PDA

View Full Version : LY NƯỚC NGỌT NGÀO



forget_me_not
20-08-2010, 10:24 AM
Ly nước ngọt ngào


http://sg.yimg.com/i/vn/newsproviders/vnexpress_121.gif?x=121&y=24&sig=Q9D.wYoWknhmdNhXhk1YwQ-- (http://aa.rd.yahoo.com/vn/news/partners/logo/SIG=11cotks4u/**http%3A%2F%2Fvnexpress.net%2FGL%2FHome%2F) VnExpress - cách đây 41 phút



(http://vn.news.yahoo.com/vne/20100820/tso-ly-nuoc-ngot-ngao-b871dd1.html?printer=1)

Tôi chỉ còn đúng một tờ giấy bạc 200 ngàn. Quanh đây chẳng có một hàng quán nào mà đổi sang tiền lẻ, xe chạy qua ào ào, biết làm thế nào. Hai chị em cứ đứng tần ngần. Đúng lúc đó có hai người đàn ông đèo nhau ghé lại mua nước uống.

Hai chị em tôi đi đã lâu mà không gặp một quán bán nước nào dọc đường tiện ghé vào để mua một chai nước uống cho đỡ khát. Mãi đến gầm cầu vượt gần Suối Tiên chúng tôi mới nhìn thấy một xe bán nước ngọt, bên cạnh là một cái thùng xốp giữ những chai nước ướp lạnh.

Tiện quá, chúng tôi ghé lại mua một chai trà xanh không độ, xin 2 ly đá rồi hai chị em chia nhau uống. Thật là sảng khoái khi nhấp từng ngụm nước mát, ngọt lịm. Đến lúc thanh toán, tôi rút đồng bạc duy nhất trong túi ra đưa cho cô bé bán hàng. Đó là một tờ 200 ngàn đồng mới cứng. Cô bé kéo ngăn kéo đếm tiền rồi hỏi nhỏ: “Chị có tiền lẻ không ạ? Em không đủ tiền thối lại”.

Tôi nói tôi chỉ còn đúng một tờ giấy bạc đó. Quanh đây chẳng có một hàng quán nào mà đổi sang tiền lẻ, xe chạy qua ào ào, biết làm thế nào. Hai chị em cứ đứng tần ngần. Đúng lúc đó có hai người đàn ông đèo nhau trên một chiếc xe Honda ghé lại mua nước uống.

Tôi nhanh nhảu hỏi thăm: - “Anh có tiền lẻ đổi giúp em tờ 200 ngàn”. - “Để tôi xem đã” – người đàn ông lớn tuổi hơn đáp rồi anh hỏi lại: “Chị cần bao nhiêu để thanh toán”. - “Em cần 8 ngàn đồng để trả cho cô bé này nhưng cô bé lại không có tiền lẻ trả lại”. - “Thôi, chị cứ đi đi, tí nữa uống nước xong chúng tôi thanh toán luôn cả 8 ngàn đó một thể”. - “Em ngại quá”. - “Có gì mà ngại. Thật ra chúng tôi cũng không có đủ 200 ngàn tiền lẻ để đổi cho chị nhưng đủ để chi thêm 8 ngàn”. - “Chúng ta không quen biết nhau lại để anh thanh toán giùm, thật ái ngại”. - “Có gì đâu, người ta gặp nhau, giúp đỡ nhau một tí thì nên xem là niềm vui mới phải chứ.

Đó đơn giản là tình người thôi mà. Thôi hai chị em đi đi kẻo tối” – người đàn ông cười độ lượng. - “Vậy chúng em xin”.

Chúng tôi lên xe đèo nhau đi. Sao có người tốt thế nhỉ, mà anh ấy nói gì nhỉ, à phải rồi “tình người”. Người ta sống trên đời vốn đã có duyên với nhau – tình thương yêu đồng loại. Ước gì trong đời tôi gặp được nhiều tình người như thế. Tôi cảm thấy ly nước vừa uống thật là ngọt ngào.

( Nguyên Thảo )