View Full Version : CƠN SỐT @ (a móc )
Nganguyen
30-04-2009, 07:46 PM
Hai học sinh ngồi ăn ốc .
A : Cậu thích ăn loại ốc nào ?
B : Tớ thích ốc ma >
A : Í ẹ ! ai mà ăn ốc ma ghê quá !
B : Ốc ma là @ đấy ...hi ..hi... hi ...
:xe::xe::xe::xe:
Thành_love
02-05-2009, 05:43 PM
hic đọc chả hiểu gì cả hic 30 ky tự
Guilenguyen
16-05-2009, 08:31 PM
hà hà được đấy !!! :21::love::24::chemieng:coi chừng lộn qua a còng là bó chiếu !!!:matrix_2::bancung:
Guilenguyen
30-05-2009, 06:06 PM
NĂNG KHIẾU BẨM SINH :guitar:
Cô giáo hỏi một học sinh:
- Em học được ở đâu mà viết lắm lỗi chính tả thế này?
- Thưa cô, cái đó không thể học được vì đó là do năng khiếu ạ.
:love:
Guilenguyen
30-05-2009, 06:08 PM
Giáo viên môn vật lý hỏi một học sinh:
- Em có biết vận tốc âm thanh là bao nhiêu không?
- Thưa thầy không biết ạ, vì em chưa bao giờ chạy theo âm thanh cả.:4:
Cỏ Lau
30-05-2009, 06:45 PM
Giao thiệp nhiều
Ba cậu học sinh lớp mười hai là Hùng, Cường, và Dũng đang bàn "chuyện tương lai", Hùng hào hứng:
- Tớ sẽ trở thành nhà ngoại giao, tớ muốn đi đây đó, gặp gỡ nhiều người!
Cường mơ màng:
- Tớ rất thích làm ca sĩ, được giao lưu với bao nhiêu là khán giả!
Còn Dũng, thường giữ thành tích "đội sổ" trong các kỳ thi, từ tốn:
- Tớ chỉ mong tìm được một chân giữ xe. Đứng từ sáng đến tối cũng gặp vô số người!
(Sưu tầm)
Guilenguyen
30-05-2009, 08:36 PM
CHƠI KHÓ
Sau khi đãng trí dùng lộn xà bông bột gội đầu, một sinh viên vào hiệu cắt tóc, nói với thợ:
- Này anh, tóc tôi chỉ còn có ba sợi thôi. Anh cắt cẩn thận nhé!
Anh thợ hỏi:
- Vậy anh định cắt kiểu gì?
- Mái lật!
Anh thợ loay hoay một lúc, bỗng làm rụng mất một sợi.
- Ui chỉ còn hai sợi, cắt thế nào bây giờ?
- Rẽ ngôi giữa!
Thật không may, lóng ngóng thế nào anh lại làm rụng một sợi nữa. Anh thợ lo lắm, bèn hỏi:
- Bây giờ lại rụng một sợi rồi… cắt kiểu nào hả anh?
- Rẽ ngôi giữa!
- Làm sao rẽ nổi anh ơi?
- Ông chẻ sợi tóc của tôi làm 2 đi!
:monkey03: :love:
vampire
18-06-2009, 12:54 PM
wả là mọi người đều có khiếu năng nhỉ?
Guilenguyen
18-06-2009, 12:58 PM
Con trăn rồng
Mùa nước năm đó, có một đêm trời mưa bão làm đổ ổ quạ ngoài cây tràm một. Lũ cò, diệc bị gió đánh rơi lướt khướt, rã cánh té đầy đường. Ở những lùm cây rậm, loài dơi quạ đeo thành đùm bằng cái thùng thiếc sát vào các nhánh cây. Rừng tràm U Minh đêm đó nổi sóng ì ùm không thua gì sóng biển. Vợ chồng con cái tui ngủ trên túp chòi có sàn gác, bị giông đẩy đưa tựa như ngồi xuồng nan trên biển.
Độ nửa đêm, tui nghe bên dưới sàn gác có tiếng động ở gần những bụi chung quanh. Chuyện đó thì cũng chẳng có gì là lạ. Thường những đêm mưa giông như vậy, lũ thú rừng bị ướt ổ, lạnh, đâm ra quạu, cắn lộn nhau kêu ầm ầm.
Đến sáng thiệt mặt, dượng Tư nó từ đàng nhà mang một cái giỏ trên vai đi lượm cờ rót, dài dài lại nhà tui. Tui thì còn ngồi co ro trên sàn gác, chưa chịu dậy. Đang ngồi bập bập điếu thuốc, tui bỗng nghe dượng Tư nó la bài hãi bên dưới :
- Trời đất quỉ thần ơi! Cái con gì dị hộm kỳ đời, anh Ba ơi!
Tui lật đật với cây mác thông, tuột xuống thang gác, chạy tới xem. Là tay thợ rừng đã từng sành sỏi, nhìn con vật đó tui cũng phải bí lù, không thể hiểu nổi là giống vật gì. Cái mình là mình con trăn, nhưng trăn sao đầu lại có sừng? Cái đầu là đầu con rồng, nhưng tại sao rồng gì lại không chân mà nghe tiếng kêu "bét bét"?
Con vật bắt đầu bò đi. Mình nó láng ngời, sụông óng, đầu nó có sừng chà chôm, cổ nghểnh lên, miệng cứ kêu "bét bét". Tui đặt tên đại cho nó là con trăn rồng. Nhưng dượng Tư nó không chịu, dượng bảo là con trăn gấm vừa nuốt một con nai, đầu nai còn ló ra ngoài nên nhìn thấy nó lạ lùng như vậy.
Con trăn rồng ấy cứ bò tới, nghểnh cổ, quơ sừng, kêu bét bét.
Guilenguyen
18-06-2009, 01:03 PM
Tài nói láo
Có một anh giàu rất sành về khoa nói láo, những câu chuyện anh ta bịa ra thần tình, khéo léo đến nỗi nhiều người đã biết tính anh ta rồi, mà vẫn mắc lừa.
Nhờ cái tài ấy, anh ta nổi tiếng khắp vùng. Tiếng đồn đến tai quan. Một hôm, quan đòi anh ta đến nha môn, chỉ vào chồng tiền và một cây roi song to tướng để trên bàn:
- Ta nghe đồn anh nói láo tài lắm, lâu nay thiên hạ bị anh lừa nhiều rồi.
Bây giờ anh hãy bịa ra một chuyện gì lừa được ta thì ta thưởng cho ba mươi quan tiền. Trái lại, anh không lừa nổi ta, thì sẵn chiếc roi song kia, ta cho anh ba chục roi.
Anh nói láo nghe xong, gãi đầu gãi tai, bẩm:
- Lạy quan lớn, đèn trời soi xét. Quả bấy lâu nay con mắc tiếng oan, con có nói láo bao giờ đâu ạ! Nguyên con có ông tằng tổ đời xưa đi Sứ bên Tàu, đem về được một bộ sách nói toàn chuyện lạ, con xem thấy hay hay, đem kể lại, nhưng chẳng ai tin, cứ bảo rằng con nói láo...
Câu trả lời gợi tính tò mò của quan. Quan liền bảo:
- Thế à? Vậy anh có thể cho ta mượn xem được không?
- Trăm lạy quan lớn... Ngài xá cho, vì... con làm gì có sách ấy! Con nói láo đấy ạ! :4:
Guilenguyen
19-06-2009, 09:32 PM
Sau khi kiểm tra bài buổi tối cho con xong, bà Barbara hỏi cô con gái 5 tuổi tại sao hôm nay bài chính tả của con viết không ngay ngắn như mọi ngày.
Cô con gái giải thích:
- Con đang thử một loại phông chữ mới mà! :24:
Guilenguyen
19-06-2009, 09:33 PM
Nhà khảo cổ
Hai bà hàng xóm nói chuyện với nhau:
- Này, bà Marie sướng thật, có chồng là nhà khảo cổ.
- Ý bà định nói là ông ta tặng vợ thứ đồ cổ có giá trị gì chăng?
- Không, tôi chỉ muốn nói là vào mùa hè, bà ấy có thể nghỉ mát không mất tiền trong những nhà mồ cổ mà ông ấy khai quật được thôi. :read: :read:
Guilenguyen
19-06-2009, 09:36 PM
Một người hỏi bạn:
- Cậu có biết người thế nào thì bị coi là một kẻ ngốc không?
- Biết. Đó là kẻ khi diễn đạt điều gì đó thì không ai hiểu được. Cậu rõ chưa?
- Chưa!
Guilenguyen
19-06-2009, 09:36 PM
Hai ông già nói chuyện với nhau:
- Theo anh, lương hưu có ý nghĩa gì?
- Đó là một sự bù đắp ít ỏi cho tuổi trẻ đã mất. :43:
Powered by vBulletin® Version 4.1.7 Copyright © 2025 vBulletin Solutions, Inc. All rights reserved.