may282009
08-03-2010, 08:23 AM
GIỌT BUỒN RƠI…
Từng giọt buồn rơi rơi trên cung nhạc
Khói lam chiều heo hút quyện vần thơ
Không gian ơi! sao bỗng lặng như tờ?
Khép vào hồn một giấc mơ xuân chín.
Có bao giờ trong không gian yên tĩnh
Ta thấy lòng chợt rộn tiếng “tình yêu”?
Muốn vươn lên cao vút tựa cánh diều
Xây cuộc sống bởi bao nhiêu mơ ước…
Nhưng cuộc sống với bao điều trái ngược
Đôi bóng hình không lê nổi bước chân…
Đi bên nhau… tưởng như đi thật gần
Mà xa cách… từng bước chân cô quạnh…
Tác giả: May
Từng giọt buồn rơi rơi trên cung nhạc
Khói lam chiều heo hút quyện vần thơ
Không gian ơi! sao bỗng lặng như tờ?
Khép vào hồn một giấc mơ xuân chín.
Có bao giờ trong không gian yên tĩnh
Ta thấy lòng chợt rộn tiếng “tình yêu”?
Muốn vươn lên cao vút tựa cánh diều
Xây cuộc sống bởi bao nhiêu mơ ước…
Nhưng cuộc sống với bao điều trái ngược
Đôi bóng hình không lê nổi bước chân…
Đi bên nhau… tưởng như đi thật gần
Mà xa cách… từng bước chân cô quạnh…
Tác giả: May