Love Telling thichduthu nhắn với Thiếu Nhi Công Giáo: Mến chúc các em có một năm mới tràn đầy ơn Chúa, ngoan ngoãn, học giỏi và hiếu thảo với ông bà, ba mẹ.bethichconlua nhắn với Thiếu Nhi TCVN: bé chúc các bé trong gia đình TCVN nhà mình một năm mới tràn đầy niềm vui và tràn đầy hồng ân của Chúa..bethichconlua nhắn với Thiếu nhi TCVN: Chúc các em thiếu nhi một mùa hè ấm áp yêu thương bên gia đình, người thân và cộng đoàn nhé......Xin Chúa ban nhiều ơn lành cho tất cả... Amen.phale nhắn với con ong nhỏ: nhớ con ong nhỏ nhiều lắm ! cầu mong nơi ấy được bình yên.bethichconlua nhắn với DDTNCGVN: bé xin kính mời 12 giờ trưa Việt Nam, cả nhà cùng vào tham dự giờ kinh mỗi ngày trên DDTNCG này nhé ...Xin Chúa thương hiện diện và chúc lành. Amenbethichconlua nhắn với Các bé TCVN: Chúc các bé nhà mình luôn tràn đầy ơn ChúaNhật Minh nhắn với DDTNCG: Chúc mừng Giáng Sinhphale nhắn với F.X Nhatdong: Chúc mừng bổn mạng F.X Nhatdong! Chúc người tông đồ nhỏ mãi là tông đồ nhiệt thành! Ước mong em mãi yêu DĐTCVN và cùng chung tay xây dựng nhà nhỏ.DonRac nhắn với Diễn đàn TNCG: Đã khắc phục xung đột Mod và lỗi khung soan thảo dạng Trù Phú - ACE có thể đăng bài như bên Diễn đàn TCVNphale nhắn với tất cả mọi người: chúc toàn thể Thành Viên và Khách viếng thăm một Mùa Giáng Sinh An Lành – Thánh Đức – Tràn đầy Hồng Ân

kết quả từ 1 tới 38 trên 38

Ðề tài: Khi Bố còn thơ

Threaded View

  1. #22
    gấu trúc's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2009
    Giới tính: Nữ
    Bài gởi: 74
    Cảm ơn
    80
    Được cảm ơn 324 lần trong 69 bài viết

    Default

    17 - Các bạn gái trêu chọc Bố

    Khi Bố còn bé và những ngày đầu đến trường thì sự việc thường diễn ra như sau: Chuông sẽ reo, giờ ra chơi sẽ hết và mọi hành lang sẽ trống rỗng. Lũ trẻ sẽ ngồi vào chỗ nhưng Bố thì vẫn đứng ngoài cửa lớp, khóc thảm thiết trong khi cả lớp cười ồ lên, có đứa cười khúc khích. Cô giáo vào lớp, cô đã biết cái gì đã xảy ra.

    - Có chuyện gì thế? – Cô sẽ mỉm cười hỏi- Các bạn gái đang trêu ghẹo em phải không? – và Bố sẽ gật đầu.
    Tại sao bọn con gái xử tệ với Bố? Và chúng đã làm gì Bố thế?

    Mọi sự rất đơn giản. Khi mọi người vào lớp sau giờ chơi, ba hoặc bốn cô gái sẽ ùa nhau ngồi vào bàn của Bố. Chúng vừa nhìn Bố vừa cười nắc nẻ. Bố là một đứa con trai cả thẹn và ít nói. Cô gái mà Bố từng quen trước đó là Masa. Lẽ đương nhiên là Bố luôn luôn tìm cách tránh xa lũ con gái. Cánh con gái nhận ra ngay điều này và trêu ghẹo Bố. Câu chuyện bắt đầu như thế đấy.

    Nếu bạn phải ngồi cạnh một cô gái thì đó chẳng phải là điều quá xấu. Nhưng khi bốn đứa đang ngồi tại bàn của bạn và cười ầm lên khi thấy bạn, thì đó lại là một chuyện khác. Nếu cả lớp cũng đang hưởng ứng trận cười của chúng, thì có nghĩa là hết thuốc chữa rồi. Và bởi thế Bố sẽ chạy ra ngoài và đứng sau cửa lớp, khóc những giọt nước mắt đau thương. Thật tình mà nói, trông Bố ngố lắm. Những cậu trai khác thường nói:

    - Tại sao cậu để tâm đến chúng? Đuổi chúng khỏi bàn của cậu! Đẩy nó ra! Và làm cho thật mạnh vào, cho nó một bài học.

    Và chúng sẽ đẩy cô gái cười to nhất và trêu ghẹo nhiều nhất. Ấy là một cô gái rất nhí nhảnh và khả ái. Tên cô ta là Tamara. Hay là Galya? Có lẽ là Vêra hay Luxy gì đó. Không, đó là Valya. Và có lẽ cô ta biết rằng Bố mến cô ta nhất trong số bạn gái cùng lớp. Bọn con gái luôn luôn nhạy bén về những chuyện như thế. Có lẽ vì vậy mà cô ta cười lớn nhất. Nhưng điều đó làm cho Bố khóc.

    Sau cùng, cô giáo đã chán ngấy cái màn bi hài kịch ấy lắm rồi. Một lần, cô vào lớp- theo sau là Bố, đang thút thít khóc- và nói:

    - Có mười sáu nữ sinh và mười tám nam sinh trong lớp ta. Mười sáu cô gái trêu ghẹo một cậu trai, và chỉ cậu ấy. Câu hỏi đặt ra là: Tại sao lũ con gái không trêu ghẹo mười bảy đứa con trai khác? Ai có thể cho cô câu trả lời?

    Mọi người cười. Rồi cô giáo nói:

    - Tại sao các em chỉ trêu ghẹo một cậu trai thôi? Cô hỏi thật đấy, và cô muốn có một câu trả lời.

    Cả lớp im lặng. Một vài cô gái cười khúc khích. Một cậu trai đưa tay lên và nói:

    - Bởi vì bạn ấy hay khóc ạ!

    - Đúng rồi! – Cô giáo nói- Hãy nhớ lấy. Chúng ta nhất trí rằng cười thì tốt hơn khóc. Em hiểu không? – Cô giáo hỏi Bố.

    - Vâng ạ! Bố thút thít trả lời.

    - Vậy em hãy nhớ điều ấy, cô giáo nói. Nếu em không nhớ thì các cô gái sẽ trêu ghẹo em suốt đời đấy! Bố không muốn điều khủng khiếp ấy xảy đến cho mình. Lần sau đó, khi lũ con gái ngồi vào bàn của Bố và cười nhạo Bố, Bố không khóc. Bố chỉ việc đi xuống dãy phía dưới và ngồi vào bàn cô gái mà Bố mến nhất. Rồi mọi người bắt đầu chế giễu cô ta. Cô ta không khóc, nhưng cô ngưng cười. Sau lần đó cánh con gái không còn trêu ghẹo Bố nữa. Thậm chí chúng trở thành bạn của Bố. Sau đó, Bố chỉ bị lũ con trai xử tệ mà thôi. Nhưng con trai là con trai và chúng không đối xử phân biệt: chúng xử tệ với cả mọi người

    "Con muốn ngắm nhìn thế giới bằng đôi mắt đầy ắp yêu thương!"

  2. Có 5 người cám ơn gấu trúc vì bài viết này:


Quuyền Hạn Của Bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài
  •  

Diễn Đàn Thiếu Nhi Công Giáo Việt Nam - Email: ddtncg@gmail.com