Ðăng Nhập

View Full Version : Ngày 26-5 : Thánh Philíp Nêri



hoathuytinh
26-05-2008, 07:15 AM
Thánh Philíp Nêri
(1515-1595)


Thánh Philíp Nêri, vị "Tông Ðồ của Rôma", là một trong những khuôn mặt lớn của cuộc Cải Cách Công Giáo. Một trong những điều đáng kể của thánh nhân là ảnh hưởng của ngài, dù ngài không viết một cuốn sách, không đề nghị một học thuyết gì mới mẻ, và cũng không khởi xướng một phong trào linh đạo nào. Nhưng tinh thần vui tươi và thánh thiện của ngài đã làm sống dậy tinh thần đạo đức ở Rôma vào thời ấy.
Thánh Nêri sinh ở Florence, nước Ý năm 1515. Ngay từ khi còn trẻ, ngài đã khước từ cơ hội để trở thành một doanh gia và lên Rôma với ý định tận hiến cuộc đời cho Thiên Chúa. Trong vài năm, ngài sống thật đơn giản, ngoài thời giờ học hỏi, ngài còn đi dạy thêm để đủ sống. Ðây là quãng thời gian cầu nguyện và chuẩn bị cho một ơn gọi mà ngài chưa biết rõ.
Thành phố Rôma thời bấy giờ trong tình trạng thối nát về tâm linh và đạo đức. Các giáo hoàng thời Phục Hưng thường nổi tiếng về mưu đồ và tài năng chính trị hơn là đời sống gương mẫu. Việc tấn phong các hồng y nếu không được quyết định bởi lý do chính trị thì cũng vì lý do phe cánh. Cả thành phố đắm chìm trong tình trạng hoài nghi yếm thế đối với sứ điệp Kitô Giáo. Tuy nhiên, chính trong hoàn cảnh này, Philíp Nêri đã nhận ra ơn gọi của mình, đó là tái-phúc-âm-hoá Rôma.
Quả thật là một công việc táo bạo, nhưng với nhiệt huyết, Nêri đã khởi sự ngay ở các đường phố qua các cuộc đối thoại về tôn giáo với bất cứ ai ngài gặp, bất cứ đâu có cơ hội. Không bao lâu, những người quen biết ngài ngày càng đông và họ cảm mến sự thẳng thắn cũng như khả năng thấu suốt linh hồn của họ mà Chúa đã ban cho ngài.
Vào năm 1550, khi ngài ba mươi lăm tuổi, qua sự khuyến khích của cha giải tội, ngài chịu chức linh mục. Ngay sau đó, ngài trở thành cha giải tội nổi tiếng và ngài thường tổ chức các buổi học hỏi, nói chuyện ngay trong khuôn viên các đền thánh ở Rôma.
Ngay trên căn gác của ngài sinh sống, thường có các buổi hội thảo về đời sống tâm linh của những người theo ngài, gồm các giáo sĩ cũng như giáo dân. Ðây là khởi sự của Tu Hội Oratory mà đặc điểm là cầu nguyện và hát thánh vịnh bằng tiếng bản xứ cũng như mỗi ngày đều có bốn cuộc hội thảo bán chính thức.
Hình thức sinh hoạt "mới lạ" này đã bị Tòa Thẩm Tra nghi ngờ. Có phải Nêri toan tính một loại sinh hoạt thiên về Tin Lành ngay trong thủ đô Rôma hay chăng? Sau giai đoạn đau khổ vì bị cáo buộc là tụ tập những kẻ lạc giáo, mà trong đó giáo dân có thể giảng và hát thánh vịnh bằng tiếng bản xứ, cuối cùng Tu Hội Oratory đã được chấp thuận. Hiến pháp của tu hội phải ảnh tinh thần của Thánh Philíp Nêri, chú trọng vào ý chí cá nhân hơn là thẩm quyền pháp lý. Các linh mục không có lời khấn. Họ tự ràng buộc chính mình, vì như Cha Philíp Nêri đã nói, "Nếu bạn muốn vâng phục, thì không cần đến mệnh lệnh".
Ngay khi ngài còn sống, đã có nhiều phép lạ xảy ra nhờ lời cầu nguyện của ngài. Vào ngày lễ Hiện Xuống năm 1544, ngài được một cảm nghiệm siêu nhiên về tình yêu Thiên Chúa mà sau đó, mỗi khi dâng Thánh Lễ, khuôn mặt ngài tỏa sáng lạ thường. Dân chúng đều coi ngài là thánh, nhưng chính ngài lại giả điên giả khùng với khuôn mặt chỉ cạo râu có một nửa để khỏi bị dân chúng tôn sùng.
Vào những năm cuối đời, thánh nhân là tâm điểm đời sống tâm linh của Rôma trong nhiều phương cách. Không chỉ có các linh mục trong tu hội, mà cả các giám mục và hồng y đã tìm đến căn phòng nhỏ bé của ngài để xin hướng dẫn linh đạo. Người dân Rôma, ai ai cũng biết đến công việc bác ái của thánh nhân, đặc biệt là việc cung cấp linh mục tuyên uý cho các nhà thương thành phố. Sau cùng, vào ngày 25 tháng Năm 1595, sau khi nghe xưng tội và tiếp khách, trước khi về phòng nghỉ, ngài tuyên bố, "Rốt cục, chúng ta đều phải chết." Quả thật, đêm ấy ngài đã trút hơi thở cuối cùng, hưởng thọ 80 tuổi.

Lời Trích
Khi được hỏi ngài cầu nguyện thế nào, Thánh Philíp Nêri trả lời: "Hãy khiêm tốn và phó thác, và Chúa Thánh Thần sẽ dạy bạn cầu nguyện."

-----------------------------------------------------------------------

Trích từ www.NguoiTinHuu.com (http://www.NguoiTinHuu.com)

xoicucnong
28-05-2008, 04:54 PM
Đức Kitô đã chết để cứu độ nhân loại, Thánh Gioan Đoàn Trinh Hoan đã ý thức được cuộc tử đạo là cách noi gương Chúa tuyệt hảo nhất, Ngài đã tự nguyện đón nhận nó.


Thánh nhân sinh năm 1789, tại Huế, trong 1 gia đình đạo đức. Nhờ ảnh hưởng của song thân, Thánh nhân đã muốn dâng mình cho Chúa từ nhỏ và nhờ sự giúp đỡ của cha Kiệt Thánh nhân gia nhập chủng viện và đi du học ỡ Malay làm Linh mục. Học xong thần học Thánh nhân trở về nước, và năm 1836 Ngài lãnh tác vụ Linh mục tại Sài Gòn. Trong 26 năm làm Linh mục, Thánh nhân hết sức lo cho các tín hữu và rao giảng tin mừng cho lương dân. Thánh nhân có tài ăn nói rất duyên nên mọi người đầu có cảm tình và quý mến Ngài. Ngoài việc phục vụ, Thánh nhân còn cổ đông ơn thiên triệu, đào tạo thầy trợ sĩ, huấn luyện thanh thiếu niên vào chủng viện làm Linh mục. Đúng như lời Chúa phán: “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít”!!!




Thánh nhân bị bắt đêm 03/01/1861 trong dịp lễ Hiển Linh cùng với Thánh Matthêu Nguyễn Văn Phượng(trùm họ), dưới thời vua Tự Đức. Mặc dù bị tra tấn khổ sở, nhưng Thánh nhân vẫn nhiệt thành giúp đỡ các tín hữu bị giam cầm, như lúc chưa bị bắt. Thật cảm động trứơc hình ảnh 1 vị Linh mục già, mình mang xiềng xích gông cùm, cực nhọc lần bước đến với từng người giáo hữu sắp tử vì đạo, để an ủi khích lệ và ban bí tích cho họ. Trong suốt 5 tháng ở đây, Thánh nhân luôn làm như thế, cho đến ngày ra pháp trường lãnh nhận triều thiên tử đạo! Mỗi khi hnhận được Mình Thánh do các Linh mục ở ngoài gởi vào, Thánh nhân đều phân phát cho mọi tín hữu xung quanh. Nhờ đó họ được sức mạnh can đảm hy sinh vì Thiên Chúa.




Ngày 25/05/1861, Thánh nhân nhận được bản án trảm quyết. Đêm đó Thánh nhân thức suốt đêm để thăm viếng khích lệ các bạn tù. Ngài nói: “Giờ cuối cùng của tôi không còn xa. Phần anh em, những người con yêu quý, anh em còn ở lại trên trần gian đau khổ này, anh em hãy trung tín đến cùng. Xin anh em cầu nguyện cho tôi hoàn thành ý Chúa cho trọn.” Và sáng hôm sau được dẫn ra pháp trường, khi nghe đọc bản án Quan hỏi Thánh nhân có muốn trói vào cột không, Ngài đáp: “Không cần, tôi sẽ quỳ yên không nhúc nhích. Nếu tôi không tự nguyện nhận cái chết, tơi đã chẳng đến đây. Xin cho tôi vài phút để cầu nguyện!” Sau đó Thánh nhân ngước mắt lên trời, Ngài nói: “Con tạ ơn Chúa vì Ngài cho con được phướng đổ máu vì danh Chúa!!!” Thánh nhân giơ tay giải tội cho ông Phượng và ra dấu sẵn sàng.


Khi Thánh nhân cởi áo thấy 2 mảnh “Áo Đức Bà” cha đeo trước ngực, 1 người lính tưởng là gí quý giá xin nhưng Thánh nhân nói: “Cái này tôi không thể cho ai được! Đây là hình ảnh của Đức Nữ Vương và là Bà Chúa của tôi!!!” Viên lý hình thấy thái đô dũng cảm của Thánh nhân, biết Ngài vô tọi nên ngờ lý hình khác. Anh lý hình không quen đã phải chém 3 nhát, sau đó dùng gưon cắt đứt miếng da còn sót lại.


:53::53::53:Tấm gương anh dũng của Ngài đã được Đức Thánh Cha Piô X nêu lên trong buổi lễ phong Chân phước cho Thánh nhân ngày 02/05/1909. Và 1 lần nữa tên Ngài lại được nêu lên trong buổi lễ phong Thánh ngày 19/06/1988 do đức Gioan Phaolô II chủ tế!!!:53::53::53:


:92::92::92:Noi gương Thánh nhân, hằng ngày hy sinh chịu khó rao giảng tin mừng trong hoàn cảnh thuận tiện cũng như lúc khó khăn, bằng lời cầu nguyện, việc hy sinh và gương sáng đời sống!!!:92::92::92:

xoicucnong
28-05-2008, 05:01 PM
Thánh Matthêu Nguyễn Văn Phượng sinh năm 1808, tại tỉnh Quảng Bình. Sinh trong 1 gia đình sốt sắng và đạo đức nên Ngài ảnh hưởng của gia đình mà có lòng đạo đức sâu sắc. Ngài rất mến mộ học hỏi giáo lý, diêng năng tham dự thánh lễ, xưng tội rước lễ. Nhưng khi mới lên 10 tuổi Ngài đã mồ côi cha và 2 năm sau mồ côi luôn cả mẹ!!! Tuy rằng số phận nghiệt ngã nhưng Thánh nhân vẫn 1 lòng trông cậy vào Thiên Chúa, và 1 mực tin rằng Thiên Chúa không bao giờ bỏ rơi Ngài . Và vì thế Ngài quyết tâm tự lập để sống!!!


Ngài xin hoc nghề thầy thuốc với 1 thầy lang tên Nhu. Ông là 1 người ngoại đạo nhưng lại có 1 tấm lòng rất nhân hậu, thấy Thánh nhân mồ côi ông thương tình dạy dỗ chỉ bảo tận tình cho Thánh nhân học nhìều bài thuốc quý. Sau khi học xong nghề thầy thuốc, Thánh nhân đến giúp viẽc cho cha Điểm. Và năm 22 tuổi cha cưới vợ cho Thánh nhân, từ đó Thánh nhân về sống ở quê vợ, và chuyển sang nghề buôn bán. Gia đình Thánh nhân sống trong sự đạo đức và sốt sắng, muốn cho con cái làm việc gì tốt lành, Thánh nhân làm trước để họ noi theo.


Dưới thời Minh Mạng cấm đạo, Thánh nhân là 1 trong những người hoạt động tông đồ nhiệt thành nhất trong họ đạo Sáo Bùn nên được giáo dân chọn làm trùm họ. Trong thời gian thiếu vắng Linh mục, Thánh nhân dạy giáo lý và rửa tội cho các trẻ em cũng như người lớn, Thánh nhân khích lệ đồng bào sốt sắng thờ phượng Thiên Chúa, ông khuyên bảo người lương trở lại đạo. Mỗi khi các Linh mục đến Thánh nhân đều đón về nhà, tận tình phục vụ, che chở các ngài. Đầu năm 1861, khi cha Gioan Đoàn Trinh Hoan (tử đạo ngày 26/05/1861) đến họ đạo để chuẩn bị lễ Hiển Linh. Chẳng may lúc đêm hôm đó quâ lính đến bao vây nhà Thánh nhân, họ bắt cha Hoan, Thánh nhân và 7 tín hữu khác, giải về Đồng Hới.



Sau nhiều lần bị tra tấn dã man nhưng Thánh nhân vẫn cương quyết không chối bỏ Thiên Chúa của mình. Trong số đám quan xét xử có viên lục sự trẻ tuổi phải lòng cô con gái gái ông và hứa: “Nếu gả con gái cho tôi, tôi hứa sẽ hết sức lo cho ông được tự do”
-“Không được đâu trừ khi chính anh theo đạo. Tôi không gả con gái tôi cho người ngoại đạo, dù anh là ông ký hay quan đi nữa, tôi sợ nó không giữ mãi được đức tin. Nếu vì lý do đó mà chết tôi sẵn sàng!!!” Thánh nhân đáp.



Ngày 25/05/1861 bản án của triều đình về tới nơi. Thánh nhân vui vẻ chào từ biệt mọi người để hôm sau cùng ra pháp trường với cha Hoan. Ngày định mệnh 26/05/1861 đã đến, 2 vị anh hùng của Giáo hội Việt Nam hiên ngang ra pháp trường, đi trước là 1 người cầm bản án: “Người này tên Nguyễn Văn Đắc, tức Phượng, là tín đồ Giatô, kẻ dám đang tâm bao che cho đạo trưởng Hoan. Vi phạm luật nhà nước là 1 trọng tội. Phải đem xử trảm tức khắc!!!” Những người con thân yêu của Thánh nhân đến bên Ngài lần cuối, sau đó lý hình đuổi đuổi tất cả ra xa. Ngya khi tiếng chiêng đầu nổi lên, đầu 2 vị anh hùng rơi xuống và linh hồn về hưởng nhan Thiên Chúa muôn đời.


:92::92::92:Ngày 02/05/1909 Đức Giáo Hoàng Piô X đã phong chân phước cho Thánh nhân, và sau đó 79 năm ngày 190/06/1988 Đức Thánh Cha Gioan Phaolô đệ lục đã suy tôn các Ngài lên bậc hiển Thánh!!!:92::92::92: