Love Telling thichduthu nhắn với Thiếu Nhi Công Giáo: Mến chúc các em có một năm mới tràn đầy ơn Chúa, ngoan ngoãn, học giỏi và hiếu thảo với ông bà, ba mẹ.bethichconlua nhắn với Thiếu Nhi TCVN: bé chúc các bé trong gia đình TCVN nhà mình một năm mới tràn đầy niềm vui và tràn đầy hồng ân của Chúa..bethichconlua nhắn với Thiếu nhi TCVN: Chúc các em thiếu nhi một mùa hè ấm áp yêu thương bên gia đình, người thân và cộng đoàn nhé......Xin Chúa ban nhiều ơn lành cho tất cả... Amen.phale nhắn với con ong nhỏ: nhớ con ong nhỏ nhiều lắm ! cầu mong nơi ấy được bình yên.bethichconlua nhắn với DDTNCGVN: bé xin kính mời 12 giờ trưa Việt Nam, cả nhà cùng vào tham dự giờ kinh mỗi ngày trên DDTNCG này nhé ...Xin Chúa thương hiện diện và chúc lành. Amenbethichconlua nhắn với Các bé TCVN: Chúc các bé nhà mình luôn tràn đầy ơn ChúaNhật Minh nhắn với DDTNCG: Chúc mừng Giáng Sinhphale nhắn với F.X Nhatdong: Chúc mừng bổn mạng F.X Nhatdong! Chúc người tông đồ nhỏ mãi là tông đồ nhiệt thành! Ước mong em mãi yêu DĐTCVN và cùng chung tay xây dựng nhà nhỏ.DonRac nhắn với Diễn đàn TNCG: Đã khắc phục xung đột Mod và lỗi khung soan thảo dạng Trù Phú - ACE có thể đăng bài như bên Diễn đàn TCVNphale nhắn với tất cả mọi người: chúc toàn thể Thành Viên và Khách viếng thăm một Mùa Giáng Sinh An Lành – Thánh Đức – Tràn đầy Hồng Ân

kết quả từ 1 tới 38 trên 38

Ðề tài: Khi Bố còn thơ

Threaded View

  1. #24
    gấu trúc's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2009
    Giới tính: Nữ
    Bài gởi: 74
    Cảm ơn
    80
    Được cảm ơn 324 lần trong 69 bài viết

    Default

    19 - Bố học vẽ

    Khi còn bé, Bố thích vẽ. Và khi người ta cho Bố một hộp bút chì màu, Bố ngồi vẽ suốt ngày. Bố vẽ những ngôi nhà bé nhỏ. Mỗi ngôi nhà bé nhỏ có một ống khói. Mỗi ống khói có khói bay ra. Có một cây gần mỗi nhà. Trên mỗi cây có một con chim. Mọi ngôi nhà đều đỏ. Mọi mái nhà đều vàng. Mọi ống khói đều đen. Và khói bay ra từ ống khói thì có màu xanh nhạt và hồng. Cây có màu xanh da trời, chim có màu xanh lá cây. Một mặt trời vàng óng chiếu sáng trên bầu trời màu cải hương. Một vầng trăng bạc lơ lửng trôi bên cạnh mặt trời và được vây quanh bởi những ngôi sao vàng và bạc. Đó là một bức tranh rất đẹp. Nhưng người nào nhìn bức tranh cũng nói:

    - Cậu đã từng thấy cây màu thiên thanh và chim màu xanh lá cây ở đâu thế?

    Và Bố sẽ nói:

    - Trên bức tranh này.

    Khi Bố chưa đi học Bố nghĩ rằng Bố vẽ rất đẹp. Nhưng mọi người ở trường thì nghĩ khác. Bố vẽ quá tệ đến nỗi thầy giáo dạy vẽ không bao giờ nói với Bố một lời. Ông thường nói với những đứa trẻ khác: “Tốt!” hoặc “Không tốt”, hoặc “Vẽ thẳng nét này” nhưng ông không bao giờ nói với Bố: “Không tốt”. Khi ông đi ngang qua bàn Bố và nhìn vào bức vẽ của Bố thì mặt ông trở nên nhăn nhúm lại, dường như ông đã ăn phải một quả chanh lớn.

    Một vài đứa bạn gái thương hại Bố. Khi thầy quay lưng, chúng thường vẽ nhanh một cái gì đó trong vở tập vẽ của Bố, chúng cố vẽ thật xấu. Nhưng không ai có thể vẽ xấu hơn Bố cả. Thầy giáo thường nhận ra sự khác biệt ngay. Rồi ông nói với Bố:

    - Ai vẽ đây?

    - Không phải em, ạ!

    - Thầy đã biết rồi. – Thầy giáo sẽ nói. – Nhưng thầy muốn biết ai đã giúp em, không bao giờ nên học vẽ bằng lối này. Em phải tự vẽ lấy.

    - Bây giờ em sẽ tự vẽ ạ. – Bố sẽ nói và rồi Bố sẽ vẽ một cái gì đó và thầy giáo lại co rúm cả người lại.

    - Bây giờ thầy có thể thấy đó là nét vẽ của em!

    Vào buổi họp cha mẹ học sinh kế đó thầy giáo nói một lời phát biểu ngắn. Đây là điều ông nói:

    - Thưa quí vị cha mẹ học sinh, năm học sinh trong lớp này đạt điểm xuất sắc về môn vẽ. – Và ông đọc lớn tên của chúng.

    - Hầu hết học sinh đạt điểm khá. Có dăm bảy em vẽ quá tệ!

    Và ông đọc tên ba học sinh nữa. Rồi thầy dạy vẽ nói:

    - Nhưng có một em, - lúc này ông ta nhăn mặt và nói tên Bố - không phải là em vẽ quá tệ, mà tôi nghĩ là em có vấn đề. Có một cái gì đó ngăn cản không cho em học vẽ.

    Bà và ông rất bực mình. Nhưng đó là sự thực.

    Về sau, Bố học xong phổ thông. Rồi Bố hoàn tất chương trình tại một trường kỹ thuật, rồi Bố tốt nghiệp đại học. Trong suốt khoảng thời gian này Bố chỉ tập vẽ một con mèo. Nhưng bất cứ đứa bé nào cũng biết vẽ mèo. Bố rất ganh tỵ với chúng, bởi vì những con mèo của chúng thì đẹp hơn mèo của Bố nhiều. Có lần Bố thực sự thấy một họa sĩ cũng vẽ xấu như Bố, nhưng ông ta nói: “Đây là cách tôi thấy khuôn mặt này, cái cây này, con ngựa này và tôi đã vẽ chúng theo cách đó.”

    Thật đáng tiếc là xưa kia Bố chưa từng nghĩ đến việc nói điều này với ông thầy dạy vẽ của mình.

    "Con muốn ngắm nhìn thế giới bằng đôi mắt đầy ắp yêu thương!"

  2. Có 5 người cám ơn gấu trúc vì bài viết này:


Quuyền Hạn Của Bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài
  •  

Diễn Đàn Thiếu Nhi Công Giáo Việt Nam - Email: ddtncg@gmail.com