang đá, đã mất dấu ngôi sao chỉ đường. Khi dừng lại đây cho lạc đà uống nước, họ lại tìm thấy ngôi sao, phản chiếu từ giếng nước .

    Đa-vít là một cậu bé chăn cừu nghèo nàn, mà chiếc sáo đeo nơi cổ cũng có giá trị như chính cuộc đời cậu bé, cậu quý nó lắm và hằng ngày, khi đi chăn cừu, cậu vẫn thổi sáo cho chúng nghe. Đêm nay, cậu đang ngồi mơ màng ngày nào đó cậu sẽ trở thành người giầu có; để được hạnh phúc khi được no bụng mỗi ngày và để cha cậu được chữa khỏi bệnh. Cậu nghĩ tới "cái giếng của những điều ước " trên đường đi Bê-lem, một giếng nước trong trẻo và tỏa sáng. Người ta đồn rằng : nếu ai đứng gần giếng lúc nửa đêm và cầu nguyện cùng Thiên Chúa với một con tim tinh tuyền, họ sẽ được như ước nguyện. Cái khó là phải có con tim tinh tuyền và khi có nó,người ta sẽ thấy ước nguyện của mình phản chiếu trong giếng nước : có thể là hình ảnh của một ai đó mà mình rất yêu thương, hay là vàng bạc cứu mình khỏi bị phá sản, và người ta thì thầm rằng: có thể thấy ngay cả khuôn mặt của Thiên Chúa nữa. Nhưng trong số những người mà Đa–vít quen biết, cậu chưa từng gặp ai đạt được ý nguyện, dù họ có chắp đôi tay lại cầu nguyện và ước ao nhiều điều . Dù sao cậu cũng phải thử, mặc cho tim cậu có tinh tuyền hay không. Cậu rời nhà và đi về phía giếng nước .

    Bỗng nhiên cậu thấy sợ bóng tối, sự cô độc, cơn lạnh, và bầu trời bao la. Cậu chưa bao giờ ra khỏi nhà lúc trời tối thế này. cậu nghĩ ngay tới Ê–li, đứa bạn chăn cừu, nó đang trú ở một hang động gần đó với bầy cừu, chắc Ê–li sẽ tháp tùng cậu tới giếng nước, rồi còn cả các bạn khác nữa. Khi tới gần hang động, cậu cất tiếng gọi các bạn, nhưng chẳng có ai trả lời. Cậu bỗng giật mình khi thấy một người lạ cao lớn đang ngồi trên tảng đá, giữa đàn cừu, lạ làm sao là bầy cừu như chẳng sợ hãi gì, chúng như tin tưởng và yêu mến người lạ .

    - Chào cậu bé, thật là một đêm tuyệt đẹp !
    - Chào ông ! Vâng, đêm thật đẹp… nhưng những đứa trẻ khác : Ê–li, Gia-cóp và Tô–bi, chúng đâu cả rồi ?
    - Chúng đã đi Bê–lem, đi dự một lễ hội lớn.
    - Lễ Hội à. Thế mà chúng không rủ tôi đi – Đa–vít bất nhẫn kêu lên – chúng thật ích kỷ .
    - Chúng khá vội vã, mọi chuyện đều diễn ra một cách bất ngờ .
    - Nhưng tôi nghĩ rằng chúng không có quà để mang theo chắc ? - Đa–vít nói - sẽ thật ngại khi không có quà, chính vì vậy mà chúng không rủ tôi đi .
    - Chúng đã mang những gì chúng có thể mang - người lạ đáp - một chiếc gậy chăn cừu, một cái áo, một ổ bánh .
    - Lẽ ra chúng không được đi – Đa–vít cằn nhằn với giọng khinh miệt và bất bình - thật là có tội khi người mục tử lại bỏ bầy cừu của mình, bầy cừu dễ bị bọn trộm bắt mất .
    - Chúng hoàn toàn có lý khi đi đến đấy - người lạ nói – tôi đã thay chúng .
    - Nhưng ông chỉ có một mình, cần phải có nhiều người mới địch được họ .
    - Còn tôi thì tin rằng cỡ tôi có thể đấu được với họ - người lạ mỉm cười - bất kể họ đông bao nhiêu .

    Ông ta khẳng định và không tự khoe khoang , Đa–vít rùng mình trước sự tin tưởng bình thản biểu lộ qua giọng nói, cậu cũng rờn rợn khi cảm thấy sức mạnh của cánh tay và đầu gối của người lạ khi tỳ lên ai đó, cậu thì thầm trong nỗi sợ hãi đầy ngưỡng mộ :
    - Thưa ngài , ngài đã giao chiến nhiều trận rồi à ?
    - Thật không tệ !
    - Ngài đã đánh với ai vậy, bọn man rợ ư ?
    - Với quỷ sứ và các thần dữ của nó - người lạ uể oải trả lời .
    - Vậy ngài là ai ? Ngài không phải là một mục đồng .
    - Ta là một người lính, tên ta là Mi–ca–e , thế còn cậu tên gì ?
    - Cháu tên Đa–vít - cậu bé thì thầm – và bỗng nhiên cậu nhắm mắt lại vì bị chói trước khuôn mặt của người lạ… Nếu ông ta là lính, vậy thì phải có một vị vua thật sự giữa những người lính.
    - Nói cho tôi biết cậu đi đâu vậy, Đa–vít ?

    Đa–vít tin tưởng và kể hết cho người lạ nghe về cơn bệnh của cha, những giọt nước mắt của mẹ,cơn đói của anh em cậu, ngôi nhà lạnh lẽo không có củi lửa và dầu gần cạn . Cậu kể về ước mơ được giầu có để giúp mọi người, về chiếc giếng của những nguyện ước .
    - Nhưng cháu không định đi đến đó một mình, cháu muốn rủ Ê–li cùng đi, , mà bây giờ nó đã đi dự lễ sinh nhật mất rồi.
    - Vậy cậu dám đi một mình không? Cậu không sợ chứ .
    - Đương nhiên là cháu không sợ - Đa–vít khoe khoang.
    - Phải, đương nhiên là cậu không sợ. Tôi nhắc cậu rằng những người mang tên Đa–vít luôn luôn can đảm. Cậu có nhớ vua Đa–vít đã từng chiến đấu với sư tử và gấu,khi ngài chỉ là một mục đồng như cậu không ?
    - Nhưng Chúa hướng dẫn và che chở ông ta.
    - Chúa cũng là người hướng dẫn và che chở cho cậu.
    - Cháu không có cảm tưởng là Ngài che chở cháu.
    - Cậu chưa lên đường – Mi–ca–e bật cười nói – làm sao Ngài là Đấng che chở cho cậu khi cậu không gặp điều gì chống đối, cản trở. Làm sao Ngài là người dẫn đường khi cậu chưa khởi hành ? Lên đường mau đi thôi, cậu bé .
    Khi ra đi, tai cậu còn nghe văng vẳng lời dặn dò "Hãy thổi sáo lên nếu cậu sợ.Vì âm nhạc là tiếng tin tưởng của con người vào sự bảo vệ của Chúa;cũng như ơn cam đảm sẽ là tiếng của Thiên Chúa đáp trả ".

    Đa–vít lên đường và cậu nhảy lên khi thấy giếng nước chỉ còn cách cậu có vài bước chân.Cậu lao đến, nhìn xuống giếng. Trong vùng đất khô cằn , nóng bức này, nước thật quý giá, là nguồn tăng trưởng, là dòng thanh tẩy, chữa lành mọi bệnh tật, gìn giữ sự sống. Thật không ngạc nhiên khi người ta tới đây cầu nguyện,mong những ước mơ được thực hiện. "Hãy an tâm, hỡi dân Ta, hãy an tâm ". Dường như có tiếng hát từ rừng cây ô-liu, như chính những cây cối đang hát, không phải là cho đôi tai mà là cho tâm hồn :"Ngài sẽ nuôi đàn chiên của Ngài như một người mục tử, Ngài tụ họp các con chiên trong cánh tay và ẵm chúng vào lòng. Ôi Vị Cố vấn tuyệt vời !Thiên Chúa quyền năng! Người Cha vĩnh cửu , Hoàng tử hoà bình ". Đa–vít nghĩ thêm : một Thiên Chúa lo lắng cho những chiên con đến như thế, chắc chắn Ngài cũng sẽ săn sóc người cha đau ốm, người mẹ đang rơi lệ và những em nhỏ đang đói. Cậu úp mặt vào đôi tay, cầu xin Chúa cho cậu nhiều vàng bạc để mua thức ăn, cả dầu và rượu vang cho ngôi nhà của cậu trên đồi kia. Cậu khẩn khoản cầu nguyện như quên hết mọi chuyện trừ ước muốn của lòng cậu, quên nỗi sợ hãi, giá lạnh, đêm tối. Cậu chỉ nhìn thấy đêm đen trong đôi mắt nhắm tịt và không nghe gì ngoài những lời thì thầm đến thất vọng của mình.

    Khi đã thanh thản một chút, như đứa bé mới thức giấc, cậu mở mắt và nhìn vũng nước trong giếng qua những ngón tay. Lời cầu của cậu có được chấp nhận không ?Cậu đã cầu nguyện với con tim tinh tuyền chưa ? Có gì lấp lánh trong giếng không? Cậu bỏ tay xuống và nhìn vào giếng . Phải chính là vàng, những vòng vàng loang trên mặt nước như những ngôi sao rơi xuống tự trời cao. Cậu hét lên mừng rỡ và cúi sâu hơn như muốn đôi môi mình chạm vào những đồng tiền vàng tưởng tuợng đổ đầy ước mơ của lòng mình . Bỗng chốc, tiếng hét mừng rỡ này đổi thành tiếng hét sợ hãi, khi cậu nhìn thấy một khuôn mặt râu ria rám nắng của con người phản chiếu trong giếng nước. Vậy là Thiên Chúa không bảo vệ cậu , là kẻ cướp sắp bắt cậu; cậu sợ hãi quay lại .
    - Đừng la, cậu bé. Ta không làm hại cậu đâu .
    Một người lạ nắm và lắc nhẹ vai cậu để trấn an :
    - Ta chỉ muốn nhìn qua vai cậu để xem cậu thấy cái gì mà chăm chú đến thế thôi.

    Giọng nói trầm trầm , ân cần, pha chút âm sắc ngoại quốc, đã xua tan sợ hãi nơi Đa–vít. Cậu nhìn người lạ mặc áo chàng đỏ thắm với thắt lưng bằng vàng, cả chiếc khăn xanh quấn trên đầu cũng nạm vàng , cậu nghĩ rằng chính những vòng vàng này phản chiếu trong giếng nước. Rồi cậu lại thấy nhiều người mang đuốc, những lạc đà, và thêm hai người phục sức lộng lẫy. Đoàn người này phải thuộc về vua Sa–lô–mông trong vinh quang của ngài…Chắc chắn những người này là những vị vua.
    - Cậu tìm gì mà chăm chú vậy, cậu bé - người lạ hỏi .
    - Thưa ngài, con tìm điều nguyện ước của lòng con .
    - Thật vậy à? - người lạ hỏi – đây là cái giếng thần diệu à ? .
    - Dạ, người ta nói rằng nếu ngài cầu xin Chúa với lòng thành về ước nguyện của lòng mình, và nếu Chúa chấp nhận, ngài sẽ thấy nó trong nước giếng .
    - Vậy cậu đã thấy điều mình ước chưa ?
    - Các ngài đã tới và cháu chỉ thấy các ngài thôi ạ.
    Một trong những vị vua, với bộ râu trắng,mặc áo màu xanh biển,nghe chuyện mỉm cười nói :
    - Chúng tôi mất dấu một ngôi sao, liệu chúng tôi có tìm thấy nó trong giếng của cậu hay không ?
    Đa–vít nghĩ cụ già nói đùa, vì ba vị vua cần ngôi sao đó để làm gì , nhưng nhìn vào đôi mắt đẹp của cụ, cậu thấy rõ nỗi buồn và sự bối rối .
    - Thưa ngài, nếu như ngài có con tim tinh tuyền.
    Cụ già quay sang vị vua thứ ba, một người thanh niên với làn da trắng của trẻ thơ và đôi mắt vui tươi rực sáng .
    - Gát-pa, chú trẻ nhất và có quả tim tinh tuyền, chú nhìn thử xem .
    - Đây chỉ là chuyện đàn bà – Gát-pa cười dỡn nói – chúng ta đã hai mươi lần mất đi ngôi sao này ,và cả hai mươi lần chúng ta lại tìm thấy nó trong đêm tối. Tại sao bây giờ chúng ta lại phải tìm nó trong chiếc giếng đây ?
    - Dù sao cũng cứ cầu nguyện - vị vua già nói với giọng nghiêm nghị - cầu nguyện và nhìn xem.
    Gát-pa vâng lời đi về phía giếng, cầu nguyện và cúi mình trên giếng nước :
    - Tôi chỉ thấy một mảng trời và tất cả những vì sao tụ tập. Không… à ,có – chàng dừng lại và cất tiếng la chiến thắng – Tôi đã tìm thấy, cụ Men-ki–o ơi, nó rực sáng giữa đáy giếng kìa.
    Gát-pa đứng thẳng,ngửa đầu ra sau, đôi tay đưa lên trời : kìa, kìa !
    Đa–vít và những vị vua nhìn theo, nhận ra một ngôi sao rực rỡ hơn những vì sao đang vây quanh.
    - Nhìn kìa – Đa–vít la to – nó tỏa ánh sáng trên Bê –lem .
    - Ngợi khen Chúa - Vị vua già run rẩy nói, đôi tay chắp trước ngực .
    - Bê–lem - một vị vua khác nói – đây là điểm cuối cuộc hành trình của chúng ta .

    Giọng nói mệt mỏi của ông khiến Đa–vít nghĩ rằng những vị vua này đã đến từ một nơi rất xa, những bộ vương phục của họ lấm bụi đường và khuôn mặt họ hằn lên nét mệt mỏi. Đa–vít thầm nghĩ : thật như điên rồ, không một người tỉnh táo nào lại đến từ một nơi xa tới vậy để thăm một chỗ không quan trọng như Bê–lem. Cậu mến họ và không muốn mất họ .
    - Con sẽ dẫn các ngài đến Bê–lem .
    - Phải - người bạn của cậu nói - cậu sẽ ngồi trên lạc đà , ngay trước ta, và sẽ là người dẫn đường cho cả đoàn .

    Ngồi trên lưng lạc đà trong đêm huyền diệu này, Đa –vít thật hạnh phúc. Cậu lấy ống sáo ra và bắt đầu thổi một bài nhạc vui. Khi ngừng lại để lấy hơi, cậu nói :
    - Thật rất tốt khi hát lúc đi đường, các ngài ạ, vì âm nhạc là tiếng tin tưởng vào sự che chở của Chúa, cũng như ơn cam đảm là tiếng Chúa đáp lại sự tin tưởng đó .
    - Ban-ta–da, ông có một đứa trẻ chín chắn đằng trước ông – Men-ki–o nói .
    Không phải cháu nghĩ ra điều đó đâu – Đa–vít nói rất thành thật – có một người trên cao, ở trên đồi kia đã nói cho cháu. Ông ta đã tới để canh giữ đàn cừu cho Ê–li và các mục đồng khác có thể mang quà của chúng tới dự lễ hội ở Bê–lem.
    - Mọi người đều có mặt ở Bêlem chiều nay sao ?- Ban-ta –da nhỏ nhẹ hỏi .
    Những vị vua của sa mạc với những huyền bí của họ, những mục đồng trên đồi với tính đơn sơ, và một cậu bé với tài âm nhạc .
    - Ngài muốn nói rằng chúng ta sẽ đến cùng một nơi sao ?- Đa–vít vội vàng hỏi – Các ngài cũng đi dự lễ hội à? Và con, con cùng đi với các ngài à ?
    - Có một vị vua đã sinh ra – Ban-ta–da nói – và chúng tôi đến để triều bái người.. .

    Một vị vua. Thế giới như đầy các vua vào chiều nay, những vị vua đã thực hiện các việc cũng lạ lùng, như chăn giữ đàn cừu, lữ hành trên đường xa đầy bụi bậm và mệt mỏi. Đa-vít bỗng cảm thấy thất vọng khi tính tóan rằng mình không thể tới đó…Vì làm sao vào một cung điện lớn với quần áo rách rưới, với đôi chân trần dơ bẩn được. Người ta sẽ không cho cậu vào, họ sẽ thả chó. Cậu cắn chặt đôi răng và cố ngăn đôi dòng lệ chực trào ra, nhưng rồi cậu lại phải cúi xuống để Ban ta-da khỏi nhìn thấy nó dòng nước mắt. Đã tới thành Bê–lem, Đa –vít hỏi nhỏ :
    - Chúng ta đi lối nào đây ?
    - Chúng ta cứ theo ngôi sao – Ban-ta –da đáp .
    Đa–vít nhìn lên trời, ngôi sao đang ở bên phải của đoàn, giãi ánh sáng trên khu vực mà những người nghèo đang trú ngụ : những ngôi nhà, những hang động tồi tàn .
    - Vị vua mới sinh ra không thể ở đây được – Đa–vít chán chường nói - chỉ có những người nghèo mới ở chỗ này thôi .
    Nhìn kìa – Ban-ta–da nói .
    Đa vít nhìn ngôi sao như đang treo trên một ngôi nhà nhỏ cuối đường,toả sáng rực trên mái.
    - Ngôi sao thật lầm lẫn – Đa–vít nói – khi tin rằng vị vua sinh ra ở đây .

    Nhưng không ai chú ý đến nó. Một sự kính sợ như bao trùm ba vua. Trong im lặng, đoàn lữ hành dừng lại bên ngoài ngôi nhà. Sự kính sợ cũng lan sang Đa –vít. Những khuôn mặt như rực sáng từ những ngọn lửa bên trong. Các người đầy tớ kính cẩn đặt vào tay ba vua : vàng, nhũ hương, mộc dược, những món quà của ngày đại lễ.
    - Nhưng đây là chuồng súc vật – Đa –vít thì thào – Ngài không thể sinh ra ở nơi đây .
    Không ai trả lời nó vì cửa đã mở ra, ba vua đầu cúi xuống, đi qua ánh sáng để vào và cửa nhà khép lại, để Đa vít đứng ngoài với các gia nhân và lạc đà .

    Đa–vít tò mò nhìn qua một lỗ hổng : rõ là không có một vị vua mới sinh, chỉ có ít súc vật và vài người nghèo như cậu. Một phụ nữ có khuôn mặt xanh xao và mệt mỏi, mỉm cười với những người đang quỳ gối, một nụ cười đẹp và ân cần mà cậu chưa từng thấy bao giờ. Rồi có một người đàn ông râu sậm đang cầm một chiếc đèn treo, giơ trên máng cỏ. Có cả Ê–li, Gia–cóp và Tô–bi đang quỳ gối, đàng trước chúng là cây gậy chăn cừu, chiếc áo khoác, và ổ bánh mì. Bên cạnh những người bé nhỏ đó là ba vị vua đầy vinh quang đang quỳ với những món quà quý giá của họ. thực như không có một hàng rào nào giữa những người giầu và người nghèo, không có sự khác biệt nào giữa những giá trị của gỗ, bánh ăn, và vàng của những bậc vương giả.

    Nhưng có gì trên máng cỏ mà thu hút họ đến thế. Đa–vít ngạc nhiên khi nhìn thấy một hài nhi mới sinh, quấn trong khăn. Bình thường, cậu không thích những em bé, nhưng vừa nhìn thấy hài nhi này, cậu cảm thấy có một sự kính sợ, cậu cúi đầu và nhắm mắt lại như bị loà đi bởi một vị vua có đôi mát như ánh lửa, ngồi trên ngai có cầu vồng bao quanh. Đây là một vị vua, hài nhi ngủ trong máng của bò lừa…Điều đánh động Đa–vít, là ở mọi nơi mà nó gặp những vị vua trong đêm nay, nơi đây là nơi lạ lùng hơn cả.
    Và lúc đó, cậu mừng rỡ la lên. Khi tới đây cậu đã khóc vì nghĩ rằng một đứa bé bụi bặm, đi chân đất, không thể dự lễ hội của các vị vua. nay cậu yên tâm và nhẹ đẩy cửa để bước vào nhà. Nhưng rồi khi chợt nghĩ tới món quà phải dâng tặng, cậu chả có gì ngoài chiếc sáo quý giá như cuộc đời của mình, cậu lại nhẹ quay trở ra. Bỗng người mẹ mặc áo xanh như biết có cậu đến, mẹ ngẩng đầu lên và nhìn cậu với một nụ cười tỏa sáng hưá hẹn; còn người đàn ông râu sậm hạ đèn cầm trên tay xuống, ánh sáng chan hoà trong chuồng súc vật với hài nhi như là tâm điểm của ánh sáng, như chính mặt trời .
    Đa –vít không thể ở trong bóng tối khi mặt trời tỏa sáng. Không một hi sinh nào là to lớn đối với mặt trời , ngay cả ống sáo nhỏ quý giá như chính cuộc đời của cậu, nếu như cậu có thể ở trong ánh sáng . Cậu chạy tới phía trước, phũ phàng đẩy Ban-ta–da và Tô–bi để kiếm lối vào, rồi vui vẻ đặt ống sáo trước máng cỏ,giữa chiếc tráp chạm trổ vương giả của Ban-ta–da và ổ bánh khiêm tốn của Tô-bi. Cậu còn quá nhỏ để hiểu rằng những món quà đang bày ra trong lễ hội này là biểu tượng của những gì con người cần để sống trên mặt đất : áo để trú thân, bánh làm lương thực, cây gậy để làm việc, và nhạc cụ để tạo sự can đảm hoàn thành mọi thứ. Và những món quà vương giả :vàng, nhũ hương, mộc dược, chúng tượng trưng cho những phẩm chất cao trọng của vương quyền, chức tư tế và sự khôn ngoan. Đa –vít không nghĩ gì cả, cậu chỉ cảm thấy tinh thần và thể xác đang đầy sức mạnh và sinh khí. Cậu ngắm nhìn hài nhi, toàn thể con người cậu hòa lẫn trong sự tôn thờ .

    Và mọi chuyện kết thúc, Đa–vít rời khỏi Bêlem với Ê–li, Gia-cóp và Tô–bi .
    - Lạc đà của tôi đâu - cậu bất nhẫn hỏi – khi tới Bê–lem, tôi là một người dẫn đường, có ba vị vua và những gia nhân của họ, cả những ngọn đuốc, đi theo .
    - Phải, bây giờ mày mất họ rồi – Ê–li nói – Ba vua đang còn ở Bê–lem. Khi chúng tao thấy mày ở chuồng bò lừa, chúng tao nghĩ sẽ vội dẫn mày về với mẹ đây .
    - Tôi không muốn mẹ - Đa–vít càu nhàu – tôi muốn lạc đà của tôi cơ .
    Im đi nhóc con và nhanh chân lên, tao còn phải trở về với bầy cừu .
    - Bê.. ê…ê…- Đa–vít trêu chọc và lùi lại phía sau .

    Cậu lùi lại phía sau để có thể tới giếng nước một mình. Cậu không được gì trong cuộc hành trình đêm nay, lại đâm ra nghèo hơn vì mất đi ống sáo. Cậu chả có gì cả , Đa–vít ngồi trên cỏ và khóc ngon lành. Nhưng những tiếng nức nở bỗng ngưng bặt khi mặt cậu chạm vào đám cỏ trên mặt đất; đất trải rộng, cứng và lạnh,như đang nâng đỡ cậu với một sức mạnh đáng tin cậy. Và bỗng nhiên cậu tin rằng mình đang nghe giọng nói nhỏ nhẹ trong cỏ "Ai gieo trong giòng lệ sẽ gặt hái niềm vui ", "Ai ra đi và rơi lệ khi mang hạt giống quý giá, chắc chắn sẽ trở về, tay mang mầm sống trong hân hoan ".

    Cậu lấy lại can đảm, đứng dậy và lảo đảo đi về phía giếng nước. Cậu không cầu nguyện để được giầu có,không tìm trong lòng mình điều ước muốn nữa, cậu chỉ đi rửa mặt, vì không muốn mẹ và gia đình thấy những vết bẩn của giòng lệ trên mặt. Nếu cậu không thể trở về nhà với những túi xách đựng đầy vàng và hàng ngàn lạc đà, chiên cừu; thì ít nhất cậu sẽ về với bộ mặt sạch sẽ và vui vẻ để khích lệ họ .

    Những tiếng khua động lúc rửa mặt đã làm cậu không nghe thấy tiếng lạc đà đang hấp tấp chạy tới ; và những vòng khuấy động trên mặt nước đã giấu ẩn khuôn mặt của một người trong giếng, cho tới khi những vòng nước tan đi, tỏ hiện rõ một khuôn mặt ngăm đen, được tô điểm thêm bằng những đồ vàng lóng lánh. khi Đa-vít nhận ra đôi mắt đang hấp háy, cậu như lặng đi, không tin vào mình, rồi cậu quay phắt lại với tiếng reo .

    - Cậu tưởng rằng tôi quên cậu sao, cậu bé ? – Ban-ta–da cười nói – tôi không quên người dẫn đường tài ba như vậy đâu. Khi cậu rời khỏi hang đá, tôi đã đuổi theo nhanh chừng nào có thể . Nhìn xem, tôi có gì cho cậu nè .
    Nhà vua trao cho Đa –vít một túi xách, Đa vít mở ra, thấy những đồng vàng rực rỡ với ánh bình minh…Chừng này vàng có thể mua thuốc cho cha, thức ăn cho gia đình và sự ấm áp cho mọi người trong một thời gian lâu lắm. Cậu không tìm được lời nào để bày tỏ lòng biết ơn, nhưng khuôn mặt cậu lúc ngước lên khi nhìn Ban-ta–da, với đôi mắt và cái miệng tròn vo đầy kinh ngạc như những đồng vàng, đã chính là lời ca ngợi .
    Ban-ta–da cười và vỗ vai cậu :
    - Khi ta thấy cậu tặng chiếc sáo cho vị vua nhỏ, ta đã nguyền rằng cậu sẽ không trở về tay không…Ta tin rằng vị Vua nhỏ đã đặt ý nghĩ đó trong đầu ta…Bây giờ ta phải về lại quê hương mình, cậu cũng trở về nhà cậu, nhưng chúng ta không quên nhau…vĩnh biệt cậu bé của ta .

    Khi leo lên đồi, băng qua những rặng ô –liu, Đa –vít không còn sợ trộm cướp nữa vì cậu quá hạnh phúc. Cậu nghĩ rằng cây cối lại đang hát dưới gió sớm xôn xao :"Hãy lấy lại can đảm, hãy lấy lại can đảm, hỡi dân ta ". Lúc cậu đi qua những rặng cây, cậu thấy những ngọn đồi trải dài nạm đầy hoa hồng và huệ đồng trong bình minh. Và dường như chính những ngọn đồi cũng đang cầu nguyện :

    - " Vinh danh Chúa…Vinh danh Chúa …" .



    T
    rên đường tới Bê lem có một cái giếng goi là giếng sao. Truyền thuyết kể rằng khi ba vua trên đường tìm đến hang đá, đã mất dấu ngôi sao chỉ đường. Khi dừng lại đây cho lạc đà uống nước, họ lại tìm thấy ngôi sao, phản chiếu từ giếng nước .

    Đa-vít là một cậu bé chăn cừu nghèo nàn, mà chiếc sáo đeo nơi cổ cũng có giá trị như chính cuộc đời cậu bé, cậu quý nó lắm và hằng ngày, khi đi chăn cừu, cậu vẫn thổi sáo cho chúng nghe. Đêm nay, cậu đang ngồi mơ màng ngày nào đó cậu sẽ trở thành người giầu có; để được hạnh phúc khi được no bụng mỗi ngày và để cha cậu được chữa khỏi bệnh. Cậu nghĩ tới "cái giếng của những điều ước " trên đường đi Bê-lem, một giếng nước trong trẻo và tỏa sáng. Người ta đồn rằng : nếu ai đứng gần giếng lúc nửa đêm và cầu nguyện cùng Thiên Chúa với một con tim tinh tuyền, họ sẽ được như ước nguyện. Cái khó là phải có con tim tinh tuyền và khi có nó,người ta sẽ thấy ước nguyện của mình phản chiếu trong giếng nước : có thể là hình ảnh của một ai đó mà mình rất yêu thương, hay là vàng bạc cứu mình khỏi bị phá sản, và người ta thì thầm rằng: có thể thấy ngay cả khuôn mặt của Thiên Chúa nữa. Nhưng trong số những người mà Đa–vít quen biết, cậu chưa từng gặp ai đạt được ý nguyện, dù họ có chắp đôi tay lại cầu nguyện và ước ao nhiều điều . Dù sao cậu cũng phải thử, mặc cho tim cậu có tinh tuyền hay không. Cậu rời nhà và đi về phía giếng nước .

    Bỗng nhiên cậu thấy sợ bóng tối, sự cô độc, cơn lạnh, và bầu trời bao la. Cậu chưa bao giờ ra khỏi nhà lúc trời tối thế này. cậu nghĩ ngay tới Ê–li, đứa bạn chăn cừu, nó đang trú ở một hang động gần đó với bầy cừu, chắc Ê–li sẽ tháp tùng cậu tới giếng nước, rồi còn cả các bạn khác nữa. Khi tới gần hang động, cậu cất tiếng gọi các bạn, nhưng chẳng có ai trả lời. Cậu bỗng giật mình khi thấy một người lạ cao lớn đang ngồi trên tảng đá, giữa đàn cừu, lạ làm sao là bầy cừu như chẳng sợ hãi gì, chúng như tin tưởng và yêu mến người lạ .

    - Chào cậu bé, thật là một đêm tuyệt đẹp !
    - Chào ông ! Vâng, đêm thật đẹp… nhưng những đứa trẻ khác : Ê–li, Gia-cóp và Tô–bi, chúng đâu cả rồi ?
    - Chúng đã đi Bê–lem, đi dự một lễ hội lớn.
    - Lễ Hội à. Thế mà chúng không rủ tôi đi – Đa–vít bất nhẫn kêu lên – chúng thật ích kỷ .
    - Chúng khá vội vã, mọi chuyện đều diễn ra một cách bất ngờ .
    - Nhưng tôi nghĩ rằng chúng không có quà để mang theo chắc ? - Đa–vít nói - sẽ thật ngại khi không có quà, chính vì vậy mà chúng không rủ tôi đi .
    - Chúng đã mang những gì chúng có thể mang - người lạ đáp - một chiếc gậy chăn cừu, một cái áo, một ổ bánh .
    - Lẽ ra chúng không được đi – Đa–vít cằn nhằn với giọng khinh miệt và bất bình - thật là có tội khi người mục tử lại bỏ bầy cừu của mình, bầy cừu dễ bị bọn trộm bắt mất .
    - Chúng hoàn toàn có lý khi đi đến đấy - người lạ nói – tôi đã thay chúng .
    - Nhưng ông chỉ có một mình, cần phải có nhiều người mới địch được họ .
    - Còn tôi thì tin rằng cỡ tôi có thể đấu được với họ - người lạ mỉm cười - bất kể họ đông bao nhiêu .

    Ông ta khẳng định và không tự khoe khoang , Đa–vít rùng mình trước sự tin tưởng bình thản biểu lộ qua giọng nói, cậu cũng rờn rợn khi cảm thấy sức mạnh của cánh tay và đầu gối của người lạ khi tỳ lên ai đó, cậu thì thầm trong nỗi sợ hãi đầy ngưỡng mộ :
    - Thưa ngài , ngài đã giao chiến nhiều trận rồi à ?
    - Thật không tệ !
    - Ngài đã đánh với ai vậy, bọn man rợ ư ?
    - Với quỷ sứ và các thần dữ của nó - người lạ uể oải trả lời .
    - Vậy ngài là ai ? Ngài không phải là một mục đồng .
    - Ta là một người lính, tên ta là Mi–ca–e , thế còn cậu tên gì ?
    - Cháu tên Đa–vít - cậu bé thì thầm – và bỗng nhiên cậu nhắm mắt lại vì bị chói trước khuôn mặt của người lạ… Nếu ông ta là lính, vậy thì phải có một vị vua thật sự giữa những người lính.
    - Nói cho tôi biết cậu đi đâu vậy, Đa–vít ?

    Đa–vít tin tưởng và kể hết cho người lạ nghe về cơn bệnh của cha, những giọt nước mắt của mẹ,cơn đói của anh em cậu, ngôi nhà lạnh lẽo không có củi lửa và dầu gần cạn . Cậu kể về ước mơ được giầu có để giúp mọi người, về chiếc giếng của những nguyện ước .
    - Nhưng cháu không định đi đến đó một mình, cháu muốn rủ Ê–li cùng đi, , mà bây giờ nó đã đi dự lễ sinh nhật mất rồi.
    - Vậy cậu dám đi một mình không? Cậu không sợ chứ .
    - Đương nhiên là cháu không sợ - Đa–vít khoe khoang.
    - Phải, đương nhiên là cậu không sợ. Tôi nhắc cậu rằng những người mang tên Đa–vít luôn luôn can đảm. Cậu có nhớ vua Đa–vít đã từng chiến đấu với sư tử và gấu,khi ngài chỉ là một mục đồng như cậu không ?
    - Nhưng Chúa hướng dẫn và che chở ông ta.
    - Chúa cũng là người hướng dẫn và che chở cho cậu.
    - Cháu không có cảm tưởng là Ngài che chở cháu.
    - Cậu chưa lên đường – Mi–ca–e bật cười nói – làm sao Ngài là Đấng che chở cho cậu khi cậu không gặp điều gì chống đối, cản trở. Làm sao Ngài là người dẫn đường khi cậu chưa khởi hành ? Lên đường mau đi thôi, cậu bé .
    Khi ra đi, tai cậu còn nghe văng vẳng lời dặn dò "Hãy thổi sáo lên nếu cậu sợ.Vì âm nhạc là tiếng tin tưởng của con người vào sự bảo vệ của Chúa;cũng như ơn cam đảm sẽ là tiếng của Thiên Chúa đáp trả ".

    Đa–vít lên đường và cậu nhảy lên khi thấy giếng nước chỉ còn cách cậu có vài bước chân.Cậu lao đến, nhìn xuống giếng. Trong vùng đất khô cằn , nóng bức này, nước thật quý giá, là nguồn tăng trưởng, là dòng thanh tẩy, chữa lành mọi bệnh tật, gìn giữ sự sống. Thật không ngạc nhiên khi người ta tới đây cầu nguyện,mong những ước mơ được thực hiện. "Hãy an tâm, hỡi dân Ta, hãy an tâm ". Dường như có tiếng hát từ rừng cây ô-liu, như chính những cây cối đang hát, không phải là cho đôi tai mà là cho tâm hồn :"Ngài sẽ nuôi đàn chiên của Ngài như một người mục tử, Ngài tụ họp các con chiên trong cánh tay và ẵm chúng vào lòng. Ôi Vị Cố vấn tuyệt vời !Thiên Chúa quyền năng! Người Cha vĩnh cửu , Hoàng tử hoà bình ". Đa–vít nghĩ thêm : một Thiên Chúa lo lắng cho những chiên con đến như thế, chắc chắn Ngài cũng sẽ săn sóc người cha đau ốm, người mẹ đang rơi lệ và những em nhỏ đang đói. Cậu úp mặt vào đôi tay, cầu xin Chúa cho cậu nhiều vàng bạc để mua thức ăn, cả dầu và rượu vang cho ngôi nhà của cậu trên đồi kia. Cậu khẩn khoản cầu nguyện như quên hết mọi chuyện trừ ước muốn của lòng cậu, quên nỗi sợ hãi, giá lạnh, đêm tối. Cậu chỉ nhìn thấy đêm đen trong đôi mắt nhắm tịt và không nghe gì ngoài những lời thì thầm đến thất vọng của mình.

    Khi đã thanh thản một chút, như đứa bé mới thức giấc, cậu mở mắt và nhìn vũng nước trong giếng qua những ngón tay. Lời cầu của cậu có được chấp nhận không ?Cậu đã cầu nguyện với con tim tinh tuyền chưa ? Có gì lấp lánh trong giếng không? Cậu bỏ tay xuống và nhìn vào giếng . Phải chính là vàng, những vòng vàng loang trên mặt nước như những ngôi sao rơi xuống tự trời cao. Cậu hét lên mừng rỡ và cúi sâu hơn như muốn đôi môi mình chạm vào những đồng tiền vàng tưởng tuợng đổ đầy ước mơ của lòng mình . Bỗng chốc, tiếng hét mừng rỡ này đổi thành tiếng hét sợ hãi, khi cậu nhìn thấy một khuôn mặt râu ria rám nắng của con người phản chiếu trong giếng nước. Vậy là Thiên Chúa không bảo vệ cậu , là kẻ cướp sắp bắt cậu; cậu sợ hãi quay lại .
    - Đừng la, cậu bé. Ta không làm hại cậu đâu .
    Một người lạ nắm và lắc nhẹ vai cậu để trấn an :
    - Ta chỉ muốn nhìn qua vai cậu để xem cậu thấy cái gì mà chăm chú đến thế thôi.


    Giọng nói trầm trầm , ân cần, pha chút âm sắc ngoại quốc, đã xua tan sợ hãi nơi Đa–vít. Cậu nhìn người lạ mặc áo chàng đỏ thắm với thắt lưng bằng vàng, cả chiếc khăn xanh quấn trên đầu cũng nạm vàng , cậu nghĩ rằng chính những vòng vàng này phản chiếu trong giếng nước. Rồi cậu lại thấy nhiều người mang đuốc, những lạc đà, và thêm hai người phục sức lộng lẫy. Đoàn người này phải thuộc về vua Sa–lô–mông trong vinh quang của ngài…Chắc chắn những người này là những vị vua.
    - Cậu tìm gì mà chăm chú vậy, cậu bé - người lạ hỏi .
    - Thưa ngài, con tìm điều nguyện ước của lòng con .
    - Thật vậy à? - người lạ hỏi – đây là cái giếng thần diệu à ? .
    - Dạ, người ta nói rằng nếu ngài cầu xin Chúa với lòng thành về ước nguyện của lòng mình, và nếu Chúa chấp nhận, ngài sẽ thấy nó trong nước giếng .
    - Vậy cậu đã thấy điều mình ước chưa ?
    - Các ngài đã tới và cháu chỉ thấy các ngài thôi ạ.
    Một trong những vị vua, với bộ râu trắng,mặc áo màu xanh biển,nghe chuyện mỉm cười nói :
    - Chúng tôi mất dấu một ngôi sao, liệu chúng tôi có tìm thấy nó trong giếng của cậu hay không ?
    Đa–vít nghĩ cụ già nói đùa, vì ba vị vua cần ngôi sao đó để làm gì , nhưng nhìn vào đôi mắt đẹp của cụ, cậu thấy rõ nỗi buồn và sự bối rối .
    - Thưa ngài, nếu như ngài có con tim tinh tuyền.
    Cụ già quay sang vị vua thứ ba, một người thanh niên với làn da trắng của trẻ thơ và đôi mắt vui tươi rực sáng .
    - Gát-pa, chú trẻ nhất và có quả tim tinh tuyền, chú nhìn thử xem .
    - Đây chỉ là chuyện đàn bà – Gát-pa cười dỡn nói – chúng ta đã hai mươi lần mất đi ngôi sao này ,và cả hai mươi lần chúng ta lại tìm thấy nó trong đêm tối. Tại sao bây giờ chúng ta lại phải tìm nó trong chiếc giếng đây ?
    - Dù sao cũng cứ cầu nguyện - vị vua già nói với giọng nghiêm nghị - cầu nguyện và nhìn xem.
    Gát-pa vâng lời đi về phía giếng, cầu nguyện và cúi mình trên giếng nước :
    - Tôi chỉ thấy một mảng trời và tất cả những vì sao tụ tập. Không… à ,có – chàng dừng lại và cất tiếng la chiến thắng – Tôi đã tìm thấy, cụ Men-ki–o ơi, nó rực sáng giữa đáy giếng kìa.
    Gát-pa đứng thẳng,ngửa đầu ra sau, đôi tay đưa lên trời : kìa, kìa !
    Đa–vít và những vị vua nhìn theo, nhận ra một ngôi sao rực rỡ hơn những vì sao đang vây quanh.
    - Nhìn kìa – Đa–vít la to – nó tỏa ánh sáng trên Bê –lem .
    - Ngợi khen Chúa - Vị vua già run rẩy nói, đôi tay chắp trước ngực .
    - Bê–lem - một vị vua khác nói – đây là điểm cuối cuộc hành trình của chúng ta .

    Giọng nói mệt mỏi của ông khiến Đa–vít nghĩ rằng những vị vua này đã đến từ một nơi rất xa, những bộ vương phục của họ lấm bụi đường và khuôn mặt họ hằn lên nét mệt mỏi. Đa–vít thầm nghĩ : thật như điên rồ, không một người tỉnh táo nào lại đến từ một nơi xa tới vậy để thăm một chỗ không quan trọng như Bê–lem. Cậu mến họ và không muốn mất họ .
    - Con sẽ dẫn các ngài đến Bê–lem .
    - Phải - người bạn của cậu nói - cậu sẽ ngồi trên lạc đà , ngay trước ta, và sẽ là người dẫn đường cho cả đoàn .

    Ngồi trên lưng lạc đà trong đêm huyền diệu này, Đa –vít thật hạnh phúc. Cậu lấy ống sáo ra và bắt đầu thổi một bài nhạc vui. Khi ngừng lại để lấy hơi, cậu nói :
    - Thật rất tốt khi hát lúc đi đường, các ngài ạ, vì âm nhạc là tiếng tin tưởng vào sự che chở của Chúa, cũng như ơn cam đảm là tiếng Chúa đáp lại sự tin tưởng đó .
    - Ban-ta–da, ông có một đứa trẻ chín chắn đằng trước ông – Men-ki–o nói .
    Không phải cháu nghĩ ra điều đó đâu – Đa–vít nói rất thành thật – có một người trên cao, ở trên đồi kia đã nói cho cháu. Ông ta đã tới để canh giữ đàn cừu cho Ê–li và các mục đồng khác có thể mang quà của chúng tới dự lễ hội ở Bê–lem.
    - Mọi người đều có mặt ở Bêlem chiều nay sao ?- Ban-ta –da nhỏ nhẹ hỏi .
    Những vị vua của sa mạc với những huyền bí của họ, những mục đồng trên đồi với tính đơn sơ, và một cậu bé với tài âm nhạc .
    - Ngài muốn nói rằng chúng ta sẽ đến cùng một nơi sao ?- Đa–vít vội vàng hỏi – Các ngài cũng đi dự lễ hội à? Và con, con cùng đi với các ngài à ?
    - Có một vị vua đã sinh ra – Ban-ta–da nói – và chúng tôi đến để triều bái người.. .


    Một vị vua. Thế giới như đầy các vua vào chiều nay, những vị vua đã thực hiện các việc cũng lạ lùng, như chăn giữ đàn cừu, lữ hành trên đường xa đầy bụi bậm và mệt mỏi. Đa-vít bỗng cảm thấy thất vọng khi tính tóan rằng mình không thể tới đó…Vì làm sao vào một cung điện lớn với quần áo rách rưới, với đôi chân trần dơ bẩn được. Người ta sẽ không cho cậu vào, họ sẽ thả chó. Cậu cắn chặt đôi răng và cố ngăn đôi dòng lệ chực trào ra, nhưng rồi cậu lại phải cúi xuống để Ban ta-da khỏi nhìn thấy nó dòng nước mắt. Đã tới thành Bê–lem, Đa –vít hỏi nhỏ :
    - Chúng ta đi lối nào đây ?
    - Chúng ta cứ theo ngôi sao – Ban-ta –da đáp .
    Đa–vít nhìn lên trời, ngôi sao đang ở bên phải của đoàn, giãi ánh sáng trên khu vực mà những người nghèo đang trú ngụ : những ngôi nhà, những hang động tồi tàn .
    - Vị vua mới sinh ra không thể ở đây được – Đa–vít chán chường nói - chỉ có những người nghèo mới ở chỗ này thôi .
    Nhìn kìa – Ban-ta–da nói .
    Đa vít nhìn ngôi sao như đang treo trên một ngôi nhà nhỏ cuối đường,toả sáng rực trên mái.
    - Ngôi sao thật lầm lẫn – Đa–vít nói – khi tin rằng vị vua sinh ra ở đây .

    Nhưng không ai chú ý đến nó. Một sự kính sợ như bao trùm ba vua. Trong im lặng, đoàn lữ hành dừng lại bên ngoài ngôi nhà. Sự kính sợ cũng lan sang Đa –vít. Những khuôn mặt như rực sáng từ những ngọn lửa bên trong. Các người đầy tớ kính cẩn đặt vào tay ba vua : vàng, nhũ hương, mộc dược, những món quà của ngày đại lễ.
    - Nhưng đây là chuồng súc vật – Đa –vít thì thào – Ngài không thể sinh ra ở nơi đây .
    Không ai trả lời nó vì cửa đã mở ra, ba vua đầu cúi xuống, đi qua ánh sáng để vào và cửa nhà khép lại, để Đa vít đứng ngoài với các gia nhân và lạc đà .

    Đa–vít tò mò nhìn qua một lỗ hổng : rõ là không có một vị vua mới sinh, chỉ có ít súc vật và vài người nghèo như cậu. Một phụ nữ có khuôn mặt xanh xao và mệt mỏi, mỉm cười với những người đang quỳ gối, một nụ cười đẹp và ân cần mà cậu chưa từng thấy bao giờ. Rồi có một người đàn ông râu sậm đang cầm một chiếc đèn treo, giơ trên máng cỏ. Có cả Ê–li, Gia–cóp và Tô–bi đang quỳ gối, đàng trước chúng là cây gậy chăn cừu, chiếc áo khoác, và ổ bánh mì. Bên cạnh những người bé nhỏ đó là ba vị vua đầy vinh quang đang quỳ với những món quà quý giá của họ. thực như không có một hàng rào nào giữa những người giầu và người nghèo, không có sự khác biệt nào giữa những giá trị của gỗ, bánh ăn, và vàng của những bậc vương giả.

    Nhưng có gì trên máng cỏ mà thu hút họ đến thế. Đa–vít ngạc nhiên khi nhìn thấy một hài nhi mới sinh, quấn trong khăn. Bình thường, cậu không thích những em bé, nhưng vừa nhìn thấy hài nhi này, cậu cảm thấy có một sự kính sợ, cậu cúi đầu và nhắm mắt lại như bị loà đi bởi một vị vua có đôi mát như ánh lửa, ngồi trên ngai có cầu vồng bao quanh. Đây là một vị vua, hài nhi ngủ trong máng của bò lừa…Điều đánh động Đa–vít, là ở mọi nơi mà nó gặp những vị vua trong đêm nay, nơi đây là nơi lạ lùng hơn cả.
    Và lúc đó, cậu mừng rỡ la lên. Khi tới đây cậu đã khóc vì nghĩ rằng một đứa bé bụi bặm, đi chân đất, không thể dự lễ hội của các vị vua. nay cậu yên tâm và nhẹ đẩy cửa để bước vào nhà. Nhưng rồi khi chợt nghĩ tới món quà phải dâng tặng, cậu chả có gì ngoài chiếc sáo quý giá như cuộc đời của mình, cậu lại nhẹ quay trở ra. Bỗng người mẹ mặc áo xanh như biết có cậu đến, mẹ ngẩng đầu lên và nhìn cậu với một nụ cười tỏa sáng hưá hẹn; còn người đàn ông râu sậm hạ đèn cầm trên tay xuống, ánh sáng chan hoà trong chuồng súc vật với hài nhi như là tâm điểm của ánh sáng, như chính mặt trời .
    Đa –vít không thể ở trong bóng tối khi mặt trời tỏa sáng. Không một hi sinh nào là to lớn đối với mặt trời , ngay cả ống sáo nhỏ quý giá như chính cuộc đời của cậu, nếu như cậu có thể ở trong ánh sáng . Cậu chạy tới phía trước, phũ phàng đẩy Ban-ta–da và Tô–bi để kiếm lối vào, rồi vui vẻ đặt ống sáo trước máng cỏ,giữa chiếc tráp chạm trổ vương giả của Ban-ta–da và ổ bánh khiêm tốn của Tô-bi. Cậu còn quá nhỏ để hiểu rằng những món quà đang bày ra trong lễ hội này là biểu tượng của những gì con người cần để sống trên mặt đất : áo để trú thân, bánh làm lương thực, cây gậy để làm việc, và nhạc cụ để tạo sự can đảm hoàn thành mọi thứ. Và những món quà vương giả :vàng, nhũ hương, mộc dược, chúng tượng trưng cho những phẩm chất cao trọng của vương quyền, chức tư tế và sự khôn ngoan. Đa –vít không nghĩ gì cả, cậu chỉ cảm thấy tinh thần và thể xác đang đầy sức mạnh và sinh khí. Cậu ngắm nhìn hài nhi, toàn thể con người cậu hòa lẫn trong sự tôn thờ .

    Và mọi chuyện kết thúc, Đa–vít rời khỏi Bêlem với Ê–li, Gia-cóp và Tô–bi .
    - Lạc đà của tôi đâu - cậu bất nhẫn hỏi – khi tới Bê–lem, tôi là một người dẫn đường, có ba vị vua và những gia nhân của họ, cả những ngọn đuốc, đi theo .
    - Phải, bây giờ mày mất họ rồi – Ê–li nói – Ba vua đang còn ở Bê–lem. Khi chúng tao thấy mày ở chuồng bò lừa, chúng tao nghĩ sẽ vội dẫn mày về với mẹ đây .
    - Tôi không muốn mẹ - Đa–vít càu nhàu – tôi muốn lạc đà của tôi cơ .
    Im đi nhóc con và nhanh chân lên, tao còn phải trở về với bầy cừu .
    - Bê.. ê…ê…- Đa–vít trêu chọc và lùi lại phía sau .

    Cậu lùi lại phía sau để có thể tới giếng nước một mình. Cậu không được gì trong cuộc hành trình đêm nay, lại đâm ra nghèo hơn vì mất đi ống sáo. Cậu chả có gì cả , Đa–vít ngồi trên cỏ và khóc ngon lành. Nhưng những tiếng nức nở bỗng ngưng bặt khi mặt cậu chạm vào đám cỏ trên mặt đất; đất trải rộng, cứng và lạnh,như đang nâng đỡ cậu với một sức mạnh đáng tin cậy. Và bỗng nhiên cậu tin rằng mình đang nghe giọng nói nhỏ nhẹ trong cỏ "Ai gieo trong giòng lệ sẽ gặt hái niềm vui ", "Ai ra đi và rơi lệ khi mang hạt giống quý giá, chắc chắn sẽ trở về, tay mang mầm sống trong hân hoan ".

    Cậu lấy lại can đảm, đứng dậy và lảo đảo đi về phía giếng nước. Cậu không cầu nguyện để được giầu có,không tìm trong lòng mình điều ước muốn nữa, cậu chỉ đi rửa mặt, vì không muốn mẹ và gia đình thấy những vết bẩn của giòng lệ trên mặt. Nếu cậu không thể trở về nhà với những túi xách đựng đầy vàng và hàng ngàn lạc đà, chiên cừu; thì ít nhất cậu sẽ về với bộ mặt sạch sẽ và vui vẻ để khích lệ họ .

    Những tiếng khua động lúc rửa mặt đã làm cậu không nghe thấy tiếng lạc đà đang hấp tấp chạy tới ; và những vòng khuấy động trên mặt nước đã giấu ẩn khuôn mặt của một người trong giếng, cho tới khi những vòng nước tan đi, tỏ hiện rõ một khuôn mặt ngăm đen, được tô điểm thêm bằng những đồ vàng lóng lánh. khi Đa-vít nhận ra đôi mắt đang hấp háy, cậu như lặng đi, không tin vào mình, rồi cậu quay phắt lại với tiếng reo .

    - Cậu tưởng rằng tôi quên cậu sao, cậu bé ? – Ban-ta–da cười nói – tôi không quên người dẫn đường tài ba như vậy đâu. Khi cậu rời khỏi hang đá, tôi đã đuổi theo nhanh chừng nào có thể . Nhìn xem, tôi có gì cho cậu nè .
    Nhà vua trao cho Đa –vít một túi xách, Đa vít mở ra, thấy những đồng vàng rực rỡ với ánh bình minh…Chừng này vàng có thể mua thuốc cho cha, thức ăn cho gia đình và sự ấm áp cho mọi người trong một thời gian lâu lắm. Cậu không tìm được lời nào để bày tỏ lòng biết ơn, nhưng khuôn mặt cậu lúc ngước lên khi nhìn Ban-ta–da, với đôi mắt và cái miệng tròn vo đầy kinh ngạc như những đồng vàng, đã chính là lời ca ngợi .
    Ban-ta–da cười và vỗ vai cậu :
    - Khi ta thấy cậu tặng chiếc sáo cho vị vua nhỏ, ta đã nguyền rằng cậu sẽ không trở về tay không…Ta tin rằng vị Vua nhỏ đã đặt ý nghĩ đó trong đầu ta…Bây giờ ta phải về lại quê hương mình, cậu cũng trở về nhà cậu, nhưng chúng ta không quên nhau…vĩnh biệt cậu bé của ta .

    Khi leo lên đồi, băng qua những rặng ô –liu, Đa –vít không còn sợ trộm cướp nữa vì cậu quá hạnh phúc. Cậu nghĩ rằng cây cối lại đang hát dưới gió sớm xôn xao :"Hãy lấy lại can đảm, hãy lấy lại can đảm, hỡi dân ta ". Lúc cậu đi qua những rặng cây, cậu thấy những ngọn đồi trải dài nạm đầy hoa hồng và huệ đồng trong bình minh. Và dường như chính những ngọn đồi cũng đang cầu nguyện :

    - " Vinh danh Chúa…Vinh danh Chúa …" .
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  10. #48
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default THIÊN CHÚA DỰNG NÊN TRỜI ĐẤT

    THIÊN CHÚA DỰNG NÊN TRỜI ĐẤT
    Sách Sáng Thế chương 1, câu 1-28


    Ngày xưa khi chưa có trời và đất, bóng tối bao trùm vực thẳm, Thần Khí Thiên Chúa bay lượn trên nước.

    Thiên Chúa phán: "Hãy có ánh sáng". Liền có như vậy. Thiên Chúa tách ánh sáng ra khỏi bóng tối. Ánh sáng là ban ngày, và bóng tối là ban đêm. Đó là ngày thứ nhất.

    Thiên Chúa lại phán: "Phải có bầu trời ở phía trên để chia với nước ở phía dưới. Nước dưới bầu trời phải tụ lại một nơi là biển, còn chỗ cạn nhô ra là đất liền". Tức thì liền có như vậy. Đó là ngày thứ hai.

    Thiên Chúa lại phán: "Đất phải mọc lên nhiều cây cối xanh tươi, nở hoa, kết trái tuỳ theo loại, và mang hạt giống". Tức thì liền có như vậy.Đó là ngày thứ ba.



    Thiên Chúa lại phán: "Phải có vầng ánh sáng trên trời, phân biệt ngày và đêm". Thiên Chúa cho có mặt trời chiếu sáng ban ngày, mặt trăng và muôn ngàn vì sao, tinh tú chiếu sáng ban đêm. Tức thì iền có như vậy. Đó là ngày thứ tư.

    Thiên Chúa lại phán: "Nước phải sinh ra nhiều loài tôm cá, và trên trời phải có nhiều chim cò bay lượn". Chúa chúc phúc cho chúng sinh sản thật nhiều. Tức thì iền có như vậy. Đó là ngày thứ năm.

    Thiên Chúa lại phán: "Đất phải sinh ra nhiều thú vật, gia súc, các loài bò sát và côn trùng". Liền có như vậy. Thấy tốt đẹp và Thiên Chúa phán: " Ta hãy làm ra con người có nam, có nữ giống hình ảnh của Ta, để họ làm chủ mọi thứ trên mặt đất". Thiên Chúa sẽ chúc phúc cho họ sinh sản ra nhiều trên mặt đất. Đó là ngày thứ sáu.

    Sau khi hoàn thành việc tạo dựng trời đất. Ngày thứ bảy Thiên Chúa nghỉ ngơi. Thiên Chúa chúc lành cho ngày thứ bảy và thánh hóa ngày đó.
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  11. #49
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Đàn nhím sống chung bầy .

    Đàn nhím sống chung bầy .



    Vào một mùa hè, có một đàn nhím tới cư ngụ trong một khu rừng. Trời thật đẹp và đầy nắng ấm, đàn nhím chạy nhảy, chơi trốn tìm sau những khóm hoa, bắt những chú ruồi để ăn, và đêm thì nằm ngủ dài trên bãi cỏ.

    Khi mùa thu tới, chúng vui đùa chạy theo những chiếc lá rơi, lá rụng ngày càng nhiều; vào những đêm mát trời, chúng nằm ngủ yên trên đám lá rụng.

    Rồi mùa đông ập đến, thời tiết ngày càng lạnh, nước sông lợn cợn nổi băng, tuyết phủ đầy lá rừng. Và đàn nhím không chợp mắt được trong những đêm lạnh giá.

    Một buổi chiều nọ, chúng quyết định xích lại gần nhau cho ấm, nhưng chúng liền tức thì chạy tán loạn trong rừng do bị thương nơi mũi và chân ,vì những chiếc lông nhọn của nhau. Chúng lại thử rón rén sáp lại gần nhau, nhưng rồi lại bị đâm đau và chạy trốn, lần nào cũng thế. Dầu vậy, chúng vẫn nhất định phải tìm cách xích lại gần nhau : như những con chim sáp lại để giữ hơi ấm, như bầy thỏ, như bầy chuột chũi, như tất cả các thú rừng .

    Dần dần, từ buổi chiều này qua chiều khác, nhẹ nhàng từng chút từng chút. Để giữ hơi ấm mà không làm nhau bị thương, đàn nhím sáp lại gần nhau khi hạ những chiếc lông nhọn của mình xuống, với sự cẩn thận hết mức và đã tìm được khoảng cách cần thiết cho nhau.

    Và gió bấc thổi không làm chúng lạnh nữa, chúng có thể ngủ yên và ấm áp bên nhau, chung một bầy .
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  12. #50
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Cửa hàng " Sự Thật "

    Cửa hàng " Sự Thật "


    Tôi khó tin vào mắt của mình khi thấy tên của một cửa hàng :
    CỬA HÀNG SỰ THẬT . Ở đây, người ta bán sự thật .

    Cô bán hàng rất lịch sự; hỏi tôi muốn mua loại sự thật nào :
    Sự thật toàn thể ? Sự thật từng phần ?
    Dĩ nhiên là sự thật toàn thể rồi. Đừng có lừa bịp, đừng tránh
    né, đừng lý lẽ với tôi . Tôi muốn sự thật thuần khiết, rõ ràng
    và toàn vẹn. Cô ta chỉ cho tôi sang một quầy khác, nơi người
    ta bán sự thật toàn thể .

    Anh bán hàng ở quầy này chỉ cho tôi thấy bảng giá .
    - Thưa ông, giá cả món hàng này rất cao .
    - Bao nhiêu vậy ?
    Tôi hỏi anh khi quyết định có được sự thật toàn thể bằng mọi
    giá. Anh ta trả lời :
    - Nếu ông lấy cái này , ông sẽ phải trả bằng sự mất tất cả
    niềm yên tĩnh trong phần đời còn lại của ông .

    Tôi rời khỏi cửa hàng , đầy buồn bã .
    Tôi vẫn còn tìm kiếm chiếc ô dù cho những tin tưởng không
    khoan nhượng của mình .
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  13. #51
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Gò Bó

    Gò Bó


    Vị tôn sư hỏi một người khách tới thăm, ông sùng đạo
    nhưng lại đầy sợ hãi :
    - Tại sao ông lại lo âu đến như vậy ?
    - Tôi sợ mình không đạt tới ơn cứu độ
    - Vậy ơn cứu độ là gì ?
    - Là sự giải thoát, là sự phóng thích, là tự do.
    Vị tôn sư bật cười và nói :
    - Vậy ông bị bắt buộc phải được tự do ?
    Ông có chắc chắn rằng mình tự do không ?

    Ngay lúc đó người khách bớt căng thẳng và loại bỏ vĩnh viễn
    nỗi sợ hãi của mình .
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  14. #52
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Đồng xu

    Đồng xu

    Kho tàng truyện cổ của các làng nghề truyền thống Việt Nam
    có ghi lại truyện đúc chuông đồng :
    Một làng chuyên nghề đúc đồng
    đã quyết định đúc cho chùa của làng mình
    một chiếc chuông thật lớn và thật đẹp .
    Cả làng vui vẻ quyên góp tiền bạc và đồ đồng
    để thực hiện ý định tốt đẹp này.

    Có một ông cụ ăn mày đi ngang qua làng
    Nghe chuyện, cụ hăm hở xin góp một đồng xu,
    Nhưng dân làng chê ít nên không nhận,
    dù ông cụ có năn nỉ rằng :
    đó là tất cả những gì cụ kiếm được trong ngày hôm ấy.
    Sau cùng, cụ buồn rầu bỏ đi.

    Tới ngày chuông đúc xong.
    Mọi người trố mắt nhìn và buồn bã lắc đầu,
    không ai dám gióng lên tiếng chuông, sợ chuông bị vỡ.
    Vì trên chuông có một lỗ thủng,
    lỗ thủng nhỏ vừa bằng một đồng xu .
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  15. #53
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Chiếc lồng

    Chiếc lồng


    Một người lái buôn nọ có một con chim két, nó thật nhiều tài. Một hôm, ông quyết định đi Ấn Độ. Ông hỏi mọi người trong nhà rằng họ muốn có quà gì khi ông trở về.Tới phiên con chim két, nó trả lời :

    - Ở Ấn Độ có rất nhiều đồng loại của tôi, xin ông hãy gặp chúng, kể rõ hoàn cảnh trong lồng của tôi hiện nay, và nói với chúng rằng : chim két của ta rất nhớ các bạn, nhớ cố hương. Có công bằng không khi nó đang bị tù túng còn các bạn lại bay nhảy vui vẻ trong vườn hồng .

    Khi đến Ấn Độ, người lái buôn tới một nơi có nhiều chim két. Nhưng khi ông chuyển lời hỏi thăm của con két nhà ông, thì một con chim đã ngã lăn ra đất như chết. Người lái buôn rất ngạc nhiên và nói :
    - Thật lạ lùng, tôi đã làm chết con két, tôi thật không nên chuyển lời nhắn gửi này.

    Rồi sau khi mua bán xong, ông trở về quê nhà, lòng đầy vui sướng. Ông phân phát quà đã hứa cho những đầy tớ và các người vợ của ông. Con chim két liền hỏi :
    - Hãy kể cho tôi nghe điều ông thấy, để tôi cũng có thể được vui sướng .
    Người lái buôn bắt đầu than vãn, bày tỏ sự hối tiếc của mình . Con chim két nài nỉ :
    - Hãy kể cho tôi nghe điều gì đã xảy ra. Vì đâu mà ông buồn như vậy .
    Người lái buôn trả lời :
    - Khi ta chuyển lời chú tới các bạn của chú, một trong những con chim đó đã lăn đùng ra chết, chính vì vậy mà ta buồn rầu .

    Vào ngay lúc đó, con chim két của người lái buôn cũng lăn đùng ra ngay trong lồng, bất động. người lái buôn lòng đầy buồn bã, la to :
    - Ôi chú chim có giọng ngọt ngào của ta, ôi bạn của ta. Điều gì đã xảy ra vậy? Chú là con chim mà ngay cả vua Salomon cũng không biết được con chim nào giống như vậy. ta đã mất đi kho tàng của mình ".

    Sau một hồi lâu than khóc, người lái buôn mở cửa lồng và ném chú chim ra cửa sổ. Tức khắc, chú chim liền bay và đậu ngay trên môt cành cây. người lái buôn còn ngạc nhiên hơn nữa, ông hỏi :
    - Hãy giải thích cho ta điều gì đã xảy ra vậy ?
    Chú chim trả lời :
    - Con chim két mà ông gặp ở Ấn Độ đã chỉ cho tôi cách ra khỏi lồng. Bằng gương của mình, anh ta đã cho tôi một lời khuyên. Anh muốn nói với tôi rằng: chú mày ở trong tù vì chú mày nói, hãy giả làm như chết đi.". Ôi Ông chủ của tôi, xin vĩnh biệt. Bây giờ tôi đi đây. Cả ông nữa, một ngày kia ông sẽ về lại cố hương của mình .

    Người lái buôn nói với con chim két :
    - Thượng Đế cứu chú . Chú cũng vậy, chú đang hướng dẫn ta. Cuộc hành trình này làm ta mãn nguyện, vì lý trí và linh hồn của ta cũng được phần của chúng nhờ biến cố này .
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  16. #54
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Không thấy đèn đây sao ?

    Không thấy đèn đây sao ?


    Có một anh mù phải đi ra đường vào đêm tối.
    Sợ người khác đụng phải, anh cầm theo chiếc đèn lồng,
    và tự đắc chí, cho mình là khôn ngoan.

    Đang đi, bỗng có người đi đường đụng phải
    Anh ngã lăn quay, nhưng miệng vẫn quát lớn :
    - Người gì mà mắt mũi để đâu không biết,
    tôi đã cầm đèn rồi mà còn không thấy,lại đâm xầm vào.

    Người đụng phải anh ta nhăn nhó trả lời :
    - Bác ơi, đèn của bác gió đã thổi tắt lâu rồi ,
    bác thật không thấy sao ?



    Người mù chỉ tin tưởng vào chiếc đèn anh cầm
    trong tay ,vào suy nghĩ của mình ; phải chăng
    anh ta là người khôn ngoan sáng suốt ?
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  17. #55
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Người vợ tuyệt hảo

    Người vợ tuyệt hảo

    Vị tôn sư lắng nghe một người vợ than phiền về chồng mình.
    Nghe xong, Ngài nói với chị ta :
    - Này con, hôn nhân của con sẽ hạnh phúc hơn khi con trở
    thành người vợ tuyệt hảo .
    - Và làm sao con có thể trở thành người vợ tuyệt hảo được?
    - Khi con đừng thử biến chồng mình thành người chồng
    tuyệt hảo nữa .
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  18. #56
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Sao lại làm nghèo đi

    Sao lại làm nghèo đi

    Một ngày kia, có người môn đệ đến từ một xứ rất xa xôi
    để gặp vị tôn sư, ngài hỏi anh :
    - Con tìm gì vậy ?
    - Thưa Thầy, con tìm sự hiểu biết .
    - Con đã có một vương quốc bên trong thật riêng tư.
    tại sao con lại tìm kiếm ở ngoài.
    - Thưa, vương quốc bên trong của con ở đâu ?
    - Ở trong sự tìm kiếm mà con đang bận tâm lo lắng.

    Vào chính lúc đó, người môn đệ có được sự hiểu biết .
    Ít năm sau, anh ta khuyên các bạn hữu của mình :
    "Hãy mở rộng vương quốc nội tâm và lợi dụng của cải mình có."





    Một ngày kia, có người môn đệ đến từ một xứ rất xa xôi
    để gặp vị tôn sư, ngài hỏi anh :
    - Con tìm gì vậy ?
    - Thưa Thầy, con tìm sự hiểu biết .
    - Con đã có một vương quốc bên trong thật riêng tư.
    tại sao con lại tìm kiếm ở ngoài.
    - Thưa, vương quốc bên trong của con ở đâu ?
    - Ở trong sự tìm kiếm mà con đang bận tâm lo lắng.

    Vào chính lúc đó, người môn đệ có được sự hiểu biết .
    Ít năm sau, anh ta khuyên các bạn hữu của mình :
    "Hãy mở rộng vương quốc nội tâm và lợi dụng của cải mình có."
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  19. #57
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Sao lại làm nghèo đi

    Sao lại làm nghèo đi

    Một ngày kia, có người môn đệ đến từ một xứ rất xa xôi
    để gặp vị tôn sư, ngài hỏi anh :
    - Con tìm gì vậy ?
    - Thưa Thầy, con tìm sự hiểu biết .
    - Con đã có một vương quốc bên trong thật riêng tư.
    tại sao con lại tìm kiếm ở ngoài.
    - Thưa, vương quốc bên trong của con ở đâu ?
    - Ở trong sự tìm kiếm mà con đang bận tâm lo lắng.

    Vào chính lúc đó, người môn đệ có được sự hiểu biết .
    Ít năm sau, anh ta khuyên các bạn hữu của mình :
    "Hãy mở rộng vương quốc nội tâm và lợi dụng của cải mình có."


    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  20. #58
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Sao lại làm nghèo đi

    Sao lại làm nghèo đi


    Một ngày kia, có người môn đệ đến từ một xứ rất xa xôi
    để gặp vị tôn sư, ngài hỏi anh :
    - Con tìm gì vậy ?
    - Thưa Thầy, con tìm sự hiểu biết .
    - Con đã có một vương quốc bên trong thật riêng tư.
    tại sao con lại tìm kiếm ở ngoài.
    - Thưa, vương quốc bên trong của con ở đâu ?
    - Ở trong sự tìm kiếm mà con đang bận tâm lo lắng.

    Vào chính lúc đó, người môn đệ có được sự hiểu biết .
    Ít năm sau, anh ta khuyên các bạn hữu của mình :
    "Hãy mở rộng vương quốc nội tâm và lợi dụng của cải mình có."
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  21. #59
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Người đàn ông và hai người vợ

    .Người đàn ông và hai người vợ


    Vào thời kỳ người đàn ông còn được phép lấy nhiều vợ , một
    người trung niên có hai vợ: một vợ lớn tuổi và một vợ trẻ. Cả
    hai đều rất yêu chồng và muốn chồng xứng đôi với mình.

    Vì tóc chồng đã lốm đốm bạc , thấy có vẻ già , người vợ trẻ
    không thích vì không xứng với mình. Mỗi tối , khi chải tóc cho
    chồng, cô ta nhổ dần những sợi tóc bạc .

    Còn người vợ già lại thích thú khi thấy tóc chồng lốm đốm bạc,
    bà không muốn người ta nhầm mình già hơn , đáng là mẹ của
    chồng,nên sáng sáng khi chải tóc,bà lại nhổ dần cho hết những
    sợi tóc đen.

    Kết cuộc, chẳng bao lâu, người đàn ông thấy đầu mình trọc lóc .
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  22. #60
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Cây Tri Thức

    Cây Tri Thức

    Có tiếng đồn rằng trên một vùng đất xa xôi có một thứ cây giúp người ta không già yếu và không chết. Một người giầu có kia sai người đầy tớ đi tìm thứ cây quí này. Người đầy tớ ra đi và trong nhiều năm trôi qua, ông đã tới nhiều thành phố, vùng núi, cao nguyên. Mỗi lần hỏi những người gặp trên đường về cây trường sinh, họ đều mỉm cười cho rằng ông này bị điên. Những người nhân hậu hơn khuyên ông :

    - Ðó là những lời phét lác, ông nên bỏ cuộc tìm kiếm hão huyền này đi.

    Những kẻ khác, để trêu chọc ông, khuyên ông đi vào rừng xa mà tìm. Người đầy tớ không tìm đâu ra cây trường sinh, lý do thật giản dị là điều ông đi tìm kiếm không thể có trên trái đất này.

    Trên đường lang thang, người đầy tớ gặp một nhà hiền triết bèn hỏi :


    - Xin ngài hãy thương tôi vì tôi đang đầy tuyệt vọng.

    - Tại sao nhìn anh buồn thế kia ?

    - Thưa ngài, ông chủ tôi sai tôi đi tìm cây trường sinh. Tôi không biết tìm đâu ra. Mọi người đều chế nhạo tôi.

    Nhà hiền triết mỉm cười hiền hoà và nói :

    - Ô cái anh này thật ngây ngô ! Cây trường sinh chính là tri thức. Ðôi khi người ta gọi nó là cây, mặt trời, đại dương hay cụm mây. Công trình của nó thì vô hạn, nhưng tri thức là duy nhất. Một người là cha anh, nhưng cha anh cũng là con của một người khác.


    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  23. #61
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default TRường Thành

    Trưởng Thành


    Vị tôn sư nói với mọi người về việc con người chưa trưởng thành.
    Một người môn đệ hỏi ngài :
    - Thưa Thầy, khi nào người ta biết một người đã trưởng thành ?
    - Đó là ngày mà anh ta không cần dối gạt chính mình .
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  24. #62
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Tại Sao Người Tốt Lành Phải chết

    Tại Sao Người Tốt Lành Phải Chết ?


    Một nhà giảng thuyết đến thăm một xứ đạo cổ kính ,và ông
    vừa nhấm nháp cà phê , vừa trả lời câu hỏi của một bà lão :
    - Tại sao Chúa lại gửi những cơn dịch đến với chúng con ?

    Nhà giảng thuyết trả lời :
    - Ồ! Đôi khi có những người trở nên độc ác và phải loại bỏ họ.
    Chính vì vậy mà Chúa cho phép có những cơn dịch như thế .

    Bà cụ bắt bẻ :
    - Vậy thì tại sao nhiều người tốt cũng bị loại bỏ cùng lúc với
    những người xấu ?

    Nhà giảng thuyết giải thích :
    - Những người tốt được gọi để làm chứng . Thiên Chúa muốn
    có một cuộc kiện tụng công bằng cho mỗi linh hồn .
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  25. #63
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Tại Sao Người Tốt Lành Phải Chết ?

    Tại Sao Người Tốt Lành Phải Chết ?


    Một nhà giảng thuyết đến thăm một xứ đạo cổ kính ,và ông
    vừa nhấm nháp cà phê , vừa trả lời câu hỏi của một bà lão :
    - Tại sao Chúa lại gửi những cơn dịch đến với chúng con ?

    Nhà giảng thuyết trả lời :
    - Ồ! Đôi khi có những người trở nên độc ác và phải loại bỏ họ.
    Chính vì vậy mà Chúa cho phép có những cơn dịch như thế .

    Bà cụ bắt bẻ :
    - Vậy thì tại sao nhiều người tốt cũng bị loại bỏ cùng lúc với
    những người xấu ?

    Nhà giảng thuyết giải thích :
    - Những người tốt được gọi để làm chứng . Thiên Chúa muốn
    có một cuộc kiện tụng công bằng cho mỗi linh hồn .
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  26. #64
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Cảnh Giác

    Cảnh Giác

    - Thưa Thầy , con có thể làm việc gì cho việc tu luyện
    bản thân ?
    - Không , như người ta không thể làm mặt trời mọc
    vào buổi sáng .
    - Vậy thì những bài tập thiêng liêng mà Ngài chỉ dẫn ,
    chúng dùng để làm gì ạ ?
    - Ðể ngăn cản con đừng ngủ khi mặt trời bắt đầu mọc .
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  27. #65
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Hãy để rơi "cái tôi "

    Hãy để rơi "cái tôi "

    Người môn đệ nói :
    - Con ở đây để phục vụ Thầy .

    Vị tôn sư trả lời :
    - Hãy để rơi "cái tôi " của con, rồi sự phục vụ sẽ tự động
    theo sau .


    Anh có thể tạo nhiều công đức khi tặng của cải cho những
    người nghèo , có thể chịu thiêu đốt thân thể, dầu vậy, vẫn
    không có tình yêu nào trong đó . Hãy giữ của cải của anh
    và hãy để rơi "cái tôi ". Đừng thiêu đốt thân thể, hãy thiêu
    đốt bản ngã của mình. Tình yêu sẽ tự động theo sau .
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  28. #66
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Tình bạn

    Tình bạn

    - Làm sao con có thể yêu mến được người bên cạnh con ?
    - Hãy ngưng ghét bỏ chính mình.

    Người môn đệ suy nghĩ thật lâu và thật nghiêm chỉnh về những
    lời của Vị tôn sư . Một ngày nọ, anh lại nói với Ngài :
    - Con yêu mến mình quá độ, con thật ích kỷ và luôn quy về
    mình. Làm thế nào con có thể loại bỏ những khuyết điểm này
    nơi con ?

    - Hãy dễ thương với chính mình. Rồi "cái tôi " của con sẽ hạnh
    phúc và nó sẽ để con tự do yêu mến người bên cạnh .
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  29. #67
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default NHẠY CẢM

    NHẠY CẢM

    - Làm thế nào để cảm nhận sự hài hòa của mình với
    sự sáng tạo .
    Vị Tôn sư trả lời :
    - Khi lắng nghe
    - Và tôi phải lắng nghe thế nào ?
    - Hãy có một đôi tai sẵn sàng chú ý mọi điều
    mà tạo vật nói . Khi anh nghe thấy lời nói của mình,
    anh hãy ngừng lắng nghe .
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  30. #68
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Thành Kiến

    Thành Kiến

    Vị tôn sư nói
    - Không gì tự nó tốt hay xấu, chính tư tưởng làm cho sự việc
    nên tốt hay xấu .

    Khi người ta xin ngài giải thích, ngài nhấn mạnh :
    - Với niềm vui lớn lao , một người đã giữ chay cả bảy ngày
    trong một tuần . Một người hàng xóm của anh ta chết vì đói
    khi theo cùng một phương thức .


    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  31. #69
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Giàu Có

    Giàu Có


    Một nhà kinh doanh hỏi Vị tôn sư :

    - Đời sống thiêng liêng có thể giúp một người trần tục như tôi
    ra sao ?

    Vị tôn sư trả lời :

    - Nó sẽ làm cho ông có nhiều hơn .

    - Nhiều hơn thế nào ạ ?

    - Khi dạy ông biết mong muốn ít hơn .



    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  32. #70
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Dưới chân cầu, không kẻ ăn cấp

    Dưới chân cầu, không kẻ ăn cắp



    Một gia đình ăn xin sống dưới một chân cầu
    Ông chồng, bà vợ và đứa con trai .
    Một hôm, sau một ngày đi ăn xin
    Bà vợ về nói với chồng :
    - Hôm nay tôi không xin được đồng nào !
    Lúc này có nhiều trộm cướp
    Thiên hạ sợ và không muốn cho tôi tiền .
    Nghe thế, đứa con trai mới nói :
    - Bố ơi ! chúng ta thật may mắn
    Chẳng có kẻ trộm cướp nào vào nhà mình .
    Ông bố trả lời :
    - Con nói đúng !
    Con phải cám ơn sự nghèo khó
    Ðó là công lao của bố mẹ
    Không ai lại xuống dưới chân cầu này .
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  33. #71
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Làm chủ

    LÀM CHỦ

    Vị tôn sư đã nói với người môn đệ nhút nhát của mình , khi
    anh ta muốn trở thành người tự tin, rằng :

    - Con tìm sự chắc chắn trong cái nhìn của người khác , và
    con cho rằng điều đó có thể tạo sự tin tưởng vào mình sao?

    - Ðiều Thầy muốn nói là con đừng coi trọng ý kiến của người
    khác ư ?

    - Ngược lại, con hãy phân nặng nhẹ điều họ nói, nhưng đừng
    để mình bị những ý kiến của họ chế ngự .

    - Làm sao con có thể phá tan sự chế ngự này ?

    - Con hãy làm điều người ta làm khi họ phá tan một ảo tưởng.
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  34. #72
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Ðầu và đuôi

    Ðầu và đuôi

    Ðầu và đuôi một con rắn hay cãi nhau

    Cái đuôi nói :

    - Tao luôn đứng sau và mày luôn đứng trước ,

    Tao luôn luôn phải đi theo mày
    Cuối cùng cái đuôi cuốn tròn vào một thân cây
    Và không muốn đi theo nữa…
    Cái đầu nhìn thấy một con nhái và muốn chộp
    ngay , nhưng một mình nó không thể làm gì .
    Cái đầu đồng ý để cái đuôi đi trước

    Nhưng cái đuôi không có mắt
    Nên nó rơi xuống hố sâu
    Và cái đầu cũng rơi xuống theo .
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  35. #73
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default PHÉP LẠ

    PHÉP LẠ


    Một người vượt biển cả và các vùng đất để kiểm chứng
    vinh quang kỳ diệu của Vị Tôn Sư là có hay không .

    Ông ta hỏi một môn đệ của Ngài :
    - Thầy của ông đã làm những phép lạ gì ?
    - Này ông , có phép lạ và thật có phép lạ . Trong xứ
    sở của ông , người ta nói có phép lạ khi Thiên Chúa
    hoàn tất ý định của người nào đó . Nơi xứ sở chúng
    tôi , người ta nói có phép lạ khi ai đó hoàn thành ý
    định của Ngài .
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  36. #74
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default BIỂU HIỆN

    BIỂU HIỆN


    Có một người miệt mài nghiên cứu về Tôn Giáo , đến hỏi
    ý kiến Vị Tôn sư :
    - Thưa Thầy, làm thế nào mà người ta có thể tìm thấy
    Thiên Chúa ?
    Vị Tôn sư trả lời :
    - Họ có thể tìm thấy Thiên Chúa khi giặt trắng lòng mình
    nhờ sự suy gẫm trong thinh lặng , chứ không phải vấy
    mực đầy tờ giấy với những diễn từ Tôn Giáo dài dòng.
    Và khi quay lại với những môn đệ uyên bác của mình .
    Vị Tôn sư hài hước nói thêm :
    - Cũng không phải là lao mình vào những cuộc trò chuyện
    cao siêu bất tận .
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  37. #75
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Khai Mở


    Khai Mở




    Một đôi vợ chồng lo lắng đến kể cho Vị Tôn Sư rằng :
    Con của họ đã bỏ những truyền thống tôn giáo của
    gia đình và tự xưng là người : « tự do tư tưởng » .

    Vị Tôn Sư nói với họ :
    - Các ngươi đừng lo lắng . Nếu cậu trẻ này tự suy nghĩ ,
    ngọn gió lớn chắc chắn sẽ tới vực cậu dậy và mang cậu
    tới nơi phải tới .
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  38. #76
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default HẠNH PHÚC

    HẠNH PHÚC

    - Thầy nhất định phải giúp con , nếu không con điên lên mất .
    Chúng con sống chỉ trong một căn phòng :
    vợ và những đứa con của con , cả bố mẹ vợ con nữa !
    Hậu qủa là tất cả đều bực bội , chúng con không ngừng
    cãi nhau . Thật là hoả ngục .

    Vị Tôn Sư nghiêm nghị hỏi :
    - Con hứa làm điều thầy dặn con chứ ?
    - Con hứa sẽ làm hết điều Thầy căn dặn .
    - Tốt lắm ! Nhà con có bao nhiêu gia súc ?
    - Một con bò , một con dê và sáu con gà mái .
    - Hãy nhốt chúng vào phòng, rồi một tuần sau trở lại gặp Thầy.

    Người môn đệ ngạc nhiên . Nhưng anh đã hứa vâng lời, nên anh
    phải đưa tất cả gia súc vào căn phòng nhỏ. Một tuần sau, như đã
    quy ước , anh đến gặp Vị Tôn Sư . Anh buồn bã nói :
    - Con bực bội cực điểm ! Bẩn thỉu ! Hôi hám ! Ồn ào !
    Tất cả chúng con sắp điên lên mất !

    Vị Tôn Sư ra lệnh .
    - Con hãy trở về nhà và đưa mọi súc vật ra ngoài .

    Anh ta chạy về nhà làm điều Thầy dặn . Rồi trở lại gặp Thầy vào
    ngày hôm sau nữa , mắt lấp lánh niềm vui :
    - Thầy ơi , cuộc sống thật đẹp ! » Những súc vật đi rồi .
    Căn hộ của chúng con là thiên đàng :
    Rất yên tĩnh, sạch sẽ và thoáng mát .
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  39. #77
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Sợ Ðủ Thứ

    Sợ Ðủ Thứ

    Một hôm
    Một chú chuột đến than phiền với Thượng Ðế :
    Xin Ngài hãy biến tôi thành con mèo
    Thượng Ðế bèn biến chú chuột ra mèo

    Mấy hôm sau, chú mèo trở lại thưa :
    Ôi tôi sợ con hổ quá
    Xin Ngài hãy biến tôi thành người thợ săn
    Thượng Ðế bèn biến chú mèo ra người thợ săn

    Nhưng chẳng bao lâu người thợ săn thấy buồn chán
    Và muốn trở thành một người đàn bà
    Thượng Ðế biến ông thành người đàn bà

    Nhưng người đàn bà lại sợ con chuột nhỏ
    Thượng Ðế mới mỉm cười nói :
    Hãy trở thành một con chuột nhỏ
    Và ngươi sẽ biết sống m
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  40. #78
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Can đảm

    Can đảm

    Một người khách thất vọng bày tỏ với Vị Tôn Sư
    - Thưa Ngài, tại sao thời gian lưu trú của tôi ở đây
    không đem lại hoa trái ?

    Vị Tôn sư nhân từ trả lời :
    - Nó không mang lại hoa trái, bởi vì ông không có
    can đảm lay động thân cây .
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  41. #79
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default Kho Tàng Ðích Thực

    Kho Tàng Ðích Thực

    Bồ Ðề Ðạt Ma (1) sinh quãng năm 500 tây lịch
    Là con thứ ba của vị vua một vùng Ấn Ðộ
    Mới tám tuổi, cậu đã có một tâm linh sâu sắc
    Một hôm, sư phụ cậu, một nhà sư được kính nể
    Ðược vua tặng một viên ngọc rất có giá trị

    Nhà sư hỏi ba cậu hoàng tử :
    Các con có biết điều gì có giá trị hơn viên ngọc này không ?
    Cậu hoàng tử thứ nhất trả lời :
    Thưa chính là sư phụ ạ
    Bởi vì thầy được tặng viên ngọc quý nhất trên đời
    Cậu hoàng tử thứ hai tiếp thêm :
    Chúng con tìm cả đời mình cũng chẳng ra một kho tàng như vậy

    Bồ Ðề Ðạt Ma, lúc đó mới tám tuổi, trả lời :
    Viên ngọc này quả là viên ngọc quý giá
    Nhưng đó chỉ là kho tàng của trần gian này
    Sự khôn ngoan cũng có giá trị rất lớn
    Hiểu được giá trị của viên ngọc quí
    Sự khác biệt giữa một viên ngọc và một viên đá tầm thường
    Là một loại khôn ngoan xã hội
    Nhưng sự khôn ngoan đích thực là tự hiểu chính mình
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

  42. #80
    dkieu's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2014
    Tên Thánh: Anna
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Gx. Chính Toà Xuân Lộc
    Bài gởi: 315
    Cảm ơn
    51
    Được cảm ơn 128 lần trong 89 bài viết

    Default ẢO TƯỞNG

    ẢO TƯỞNG


    - Làm thế nào để đạt đến đời sống vĩnh cửu ?
    - Ðời sống vĩnh cửu chính là lúc này, con hãy lao mình
    vào hiện tại .
    - Nhưng không phải con đang ở trong hiện tại sao ?
    - Không ?
    - Thưa Thầy, tại sao vậy ?
    - Bởi vì con đã không bỏ rơi quá khứ .
    - Tại sao con phải bỏ rơi quá khứ , nó thật không xấu .
    - Người ta không bỏ rơi quá khứ bởi vì nó xấu, mà là vì
    nó đã chết rồi .
    hãy cùng nhau chung sức xây dựng Diễn đàn Thiếu Nhi Công Giáo

+ Trả Lời Ðề Tài
Trang 2/3 đầuđầu 123 cuốicuối

Quuyền Hạn Của Bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài
  •  

Diễn Đàn Thiếu Nhi Công Giáo Việt Nam - Email: ddtncg@gmail.com