PDA

View Full Version : Ngày của Tim



Tim
21-07-2009, 01:28 AM
Tim ủng hộ và đăng kí một chỗ :4:

Cám ơn chú Donrac từ nay con đã có chỗ ẩn náu :10:


Đồng hồ tít tắc... tít tắc... báo hiệu đã 12h khuya, nhưng vẫn không sao chợp mắt được... Sáng ra như người đang nằm mộng... tâm trạng cực kì khó chịu...

Khó chịu vì bản thân... hay vì ai đó tác động... Mình thật sự không thích ai đó nói mình, xem mình như người ngốc... Vậy thì sao... Nếu nói thẳng thì mình sẽ làm gì? Mắng lại hay chửi lại... Người ta không nói ngay mình... mình lấy gì để nói...

Chợt đọc được bài chú Donrac post... "Đức Mến thì nhịn nhục"...

Hic hic...

Dẫu biết vẫn chưa làm được... Nhưng con cám ơn Chúa đã cho con đọc được để con biết rằng: con chưa hoàn hảo, con cần cố gắng. Chúa nói: "Ngày nào cũng có cái khổ của ngày đó". Vâng con đã hiểu. Nhưng xin Chúa cho con đủ sức để làm và vượt qua...

Hic hic!!!
Một ngày mệt mỏi...!!!

Tim
03-08-2009, 03:35 AM
(01—08—2009)

Đang bận đầu tắt, mặt tối. Tâm trạng thì buồn bực và những công việc đang chất đống chờ xử lý...

Reng... reng... reng.... "Alô! con hả con? Ba nè, sinh nhật vui vẻ nghen con...!"
Bỗng những buồn bực và công việc phút chốc biến mất trong tôi. Lòng rung lên... nghẹn ngào….!!!

Bật khóc...

"Ba chúc con gái của ba ngày càng xinh đẹp, vui vẻ và nhất là nhiều hạnh phúc và may mắn sẽ đến với con!"

Khóc...

"Em ơi nói chuyện với con nè! Alô! con hả? Mẹ cũng chúc con càng lớn càng thêm khôn ngoan, càng lớn càng xinh. Giọng mẹ run lên, như bật khóc... Con gái mẹ đã lớn rồi Lớn thật sự...!!!"

Khóc...

"Con ơi... có mệt mỏi... bế tắc, hãy nhìn lên Chúa nghen con... Tin có Chuá. Con đã trưởng thành thật sự. Nếu con muốn trèo hay leo lên những ước mơ mà con chưa đủ lòng tin, thì con cũng hãy cứ thử một lần con nhé. Nếu có ngã ba mẹ sẽ đỡ con!"

Khóc...

Ba mẹ tôi là người ít khi nói yêu tôi. Ngay từ lúc nhỏ. Khi tôi được lãnh thưởng ai cũng đều có ba có mẹ, còn tôi chỉ lủi thủi đi nhận quà một mình. Ngày tôi Rước Lễ Lần Đầu cũng chỉ có một mình mẹ đi dự... Thêm Sức thì chỉ có ba. Tôi thấy buồn khi nghĩ ba mẹ không quan tâm tôi. Thế nhưng những lần tôi tưởng và nghĩ đó thì là những lần ba mẹ đã rơi nước mắt hạnh phúc vì tôi... Và ba mẹ đã không rời mắt, mà luôn dõi theo những bước đường tôi đi...

Khóc...


Ba mẹ ơi, hạnh phúc của con là được làm con của ba mẹ...!!!


(02—08—2009)


Một ngày mệt mỏi, không muốn thức dậy. Hôm nay sinh nhật mình mà, không làm việc, nhất định đình công...

Cóc….. cóc…. cóc…...........
"Thức dậy đi, tiếp dì làm chút việc!"

Ngồi dậy như người đang trong cơn mơ. Điện thoại báo có tin nhắn. Reng... reng... reng... bạn có tin nhắn!

Happy birthday to you …...!
Happy birthday to you........!
….................................!
…..............................!

Khóc...

Xong việc mệt mỏi cả người
Mở máy vi tính lên thấy những dòng tin nhắn, những lá thư...

Khóc...


Ghé vào làng thấy topic
Những lời chúc ngọt ngào...

Khóc…............


Từ trước đến giờ... Tôi luôn nghĩ rằng những tin nhắn và những dòng chữ vô tri vô giác nó sẽ không chuyên chở nổi những tình cảm của mình. Thật như vậy nó không thể chuyên chở hết những gì trong lòng mình nghĩ. Là bởi vì lòng mình nghĩ nó hơn những gì mình đã viết ra, hơn rất nhiều...!

Cám ơn những dòng tin nhắn!
Nững email!
Những conment... không có hồn đó...
đã giúp tôi biết được những người gởi những dòng tin đó có rất nhiều tình cảm...


Khóc...
Khóc...........

Có những lúc khóc không phải vì buồn hay đau khổ, mà vì những giọt nước mắt đó được gọi là hạnh phúc.
Không phải những gì tạo ra nước mắt đều đau khổ.
Trên đời này có những giọt nước mắt.
Nước mắt của những thất bại khóc xong để ngày mai vươn tới những thành công rực rỡ
Nước mắt của bà mẹ thấy đứa con đầu lòng ra đời mạnh khỏe
Nước mắ của những hy vọng...
Và nước mắt giống tôi: Nước Mắt mà tôi biết ai cũng muốn thử một lần trong đời. Nó rất ngọt, ngọt hơn cả mật ong.

Nước mắt của hạnh phúc!!!


"Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Cho tôi thêm một ngày nữa được yêu thương!"

pho_thac123
03-08-2009, 10:53 PM
co len anh tim nha. va dung met moi nua nhe ajaja

dominico_dung
04-08-2009, 12:52 AM
Đấy, cuộc đời đôi lúc có những "bất ngờ khó hiểu"

Ta bỗng đến một nơi ta không "định đến", ta bỗng nghĩ một nơi ta không "mơ mộng", ta bỗng ở lại thỏa thuê phần ta không "được mời",...

Chợt, ta nhận ra nơi ý nghĩa muôn phần trong đời tạm; cũng tại ta bưng tai, bịt mắt mình để nhận ra Tình Yêu vốn "ghi danh" cho ta, vốn mời gọi ta giữa muôn vàn "thư tín".

Và chưa gì là muộn màng khi ta nhận ra Ân Sủng Chúa Cha Vĩnh hằng ban cho ta, Ơn Huệ trần thế đặt để cho chính ta, Ân Đức mà Thiên Chúa sắp đặt khi đưa ta vào làm kẻ thợ thiêng liêng trong Công-trình Vĩ-đại của Ngài,...

Tim
05-08-2009, 03:13 AM
co len anh tim nha. va dung met moi nua nhe ajaja

Cám ơn pho_thac123 về lời động viên Tim .Mà cho Tim đính chính chút :secret:.Tim là kon gái .Hẻm phải kon dzai đâu :18:

Tim
08-08-2009, 03:24 AM
Hôm nay, bỗng lòng cảm thấy buồn và rất buồn khi nhìn thấy nụ cười thật tươi của một người chị sắp ký vào đơn ly hôn. Khi họ cưới nhau chỉ được gần ba năm và có một bé gái mới vừa 14 tháng tuổi. Nhìn nụ cười chị ấy mà lòng tôi len lỏi những nổi buồn. Nhìn đứa bé đi chập chững hai mắt tròn xoe nhìn đâm đâm vào tôi.Tôi mĩm cười .Đứa bé thật thông minh khi hiểu ra và đã cười lại với tôi vẻ mắc cỡ .Chừng vài phút sau đó, nó đến bên tôi và để nhẹ tay nó vào tay tôi như muốn được làm quen. Tôi đặt nhẹ nụ hôn lên má nó. Nó cũng như hiểu ý và bẽn lẽn đặt má nó cạnh má tôi. Tôi như muốn bật khóc. Khóc vì sự vô tư của nó.

Nhưng đứa bé đó đã không biết rằng ba mẹ của chúng lại sắp rời xa nhau. Và họ đã chọn đi mỗi người một con đường. Con đường của riêng họ. Con đường mà không có chung một niềm hạnh phúc cho nó. Nó đã không biết rồi thời gian sắp tới nó sẽ không còn có cha và có mẹ. Cả hai người như đang thấy nó là một vật vướng chân. Họ đã chọn đi những con đường của riêng mình, mà để nó lại cho một người xa lạ chăm sóc. Tôi như không cầm lòng được khi thấy đứa bé đó sắp không còn mái ấm gia đình... Từ nay nó sẽ không còn tình yêu thương của cha mẹ nó nữa mà thay vào đó là một tình thương của những người xa lạ... của những người đã nhận những đồng tiền trả công của cha mẹ nó...

Tôi thật sự không hiểu họ đã vì nguyên nhân gì mà chia tay nhau. Nhưng cả hai người... Ai cũng nói về phần phải của bản thân... Và cái tôi của họ quá lớn... Lớn đến nổi không thể tha thứ cho đối phương dù chỉ là chuyện nhỏ... và lớn đến nổi không ai chịu là người thiệt hơn. Nên đã không còn cưú vãn. Họ đã không còn là cái tôi, là sự kiêu hãnh nữa.. mà đã trở thành ích kỷ.

Nhưng trong lòng tôi nghĩ rằng, dù là tại ai, thì trong cái tại đó, cũng có cái tại của bản thân. Tôi hy vọng mình sẽ không gặp tình trạng như thế. Nhìn họ ruồng trách nhiệm nuôi đứa bé cho nhau mà thấy xót xa. Ba đi làm sớm ẩm con đi gởi khi đứa bé vẫn còn đang trong giấc ngủ... Mẹ đi làm thì đi đến sáng về qua thăm và tắm cho bé xong lại tranh thủ đi cho rảnh nợ. Tôi chỉ có một cảm giác. Hy vọng nó sẽ có trái tim biết yêu thương và tha thứ. Để nó có thể tha thứ cho cha mẹ nó và để bản thân nó có thể vượt qua chuyện cha mẹ nó đổ vỡ, để nó vẫn hồn nhiên và vô tư như một đứa bé, vĩnh viễn có một trái tim của một đứa bé để không phải đau, không phải khóc, càng không biết hận và bị tổn thương...


Hic hic, sáng dậy định đến nhà bạn xã stress. Nào ngờ đem thêm stress. Tôi thật không hy vọng họ chia tay. Có lẽ rồi mỗi người họ sẽ tìm được niềm vui riêng và tìm được cái mà họ gọi là hạnh phúc. Nhưng đứa bé đó thì??? Hy vọng...!!!

Có lần tôi hỏi ba rằng: "Ba ơi, người chồng sống với người vợ cả đời có chán không ba? Như ba đã sống với mẹ hai mươi năm qua. Có bao giờ ba nghĩ đến sẽ bỏ rơi mẹ không ba?"

Ba nghiêm mặt nhìn tôi sau đó lại cười, bảo tôi là: "Cái con bé này hỏi như thế trước mặt mẹ, sao ba trả lời được chứ!". Cả nhà ba người bật cười, sau tiếng cười ba khẽ nói với tôi rằng: "Trong cuộc sống có rất nhiều loại tình yêu. Hôn nhân cũng thế con àh. Khi cưới nhau là tình yêu. Sau mấy mươi năm nó sẽ là tình yêu và tình nghĩa. Không tình nhưng cũng còn nghĩa! Con hiểu không?!"

Trên đời này có rất nhiều tình yêu. Nhưng nếu nó xuất phát từ trái tim thì nó đều đẹp. Chỉ có từ trái tim mới không vụ lợi..., từ trái tim mới có thể tha thứ, bao dung, hy sinh, chịu đựng...

Hic, ba ơi có lẽ con đã học được một chút rồi ba. Chỉ một chút hà. Nhưng con hy vọng là trái tim con sẽ đủ lớn để yêu. Yêu như một đứa bé...


Lại một ngày mệt mỏi...

Tim
12-08-2009, 04:02 AM
Sẽ có lúc mình chợt nhận ra không phải nụ cười nào cũng đẹp và trọn vẹn. Mà ẩn sâu từ trong nụ cười đó là nước mắt!

Sẽ có lúc mình chợt nhận ra không phải lời ngọt ngào nào xuất phát từ miệng thì nó cũng tự đáy lòng. Mà thật ra đó chỉ là chót lưỡi đầu môi!

Sẽ có lúc mình nhận ra rằng...!!!

Và hôm nay tôi cũng nhận ra một điều là, có khi lòng tốt của mình, dù nó được xuất phát từ trái tim, không vụ lợi, nhưng nếu người nhận họ không muốn thì, lòng tốt của mình sẽ bị coi là lố bịt. Buồn cười nhỉ

Và bản thân tôi đã nhận ra rằng có những thứ không thể nhìn bề ngoài hay một khía cạnh nào đó. Vì cuộc sống đầy bon chen, ganh đua... Có một người bảo tôi rằng. Tôi là một kẻ khờ khạo... (Hì) Uhm cũng đúng, tôi thật khờ khạo, khờ khạo vì tôi không thể hay chưa thể học cách mà họ gọi là khôn ngoan. Khôn ngoan bằng cách đạp lên người khác để vinh quang, khôn ngoan bằng cách chà đạp người khác, không ngoan bằng cách sĩ nhục người khác để tự đề cao mình, khôn ngoan bằng cách làm tổn thương người khác để tự bảo vệ mình. Và họ biện hộ cho sự khôn ngoan của họ bằng những câu nói là: Tại cuộc sống đã làm họ trở nên như thế. Thà mình phụ người, không để người phụ mình... vì mọi người đã dồn họ tới con đường đó... và cuối cùng là... Ai trên thế giới này cũng thế... và ai sao tôi vậy...

Còn tôi, bước vào đời với những kiến thức nông cạn, được góp nhặt từ ngôi nhà nhỏ có đầy tình yêu của ba mẹ...Và những lời ngoại dạy về đạo làm người, những lời Chúa và niềm tự hào của một Kitô hữu... Tôi đã hăng hái và vui vẻ cầm một ít vốn và mua cho mình một chìa khoá... Tôi nghĩ nó sẽ mở đường cho những gì tốt đẹp nhất mà tôi vẫn mơ...

Nhưng thực tế vẫn là thực tế.. Khi tôi bàng hoàng nhận ra rằng chìa khoá của tôi không phải là một chìa khoá vạn năng. Nó chẳng mở được những gì mà tôi vẫn mơ mộng. Cuộc đời đã nói lên với tôi rằng: Hạnh phúc phải trải qua đau khổ... Muốn có nụ cười phải trả giá bằng nước mắt.. Muốn được yêu thì phải yêu trước... (và có những vinh quang... những thành công... hay...!!! Thì cũng phải trả một cái giá... Có khi phải dùng cả thủ đoạn...!)

Cha ơi, con mệt mỏi lắm. Con không mệt khi mình bị gọi là một kẻ khờ. Mà con mệt khi nghĩ đến đã có wá nhiều người bầu cử cho sự khôn ngoan. Khôn ngoan để đạt đến mục tiêu mà bất chấp mọi thứ... Khôn ngoan để trở thành vô cảm. Cha ơi nếu được, con chỉ dám xin Cha: cho chiếc chìa khóa của con, của mọi người, có thể mở được cách cửa của sự yêu thương. Vì chỉ có tình yêu thì tất cả điều có thể. Xin Cha cho con được làm theo Thánh Ý của Cha, đừng làm theo ý con.


Lời Cha là ngọn đèn soi con bước và ánh sáng chỉ đường con đi!


Một ngày mệt mỏi...

vũng_nước
12-08-2009, 04:19 AM
Lạy Chúa, nếu thế gian chê con là kẻ khờ dại; thì con rất vui mừng vì con đang tiến gần Chúa hơn bởi vì :

"Sự Khôn Ngoan của thế gian là điều điên rồ đối với Thiên Chúa"

trích từ thư thánh Phao Lô


Lạy Cha con chưa bao giờ nghĩ đến thủ đoạn để thành công nhưng Cha lại ban cho con ba lần gấp hơn những người cùng bon chen chỗ đứng như con. Con biết rằng tin vào Cha thì mọi sự Cha sẽ lo cho con. Cha đã đưa con từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Từ cái chết đến cái sống, từ tiền đầy túi cho đến ngày mất hết nửa gánh giữa đường. Con vẫn không hiểu nổi ý định của Cha đã dậy giỗ con như vậy. Con đã không còn đam mê thế gian nữa dù là con đang sống trong thế gian. Con rất hạnh phúc khi biết rằng Cha luôn ở bên con. Con chỉ biết phó thác trong tay Cha và dâng lên cha muôn ngàn cảm tạ....

" Cha ơi.... Cha Ơi ...."

leojay
12-08-2009, 02:59 PM
chị Tim cố lên.Đừng có bao giờ nãn chí và gục ngã. Vì chúa luôn ở bên chúng ta và phù hộ cho chúng ta.Đừng để những giọt nước mắt làm lu mờ đi trái tim của mình.Nhưng hãy để những giọt nước mắt của hạnh phúc giúp ta ngày 1 trưởng thành hơn.Chúc chị may mắn và thành công.

Dauan_tinhyeu
12-08-2009, 03:34 PM
Bài viết của chị hay quá.:92: Cảm cơn chị về bài viết này. Em xin nói với chị là, qua bài viết này: Nhiều lúc ta mới hiểu được nỗi bôn ba của cuộc sống, cuộc sống dẫn đưa ta đến nơi ta chẵng muốn đi, rồi lại dắt ta về cái chỗ mà ta chẳng muốn về. Cuộc sống bắt ta phải xa những người mà ta yêu thương, rồi nhiều lúc lại gọi ta làm những việc tốt...Cuộc sống mời gọi ta nhiều việc lắm chị à...Vì thế, em chắc chắn rằng bên cạnh chị còn rất nhiều người còn còn anh Jesu, còn Mẹ Maria, còn tất cả mọi người xung quanh, tất cả chúng ta trên thế giới luôn luôn được yêu thương, có những người luôn yêu thương ta nhưng không hiện diện bên ta...v...v...:1:
Vậy mong rằng, chị luôn luôn lạc quan, tin tưởng mọi người xung quanh,... Thì chắc chắn với chị rằng cuộc sống chị sẽ do chính tay chị quản lí ngược lại đấy ...:6:
Thân ái !!!

Dauan_tinhyeu

dominico_dung
12-08-2009, 04:12 PM
Cuộc sống phàm trần vốn bao trớ trêu và nghịch cảnh, từ "trong nhà ra đến ngoài ngõ". Ấy vậy mà ai cũng phải cố trườn đi trên "số phận" cho dù biết là khốn cùng và quay quắt. Thế nên, thiên hạ nửa đùa nửa thật mà "trách" các bậc tu trì là: "Trốn tránh cuộc đời" - thiển nghĩ, thôi "khẩu phàm mạn tiếu" thế, chứ ai mấy ai có đủ Tư-cách để mà bàn tiếp "thế-sự" này.

Mấy ai đủ dũng-khí đương đầu và thách đố "Thiên-mệnh"?! Nhưng sự thể, đôi chân nhân gian cứ phải rướn lên trên lối mòn định mệnh.

Phàm đời sống, thảy ai chẳng đều mơ ước giây phút Yên Bình ở nơi chốn tràn trề sự Thật-thà và Yêu-thương vô bờ bến. Đến muôn đời nhân-loại vẫn cất công bằng Máu-Nước mắt-Mồi hôi rã rượi để tìm kiếm và biến ước-mơ thành thực tại.


"Người đi trong nước mắt, đem hạt giống gieo trên nương đồng.
Người về miệng vui ca, tay ôm bó lúa ngào ngạt hương".


Cũng không ít người chân chồn, gối mỏi,... cùng vài thất vọng về những điều "mắt thấy, tai nghe" ngoài sức tưởng tượng của chính mình. Thế chăng đạp đổ, san bằng ư? Phá bỏ quy ước "tối cao" ư? Đơn phương hủy "hợp-đồng giao-ước thiêng-liêng" giữa NGƯỜI với NGƯỜI, giữa NGƯỜI với THIÊN-TẠO ư? Khó quá hay dễ dàng quá đây?!

Cuối cùng và trên hết, vũ khí siêu-việt của mỗi người - được Ân Sủng ban cho từ lúc chào đời, lại chính là NƯỚC MẮT. Ai dễ duôi với đời-sống-mình vũ khí ấy sẽ yếu đi, và ngược lại! Phúc cho người nào mà vũ khí ấy mạnh-mẽ-hơn-bao-giờ-hết!!! Thương cảm thay người tuyến lệ đã cỗi cằn. Và dĩ nhiên vũ-khí NƯỚC MẮT chỉ dành riêng cho người Công-chính.

Cầu Nguyện!!!

pet_vanchinh
12-08-2009, 06:28 PM
thấy có người lại bảo " Anh TÍm ơi cố lên nha" mà VC thấy bật cười vì VC cũng hiểu được đôi chút tấm sự của Tím cảm động quá làm người đọc không còn để ý gì nữa mà chỉ biết an ủi Tím. hiiiiiiiiii, VC cũng có mấy câu. Tím ơi cố gắng lên nha, mọi sự đều có hậu nếu ta biết phó thác trong tay Đấng Nhân từ.

Nganguyen
12-08-2009, 09:19 PM
Tim ủng hộ và đăng kí một chỗ :4:.Cám ơn chú Donrac từ nay con đã có chỗ ẩn náo :10:

Đồng hồ tít tắt ...tít tắt ....báo hiệu đã 12h khuya ,nhưng vẫn không sao chợp mắt được ....Sáng ra như người đang nằm mộng ....tâm trạng cực kì khó chịu.....Khó chịu vì bản thân .....hay vì ai đó tác động .....Mình thật sự không thích ai đó nói mình ......xem mình như người ngốc......Vậy thì sao .....Nếu nói thẳng thì mình sẽ làm gì?Mắng lại hay chửi lại.....Người ta không nói ngay mình .....mình lấy gì để nói .....Chợt đọc được bài chú Donrac post ...Đức Mến thì nhịn nhục ...Hic hic ...Dẫu biết vẫn chưa làm được ....Nhưng con cám ơn Chúa đã cho con đọc được ...để con biết rằng ...Con chưa hoàn hảo ...con cần cố gắng ...Chúa nói .Ngày nào cũng có cái khổ của ngày đó .Vâng con đã hiểu. Nhưng xin Chúa cho con đủ sức để làm và vượt qua ....Hic hic .Một ngày mệt mỏi ............................
Tim ơi tâm trạng của mình mấy hôm nay không khác chi của Tim , nhưng không biết sao và mình vẫn cố gắng mà vượt qua những tâm trạng đó , nhưng không sao vượt qua cái tư tương nó len lỏi trong đầu mình vậy đó , làm cho con người mình mệt mỏi không sao ngủ được , vì thế không phải có một mình tâm trạng đó đâu chứ , cũng có người như mình , vì thế chúng mình cố gắng vượt qua nó để cuộc sống của chúng ta vui, và bình an trong tình yêu của Chúa nhe bạn an .lạy Chúa ! Chúa đã biết tâm trạng của chúng con xin giúp chúng vượt qua Chúa ơi .

Tim
17-08-2009, 03:03 AM
Chút tem trạng

Ghét anh Dũng bất cần ,chia sẽ thì lúc nèo cũng làm người ta khóc .Và ghét cái kiểu cười khì khì ,khè khè của anh Dũng và còn những bài post chết người nữa (í dza ghét)


Ghét anh vũng_nước lúc nèo cũng tình đơn côi .Chia sẽ những câu kinh Thánh quá sâu sắc .Vá ghét hơn là anh Nước hay phá tiệm của Tim(hay dza ghét)


Ghét anh Damsan nửa đùa nửa thật ,muốn hiểu sao thì hiểu ...và cái icon ….(ui giùi ui ghét)


Ghét hai nhóc nhà họ Hứa .Cứ gặp là hỏi chị là ai em quên mất rồi .Và cái bệnh hay Buzz (ui ghét)


Ghét anh Tình luôn quan tâm và hay chia sẽ (ghét)


Ghét nhóc Triết hay hỏi chị Tim cất cớ ,lại (dạ) mỗi khi trả lời với chị Tim thiệt ngọt (ây dza ghét)


Ghét Minh lé í í nhầm Minhlee luôn nói ba câu ở chatbox :chào........;bye …....;chúc ngủ ngon.....và thỉnh thoảng lại hihihihihi (thiệt là ghét)


Ghét Huệ luôn kêu Tim để cho mượn dây (ghét)


Ghét Nguyên Xuân hoạt động sôi nổi ở mục Ai biết giúp tí ,và có nhiều câu chia sẽ hay(ghét


Ghét nhóc buồn ,nhóc buồn nhưng luôn cười .Gặp nhóc là cười .Ghét cách lém của nhóc ..


Ghét leojay mới vào làng đã làm chị Tim đính chính mệt xỉu (thở)


Ghét anh Thùy hay chọc ,bệnh trên mây ,cứ lúc thì chị Tim ,lúc thì bé Tim …..(choáng)


Ghét ….........
…...................


Ui gìui ui ghét thế mấy cái tính .Nhưng Cha ơi chắc là khi Cha tạo nên những người bạn này của con .Cha đã tốn rất nhiều công sức đúng không ạh .Nên con học hoài mà hẻm được hic hic .Bởi vì những người này ko ai có thể thay thế họ được ,không ai có thể đi copy giống như thế được ….Và vì thế …..họ rất đặt biệt …..đặt biệt trong cách nghĩ của con ….và đặt biệt khi con lại biết họ ở trên thế giới mà mọi nguời gọi là thế giới ảo .Nhưng ko ảo chút nào cả ….Thế giới ảo nhưng con người không ảo .


Vì thế


Tim lại thích cách cười đùa của anh Dũng và sự chia sẽ tùy hứng (hehehe).Bài post thì cực hay ,nhiều suy ngẫm (mặc dù có khi Tim phải đọc đến mấy lần mới hiểu ý nói gì )hic hic ...chắc đầu Tim tàu hủ nhiều hơn óc huhuhuhu:92:


Thích sự im lặng của anh Nước ,kinh Thánh thì chia sẽ đúng lúc lại sâu sắc (dù có những câu Tim đọc mãi hẻm hiểu)cái nì chắc đầu Tim toàn tàu hủ nà huhuhuhuhuhu:92:


Thích cái kiểu đùa của anh Damsan ,không áp lực .Nhưng chít người của anh Ds :71:



Thích hai nhóc nhà họ Hứa cứ như quên ,nhưng lại nhớ zai bà cố .Ring ring làm hết hồn cái kiểu Buzz .Nhưng thích vì có khi chị Tim đang trên mây mà (hehehehe):4:


Thích anh Tình quan tâm ,chia sẽ về tình yêu rất là sâu sắc ,mặc dù có khi hiểu ,khi không (hihi):106:


Thích nhóc Triết lễ phép luôn (dạ).Lâu lâu thì có vài câu làm chị tim choáng (hihihi):18:


Thích kiểu chào của Minh ở chatbox không bỏ xót ai .Nhưng lại mất tiêu sau câu chào hic :2:


Thích Huệ hòa đồng và kiểu hỏi Tim cho Tim mượn dây (khoái):4:


Thích Nguyên Xuân hay hỏi giúp tí vì có khi chị Tim cũng định hỏi thế (hehehe):3:


Thích cách lém của nhóc .Và mỗi khi gặp nhóc là lúc nhóc đi khò hic hic :36:


Thích cách leojay hỏi ,nghe …...hahahaha ….đau cả bụng :21:


Thích khi anh Thùy đùa gọi là chị Tim (hehehehe)


Thích …..


Thích và thích …...


Có những điều mà không thể nói ra bằng lời ,yêu bằng mắt ,hay chỉ yêu và thích khi biết và hiểu rõ .Mà có khi mình phải cảm nhận bằng trái tim .Không chỉ cho tình yêu kon trai kon gái .Mà cho tất cả ,tất cả tình yêu .Nếu được yêu hay thích, cảm nhận từ trái tim thì mình sẽ nhận được vui vẻ và hạnh phúc .Như người qua đường xót thương cho một người ăn mày .Như những người có mái ấm gia đình đau lòng cho người không có hay đang ly tan .Như người có việc làm buồn cho người thất nghiệp .Người mạnh khỏe nhói khi nhìn thấy trại bệnh nhân bị cách ly…..Điều là từ trái tim …...????


Thế giới ảo cũng là một nơi chia sẽ .Tim đã nhận rất nhiều từ đây .Hy vọng sẽ có nhiều người gia nhập thế giới ảo bằng chính con người thật của họ .Và chia sẽ bằng chính con tim của họ.Và họ cũng nhận được nhiều chia sẽ để khi ra thế giới ảo họ sẽ hạnh phúc nơi thế giới thật .Vì họ có những người bạn ảo ,ảo mà không ảo



Hum ni ghét nhiều ngừ wé chắc sáng mai bị wính:xe::xe::xe:chạy .....chạy..... chạy......ở lại bị dzí:10:

nhocbuon_nnn
17-08-2009, 09:32 AM
Chị Tim nói " Ghét"^^ nhocbuon...em Winh chị nà...:6::6::6: Chị hok chạy được đâu....hichic

Hi hi...Chị Tim!.:8:..
Nhocpun cười nữa nà chị!...:3:...hihihi....

Hôm nay em chờ chị Tim onl, ới ời mãi mà hok thấy chị Tim,....
=> Em cũng " Ghét" ^^ chị Tim lém lém!...Mỗi lần em " BiBi", chị Tim lại mới " Hì Lu"...
Em " Ghét" ^^chị Tim zì những bài Post, những tâm sự của chị Tim ^^!, mỗi lần đọc là em bị " :92: Bụi :92: bay :92: vào :92: mắt :92:..." hihi...hi..hi.. ( Vì bài nèo cũng cảm động hết á!...)...

Chị Tim ui! :8::8::8:...hichic...
À, cho em " Ghét" ^^! ké zới..." Ghét" ^^ p3 Hứa Trung Trung á! hihi...:71:

*_*" Thích....
Thích và thích..." *_*....:8:

Tim
18-08-2009, 04:02 AM
Giữa lòng thành phố xa hoa ,lãng mãn bước vào một mùa hè nóng đến cháy da người .Người thì tấp nập chen chút nhau trên những chuyến xe buýt ...Trên ghế đá công viên ...Nhưng sao lòng nó thấy cô đơn và lạnh giá .


Ai cũng bảo nó là một cô bé sôi nổi ,lanh ,không biết buồn.......
Nhưng có mấy ai biết được đằng sau đó ,nó lại là một người thật nhút nhác ,khép kín ,và rất sợ tổn thương....


Vì nhút nhác nên nó đã bon chen vào chốn đông người để chứng tỏ mình cũng sôi nổi ….Vì khép kín nên nó chưa bao giờ để một ai đó biết cuộc sống và nổi đau nó đang gánh .chịu Nó luôn dùng nụ cười tự dối người và dối mình .Vì nó sợ tổn thương nên nó luôn tỏ ra mình mạnh mẻ .


Sôi nổi để không thấy cô đơn …...để không cảm thấy một mình giữa thế giời này …..


Nó cười và luôn cười .Cười trên những điều tốt đẹp .Những điều tốt đẹp mà không và chưa bao giờ nó được một lần chạm đến .


Nó cười ,cười để chấp nhận những điều xấu ,những nổi đau đã và đang đến với nó...


Nó mạnh mẻ ,và nó muốn nó trở nên mạnh mẻ hơn .Khi nó tự biến nó thành con nhím .Lúc nào cũng xù những gai nhọn để tự bảo vệ mình .Và vì nó là một con nhím ,nên đã làm người khác phải xa lánh nó ….


Nó muốn được hạnh phúc bên gia đình có ba và có mẹ .Có một sự nghiệp hay một công việc ổn định và có người yêu nó thật lòng …...Nó cũng ước và mơ nhiều thứ lắm …..


Có người bảo nó là .Ước mơ mà không đi thực hiện thì làm sao nó thành sự thật .Hì (nó cười).Sao người ta biết nó không đi thực hiện .Nó đã cố gắng rất nhiều để được ở bên ba mẹ nó .Nó cũng đã nổ lực hết mình cho sự nghiệp của nó ….và càng bỏ nhiều tâm tự vào người nó quan tâm và yêu ….


Nhưng rồi đổi lấy được gì chứ .Sau những nổ lực đó ,nó lại cũng chỉ thấy nó có một mình .Cô đơn ….cô đơn lắm ở trong lòng …..ba mẹ xa quá …..sự nghiệp thì mơ hồ wá …...còn tình yêu …...???


Nó lại mệt ...mệt và rất mệt …..


Ngày mới lại bất đầu với nó .Nó lại cười ,cười để đoán nhận tương lai mới của nó …..........


Một ngày mệt mỏi......

Tim
26-08-2009, 07:19 AM
Có rất nhiều loại tình yêu trên thế giới này .Có loại cho đi ...có loại nhận lấy....có loại cho và nhận ...có ích kỹ trong tình yêu ....có tha thứ....có yêu vì quá hận....có yêu vì tiền....Tôi không biết tội thuộc loại nào ....Nhưng tôi chợt phát hiện một điều tình yêu không phải là chiếm hữu ...Nó cần không gian đủ rộng để có thể thở ....để có thể nhận biết đối phương ...Và tôi hiểu rằng có khi cho đi không phải là mất ...Và có những lúc buông tay cũng là một sự giải thoát cho ai đó hạnh phúc ....Bởi khi mình nắm họ quá chặt để rồi họ lại ngộp và chết đi vì sự níu kéo và nắm giữ của chính mình .Và có khi người ra đi lại chính là người đau đớn nhất .....và cũng có khi người ở lại cảm giác sẽ đến tột cùng là tột cùng của sự đau khổ .....Nhưng lại cũng có những sự ra đi làm cho đối phương hay cả hai được hạnh phúc ....

Nếu như cảm thấy lòng mình đang bóp nghẻn đi trái tim ai đó .Hãy cho nó không gian ...Không phải để họ đi về hướng không có mình thì mình sẽ đau khổ ...Nếu như thật sự yêu ai đó ...mà họ ra đi về hướng không mình thì hãy mĩm cười vì điều đó ....đừng níu kéo những gì không thuộc về mình .....Hãy chúc cho họ hạnh phúc ....

Tôi luôn nghĩ rằng cái gì không phải của mình sẽ không bao giờ là của mình .Cái gì là của mình thì dù có là của ai đó trước kia .Thì rồi cũng sẽ quay về với mình .Nếu ai đó đang giữ một nữa của tôi hay nửa mà bạn cảm thấy không phải của bạn mà lại đang ở bên mình bạn.Thì xin hãy gìn giữ và năng niu nó .Để một ngày nào đó nó trở về bên tôi bên một nửa của họ .Thì họ sẽ không bị quá khứ làm họ tổn thương quá lớn mà đã và sẽ vô tình làm nửa thật sự của họ tổn thương theo .

Nhớ nhé bạn nếu ai giữ nửa của tôi thì hãy năng niu và gìn giữ giùm tôi nhé .Tôi sẽ đi tìm .....

Tim


http://www.nhaccuatui.com/m/0IcuYRC60I

Tim
02-09-2009, 05:42 AM
Tít tách ....tít ....tách ......tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ ...làm tôi choàng tĩnh giấc ....Hình như lâu lắm rồi tôi không có thời gian để nhìn mưa rơi .Tôi thích biển và tôi cũng thích mưa .Lúc tôi còn bé .Cái tuổi mà người ta vẫn thường gọi là tuổi mộng mơ .Cái tuổi mà chỉ biết ăn và ngủ ....đi chơi cùng bạn bè ......mơ mộng .....Thì tôi phải ngừng ngây những ước mơ đó ...những cuộc vui đó ,để lao vào kiếm tiền phụ gia đình .Khi gặp chúng bạn ....hay mỗi khi đem café hay cơm đến cho một anh học sinh lớp lớn hơn .....và khi tôi nghe hỏi tôi là (em học lớp mấy rồi ở trường nào thế em ?).Tôi bỗng thấy ngẹn ngào .Có nhiều anh chị lớp lớn đùa nghịch với nhau là (thích bé đó hả sao hỏi lắm thế ?).Tôi chỉ cười bỏ đi (Họ chỉ biết bảo nhau là chắc con bé mắc cỡ ).Tôi thật sự rất buồn .Lúc đó tôi ước gì thế giới chỉ có mình tôi ......Khi đó tôi thật cám ơn những cơn mưa bất chợt vì nhờ nó mà tôi được khóc một trận hả hê mà không ai phát hiện .

Và buồn lắm khi những ngày tụ trường ....Những kỳ thi ...Những ngày lễ.... .Những lần sinh hoạt .....Và nhất là những ngày hè.... .Có lẽ tôi hơi lạ tại sao lại thích mùa chia tay Tôi không thích chia tay .Mà tôi lại muốn có cảm giác được bịnh rịn, nắm níu giờ chia tay .Rồi lại vui mừng vào ngày khai giảng của năm sau .

Tôi cũng có những ước mơ của tuổi thơ .Của tương lai sau khi ra trường .Những số phận đã giết lần giết mòn những ước mơ của tôi .Không phải tôi không đi thực hiện mà là tôi không đủ sức lực để thực hiện nó .Lớn lên một chút ước mơ của tôi thành nhỏ dần và đơn giản hơn .Có lẽ vì thời gian đã làm tôi thay đổi .Nhưng rồi tôi cũng đã không thực hiện được .Lại lần thứ hai trong đời tôi phải từ bỏ những ước mơ của tôi .Có lẽ tôi là một người không có lập trường .Hay vì tôi là người sống không có mục tiêu ..(hì).Tôi cũng không biết tôi là người như thế nào nưã .Tôi chỉ biết tôi đã từ bỏ những gì tôi mơ ước .Có ai đó bảo tôi rằng .Em có bao giờ chọn cuộc sống của em chưa ?Em hãy đi chọn nó .Tôi nghe mà lòng thiệt nhói .Miệng thì cười trừ .Tôi có chọn chứ .Tôi cũng cố để đi .Nhưng rồi tôi đã quay trở lại .

Cuộc sống nói thì rất dễ .Nhưng muốn chọn và đi được như mình đã chọn thì thật là khó .Và khi con đường tôi chọn lại đang bỏ sau lưng những gánh nặng .Tôi chọn cách đi của riêng tôi .Cách thực hiện của chính tôi .Nhưng có ai biết được ,tôi còn gánh nặng .Còn hai người mà tôi yêu nhất và không thể mất đang khóc lóc và đau lòng và họ sẽ không đủ sức để tự lo nếu không có tôi .Và tôi đã trở lại ,trở lại với cuộc sống ảm đạm .Cảm giác đó thật khó chịu .Như con chim vốn thuộc về bầu trời ,lại bắt đi mổ giun cùng gà .Như con cá ông ở đại dương mênh mông ,lại bắt nhốt ở một con lạch nhỏ ......

Tôi luôn hỏi mình là tại sao tôi lại phải gặp cảnh như thế ....Tại sao tôi không được như thế này thế kia ....?Có khi tôi thật mệt mỏi ...Muốn được ôm mẹ nũng nịu ....vò vĩnh ba xin tiền đi chơi ....được khóc được kể lễ với mẹ sự thay đổi của người con gái mới lớn ...và cũng muốn kể cho mẹ nghe người theo đuổi mình là người thế nào .....và mình có những cảm giác gì ....Nhưng tôi đã không được như thế ..Tôi không dám hay tôi không muốn ....Không tôi muốn chứ ,tôi dám chứ ...nhưng tôi sợ ...Tôi muốn cho ba mẹ biết là Con gái ba mẹ thiệt mạnh mẻ .Đã lớn và có thể tự lập mọi thứ ....Có thể gánh vác gia đình ...Nhưng tôi cũng chỉ là một con bé .Ngoài những lúc như bà cụ non thì tôi cùng thèm như ngày nào đùa vui .Tám chuyện làng chuyện xóm cùng mấy đứa bạn .....

Rồi thời gian cũng qua .Tôi lại có những ước mơ khác .Hình như cuộc sống đã bào mòn đi ý chí trong tôi thì phải .Nhưng sau những lần trãi qua của năm tháng .Ước mơ của tôi bỗng nhỏ dần .Bây giờ tôi chỉ ước mơ có một mái ấm gia đình .Thấy nụ cười của ba mẹ tôi .Nắm lấy đôi bàn tay chai sạm của ba và mẹ .Tựa vào lòng mẹ khóc một trận .Và tôi cũng muốn có cho mình một sự nghiệp của riêng tôi có người yêu tôi và tôi cũng yêu họ.

Thời gian thật nhanh ....Tôi bây giờ không còn nuối tiếc những ngày tháng xưa nữa .Nhưng tôi lại cám ơn nó ,cám ơn nghịch cảnh .Vì có nó mà tôi trưởng thành hơn ....khôn lớn hơn ...yêu đời và yêu người hơn .....

Và nó cũng đã làm tăng trưởng thêm niềm tin kito giáo của tôi .Tôi đã biết cầu nguyện ...biết dâng mình trong sự quan phòng của Chúa .

Và nó cũng giúp tôi nhận ra giá trị của tình thân ....Có lẽ tôi không bằng ai trên thế giới này ....không đẹp ...không giàu ....không trí thức ....nhưng tôi lại thấy rất ấm áp ....tôi có ba và có mẹ ....tôi không quá kiêu ngạo ở bản thân ....tôi biết chịu đựng ..chịu đựng nghịch cảnh ...có lẽ không giỏi ....nhưng có thể ....Có thể từ một tiểu thư có người đưa đón .....nhưng lại phải bưng từng tô mì ..từng dĩa cơm từ sáng sớm đến chiều ...Một tiểu thư chỉ ăn toàn thịt cá ....trái cây mắc tiền ...mà phải ăn cơm với chao cùng rau muốn được hái bên cạnh nhà .....Một tiểu thư mặc đồ hiệu ...thì lại phải mua vải về tự mai áo để mặc .....

Trong cuộc sống có những chuyện không tốt sẽ đến .Nhưng đừng trốn chạy nó .Mà hãy chấp nhận nó .Có khi thay đổi không phải là điều tồi tệ nhất đâu .Nó chỉ tồi tệ khi bạn không biết chấp nhận .Bạn sống ở hiện tại mà mơ về quá khứ .Đừng nhá .Hãy chấp nhận thực tế và phấn đấu nó để nó sẽ tốt hơn trong tương lai .Đừng mơ về quá khứ nó sẽ làm chính mình đau .

Ngày mới lại bắt đầu ...bắt đầu cho tương lai ....tôi phải đi làm ...đi học (học bù mà hihi)....tôi sẽ cố gắng cho ước mơ của tôi ....cố hết sức ....Tôi muốn chiến thắng ko phải chiến thắng mọi người hay mọi vật của thế giới mà tôi muốn chiến thắng chính bản thân mình ....(Ba ơi mẹ ơi đợi con nhé ....con sắp đến đích rồi ....con muốn được nhìn thấy ba mẹ cười ....nụ cười hạnh phúc và tự hào về con gái của ba mẹ ....)

Tạm biệt hôm qua .Ngủ yên nhé .....Tao phải đón chào ngày mới rồi .....hãy ngủ như tên gọi nhé ......

Tim

dominico_dung
02-09-2009, 10:31 AM
ngủ ngon Akay ơi...
ngủ ngon AKay ời...

nenhongnho
02-09-2009, 11:46 AM
Cái con bé này,
Viết chi mà buồn thế!
Đọc chuyện của nó mà cứ thấy man mác buồn,
mà cứ thấy rưng rưng,
mà cứ thấy như nó đang ngồi tâm sự trước mặt mình,
mà cứ thấy như là câu chuyện của chính mình thuở mới vào đời vậy.......

strawberrybaby
02-09-2009, 12:45 PM
Chị tim nhà 8 yêu dấu, xa cha mẹ hả chị, em cnũg sắp sửa nếm mùi lợi hại này khi xa cha mẹ, chưa xa mà đã cảm thaây rưng rưng nước mắt
Tình yêu nhiều loại, nhưng em chỉ cảm nhận duoc yêu vì tiền, còn bản thân em luôn nghỉ tình yêu cho đi sẽ không bao giờ nhận lại
Sắp đi học nữa chứ, buồn lắm. 123 tiếng chuông đồng hổ vang lên là phải dậy rôi, cảm giác mệt mỏi quá chị tim nhỉ. Chị yêu dấu, đừng buồn hen
Gia đình 8 không hứa sẽ làm cho chị 2 hết lo nghĩ, nhưng gia đình 8 sẽ cho 2 nhiều nụ cười 2 à, gia đình 8 luôn luôn bên cạnh 2
2 nhớ là còn 1 gia đình noi thật nhiều luôn ở xung quanh 2 nhá, tuy gia đình mình nói nhiều, nhưng chia sẻ hay cảm nhận những điêu về nhau thì tâm lý lắm đó

Tim
15-09-2009, 04:50 AM
Cũng không biết gì nguyên nhân gì mà có một số người đã mang mặt nạ mà sống .....

Nhưng trong đó cũng có những người đã rất đau đớn khi khoác lên mình cái mặt nạ đó .Nó ko dễ chịu chút nào cả khi có những lúc bất chợt họ muốn sống cho chính họ nhưng vì nhiều... hay vì lý do nào đó mà họ đã không thể quyết định được .Có lẽ thời gian sẽ làm cho bộ mặt đó chôn kính đi con người và gương mặt thật của họ ..Nhưng có mấy ai biết được họ cũng muốn sống thật với chính bản thân họ biết dường nào .Họ khao khát có khi chỉ là một việc làm rất nhỏ cho riêng họ.Như là nụ cười hay những giọt nước mắt .Họ cũng muốn sống thật với bản thân .Nhưng có ai từng nghĩ rằng chính cái thế giới này cái con người và vật quanh họ đã đẩy họ trở nên con người mà không phải là chính họ .Ai trong con người cũng bắt người khác luôn hoàn hảo .Hoàn hảo trước chính mình .Mình có bao giờ tự hỏi chính mình là có thể trong số những nguyên nhân biến họ thành như vậy ,có liên quan đến mình hay không ?

Có đôi khi bản thân mình nên rộng rãi với chính mình cả với những người khác nữa .Trên đời này có những hoạ sĩ không thể trở thành luật sư... .Có cô quét đường không thể trở thành diễn viên chuyên nghiệp .......và có cô kỉ nữ không thể là một người con gái nhà lành ........Và có rất nhiều điều không thể .Nhưng nó sẽ có thể .Có thể khi mình biến phấn đấu ....phấn đấu cho ước mơ .....Và cả biết yêu thương và tha thứ ,đừng nhìn những thứ và vật quanh mình mà vội đánh giá ....

Đừng nhìn bác sĩ kính nể mà khi dễ người đạp xích lô .....Đừng nhìn cô gái kỉ nữ mà khinh chê họ ....Có khi những điều tưởng chừng như vô hại .Nhưng nó đã vô tình gián tiếp hay trực tiếp làm tổn thương họ .Ai đó bảo rằng hãy đạp trên dư luận mà sống .Nhưng mấy ai đã làm được .(Thánh Phêrô cao trọng xưa kia cũng đã dùng bộ mặt nạ để mà chối Chúa) .Thế nên con người cũng thế họ sợ bị kinh khi ,bị chà đạp ....Mà đã khoác lên họ một cái mặt nạ mà chính họ cũng ghét .Có lẽ họ cũng có những giấc mơ riêng ....Nhưng giấc mơ đó là gì và làm sao thực hiện hay họ đã thực hiện thế nào mà lại đến nỗi thế kia .....Nhưng tôi biết chắc rằng một điều .Trong họ luôn mơ về một ngày mai tươi đẹp ....và họ chắc cũng đang mong rằng có ai đó tiếp nhận họ bằng chính con người của họ ........

Có bà ăn xin ngồi ngoài cửa siêu thị tôi thường đi .Bà bị sức môi và mũi .Bà đó có khi phải dầm mưa và nắng ,trời thị lạnh đến thấu vào xương muốn xé da nhưng bà vẫn cất tiếng hát như than ,như oán của bà .Có lẽ bà đang ước bà không còn ngồi ở đó và môi bà sẽ lành lặn .Có lẽ bà cũng thích cười ....Nhưng bà cố ý hay vô tình mà gương mặt bà chưa hề thấy cười .Bà đã dối đời như thế đó .......

Có những mặt nạ có thể làm cho người khác sợ ,nhưng cũng có những mặt nạ làm cho chính bản thân mình thấy sợ .Có lời nói dối làm tổn thương người khác .Cũng có những lời nói dối làm cho bản thân mình tổn thương .Có những việc thiện nhưng không phải thiện .Và có những việc tưởng chừng như ác nhưng lại không hoàn toàn thế .Thế giới này luôn và đang sống trong bộ mặt khác .

Hy vọng ngày mai sẽ tươi sáng .Sẽ xua tan đi những đau buồn trong trái tim họ trong những người đang muốn khóc mà phải cười .Đang đau mà phải nhận là hạnh phúc .......Và chiếu rọi lên những người đang đeo mặt nạ thánh thiện để trái tim họ thật sự thánh thiện ...........

Tim

tndu
15-09-2009, 09:53 AM
Chị 2 ơi! Những bào viết của chị, làm em hiểu phần nào những khó nhọc mà chị phải trải qua. Cuộc sống tuy khó khăn với chị, nhưng em tin, chị 2- cô gái có tâm hồn đep!! sẽ đi đến cái đích mà chị mong muốn. Em và nhà tám sẽ luôn yêu chị, bên chị........Cố lên chị Tim yêu quí nhé!!!!!!!!!!!!

buonviai
16-09-2009, 03:05 PM
Sẽ có lúc mình chợt nhận ra không phải nụ cười nào cũng đẹp và trọn vẹn .Mà ẩn sâu từ trong nụ cười đó là nước mắt

Sẽ có lúc mình chợt nhận ra không phải lời ngọt ngào nào xuất phát từ miệng thì nó cũng tự đáy lòng .Mà thật ra đó chỉ là chót lưỡi đầu môi

Sẽ có lúc mình nhận ra rằng .............

Và hôm nay tôi cũng nhận ra một điều là ,có khi lòng tốt của mình ,dù nó được xuất phát từ trái tim ,không vụ lợi .Nhưng nếu người nhận họ không muốn thì ,lòng tốt của mình sẽ bị coi là lố bịt .(Buồn cười nhỉ )


Và bản thân tôi đã nhận ra rằng có những thứ không thể nhìn bề ngoài hay một khía cạnh nào đó .Vì cuộc sống đầy bon chen ,ganh đua .......Có một người bảo tôi rằng .Tôi là một kẻ khờ khạo ...(Hì) Uhm cũng đúng ,tôi thật khờ khạo ,khờ khạo vì tôi không thể hay chưa thể học cách mà họ gọi là khôn ngoan .Khôn ngoan bằng cách đạp lên người khác để vinh quang ,không ngoan bằng cách chà đạp người khác ,không ngoan bằng cách sĩ nhục người khác để tự đề cao mình ,khôn ngoan bằng cách làm tổn thương người khác để tự bảo vệ mình .Và họ biện hộ cho sự khôn ngoan của họ bằng những câu nói là :Tại cuộc sống đã làm họ trở nên như thế ...Thà mình phụ người ,không để người phụ mình .....vì mọi người đã dồn họ tới con đường đó .....và cuối cùng là ...ai trên thế giới này cũng thế ....và ai sao ,tôi vậy ......

Còn tôi ,bước vào đời với những kiến thức nông cạn ,được góp nhặt từ ngôi nhà nhỏ có đầy tình yêu của ba mẹ ....Và những lời ngoại dạy về đạo làm người ....những lời Chúa và niềm tự hào của một kito hữu...Tôi đã hăng hái và vui vẻ cầm một ít vốn và mua cho mình một chìa khoá .....Tôi nghĩ nó sẽ mở đường cho những gì tốt đẹp nhất mà tôi vẫn mơ ....

Nhưng thực tế vẫn là thực tế ....Khi tôi bàng hoàng nhận ra rằng chìa khoá của tôi không phải là một chìa khoá vạn năng .Nó chẳng mở được những gì mà tôi vẫn mơ mộng .Cuộc đời đã nói lên với tôi rằng .Hạnh phúc phải trãi qua đau khổ ....Muốn có nụ cười phải trả giá bằng nước mắt.......Muốn được yêu thì phải yêu trước ......(và có những vinh quang ....những thành công ....hay ......thì phải trả một cái giá ....Có khi phải dùng cả thủ đoạn .....)

Cha ơi ,con mệt mỏi lắm .Con không mệt khi mình bị gọi là một kẻ khờ .Mà con mệt khi nghĩ đến đã có wá nhiều người bầu cử cho sự khôn ngoan .Khôn ngoan để đạt đến mục tiêu mà bất chấp mọi thứ ........Khôn ngoan để trở thành vô cảm .........Cha ơi nếu được ,con chỉ dám xin Cha .Cho chiếc chìa khóa của con,của mọi người ,có thể mở được cách cửa của sự yêu thương .Vì chỉ có tình yêu thì tất cả điều có thể .Xin cha cho con được làm theo Thánh Ý của Cha ,đừng làm theo ý con .

Lời Cha là ngọn đèn soi con bước và ánh sáng chỉ đường con đi .

Một ngày mệt mỏi ..........




Chị Tim ơi, tâm trạng của e cũng giống như bài viết này của chị vậy
khi phục vụ, có những việc mình đã cố hết sức nhưng vẫn bị cho là vô dụng
Những lúc đó e thật sự rất xót xa
nhưng ngỹ lại thì e thấy mìh còn có phuc hơn biết bao người vì con có thể phục vụ
thầm cảm tạ Chúa, xin Người cho chúng ta đc can đảm hơn để bươc đi với người chị nhỉ

jolly_oneself
17-09-2009, 10:01 AM
Ai cũng bảo nó là một cô bé sôi nổi ,lanh ,không biết buồn.......
Nhưng có mấy ai biết được đằng sau đó ,nó lại là một người thật nhút nhác ,khép kín ,và rất sợ tổn thương....


Vì nhút nhác nên nó đã bon chen vào chốn đông người để chứng tỏ mình cũng sôi nổi ….Vì khép kín nên nó chưa bao giờ để một ai đó biết cuộc sống và nổi đau nó đang gánh .chịu Nó luôn dùng nụ cười tự dối người và dối mình .Vì nó sợ tổn thương nên nó luôn tỏ ra mình mạnh mẻ .


Sôi nổi để không thấy cô đơn …...để không cảm thấy một mình giữa thế giời này …..


Nó cười và luôn cười .Cười trên những điều tốt đẹp .Những điều tốt đẹp mà không và chưa bao giờ nó được một lần chạm đến .


Nó cười ,cười để chấp nhận những điều xấu ,những nổi đau đã và đang đến với nó...


Nó mạnh mẻ ,và nó muốn nó trở nên mạnh mẻ hơn .Khi nó tự biến nó thành con nhím .Lúc nào cũng xù những gai nhọn để tự bảo vệ mình .Và vì nó là một con nhím ,nên đã làm người khác phải xa lánh nó ….


Nó muốn được hạnh phúc bên gia đình có ba và có mẹ .Có một sự nghiệp hay một công việc ổn định và có người yêu nó thật lòng …...Nó cũng ước và mơ nhiều thứ lắm …..


chị Tim viết bài muốn khóc wa' ah`.Em sợ lắm chị Tim ơi,em cũng sợ khi bước vào đuòng đời một mình thật cô đơn.Hiện tại,em đâ mang một cái mặt nạ để sống rồi,mang nó vào để koh ai biết là mình vui hay buồn,là mình đang hạnh phúc hay đau buồn,là mình đang cô đơn lạnh lẽo như thế nào.Đôi khi lại muốn có một người hiểu mình,ôm mình thật chặt để mình có thể khóc,đừng nói gì mà chỉ ôm mình để mình có cảm giác rằng vẫn còn có người luôn ở bên mình.Dạo này em cũng ít khóc hẳn ra(mít ướt ma ^^),vì biết rằng khóc cũng chẵng làm mình ấm áp hơn chút nào.Vaf thế là em vẫn cứ cười,cười với mọi người,với bạn thân,với cuộc sống,với chính mình:21:

Tim
10-10-2009, 04:24 AM
Hôm nay là đúng hai tuần ,hai tuần đến trường ,hai tuần của một bứơc ngoặc tương lai mới .Ở đó tôi quen rất nhiều bạn .Từ họ tôi đã học được rất nhiều thứ .Họ đến từ nhiều nước khác nhau ,nhiều ngôn ngừ và khác cả màu da .Có những lần vở khóc vở cười chỉ vì không đồng ngôn ngữ và văn hoá .

Tôi hay phá các bạn trong lớp ,mỗi lần tôi phá những bọn kon trai thì bọn kon gái cười ngã nghiêng ngã ngửa .Cứ vào đến cổng là cười đến ra về .Tôi thiệt giống với người việt nam thường nói là "nhất wỉ, nhì ma ,thứ ba học trò ".Có nhiều bạn nam nói với tôi là (Kim sao mà phá thế mà cười mãi nữa.... Kon trai không thích thế đâu mà tui cũng hẻm thích kon gái như thế đâu ......gặp ai cũng cười với ngừ ta hết ......)Tôi như bị dội nguyên gáo nước lạnh vào mặt ,bị chậm tự ái ...Nhưng vốn đã thế nên vẫn thế ,càng nói tôi lại càng làm nhiều hơn hẻm biết vì bỏ ghét hay vì thấy khi phá mấy bạn đó tui thấy mình vui ....????

Nhưng hôm nay là một ngày thiệt tồi tệ với tôi .Tôi không thể cười dù chỉ là một nụ cười .Vì một hay nhiều nguyên nhân nào đó của bản thân tôi ....?

Và nhờ đó mà tôi đã biết rằng nụ cười của tôi cũng đã để lại không ít thì nhiều trong lòng của những người tôi gặp trong cuộc sống của tôi .Từng bạn một cứ như không hẹn mà đến .Và hỏi cùng một câu hỏi (tại sao không thấy bạn cười .Bạn bùn vậy ......Bạn bệnh ........???).

Tôi đã trả lời lạnh lùng với những anh chàng đã từng bảo tôi đừng cười ,một cách lạnh lùng là (Tại bạn ko mún tui cười nên tui ko cười nữa ....).Ai đến mà nghe câu trả lời của tôi cũng đều sửng người .Nhưng tôi đã phá tan đi cái không khí đó bằng một cái cười thích thú .Tôi nghĩ chắc lại bị cho ăn gáo nước nữa đây .Nhưng hoàn toàn đi ngược với suy nghĩ của tôi .Họ đã cười thật to và nói là (Tôi đã tìm lại nụ cười của Kim)

Thiệt có cảm giác hạnh phúc khi biết rằng nụ cười của tôi cũng đã đem lại cho họ một điều gì đó nhỏ bé thật nhỏ bé vào cuộc sống của họ .Và tôi hạnh phúc hơn khi có ai đó trên thế giới này bên cạnh hay xung quanh tôi vẫn luôn hạnh phúc khi nhìn thấy tôi cười

Thế đó thế mới biết nụ cười quan trọng đối với cuộc sống thế nào .Tôi đã đến và kết thân với họ chỉ với nụ cười .Khi mà họ không thể hiểu hết nhũng gì tôi muốn nói .Và tôi cũng không thể hiểu hết những gì họ muốn nói .Thì nụ cười đã liên kết chúng tôi với nhau .

Tôi đã quen với bà cụ ăn xin bên cạnh siêu thị mà tôi vẫn thường đi .....Tôi quen cả cô làm vệ sinh của trường ...tài xế bus và các cô bán hàng ở chợ trời ....hihi ...chỉ cười, chưa bao giờ nói chuyện ....

Tôi nhận ra rằng cuộc sống cần lắm những nụ cười .Và tôi biết thêm một điều cho bản thân tôi là ."Nếu ai đó có bảo tôi là tôi cười không đẹp ,hay họ bảo họ không thích tôi cười ....."Tôi cũng sẽ cuời ,cười khi phải cười và cười khi muốn cười .Cuộc sống vốn vĩ đã buồn nhiều hơn vui .Thì tại sao mình lại phải biến cuộc sống của chính mình thành một địa ngục của sự ủ rủ.

Và tôi cười ...cười cho những người tôi yêu và những người yêu tôi .Và những người cần lắm những nụ cười để họ cảm thấy ấm hơn vào mùa đông băng giá .

P/S Hãy cười dù cho thế giời quanh bạn có sụp đổ .Thì cũng hãy nở nụ cười bạn nhé .Vì có thể ai đó đang cần lắm nụ cười của bạn để sưởi ấm trái tim của họ

Tim

strawberrybaby
10-10-2009, 07:04 AM
Có gì đâu 2, 1 nụ cười bằng 10 thang thuốc bổ mừ...
Em cũng cười nhưng cười để khỏi buồn

Tim
11-10-2009, 05:50 PM
Đứng giữa lòng thành phố nhìn những con người bước qua nhau .Bước qua truớc mắt tôi nhanh đến độ tôi không kịp nhìn ra hình dáng nguời vừa bước qua mặt tôi .Nhưng chính điều đó đã giúp tôi nhận ra một điều trong chính cuộc sống của tôi cũng thế ,có những vật và người đang đi ngang qua đời tôi .Mà tôi đã chưa kịp hay quá muộn để nhận ra nó.

Hôm nay tôi lại bỏ phí đi 12h để nhận ra cuộc sống ,tôi đã mất đi 720p để cảm nhận cuộc sống .Mà tôi đã dùng nó cho sự chán nản ,cho bi quan ,cho tuyệt vọng .Tôi luôn thấy mọi thứ tốt đẹp đã và đang không đến với tôi .Nhìn những người đang hạnh phúc bên gia đình ,tôi thèm lắm những vòng tay yêu thương của mẹ sự che chở của ba .Thấy những cặp tình nhân bên nhau tôi lại thấy lạnh và cần lắm một bàn tay nắm lấy tay tôi để làm ấm hơn khi muà đông đến.Và nhìn thấy những nụ cười hạnh phúc của những người đang thành công ,của những sinh viên ra trường vơí bằng tốt nghiệp loại giỏi .Của những người may mắn nhận làm ở một công ty lớn và với một mức lương mà khiến bao nhiêu người thèm muốn và lẫn vào sự ghen tị và của những người đang may mắn từ con chim se sẽ hoá thân thành phụng hoàng .......

Tôi đã ganh tị đến bật khóc ....khóc như một người điên ở giữa lòng thành phố.....trách cuộc đời hay trách chính tôi ....

Nhưng ........

Tôi đã sai ...sai vì tôi chỉ nhìn vào một khiá cạnh thật nhỏ của cuộc sống .

Tôi chỉ nhìn vào những gia đình hạnh phúcc và quên đi những gia đình đang ly tan và đổ vỡ ...quên đi những em bé mồ côi ....những người già côi cúc ....

Tôi chỉ nhìn vào những cặp tình nhân vui vẻ mà đã không nhận ra những cuộc tình đang trong nước mắt .....

Và tôi cũng đã bỏ quên những sinh viên vì một hay nhiều nguyên nhân nào đó mà đã không thể tốt nghiệp như ý muốn ,và quên cả những người đang thất bại ,những người đang trốn đâu đó ở một góc nhỏ trên thế giới này ngồi khóc một mình vì thất nghiệp vì không nhà vì cuộc sống vì thất tình hay bị bỏ rơi ...................

Và điều mà tôi bỏ xót và sai lầm nhất đó là ,tôi đã không nhìn vào những người mà họ đã và luôn cười ,luôn cố gắng cho cuộc sống của họ tốt hơn ,dù họ chẳng có gì ngoài hai bàn tay trắng ........

Còn tôi ....ít ra tôi đang nằm trên một chiếc giường không nói là tiện nghi ,nhưng có thể gọi là đủ ấm .Ăn những bữa ăn không nói là thịnh soạn ,nhưng khá đầy đủ .Không mặc những chiến áo đắt tiền .Những có thể giữ ấm tôi trong muà đông giá lạnh .Và tôi cũng đã và đang có rất nhiều thứ .............Mà tôi đã vô tình để nó trôi qua hay tôi không muốn nhận ra mà đã để nó trôi qua trước mắt tôi .Và vô tình biến tôi trở thành người chỉ sống như thể để tồn tại .Tôi đã không biết đoán nhận những thứ mà Thiên Chúa đã cho tôi .

Ngồi dậy rời khỏi chiến giường nhìn những tia nắng ban mai len lỏii giữa muà thu ảm đạm .Tôi mới nhận ra đó mới thật sự là hạnh phúc .

Hạnh phúc không phải khi có đầy ấp mới là hạnh phúc .Hạnh phúc không phải khi sờ được mới là hạnh phúc và cũng không phải chạm đến thì đó mới là hạnh phúc .....

Mà hạnh phúc thật sự khi mình biết cảm nhận nó ngay cả trong nổi đau ,trong sự vấp ngã ,trong sự thất bại ,và cảm nhận từ chính trái tim ....Như một muà thu ,muà đông băng giá và ảm đạm lại loé lên một ánh ban mai .Và như cơn mưa phùng bất chợt vào muà hè ôi bức .Một nụ cười ,một ánh mắt ,một lời động viên của ai đó dành cho mình hay của mình dành cho họ .......

P/s:Tự nói với mình là Kim ơi cố gắng và hi vọng :Hi vọng là những điều hi vọng sẽ không bị thất vọng và cố gắng ,cố gắng để mà hi vọng .Rồi sau cơn mưa trời lại sáng .....

Tim

(Lê Hựu Hà)
Tôi muốn mình tìm đến thiên nhiên
Tôi muốn sống như loài chim hiền
Tôi muốn làm một thứ cỏ cây
Vui trong gió và không ưu phiền

Tôi muốn mọi người biết thương nhau
Không oán ghét, không gây hận sầu
Tôi muốn đời hết nghĩa thương đau
Tôi muốn thấy tình yêu ban đầu

Em có thấy hoa kia mới nở
Trong giây phút nhưng đẹp tuyệt vời
Như hạnh phúc thoáng qua mất rồi
Giờ đau còn tìm được nét vui

Tôi muốn thành loài thú đi hoang
Tôi muốn sống như loài chim ngàn
Tôi muốn cười vào những khoe khoang
Tôi muốn khóc thương đời điêu tàn

Tim
02-11-2009, 04:55 AM
Cuộc sống không như nó mong đợi. Hết thử thách này lại tiếp nối thử thách kia. Hồi nhỏ có lần nó hỏi ngoại

Ngoại ơi ông Ba hiền, ngoan đạo, thương người ....sao ông Ba lại nghèo quá vậy ngoại, sao Chúa không cho ông Ba giàu, nếu ông Ba giàu, chắc mọi người quanh ông sẽ được giúp đỡ.

Ngoại cười xoa đầu nó ngoại bảo : Thiên Chúa tạo nên mỗi con người, mỗi cộng cỏ Ngài đều giao phó cho một sứ mạng riêng .Ông Ba cũng thế con àh .Ngoại không biết ông Ba khi giàu có, ông có giúp đỡ mọi người quanh ông hay không ? Nhưng ông Ba đã làm rất tốt con àh, ông Ba đã tin tưởng vào Chúa và đã không dùng của cải mà phục vụ tha nhân ,mà ông đã dùng chính thân xác mà Thiên Chúa cho ông để phục vụ những người cần đến ông . Như con từ khi sinh ra con đã có mang sứ mạng trên người rồi .

Ngoại ơi ,sứ mạng ? Con có sao ngoại. Là gì hả ngoại ?

Có ,con đã cất tiếng khóc khi chào đời ,tiếng khóc của con đã làm cho mẹ của con hạnh phúc và ngoại hạnh phúc....

Hihihi ....Nó cười hạnh phúc nằm gọn trong lòng ngoại nó .

Bây giờ nó đã lớn, nó đã quên hỏi ngoại là sứ mạng mà Chúa giao cho nó trong tương là gì ? Nó phải làm gì khi gặp phải những chuyện đó ? Và ngoại nó có biết được Chúa muốn nó làm gì không ?

Nhưng có lẽ Ngài muốn thử lòng kiên nhẫn của nó , và cả đức tin của nó nữa .

Bây giờ nó đau ....người nó yêu thương cứ đâm vào traí tim nó, nó không thể bỏ ....Nó trách ,nó hỏi tạo sao đối xử với nó như thế. Nó có lỗi lầm gì ? Nó đã yêu thương hết lòng mà. Nó chưa bao giờ đòi hỏi một điêù gì cả. Từ nhỏ nó đã biết cái cực nhọc khi kiếm tiền. Nó nhịn quà sáng bỏ vào ống heo. Chỉ để cuối tháng xếp ngay ngắn trả lại cho mẹ. Nó chưa bao giờ để ai đó phải lo nhiều cho nó.

Sao bây giờ nó lại đau đến thế, nó không trách, mà nó chỉ đau, nó chỉ ước sao đời nó sẽ có bình minh. Và tình yêu thương sẽ ngập tràn trong tim nó vào một sáng mai thức dậy.

Lạy Chúa nếu đây là Thánh Ý Chúa thì con xin vâng .Xin Chúa soi sáng con, cho con lòng tin và sức mạnh.

Tim

https://thanhcavietnam.net/ThanhCaVN/#Play,7212
(https://thanhcavietnam.net/ThanhCaVN/#Singer,167)

ChauDocOnline
02-11-2009, 11:34 PM
Thiên Chúa Quan Phòng


Người Do Thái thường nói đến sự Quan Phòng của Thiên Chúa bằng mẩu chuyện như sau: Có hai người bộ hành đi lên đường đi đến một phương xa. Họ dùng một con lừa để chuyên chở hành lý. Ðể cho con lừa có bạn, họ mang theo một chú gà cồ. Và đêm đến họ đốt đuốc để soi đường.
Một người bộ hành là một tín hữu rất đạo đức. Trên miệng ông lúc nào cũng có câu nói: "Thiên Chúa là Ðấng tốt lành trong tất cả mọi sự". Người bạn đồng hành của ông thì lại là một người rất cứng lòng tin. Ông rất bực mình mỗi khi ông nghe người bạn ông thốt lên những lời ca tụng lòng thiện hảo của Thiên Chúa. Lên đường chừng vài phút đồng hồ, ông đã cảnh cáo người bạn có lòng tin như sau: "Rồi đây anh sẽ thấy anh tin Chúa đến độ nào".

Trước khi mặt trời lặn, họ đến một ngôi làng nhỏ. Họ tìm một nơi để qua đêm. Họ gõ cửa khắp nơi, nhưng không có ai đón tiếp họ. Cuối cùng họ đành phải ra khỏi làng và tìm đến bìa rừng để qua đêm. Trong cảnh màn trời chiếu đất, người bạn cứng lòng tin mới thốt lên: "Nào, Chúa của anh có tốt không?". Người bạn đồng hành luôn tin tưởng ở Chúa quan phòng bình tĩnh đáp lại: "Ðây là chỗ tốt nhất Chúa dành cho chúng ta ngủ qua đêm này". Ðêm đó, họ nằm ngủ dưới một gốc cây lớn nằm sát bìa rừng. Họ cột chú lừa vào một gốc cây gần đó. Họ chưa kịp đốt lên ngọn đuốc thì một tiếng mạnh từ xa vang lại. Thì ra, chỉ trong chớp nhoáng, một chú sư tử đã đến cắn xé con lừa và mang đi. Vừa thương tiếc cho chú lừa, vừa lo sợ cho thân phận của mình, hai người bộ hành chỉ còn biết leo lên cây để tránh tai họa.

Vừa tức giận, vừa mỉa mai, người bạn cứng lòng tin mới thốt lên: "Nào, Chúa của anh còn tốt nữa không?". Người tín hữu ngoan đạo dõng dạc tuyên bố: "Nếu con sư tử không bắt gặp con lừa trước, thì chắc chắn nó đã bổ nhào trên chúng ta rồi. Chúa là Ðấng tốt lành".

Một vài phút sau, con gà cồ bỗng kêu la thất thanh. Hai người bộ hành mới trèo cao hơn. Họ nhận ra con gà cồ đang nằm trong nanh vuốt của một chú mèo rừng. Người bạn cứng lòng tin chưa kịp thốt ra một lời cay đắng nào, thì người tín hữu ngoan đạo đã chúc tụng như sau: "Tiếng kêu thất thanh của con gà cồ lại một lần nữa giúp chúng ta thoát nguy hiểm. Cám ơn Chúa là Ðấng tốt lành".

Họa vô đơn chí. Chỉ vài phút sau đó, một cơn gió mạnh ùa đến, ngọn đuốc bỗng tắt ngụm đưa hai người vào trong cảnh tối tăm ghê rợn. Lần này con người cứng lòng tin lại lên tiếng mỉa mai như sau: "Xem chừng như Chúa của anh làm việc phụ trội trong đêm nay". Lần này, người tín hữu ngoan đạo chỉ biết giữ thing lặng.

Sáng hôm sau, hai người mon men trở lại làng để mua thức ăn. Họ mới hay biết rằng đêm hôm đó một băng cướp đã vào làng và họ đã vơ vét tất cả tài sản của dân làng. Nhìn cảnh tượng hoang tàn của ngôi làng và nhìn lại sự toàn vẹn của mình, người tín hữu ngoan đạo mới đắc thắng giải thích cho người bạn như sau: "Anh đã chứng kiến từ đầu đến cuối. Giá như đêm hôm qua, chúng ta thuê được một chỗ trọ trong làng, thì có lẽ chúng ta cũng không thoát khỏi tay của bọn cướp. Nếu cơn gió lớn không làm tắt ngọn đuốc của chúng ta, thì hẳn bọn chúng đã nhìn thấy chúng ta. Bạn thấy chưa, trong tất cả mọi sự, Thiên Chúa là Ðấng thiện hảo".

Tin ở Thiên Chúa quan phòng không có nghĩa là bảo rằng tất cả mọi tai họa rủi ro xảy đến trong cuộc sống đều do Chúa gửi đến, nhưng có nghĩa là, khi đứng trước một bất hạnh mà mình không thể tránh khỏi, chúng ta phải tin rằng Thiên Chúa thiện hảo và quyền năng đến độ có thể biến sự bất hạnh ấy thành khởi điểm của một hồng ân cao cả hơn.

Trong ánh sáng Phục Sinh của Ðức Kitô, chúng ta được mời gọi để nhìn vào biến cố trong cuộc sống bằng cái nhìn lạc quan và tin tưởng ấy. Cái chết ô nhục của Ðức Kitô trên thập giá quả là một bất hạnh và là một tội ác, nhưng Thiên Chúa quyền năng và yêu thương đã biến thành khởi điểm của nguồn ơn cứu thoát.

Giữa muôn nghìn thử thách và đớn đau của cuộc sống, chúng ta hãy tin tưởng rằng Thiên Chúa đang dành cho chúng ta một ân huệ cao cả hơn ngoài sự chờ đợi của chúng ta. Chúng ta hãy xưng tụng tình yêu quan phòng của Ngài.

Tim
03-12-2009, 05:15 AM
Trên đời này những thứ mà chúng ta có thể chọn cho riêng mình thì nhiều vô số, duy chỉ có cha mẹ và con cái thì không thẻ lựa chọn.

Từ ngày tôi chỉ là một giọt máu trong bụng mẹ, khi đó thì đã bắt đầu cho một cuộc đời và một số phận. Số phận của mẹ là mẹ của tôi và số phận của tôi là làm con của mẹ. Định mệnh ?? Cũng không biết rõ, nhưng nó đã gắng kết mẹ và tôi, cũng như mọi người trên thế giời này không có quyền lựa chọn con cái và cha mẹ.

Nhưng trong cuộc sống cũng có những thứ tưởng chừng không liên quan nhưng nó lại gắn kết với nhau ...và không có quyền lựa chọn ....
Không có quyền lựa chọn ?? Không muốn lựa chọn ?? Hay tại chính mình muốn chọn ??

Trái tim của tôi không đủ lớn để yêu tất cả và cũng không đủ lớn để bao dung tất cả. Tôi phát hiện ra nó rất nhỏ bé thật nhỏ bé....Bậy giờ tôi thật muốn khóc, khóc thật to tôi muốn đập đổ mọi thứ quanh tôi. Tại sao tôi không thể bỏ, tôi cũng không thể ghét.....

Và tại sao lại chính là tôi. Mà không phải ai khác.?????

Cuộc sống bình yên ai cũng muốn, nhưng sao những người tôi yêu thương lại cứ mang sóng gió đến trong cuộc sống của tôi .....Họ có yêu tôi không ?? Hay tôi là một vật thưà thảy đã đến trong cuộc đời họ mà họ không thể chọn lựa ? Nếu có một điều ước cho hôm nay và mãi mãi ....Tôi chỉ mong mọi người quanh tôi được bình yên. Để tôi có thể được nhìn sự bình yên mà lòng mình cũng được hưởng chút bình yên.

Hoán hận...giận hờn .....ghen ghét .....la mắng ....
Hoán hận những người làm tôi đau, giận hờn những người tôi muốn giận , ghen ghét những thứ tôi không có và chưa có và la mắng khi tức giận ....Và tôi cũng rất muốn làm tổn thương những người đã làm tôi tổn thương .......Muốn hét thiệt to ...xin để tôi được bình yên ....Nhưng tôi đã không thành công để làm điều đó ....Chỉ vì tôi yêu họ. Và bởi vì trái tim tôi quá nhỏ, nhỏ đến mức ko còn chỗ cho hoán hận , ghen ghét và giận hờn ......Đau lắm ....thiệt đau.....nhưng tôi sẽ đau hơn gấp trăm ngàn lần khi nhìn thấy họ đau ......

Và sự không bình yên này có thể là một thứ không thể lựa chọn. Nhưng nó lại cũng là thứ mà tôi đã chọn ......
Vì tôi tin rồi bình yên sẽ đến ...đến với tôi và đến với tất cả những người tôi yêu ...yêu tôi ....quanh tôi ......

Tim

bietkhucbuon
03-12-2009, 07:44 AM
Chúa thật bao la khi cho mỗi người có những nỗi niềm và có những tâm tư riêng và trong mỗi người không ai giống ai cả, nhưng nhìn vào chúng ta thấy được đó là sự yêu thương của người bố người mẹ mà chúng ta không cần phải tìm đâu xa xôi. có thể bố mẹ không lên tiếng nhưng chúng ta có thể cảm nhận được. Chúa cũng vậy ngài luôn ở gần và cũng ở rất xa nhưng vãn luôn quan tâm mỗi lúc chúng ta có tâm tư, có khó khăn...ngài sẽ giúp nếu chúng ta tin tưởng và hướng về ngài. Bạn Tim hãy vững tâm nhé....!

nhocngoc
03-12-2009, 01:09 PM
Cố lên nha chị Tim, em ủng hộ chị 2 tay 2 chân luôn. Hihi:10:

vua_sân_cỏ
15-12-2009, 03:25 PM
Và sự không bình yên này có thể là một thứ không thể lựa chọn. Nhưng nó lại cũng là thứ mà tôi đã chọn ......
Vì tôi tin rồi bình yên sẽ đến ...đến với tôi và đến với tất cả những người tôi yêu ...yêu tôi ....quanh tôi ......

Tim ơi . Cố lên nha em :love::118:

Tim
16-01-2010, 10:45 PM
Tim ơi . Cố lên nha em :love::118:

Hớ hớ mới 17t mờ kiu Tim bằng em:71:chịu hẻm nổi nè:71:

Tim
16-01-2010, 10:48 PM
Papa, hôm nay mọi việc lại không suông sẽ với con. Con lại cảm thấy mọi thứ đều trở nên thật xấu xí kể cả chính bản thân con. Dường như con chẳng làm việc gì được suông sẽ hết, từ việc học, việc nhà, việc làm .......tất cả ......papa ơi có phải papa đang thử thách con không ? Con sắp chịu hết nổi rồi. Con nhớ nhà papa ơi, con thèm được đùa giỡn như hồi con còn bé , con không phải lo...... không nghĩ và không mệt......

Lúc này con cũng thiệt dễ phát cáo và dễ chán nản.....dễ buồn và nhạy cảm nữa .....Con thật sự không ngoan và ko tốt chút nào hết. Đôi khi con còn ghen tị với những gì mà papa đã cho anh chị em khác của con ....Con thường hay hỏi tại sao ? Tại sao và tại sao ?......Con thiệt là hư.

Papa, con biết là papa biết cái jì ,là tốt nhất cho con, và sức của con đến đâu, nhưng con thật sự bé nhỏ , hèn mọn và thật không xứng đáng với những gì papa đã trao ban cho con. Con hay khóc, con bướng bỉnh, con kiêu ngạo, con bất cần và con lại dễ chán nản nữa .....con thiệt là nhiều tính xấu .....

Nhưng con biết papa sẽ không bỏ con....papa luôn ở bên con....luôn thương yêu con......nhưng papa, con lại thêm tính xấu nữa rồi nè ,đó là tham vọng, con muốn được papa yêu con nhiều hơn nữa "có được không papa!?" Mà papa hãy yêu con theo cách của papa, đừng yêu con theo như con muốn papa nhá.

(có những ngày con thật muốn thét lên "thôi đủ rồi, đừng làm thế với tôi nữa "thôi đủ rồi tôi chịu hết nổi rồi " thôi đủ rồi, tôi sẽ không để tôi đau như thế nữa "..............................Và tại sao những điều đó lại đến với tôi ?????)
Có những lần như thế đó papa....Con kiệt sức và con yếu đuối......
Nhưng những lần đó con biết papa luôn bên con , luôn yêu con , và papa đang dỗi mắt theo con, che chở con....


Con yêu papa lắm lắm:hug:

Tim

Tim
02-02-2010, 04:14 AM
Con tim là nơi mà con người ta khó hiểu nhất, có đôi khi nó khép kín và lạnh lùng đến đáng sợ, và cũng có lúc nó nhiệt tình đến cháy bỏng. Có những lúc nó cũng thật cô đơn cần ai đó để đồng cảm để chia sẻ, nhưng tìm một người để nghe thật là dễ, nhưng để họ hiểu mình dang noi gì cái đó mới khó.

Chợt nhớ lúc nhỏ đi học bị những bạn bè ăn hiếp, vốn bản tính nhút nhát cứ giấu mãi không dám cho ai biết vừa sợ ba má mắng, vừa sợ tụi bạn kia tiếp tục và nhiều hơn khi có người lớn can thiệp vào. Rồi một ngày những bạn đó đã làm và làm cho sự nhút nhát trong tôi biếng mất chỉ còn là sự giận dữ.

Tôi đến nói với cô giáo, nhưng cô dường như chẳng tin vào lời tôi .Cô hỏi là: thế em có làm gì hay đùa thế nào mà mấy bạn kia đã làm thế? Tôi nức nở vừa khóc vừa về nhà với bộ quần áo bẩn thỉu. Tôi đã kể hết chuyện cho mẹ nghe. Mẹ vốn hiền và bận rộn nên nghe tôi nói chỉ an ủi vài câu" bỏ đi con, phải học tha thứ chứ". Tôi lủi thủi vào phòng, ai hỏi gì cũng dạ dạ rồi thôi.

Tôi thiệ khao khát có ai đó để kể. Đến lúc tôi thật sự tin tưởng một chị họ lớn hơn tôi mưòi mấy tuổi. Tôi nức nở kể lại những gì tôi đã làm và tôi đã nhận. Nhưng chị vẫn cũng chẳng khác gì với mẹ và cô....Chị chỉ xem tôi như một đứa trẻ, cái giận cái hờn ghen của một đứa trẻ, và đó chỉ là một câu chuyện buồn cười .....Tôi đi từ thất vọng này đến thất vọng khác .................

Thế có ai chịu hiểu cảm nhận của một đứa bé 10 tuổi cái nó muốn nhận là gì không ?
Đơn giản chỉ là cái ôm, là sự đồng cảm, nó không bắt ai phải trả đũa, trả thù cho nó....Nó chỉ muốn có ai đó bảo vệ nó, an ủi và quan tâm nó thật lòng, không phải bằng những lời nói cho qua như gió, và nghĩ đó chỉ là lời của một đứa bé" và có lẽ nó đã thêm mắm muối vào đó ".

Cho đến bây giờ những cái đó đã in sâu vào trong tôi, tìm và tin tưởng ai đó thật là khó, và khó hơn nữa là họ có tin mình hay không. Hay có khi họ xem những lời tâm sự của mình như một trò đùa vô hại, hay họ coi đó là lời nói dối đầy lí thú, hơn thế nữa là cảm nhận những gì mình chia sẽ chỉ là những lời mà có thể nói cho nhiều người khác nghe và họ cũng là một trong những số đó. Hoặc chỉ là một đứa ăn chưa no lo chưa tới ( không chừng).............

Cảm giác hụt hẫng khi mình tin tưởng vào một ai đó nhưng họ hoàn toàn không tin tưỏng mình.

Tâm sự ? ....với ai ???
Chia sẽ?.... với ai???
...................?????????
Có lẽ, và có đó bạn, sẽ có người cảm nhận bạn thật lòng, nếu bên bạn đang có người đó thì bạn là người rất may mắn đó, dù là người thân, bạn bè hay một nữa của bạn dù là ai thì bạn cũng là người may mắn và hạnh phúc.

Tôi lại phải cất nó lại nữa rồi. Nói mà người khác không hiểu, nói mà người khác không tin , nói mà xem như trò đùa, nói mà không cảm nhận họ đang lắng nghe mình .....Thì nỗi buồn càng thêm buồn........

Lại qua một ngày mệt mỏi

Tim

Tim
08-02-2010, 04:07 AM
Thế là mình đã xa nhau thật rồi anh nhỉ. Lần này không phải như những lần giận hờn trẻ con nữa. Anh ko còn dỗ dành em nữa, và em cũng quên đi dần cảm giác được dỗ dành. Không biết bây giờ trong liste YH và điện thoại anh có còn tên của em mà anh thường gọi không. Những bài hát, những hành động, cử chỉ và kể cả nụ cười của em nữa.

Em nhớ lúc chúng ta bắt đầu quen nhau, từ số điện thoại cách nghe điện thoại tất cả tất cả chúng ta điều biết và hiểu đối phương nhưng dần thì những thứ đó hình như chỉ là thói quen thì phải. Anh thế nào em ko biết? Nhưng hình như em dần quên mất tên đầy đủ của anh mà thay vào đó là cái tên em vẫn thường gọi anh. Em quên cả số phone của anh, em chỉ toàn nhấp số càì đặt phím 1, em cũng không nhớ cả nick YH của anh. Em thường để những cái tên mà em vẫn hay gọi anh. Nên em đã quên dần đi cái thật sự tồn tại của nó.

Em quen được anh năn nỉ mà hình như đã quên đi là em cũng phải làm điều đó với anh. Em quen xem tự ái của mình là quan trọng mà đã quên đi tự trọng của anh. Em quen nhiều thứ... mà em đã quên là phải nhớ.

Em quen với tất cả những thứ em đặt và đưng nên, từ tên của anh mà em đặt , em để trên liste và em gọi, quen anh chiều em, quen được anh quan tâm, quen anh phải tôn trọng em... mà em đã quên đi, anh có cái tên rất đẹp và í nghĩa mà ba mẹ anh đã đặt cho anh, quên đi cái nick YH , quên đi số phone của anh, quên đi lòng tự trọng con trai của anh, và quên quan tâm anh, quên đi cảm nhận và cảm giác của anh, càng đáng ghét hơn là em đã quên đi tình yêu của anh.

Bây giờ những kỉ niệm của hai ta chỉ còn là hồi ức, một hồi ức đẹp đúng không anh. Em vẫn thường chúc anh hạnh phúc , hạnh phúc hơn chính em, mong anh yêu và được yêu. Nhưng nhìn anh càng lúc càng khuất dần, em lại muốn chạy đến giữ chân anh, em nghĩ đến anh tay trong tay cùng ai đó, anh yêu họ như đã từng yêu em hay yêu họ hơn cả tình yêu anh đã dành cho em, em lại thấy khó thở, nghĩ đến hạnh phúc của anh, mà hạnh phúc đó lại không có em, em lại thấy nhói đau.

Em ích kỉ lắm phải không anh. Em biết và càng biết mình không xứng đáng với tình yêu của anh. Em tham vọng, em là con nhím đầy gai, chỉ biết bảo vệ mình mà mặc cho người khác đau.Từ bây giờ em sẽ thôi không nhớ anh nữa, em hứa đó. Em sẽ không đến làm anh tổn thuơng nữa. Và em tin anh sẽ tìm được nửa còn lại của anh, một người anh yêu và yêu anh.

Phải thật hạnh phúc anh nhé, và hãy thực hiện ước mơ của chúng ta. Dù người cùng anh thực hiện không phải là em.

Tạm biệt anh, Ngốc



Tim

Tim
16-04-2010, 01:16 AM
Cho đến một buổi mai nào đó tỉnh giấc chợt nhận ra rằng tất cả những jì thân yêu nhất đã rời xa mãi mãi và để lại trong lòng mình những nổi nhớ mênh mang. Sự hiện hữu vẫn còn đó mà như đã wá xa. Hương thời gian cuốn hút người trong nhẹ nhàng và cay đắng. Những cạm bẫy và cám dỗ cuộc đời được bao bọc với vị ngọt ngào nhưng đầy mật đắng bên trong.Dẫu biết thế nhưng vẫn muốn thử để rồi khi nhìn lại thì mọi thứ đã............tự hỏi " ta đã thật sự mất chưa, đã wá muộn hay vẫn còn cơ hội ............"

Tim

Tim
04-06-2011, 11:44 PM
Hi Ngốc, lâu rồi không gặp nhỉ?
Anh có khỏe không ?
Em vẫn khỏe anh àh nhưng cuộc sống  có đôi lúc làm em mệt mỏi và gục ngã. Có những giây phút em thật muốn biến mất khỏi thế gian này. Những giây phút em thật sự bế tắc , rồi thì hình ảnh của anh lại hiện về. Nụ cười anh và tình yêu của anh từ nơi xa đã từng làm lòng em hạnh phúc thì bây giờ nó mang đến em một hồi ức đẹp và một khoảng không gian bình yên . 

Giấc mơ thiên đường của em và của anh nó vẫn còn đâu đây như mới hôm qua. Em thật sự muốn được anh ôm vào lòng được cùng anh thực hiện ước mơ .... 
Chắc anh ghét con bé VCXX như em lắm ? Bởi vì nói yêu nhưng sao lại xa. 

Anh tình yêu em dành cho anh chưa bao giờ giả dối hay lọc lừa. Em đã từng khóc và khóc như một đứa trẻ khi nói lời chia tay. Có lẽ anh đang trách em sau yêu mà không giữ , yêu mà không đấu tranh , yêu mà lại nói lời chia tay dễ dàng như thế ...... Em sẽ chỉ biết nói " bởi vì em yêu anh."

Không biết anh bây giờ có khỏe không ?
Anh đã nói với em là : "anh đã có người yêu và người đó yêu  anh như yêu cuộc sống của họ và anh đang hạnh phúc vì điều đó ". Anh biết không tim em lúc đó đã nhói đau như vỡ vụng nhưng em chúc anh hạnh phúc và anh ơi hãy luôn hạnh phúc anh nhé vì hạnh phúc của anh cũng làm em hạnh phúc . 

Nếu như ngày nào đó chúng ta tình cờ gặp và nhận ra nhau ở một nơi nào đó trên thế giới này. Lúc đó em sẽ nói với anh vì sau em yêu anh mà lại xa anh.

Tim

Tim
05-07-2011, 03:57 AM
?????????????????????

Tim
11-07-2011, 04:50 PM
:53::53::53::53::53::53::53::53::53::53::53::53: