PDA

View Full Version : Thiệp Xuân gởi Mẹ - TTTT



phuongnhiaodai
01-02-2010, 05:12 AM
Thiệp Xuân Gởi Mẹ

Kính Mẹ ! Đầu Xuân cánh én chao
Hai phương cách biệt nhớ cồn cào
Nơi đây đất khách sầu da diết
Thiệp đỏ buồn lây tự thưở nào

Kính Mẹ ! Dòng thơ chúc phúc người
Xin mùa tiết đẹp, nắng thêm tươi
Thân mình hết nhức, lưng thôi mỏi
Mắt tỏ, môi sim chín nụ cười

Con đàn cháu lũ lớn khôn ngoan
Đức hạnh, tài năng thật vẹn toàn
Sóng gió không về gieo bão lũ
Mùa thu gặt hái những huy hoàng

Kính Mẹ ! Thơ con có vụng về
Ngôn từ cạn hẹp chuyện mô tê
Nhưng lòng hiếu thảo xanh như ngọc
Để được người vui cũng ráng hề.

TTTT

phuongnhiaodai
06-02-2010, 08:13 PM
Yêu Thương Mẹ Hiền !

Rồi một ngày con bổng dưng bật khóc
Thương Mẹ yêu ngồi đó chiếc lưng còng
Từng sợi khổ hắc vào trên màu tóc
Từng nếp sầu chạm da thịt rêu rong

Vẫn ánh mắt hiền từ chân chim vỡ
Ngàn ưu tư canh cánh giấc ngủ hờ
Đèn tắt ngọn sau mành đêm lẳng lặng
Chưa kịp hừng sáng đã gội cơn mơ

Mẹ cặm cụi may cuộc đời cơ cực
Bằng đôi tay run rẩy tuổi xế chiều
Đường chỉ nhỏ vá trăm ngàn vết nhức
Đã một thời vóc mảnh trót nâng niu

Con lại thấy từ năm mươi năm cũ
Như chuyện xưa, cổ tích đã lưu truyền
Người con gái bước vào đời bão lũ
Hóa đàn bà quanh quẩn bước truân chuyên

Tiếc lại tiếc suối tóc huyền óng ả
Sang thuyền hoa dọ dẫm bước nhân tình
Và quân tử chưa tròn vai quân tử
Hơn nửa đời son sắc ảo phồn vinh

Đành hụt hẫng trăm năm vôi đá bạc
Tiếng thủy chung giữ lại đáy tim hồng
Tình Mẫu Tử kê đôi vai gánh vác
Đơn thân cò lẻ bước dưới mưa giông

Rừng nước độc, cảnh nào không từng trải
Gót son ngoan cuộc đuổi rượt chưa cùng
Suốt năm tháng yêu thương con bảo bọc
Suốt cuộc đời chưa hủy tiếng tình chung

Để hôm nay vóc Người gầy hơn nữa
Sức khô mòn thui thủi bóng thiều qua
Con hiếu thảo đáp đền được bao đứa
Lắm tủi buồn nỡ để lệ sầu sa

Con muốn lắm ôm chầm hôn trán Mẹ
Xóa buồn thương từ tận đáy lòng đau
Đã ngưng rồi hơn nửa đời dâu bể
Vui vui lên ! Dẫu tóc đã bạc màu

Ước thấy Mẹ tháng ngày trôi thong thả
Tình yêu thương trang điểm chín nụ cười
Và Mẹ ơi, vui lên vì tất cả
Là tinh yêu đám con cháu dâng Người.

TTTT

http://niemrieng.com/diendan/images/statusicon/user_offline.gif http://niemrieng.com/diendan/images/buttons/report.gif (http://niemrieng.com/diendan/report.php?p=71137)

phuongnhiaodai
06-02-2010, 08:16 PM
Má ơi

Con thương Má biết làm sao kể hết
Thương vô cùng, thương vinh viễn hoài thương !

Từ lâu lắm người ta vinh danh Mẹ
Lúc lọt lòng con hiểu biết chưa thông
Thấy bóng Má độc hành, đêm lặng lẽ
Gánh trên vai mơn mởn sáu búp hồng
Có bao giờ Má nằm cho trọn giấc
Sáng bán mua, tối gói bánh, nung sầu
Nhà vách mỏng, nắng nồng, sương thấm lạnh
Nước mắt ròng, ngày bão, gió tìm nhau.
Con trẻ dại ôm chầm lưng Má ốm
Nửa đêm gầy cơn sốt tới hành hung
Gà gáy sáng Má rao "ai mua bánh..."
Tiếng như van, lắm lúc lệ đoanh tròng.
Má kiên cường vững lòng khi vượt khó
Dạy dổ con, những đứa trẻ nên người
Chân son mòn chạm đá thô, gai cỏ
Nổi nhọc nhằn mấy lúc sẽ mong vơi.
Anh chị lớn, rồi con, rồi em lớn
Má còn lo dẩn dắt hết đoạn đường
Nghoảnh mặt nhìn sáu búp hồng mơn mởn
Giờ trưởng thành vửng chắc giữa đời vươn.
Má vẫn vậy, sớm hôm cùng con cháu
Bữa cơm no, Má lại chẳng được no
Tuổi về chiều, cử kiêng cùng cơn bệnh
Lại còn đau thêm lắm nổi dày vò.
Má ơi Má, con thương Người vô tận
Biển trời nào sánh được để mà so
Tình hiếu thảo con đáp đền chưa thỏa
Nhưng một điều con hiểu nhất bây giờ

Con thương Má, thương, thương, thương, thương Má
Thương vô cùng, thương vĩnh viễn con thương !

TTTT