PDA

View Full Version : Đồng bạc nhân nghĩa



josviet
31-05-2008, 12:02 PM
Một câu chuyện ngụ ngôn của dân gian Nga kể lại:
Có một nhà phú hộ kia khi gần chết, nằm bẹp trên giường bệnh, lòng trí ông vẫn chỉ nghĩ đến tiền của là những cái đã thúc đẩy ông nỗ lực không biết mệt mỏi suốt cả cuộc đời.
Gượng một chút tàn lực, ông cố gắng gỡ chiếc bao nhỏ đeo ở cổ, lấy ra một chiếc chìa khoá trao cho người đầy tớ trung tín nhất của ông. Ông ra dấu chỉ vào chiếc rương nằm trong góc nhà và bảo anh ta lấy những túi tiền vàng ở trong ấy đem đặt trước vào chiếc quan tài sẽ liệm xác ông. Thế rồi ông ta tạm yên tâm để... trút hơi thở cuối cùng!

Chết xong rồi, ông phú hộ nọ bắt đầu sống một cuộc đời mới. Một hôm, ông thả bộ ra chợ, dừng lại trước một cửa tiệm bán đủ loại thực phẩm thượng vàng hạ cám, ông chỉ tay vào một món đặc sản quí và hỏi: "Món này giá cả thế nào?" Người bán hàng trả lời: "Thưa ông, thứ ấy chỉ có một xu thôi ạ!"
Ông phú hộ kinh ngạc chỉ vào một hộp cá mòi vốn là món ăn dân dã tầm thường quen thuộc và lại hỏi: "Thế còn món này thì bao nhiêu?" Người bán hàng thản nhiên và nhã nhặn trả lời: "Thưa ông, cũng chỉ có một xu, không hơn không kém!" Nhận thấy vẻ thắc mắc cực độ nơi người khách hàng giàu có, cô bán hàng nói thêm: "Tất cả các vật bày bán ở đây đều được bán với giá một xu mà thôi, thưa ông!"
Đến lúc này thì ông phú hộ keo kiệt nọ yên tâm mỉm cười thoả mãn. Ông nghĩ thầm: "Ôi chao, sao mà tất cả lại rẻ thế nhỉ?" Sau một hồi ngắm nghía, ông quyết định chọn một dĩa thức ăn lớn và ngon lành nhất, quí giá nhất để hỏi mua.

Nhưng khi ông lấy trong túi ra một đồng tiền vàng mang theo lúc từ giã cõi đời ra trả thì người bán hàng dứt khoát không nhận. Cô ta vừa lắc đầu vừa nói: "Xin thưa thật với ông rằng: ông đã học được quá ít trong cuộc sống trước đây của ông!"
Nghe nói thế, ông phú hộ lại một phen kinh ngạc, vội gạn hỏi: "Thế này là thế nào? Đồng tiền vàng của tôi không đủ để trả cho dĩa thức ăn chỉ bán với giá một xu này ư?"

Bấy giờ, cô bán hàng mới giải thích: "Ở đây chúng tôi chỉ nhận những đồng tiền mà trong cuộc sống trước đây ông đã dùng để giúp đỡ cho những người nghèo túng đói khổ. Ông hãy nhớ lại xem, chính ông đã đắn đo tính toán mãi mới chịu vứt ra vỏn vẹn một đồng xu keo kiệt để bố thí cho những con người đáng thương nhất, nào có bao giờ họ nhận được một đồng tiền vàng trong gia sản khổng lồ của ông!"


Từ Lẽ sống, 17.11.1999

huynhlan
06-11-2008, 03:56 PM
"Ðể sống trọn ý nghĩa của tháng 11, tháng các đẳng linh hồn, chúng ta không chỉ dâng lời cầu nguyện cho những người đã khuất bóng, nhưng cũng hãy gia tăng những việc từ thiện bác ái, chia cơm sẻ áo với những anh chị em thiếu thốn đang sống bên cạnh, để dâng các công đức ấy cho các đẳng, đồng thời cũng để thâu nhập cho chính chúng ta những công nghiệp có giá trị vĩnh cửu trong cuộc sống mai hậu"

huynhlan
06-11-2008, 03:59 PM
HỎA NGỤC

Ngày xưa ta nghe các cụ đi khuyên những kẻ liệt, đọc sách thiêng liêng hay nói đến hỏa ngục như là nơi đày ải khổ sở, trầm luân vô cùng: nào là quỉ đen thui, mắt ốc nhồi nhe răng nanh, đầu có sừng, đít có đuôi, trên tay lăm le cái xiên ba răng để xiên người bỏ vào những lò nung mấy ngàn độ hoặc đưa qua những vạc dầu sôi, mùi cháy khét bốc lên ngùn ngụt. Những câu chuyện đó nhằm làm cho ai nấy khiếp sợ để tăng phần nhân đức và để đừng phạm tội nữa.

Khi tôi còn là cậu giúp lễ, tôi cũng được nghe nhiều thánh tích về hỏa ngục khác nữa. Như có lần cha xứ đang mặc áo lễ để dâng lễ cho một linh hồn mới qua đời, thì linh hồn đó hiện về đen đủi đen đui, nói với cha xứ là đừng dâng lễ cho tôi nữa, tôi đã xuống hỏa ngục rồi, chẳng còn gì mà hy vọng, xin cha dâng lễ cầu nguyện cho linh hồn khác. Rồi sau đó linh hồn nhỏ một giọt mồ hôi vào lòng bàn tay cha xứ, tức thì bàn tay cha bị giọt mồ hôi xuyên qua vì nóng và rát dúa quá, xác thịt bình thường con người không thể chịu nổi. Ôi! Ghê gớm quá, giục lòng mà xưng tội đi.

Có những người bi quan cho rằng đằng nào số phận của mình cũng xuống hỏa ngục rồi, đã được xếp vào cỏ lùng, cá xấu, năm cô khờ dại... Có những người hồ nghi là chẳng biết chết xong rồi có hỏa ngục không, ai nắm chắc chuyện đó, bảo đảm có hay không, chứng minh? Cả hai lối suy nghĩ trên đều đưa đến cuộc sống ăn chơi buông thả, thoải mái tự do, ngông nghênh với đời và còn triết lý cùn thú vị như mình đã khám phá phát minh ra: "Tôi xuống hỏa ngục chả lẽ có một mình tôi, có người có ta chứ, sợ gì". Và còn biết bao tâm hồn không lên tiếng, không chối, không tin rõ rệt, có một lối sống lấp lửng, do dự, lững lờ... ra như chẳng còn sức cố gắng hơn nữa, ý chí cũng chẳng còn, hy vọng mong manh là mình sẽ không bị tụt xuống. Nhất là cha mẹ, bạn bè hay nhắc nhở nhau đi lễ đi nhà thờ đọc kinh, để khỏi xuống hỏa ngục...

Nhìn lại những cách sống như vậy để chúng ta, những người Kitô hữu, tin vào Đức Giêsu thật sự và có một tình yêu chân chính, chúng ta bình tĩnh đặt lại vấn đề giáo dục, hướng dẫn của nền "đạo lý Kitô giáo". Có thể chúng ta thiếu một nền giáo dục Kitô giáo, hoặc có một nền giáo dục Kitô giáo không khá, với những lý thuyết xa vời, những giáo điều cứng ngắc, những tưởng tượng sai lạc, những bài luân lý vô tận....

Trong Tin mừng có kể chuyện người phú hộ với yến tiệc linh đình, và ông Lazarô nghèo đói ghẻ lở tìm nhặt dưới đất những mảnh vụn ở trên bàn rơi xuống, húp những thừa cặn của tô phở mà người ăn đã bỏ đi, hút lại những mẩu thuốc lá dưới gầm bàn ăn... và cuối cùng, sau khi đã van nài đủ kiểu, ông phú hộ xin về báo cho mấy thằng anh em còn sống biết nỗi khốn khổ của con người ích kỷ. Nhưng cha Abraham nói rằng ở trần gian chúng nó đã có Môisen và các ngôn sứ, chúng nó không tin các ngài thì cho dù người chết có trở về nói cho chúng, chúng cũng chẳng tin nghe đâu (Lc 16,19-31).

Điều tôi muốn chia sẻ lại với các bạn ở đây là các ngôn sứ, nhất là Đức Kitô, đã gào thét lên cho con người về Tình Yêu Thương và Lời Chúa cho đến hôm nay. Các chứng nhân, ngôn sứ thời đại mới, vẫn kêu gào như thế mà vẫn bị khước từ, vẫn có người bịt tai, làm ngơ : "nghe như không nghe, nhìn mà không thấy..." và họ chỉ thấy có hỏa ngục thôi. Những người không tin, không yêu thì có lẽ cũng không nên nói về hỏa ngục vì rất dễ dễ bị lệch, vì chỉ để hù dọa, gây kinh hoàng, sợ hãi.....

Hoả ngục, đây là tình trạng lãng phí của một tình thương yêu âu yếm. Đức Giêsu Kitô đến đâu phải để hù dọa, nhưng là để tỏ bày tình thương yêu của Thiên Chúa, họ đã đón nhận, đã sống và đã từ chối. Phải đặt hỏa ngục trong tương quan với tình yêu, khi đó những cực hình tra tấn, vạc dầu sôi, các lò nung nướng thịt sẽ phai nhạt đi.

Sự trầm luân với những tình huống có thể xảy ra, đó chỉ là hậu quả của tính nghiêm túc của tình yêu. Một hình ảnh dễ hiểu là: Thiên Chúa như cái bóng đèn, ai ở gần thì người đó được hưởng ánh sáng, ai từ khước thì sẽ ở nơi tối tăm, mò mẫm, loạng quạng. Tình thương của cha mẹ bị con cái khước từ, tình yêu của chàng bị nàng khước từ, đau đớn lắm chứ? Nói đến hỏa ngục là để nói với những người đang yêu. Như thánh Ignatio Loyola mỗi lần ngài bị khô khan, ngài suy niệm về hỏa ngục để kích thích lòng mến. Thánh Têrêsa hài đồng nói với Chúa: nếu Chúa có cho con xuống hỏa ngục thì con xin vẫn cứ yêu Chúa, một tình yêu có tính cách nhưng-không và chuyện này chẳng có thể xảy ra được. Sự nghiền ngẫm hỏa ngục phát xuất từ lòng từ bi yêu thương âu yếm, chứ không phải bất cứ điều gì khác. Vì thế mà nó mang tính cách cầu nguyện "Lạy Chúa, xin đừng để con xa lìa, xin đừng xa cách con khỏi Thánh Nhan Ngài". Người đang yêu thì suy nghĩ về hỏa ngục trong tư cách là người đang yêu, tức là trong niềm tin tưởng, trong sự phó thác cậy trông nơi bàn tay Cha ấp ủ. Đức Kitô qua cái chết cứu độ trên thập giá của Ngài, đã giang tay ra chận đứng cánh cổng xuống đó, và hẳn ai muốn đi xuống đó chắc là phải bước qua xác Ngài.


Tấn bi kịch của hỏa ngục
là người đã nhận biết Tình yêu và đã từ chối.

Lạy Chúa, nếu như Ngài chấp tội
nào có ai đứng vững được chăng ?
(Tv 129)

Mong Manh

maytrang1978
06-08-2012, 03:13 PM
Ước gì mỗi người chúng ta đừng vì lười biếng mà ru ngủ đời mình trong những đam mê yếu đuối, và lầm lạc.

Ước gì bình dầu yêu thương trong tâm hồn chúng ta luôn đầy tràn chan chứa hầu có thể thắp sáng tình yêu Chúa trên muôn vạn nẻo đường chúng ta đi, và làm nóng lại tình yêu của Chúa giữa nhân gian tội tình hôm nay.

Lạy Chúa! Xin cho chúng con luôn đủ khôn ngoan để chuẩn bị dầu đèn luôn cháy sáng là những hành vi bác ái đầy yêu thương thấm đượm tình Chúa, tình người. Amen

LM. Tạ Duy Tuyền

maytrang1978
06-08-2012, 04:09 PM
:106::106::106::106::106:Trời ạ! mây không hiểu chuyện gì đây!!!!????????............

Sao lại có bài trên này: mà mây cũng không thay đổi nội dung nữa..... không biết ghi chú dưới tên bài này có phải là :

LM : Tạ duy tuyền???.... cũng là người đã post bài trên ......

Đúng! Cha ơi! Con không hiểu gì hết.....không phải không hiểu lời nguyện trên.....mà không hiểu chuyện gì đang xảy ra????!!!!!......


Không phải, thì là ai vậy???... nếu là trích dẫn lời nguyện của LM : TDT thì.....
:icon3:
:icon3::icon3::icon3::icon3::icon3::icon3::icon3::icon3::icon3::icon3::icon3: