|
CHẾT ĐI, LỀ LUẬT
CỦA SỰ SỐNG
CHO CẢ HAI ĐỜI SỐNG,
HÔN NHÂN & TU TRÌ
:
“Nếu hạt lúa mì rơi xuống đất mà không thối đi, thì nó chỉ trơ trọi một mình, nhưng nếu nó thối đi, thì nó sẽ sinh nhiều bông hạt” (Ga 12,24)
Tự nhiên, làm người, ai cũng sợ chết cả! Nhưng nghiệt ngã thay, đời sống dâng hiến là một đời sống phải chấp nhận cái chết. Chính vì thế, cũng theo tự nhiên, con người sợ hiến dâng! Hiến dâng là chết đi trong lòng không phải là một ít, mà là toàn thân! Vì sự sợ hãi này mà có nhiều người đã không dám bước vào đời sống hiến dâng trong bậc hôn nhân; và cũng vì khó chấp nhận phải chết đi cho nhau trong ơn gọi hôn nhân mà nhiều cặp vợ chồng đã sống ly hôn và ngay cả ly dị.
Nói đến đời sống hiến dâng trong bậc tu trì, phải nói thẳng thắn rằng. Còn khó hơn nữa. Nếu không khó hơn thì người ta đã thi nhau đi tu hết rồi! Thực vậy, một cô, cậu tuổi xuân đang phơi phới, bao nhiêu người nghấp nghé, bao nhiêu mộng ước đến trong đời, có đầy đủ khả năng để biết yêu thương có đầy đủ những triển vọng trong việc xây dựng một tương lai tươi sáng, ngay cả có những khả năng tính dục như bao nhiêu bạn trẻ khác để có thể tìm thấy hạnh phúc trong hôn nhân …, nhưng cô, cậu đó đã sẵn sàng hy sinh cho một tình yêu lớn hơn! Người ta phải thực sự cảm động khi thấy những bạn trẻ trong tấm y phục đơn sơ giản dị, phủ phục (nằm xuống đất) trong ngày thụ phong linh mục, hoặc trong ngày khấn dòng, ý thức thân phận hèn yếu trong khiêm nhường, để muốn thưa với Chúa rằng: “Con xin trọn thuộc về Chúa, xin sử dụng con theo thánh ý Ngài”, và đồng thời, muốn nói cho mọi người rằng: “Tôi muốn chấp nhận cái chết, như cái chết của Đức Giêsu”.
Thế nào là cái chết của Đức Giêsu ??????
Đó là một cái chết mang lại nhiều hoa trái. Đức Giêsu nói: “Nếu hạt lúa mì rơi xuống đất không thối đi, thì nó chỉ trơ trọi một mình thôi! Nhưng nếu nó chết đi thì nó sẽ sinh nhiều bông hạt”.
Bằng những lời này, Chúa Giêsu tuyên bố một vấn đề xem ra có vẻ “ngược đời” : SỰ CHẾT LÀ NGUỒN CỦA SỰ SỐNG. Đó là luật của sự hiến dâng: Người ta có thể đạt tới được một đời sống cao cả chỉ khi họ chết đi cho những người anh em kém may mắn hơn họ. Đó là một thứ luật được Chúa Giêsu minh họa từ một sự kiện tự nhiên. Hạt lúa mì, hay một hạt giống nào đó, một hạt giống mà không “chết đi” bằng việc được chôn vùi trong lòng đất, nó sẽ không bao giờ có thể lớn dậy được để trở thành một cái gì đó giá trị hơn. Chúa Giêsu như hạt giống, Ngài đã phải chết và được chôn vào lòng đất 3 ngày. Đến Chúa Nhật Phục Sinh, như hạt giống kia làm nứt nẻ đất ra để mọc lên, Ngài bước ra khỏi mồ, đi lên cõi trời để tận hưởng sự sung mãn của đời sống mới.
Trong thư gửi tín hữu Do Thái, thánh Phaolô trình bày cho chúng ta cùng một lề luật của sự như vậy. Thánh tông đồ nhấn mạnh rằng, mặc dù mang bản tính Thiên Chúa, nhưng việc chấp nhận lề luật đối với Chúa Giês không phải là chuyện dễ dàng, bởi vì Ngài còn mang lấy bản tính loài người yếu hèn như chúng ta, ngoài trừ tội lỗi. tác giả Thánh thư nhắc lại cho chúng ta rằng, Chúa Giêsu đã nhỏ lệ khi Ngài cầu nguyện để xin cho mình khỏi phải chết. Ở đây chúng ta có thể tưởng tượng phần nào tâm trạng của Chúa Giêsu ki Ngài đang thao thức trong vườn Dầu. Dẫu khó khăn, nhưng cuối cùng. Vì tuân phục thánh ý Chúa Cha với hết tình con thảo, Ngài đã ôm choàng lấy cái chết! Nhưng lúc đó trớ trêu thay, Ngài đã đựơc cứu khỏi cái chết! Nói như vậy không có nghĩa là Ngài hoàn toàn không phải chết. Không, Ngài đã thực sự chết, nhưng Ngài đã Phục Sinh nhờ vâng phục. Và qua sự Phục Sinh này, Ngài đã vượt qua hiệu quả của sự chết, khi Ngài tiến về cõi vinh quang trong đời sống mới.
Chúa Giêsu đã chấp nhận cái chết trong niềm vâng phục Cha Ngài vì phần rỗi chúng ta, để cất đi sự tồn tại của sự chết đời đời. Nhờ sự Phục Sinh, Ngài đã trở nên nguồn ơn Cứu Độ đời đời cho tất cả những ai đón nhận Ngài. Chúa Giêsu nói trong bào Phúc Âm: “Và Ta, khi nào Ta được đưa lên khỏi đất, ta sẽ kéo mọi người lên với Ta.” Từ ngữ “được đưa lên” vừa có nghĩa là Ngài được đưa lên thập giá để chịu chết, vừa có nghĩa là Chúa Giêsu muốn đưa hết tất cả chúng ta lên với Ngài, ngõ hầu chúng ta cùng được thông phần phục sinh với Người
Ngày hôm nay Chúa Giêsu vẫn còn tiếp tục hiện diện với chúng ta. Ngài như cây cổ thụ sừng sững đứng, có ngọn trạm tới trời cao. Cây cổ thụ ấy thoạt tiên chỉ là một hạt giống nhỏ bé, nhưng đã được chôn vào lòng đất… Dù muốn dù không, chúng ta vẫn phải đối diện với cái chết; đó là điều không thể tránh được, nhưng chúng ta có thể vượt qua nó trong sự kết hiệp với Đức Kitô, Đấng là con đường độc nhất vô nhị dẫn chúng ta đến nguồn ơn cứ độ.
Đức Kitô là câu hỏi ngàn đời cho chúng ta về sự sống, nhưng đồng thời, Ngài cũng là câu trả lời viên mãn ngàn đời cho chúng ta về sự chết. Phần chúng ta, chúng ta có phải là hạt giống đầy hứa hẹn cho chính mình và cho thế giới không???? (^_^)
Xin ACE góp ý kiến ở câu hỏi cuối cùng này nha!^_^
Àh mà nhớ cho mình ý kiến để có thể tiếp tục đề tài này nhé!
Thực hiện: Tom |
|