|
121. Đấng quyền năng đang ngủ trong thuyền đời của chúng ta
Chúa Giêsu đang ngủ trong thuyền đời của chúng ta.
Khi thuyền đời chúng ta chòng chành nguy hiểm, sắp bị gió bão đánh chìm, chúng ta hãy cùng nhau cầu nguyện để đánh thức Chúa Giêsu dậy.
Chúa Giêsu sẽ ngăm đe gió bão và ra lệnh cho sóng biển – sóng buồn phiền, sóng đau khổ, sóng bất công, sóng thất vọng - phải im, để chúng ta, gia đình chúng ta, cộng đoàn chúng ta, giáo xứ chúng ta, giáo phận chúng ta và Giáo Hội chúng ta được bằng an.
122. Tôi thắng trận là nhờ sự can đảm của các binh sĩ công giáo
Công tước Wellington là người thắng trậnWaterloo danh tiếng: đánh bại Nã Phá Luân.
Một ngày kia, trong Hạ Viện Anh, vị tướng nầy đứng lên, phát biểu những lời mạnh mẽ như sau:
- “Kính thưa quý ngài, quý ngài đã đặt lên đầu tôi những vòng nguyệt quế vinh hiển, nhưng các ngài đừng quên rằng chính nhờ vào sự can đảm của các binh sĩ công giáo mà tôi có được những cuộc thắng trận mà vì đó, tôi được các ngài thưởng rất bội hậu.”
Lời phát biểu của một vị tướng hết sức dang tiếng và đầy công nghiệp nghiệp nầy làm cho các nghị viên Tin Lành cảm động. Và từ đó, Hạ Viện Anh không còn đưa ra những gì làm thiệt hại cho đời sống các binh sĩ công giáo nữa.
123. Sống theo nguyên tắc nhưng vẫn tỏ lòng nhân từ
Một trong những Giám mục nước Pháp, vốn có tính cương quyết trên phương diện bảo toàn các nguyên tắc, mới đây, đã đích thân thăm viếng các gia đình có tang vì chiến cuộc trong thị xã.
Tự đồng hoá với mọi người, ngài an ủi một tín đồ Thệ Phản đang khóc sướt mướt vì đứa con tử trận. Ngài nói với ông những lời cảm khích, phân ưu.
Xúc động tâm lý sâu xa vì cử chỉ bác ái khiêm nhượng đó, người Thệ Phản nầy thú nhận: “Sao một vị Giám Mục, dòng dõi sang trọng, học thức uyên thâm như thế, lại chiếu cố tới ngôi nhà hèn hạ chúng tôi, không kể chi tôn giáo bất đồng. Cử chỉ ngôn ngữ của ngài khiến tôi rất cảm động.”
Trong khi thuật lại câu truyện nầy, một kỹ nghệ gia còn nói thêm: “Đối với tôi, người Thệ Phản đó đã trở lại được một nửa rồi. Dầu sao, nhờ đức nhân từ, vị Giám Mục đã chinh phục được nhân tâm mau chóng hơn những lời tranh luận sôi nổi nhiều phần.” (x. Hồn Tông Đồ)
124. Đó là một tai hại lớn lao!
Người ta thường khen giáo dân xứ nọ họ kia là tốt, khi thấy con chiên có thói quen kính chào vị linh mục, thưa gởi câu truyện cách lễ phép, có thiện cảm, sẵn sàng giúp đỡ ngài, nhưng trên thực tế, phần đông giáo dân lại bỏ dự lễ Chúa Nhựt để đi làm việc xác, không mấy khi chịu các Phép Bí Tích, không chịu khó tìm hiểu giáo lý, đàng khác, lại thích ăn uống chơi bời, nói phạm thượng và ăn ở bê tha.
Thật là đáng tiếc! Những người như thế, không đáng gọi là giáo hữu nữa mới phải! Thế mà người ta lại ca tụng rùm beng!
Hỡi các vị tông đồ, chúng ta phàn nàn than trách vì những kết quả đó, nhưng đáng lẽ chúng ta phải tự trách vì đã không lui tới Trường Cao Đẳng Chúa Cứu Thế đã tổ chức để huấn luyện các nhà truyền giáo. Chúng ta đã không biết đến múc nước bởi chính nguồn sinh lực, là Phép Thánh Thể, để học biết Lời Hằng Sống. Vì thế, Thiên Chúa đã không muốn dùng miệng lưỡi chúng ta để nói lên những Lời Hằng Sống. Đó là một tai hại lớn lao! (Hồn Tông Đồ)
125. Nếu chúng ta sống trong ơn nghĩa của Chúa, chúng ta không có gì để sợ.
Vua Henri IV thường đi ra khỏi cung một mình, không có cận vệ.
Nhiều quan trong triều khuyên vua đừng đi như vậy. Nhà vua trả lời: “Sự sợ hải không được đi vào trong tâm hồn của một vì vua. Khi thức dậy cũng như lúc đi ngủ, trẫm phó thác cho Chúa. Trẫm ở trong tay của Chúa.”
Ý vua Henri IV muốn dạy chúng ta bài học tín thác vào Chúa là Cha: nếu chúng ta sống trong ơn nghĩa của Chúa, chúng ta không có gì để sợ.
|
|