PDA

View Full Version : Tình Bạn



Hai Lua
16-12-2009, 08:34 PM
TÌNH BẠN





Tôi đã có những ngày không nơi trú ẩn
Bởi linh hồn kia vô tận nỗi buồn
Nắng tốt tươi nhưng lòng tôi cô độc
Trốn nơi nào rét mướt cũng vây quanh

May mắn quá vẫn còn nơi tin cậy
Không phải tình nhân, cũng chẳng phải gia đình
Đơn giản lắm chỉ là người bạn
Một người anh rộng lượng nghĩa và tình

Một lời khuyên răn, một câu an ủi
Dịu dàng như bóng mát của vòm xanh
Tôi cúi xuống níu dây giày siết lại
Tự tin hơn mỗi bước bộ hành

Vâng, đời sống cần tâm hồn chia sẻ
Thắp lửa cho nhau lúc lạc bến xa bờ
Tin yêu lắm một điều giản dị :
Tình bạn lâu bền cũng quý báu như thơ.

(ST)

anhhuongtho
24-03-2010, 09:40 PM
BẠN CÙNG ĐI

(Mến tặng chị Hai Lúa)


Một chiều bạn đã đến bên tôi
Gọi tôi nhịp bước để vào đời
Bạn – tôi sánh bước như hình – bóng
Không kể xuân hồng hay mưa rơi.

Từ ấy tôi đi vạn dặm đường
Thấy lòng luôn ấm bởi tình thương
Bạn dắt tôi qua ngàn gai góc
Dìu tôi vượt cách trở, gió sương.

Bạn tôi đi trước, tôi theo sau
Tình bạn làm tôi ước – mong - cầu
Ngàn năm trung tín, không thay đổi
Ân tình dìu dặt đến muôn câu.

Có lúc tôi buồn muốn buông xuôi
Bạn vẫn ở bên, bước không rời
Quán trọ bên đường tôi muốn ở
Bạn nhủ : cố lên tới đỉnh đồi!

Đường lên ngày một thấy cam go
Hành trang tôi mang nặng và to
Tôi đành vứt bỏ đi tất cả
Để theo bước bạn tới Ta-bo.

Cho tới ngày kia một buổi chiều
Đình đồi xa chẳng biết bao nhiêu
Tôi cúi đầu xuống trong nức nở
Đành buông tay tấm ảnh cha yêu.

Hành trang của tôi chẳng còn nhiều
Còn chăng là hình bóng mẹ yêu
Rồi một đêm ấy như đêm khác
Hành trang trút hết giữa cô liêu.

Tôi ngước nhìn lên bóng bạn mình
Vẫn nụ cười hiền, vẫn kiên trinh
Hành trang ngoảnh lại không gì cả
Đỉnh đồi rực rỡ ánh bình minh.

Bạn nở nụ cười khẽ bảo tôi:
Đích đây, bạn đã tới đỉnh đồi!
Tôi buông tay xuống trong yêu mến
Ngàn năm hát khúc bạn và tôi.

Bút danh: Nguyên Hương

Hai Lua
04-04-2010, 03:56 PM
BẠN CÙNG ĐI

(Mến tặng chị Hai Lúa)


Một chiều bạn đã đến bên tôi
Gọi tôi nhịp bước để vào đời
Bạn – tôi sánh bước như hình – bóng
Không kể xuân hồng hay mưa rơi.

Từ ấy tôi đi vạn dặm đường
Thấy lòng luôn ấm bởi tình thương
Bạn dắt tôi qua ngàn gai góc
Dìu tôi vượt cách trở, gió sương.

Bạn tôi đi trước, tôi theo sau
Tình bạn làm tôi ước – mong - cầu
Ngàn năm trung tín, không thay đổi
Ân tình dìu dặt đến muôn câu.

Có lúc tôi buồn muốn buông xuôi
Bạn vẫn ở bên, bước không rời
Quán trọ bên đường tôi muốn ở
Bạn nhủ : cố lên tới đỉnh đồi!

Đường lên ngày một thấy cam go
Hành trang tôi mang nặng và to
Tôi đành vứt bỏ đi tất cả
Để theo bước bạn tới Ta-bo.

Cho tới ngày kia một buổi chiều
Đình đồi xa chẳng biết bao nhiêu
Tôi cúi đầu xuống trong nức nở
Đành buông tay tấm ảnh cha yêu.

Hành trang của tôi chẳng còn nhiều
Còn chăng là hình bóng mẹ yêu
Rồi một đêm ấy như đêm khác
Hành trang trút hết giữa cô liêu.

Tôi ngước nhìn lên bóng bạn mình
Vẫn nụ cười hiền, vẫn kiên trinh
Hành trang ngoảnh lại không gì cả
Đỉnh đồi rực rỡ ánh bình minh.

Bạn nở nụ cười khẽ bảo tôi:
Đích đây, bạn đã tới đỉnh đồi!
Tôi buông tay xuống trong yêu mến
Ngàn năm hát khúc bạn và tôi.

Bút danh: Nguyên Hương

Lúa chân thành cám ơn Nguyên Hương!!! Mấy hôm nay bận rộn ko vào thanhca nên ko bt có bài thơ tặng Lúa thật hay và ý nghĩa lắm. Thật sự Lúa đang ở trong cuộc chiến nội tâm, nó làm cho Lúa rất rất mõi mệt. Cám ơn Chúa đã gởi đến cho Lúa những người bạn chân tình để giúp con mạnh mẽ tiến bước dù bước chân của Lúa đã kiệt sức. Lúa sẽ cố gắng tiếp tục bước, bước những bước thật ngắn, thật khó khăn và gian truân. "HÃY CỐ LÊN" Bạn và Tôi cùng tiến liên đỉnh đồi nơi đó Giêsu đang giang rộng cánh tay ôm ta vào lòng.