PDA

View Full Version : Trong Cầu Nguyện



hongbinh
22-11-2010, 08:57 PM
TRONG CẦU NGUYỆN


“Mắt họ còn bị ngăn cản, không nhận ra Người” (Lc 24,16)




Ngày con mới bước vào đời tu, với tâm hồn đơn sơ, thanh thoát, với nhiệt huyết đang bùng lên trong tâm hồn, con muốn theo Chúa, yêu Chúa. Con nhìn thấy các chị ai cũng dễ mến, thánh thiện. Và con cảm thấy dễ dàng tôn trọng, kính yêu những nàng dâu của Đức Kitô.

Thế rồi càng sống lâu trong nhà dòng, con càng thấy những trái ngang, những yếu đuối, lầm lỡ… của chị em. Thời gian và môi trường sống làm cho cái tôi trong con lớn dần, còn mặt đức hạnh thì ít lắm. Con cảm thấy mình đã lớn đủ trong cách suy nghĩ, trong đường nhân đức nên nhiều lúc bề trên, những người có trách nhiệm và chị em sửa dạy, góp ý, con cảm thấy khó chịu, có ác cảm với họ, nhất là những người dám đụng chạm đến cái tôi của con. Tình trạng ấy vẫn tiếp tục trầm trọng hơn cho đến ngày hôm nay.

Nhân dịp bước vào năm tập, con được linh thao lần đầu tiên. Con đã cầu xin Chúa cho con thoát khỏi được tình trạng đó. Trong khi linh thao, con vẫn quyết định gặp cha linh hướng, dù cảm thấy cha khó gần, dễ sợ, vì thái độ nghiêm nghị trong công việc dạy học thường ngày. Con xin Chúa cho con ơn can đảm để gặp gỡ, chia sẻ cho cha biết được tình trạng tâm hồn để được ngài hướng dẫn. Con đã đến với cha và được cha phân tích, hướng dẫn cho. Con đã thấy rõ căn bệnh tâm hồn của mình, lâu nay con cứ để cho ma quỷ thao túng. Con theo nó, sống chui lủi với nó trong bóng tối như người bị quỷ ám.

Khi con bị người khác nhắc nhở, góp ý, nhất là bị người có trách nhiệm sửa dạy thì nó lại cứ bảo con: “Người ấy có tốt đẹp gì đâu. Nó cũng có những khuyết điểm như mình, thậm chí nó còn có những điều xấu xa hơn thế nữa mà sao lại cứ để ý soi mói mình để cảnh cáo thế?” Và nó cứ dùng những hình ảnh xấu của những con người ấy mà thúc đẩy con con suy xét và phê phán họ. Con thấy họ giống như những cảnh sát giao thông ở Hà Tĩnh. Khi gặp những người có trách nhiệm, con cố che lấp những khuyết điểm của mình, cầu mong họ đừng có thấy những yếu điểm của mình. Con thấy bất an khi giao tiếp, gặp gỡ, sinh hoạt trong những nơi có sự hiện diện của họ.

Sau khi gặp cha, lời nói đánh động lòng con nhất là: “Chúa Giêsu, vua vũ trụ, vua hằng sống, Ngài thánh thiện tốt lành dường bao, thế mà vì yêu thương con người, Ngài đã đến trần gian, chấp nhận sống nghèo, khao khát con người trở về với Ngài. Ngài buộc phải chọn những con người nghèo khó và đầy giới hạn để cộng tác vào chương trình của Ngài”. Nhờ đó con đã cảm nghiệm được cái nghèo của bản thân con và những chị em cùng chung sống với con. Con chẳng thánh thiện gì, thế mà con lại đòi hỏi chị em và những người có trách nhiệm phải thánh thiện như Chúa. Con chưa nhận ra được sự hiện diện yêu thương của Chúa qua những người đồng hành với con. Con chẳng bao giờ thấy được những ưu điểm và sự thánh thiện mà Chúa ban cho họ.

Trong cầu nguyện, con đã cảm nghiệm những đau khổ của những người có trách nhiệm khi thấy những người Chúa trao cho họ đang đi hoang. Họ đã khó khăn, vất vả biết chừng nào. Thật vậy mỗi khi thấy con sai lỗi, chưa trưởng thành, các chị đã rất thương con, cầu nguyện và không ngần ngại sửa dạy con, thế mà con không nhận ra được điều đó, lại còn làm cho các chị gặp khó khăn khi sửa dạy, thất vọng về con và thậm chí rất đau khổ về thái độ ác cảm của con nữa. Con giống như hai môn đệ trên đường Em-mau, đã được Chúa hiện ra, đồng hành và giải thích cho các ông, nhưng các ông đã không nhận ra Chúa vì mắt các ông còn bị che lấp bởi sự thất vọng, chán nản. Các ông đã được Chúa kêu gọi, đã theo Chúa, nhưng với mục đích là tìm một chỗ đứng, một lợi lộc. Khi Đức Giêsu bị giết cách nhục nhã, các ông đã buông xuôi và trở về quê. Sự thất vọng đã che khuất mắt các ông.

Nhờ hồng ân Chúa qua ánh sáng Lời Chúa và qua các giờ cầu nguyện, cùng với sự yêu thương nâng đỡ của cha hướng dẫn, con đã nhận ra được người đồng hành đích thực trong đời con là chính Chúa Giêsu. Ngài đã đồng hành với con từng giây từng phút, từng biến cố cuộc sống, qua các chị em, qua những người có trách nhiệm hướng dẫn con. Ngài đã gửi cho con rất nhiều người đồng hành thánh thiện, yêu thương, thế mà lâu nay con cứ đi tìm những người đồng hành theo ý con, theo sở thích của con, theo cái tôi ích kỷ của con. Con đã quyết tâm yêu mến, tin tưởng những người đồng hành mà Chúa đã ban cho con. Con quyết tâm đón nhận sự nghèo khó của Chúa và trở nên một môn đệ nghèo.

Phan Du Sinh góp nhặt

Titanic
22-11-2010, 09:28 PM
post trùng https://thanhcavietnam.net/forum/showthread.php?t=25018 :secret:

hongbinh
23-11-2010, 06:00 AM
post trùng https://thanhcavietnam.net/forum/showthread.php?t=25018 :secret:

Cám ơn bạn nhiều, mình đã chỉnh sửa nội dung, vì bài viết không trùng đề nên mình tìm không được...một lần nữa cám ơn bạn nhiều