|
101. “Tôi nhất quyết không làm chuyện dại dột như vậy bao giờ!”
Xưa, ông Tôma, khi bị vua Henri VIII lên án xử tử vì đạo, thì bà Lu-y, vợ của ông, đến khuyên ông bỏ Đạo mà vâng lệnh vua, nhưng ông Tôma đã hỏi lại bà:
- “Hỡi Lu-y, bà cũng rõ tôi đã già, liệu tôi còn sống được mấy năm nữa?”
Bà vợ không hiểu được ẩn ý của câu hỏi, đã trả lời:
- “Ít ra cũng được vài chục năm nữa.”
Ông Tôma liền nói rằng:
- “Bà vụng về lắm, bà ơi! Buôn bán như bà thì lỗ chết! Bà tính gì mà lạ vậy? Bà ưng tôi sống thêm vài chục năm nữa để rồi tôi mất luôn phần phúc đời đời trên thiên đàng và phải chịu muôn khổ hình trong hoả ngục sao? Tôi nhất quyết không làm chuyện dại dột như vậy bao giờ!” (Việc Rỗi Linh Hồn)
102. Phó thác theo thánh ý Chúa thì không còn xao xuyến nữa.
Có người kia bán tín bán nghi luôn.
Một hôm, buồn quá, ông vào thánh đường, quỳ trước bàn thờ cầu nguyện.
Tình cờ, trí ông bật tư tưởng: “Ừ! Giá ra mình cũng biết rằng mình phải kiên nhẫn!”
Bỗng dưng, tự đáy lòng, ông nghe tiếng Chúa:
- “Như ngươi biết thì ngươi đã làm gì? Hãy làm ngay bây giờ cái ngươi định làm lúc ấy. Có thế, ngươi sẽ được bình an.”
Được yên ủi và vững dạ, người ấy tự phú thác theo thần ý Chúa và không phải xao xuyến nữa.
Người ấy không còn thiết tò mò tìm biết số phận tương lai, nhưng chỉ chuyên lo tìm biết ý Chúa, biết cái gì đẹp ý Chúa, cái gì hoàn hảo nhất và thực hành chu đáo những cái gì là tốt, là thiện. (Gương Chúa Giêsu)
103. Cứu đời hiện nay bằng cách gì?
Trong khi thánh Phanxicô Khó Khăn im lặng đi qua các phố, giảng mầu nhiệm Thánh Giá bằng gương sáng, thì vị tông đồ thiếu hy sinh, mặc dầu có mượn những bài diễn văn hùng hồn về Núi Sọ của Bossuet, cũng bằng vô bổ.
Thế gian đã được củng cố bằng tinh thần lạc thú, đến nỗi muốn triệt hạ thành trì của nó, những lý lẽ thông thường, cả đến những hiện tượng hùng vĩ, cũng không lay chuyển nổi: phải có đau khổ tái diễn bằng xả kỷ hy sinh của môn đệ Chúa mới làm được việc đó. (x. Hồn Tông Đồ)
104. Ở tù với Chúa Giêsu
Dưới đây là lời tuyên bố của một tù nhân, đăng trong tạp chí Notre Cité, số 239, tháng 1 năm 1973.
Tôi vừa ở tù ra.
Tôi đã ở tù tám năm. Thật không có gì là vẻ vang. Thế nhưng ở tù ra, tôi có cảm tưởng là tôi đã lớn hẳn.
Tám năm bị cầm tù đã giúp tôi khám phá ra một con người kỳ diệu, một con người đã đổi hẳn cuộc sống của tôi: đó là Chúa Giêsu Kitô.
Ta có thể gặp Ngài bất cứ nơi nào có khốn khổ, bất cứ nơi nào người ta đang đau khổ.
Chính trong tù ngục, nơi hai ngày mới được ăn một lần, mà tôi đã gặp Ngài. Ngài đã chờ tôi ở đó, trong cảnh cô đơn, đói lạnh. Vâng, chính trong hoàn cảnh nầy mà tôi đã gặp được Chúa Giêsu Kitô.
Chính lúc ta không còn gì nữa, không thể làm gì nữa, là lúc Ngài làm được mọi sự. Chỉ cần nhìn lên thập giá của Ngài để hiểu. ( Tìm hiểu đạo Chúa Kitô)
105. Trong Nhà Thờ, Chúa Giêsu ngự thật trong Phép Thánh Thể nơi Nhà Tạm.
Kết quả nhiều hay ít của việc tông đồ nhất định phải tùy ở mức độ của sự sống Thánh Thể trong một linh hồn.
Khi nào vị tông đồ làm được cho các linh hồn khao khát đến dự Bàn Tiệc Thánh, đó là dấu rõ rệt kết quả khả quan vủa việc tông đồ. Ngài chỉ có thể thâu lượm được kết quả đó nhiều ít tùy theo mức độ chính ngài đã sống thực tế bởi sự sống Chúa Giêsu Thánh Thể mà thôi.
Ngày xưa, thánh Tôma đã vùi đầu vào Nhà Tạm để khám phá ra lời giải thích những vấn đề hóc búa về Phép Thánh Thể, thì ngày nay, vị tông đồ cũng phải biết phó thác mọi sự trong tay Vị Thượng Khách của mình trong Nhà Tạm, rồi mới bắt tay vào việc theo những lời mình đã bàn hỏi với chính Nguồn sinh lực, là Chúa Giêsu Thánh Thể.
Đức Piô X khả kính của chúng ta vừa là Giáo Hoàng cổ võ việc rước lễ hằng ngày, vừa là Giáo Hoàng có đời sống nội tâm rất dồi dào. Lời đầu tiên Ngài nói với các cán bộ chuyên môn hoạt động, là lời sau nầy: “Cải Tạo lại Mọi Sự Trong Chúa Kitô: Instaurare omnia in Christo.” Đó là chương trình của vị tông đồ chỉ biết sống bởi Thánh Thể.
Ngài căn cứ vào sự tiến triển của các linh hồn trong đời sống Thánh Thể để nhận xét những kết quả thực tiễn của Giáo Hội. (Hồn Tông Đồ)
|
|