PDA

View Full Version : Thông điệp "Bác ái trong Chân lý": Lời giới thiệu của ĐTC Bênêđictô XVI



strawberrybaby
11-03-2010, 06:59 AM
Thông điệp mới của tôi "Bác Ái Trong Chân Lý", vừa được công bố hôm qua (7.7.2009). Nhìn từ nền tảng, Thông Điệp phát xuất từ 1 đoạn văn trong thư Thánh Phaolô gởi giáo đoàn Êphêsô: "Sống trong chân lý và trong tình bác ái, chúng ta sẽ lớn lên về mọi phương diện, vươn tới Đức Kitô, vì người là Đầu" (Eph 4,15).

Do đó, tình yêu trong chân lý là động lực chính cho sự phát triển chính thực của mỗi người cũng như toàn thể nhân loại. Chính vì thế, toàn bộ giáo huấn của Giáo Hội về xã hội xoay quanh nguyên lý "Bác Ái Trong Chân Lý". Chỉ với tình yêu được lý trí và đức tin soi sáng, loài người mới có thể vương tới những mục tiêu phát triển mang tính nhân bản và nhân hóa. Là nguyên lý nền tảng cho giáo huấn của Giáo hội về xã hội, tình yêu trong chân lý mang tính tiêu chuẩn cho mọi hành động luân lý của con người.

Trong phần dẫn nhập, Thông điệp ghi nhận 2 tiêu chuẩn: công lý và công ích. Công lý là 1 thành phần toàn vẹn của tình yêu "trong việc làm và trong chân lý: (1 Ga,3,18). Mến thương ai thì muốn điều thiện hào cho họ, và cố gắng mang lại điều thiện hảo cho họ. Bên cạnh điều thiện hào phù hợp với nhu cầu của những quanh cận, chúng ta càng yêu thương họ cac1h thiết thực (xem số 6 của thông điệp). Do đó có 2 tiêu chuẩn cho mọi hành động của con người: công bằng và ích chung. Gắn kết với ích chung, bác ái mang nhiều kích xã hội. Thông điệp ,mời gọi mỗi kitô hữu hãy thực thi bác ái, vì cơ cấu tổ chức xã hội mở ra lối đi cho bác ái.

Như các tư liệu giaó huấn khác của Giáo Hội, Thông điệp này cũng đi sâu vào việc phân tích cùng suy tư của Giáo Hội về những vấn đề sống còn của nhân loại trong thế lỷ 21 này. Nó gắn liền với những gì Đức Phaolo VI đã viết cách đây 40 năm trong Thông điệp "Sự phát triển của
các dân tộc", trong đó Ngài phác thảo những đường nét chính, đến nay vẫn mang tính thời sự, cho sự phát triển toàn vẹn của con người cùng thế giới hôm nay. Theo như tin tức được phổ biến rộng rãi trong những ngaỳ tháng gần đây, tình hình thế giới liên tục làm xuất hiện những vần đề nguyện trọng, và chướng kỳ của những bất bình đẳng rõ ràng đang tiếp tục tồn tại bất chấp những nỗ lực trong thời gian qua.

Một mặt, xuất hiện những dấu hiệu về sự mất cân đối trầm trọng trong lãnh vực xã hội cũng như kinh tế. Mặt khác, từ nhiều phía, có lời kêu gọi cải cách, không thể trì hoãn nữa, nhằm thu hẹp khoảng cách phát triển giữa cac dân tộc. Hướng đến mục đích đó, hiện tượng toàn cầu hóa có thể là 1 cơ hội, nhưng chính vì lẽ ấy, điều quan trọng là khởi động 1 cuộc đổi mới sâu xa về luân lý và văn hóa, là có 1 sự phân định mang tinh thần trách nhiệm đối với những quyết định hướng đến công ích. Một tương lai tươi sáng hơn là điều khả thể cho mọi dân tộc, khi tương lai đó được xâu trên nền tảng sự tái khám phá những giáo trị căn bản của đạo đức. Điều cần là có 1 hoach định mới về tài chính nhắm tái thiết tổng thể công cuộc phát triển trên nền tảng tinh thẩn trách nhiệm đối với Thiên Chúa cũng như đối với nhân loại là tạo vật của Ngài.

Tất nhiên, Thông điệp không nhằm cống hiến những giải pháp kỹ thuật cho những vấn đề xã hội rộng lớn trong thế giới hôm nay. Điều này nằm ngoài chuyên môn của thẩm quyền giáo huấn trong Giáo Hội. Thông điệp nhắc lại những nguyên tắc căn bản cần thiết cho công cuộc phát triển con người trong những năm sắp đến. Những nguyên tắc đó gồm có trước hết là mối quan tâm đến sự sống con người, được coi như trọng tâm của công cuộc phát triển chính thực; thứ đến là sự tôn trọng tự do tôn giáo là điều luôn luôn gắn liền với sự phát triển con người ; và từ bỏ quan điểm xác quyết chỉ có con người là tác giả tuyệt đối của vận mạng mình.
Niềm tin tuyệt đối vào tiềm năng của khoa công nghệ, đã được thời gian xác minh chỉ là ảo tưởng. Điều chúng ta cần là những con người ngay chính trong lãnh vực kinh tế cũng như chính trị, có lòng thành quan tâm đến ích chung. Đặc biệt, nhìn vào những tình huống nghiêm trọng trên thế giới, điều khẩn thiết là hướng dư luận quần chúng về thảm kịch đói khổ và an toàn lương thực bao trùm một phần lớn nhân loại. Thảm kịch này chất vấn lương tâm chúng ta: đối diện với thảm kịch đó, giới hữu trách có nhiệm vụ xóa bỏ những nguyên nhân trong cơ cấu tổ chức, đồng thời cổ võ phát triển nông nghiệp tại các nước nghèo nhất. Tôi tin rằng con đường liên đới nhằm đến sự phát triển các nước nghèo nhất sẽ giúp tìm ra đáp số cho cuộc khủng hoảng toàn cầu hôm nay. Rõ ràng là vai trò và quyền hạn chính trị của các nhà nước cần được thận trọng thẩm định lại vào một kỷ nguyên mà bối cảnh kinh tế, giao thương và tài chính của thế giới hạn chế quyền lực tối cao của họ.
Mặt khác, không thể thiếu sự tham gia có trách nhiệm của mọi người dân trong lãnh vực chính trị quốc gia và quốc tế, một phần nhờ sự dấn thân mới của các liên đoàn lao động hướng đến thiết lập những hiệp hội quốc gia cũng như quốc tế. Trong lãnh vực này, các phương tiện truyền thông xã hội phải đóng vai trò hàng đầu nhằm gia tăng đối thoại giữa các nền văn hoá cùng các truyền thống khác nhau.
Vì thế, nếu muốn hoạch định một dự án phát triển không mang tính trì trệ và méo mó như hiện nay, điều cần là suy nghĩ nghiêm túc về ý nghĩa và mục đích của phát triển. Tình trạng sức khoẻ của môi trường hành tinh đòi hỏi điều đó. Cuộc khủng hoảng văn hoá và luân lý khắp nơi trên địa cầu yêu cầu điều đó. Kinh tế cần những chuẩn mực đạo đức để có thể góp phần phát triển con người, cần khám phá sự đóng góp quan trọng của nguyên tắc nhưng không, “lôgich của quà tặng”, trong nền kinh tế thị trường mà quy luật không thể chỉ là lợi nhuận.
Tuy nhiên, điều này chỉ khả thi khi có sự dấn thân của mọi người thuộc mọi giới, kinh tế cùng chính trị, sản xuất cũng như tiêu dùng. Điều này giả thiết lương tâm phải được huấn luyện và phải biết chú tâm đưa những tiêu chuẩn luân lý vào trong phác thảo những dự án. Nhiều người lên tiếng nhắc nhở rằng những quyền con người phải đi đôi với những nghĩa vụ làm người, bằng không quyền đó có nguy cơ trở nên độc tài.
Điệp khúc ngày càng được lập lại là toàn thể nhân loại cần chọn một lối sống khác, một lối sống bao hàm sự gắn kết giữa hai loại nhiệm vụ, một là những nhiệm vụ của mỗi người đối với môi trường, hai là những nhiệm vụ của mỗi người đối với bản thân người khác cũng như đối với mối liên hệ của họ với mọi người.
Nhân loại là một gia đình, và cuộc đối thoại giữa niềm tin cùng lý trí chỉ phong phú hoá gia đình nhân loại, chỉ làm cho công việc từ thiện trong đời sống xã hội có hiệu quả hơn, đồng thời mở ra một lối đi cho sự hợp tác giữa người tín hữu với người không tín ngưỡng, cho mọi người cùng đồng hành trên con đường kiến tạo công lý và hoà bình cho thế giới hôm nay.
Trong Thông điệp, tôi có nêu ra nguyên tắc “phụ đới và liên đới”. Hai nguyên tắc nầy gắn liền với nhau, như tiêu chuẩn và đường lối cho sự hợp tác huynh đệ nêu trên.
Cuối cùng, trước những vấn đề với chiều sâu và chiều rộng của nó trong thế giới hôm nay, tôi cũng lưu ý cần có một cơ cấu tổ chức quyền lực chính trị quốc tế, theo luật định, biết tôn trọng hai nguyên tắc vừa nêu, có quyết tâm thực hiện ích chung, đồng thời quan tâm tôn trọng những truyền thống đạo đức và tôn giáo trong nhân loại.
Tin Mừng nhắc nhở chúng ta rằng con người không chỉ sống bằng cơm bánh: không thể lấp đầy cơn khát của lòng người chỉ bằng những của cải vật chất. Rõ ràng là chân trời của nhân loại cao hơn và rộng hơn của cải vật chất... Vì thế, mỗi chương trình phát triển cần phải quan tâm hướng con người - gồm xác và hồn - đến sự tăng trưởng không những về phương diện thể xác, song còn về phương diện tâm linh. Giáo huấn của Giáo Hội về xã hội không ngừng quy chiếu về sự phát triển toàn vẹn đó, một sự phát triển có định hướng và động lực là “tình yêu trong chân lý”.
Tôi cầu mong Thông điệp này giúp cho nhân loại cảm thấy mình thuộc một gia đình đang dấn thân kiến tạo một thế giới sống trong công lý và hoà bình. Tôi nguyện cầu cho người tín hữu đang hoạt động trong lãnh vực kinh tế và chính trị, hiểu rằng chứng từ Tin Mừng của mình thật sự quan trọng trong nhiệm vụ phục vụ đất nước và thế giới hôm nay. Cách riêng, tôi mời gọi các vị lãnh đạo các nước đang gặp gỡ nhau..., hãy cùng nhau đi đến thống nhất những định hướng và những quyết định hữu ích cho sự phát triển toàn vẹn và vững bền của các dân tộc, đặc biệt những dân tộc nghèo khổ nhất.



ĐHY Gioan B. Pham Minh Mẫn dịch

strawberrybaby
11-03-2010, 07:23 AM
http://tgpsaigon.net/sites/default/files/imagecache/main_img/sites/default/files/toanbong15/CaritasIn.jpg













Thông điệp BÁC ÁI TRONG CHÂN LÝ của Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI


(Ý chính của từng số)


***


Dẫn nhập


(Tình thương và Chân lý)

1. Bác ái trong chân lý là gương mặt của Đức Kitô, và là ơn gọi làm người trong trời đất.
2. Bác ái trong chân lý là quà tặng, là Lời Hứa, là niềm hy vọng cho con người cùng nhân loại.
3. Chân Lý soi sáng cho thấy ý nghĩa của Bác Ái.
4. Bác ái trong chân lý và những giá trị của Tin Mừng.
5. Bác ái trong chân lý và lương tâm cùng trách nhiệm xã hội.
6. Nhiệm vụ của Bác ái trước hết là thực thi công lý đối với người mình yêu.
7. Nhiệm vụ của bác ái còn là phục vụ cho công ích, và là xây dựng Nước Chúa.
8. Bác ái trong chân lý là định hướng và là động lực cho sự phát triển đích thực của con người và toàn thể nhân loại.
9. Sống và làm chứng cho Bác ái trong chân lý vừa là cơ hội, vừa là thách đố cho sự phát triển của Giáo Hội.


***


Chương I. Sứ điệp của Thông điệp “Sự Phát triển của các Dân tộc”


(Giáo huấn của Giáo Hội về phát triển)

10. Giáo huấn của Giáo Hội và những vấn đề của phát triển.
11. Phát triển đích thực và toàn vẹn.
12. Giáo huấn của Giáo Hội và truyền thống đức tin Kitô giáo.
13. Giáo huấn của Giáo Hội và nền văn minh tình thương.
14. Giáo huấn của Giáo Hội và chủ nghĩa “kỹ trị” phi nhân bản và phi đạo đức.
15. Giáo huấn của Giáo Hội và mối liên hệ giữa đạo đức sự sống với đạo đức xã hội.
16. Ơn gọi phát triển và những vấn nạn của phát triển.
17. Ơn gọi phát triển và trách nhiệm làm người trong thiên hạ.
18. Ơn gọi phát triển và sự tôn trọng chân lý về con người.
19. Ơn gọi phát triển và những nguyên nhân chậm phát triển.
20. Ơn gọi phát triển và động lực phát triển.


***


Chương II. Phát triển con người trong thời đại chúng ta


(Những vấn đề và những khủng hoảng trong phát triển)

21. Những bài học từ những khủng hoảng hiện tại cho bước đường sắp tới của phát triển.
22. Quan tâm đến chiều kích nhân bản của các vấn đề trong phát triển.
23. Cần có tầm nhìn mới mang tính toàn cầu về phát triển.
24. Cần có tầm nhìn mới về công quyền và dân chủ trong phát triển.
25. Cần có những hình thức mới về hợp tác toàn cầu nhằm phát triển con người là tác giả, là trung tâm và là cùng đích của sự phát triển kinh tế xã hội.
26. Sự phát triển và mối đe doạ từ chủ nghĩa chiết trung về mặt văn hoá.
27. Tình liên đới và sự chia sẻ là con đường vượt qua khủng hoảng trong phát triển.
28. Phát triển gắn liền với sự tôn trọng sự sống.
29. Phát triển gắn liền với quyền tự do tôn giáo.
30. Những nguyên nhân của khốn cùng và những biện pháp khắc phục.
31. Bác ái liên kết đức tin và lý trí.
32. Những giải pháp mới cho những vấn đề mới trong phát triển.
33. Những vấn đề còn bỏ ngỏ trong phát triển.


***


Chương III. Tình huynh đệ cùng phát triển kinh tế và xã hội dân sự


(Phát triển và tình huynh đệ)

34. Tình huynh đệ mang tính nhưng không là quà tặng của Đấng Tạo Hoá vì sự phát triển của con người và nhân loại.
35. Tình huynh đệ cùng công bằng giao hoán, công bằng phân phối và công bằng xã hội trong nền kinh tế thị trường.
36. Tình huynh đệ trong kinh tế hướng đến phục vụ công ích của mọi người và mọi dân tộc.
37. Tình huynh đệ trong kinh tế giúp vượt qua tính ích kỷ hẹp hòi của nguyên tắc lợi nhuận để đi đến công ích và công bằng.
38. Tình huynh đệ trong kinh tế dưỡng nuôi tình liên đới và ý thức trách nhiệm đối với công ích và công bằng.
39. Tính nhân bản-nhưng không-liên đới làm cho thị trường thế giới thành nơi mọi người có gì để cho nhau và để nhận từ nhau.
40. Với những đức tính đó, người kinh doanh sẽ quan tâm đến lợi ích của mọi bên liên hệ, công nhân, khách hành, môi trường.
41. Cần xây dựng một trật tự mới về kinh doanh và sản xuất, có tính nhân bản, có tình liên đới chia sẻ, có trách nhiệm xã hội
42. Tiến trình hội nhập toàn cầu cũng phải theo trật tự đó để vượt qua tính ích kỷ và bóc lột, tránh cảnh cá lớn nuốt cá bé ...


***


Chương IV. Phát triển các dân tộc, quyền và bổn phận đối với môi trường


(Phát triển và môi trường)

43. Tình liên đới trong phát triển và bổn phận chia sẻ cùng phục vụ ích chung.
44. Quyền và bổn phận đối với sự sống và gia đình trong phát triền.
45. Đạo đức trong kinh tế và nhân vị cùng nhân phẩm.
46. Tương quan giữa kinh doanh và đạo đức làm người.
47. Con người vừa là chủ thể vừa là cùng đích của phát triển.
48. Bổn phận của phát triển đối với môi trường.
49. Bảo vệ mội trường và vấn đề năng lượng.
50. Bảo vệ môi trường, tài nguyên và khí hậu, đòi hỏi tinh thần trách nhiệm của toàn thể nhân loại.
51. Cách con người ứng xử đối với môi trường ảnh hưởng đến cách ứng xử với chính mình và với nhau.
52. Tình yêu và chân lý là định hướng và là động lực cho mọi người phát triển đích thực và vững bền.


***


Chương V. Sự hợp tác của gia đình nhân loại


(Phát triển và gia đình nhân loại)

53. Sự phát triển tuỳ thuộc trước tiên vào việc các dân tộc nhận thức mình là một gia đình duy nhất.
54. Cái nhìn này được soi sáng nhờ mối liên hệ giữa nhân loại và Thiên Chúa nhất thể tam vị.
55. Phát triển và nhân bản Kitô giáo cùng các nền văn hoá và các tôn giáo.
56. Tôn trọng quyền tự do tôn giáo bảo đảm cho một sự phát triển đích thực và vững bền.
57. Đối thoại giữa đức tin và lý trí đưa đến hợp tác huynh đệ giữa tín hữu và người vô tín.
58. Nguyên tắc bổ trợ gắn liền với nguyên tắc liên đới.
59. Sự hợp tác là cơ hội gặp gỡ giữa các dân tộc cùng các nền văn hoá và các tôn giáo.
60. Hỗ trợ cho sự phát triển các nước nghèo phải là phương tiện tạo ra của cải cho mọi người.
61. Trong du lịch, tình liên đới phải hỗ trợ cho việc giáo dục nhân bản và đạo đức cho mọi người.
62. Hiện tượng di dân đặt ra những vấn đề xã hội, kinh tế, chính trị, văn hoá và tôn giáo cho cộng đồng thế giới.
63. Những vấn đề phát triển và nghèo đói cùng thất nghiệp.
64. Lao động và các tổ chức công đoàn.
65. Hệ thống tài chính và sự phát triển đích thực và toàn diện.
66. Quyền lực và trách nhiệm của những người tiêu dùng.
67. Ý thức về gia đình nhân loại và những cơ chế tổ chức kinh tế tài chính.


***


Chương VI. Phát triển các dân tộc và kỹ thuật


(Phát triển và kỹ thuật)

68. Sự phát triển của một con người sẽ bất thành nếu người đó cho rằng mình là tác giả duy nhất của phát triển.
69. Kỹ thuật là lời đáp trả của con người trước mệnh lệnh của Thiên Chúa trao cho con người canh tác và giữ gìn trái đất.
70. Tự do của con người chỉ là tự do đích thực khi nó đáp ứng sự cuốn hút của kỹ thuật bằng những quyết định vốn là hoa trái của trách nhiệm luân lý.
71. Sẽ không có phát triển đích thực nếu không có những con người liêm chính, những nhà tài chính và chính trị có lương tâm phù hợp với những đòi hỏi của công ích.
72. Phát triển trên nền tảng tình yêu và sự hiểu biết lẫn nhau và công cuộc xây dựng hoà bình cho thế giới hôm nay.
73. Phát triển đòi hỏi tìm kiếm ý nghĩa của truyền thông trong viễn tượng nhân học.
74. Phát triển, kỹ thuật và đạo đức sinh học. Chỉ dựa vào kỹ thuật, lý trí không có đức tin sẽ tan biến trong ảo tưởng.
75. Vấn đề xã hội trở thành vấn đề nhân học. Văn hoá chối từ phẩm giá con người là văn hoá sự chết.
76. Không thể có sự phát triển toàn diện nếu không quan tâm đến thiện hảo luân lý và tinh thần của con người.
77. Sự phát triển con người và các dân tộc có một chiều kích cao rộng hơn kỹ thuật và bản thân con người, sự phát triển đó có chuẩn mực định hướng là sức năng động của bác ái trong chân lý.


***


Kết

78. Không có Thiên Chúa, con người không biết mình sẽ đi về đâu và cũng không thể hiểu mình là ai. Do đó, nhân tố phục vụ lớn nhất cho phát triển là nền nhân bản Kitô giáo, nền nhân bản làm sống lại đức bác ái và để cho chân lý hướng dẫn mình, khi đón nhận tha nhân như quà tặng thường xuyên của Thiên Chúa.
79. Sự phát triển cần đến các Kitô hữu biết giang tay hướng về Thiên Chúa trong thái độ cầu nguyện cho cả gia đình nhân loại có thể gọi Thiên Chúa là “Cha chúng con”.

***

HY Gioan B. Phạm Minh Mẫn (http://tgpsaigon.net/taxonomy/term/629)