PDA

View Full Version : Như Tiếng Chim Ca - Lm. Anthony de Mello, S.J.



caoduc
22-05-2008, 11:14 AM
Như Tiếng Chim Ca

The Song of the Bird

Lm. Anthony de Mello, S.J.


1931-1987


Dịch giả: Gs. Đỗ Tân Hưng

*************

LỜI NGƯỜI DỊCH


-----Ra đi đột ngột vào năm 1987, lúc mới 55 tuổi đời, cha Anthony de Mello, một linh mục dòng Tên người Ấn Độ, đã được nhiều người xem như là một vị thầy tu đức nổi tiếng của thời đại chúng ta. Những tác phẩm của cha, xuất bản bằng nhiều ngôn ngữ khác nhau, được ghi nhận là một thành công lớn lao nhiều nơi trên thế giới. Với một tinh thần phong phú thâm sâu mà rất ít người có được, cha đã thành công trong việc tổng hợp một cách tuyệt diệu những truyền thống đạo giáo Đông Phương và nền thần bí học thuộc truyền thống Kitô Giáo.

-----Từ những nguồn gốc và những nết đặc thù rất khác nhau (Nga Sô, Trung Hoa, Ấn Độ, Phật Giáo hay Kitô Giáo), những mẩu chuyện kết thành tập sách nhỏ nầy đã làm sáng tỏ, theo cung cách khác nhau, tính cách đa diện của lối giáo huấn đặc biệt do cha Anthony de Mello khởi xướng.
Tạp-chí “Vida Nueva” (Đời Sống Mới) ở Madrid, Tây-Ban-Nha, ngày 12-09-1987 đã viết:


-----Cái gì đứng đằng sau hiện-tượng thành-công đó? Rất đơn-giản, đó là một sự biểu-lộ lòng khao khát về tâm-linh đang lan tràn khắp thế-giới. Đó là một sự khao khát với những tính chất rất đặc-biệt. Dân chúng không còn muốn thủ-đắc những công-thức có sẵn hay những thứ đạo-đức vô-vị của một thời xa xưa; những đường mòn đã thất bại trong việc đưa người ta đến chỗ thức-giác tâm-linh. Đó là một sự truy tầm khắc-khoải, đôi khi mập-mờ không định hướng, đối với một tầm nhìn có tính cách phóng-khoáng hơn. Con người thời-đại đang bị dun rủi vào hoàn-cảnh thay đổi của một nền văn-hóa có sẵn, tiên vàn mong muốn được biết mình là ai, cái gì đã giam hãm linh hồn mình, cái gì đã đứng vững trên con đường tiến-bộ về tâm-linh. Con người đó mong muốn tái khám phá Thượng-Đế bên kia tất cả những gì đã tự đồng-hóa với Thượng-Đế qua bao năm tháng dài: những luật-lệ, qui-tắc, giáo-thuyết không làm bằng xương thịt, những ngôn từ rất xa lạ với cuộc sống .

-----Đó là lý-do tại sao cha Anthony de Mello đã nói rằng “nền đạo-giáo tâm-linh có tính cách hung hãn của chúng ta đã tạo thành những nan-đề cho chúng ta”, rằng “Chúa Giêsu Kitô đã bị làm ố danh bởi những gì đã được người ta nói về Ngài trên các tòa giảng” và rằng “thật là khó khăn để nhận ra một vị thánh vì ngài xem ra giống như mọi người khác”. Nói tóm lại, điều mà cha Anthony de Mello muốn nói với chúng ta là nếu chúng ta muốn làm cho Kitô-Giáo khả tín thì chúng ta cần phải thăm dò chiều sâu của tâm thức con người, vượt qua bên kia biên-vực hiện-tiền của chúng ta.
-----"Như Tiếng Chim Ca", nguyên-tác bằng tiếng Anh, nhan đề là "The Song of the Bird" của cha Anthony de Mello, đã được nhà xuất-bản Gujarat Sahitya Prakash ấn-hành và cho đến nay đã được dịch ra 31 ngôn-ngữ khác nhau trên thế-giới. Chúng tôi đã chuyển ngữ từ ấn bản mới nhất (ấn bản thứ 16, tháng ba năm 1998) của nhà xuất-bản nói trên.

TỪ VỰNG
Mu-la (mullah): Tu sĩ Hồi giáo
Xu-phi (soufi): Tôn sư Hồi giáo
Gu-ru (guru – gourou): Tôn sư An giáo
La-ma (lama): Tôn sư Phật giáo Tây Tạng
Ra-bi (rabbi): Tôn sư Do Thái giáo


THAY LỜI TỰA

-----Tập sách nầy được viết ra cho những người sống theo mọi niềm tin, niềm tin tôn giáo hay ngoài tôn giáo. Tuy nhiên, tôi không thể giấu độc giả rằng tôi là một linh mục Công Giáo. Tôi từng tự do lai vãng những truyền thống thần bí ngoài Kitô Giáo, thậm chí ngoài tôn giáo, và điều này đã để lại dấu ấn sâu sắc trong tôi và làm cho tôi phong phú hơn nhiều.

-----Tuy nhiên, tôi luôn trở về với Giáo Hội của tôi, vì đấy là gia đình thiêng liêng của tôi; và nếu tôi cảm thấy một cách gay gắt, đôi khi rất bối rối, về những hạn chế và hẹp hòi của Giáo Hội đôi lúc đôi nơi, tôi vẫn ý thức rằng chính Giáo Hội Công Giáo đã đào luyện, nhào nắn tôi thành con người hiện nay. Do vậy mà, với tất cả tấm lòng trìu mến, tôi dâng tặng tác phẩm nầy lên Giáo Hội: Mẹ và Thầy của tôi.

-----Mọi người đều ưa thích những mẩu chuyện ngắn mà độc giả sẽ thấy đầy dẫy trong quyển sách nầy: những chuyện Phật Giáo, Kitô Giáo, Do Thái Giáo, Hồi Giáo, chuyện thiền, chuyện Nga Sô, Trung Hoa, Ấn Độ... chuyện co, chuyện kim.
Tất cả những mẩu chuyện đó đều có một đặc điểm chung: nếu ta đọc theo một cách nào đó, chúng sẽ giúp cho tâm linh phát triển .


NÊN ĐỌC NHỮNG MẪU CHUYỆN ĐÓ NHƯ THẾ NÀO?

Có ba cách đọc:

1/ Đọc mỗi chuyện một lần rồi sang chuyện khác. Cách đọc nầy chỉ để giải trí mà thôi.

2/ Đọc mỗi chuyện hai lần và suy nghĩ về nội dung. Đem áp dụng vào đời sống. Điều đó sẽ giúp bạn có được một loại cảm nếm thần học, (tức nghệ thuật nghe hay kể lại những mẩu chuyện về Thiên Chúa hay thần linh). Cách thức nầy rất hữu ích đối với một nhóm nhỏ, trong đó mỗi người chia sẻ những suy tư của mình liên quan đến đề tài thảo luận. Như thế ta sẽ tạo được một nhóm thần học.

3/ Đọc lại chính mẩu chuyện đó, sau khi đã nghiền ngẫm nội dung. Giữ thinh lặng nội tâm và để cho câu chuyện bộc lộ chiều sâu cùng ý nghĩa thâm trầm, một ý nghĩa vượt ra ngoài những từ ngữ và suy tư. Điều đó dần dần mang lại cho bạn một cảm thức về lãnh vực thần bí, (tức nghệ thuật thưởng thức và cảm nhận trong thâm tâm, ẩn ý của những mẩu chuyện liên hệ để dần dần được biến đổi nhờ những mẩu chuyện đó).

-----Ngoài ra có thể nghiền ngẫm mỗi mẩu chuyện đó suốt ngày, để hương thơm cùng làn điệu phảng phất và âm vang trong nội tâm độc giả, chứ không phải trong trí óc. Điều đó cũng có thể, dưới một khía cạnh nào đó, làm cho độc giả trở thành một nhà thần bí. Hầu hết những câu chuyện lược thuật trong sách nầy trước tiên nhằm vào mục đích đó.

CẨN-TRỌNG

-----Đa số những mẩu chuyện mà bạn sẽ đọc sau đây thường đi kèm với một lời bình nhằm minh họa một suy nghĩ mà chính bạn cũng muốn thực hiện. Đừng đóng khung trong những lời đính kèm nơi tập sách này: có khi chúng kìm hãm bạn, có khi chúng hướng bạn vào con đường lệch lạc.

-----Đừng đem bất cứ chuyện nào áp dụng cho ai khác ngoài bạn (cho linh mục, thượng tọa, cho Giáo Hội, cho người lân cận...), nếu không câu chuyện ấy sẽ tạo ra nơi bạn một loại thành kiến thiêng liêng: Mỗi chuyện đều liên quan đến bản thân bạn mà thôi, chứ không liên quan đến ai khác.



TIỆM BÁN CHÂN LÝ

-----Tôi hoa mắt lên khi thấy tên cửa tiệm: TIỆM BÁN CHÂN LÝ.

-----Cô bán hàng rất lễ phép hỏi:Ông muốn mua loại chân lý nào đây: chân lý toàn diện hay chân lý phiến diện?

-----Tôi cao giọng ra vẻ sành sỏi: Chân lý toàn diện, dĩ nhiên rồi. Đối với tôi, nhất định không có lừa bịp, không có chống chế, không có giải thích quanh co. Tôi muốn chân lý của tôi phải thuần khiết và minh bạch.

-----Cô bán hàng vẫy tay ra hiệu chỉ cho tôi phía cuối tiệm sách.

-----Cậu bán hàng ở đó lấy ngón tay chỉ cái nhãn hiệu có ghi giá cả. Cậu ta nói: "Thưa ông, giá rất đắt."

-----Tôi hỏi: "Giá bao nhiêu?", vì tôi cương quyết mua cho bằng được cái chân lý toàn diện, cho dù phải trả bằng bất cứ giá nào.

-----Cậu trả lời: "Thưa ông, giá của sự an toàn của ông đấy.”

-----Tôi ra khỏi tiệm với con tim nặng trĩu. Tôi đang cần sự an toàn cho những niềm xác tín bất khoan nhượng của tôi.
-----Thánh Phanxicô đã chia sẻ: Thiên Chúa - chân lý - là một HỐ THẲM không đáy sâu hun hút , Ngài bảo tôi: NHẢY ĐI.

-----Kỳ lạ thay, nếu ta cần sự an toàn theo niềm tin ấu trĩ của ta, ta sẽ phải bối rối khi chạm trán với thực tế. Trái lại nếu ta buông mình theo chân lý - dù có vẻ rất chênh vênh - nhưng ta lại rất bình an.

caoduc
30-05-2008, 10:39 AM
THIỀN SƯ VÀ KITÔ HỮU




----Một Kitô hữu đến thăm một vị Thiền Sư và nói: "Xin thầy cho phép tôi đọc thầy nghe Bài Giảng Trên Núi."

----Thiền Sư đáp: "Tôi rất thích nghe.”

----Người Kitô hữu đọc một câu rồi ngước mắt lên nhìn. Thiền Sư mỉm cười nói: "Đấng đã phán những lời đó chắc chắn phải là một vị Giác Ngộ."

----Người Kitô hữu cảm thấy khoái trá. Ông tiếp tục đọc. Thiền Sư ngừng lại rồi nói: “Những lời nói đó phải phát xuất từ Đấng Cứu Thế của nhân loại."

----Người Kitô hữu cảm thấy thích thú. Ông tiếp tục đọc cho đến hết. Lúc bấy giờ Thiền Sư tuyên bố: "Người đã rao giảng như thế phải là Thiên Chúa."

----Nổi vui mừng của người Kitô hữu thật vô bờ bến. Ông ra về, cương quyết sẽ trở lại một ngày khác để thuyết phục Thiền Sư trở thành Kitô hữu.

----Trên đường về nhà, ông gặp Chúa Giêsu đứng bên vệ đường. Ông đã thưa với Chúa một cách khoái trá: "Lạy Chúa, con đã làm cho người đó xưng ra Chúa là Thiên Chúa!"

----Chúa Giêsu mỉm cười và nói: "Con đã làm gì hay đâu, ngoại trừ việc con thổi phồng cái tôi Kitô hữu của con mà thôi?"

caoduc
31-05-2008, 09:44 AM
NHÀ SƯ VÀ PHỤ NỮ



-----Ngày kia trên đường trở về tu viện, hai nhà sư Phật Giáo gặp gỡ một phụ nữ tuyệt đẹp đứng bên bờ sông. Cũng như họ, người phụ nữ đó muốn qua sông, nhưng mực nước dâng cao. Do đó vị sư già đã cõng chị đó lên vai để qua sông.

-----Nhà sư trẻ cảm thấy đó là một sự xúc phạm ghê gớm. Trong suốt hai tiếng đồng hồ, ông than trách vị sư già đã phạm Giới Luật: Phải chăng sư huynh đã quên mình là một tu sĩ? Làm sao đã dám đụng tới một người đàn bà? Tệ hại hơn nữa, lại cõng chị ta sang bờ sông bên kia? Và người đời sẽ đàm tiếu ra sao? Sư huynh không biết làm như vậy là ô danh Đạo Pháp sao? ....

-----Nhà sư già mỉm cười độ lượng: "Đệ mến, tôi đã để chị ấy ở bên bờ sông. Còn đệ tới giờ này mà còn đang cõng chị đó sao?"

-----Sống đạo chính là sống giây phút hiện tại tròn đầy và viên mãn ngay tại đây(hic et nunc) Sống với tương lai hoặc quá khứ đều là ảo tưởng. Đức Giê-su đã từng nhấn mạnh nhiều lần Đã tới giờ và chính là lúc này đây - chứ không phải hôm qua hoặc ngày mai!!

caoduc
01-06-2008, 06:16 PM
ẢO TƯỞNG



-----“Làm thế nào để đạt tới sự Sống Vĩnh Cửu?"

-----“Sự Sống Vĩnh Cửu chính là bây giờ đây. Con hãy trở về với hiện tại.”

-----“Nhưng con đang sống trong hiện tại bây giờ đây, không phải sao?”

-----“Không phải đâu.”

----- “Sao lại không?”

----- “Tại vì con không buông bỏ quá khứ.”

----- “Tại sao con phải buông bỏ quá khứ? Không phải tất cả những gì thuộc về quá khứ đều xấu cả.”

----- “Ta buông bỏ quá khứ, không phải vì quá khứ xấu xa, nhưng vì quá khứ đã chết rồi."

caoduc
02-06-2008, 09:06 AM
SỰ THÁNH THIỆN CỦA GIÂY PHÚT HIỆN TẠI



-----Ngày kia người ta hỏi Đức Phật: "Cái gì làm cho một con người trở nên thánh thiện?"

-----Đức Phật trả lời: "Mỗi giờ chia ra nhiều giây và mỗi giây chia ra nhiều sao. Ai có thể sống hoàn toàn trong hiện tại trong mỗi một sao thì người đó là một vị thánh."

-----Một chiến sĩ Nhật Bổn bị quân địch bắt bỏ tù. Suốt đêm anh ta không thể nào chợp mắt vì tin chắc sáng mai anh sẽ bị tra tấn dã man.
-----Nhưng ngay lúc đó những lời nói của vị Thiền Sư vang vọng trong đầu óc anh: "Ngày mai không thực hữu. Chỉ có hiện tại mới là thực hữu."

-----Thế là anh trở về với thực tại - và lăn ra ngủ một giấc ngon lành.

-----Người mà Tương Lai không chi phối được: Cũng giống như đàn chim trên trời và bông huệ ngoài đồng. Không chút ưu tư đối với ngày mai. Hoàn toàn an trụ trong hiện tại. Đó là sự Thánh Thiện!

caoduc
03-06-2008, 09:02 AM
TÔI BỬA CỦI!



-----Khi Giác Ngộ rồi, Thiền Sư đã viết những giòng dưới đây để nói lên niềm hân hoan của mình:


"Tuyệt diệu thay:
Tôi bửa củi!
Tôi gánh nước!"


-----Sau khi đạt ngộ, thật ra không có gì thay đổi cả. Cây cối vẫn là cây cối; người ta vẫn trước sao sau vậy; và cả bạn cũng thế. Bạn cũng vẫn ủ rũ hay bình thản, vẫn hiền triết hay điên rồ như trước kia. Ngoài trừ một sự khác biệt quan trọng là giờ đây bạn nhận chân sự vật bằng con mắt khác. Giờ đây bạn trở nên ít dính bén hơn. Và con tim của bạn tràn trề kinh ngạc thích thú.

-----Đó là thực chất của Chiêm Niệm: Cảm Quan về sự Kinh Ngạc thích thú.

-----Chiêm niệm khác với xuất thần ở chỗ xuất thần đưa đến thái độ xa lánh cuộc đời. Nhà chiêm niệm khi đã giác ngộ vẫn tiếp tục bửa củi, gánh nước.

-----Chiêm niệm khác với sự nhận thức về vẻ đẹp ở chỗ sự cảm nhận cái đẹp (một bức tranh hay một buổi hoàng hôn chẳng hạn) phát sinh một cảm khoái mang tính chất thẩm mỹ, trong khi chiêm niệm phát sinh sự ngạc nhiên hân hoan - cho dù đối tượng quan sát là gì, một buổi chiều tà hay một viên đá.

-----Đó là đặc điểm của trẻ con. Chúng luôn sống trong trạng thái kinh ngạc hân hoan. Do đó, chúng thoải mái len lỏi vào Nước Trời.

caoduc
04-06-2008, 10:54 AM
CHÚ CÁ BÉ TÍ



-----Một con cá sống ở đại dương hỏi một con cá khác: "Xin lỗi bác, bác già hơn cháu, hẳn bác có thể nói cho cháu biết tìm thấy ở đâu điều mà người đời thường gọi là Đại Dương?"

-----Cá già nói: "Đại Dương là cái mà cháu đang lội trong đấy!"

-----"Cái nầy ư? Nhưng chỉ là nước thôi mà. Cái mà cháu tìm kiếm là Đại Dương kìa." Con cá bé tí rất thất vọng đã nói như thế rồi lội đi xa tìm kiếm ở nơi khác.

-----Có một người mặc bộ đồ khất-sĩ tìm tới Minh Sư và đã dùng ngôn ngữ nhà khất-sĩ mà thưa: "Từ nhiều năm nay, tôi đã tìm kiếm Thượng Đế. Tôi tìm kiếm Ngài ở bất cứ đâu đâu mà người ta nói có Ngài: ở trên các đỉnh núi cao, ở trong sa mạc mênh mông, ở nơi tu viện thanh vắng và ở trong các khu ổ chuột của người nghèo."

-----Minh Sư hỏi: "Bạn có gặp Ngài không?"

-----"Dạ không, tôi không gặp Ngài. Còn thầy?"

-----Minh Sư có thể nói được gì đây? Những tia nắng vàng chói chang của buổi chiều tà đang tràn ngập căn phòng. Từng đàn chim sẻ đang khe khẽ líu lo trên cây đa gần đó. Xa xa, người ta có thể nghe tiếng động cơ của xe cộ qua lại trên xa lộ. Một con muỗi bay vù vù bên tai, chỉ muốn chích muốn đốt… Tuy nhiên, chàng thanh niên chỉ biết ngồi trân ra đó và quả quyết rằng đã không gặp Thượng Đế. Vì chàng có mắt như mù, có tai như điếc, không nhận ra sức sống của Thượng đế hiển hiện khắp nơi. Một lúc lâu, chàng đã bỏ ra đi, chán nản, thất vọng. để tìm kiếm ở nơi khác.
. . . . . . . .
-----Chú cá bé tí ơi, đừng đi tìm kiếm mất công. Không có gì để kiếm tìm cả. Tất cả những gì chú phải làm là mở mắt ra mà xem thôi.

caoduc
05-06-2008, 09:45 AM
CON CÓ NGHE TIẾNG CHIM HÓT KHÔNG?




------Miền Ấn Độ theo Ấn Giáo đã khai-triển một hình ảnh tuyệt diệu để diễn tả mối tương quan giữa Thượng Đế và Tạo Vật của Ngài. Thượng Đế đã làm cho Tạo Vật nhảy múa. Chính Ngài là Vũ Công, còn Tạo Vật là Vũ Khúc. Vũ khúc khác với vũ công, tuy nhiên vũ khúc không thể tồn tại nếu không có vũ công. Bạn không thể mang vũ khúc về nhà trong một chiếc hộp, như ý bạn muốn. Khi vũ công ngưng thì vũ khúc cũng ngừng.

------Trên đường truy tầm Thượng Đế, con người suy tư quá nhiều, nghĩ ngợi quá nhiều, nói năng quá nhiều. Cho dẫu khi họ nhìn vũ khúc đó mà họ gọi là tạo vật, họ cũng chỉ để hết ngày giờ suy tư và bàn tán (với mình hay với người khác), nghĩ ngợi, phân tích và triết lý dông dài. Toàn những chữ là chữ. Toàn tiếng động và tiếng động mà thôi.

------Bạn hãy im hơi lặng tiếng để chiêm ngắm Vũ Khúc. Bạn chỉ việc nhìn: một ngôi sao, một đóa hoa, một chiếc lá úa, một con chim, môt viên đá... bất cứ yếu tố nào kết thành vũ khúc cũng đều đáng kể hết. Bạn hãy nhìn. Bạn hãy lắng nghe. Bạn hãy cảm nhận. Bạn hãy đụng chạm. Bạn hãy thưởng thức. Và chắc chắn không sớm thì muộn bạn cũng sẽ nhận chân Thượng Đế - Ngài chính là vị Vũ Công!

------Một đệ tử ngày nào cũng than vản với Thiền Sư một câu như sau: "Thầy đã giấu con bí quyết tối hậu của Thiền." Anh ta không chấp nhận sự kiện Thiền-Sư không chịu trả lời.

------Ngày kia, họ đang sánh bước dạo chơi dọc theo sườn đồi thì nghe một con chim hót.

------Thiền Sư hỏi: "Con có nghe con chim đó hót không?"

------Đệ tử trả lời: "Dạ có."

------“Này, bây giờ con đã rõ là thầy không giấu giếm con điều gì.”

------"Dạ."

------Nếu bạn đã thực sự nghe một con chim hót, nếu bạn đã thực sự nhìn thấy một thân cây... thì bạn đang có khả năng hiểu biết, vượt qua những ngôn từ và khái niệm.

------Bạn nói gì? Bạn bảo rằng mình đã nghe hằng chục con chim hót và thấy hằng trăm thân cây ư? À! Có đúng là bạn đã nhìn thấy thân cây hay chỉ nhìn thấy cái nhản hiệu mà thôi? Nếu bạn nhìn một thân cây và thấy một thân cây, thì bạn chưa thực sự nhìn thấy cây. Khi bạn nhìn một thân cây và thấy "sức sống đang tiềm ẩn trong đó" - lúc bấy giờ bạn mới thực sự nhìn thấy! Lòng bạn có bao giờ tràn ngập niềm hân hoan không thốt nên lời khi nghe một con chim hót chưa?

caoduc
06-06-2008, 10:58 AM
Ý THỨC TRONG MỌI KHOẢNH KHẮC







-----Không một thiền sinh nào được phép dạy thiền cho người khác nếu chưa sống đủ mười năm bên cạnh Thiền Sư.

-----Tenno, sau mười năm tu tập đã trở nên một bậc thầy dạy thiền. Ngày kia ông ta đi thăm viếng Thiền Sư Nan-in. Hôm đó trời mưa cho nên Tenno phải mang guốc và che dù.

-----Khi Tenno bước vào, Nan-in chào hỏi: "Anh đã để guốc và dù ngoài hành lang phải không? Vậy hãy nói cho tôi biết: anh đã để chiếc dù bên phải hay bên trái đôi guốc?"

-----Tenno rất lúng túng vì không biết trả lời làm sao. Ông mới nhận ra rằng mình chưa có thể duy trì một sự Ý Thức trong từng phút từng giây. Bấy giờ ông xin làm đệ tử Nan-in để tu tập thêm mười năm nữa ngõ hầu có được một Ý Thức trong mọi Khoảnh Khắc.

-----Ai có ý thức trong mỗi khoảnh khắc; ai hoàn toàn sống trong hiện tại từng phút từng giây, người đó là Minh Sư!

caoduc
07-06-2008, 10:30 AM
MỘT CON KHỈ CỨU VỚT CON CÁ





-----Tôi thấy con khỉ tha một con cá ra khỏi mặt nước và để nằm trên một cành cây. Tôi nói: "Trời đất ơi! Chú đang làm gì vậy?"

-----Con khỉ trả lời: "Tôi đang cứu con cá cho khỏi chết đuối."

-----Nhiều nhà đạo đức cững nghĩ rằng mình cứu linh hồn người khác bằng cách nhồi nhét vào đầu óc họ những giới răn, những tư tưởng thần học, những bài học luân lý... nhưng họ lại không biết hướng dẫn người khác khám phá Thiên Chúa bằng ánh mắt tâm linh trong suốt!!

-----Họ rêu rao là đã đem về cho Chúa hàng trăm, hàng ngàn linh hồn, nhưng làm như vậy có khác chi chú khỉ cứu con cá bằng cách vớt ra khỏi nước!!

caoduc
09-06-2008, 10:44 AM
CHIÊM NGẮM THỰC TẠI




-----Con chó Brownie ngồi xuống, nhìn chăm chăm đọt cây, tai chổng lên, đuôi ve vẩy có vẻ bồn chồn. Nó đang chú tâm nhìn một con khỉ. Nó chỉ ý thức mỗi một điều: đó là con khỉ. Không ý nghĩ nào có thể quấy phá sự tập trung trọn vẹn của nó, không chút mảy may ưu tư đến ngày mai. Brownie là biểu tượng gần gũi nhất đối với thái độ Chiêm Niệm mà tôi chưa bao giờ trông thấy.

-----Có thể chính bạn cũng từng chứng nghiệm một điều tương tự, khi bạn hoàn toàn tập trung vào việc quan sát một con mèo đang đùa giỡn.

-----Và đây là một công thức Chiêm Niệm cũng có giá trị như bất cứ công thức thức nào mà tôi từng biết: Hãy hoàn toàn sống trong hiện tại. Hãy vứt đi mọi suy nghĩ về tương lai, hãy vứt đi mọi suy nghĩ về quá khứ, hãy vứt đi mọi hình ảnh và mọi sự trừu tượng hóa, và trở về với thực tại. Tức thị việc Chiêm Niệm sẽ xảy tới!

-----Sau nhiều năm tu tập, một đệ tử khẩn khoản xin Minh Sư dẫn đưa anh ta đến sự Giác Ngộ. Minh Sư liền dẫn anh ta đến một bụi tre và nói:

-----''Con hãy nhìn xem cành tre nầy, xem nó lớn biết bao! Con hãy nhìn xem cây tre kia, xem nó nhỏ thó phải không?"

-----Chính ngay lúc ấy, đệ tử trực nhận sự giác ngộ.

-----Người ta kể lại rằng Đức Phật đã tu tập mọi hình thức khổ hạnh được biết đến trong nước Ấn Độ thời bấy giờ, nhằm đạt tới sự giác ngộ. Nhưng hoàn toàn vô ích. Ngày kia, ngài ngồi dưới gốc cây bồ đề và đã chứng nghiệm sự giác ngộ. Ngài đã truyền lại bí quyết giác ngộ cho các đệ tử bằng những lời lẽ xem ra bí ẩn đối với những người chưa am tường: "Hởi các bậc tì kheo, khi thở vào thật sâu, các ngươi hãy ý thức rằng mình đang thở vào thật sâu. Và khi thở vào nhè nhẹ, hởi các bậc tì kheo, hãy ý thức hãy ý thức rằng mình đang thở vào một cách điều hòa." rằng mình đang thở vào nhè nhẹ. Và khi thở vào một cách điều hòa, hởi các bậc tì kheo, Hãy ý thức. Hãy chăm chú. Hãy hội nhập.

-----Hãy chặt đứt mọi suy nghĩ dù là vớ vẩn hay cao siên thánh thiện nhất - Thay vào đó hãy tập trung ý thức việc đang xảy ra trong hiện tại.

caoduc
10-06-2008, 09:24 AM
NGÔI LỜI TRỞ THÀNH XÁC PHÀM




-----Trong Phúc Âm Thánh Gioan, người ta đọc được:

-----Ngôi Lời đã trở thành xác phàm ; Người đến cư ngụ ở giữa chúng ta... nhờ Người, vạn vật được tạo thành; không có Người, chẳng có gì được tạo thành. Điều được tạo thành ở nơi Người là sự sống và sự sống là ánh sáng cho nhân loại. Ánh sáng chiếu soi trong bóng tối và bóng tối đã không nhận ra ánh sáng.
-----Sự sống và Ánh sáng là chủ đề bao trùm trong Tin Mừng Gio-an. Thên Chúa của Gio-an là một Thiên Chúa Sống động va chan hoà ánh sáng tâm linh. Hãy loại bỏ Thiên Chúa mang hình tướng để thờ lạy. - Thay vào đó , hãy khám phá và nhận biết Chúa đang hiện diện và sống động ngay trong tâm mình.

caoduc
11-06-2008, 11:01 AM
CÂU HỎI



-----Tu sĩ nói: "Tất cả những núi sông, quả địa cầu và các tinh tú - mọi thứ đó đều từ đâu mà đến?”

-----Minh sư đáp: "Câu hỏi của anh đến từ đâu?"

-----Hãy nhìn vào bên trong!

----- Đúng vậy hãy tự hỏi mình: Tôi phát xuất từ đâu? Hình dạng tôi như thế nào? Tôi xuất hiện trên thế gain này để làm gì? Rồi tìm mọi cách để khám phá ra câu trả lời cho chính mình.




NHỮNG NGƯỜI LÀM NHÃN HIỆU


-----Cuộc sống chẳng khác gì một chai rượu nồng.

-----Ai ai cũng đọc cái nhãn hiệu trên chai rượu.

-----Thản hoặc mới có người nếm thử rượu.

-----Ngày kia Đức Phật đưa lên một cành hoa và yêu cầu mỗi một đệ tử nói đôi điều về cành hoa đó.

-----Người thì đọc một bài diễn văn. Người khác làm một bài thơ. Người khác nữa sáng tác một dụ ngôn. Ai nấy cố gắng tỏ ra mình sâu sắc và thông thái hơn người khác.

-----Đúng là những người làm nhãn hiệu!

-----Riêng Ma-ha-ca-diếp mỉm cười và không thốt ra lời nào. Chỉ riêng ông ta đã thấy rõ thế nào là hoa.

-----Phải chi tôi biết thưởng thức khi ngắm nhìn

một con chim,
một cành hoa,
một tàng cây
một khuôn mặt con người!
Nhưng tiếc thay, tôi không có thời giờ.
-----Tôi quá bận rộn học cách đọc các nhãn hiệu.

-----Với riêng cá nhân, tôi cần cần phải nhận hiểu và nếm thử, như lời Thánh vịnh nổi tiếng Hãy nghiệm xem CHÚA tốt lành biết mấy (Tv 34:9)

caoduc
12-06-2008, 10:31 AM
CÔNG THỨC



-----Một nhà thần bí từ rừng sâu trở về.

-----Người ta hỏi ông: "Xin nói cho chúng tôi biết Thượng Đế như thế nào?"

-----Nhưng làm thế nào để vị đó có thể nói cho họ điều mà ngài đã chứng nghiệm tự trong sâu thẳm nội tâm?

-----Thượng Đế có thể gói ghém trong vài từ ngữ được sao?

-----Cuối cùng, nhà chiêm niệm đã cho họ một công thức - vụng về và khiếm khuyết - với hy vọng rằng vài người trong bọn họ có thể được thôi thúc để tự họ chứng nghiệm điều đó.
\
-----Họ đã vội chớp lấy công thức. Họ đã biến công thức thành một văn bản linh thánh. Họ đã áp đặt công thức đó trên người khác như là một tín lý thần thiêng. Họ đã khó nhọc ra đi phổ biến tài liệu đó ở nước ngoài. Thậm chí có người đã hy sinh cả mạng sống mình cho lý tưởng đó.

-----Nhà thần bí rất đổi đau buồn. Phải chi ông ta đừng nói với họ điều gì thì hơn.

-----Biết bao người công giáo chúng ta hiện nay đã thúc giục nhau Dấn thân ra khơi Loan Báo Tin Mừng. Nhưng chúng ta đã dấn thân rất khơi khơi khi tưởng rằng Loan báo Tin Mừng là lùng sục hang cùng ngõ hẻm để dụ người khác vào cộng đoàn mình cho ngày càng đông.

-----Cứ tưởng Loan báo Tin Mừng là nhắc lại y chang những gì người ta dạy mình như nhai một một miếng kẹo cao su đã mất chất ngọt.

-----Trong khi đó ta rất tự hào là đã hy sinh cả đời mình cho CÔNG TRÌNH CỦA CHÚA, - còn việc sống kết hợp với Chúa thì ta chẳng hề quan tâm.

caoduc
13-06-2008, 11:12 AM
TẤM BẢN ĐỒ


-

----Nhà thám hiểm trở về, dân chúng nóng lòng muốn biết miền Amazon. Nhưng làm thế nào để ông ta có thể diễn đạt những cảm xúc dạt dào trong tim khi ông nhìn ngắm những hoa thơm cỏ lạ và khi nghe tiếng thì thầm của núi thẳm rừng sâu ở trong đêm trường; khi đối diện với hiểm nguy của thú dữ hay khi phải chèo xuồng qua những thác ghềnh hiểm trở?

-----Ông đành bảo họ: "Quí vị hãy tự tới đó mà khám phá đi." Để hướng dẫn họ, ông đã vẻ ra cả một bản đồ con sông Amazon.

-----Họ đã nhào vô chụp lấy bản đồ. Họ đóng khung lại và treo ở tòa Đô Chính. Họ đã chụp hình nhiều bản cho họ. Và tất cả những ai thủ đắc một bản thì tự xem như mình là chuyên viên về giòng sông Amazon, cho dù họ chẳng rõ mỗi chỗ uốn khúc ngoằn ngoèo của con sông, nơi nào sông rộng bao nhiêu, sâu bao nhiêu, nơi nào nước chảy xiết, nơi nào nước tuôn như thác đổ?

-----Người ta thuật lại rằng Đức Phật đã thẳng thắn khước từ không để lôi cuốn vào việc luận bàn về Thượng Đế.

-----Chắc chắn ngài biết rất rõ những nguy cơ khi vẻ những bản đồ cho những nhà thám hiểm xa-lông.

-----Chúng tôi xin phép dược hiện đại hoá lời cảnh báo của Phao-lô trong Roma 2:17-24:

-----Còn bạn, bạn mang tên là người Công Giáo lại ỷ rằng mình có Kinh Thánh, Tín lý, Giáo lý, Lề Luật, và tự hào vì có Thiên Chúa;

-----18 bạn được biết ý Người, được Lề Luật dạy cho điều hay lẽ phải;
-----19 Bạn xác tín rằng mình là người dẫn dắt kẻ mù loà, là ánh sáng cho kẻ ở trong bóng tối,

-----20 là nhà giáo dục kẻ u mê, là thầy dạy người non dại, vì bạn tưởng mình có Kinh Thánh, Tín lý, Giáo lý, Lề Luật là có tất cả tri thức và chân lý.

-----21 Vậy, bạn biết dạy người khác, mà lại không dạy chính mình! Bạn giảng dạy người khác hãy sống trong Thần Khí nhưng chính bạn chẳng biết Thần khí là gì; Bạn dạy người khác hãy tìm thánh ý Chúa, còn bạn chỉ hiểu ý Chúa là vâng theo bề trên: Bề trên bảo gì thì cứ tối mặt vâng lời. Rồi tời phiên bạn làm bề trên, bạn ép buộc người khác cũng phải nhắm mắt đi theo dường lối bạn đã vạch ra, ai không nghe, Bạn cho là theo Satan và tim mọi cách để loại trừ từ từ....

-----24 Thật đúng như lời chép: Chính vì các người mà danh Thiên Chúa bị phỉ báng giữa chư dân.

caoduc
15-06-2008, 11:37 AM
HÃY TỰ TRẢ LỜI




-----Một vị tu sĩ khổ hạnh ngồi tham thiền nhập định bên bờ sông. Một người đi ngang qua thấy cái ót trắng nõn, cầm lòng không đậu, liền tát một cái nẩy lửa. Ông ta cảm thấy thích thú biết bao khi nghe tiếng "bốp" của bàn tay mình vọng lên từ cái ót vị tu sĩ khổ hạnh. Người nầy cảm thấy đau điếng nên lập tức đứng dậy để tát trả lại.

-----Người kia vội nói: "Xin khoan đã. Ông có thể tát lại tôi, nếu ông muốn. Nhưng trước hết, xin ông hãy trả lời câu hỏi nầy đã: tiếng bốp phát ra từ bàn tay tôi hay từ cái ót của ông?"

-----Vị tu sĩ khổ hạnh đáp: "Ông hãy tự trả lời lấy đi. Nỗi đau đớn mà tôi đang chịu không cho phép tôi lý thuyết dông dài. Phần ông, ông có thể tự làm điều đó, vì ông không cảm thấy đau điếng như tôi."

-----Hãy tự đặt câu hỏi và tự tìm ra câu trả lời, minh sư chỉ hướng dẫn sơ sơ, còn chính mình phải tự khám phá và cảm nghiệm ngay trong tâm mình.

caoduc
16-06-2008, 09:05 AM
NÓI HAY KHÔNG NÓI







-----Không ai biết ông Kakua đã ra thế nào, sau khi ông rút lui khỏi triều đình. Và đây là câu chuyện liên quan đến đời ông.

-----Kakua là người Nhật Bản đầu tiên học Thiền ở Trung Hoa. Ông chỉ du hành chút ít thôi vì ông say mê thiền định.

-----Khi người ta gặp ông đi ra ngoài và xin giảng dạy, ông chỉ nói một hai tiếng và rút lui về bên kia khu rừng để khỏi bị quấy rầy.

-----Khi ông về lại Nhật Bản, Hoàng Đế nghe tiếng liền chỉ thị ông dạy thiền cho cả triều đình. Kakua đối diện nhà vua trong thinh lặng và bất động. Kế đó, ông lấy ống sáo trong vạc áo ra, thổi một nốt ngắn ngủi, kính cẩn cúi chào nhà vua và biến mất.

-----Lúc nào nói? Nói ở đâu? Nói cho ai? Lúc nào không nói? Tất cả đều tuỳ hoàn cảnh và đối tượng người nghe.

-----Vấn đề còn lại là phải biết lúc nào nói và lúc nào không nói.

-----Đức Giê-su đã khích lệ:
-----Điều Thầy nói với anh em lúc đêm hôm, thì hãy nói ra giữa ban ngày; và điều anh em nghe rỉ tai, thì hãy lên mái nhà rao giảng.(Mt 10:27)
-----Nhưng Ngài cũng cảnh báo:
-----Của thánh, đừng quăng cho chó; ngọc trai, chớ liệng cho heo, kẻo chúng giày đạp dưới chân, rồi còn quay lại cắn xé anh em.(Mt 7:6)

caoduc
19-06-2008, 10:01 AM
TRONG TÂM HAY TRÊN GIẤY?







-----Minh Sư ghi khắc sự minh triết của mình trong tâm khảm đệ tử, chứ không phải trên những trang giấy trắng. Đệ tử có thể cưu mang sự minh triết đó trong thâm tâm mình ba bốn chục năm, cho tới khi gặp được một người sẵn sàng đón nhận.

-----Ngày kia, Thiền Sư Mu-nan sai người đi kiếm đệ tử là Shoju và bảo rằng:

-----"Giờ đây thầy đã già, Shoju con hởi, con sẽ lãnh lấy trọng trách truyền đạt giáo huấn của thầy. Đây là quyển sách đã truyền tay từ Thiền Sư nầy sang Thiền Sư khác được bảy đời rồi. Chính thầy cũng có bổ túc đôi điều mà con sẽ thấy hữu ích. Nè, con hãy giữ lấy quyển sách nầy với con như chứng tích rằng con là người kế vị thầy."
-----Shoju nói:

-----"Xin thầy nên giữ quyển sách đó cho thầy. Con đã học Thiền với thầy mà không thông qua chữ viết và con rất sung sướng duy trì Thiền như thế đấy."
-----Mu-nan bình tĩnh trả lời:
----- "Thầy biết, thầy biết. Cho dẫu như thế, quyển sách nầy đã được sử dụng qua bảy thế hệ và cũng sẽ hữu ích cho con. Nè, con hãy giữ lấy cho con."
-----Tình cờ lúc đó hai người đang ngồi nói chuyện gần lò sưởi. Khi quyển sách vừa tới tay Shoju, ông liền ném ngay vào lửa. Ông ta không cảm thấy một chút thích thú gì đối với những văn bản.

-----Mu-nan là người mà chưa ai thấy nổi giận trước kia, đã la lớn: "Con điên rồi! Con làm gì vậy?"

-----Đến lượt Shoju cũng la lớn: "Chính thầy mới là khùng là điên! Thầy nói gì vậy?"

-----Minh Sư ghi khắc sự minh triết của mình trong tâm khảm đệ tử, chứ không phải trên những trang giấy trắng.

-----Chính vì thế, đệ tử đích thực chính là đệ tử học Thiền với thầy mà không thông qua chữ viết. Học bằng tâm, cảm nghiệm cũng bằng tâm.

caoduc
20-06-2008, 10:43 AM
MẢNH CHÂN LÝ





------Ngày kia con quỉ đi dạo chơi với một người bạn.

------Họ thấy trước mặt một người đang dừng lại, cúi xuống nhặt một vật gì ở trên mặt đường.

------Người bạn hỏi: "Người đó đã tìm được vật gì thế?"

------Con quỉ đáp: "Một mảnh vụn Chân Lý."

------Người bạn hỏi thêm: "Điều đó không phiền hà nhà ngươi sao?"

------Con quỉ đáp lại: "Không đâu! Tôi sẽ cho phép người ấy dùng mảnh chân lý kia để tạo thành một tín ngưỡng."

------Mọi tín ngưỡng tôn giáo đều là những tấm biển nhỏ để chỉ đường đưa đến Chân Lý. Khi người ta cố bám víu vào tấm biển chỉ đường thì họ đã cản trở mình trên đường tiến tới Chân Lý, bởi vì họ có cảm tưởng sai lầm là mình đã nắm được Chân Lý.

------Người hướng dẫn cộng đoàn cứ tưởng rằng mình nắm vững những tín lý, giáo lý, các văn kiện giáo hội là mình nắm chắc CHÂN LÝ trong tay, vì mình đang đi đúng đường lối Giáo Hội, đường lối của cộng đoàn.

------Hoàn toàn không phải như vậy, vì chân lý là để cảm nghiệm chứ không phải là để biết càng nhiều lý thuyết càng tốt qua những tài liệu học tập. Vấn đề quan trọng là biết rút ra sự sống tiềm ẩn trong tài liệu chứ không phải chỉ thuyết giảng cho đầy đủ những gì đã được viết ra.


------Còn bạn, bạn mang tên là người Do-thái, lại ỷ rằng mình có Lề Luật, và tự hào vì có Thiên Chúa;18 bạn được biết ý Người, được Lề Luật dạy cho điều hay lẽ phải;19 bạn xác tín rằng mình là người dẫn dắt kẻ mù loà, là ánh sáng cho kẻ ở trong bóng tối,20 là nhà giáo dục kẻ u mê, là thầy dạy người non dại, vì bạn tưởng mình có Lề Luật là có tất cả tri thức và chân lý(Rm2:17-20)

caoduc
21-06-2008, 11:19 AM
SỨ MỆNH MINH SƯ


-----Mu-la Nasruddin sang Trung Hoa. Ở đó ông thâu nhận một nhóm đệ tử để tu luyện họ trở nên giác ngộ. Khi giác ngộ rồi, họ không theo học nữa!

-----Minh sư không phải là người dắt người khác đi từng bước cho đến nơi.

-----Minh sư là người chỉ đường và khích lệ học trò lên đường, khi đệ tử tới nơi rồi. Đệ tử lại trở thành minh sư dể hướng dẫn và khích lệ người khác.




GIẢI THÍCH KIỂU MÙ SỜ VOI
-----Một nhà thông thái Kitô giáo khẳng định rằng Thánh Kinh phải đúng từng li từng tí. Ngày kia một khoa học gia đến gần bên ông và nói: "Theo Thánh Kinh, trái đất đã được tạo dựng cách đây khoảng năm ngàn năm. Thế mà người ta đã khai quật những hài cốt chứng tỏ sự sống xuất hiện trên quả địa cầu chúng ta cả triệu năm rồi."

-----Nhà thông thái đối đáp bốp chát: "Khi dựng nên trái đất cách đây năm ngàn năm, Thiên Chúa đã cố ý chôn giấu những hài cốt đó để thử thách đức tin chúng ta và xem chúng ta có đặt niềm tin vào Lời của Chúa hơn là vào chứng cớ hiển nhiên của khoa học không."

-----Phao -lô đã cảnh báo các nhà tiến sĩ, luân lý, tín lý, thần học, Kinh thánh: Bạn xác tín rằng mình là người dẫn dắt kẻ mù loà, là ánh sáng cho kẻ ở trong bóng tối,20 là nhà giáo dục kẻ u mê, là thầy dạy người non dại, vì bạn tưởng mình có Lề Luật là có tất cả tri thức và chân lý(Rm 2:19-20)

caoduc
23-06-2008, 10:47 AM
TẠI SAO NGƯỜI LÀNH LẠI CHẾT


-----Vị thuyết giáo trong làng đến viếng nhà một giáo hữu già nua. Ông vừa nhấm nháp cà phê vừa trả lời mấy câu hỏi của bà cụ.

-----Bà cụ hỏi: "Tại sao Chúa hay gởi tới những ôn dịch như thế?"

-----Nhà thuyết giáo trả lời: " Ồ! Đôi khi người ta trở nên hung dữ đến đổi cần phải tiêu diệt đi và chính vì thế mà Chúa nhân từ đã cho phép xảy ra ôn dịch."

-----Cụ già cải lại: "Nhưng vậy thì tại sao biết bao người lành cũng bị tiêu diệt cùng với người dữ?"

-----Nhà thuyết giáo giải thích: "Những người lành được triệu tập để làm chứng nhân. Chúa muốn có một bản án công bằng cho mỗi một linh hồn."

-----Không có gì mà một người tín hữu có niềm tin không khoan nhượng không cắt nghĩa cho bằng được. Nhưng có ngờ đâu: Đây chỉ là kiểu cắt nghĩa theo ánh mắt nhân loại.

-----Với ánh mắt tâm linh, cái chết không thành vấn đề vì đối với họ cái chết thân xác chính là mở ra một khung trời mới: sống trọn vẹn hơn, tuyệt vời hơn.

caoduc
24-06-2008, 09:17 AM
MINH SƯ KHÔNG BIẾT


-----Một người Truy Tầm Chân Lý tiến lại gần Đệ Tử và kính cẩn hỏi: "Ý nghĩa nhân sinh là gì?"

-----Đệ Tử tra cứu những Tác Phẩm của Minh Sư và trả lời một cách quả quyết: "Nhân sinh không gì khác hơn là việc biểu lộ ra ngoài sự tràn trề của Thượng Đế."

-----Khi người đó gặp Minh Sư và cũng đặt một câu hỏi như thế thì Minh Sư trả lời: "Tôi không biết."

-----Đệ Tử nói: "Tôi biết.” Đó là sự vô minh trá hình dưới sự hiểu biết vay mượn của người khác.

-----Minh Sư nói: "Tôi không biết". Vì e rằng người nghe bám cứng vào lời nói của mình cho là chân lý, còn chính chân lý thì người nghe không thèm quan tâm tìm hiểu, khám phá và sống những điều mình phám phá.

caoduc
25-06-2008, 08:39 AM
HÃY XEM XÉT ÁNH MẮT NGƯỜI ẤY


-----Viên Chỉ Huy đám quân chiếm đóng nói với ông Lý Trưởng miền núi rằng: "Chúng tôi biết ông đang giấu một tên phản tặc. Nếu ông không ông giao nộp nó cho chúng tôi, chúng tôi sẽ khủng bố dân làng của ông bằng mọi phương tiện sẵn có trong phạm vi quyền hạn của chúng tôi."

-----Thực ra, dân làng đã che giấu một người hiển nhiên vô tội. Nhưng ông Lý Trưởng làm được gì bây giờ đây khi mà sự an sinh của dân làng đang bị đe dọa? Những ngày thảo luận ở Hội Đồng Xã không đưa đến kết quả nào. Do đó ông Lý Trưởng đã đem nội vụ ra thảo luận với cha xứ. Cha Xứ và ông Lý Trưởng đã thức trọn đêm để tra cứu Thánh Kinh và cuối cùng đã tìm ra một đoạn nói rằng: "Thà một người chết mà cứu sống cả quốc gia."

-----Thế là ông Lý Trưởng giao nộp người vô tội đó mà những tiếng kêu la vang dội khắp làng vì bị tra tấn cho đến chết.

-----Hai mươi năm sau, một vị tiên tri đến làng đó, đã đi tới ngay ông Lý Trưởng mà nói: "Làm sao các ngươi xử sự như thế được? Người đó được Chúa sai đến để trở thành vị cứu tinh cho quốc gia. Các ngươi đã giao nộp người đó để bị tra tấn và bị giết chết.”

-----Ong Lý Trưởng phân trần: "Nhưng tôi đã sai lầm ở chỗ nào? Cha xứ và tôi đã xem xét Thánh Kinh và đã theo đó mà hành động."

-----Vị tiên tri nói: "Các ngươi đã sai lầm ở chỗ đó. Các ngươi đã xem xét Thánh Kinh. Lẽ ra, các ngươi nên xem xét ánh mắt người đó mới phải."

-----Đọc Kinh Thánh với ánh mắt nhân loại (xem xét Thánh Kinh)thì làm sao hiểu được Đức Ki-tô là ai. Đó chỉ là cái vỏ của Đức Ki-tô thế thì có khác chi chúng ta giết chết sự sống của Đức Ki-tô trong lòng mình.!!

-----Phải nghiên cứu Kinh Thánh theo ánh mắt tâm linh(xem xét ánh mắt người đó) mới nhận ra con người đích thực của Đức Ki-tô đang hiện diện và sống động ngay trong Tâm mình.

caoduc
26-06-2008, 08:55 AM
HẠT LÚA TỪ CỔ MỘ AI CẬP


------Người ta tìm thấy một nắm lúa có từ năm ngàn năm nay ở trong cổ mộ vua chúa Ai Cập. Có người đã ươm trồng những hạt lúa đó và trước sự ngạc nhiên của mọi người, chúng đã lấy lại sức sống.

------Ngôn từ của một người giác-ngộ chẳng khác gì những hạt giống chứa đựng sức sống và tràn đầy sinh lực. Chúng có thể tồn tại dưới hình thức những hạt giống trong nhiều thế kỷ, cho tới ngày được ươm trồng trong một thửa đất màu mỡ của một con tim sẵn sàng đón nhận.

------Tôi cứ ngỡ rằng những lời lẽ trong Thánh Kinh đều khô khan, không có sức sống. Nhưng chính con tim của tôi cằn cỗi, không còn sinh khí, do đó làm thế nào để vật gì có thể bén rễ ở đó được?




CÁC CHUYÊN GIA


------Một câu chuyện của xu-phi:

------Một người chết, đột nhiên sống lại và bắt đầu đập thình thình vào nắp quan tài.

------Họ mở quan tài ra, người đó ngồi dậy và hỏi những người tụ tập chung quanh: "Các bạn đang làm gì thế? Tôi không chết mà!"

------Mọi người im lặng, không tin những lời anh ta nói. Cuối cùng, một người đi đưa đám ma thốt lên: "Bạn ơi, các bác sĩ va các linh mục đã chứng nhận bạn chết. Vậy thì bạn đã chết rồi.

------Và anh ta đã được chôn cất theo đúng thủ tuc!!

caoduc
27-06-2008, 08:39 AM
CON QUÁI VẬT Ở DƯỚI SÔNG


------Cha sở đang đọc kinh, bị chia trí bởi đám trẻ con. Để xua đuổi chúng, cha nói: "Các con hãy mau chạy ra sông và sẽ thấy một con quái vật phun lửa ra lỗ mũi."

------Chẳng mấy chốc cả làng đều nghe nói tới con quái vật đó xuất hiện và đã đổ xô ra sông. Cha xứ cũng chạy theo đám đông. Khi cha thở hổn hển chạy ráo riết bốn dặm dài, cha tự nhủ: "Đúng là mình đã bịa ra chuyện đó. Nhung biết đâu chừng!”

------Cách hay nhất để tin tưởng vào những thần linh mà mình đã tạo ra là thuyết phục được kẻ khác tin rằng những thần linh ấy hiện hữu.



NHỮNG NHÀ CHUYÊN NGHIỆP


------Đời sống tâm linh của tôi bị các nhà chuyên nghiệp tiếp quản. Muốn học cách cầu nguyện, tôi phải nhờ đến một vị Giám Đốc Linh Hướng; muốn tìm xem Thánh Ý Chúa, tôi thỉnh ý một vị Chuyên Môn để giúp tôi nhận thức rõ ràng; muốn hiểu biết Thánh Kinh, tội thỉnh ý một Học Giả Kinh Thánh; muốn biết mình co phạm tội hay không, tôi cần tới một Thần Học Gia về Luân Lý; và muốn được tha tội, tôi quì gối gối trước Linh Mục.

------Có một ông tù trưởng ở trên các hòn đảo vùng Nam Hải thiết tiệc khoản đãi một vị thượng khách đến từ Tây Phương.

------Tới lúc đọc diễn văn ca ngợi vị thượng khách, ông tù trưởng ngồi bệt giữa sàn nhà trong khi một diễn giả chuyên nghiệp được thuê mướn đặc biệt cho dịp đó, đã thao thao bất tuyệt.

------Khi bài diễn văn tán tụng vừa dứt, vị thượng khách đứng lên định ngỏ đôi lời. Ông tù trưởng đã ân cần giữ lại và nói: "Xin đừng, xin đừng, tôi đã mướn một diễn giả cho ngài rồi. Ở trên đảo chúng tôi, việc ngỏ lời trước công chúng không thể để cho những người tài tử được."

------Tôi tự hỏi, trong tương quan giữa mình với Chúa, Ngài có ưa chuộng việc chúng ta trở nên những người tài tử hơn không?
------Tức là mọi chuyện ta giao phó hết cho các huynh trưởng, các đấng bề trên từ suy nghĩ tới quyết định, bảo sao nghe vậy cho chắc cú!!

caoduc
28-06-2008, 09:01 AM
TÔ CHÁO CỦA CHÁO VỊT


------Ngày kia một người bà con đến thăm Nasruddin, mang cho ông một con vịt. Nasruddin đem con vịt nấu cháo ăn.

------Rồi thì một đoàn khách khứa bắt đầu kêu ới ới, ai ai cũng tự xưng là bạn bè của người bạn của "người đã mang con vịt tới". Dĩ nhiên ai nấy đều muốn được ăn uống và trú ngụ, nhờ con vịt đáng thương đó.

------Vị mu-la đã can trường chịu đựng cho tới ngày mà một người khách lạ xuất hiện và tự xưng: “Tôi là một người bạn của người bạn của người bà con đã mang con vịt đến biếu." Và rồi cũng như những người khác, ông ta ngồi xuống và chờ đợi được ăn.

------Nasruddin mang tới một tô nước sôi đặt trước mặt người đó. Người khách lạ hỏi: "Cái gì đây?"

------Vị mu-la đáp: "Đó là tô cháo của cháo vịt mà bạn ông đã mang đến."

------Đôi khi người ta nghe nói có nhiều người đã trở nên đệ tử của đệ tử của một người từng có kinh nghiệm về Chúa

------Có thể nào bạn chuyển một nụ hôn qua một người trung gian được không?

caoduc
30-06-2008, 09:52 AM
EM BÉ NÍN KHÓC


--------Hắn tuyên bố rằng hắn đã trở nên một người vô thần, vì mục tiêu hoàn toàn thiết thực. Thực tình mà nói, hắn không thể tin vào những điều mà tôn giáo của hắn đã dạy dỗ. Sự hiện hữu của Thượng Đế tạo ra nhiều vấn nạn hơn là giải quyết; cuộc sống sau khi chết chỉ là một chút khát vọng của tư duy mà thôi; Thánh Kinh và Thánh Truyền gây ra nhiều điều tai hại cũng như hữu ích. Tất cả những thứ đó đều do con người sáng chế nhằm xoa dịu nỗi cô đơn và tuyệt vọng của nhân sinh.

--------Tốt hơn hết là để hắn yên. Hắn đang trải qua một giai đoạn trưởng thành và khám phá.

--------Ngày kia một đệ tử hỏi Minh Sư: "Đức Phật là gì?"

--------Ngài trả lời: "Đức Phật là thần linh.”

--------Ngày khác, cũng câu hỏi đó được đặt ra, Minh Sư trả lời: "Không có thần linh. Không có Đức Phật."

--------Đệ tử đâm ra bối rối: "Nhưng hôm nọ thầy đã nói: Đức Phật là thần linh."

--------Minh Sư đáp lại: "Đấy là để cho em bé nín khóc. Khi em bé hết khóc, thầy nói: "Không có thần linh. Không có Đức Phật."

--------Em bé ở trong hắn ta đã nín khóc và sẵn sàng đón nhận chân lý. Vậy tốt hơn hết là để em bé đó yên.
. . . . . . .

--------Nhưng khi hắn ta bắt đầu rao giảng thuyết vô thần mới được khám phá cho những người chưa chuẩn bị đủ, hắn ta nên kiềm chế lại: "Có một thời mà con người đã thờ mặt trời: đó là thời kỳ tiền khoa học. Rồi đến thời kỳ khoa học khi người ta nhận thấy rằng mặt trời không phải là một thần linh; đó cũng không phải là một sinh vật. Cuối cùng đến thời kỳ thần bí mà Thánh Phanxicô ở thành Assise đã có thể gọi mặt trời là Anh và đã ngỏ lời với mặt trời một cách cung kính thương yêu.”

--------"Đức tin của bạn trước đây là đức tin của một trẻ nít sợ sệt. Giờ đây bạn đã trở thành một con người không còn kinh sợ nữa, bạn không cần đến đức tin đó nữa. Hy vọng bạn sẽ tiến đến giai đoạn thần bí để bạn có thể sống một cách trọn vẹn đức tin của bạn."
. . . . . . . .

--------Đức tin là cuộc truy tầm chân lý một cách can đảm.

--------Do đó niềm tin của mình không bị đánh mất khi người ta đặt thành nghi vấn.

caoduc
01-07-2008, 09:10 AM
QUẢ TRỨNG



-------Nasruddin sinh sống bằng nghề bán trứng. Ngày kia có người đến tiệm ông và nói: "Ông hãy đoán cái gì ở trong tay tôi đây!"

-------Nasruddin trả lời: "Hãy cho tôi một dấu chỉ."

-------“Tôi sẽ cho bạn nhiều dấu chỉ: cái đó có hình dạng của một quả trứng, kích thước của một quả trứng. Cái đó giống một quả trứng, ăn như trứng và thơm mùi trứng. Ở bên trong thì màu vàng và màu trắng. Trước khi luộc thì lỏng bỏng, nhưng khi luộc chín thì trở nên cứng. Ngoài ra, cái đó do con gà mái đẻ ra..."

-------Nasruddin đáp:"A! Tôi biết rồi! Là một loại bánh ngọt nào đó!”


Chuyên viên không nhận thấy sự thật hiển nhiên

Vị Thượng Tế không nhận thấy Đấng Cứu Thế!

caoduc
02-07-2008, 10:31 AM
MŨI TÊN TẨM ĐỘC



--------Ngày kia một vị tì kheo thưa với Đức Phật như sau: "Bạch Đức Thế Tôn, hồn người công chính có tồn tại sau khi chết không?"

--------Như thường lệ, Đức Phật không trả lời.

-------Nhưng vị tì kheo đó cứ khăng khăng một mực. Ngày nào ông ta cũng chỉ hỏi mỗi một câu đó và ngày nào cũng vậy, Đức Thế Tôn chỉ đáp trả bằng sự im lặng cho tới khi không thể chịu đựng được nữa, vị tì kheo đã hăm dọa rời bỏ tu viện nếu câu hỏi có tính cách sinh tử đó không được trả lời thỏa đáng bởi vì ích lợi gì mà sống một cuôc đời buông bỏ nếu linh hồn người công chính tiêu tan với thể xác?

--------Bấy giờ, động lòng trắc ẩn, Đức Phật mở miệng phán dạy:

--------"Nhà ngươi chẳng khác gì một người đang chờ chết vì bị trúng một mũi tên tẩm độc. Bà con vội vàng mời lương y lại nhưng hắn ta từ chối không cho rút mũi tên ra bao lâu người ta chưa trả lời ba câu hỏi sinh tử sau đây: Trước hết người bắn hắn ta là da trắng hay da đen? Thứ đến, người đó cao lớn hay thấp lùn? Sau cùng, hắn ta thuộc hạng Bà la môn hay loại cùng đinh?"
--------Vị tì kheo đã quyết định tiếp tục ở lại.

caoduc
03-07-2008, 09:41 AM
BÁN NƯỚC SÔNG


-------Bài thuyết giảng của Minh Sư chỉ thu gọn lại trong một câu đầy bí ẩn.
Ngài nói với một giọng cười gượng gạo: "Tất cả những gì thầy đang làm là ngồi bên bờ sông để bán nước sông."

-------Tôi đã quá bận rộn mua nước sông cho đến nỗi không để ý thấy giòng sông.





ẢNH VẢY



-------Một bà mẹ không thể làm cho đứa con trai về nhà trước khi mặt trời lặn. Vì vậy bà nói với nó là đường về nhà thường có ma xuất hiện sau khi trời tối.

-------Cùng lúc đứa bé lớn lên, nó đã sợ ma cho đến độ không chịu làm việc lặt vặt bên ngoài khi trời tối. Thế là bà mẹ cho nó một ảnh vảy để đeo và dạy rằng ảnh đó sẽ bảo vệ nó.

-------Tôn giáo xấu củng cố đức tin bằng ảnh vảy.

-------Tôn giáo tốt làm cho người ta thấy rằng không có ma quỉ.





LỄ PHỤC



-------Tháng mười năm 1917: Cách Mạng Nga Sô bùng nổ. Lịch sử đang chuyển sang một giai đoạn mới.

-------Người ta kể lại rằng Giáo Hội Chính Thống Nga Sô đang họp Công Đồng đúng vào tháng đó. Một cuộc bàn cải hăng say về màu sắc của một loại lễ phục. Người muốn màu trắng. Người khác muốn màu đỏ thẩm.

-------Đối đầu với một cuộc cách mạng thật vô cùng phiền phức hơn là tổ chức một buổi Phụng Vụ. Tôi thà đọc kinh hơn là liên lụy vào những chuyện cãi vã của lối xóm.

caoduc
04-07-2008, 08:55 AM
BỒ CÔNG ANH


-------Một người kia rất tự hào về vườn cỏ của mình, lại gặp phải một đám bồ công anh. Ông đã tìm đủ mọi cách để tiêu diệt. Đám hoa đó vẫn quấy rầy ông
-------Cuối cùng ông đành viết thư cho Bộ Nông Nghiệp. Ông kể ra mọi phương pháp đã thử qua và cuối thư, ông đặt câu hỏi: "Tôi phải làm gì bây giờ đây?”

-------Theo đúng thời hạn, ông nhận được thư trả lời như sau: "Chúng tôi xin gợi ý với ông là hãy tập yêu thương những bông hoa đó."

-------Tôi tự hào về vườn cỏ của tôi nhưng tôi cũng bị quấy rầy bởi đám bồ công anh mà tôi đang giao đấu bằng mọi phương tiện sẵn có. Vì vậy học cách yêu thương đám hoa đó không phải là một việc dễ. Khởi đầu tôi trò chuyện với chúng mỗi ngày. Thật chân tình. Thật thân thiện. Chúng giữ một sự im lặng nặng nề. Chúng chịu đựng những hậu quả do trận chiến mà tôi gây ra – và nghi hoặc những động cơ thúc đẩy của tôi.

-------Nhưng đã đến ngày mà chúng mỉm cười. Chúng trở nên thư giản. Và chúng tôi bắt đầu trở nên bạn thân.

-------Dĩ nhiên, mảnh vườn tôi phải tả tơi. Nhưng giờ đây mảnh vườn đó hấp dẫn làm sao!
. . . . . . .

-------Có người bị đôi mắt mờ dần. Ông ta đã chống trả bằng mọi phương thế sẵn có ở trong tầm tay. Khi thuốc thang vô hiệu, ông đã chống trả bằng mọi cảm xúc. Phải can đảm lắm mới nói được: "Tôi khuyên bạn nên tập yêu thương chứng mù lòa của bạn."

-------Ban đầu ông ta tỏ ra phẩn uất. Và cuối cùng khi ông phải đối thoại với chứng mù lòa của mình thì lời lẽ của ông trở nên hằn học đắng cay. Tuy nhiên, ông cứ tiếp tục nói cho tới khi sự đắng cay trở thành ẩn nhẩn, bao dung, chấp nhận và rồi một ngày kia, ông rất ngạc nhiên thấy nó trở nên thân thiện… và cảm mến. Rồi đến một ngày khi ông có thể ôm choàng lấy chứng mù lòa của mình và nói: "Tôi yêu bạn". Đó chính là ngày mà tôi thấy ổng nở nụ cười trở lại.

-------Dĩ nhiên thị giác của ông đã bị hư hỏng suốt đời. Nhưng gương mặt của ông hấp dẫn làm sao!

caoduc
05-07-2008, 11:12 AM
BẠN ĐỪNG THAY ĐỔI



-------Tôi bị căng thẳng thần kinh trong nhiều năm. Tôi lo lắng, xuống tinh thần và trở nên ích kỷ. Mọi người đều lặp đi lặp lại rằng tôi phải thay đổi.

-------Và tôi đã oán hận họ, nhưng rồi cũng đồng ý với họ và mong muốn mình phải thay đổi nhưng đành chịu thôi, cho dù cố gắng cách mấy.

-------Điều đau đớn nhất là, cũng như bao nhiêu người khác, những bạn bè thân thiết nhất cứ thúc giục tôi thay đổi. Do đó, tôi cảm thấy cùng đường, không lối thoát.

-------Ngày kia, anh ấy bảo tôi:

"Bạn đừng thay đổi làm chi.
Tôi vẫn yêu thương bạn như bạn hiện có."


-------Những lời nói đó vang vọng vào tai tôi như một điệu nhạc êm đềm:

"Bạn đừng thay đổi. Đừng thay đổi. Đừng thay đổi...
Tôi vẫn yêu thương bạn như bạn hiện có."


-------Tôi cảm thấy thanh thản. Tôi đã lấy lại sức sống. Và rồi lạ lùng thay, tôi đã thay đổi!

-------Bây giờ đây tôi rõ biết tôi không thể thực sự thay đổi được cho tới khi tôi gặp được người nào đó thương yêu tôi cho dù tôi có thay đổi hay không.


Chúa thương yêu con cách thế đó phải không Chúa?

caoduc
07-07-2008, 09:03 AM
BẠN CỦA NGÀI



-------Malik, con của Dinar, vô cùng bực dọc vì thái độ trác táng của một chàng thanh niên sống cạnh nhà ông. Trong một thời gia lâu dài, ông không làm gì hết, hy vọng có người nào đó sẽ can thiệp. Nhưng khi hạnh kiểm của chàng thanh niên đó trở nên quá quắc lắm, Malik đã tới gặp hắn ta và yêu cầu hắn thay đổi thái độ.

-------Chàng thanh niên đó điềm tĩnh cho biết hắn ta được Đức Vua che chở, do đó không ai ngăn cấm hắn ta sống theo ý thích của mình.

-------Malik bảo nhỏ hắn: "Đích thân tôi sẽ tấu trình Đức Vua."

-------Chàng trai trẻ trả lời: "Chỉ mất thời giờ thôi vì Đức Vua chẳng bao giờ thay đổi ý kiến của ngài."

-------Malik nói: "Vậy thì tôi sẽ đi tố cáo anh với Đức Allah."

-------Chàng thanh niên đáp: "Đức Allah quá nhân từ nên Ngài không kết án tôi."

-------Malik ra về, đành bó tay. Nhưng khi tiếng xấu của chàng thanh niên đó đã lan tràn cho đến đổi mọi người đều phản đối hắn ta, Malik cảm thấy mình có bổn phận phải đến quở trách hắn. Khi đang trên đường đi đến nhà người thanh niên, ông ta nghe một Tiếng Nói nho nhỏ vào tai: "Đừng đụng tới bạn ta. Nó được ta che chở."

-------Malik cảm thấy vô cùng bối rối và khi đứng trước mặt chàng thanh niên, ông chẳng biết nói năng làm sao.

-------Chàng thanh niên cất tiếng bảo: "Bây giờ anh đến để làm gì đây?"

-------Malik trả lời: "Tôi đến để quở trách anh, nhưng khi đi dọc đường để tới đây, một Tiếng Nói đã chỉ thị cho tôi để anh yên, đừng đụng tới, bởi vì anh được Ngài che chở."

-------Tên trác táng sửng sốt hỏi: " Ngài đã nói tôi là bạn của Ngài ư?"

-------Nhưng lúc đó Malik đã rời khỏi nhà hắn ta. Nhiều năm sau, Malik gặp lại người đó ở thành thánh Mecca. Hắn ta đã bị đánh động bởi Tiếng Nói đó cho đến nổi đã bỏ hết mọi của cải và trở nên một người hành khất lang thang. Hắn nói với Malik: "Tôi đến đây để tìm kiếm Bạn tôi", rồi hắn ngã lăn ra chết.

-------Thiên Chúa, bạn của người tội lỗi? Một sự quả quyết xác thực nhưng cũng nguy hiểm. Ngày kia, tôi đã cố áp dụng câu nói đó vào con người của tôi và tự nhủ: "Thiên Chúa quá nhân từ độ lượng nên Ngài không thể trách cứ tôi." Và phút chốc, lần đầu tiên trong đời, tôi đã hiểu được Tin Mừng.

caoduc
08-07-2008, 09:39 AM
CHÚNG CON BA ĐỨA, CÒN CHÚA BA NGÔI




---------Khi con tàu dừng lại một ngày tại một hòn đảo xa xôi, vị giám mục quyết định tận dụng tối đa ngày hôm đó. Ngài tản bộ dọc theo bờ biển và đi ngang qua ba ngư phủ đang vá lưới. Bằng tiếng Anh “bồi”, họ cho vị giám mục biết là nhiều thế kỷ trước đây, họ đã được các vị thừa sai Phúc Âm hóa. Họ hãnh diện chỉ vào nhau và nói : "Chúng con là Kitô hữu!"

---------Vị giám mục rất xúc động. Không biết họ có biết lời kinh Chúa dạy không? Họ chưa bao giờ nghe ai nói đến. Vị giám mục sửng sốt.

"Vậy thì các con đã đọc kinh gì khi cầu nguyện?"



---------Chúng con ngước mắt lên Trời. Chúng con cầu nguyện như sau:
"Chúng con ba đứa, còn Chúa Ba Ngôi, xin thương xót chúng con.”


---------Vị giám mục kinh hãi khi nghe câu kinh có tính cách sơ khai và lạc giáo rõ rệt.

---------Vì vậy, suốt ngày hôm đó, ngài bỏ công dạy cho họ kinh Lạy Cha. Các ngư phủ là những người kém học thức, nhưng họ đã cố hết sức để học. Ngày hôm sau, trước khi lên tàu, vị giám mục cảm thấy hài lòng khi nghe họ đọc cả kinh, không sai sót một chữ.

---------Vài tháng sau, chiếc tàu của vị giám mục lại chạy qua vùng đảo đó và khi ngài đang đi lui đi tới trên boong tàu để đọc kinh chiều, vị giám mục sung sướng nhớ lại ở trên hòn đảo đàng kia, ba ngư phủ hiện nay có thể đọc kinh đúng, nhờ những cố gắng khó nhọc của mình.

---------Bổng chốc, ngài nhận ra một chấm sáng ở hướng đông. Chấm sáng càng lúc càng tiến lại gần con tàu và vị giám mục kinh ngạc nhìn thấy ba hình người bước đi trên mặt nước về hướng con tàu. Thuyền trưởng dừng tàu lại và ai nấy đứng dựa vào thành tàu để chiêm ngắm cảnh tượng đó.

---------Dĩ nhiên đó là những ngư phủ của vị giám mục. Họ la lớn: "Thưa Đức Cha, chúng con nghe nói tàu Đức Cha qua đây nên chúng con mau mau tới gặp Đức Cha."

---------Vị giám mục sửng sốt hỏi: "Các con muốn gì?"

---------Họ nói: "Thưa Đức Cha, chúng con rất lấy làm tiếc. Chúng con đã quên kinh hay đó. Chúng con đọc như sau: Lạy Cha chúng con ở trên Trời, danh Cha cả sáng, nước Cha trị đến... Phần tiếp theo, chúng con quên mất. Xin Đức Cha đọc hết kinh cho chúng con lần nữa."

---------Vị giám mục cảm thấy xấu hổ, trả lời họ:

---------“Thôi các con hãy trở về và mỗi khi cầu nguyện, các con nên đọc: "Chúng con ba đứa, còn Chúa Ba Ngôi, xin thương xót chúng con!”

caoduc
09-07-2008, 09:04 AM
LỜI CẦU XIN CÓ THỂ NGUY HIỂM


---------Đây là một trong những câu chuyện mà xu-phi Sa'di ở Shiraz ưa thích nhất.

---------Một ông bạn tôi rất sung sướng khi biết vợ mang bầu. Ông hết lòng mong muốn có được một đứa con trai. Và ông đã khấn nguyện điều đó với Chúa ở trong lòng.

---------Vợ ông đã cho ra đời một đứa bé trai. Bạn tôi vui sướng mời cả làng tới ăn mừng.

---------Nhiều năm sau, khi đi hành hương Mecca trở về, tôi đi ngang qua làng của bạn tôi và người ta cho tôi biết là bạn tôi đã ở tù.

---------Tôi hỏi: "Điều gì đã xảy ra?”

---------"Con trai của ông say rượu, đã giết chết một người và bỏ trốn. Do đó, người ta đã ném người cha vào ngục.”


Cầu xin Chúa một cách dai dẳng
những gì mình muốn là một điều đáng khen
- và cũng nguy hiểm đấy.

caoduc
10-07-2008, 09:30 AM
NGƯỜI TÂN TÒNG Ả RẬP



---------Vị Minh Sư Ả Rập Jalal-ud-din Rumi thích kể câu chuyện sau đây:
Ngày kia, Tiên Tri Mahomet chủ tọa một buổi cầu kinh ban sáng tại đền thờ Hồi giáo. Ở giữa đám đông cầu nguyện cùng với vị Tiên Tri, có một người Ả Rập tân tòng.

---------Ngài Mahomet bắt đầu đọc kinh Coran, có câu trong đó vua Pharaon quả quyết: "Ta là Thiên Chúa đích thật của ngươi." Khi nghe những lời đó, người tân tòng chân thật nổi giận đùng đùng, la lớn: "Đồ chó đẻ khoác lác!"

---------Nhà Tiên Tri không nói năng gì, nhưng khi buổi cầu kinh chấm dứt, những người khác bắt đầu mắng nhiếc người Ả Rập: "Mầy không cảm thấy xấu hổ sao? Chắc chắn lời cầu nguyện của mầy làm phật lòng Chúa, bởi vì không những mầy phá tan sự thinh lặng thánh thiện mà còn dùng những lời nói thô lỗ trước mặt vị Tiên Tri của Chúa."

---------Người Ả Rập đáng thương kia chỉ biết run sợ cho tới khi thiên thần Gabriel hiện ra với Đấng Tiên Tri và nói: "Chúa gởi đến cho ngươi những lời chào hỏi và mong ước ngươi ngăn chặn các người nầy mắng mỏ người Ả Rập chất phác đó. Thật ra, những lời chưởi thề thành thật của hắn đã thấu tới tim Ta hơn là những lời cầu khẩn thánh thiện của những kẻ khác."

caoduc
12-07-2008, 10:17 AM
THƯỢNG ĐẾ LÀ LƯƠNG THỰC



---------Ngày kia Thượng Đế quyết định thăm viếng trái đất. Do đó Ngài đã sai một thiên thần đi dò thám trước khi đích thân Ngài xuống thăm viếng.

---------Thiên thần trở lên và làm tờ trình như sau:

---------"Phần đông loài người thiếu ăn và nhiều người không có việc làm."

---------Thượng Đế phán:

---------"Vậy chính Ta đích thân làm của ăn cho những ai đói khát và trở nên việc làm cho những ai thất nghiệp."

caoduc
14-07-2008, 09:18 AM
CON CHỒN TÀN TẬT



----------Một chuyện ngụ ngôn của nhà thần bí Ả Rập Sa'di.

----------Một người đi dạo trong rừng, thấy một con chồn cụt mất bốn chân và tự hỏi làm sao nó có thể sống được. Rồi thì ông ta thấy xuất hiện một con cọp, miệng đang ngậm mồi. Con cọp đã ăn no nê và để lại chút thịt dư thừa cho con chồn.

----------Ngày hôm sau, Chúa cũng gởi con cọp đến nuôi sống con chồn như thế. Người đó bắt đầu kinh ngạc đối với lòng nhân từ bao la của Chúa và tự nghĩ:

----------"Tôi cũng vậy, tôi nên nằm trong một góc xó mà phó thác hoàn toàn cho Chúa để Ngài lo liệu mọi thứ cần thiết cho tôi."
----------Ông đã làm như thế trong vòng một tháng và ông đã rơi vào tình trạng dở sống dở chết khi ông nghe một Tiếng Nói:

----------"Hỡi con, con đang đi trên con đường lầm lạc, con hãy mở mắt ra để nhìn xem Sự Thật! Con hãy noi gương con cọp và đừng bắt chước con chồn."
----------Tôi thấy ở ngoài đường một em bé trần truồng, đói khát và rét run. Tôi phẫn uất và thưa với Chúa: "Tại sao Chúa đã để cho sự việc đó xảy ra? Tại sao Chúa không làm gì hết?"

----------Chúa đã không trả lời. Đêm đó bất ngờ Chúa nói: "Dĩ nhiên Cha có làm. Cha đã tạo dựng nên con đấy.”

caoduc
15-07-2008, 10:32 AM
LẠY TRỜI MƯA XUỐNG



----------Khi người bị loạn thần kinh xin người khác giúp đỡ, ít khi họ muốn được chữa lành, bởi vì chữa lành bệnh là một việc đau đớn. Thật ra, điều họ mong muốn là làm cho chứng bệnh thần kinh của họ được dễ chịu mà thôi. Thường khi họ chỉ khao khát một phép lạ – một thứ trị liệu không đau đớn.

----------Một ông già kia rất thích ngậm ống điếu sau bữa cơm chiều. Một tối nọ, vợ ông ngửi thấy mùi khét vội la lên: "Trời ơi! Nầy ông! Ông đã làm cháy bộ râu ông rồi."

----------Ông già giận dữ la lại: "Tôi biết mà. Vậy bà không thấy tôi đang cầu xin trời mưa xuống hay sao?"

caoduc
16-07-2008, 09:54 AM
ĐỊNH MỆNH TRONG ĐỒNG TIỀN SẤP HAY NGỬA



----------Đại tướng Nhật Bản là Nabunaga quyết định tấn công, cho dù ông chỉ có "một chọi mười" đối với địch quân. Ông chắc chắn sẽ thắng, nhưng binh sĩ của ông rất lo sợ.

----------Trên đường đi đến chiến trường, họ đã dừng lại ở một đền thờ Thần Giáo. Sau khi đã cầu nguyện trong đền thờ, Nabunaga đi ra và nói: "Bây giờ, tôi tung một đồng tiền lên: nếu "ngửa", chúng ta thắng; nếu "sấp", chúng ta thua. Giờ đây, định mệnh sẽ được tỏ bày.”

----------Ông tung đồng tiền lên: "ngửa". Các binh sĩ nức lòng chiến đấu nên họ đã quét sạch địch quân.

----------Ngày hôm sau, một sĩ quan phụ tá nói với Nabunaga: "Không ai có thể cải đổi Số Mệnh được.”

----------Nabunaga trả lời "đúng thế”, rồi đưa cho xem đồng tiền mà cả hai mặt đều "ngửa".


Ai tạo ra Định Mệnh?

caoduc
18-07-2008, 09:44 AM
NARADA



----------Nhà hiền triết Ấn Độ là Narada đi hành hương đền Thần Vishnu. Một đêm kia, ông được đón tiếp trong một chòi tranh của một cặp vợ chồng son sẻ. Trước khi ông tiếp tục lên đường, người chồng nói: "Ngài đang đi thờ phượng Thần Vishnu. Ngài hãy xin Thần cho tôi một mụn con."

----------Narada đã cầu xin với Thần Vishnu như sau: " Xin Ngài thương xót người chồng đó và ban cho ông ta một đứa con."

----------Thần trả lời, với một giọng chắc nịch: "Định mệnh đã an bài cho người đó không có con được."

----------Thế nên Narada hành lễ rồi trở về nhà.

----------Năm năm sau, ông ta đi hành hương trở lại, và cũng được đôi vợ chồng đó đón tiếp cho trú ngụ lần nữa. Lần nầy, có hai đứa trẻ nhỏ đang chơi đùa ở trước chòi tranh.

----------Narada hỏi: "Con ai vậy?"

----------Người chồng trả lời: "Con tôi đấy."

----------Narada không hiểu ất giáp gì cả. Người chồng nói tiếp: "Sau khi ngài rời khỏi chúng tôi, cách đây năm năm, một vị thánh hành khất đã đến ngôi làng chúng tôi. Chúng tôi đã cho trọ một đêm và ngày hôm sau, trước khi ra đi, ông đã chúc phúc cho vợ tôi và tôi...và đó là kết quả của sự chúc phúc của vị ấy."

----------Khi Narada đến đền thờ ngày hôm sau, ông đã la lớn ngay từ ngoài cổng: "Phải chăng Ngài đã không bảo tôi là định mệnh đã an bài cho người đó không có con sao? Nay hắn ta có hai mụn con!"

----------Khi Thần nghe câu nói đó đã cười lớn tiếng và nói: "Điều đó chắc chắn phải là việc làm của một vị thánh. Các thánh có năng lực cải đổi số mệnh."

----------Hẳn người ta còn nhớ tại một tiệc cưới kia, Mẹ Chúa Giêsu đã được Ngài làm một phép lạ trước khi định mệnh cho phép.

caoduc
19-07-2008, 09:16 AM
TIẾNG CHIM CA


----------Các đệ tử không ngừng đặt câu hỏi về Thượng Đế.

----------Minh Sư nói:

----------"Thượng Đế là Đấng mà không ai biết và cũng không thể biết được. Mọi điều tuyên bố về Ngài cũng như mọi câu trả lời cho câu hỏi của các con đều bóp méo sự thật."
----------Các đệ tử rầu rĩ nói:
----------"Thưa thầy, như vậy tại sao thầy từng nhọc công nói về Thượng Đế cho chúng con?"
----------Minh Sư hỏi:
----------"Tại sao con chim ca hát?"
----------Chim ca hát không phải vì công bố điều gì, nhưng vì có một bài ca.


----------Những lời nói của học-giả là để hiểu biết. Những lời nói của Minh Sư không phải để hiểu biết: phải nghe những lời nói đó như nghe tiếng gió rì rào qua cành cây kẻ lá, tiếng róc rách của dòng sông và tiếng hót của chim muông. Tiếng nói của Minh Sư sẽ đánh thức trong lòng bạn một điều gì đã tiềm ẩn bên kia biên giới của tri thức.

caoduc
21-07-2008, 09:51 AM
HÃY TỰ MÌNH ĂN TRÁI



----------Ngày nọ, một đệ tử phàn nàn cùng Minh Sư:
----------"Thưa thầy, thầy thường kể cho chúng con nghe rất nhiều câu chuyện, nhưng chả bao giờ thầy giải thích ý nghĩa các câu chuyện đó."

---------- Minh Sư hỏi vặn lại:
----------"Nếu có ai cho con một trái cây, con có muốn người đó nhai trái cây ấy, rồi mới mớm cho con không?"

Mỗi người phải tự đặt vấn đề,
suy tư (nhai) khám phá và cảm nhận
(cảm được hương vị thơm tho, ngọt ngào)

caoduc
22-07-2008, 10:27 AM
SỰ KHÁC BIỆT CÓ TÍNH CÁCH SINH TỬ


---------Ngày kia người ta hỏi xu phi Uwais:

---------"Ân sủng đã mang lại gì cho ngài?"

---------Tu sĩ trả lời:

---------"Khi tôi thức dậy ban mai, tôi cảm thấy như một người không biết chắc là mình có thể sống tới chiều tối không."

---------Người kia nói vặn lại:
---------"Nhưng ai ai cũng biết điều đó!"

---------Uwais đáp:
---------"Lẽ dĩ nhiên rồi. Nhưng không phải ai ai cũng cảm nghiệm điều đó."

---------Tiếng rượu không bao giờ làm cho ai say cả.

---------Nói nhiều về Chúa mà không cảm nghiệm Ngài thì cũng vô ích.

caoduc
23-07-2008, 09:34 AM
CÁI NỌC



---------Một vị thánh ngày kia được ơn nói tiếng của loài kiến. Ngài lại gần một con kiến ra vẻ thông thái nhất và hỏi: "Đấng Toàn Năng giống cái gì? Dưới một khía cạnh nào đó, Ngài có thể so sánh với một con kiến được không?"

---------Con kiến thông thái trả lời: "Đấng Toàn Năng? Chắc chắn là không! Loài kiến chúng tôi, như ngài thấy đó, chúng tôi chỉ có một cái nọc. Nhưng Đấng Toàn Năng, Ngài có hai nọc!"

---------Ta thử kéo dài câu chuyện.

---------Khi người ta hỏi con kiến là Thiên Đàng giống cái gì, con kiến thông thái trả lời một cách trịnh trọng: "Trên ấy, chúng tôi sẽ giống Đấng Toàn Năng: mỗi một con kiến chúng tôi có hai cái nọc, nhưng nhỏ hơn mà thôi."

---------Thế rồi một cuộc tranh luận dữ dội xảy ra giữa các trường phái tư duy thuộc đạo giáo về vấn đề là phải đặt cái nọc thứ hai nơi nào cho đúng chỗ trên thân thể của con kiến ở trên trời.

caoduc
25-07-2008, 09:13 AM
CON VOI VÀ CON CHUỘT



---------Một con voi đang đắm mình vui vẻ trong một cái ao nơi rừng sâu, một con chuột xuất hiện và yêu cầu voi ra khỏi hồ.

---------Voi nói: "Tao không ra”

---------Chuột nói: "Tôi yêu cầu đấy: ra ngay lập tức đi."

---------"Tại sao?"

---------"Tôi chỉ nói khi anh ra khỏi ao mà thôi."

---------"Vậy thì tao không ra."

---------Nhưng rồi cuối cùng voi cũng vất-vả khó khăn ra khỏi ao, đứng đối diện với con chuột và nói: "Tại sao mầy muốn tao ra khỏi hồ?"

---------"Để kiểm tra xem anh có mặc áo tắm của tôi không."

---------Việc một con voi chui vào áo tắm của một con chuột thì vô cùng dễ dàng hơn việc Thượng Đế phải thích ứng với những ý niệm của chúng ta về Ngài.

caoduc
26-07-2008, 11:12 AM
CHIM BỒ CÂU CỦA NHÀ VUA



---------Nasruddin được làm tể tướng cho nhà vua. Ngày kia, trong khi lang thang đi qua cung điện, ông xem thấy một con chim ưng của nhà vua.
Nói đúng ra, từ trước đến giờ ông chưa bao giờ thấy một con chim ưng giống như vậy. Thế là ông lấy một cái kéo và tỉa vuốt, tỉa cánh và mỏ chim ưng.

---------Ông bảo chim: "Đó, giờ đây mầy mới có dáng dấp một con chim đích thực: chủ của mầy đã bỏ bê mầy."

---------Một câu nói nổi tiếng: “Thiên Chúa tạo ra con người theo hình ảnh của mình.

---------Và rồi con người lại tạo ra Thiên Chúa theo hình ảnh của mình!!!”

---------Chưa nhận ra, chưa cảm, chưa biết Thiên Chúa như thế nào nhưng người ta vẫn thích tạo ra một ông Chúa theo tưởng tượng của minh. Rồi dạy dỗ, giảng giải cho người khác về một ông Chúa méo mó dị dạng như chim ưng bị tỉa vuốt, tỉa cánh và mỏ.

caoduc
28-07-2008, 09:09 AM
MỘT CON KHỈ CỨU VỚT CON CÁ



---------Tôi thấy con khỉ tha một con cá ra khỏi mặt nước và để nằm trên một cành cây. Tôi nói: "Trời đất ơi! Chú đang làm gì vậy?"
---------Con khỉ trả lời: "Tôi đang cứu con cá cho khỏi chết đuối."

---------Ánh nắng mặt trời làm sáng mắt chim phượng hoàng nhưng lại làm quáng mắt chim cú.

---------Nhiều huynh trưởng chóp bu tưởng rằng khám phá của mình là chân lý..thế là bắt cả cộng đòan phải suy nghĩ và đi theo. Có như thế mới thể hiện tinh thần đống tâm nhất trí, một lòng một ý..(theo anh ý huynh trưởng - chứ không phải theo ý Chúa đâu nhé)

caoduc
29-07-2008, 09:55 AM
CHỞ MUỐI VÀ BÔNG GÒN QUA SÔNG



---------Nasruddin tải muối ra chợ bán. Con lừa của ông vất vả lội qua sông, toàn bộ số muối đều tan ra hết. Khi tới bờ bên kia, con lừa chạy vòng vòng, khoái trá, vì không còn phải chở nặng nữa. Ngược lại, Nasruddin cảm thấy bực tức.

---------Phiên chợ tiếp theo, ông chất những thúng bông gòn lên lừa. Con vật suýt phải chết đuối khi lội qua sông vì trọng tải tăng lên.

---------Nasruddin sung sướng nói: "Thấy chưa! Cho mầy một bài học kẻo mầy cứ tưởng rằng mỗi lần lội qua sông là đều có lợi!"

---------Hai người theo đạo. Một người tìm được sự sống còn người kia thì chết chìm.

caoduc
30-07-2008, 10:48 AM
ĐI TÌM LỪA



----------Mọi người hoảng hốt khi thấy mu-la Nasruddin cỡi con lừa chạy vun vút qua các đường làng.

----------Người ta hỏi thầy: "Thưa thầy, thầy đi đâu mà chạy như bay như biến vậy?"

----------Vị mu la vừa phi nước đại vừa trả lời: "Tôi đang đi tìm con lừa của tôi."

----------Ngày kia, người ta thấy thiền sư Rinzai tìm kiếm thân thể của ông. Điều đó làm cho các đệ tử đang còn ngu muội khoái trá vô cùng.

----------Người ta cũng gặp nhiều người đã ra công tìm kiếm Thiên-Chúa như thế!

----------Thiên Chúa ở ngay trong lòng mình thế mà cứ chạy loanh quanh tìm kiếm bên ngoài với dủ thứ lễ nghi, kinh kệ, hội họp...