PDA

View Full Version : Lời Kinh Thương



DonRac
04-06-2009, 06:09 PM
Lời Kinh Thương

Mỗi lần con đọc kinh Kính mừng, mỗi lần con lại thấy vô vị, con không hiểu vì sao Giao Hội lại dạy cho con người lời kinh ấy. Lòng con không an, mỗi khi đọc lời kinh nầy. Con chẳng biết đọc mãi lời kinh buồn tẻ ấy để làm chi, con cũng ít thấy người đọc kinh nầy khi họ không có điều chi xin Mẹ. Con thắc mắc mãi mà không tìm được đường lý giải, xin mẹ sáng soi khỏi lớp bụi mờ của tâm con.

Con nhìn nhà bên có bà cụ già, thường dâng lời kinh từ buổi ban mai, không rộn ràng, không ồn ào, không hề nghi lễ. Chỉ im lặng với thần sắc tươi sáng mà hay mĩm cười. Chỉ thế thôi mặc cho đời xoay vần biến đổi, mặc cho thế giới ngã nghiêng, mặc cho lòng người điên lọan. Cụ ấy vẫn cười vui khi có người đến gần bên, rồi an vui thanh tịnh trong lời kinh thương mà mẹ đã trao truyền.

Con lại nhìn bên có nhiều người, ồn ào xao chạy lăng xăng, cả đời không ngừng nghĩ, đụng một tí nổi trận lôi đình, vất vả đêm ngày tính tóan mà lòng chẳng được vui. Chạy ngược xuôi tìm kiếm tiền bạc, cầu mong ước vọng rất nhiều thứ. Ngẫm lại nhìn xem họ vẫn buồn. Có phải vì quên lời kinh thương của Mẹ, quẩn quanh mãi trong đời đi tới rồi lại lui, hết lên mỏi chân rồi xuống, mang vác đầy người mà chẳng có chi.

Mẹ ơi thần phép lời kinh là gì? Mà hai bên người đọc kẻ không lại khác xa nhau. Mẹ ơi, con nhìn xem cuộc thế, lắng lòng theo lại lời kinh mà lòng vẫn vấn nghi. Không làm sao tìm được mẹ ghi điều gì?

Mãi ngẫm suy con nghiệm ra rồi. Mẹ là tình thương con nương tựa, trao cho con vũ khí diệt trừ tà ma ([1]), lẽ đâu ngài không biết chúng con còn thơ dại, trước quân thù tai quái mưu ma, lại đưa cho con vũ khí tồi tàn ([2]), để quân thù diệt hết đòan con. Nghiệm ra con thực chắc rằng, vũ khí ấy là đệ nhất tối tân, không còn vũ khí nào hơn được, con cứ thử dùng thì gặt hái được ngay, thành quả ban đầu vô cùng lợi hại. Lánh xa con tâm ma tà vạy. Mẹ Chúa cùng đến ở liền bên con.

Vì tâm ý con người thường hay vọng động lan man, dùng kinh cột ý ([3]), lâu ngày tâm được an định nhờ hay thực hành, đọc đi đọc lại lời kinh, ý con thanh tịnh an bình từ đây. Ở đâu bình an thực lòng, xao xuyến hoang mang, nghĩ suy tà vạy, ác gian tự chừa.

Trong tâm an tịnh thanh bình,
Ấy là Chúa ngự tự nhiên hiện thành([4]).
Từ lòng đã thành bình an,
Hạnh phúc tự có con còn lo chi?

Vì sao khi đọc lời kinh thương, là kinh Kính Mừng mà không phải dùng kinh Lạy Cha? Kinh Kính Mừng không phải lời kinh của con người đặt ra, mà lời của Thiên Chúa chào Mẹ Maria. Khi con lập lại lời kinh nầy, lập tức Mẹ hiện diện và lắng nghe lời kinh ấy. Con cứ đọc đi đọc lại thì mẹ phải hiện diện với con luôn. Mẹ ở với con lâu ngày, cần kề bên con thì chuyện gì của con mà mẹ không biết, điều gì con cần mà mẹ chẳng hay? Mẹ có nhiều thứ, kho báu vô tận, lại tình thương ngọt ngào đầy ắp, con còn thiếu thứ gì nữa mà con không bằng an sướng vui ngập tràn.

Khi Mẹ ở với con, thì Chúa Giêsu cùng ở với Mẹ, Mẹ với Ngài như hình với bóng. Mà Chúa Giêsu ở đâu thì nước Trời ở đó. Tự nhiên cất lời kinh bé mọn đơn sơ mà đã có đủ mọi thứ con cầu. Con còn muốn xin điều gì nữa không con?

Có một điều rất đặc biệt Mẹ muốn nhắn với con rằng: Thường Mẹ và Chúa Giêsu ở đâu, thì ma quỷ làm sao dám lại gần. Vì thế khi con hỏi mẹ sao bà cụ bên tươi vui và bằng an luôn mãi là do như vậy. Con còn biết những người ít đọc lời kinh thương mẹ dạy, họ xao xuyến khổ đau ngập tràn, là do tâm bị dục vọng lôi kéo chạy cuồng, quẫn quanh cả đời không đủ thiếu, nên lòng không an lấy gì có hạnh phúc.

Khi con đọc, nghĩ, suy Tin Mừng, các sự kiện trong cuộc đời của Chúa Giêsu, lần hồi con nghiệm ra, dần dần con hiểu rõ hơn Ngài mỗi ngày, và từ đây tình yêu con dành cho Ngài mỗi ngày càng thêm sâu đậm. Con biết chắc rằng Chúa cùng đi với con người, ở trong con người cùng một bọn, vì thế con sẽ tìm Chúa nơi con người, và nơi ấy con không bao giờ lầm. Khi thấy Ngài nơi ấy nên con dễ yêu thương con người hơn. Khi con đã dễ yêu thương con người, thì Nước Trời ở nơi con, con còn thiếu gì hạnh phúc nữa.

Lời kinh thương đơn sơ Mẹ dạy,
Trao ân tình, có vậy mà thôi,
Thường hành lần chuỗi Mân Côi,
Thấy đời thuận đẹp đầy ơn vẹn tòan.
Từ đây hạnh phúc miên man,
Thỏa lòng mong đợi, Mẹ con sum vầy.

Giuse Dương Phú Cường
Giáo xứ Vĩnh Hiệp
(Nguồn: Gia Đình Cựu Chủng Sinh Huế - Liên Lạc số 12)

[1] Tà ma: thật ra không có hình con ma, mà là tâm mình nghĩ suy ma quái, lọan động, điên đảo, ác gian, thù ghét… đó là tà ma. Ma ở trong tâm mình biến hiện.

[2] Vì con người đã cùng cực trong sự ác, thời gian kiên nhẫn của Thiên Chúa đã cạn dần. Trước tình cảnh cấp bách nhân lọai sẽ bị trừng phạt, Mẹ đã khẫn thiết tìm kiếm phương thế hữu hiệu để cứu lòai người.Trong sứ điệp Mễ du, sứ điệp Fatima... Đức mẹ nói đến ba điều để được cứu rỗi: siêng năng lần hạt, ăn năng sám hối, và tin vào Tin Mừng. Nếu không ăn năn sám hối thì con người không bao giờ có thể duy trì Lời kinh thương được, làm lành lánh dữ thì lời kinh thương mỗi ngày mỗi sâu đậm hơn rất nhiều. Nên có nhiều người đọc kinh mà không ăn năn sám hối, một thời gian sau tự nhiên cũng bỏ không đọc nữa. Tại sao phải tin vào Tin Mừng? Vì con đường giải thóat là ở đó, nếu không vào đó thì đọc kinh làm chi? Tin Mừng soi chiếu càng lúc càng rõ chương trình giải thóat cứu độ của Thiên Chúa, nhờ thế con người càng gắn chặt hơn vào Thiên Chúa, tất nhiên sự cứu độ sẽ hòan thành. Ba điều Mẹ dặn liên hòan giúp đỡ lẫn nhau, thiếu một điều thì sứ điệp không còn tác dụng nữa..

[3] Các bậc tu thường hay tụng niệm, dùng một lời kinh đọc đi đọc lại để ý được định. Ví dụ như họ dùng câu: “Nam mô A Di Đà Phật”, đọc đi đọc lại một câu ấy trong phái tu thiền: TỊNH ĐỘ TÔNG. Lẽ tất nhiên phải còn gìn giữ GIƠI và HẠNH nguyện (làm sự lành). Sau khi ý đã định thường tâm tự bình, thì bình an tự thành tựu đó là mật pháp lời kinh thương mà mẹ Maria đã dạy.

[4] Sự bình an là điều Chúa Giêsu thường chúc cho các Tông đồ sau khi Ngài từ cõi chết sống lại.