PDA

View Full Version : XIN ĐỪNG GIẾT THAI NHI!



minh huong
15-09-2009, 02:28 PM
XIN ĐỪNG GIẾT THAI NHI!



Sáng thứ Tư tuần Thánh (4.4.2007) vừa qua, bất ngờ tôi nhận một lá thư. Nội dung bức thư đã làm tôi vui mừng không thể diễn tả hết được. Tuần Thánh của tôi năm nay hết sức ý nghĩa. Tôi thấy mình sống tuần Thánh năm nay hình như khá hơn những tuần Thánh đi qua trong đời tôi…
Sau khi đọc bức thư, tôi lập tức vào nhà thờ. Tôi sung sướng ngây người, quỳ trước Thánh Thể Chúa một hồi lâu, mới có thể thốt lên mấy lời: “Con cảm tạ Chúa”. Tôi thấy mình thật sự là dụng cụ của Chúa. Ít là dụng cụ hữu ích của Chúa trong trường hợp mà nội dung lá thư diễn tả. Tôi tin chắc, từng anh chị em trong nhóm Bảo Vệ Sự Sống, sẽ còn vui mừng hơn tôi nhiều, chắc chắn đã và sẽ được Chúa chúc phúc thật nhiều, vì họ đã cứu được nhiều sinh mạng của nhiều người…
Hôm nay, tôi muốn trích lại lá thư này để chia sẻ niềm vui sướng này cùng độc giả và chia sẻ niềm đồng cảm của tôi với từng anh chị em Bảo Vệ Sự Sống.
1. Trích nội dung bức thư.
“… Con xin báo tin để cha cùng chia vui với chúng con. Hôm qua con trai của con đã được rửa tội. Vợ con mới sanh nó được hơn một tháng. Nếu tính từ lúc vợ chồng chúng con đến gặp cha đến nay đã hơn bảy tháng. Suốt bảy tháng qua, chúng con đã làm mọi cách để theo dõi và chữa trị cho con của chúng con. Tuy chúng con tốn kém khá nhiều, nhưng chúng con rất bình an vì giữ được đứa con đầu lòng, là chính dòng máu, là ruột thịt của chúng con, như cha đã từng nói như thế. Và con trai của chúng con cũng khỏe mạnh lắm, không có dấu hiệu thần kinh hay bệnh tật gì.
Chúng con vui lắm, vì giờ đây chúng con đã thực sự được làm bố, làm mẹ. Chúng con đặt tên cho con trai đầu lòng của chúng con là Giuse Cao Hồng Ân. Sở dĩ chúng con đặt tên cho nó là Hồng Ân, vì nếu không có cha, con đã mất đứa con đầu lòng này. Con coi đây là hồng ân lớn lao mà Chúa đã ban cho vợ chồng chúng con. Con coi cha chính là hồng ân Chúa ban cho chúng con và ban cho mọi con cái của Chúa. Con coi việc đưa vợ mình đến gặp cha kịp thời, kịp lúc để cha hướng dẫn chúng con đi gặp cha Uy và gặp mấy bác sĩ của cha Uy là hồng ân của Chúa. Con càng coi việc không chấp nhận lời đề nghị của bác sĩ hai bệnh viện BD va TD là một hồng ân lớn. Tất cả những bác sĩ của hai bệnh viện nói trên mà chúng con gặp, đều bảo phải bỏ bào thai. Vì nếu không, sẽ sinh ra đứa trẻ tật nguyền. Họ còn hết lời khuyên chúng con càng phá thai sớm, càng tốt. Nhất là họ khuyên chúng con đừng sanh ra đứa con tật nguyền, khờ khạo, sẽ tội nghiệp cho nó. Lúc đó, chúng con hết sức lo lắng, băn khoăn, thậm chí rất hoang mang, mất bình an, không biết có nên nghe lời bác sĩ hay không? Biết mình là người có đạo, chúng con đã đến gặp cha. Cha đã chỉ cho chúng con lối thoát… Bây giờ nghĩ lại, chúng con còn thấy rùng mình khiếp sợ trước quyết định vô lương tâm, thiếu trách nhiệm đến mức tàn bạo của các bác sĩ ở hai bệnh viện bên trên nói riêng và của các bác sĩ thời nay nói chung…
Kính thưa cha, dù cha không còn ở giáo xứ chúng con nữa, nhưng chúng con vẫn thấy cha sống với chúng con trong lời cầu nguyện của chúng con dành cho cha. Chắc là cha cũng không quên cầu nguyện cho chúng con. Chúng con nhớ từng lời cha nói hôm đó, và sẽ không bao giờ quên. Chúng con tin rằng, Chúa ở cùng cha, giúp cha thật sáng suốt. Chúng con tin rằng, con của chúng con thật sự là hồng ân của Chúa. Nó thuộc về Chúa cha ạ. Vì nếu không có Chúa, chúng con đã giết chết con chúng con rồi. Cha đừng cười con nhé… Con ước ao, một ngày nào đó, con chúng con cũng… giống như cha. Con vui lắm. Vui nhiều lắm cha ạ. Vì thế, từ bây giờ, dù con của con không biết mặt cha, dù cha không còn ở giáo xứ chúng con, nhưng con sẽ nói cho con trai của chúng con biết rằng, nó có một người ông mà nó phải gọi là ông nội, còn lớn hơn ông nội của nó…”
2. Hoàn cảnh đưa tới bức thư.
Sáng Chúa nhật hôm ấy, khi vừa dâng lễ xong, một đôi vợ chồng trẻ đến gặp tôi. Cả hai đều là giáo dân trong giáo xứ mà trước đây, tôi đã làm mục vụ. Người vợ chỉ nói được câu chào, đã nghẹn ngào, không thể nói thêm được. Người chồng cho tôi biết, hai vợ chồng vừa mới có đứa con đầu lòng chưa đầy ba tháng tuổi. Nhưng bác sĩ của hai bệnh viện BD và TD đều quả quyết, thai nhi không có hộp sọ trên đỉnh đầu. Bác sĩ đề nghị hai vợ chồng phải bỏ cái thai ấy đi. Nếu không, nguy cơ rất cao sẽ sinh ra một đứa bé tật nguyền, hay không có trí khôn, hoặc còn có thêm nhiều bệnh tật khác, cũng có thể sẽ chết trong bụng mẹ… Nói chung, bác sĩ đưa ra nhiều kết luận kinh hoàng, gây hoảng hốt cho người trong cuộc. Tôi có cảm giác, họ đang là một tên trùm khủng bố tinh thần con người hơn là “từ mẫu” mà ngành y khoa vẫn tự xưng như thế. Họ khủng bố nhằm ép người trong cuộc buộc lòng phải thực hiện đúng như phán quyết của họ, không chệt choạc một tí nào.
Nghe xong câu chuyện, tôi có hơi giận, nói với đôi vợ chồng:
- Cha chưa vội cho hai bạn lời khuyên có nên phá thai hay không? Nhưng bây giờ đặt mình trước mặt Chúa, xem như Chúa đang hiện diện, đang lắng nghe chúng ta, hai bạn hãy thật lòng trả lời mấy câu hỏi của cha đã. Sau khi trả lời rồi, hai bạn hãy chọn lựa có nên giữ bào thai hay không… Bào thai trong bụng của người bạn gái đây là ai? Có phải là con của cả hai người không?
- Thưa phải.
- Vậy nó là người hay là một con chó?
- Thưa là người.
- Như vậy phá thai, hay nói nhẹ đi, bỏ bào thai là phá cái gì, bỏ cái gì? Một con chó hay một con người?
- Thưa cha, người.
- Không chỉ là người, mà còn là con của hai bạn, là máu, là mủ, là ruột thịt của hai bạn. Trong kinh Kính Mừng, chúng ta vẫn gọi Chúa Giêsu, Người Con Ruột của Đức Mẹ là “Con Lòng Bà”. Vậy bào thai mà hai bạn đang có đây là CON LÒNG HAI BẠN đấy. Có được phá không? Cũng có nghĩa là có được giết chết không? Hơn nữa, Chúa cho hai bạn gặp nhau là để làm vợ, làm chồng, làm cha, làm mẹ hay để hai người hợp tác giết người, dù cho đó là người bị phán đoán là thiếu hộp sọ đi nữa. Nhưng một bào thai bị thiếu hộp sọ không phải là người, còn hơn như vậy nữa: không phải là con của hai bạn sao?
- … (im lặng).
- Ai cho phép hai bạn và cả các y bác sĩ nữa, có quyền quyết định bào thai được sống hay phải chết? Nhân danh cái gì mà những con người cho mình quyền giết chết người vô tội? Nhân danh cái gì?
- … (im lặng).
- Nếu hai bạn bị bệnh hiểm nghèo, bị tật nguyền suốt đời, hai bạn có chấp nhận để cha mẹ mình thủ tiêu mình không?
- (Khóc). Thưa cha không.
- Nếu ngày xưa, khi mang thai hai bạn, phát hiện hai bạn bị thiếu hộp sọ, cha mẹ hai bạn cũng nghe lời bác sĩ, quyết định hủy diệt con mình, nhưng vì một lý do nào đó mà quyết định ấy không thành, hai bạn vẫn có mặt trong đời. Bây giờ biết được sự thật ấy, hai bạn nghĩ gì? Có buồn không? Có hận không? Có cảm thấy thương phận mình đã từng là một đứa con bị từ chối không? Bạn nghĩ gì khi chính mình, chứ không phải ai khác, là một đứa con ra đời ngoài sự mong đợi của bố mẹ? Đau đớn lắm, đúng không?
- …
- Giả sử đứa con này bị thiếu hộp sọ, rồi đứa con thứ hai, đứa con thứ ba… tiếp tục bị thiếu hộp sọ. Không lẽ hai bạn cứ lần lượt nghe lời hết sức độc ác và vô lương tâm của bác sĩ, để rồi lần lượt bỏ hết đứa con này đến đứa con khác sao? Ai cho phép làm điều ấy?
Cha chỉ là người cố vấn thế thôi. Để hai vợ chồng yên tâm hơn, cha sẽ giới thiệu đến một linh mục khác, có kinh nghiệm trong lãnh vực bảo vệ sự sống hơn cha. Hơn nữa, ngài có nhiều bác sĩ Công giáo cộng tác. Các bác sĩ của ngài sẽ giúp hai bạn hiểu vấn đề hơn…
Thế là tôi giới thiệu đôi vợ chồng trẻ ấy gặp cha Uy và các bác sĩ của cha. Kết quả hết sức diệu kỳ như chúng ta đã thấy: Một sự sống mới được gìn giữ vẹn toàn!
3. Để kết.
Hội Thánh Công giáo, từ ngàn xưa, đã có rất nhiều giáo huấn về việc bảo vệ sự sống. Vì thế, để kết cho bài viết này, tôi không đưa ra một ý kiến nào của bản thân, nhưng xin được trích một vài bản văn của Hội Thánh, với một ước mơ lớn, xem ra táo bạo: Kêu gọi lương tâm mọi người, không trừ ai, từ Kitô giáo, đến những người ngoài Kitô giáo; Từ người có tôn giáo đến người vô thần; Từ mọi cấp lãnh đạo trong đạo, ngoài đời, đến mọi thành phần dân chúng; Từ người trí thức đến người ít trí thức; Từ người lớn đến trẻ em… HÃY TÔN TRỌNG SỰ SỐNG, TÔN TRỌNG QUYỀN SỐNG CỦA MỖI CON NGƯỜI, TỪ LÚC BẮT ĐẦU THÀNH THAI, ĐẾN LÚC RỜI BỎ CUỘC ĐỜI CÁCH TỰ NHIÊN.
Hội Thánh nhìn sự sống con người trong tương quan với Thiên Chúa:
- Ngay từ giây phút thụ tinh, sự sống của mỗi người phải được tôn trọng cách tuyệt đối, vì con người là thụ tạo duy nhất trên trần gian được Thiên Chúa dựng nên vì chính nó, và linh hồn của mỗi người được Thiên Chúa trực tiếp ban cho (Bộ Giáo Lý Đức Tin, huấn thị Ơn Ban Sự Sống, số 5).
- Hội Thánh ý thức quá rõ ơn gọi phải bảo vệ con người, chống lại tất cả những gì hủy diệt hay làm sự sống hư đi, bởi vì Con Thiên Chúa đã làm người, nên KHÔNG NGƯỜI NÀO MÀ KHÔNG PHẢI LÀ ANH EM CỦA NGƯỜI hay được gọi mời trở nên Kitô hữu và đón nhận ơn cứu độ (Bộ Giáo Lý Đức Tin, tuyên ngôn về Sự phá thai, số 1).
Chính vì mỗi một người bắt nguồn từ chính Thiên Chúa và là anh em với Con Thiên Chúa, Hội Thánh khẳng định quyền của mình có ý kiến trên luật pháp các quốc gia, nhất là luật pháp về quyền bảo vệ luân lý, nhằm đấu tranh không ngừng, không mệt mỏi cho sự sống:
- Hội Thánh không có quyền trực tiếp trên pháp luật và trên các định chế được lựa chọn cách dân chủ và hoàn toàn tự do bởi các công dân của một quốc gia. Tuy nhiên, để hoàn thành sứ mệnh được Đấng Chí Thánh sáng lập trao phó, Hội THánh công bố quyền được có ý kiến về các luật lệ dân sự và phân biệt rõ ràng những gì luật dân sự cho phép với những gì luân lý cho phép, nhất quán với một lương tâm trưởng thành (Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II, Diễn văn dịp tiếp Tân Đại sứ Bồ Đào Nha gày 13.11.2000)
Dựa vào những nghiên cứu khoa học, Hội Thánh xác định:
- Ngay từ khi trứng thụ tinh, một cuộc sống mới bắt đầu, không phải là cuộc sống của người cha hay người mẹ, mà là cuộc sống của một con người mới, nó có thể tự mình phát triển. Nó sẽ không bao giờ trở thành người, nếu nó không phải là người ngay từ lúc đầu. Điều hiển nhiên muôn thưở đó, đã được khoa di truyền học hiện đại xác nhận. Khoa di truyền cho thấy, ngay từ giây phút đầu tiên, chương trình phát triển trong tương lai của sinh thể đó đã được định đoạt: một con người, một con người cá biệt với những đặc tính đã được xác định rõ ràng. Cuộc phiêu lưu của sự sống trong một con người bắt đầu ngay từ lúc thụ tinh, với thời gian, các khả năng to lớn của sự sống sẽ lần lượt xuất hiện và sẵn sàng hoạt động (Bộ Giáo Lý Đức Tin, tuyên ngôn về Sự phá thai, số 12 -1 3).
Do sự sống là một huyền nhiệm cao cả, có một tương quan lớn không thể tả với Đấng Sáng Tạo và Cứu Độ, nên:
- Người ta không thể chỉ không chấp nhận việc phá thai, nhưng cần thiết hơn, PHẢI CHỐNG LẠI NHỮNG NGUYÊN CỚ GÂY RA TỆ NẠN NÀY… (Bộ Giáo Lý Đức Tin, tuyên ngôn Chống phá thai cố ý, số 26).
- Không một người nào, kể cả cha hoặc mẹ của đứa bé, có quyền thay thế đứa bé, ngay cả khi nó chỉ là một bào thai, để chọn, để nhân danh nó, cái quyết định không để cho nó được sống (Bộ Giáo Lý Đức Tin tuyên ngôn về Sự phá thai, số 14).
Chính vì ý thức tính cao cả vô cùng của sự sống như những gì đã nói, Hội Thánh dạy:
- Tất cả chúng ta cùng cảm thấy bổn phận loan báo Tin Mừng Về Sự Sống, tôn dương Tin Mừng này trong phụng vụ và trong cả cuộc sống, phục vụ Tin Mừng này bằng nhiều sáng kiến và nhiều tổ chức có mục đích yểm trợ và cổ võ Tin Mừng này (Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II, thông điệp Tin Mừng Về Sự Sống, số 79).
Hội Thánh phán quyết hành vi phá thai và cộng tác vào việc phá thai là một tội ác nghiêm trọng:
- Ngay từ thế kỷ thứ nhất, Hội Thánh đã xác định phá thai là một TỘI ÁC. Giáo huấn ấy bất biến, không hề thay đổi. Trực tiếp phá thai, dù là mục đích hay phương tiện, đều vi phạm nghiêm trọng luật luân lý (Giáo Lý Hội Thánh Công Giáo, số 2271).
- Cộng tác vào chính việc phá thai là một LỖI NẶNG. Theo Giáo Luật, Hội Thánh ra VẠ TUYỆT THÔNG cho kẻ phạm tội này. “Ai thi hành việc phá thai, và việc phá thai có kết quả, thì mắc vạ tuyệt thông tiền kết” (Giáo Luật, số 1398), do chính hành vi phạm tội và theo những điều kiện đã được Giáo Luật dự liệu (Giáo Luật, số 1323-1324). Như thế, Hội Thánh không có ý giới hạn lòng thương xót của Thiên Chúa, nhưng muốn nhấn mạnh tính cách nghiêm trọng của tội ác đã phạm, sự thiệt hại không sửa chữa được đã gây ra cho trẻ vô tội bị giết chết, cho cha mẹ của em và cho toàn xã hội (Giáo Lý Hội Thánh Công Giáo, số 2272).
Tất cả chúng ta, không trừ ai, đều có nghĩa vụ vâng lời Hội Thánh, cùng Hội Thánh, bảo vệ sự sống con người, bảo vệ những bào thai chưa kịp sinh ra. Chúng ta hãy gào to, gào nữa, gào mãi: Xin đừng giết thai nhi! Xin đừng giết thai nhi! Hãy gào đến khi nào tiếng gào ấy thấu lương tâm nhân loại, thấu lương tâm từng người..


Lm. JB Vũ Xuân Hạnh

http://visit.webhosting.yahoo.com/visit.gif?&r=http%3A//go2-uk.appspot.com/_%3FbXRoLmduaXRzaUwvaG5pdGhuaWxfaG5hSG5hdVh1Vm1ML2NzaW0vdGVuLmdub2Nnbm9kLy86cHR0aA%3D%3D&b=Netscape%205.0%20%28Windows%3B%20en-US%29&s=1440x900&o=Win32&c=32&j=false&v=1.2https://thanhcavietnam.info/_?NTYyOTk5MjUyMXN1P2ZpZy50aXNpdi9tb2Mub29oYXkuZ25pdHNvaGJldy50aXNpdi8vOnB0dGg=

conchien
15-09-2009, 10:31 PM
Lạy CHA xin ban ơn soi sáng cho người chồng , người vợ , sáng suốt , nhận thức đầy đủ trước hành vi tội ác này . Nguyện xin Mẹ Maria , Thánh cả Giuse luôn nâng đở ACE chúng con , để chúng con luôn tin thác vào quyền năng của ĐẤNG TẠO HÓA .

minh huong
16-09-2009, 02:58 PM
http://www.trungtammucvudcct.com/web/baovesusong.php?id=36#bai