PDA

View Full Version : Lãng đãng - Hà Nội - Em



KattyNguyen
24-12-2009, 02:18 PM
Tôi - 1 tên nghệ sỹ nửa mùa, Yêu Hà Nội và thích làm thơ. Hà Nội, nắng và mưa là nguồn cảm hứng vô tận đối với tôi. Xin chia sẻ một số bài thơ lủng củng vụng về của tôi với ACE.

Thơ vụng về & không hay, nhưng là tất cả nỗi niềm buồn vui, và cả tâm tình tôi gửi gắm.

Lãng đãng gió mây... lơ lửng lưng chừng trời... những miền nhớ xa xăm... Hà Nội dịu hiền bé nhỏ...




Gửi người - nơi ấy - không mùa thu

Ở phương trời ấy không mùa thu,
Lá có vàng, gió có hát không anh?
Phố có lim dim, mơ màng ngủ
Nắng có long lanh, có dịu dàng?
Những mặt hồ có thay áo mới
Màu biếc xanh đi dự hội mưa trăng?

Ở phương trời ấy không mùa thu,
Có không anh những con đường nhỏ,
Nồng nàn hương hoa sữa đêm đêm?
Có không anh những ngày mưa rả rích,
Mưa gợi về nỗi nhớ rất hư không?

Ở phương trời ấy không mùa thu,
Anh có không một mùa lá rụng,
Những con đường với hàng cây trút lá?
Anh có không những buổi chiều êm ả,
Khi se lạnh gió heo may xuống phố
Gió rất hiền, cùng hát với hàng cây?

Em ở Hà Nội, thu tràn ngập đất trời,
Mùa Thu đến, mang tới bao yêu thương.
Thu thắp nắng trong tim, thu vỗ về an ủi.
Bên mùa Thu, em thấy thật bình yên...

Anh ở nơi ấy - không mùa thu
Em gói yêu thương gửi vào trong ấy
Anh có hay chăng, mùa yêu thương đã về?



Katty- 25/8/2008



Gọi

Về với phố đi anh!
Hoa sữa buồn nở muộn,
Hàng cây đứng lặng câm,
Chẳng còn cười với gió.

Về Hà Nội đi anh!
Phố cứ buồn lặng lẽ,
Nắng nhạt nhòa như mây.

Về Hà Nội đi anh,
Mùa thu đang gõ cửa...

Hà Nội nhớ anh nhiều...


Katty - 040909
Hà Nội ơi...

Hà Nội ơi, em có còn là em
Còn dịu dàng với những mùa qua phố?
Đôi vai gầy còn nặng trĩu ưu tư?
Và đôi mắt có còn buồn mênh mang
Như hồ Tây một chiều lặng gió?

Hà Nội ơi, em có còn là em,
Có còn ẩm ương, sớm nắng chiều mưa,
Vui trong mưa, nhưng lại buồn trong nắng,
Có còn lơ đãng thả tóc trong chiều gió
Để ai về cứ mãi nhớ... ngẩn ngơ...



- Katty - 130909 -
Hà Nội mùa thu





Lạ

Lạ lắm nhé, Hà Nội đang nhớ nhung
Nhớ một người, đang ở xa, xa lắm
Xa lắm rồi, liệu có gặp lại nhau?

Lạ lắm nhé, Hà Nội cứ chờ mong
Mong một ngày có người quay trở lại
Mong những điều hư ảo và xa xăm
Chẳng còn biết đâu là thật
Và đâu chỉ là mơ...

Lạ lắm nhé, Hà Nội đang tương tư
Có đôi bàn chân chỉ một lần qua phố
Thế mà phố nhỏ cứ thương nhớ khôn nguôi...

Hay là thôi
Em sẽ bảo Hà Nội thôi nhớ mong
Thôi đợi chờ
Và thôi cả tương tư...
Thôi hết nhé!
Hà Nội sẽ tìm quên...

*

Em vẫn bước trên con đường diệu vợi
Phía trước xa mờ
Chỉ toàn khói với sương...



Katty - 150909

KattyNguyen
24-12-2009, 02:26 PM
Buông tay

Hà Nội hôm nay gió trở mùa,
Heo may về
Len lỏi vào những góc tâm hồn sâu nhất.
Lần này heo may chẳng còn hát tình ca,
Mà run rẩy tựa đầu vào vai phố,
Mà nức nở những nỗi niềm rêu rong.

Em giơ tay về phía ấy - khói sương,
Cố bắt lấy những điều có lẽ không-là-thật.
Có lẽ em đang đi trong ảo mộng
Được gọi là thế-giới-riêng-mình-em,
Miền ảo ảnh em tự tạo cho mình,
Ngăn cách mình với thế giới xung quanh.

Này anh, người tình mộng ảo
Có lẽ mình chẳng bao giờ có thể là của nhau.
Thì thôi, em buông tay, anh nhé!
Em sẽ thôi tìm những điều không-có-thật...

Katty - 290909




Em

Ừ thì em đã khác xưa,
Chẳng còn vô tư, hồn nhiên như ngày ấy.
Em bây giờ đã là gỗ đá,
Những buồn vui chỉ là gió thoảng qua.

Em bây giờ chỉ biết gió và mây,
Với những khát khao, những đam mê nông nổi,
Với những câu chữ ghép vần vụng dại,
Em sống trong một thế giới riêng mình.

Nhưng em bây giờ vẫn một chút... như xưa,
Vẫn ngốc nghếch, vẫn mơ về hoàng tử,
Một hoàng tử chẳng đến từ cổ tích.

Katty - 190909

KattyNguyen
27-12-2009, 12:12 PM
Bài thơ không đề tựa số 2

Hà Nội của em lại đón một mùa đông,
Những cơn gió bắc cứ từng cơn
Se sắt.
Trong cái rét ngọt của mùa đông xứ bắc,
Hà Nội sầu
Với những nỗi nhớ không tên.

Anh luôn mơ đến mùa đông Hà Nội
Mùa đông khô ráo, khác hẳn Huế của anh
Miền đất của mưa - dai dẳng suốt bốn mùa.
Mùa đông mưa rét
Tái tê.

Em hằng mơ đến mùa đông xứ Huế
Mùa đông ướt mưa, chẳng giống như Hà Nội
Miền đất ẩm ương - luôn thay đổi thất thường
Mùa đông hanh hao
Khô quắt.

Em biết anh mơ mùa đông không mưa,
Mặc áo ấm, lang thang và ngắm phố,
Nắm tay một người dạo bước quanh hồ Gươm
Tuy trời lạnh nhưng trong lòng thật ấm.

Anh có biết, em chẳng thích mùa đông?
Em chỉ mơ về phương nam ấm áp
Không mùa đông
Không nỗi sầu vương vấn.

Anh có biết em rất sợ mùa đông
Sợ hoang vu, sợ trống vắng khi mùa về.?
Con đường em đi vẫn cứ xa diệu vợi
Biết đến bao giờ được ủ ấm mùa đông?

Anh có biết em chỉ yêu mùa thu;
Mùa heo may, mùa phiêu diêu mây gió;
Mùa hoa sữa, mùa của những yêu thương?

Nhưng...
Mà này!
Một nỗi nhớ đã có thể gọi thành tên.
Em biết rằng...
Hà Nội đang nhớ Huế...

Katty
25-12-09



Gặp một lần thôi, nhưng sao hoài thương nhớ, vẫn chưa một lần dám nắm tay nhau. Anh có tin rằng mình gặp nhau là nhờ ơn Chúa không anh? Em thì tin rằng đó là do ý Chúa.

Nguyện cầu nhé, cùng cậy trông nơi Chúa, cùng nguyện xin danh Cha trên trời luôn luôn cả sáng; và hy vọng sẽ có một ngày mai...

Damsan
27-12-2009, 12:18 PM
Đọc là muốn ra Hà Nội luôn á ........
spam chơi .... hi hi hi .. chạy chứ ko bị dzí

sake
27-12-2009, 01:12 PM
Nghe thế mà... biết phải thế không...???...kakaka
Chạy....:monkey03::bancung:

KattyNguyen
28-12-2009, 01:35 PM
Đọc là muốn ra Hà Nội luôn á ........
spam chơi .... hi hi hi .. chạy chứ ko bị dzí

Bị DZÍ là bị gì ạ? :4:




Nghe thế mà... biết phải thế không...???...kakaka
Chạy....:monkey03::bancung:

Có điều gì làm mọi người sợ hãi thể nhỉ? :21: Ai vào cũng chạy hết á. :106:

KattyNguyen
09-01-2010, 10:03 AM
http://i142.photobucket.com/albums/r86/Katty2805/79f98bbd.jpg

Bài thơ không đề tựa số 3

Anh có còn nhớ thành-phố-trong-sông?
Dòng sông Hồng vẫn phù sa cuộn đỏ,
Nhưng vì nhớ thương, sông cạn khô dòng lệ.
Sông lặng lẽ trôi, sông tìm ra tận biển
Những mong rằng sẽ hội ngộ sông Hương.

Anh có còn nhớ Hà Nội không anh?
Những phố dài vẫn những ngôi nhà cổ,
Nhưng vì thương nhớ, phố đìu hiu quạnh quẽ.
Phố nằm lặng im, phố thu mình bé lại,
Đợi Đông qua, mong một ngày nắng ấm.



Katty - 02012010

Này! Biết không, người Hà Nội bảo nhau rằng chưa có năm nào sông Hồng lại cạn như mùa đông năm nay. Sông cạn khô tận đáy. Để những bãi bồi chơ vơ, những con thuyền mắc cạn. Mùa đông năm nay thật lạnh, những con phố cứ buồn hắt hiu.

Sầu vương vẫn cứ giăng mắc không gian.

LOVE IN THE TRUE
11-03-2010, 01:08 PM
đọc những vần thơ của chị em có thể hiểu phần nào về mua thu Hà Nội, có lẽ dẹp lắm đúng k chị? Nhưng em thấy thơ chị sao buồn và có vẻ chảnh lòng quá, nội nhớ nhung của chị với người ấy da diết đến thế sao? nghe có vẻ chuyện tình của chị cũng lâm la bi đát lắm. hic hic. chúc chị có thêm nhiều tác phẩm hay hơn.

KattyNguyen
14-03-2010, 01:01 PM
Hì, cảm ơn em. ^^
Có lẽ vì trong tình yêu cái gì cũng đẹp, nên mùa thu Hà Nội đối với chị luôn lộng lẫy như một nàng công chúa kiêu sa ấy. :10:
Còn cái tình cảm nhớ nhớ nhung nhung kia, thực ra thì nó rất nhẹ, rất dịu êm nên chị cũng chẳng muốn rũ bỏ. :21: Thôi thì cứ để trong tim "có một cái gì đó" để làm 1 chất xúc tác trong thơ. :21:

Cécilia-huong
14-03-2010, 02:26 PM
Người ta thường bảo: Những bài thơ hay thường buồn. Nỗi buồn làm lòng mỗi người lắng lại. Và cũng vì thế mà những vần thơ như lắng đọng sâu hơn...
Những vần thơ của chị hay lắm. Hay từ ý tưởng đến ngôn từ.
Thank chị nhiều.

concanchua
14-03-2010, 03:03 PM
Hà Nội Buồn!!!

Em vẫn bước trên con đường diệu vợi
Phía trước xa mờ
Chỉ toàn khói với sương...

KattyNguyen
18-05-2010, 12:16 PM
Thôi em ạ!



Thôi em ạ!
Đừng xây lâu đài cát.
Cát vàng kia dẫu là niềm hy vọng
Nhưng nước biển là nước mắt nhân gian
Mong manh lắm
Sẽ vỡ òa trước sóng.
Em có biết
Sóng vô tình và tàn nhẫn lắm không?

Thôi em ạ!
Chớ nên mộng mơ nhiều,
Đừng bay cao bằng một đôi cánh mỏng.
Bên trên kia đâu chỉ có nắng vàng
Nếu bão về
Em chẳng trốn kịp đâu.

Thôi em ạ!
Cũng đừng nên chờ đợi
Một cánh buồm đỏ thắm đến từ ngoài khơi xa.
Cổ tích thôi,
Chẳng có thật trên đời...



Hà Nội, 1 ngày mưa buồn tháng 4
Rét nàng Bân
15.04.2010

Katty Nguyễn

KattyNguyen
18-05-2010, 12:18 PM
Tháng tư


Tặng tháng Tư yêu thương
Và tặng anh - Earthquake, một tên đáng ghét sinh nhật tháng Tư



Em nợ tháng tư một bài thơ
Nợ những câu yêu chẳng thể nói nên lời;
Bởi trái tim em có những mùa kỳ lạ,
Nặng ưu tư,
Nhiều ước mơ nông nổi
Nên vô tình rơi mất cả mùa yêu.

Có phải em đã tìm lại được mùa yêu
Trong tiết giao mùa giữa xuân và hạ,
Khi tháng tư mang yêu thương về tới
Mang theo mùa hoa tinh khiết ngát hương thơm
Cùng rét Nàng Bân và nắng gió dịu dàng?
Nắng giúp em hong khô đôi dòng lệ,
Nhuộm mắt em bằng màu nắng trong veo;
Gió ôm em bằng vòng tay thật êm
Để nước mắt em thấm ướt đầm vai áo;
Mưa hát em nghe những bản tình ca dịu
Rồi mưa ngồi lặng, nghe em hát nghêu ngao.

Ừ thì
Giờ nói lời yêu.
Tháng tư ơi
Yêu tháng tư rất nhiều!
Còn anh - vu vơ nhiều,
Chẳng biết!
Nhưng có lẽ

YÊU...


Katty
29.04.2010

KattyNguyen
28-05-2010, 01:39 PM
http://a367.yahoofs.com/lifestory/9_6YmWaBBBbNPgncDRsb1FtOomWtI5A-_3/blog/ap_20100524082909236.jpg?lb_____DjzmbVkZw


Bài thơ không đề tựa số 6


Tôi còn đâu
Còn đâu đam mê
Trời chang chang nắng
Tôi về
Héo khô
[PQ]




Hà Nội đang buồn lắm đấy,
Biết không?

Vì nắng vàng trên mái phố rêu phong
Gay gắt quá
Khô cháy cả ước mơ.

Vì những hàng cây đang mùa trút lá
Lặng buông rơi
Những khúc nhạc chia ly.

Vì những cơn mưa đầu mùa qua phố
Cứ vội vàng
Để phố tiếc ngẩn ngơ.

Vì ve hát râm ran trên vòm lá
Hát một lần
Rồi từ giã cuộc đời.

Vì bằng lăng tím đến nát cõi lòng
Vai phố gầy
Mang nặng trĩu sầu vương...




24.05.2010
Katty

Lúc này đây, Hà Nội đang thật hiền. Trời bỗng dịu mát như những ngày thu. Nhưng lại muốn viết tiếp về nỗi buồn của Hà Nội trong những ngày qua. Nỗi buồn vắt sang cả những ngày vui.

Tháng 5! Mùa cây trút lá.

dominico_dung
28-05-2010, 02:35 PM
Chưa một lần về Hà Nội,
tôi!
Đất ơn lành,
Bố, đời lớn lên nơi ấy
Nghe câu ả đào từ xưa,
Cố,
vọng trong vách tim
mà tưởng

Có xa xôi chi đâu, niềm ước
Mà dãi dầu hai nắng hai nơi
Thế mới biết!
Nỗi khát khao rã rời
Người xa xứ
ngồi mơ

Hà Nội, mùa này nắng?
Cho rám lại
qua bao ngày đông
Em e thẹn qua phố hồng
về Nhà thánh
Gởi niềm mong nhớ
í ơi... í à
Bẽn lẽn chú chuồn ngô tránh nóng
long lanh mắt màu
ngắm Thánh Giá và... em


Chưa bao giờ
thấy phượng rơi, Hà Nội
Mắt ai buồn,
- Bố bảo: "đẹp như mơ!"
Làm con tiếc,
bao ngày nỡ hững hờ
Đành thôi vậy, giờ nắng tràn phố lạnh!
Đành luyến chút
giờ tuổi Trời đến vội
Mơ trắng ngời
tóc muội ánh hồn trai

Hà Nội, là ai!
Chỉ biết một hai
lời người kể
mỗi ngày về cô quạnh
Có một hồn thơ
sóng sánh
Chở ai về tắm nắng ngu ngơ
Có lời nguyện cầu
nơi góc vắng
Cho cả nhân gian
Ánh ngời lửa yêu thương
có cho tôi?
xin một chút mà thôi
người nhé
Xa xôi và nuối tiếc
chẳng dám
yêu rồi, ngồi nơi chỗ... xa mơ
về Hà Nội







Sài Gòn, nắng và một người!
arilan_dung

KattyNguyen
30-05-2010, 09:22 AM
http://a367.yahoofs.com/lifestory/9_6YmWaBBBbNPgncDRsb1FtOomWtI5A-_3/blog/ap_20100529084146987.jpg?lb_____DdvB9gtJ.


MƯA ĐÊM HÀ NỘI


Thế rồi mưa
Và thế rồi đêm
Mưa không chỉ bên thềm tí tách
Đêm không chỉ mướt mềm giá lạnh
Thế rồi mưa
Và thế rồi đêm
[PQ]


Đêm nay Hà Nội mưa,
Những nỗi buồn òa vỡ,
Hà Nội ôm mặt khóc,
Từng giọt lệ tuôn rơi...

Đôi vai run nức nở,
Thổn thức suốt đêm thâu.
Nỗi lòng này ai biết?
Chỉ Hà Nội...
Và em.


Katty
28.5.2010

Viết cho những đêm mưa thật buồn
Chỉ có Hà Nội và em thôi!