hongbinh
02-12-2010, 07:07 PM
NGƯỜI HÁI RA TIỀN
http://ghhv.quetroi.net/65NTRONGDA/images/0121.jpg
Theo truyền thuyết, ngày xưa có một loại cây, trên cây nở ra rất nhiều quả bằng vàng bằng bạc, khi trái cây đã chín và chỉ cần rung nhẹ cây thì trái vàng trái bạc đều rơi xuống, người ta gọi nó là “cây tiền”.
Về sau, người ta cho rằng người kiếm được nhiều tiền thì giống như cây tiền vậy, vừa rung nhè nhẹ thì tiền bèn rơi xuống, cho nên cũng ví họ như cây tiền (người hái ra tiền). Ngoài ra, người xưa cũng gọi các kỹ nữ là cây tiền, bởi vì một nhà chứa chỉ cần nuôi dưỡng một cô kỹ nữ đẹp nổi tiếng, thì có thể kiếm được rất nhiều rất nhiều tiền bạc.
Và đến triều nhà Thanh thì cây tiền biến thành vật may mắn trong ngày tết, người ta trang trí trên cây bách cây thông những đồng tiền cổ xưa, những đĩnh bạc đĩnh vàng, hoa thạch lựu cắm trong bình hoa, có đủ nguồn của cải, thật là cuồn cuộn ý nghĩa vậy.
(Yến kinh tuế thời ký)
Suy tư:
Các đại gia thời nay chỉ cần mấy em “móng xanh móng đỏ” rung nhè nhẹ thì tiền đô Mỹ tiền Việt rủng rỉnh tuôn ra, có khi ăn chơi một đêm cả ngàn đô Mỹ tương đương cả mấy chục triệu tiền Việt là chuyện thường; có những đại gia chỉ một cái liếc mắt của các em gái mắt xanh móng đỏ thôi, thì cũng chi ra cả vài trăm đô Mỹ, họ là những người làm ra tiền (buôn bán, hối lộ, tham nhũng, thụt két.v.v…) cho nên tiền bạc đối với họ không thành vấn đề, chỉ cần “rung nhè nhẹ” là tiền rụng xuống.
Thời đại kim tiền nên có người chỉ cần rung nhè nhẹ là tiền rơi ra, nhưng có người lắc trốc cả rễ mà cũng chẳng có đồng xu nào rơi xuống, bởi vì không phải ai cũng là “cây tiền”.
Người Ki-tô hữu không phải là “cây tiền”, cũng không phải là người chuyên làm ra tiền, bởi vì Cha của họ là Đấng tạo dựng trời đất đang ngự trên trời, cho nên cái mà họ cần đến là tình yêu, để họ sống yêu thương chan hòa với mọi người; cái mà họ cần đến là ân sủng, để họ biết sống xứng đáng với ân sủng mà Cha trên trời ban cho họ giữa xã hội hưởng thụ và kim tiền hôm nay.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
http://ghhv.quetroi.net/65NTRONGDA/images/0121.jpg
Theo truyền thuyết, ngày xưa có một loại cây, trên cây nở ra rất nhiều quả bằng vàng bằng bạc, khi trái cây đã chín và chỉ cần rung nhẹ cây thì trái vàng trái bạc đều rơi xuống, người ta gọi nó là “cây tiền”.
Về sau, người ta cho rằng người kiếm được nhiều tiền thì giống như cây tiền vậy, vừa rung nhè nhẹ thì tiền bèn rơi xuống, cho nên cũng ví họ như cây tiền (người hái ra tiền). Ngoài ra, người xưa cũng gọi các kỹ nữ là cây tiền, bởi vì một nhà chứa chỉ cần nuôi dưỡng một cô kỹ nữ đẹp nổi tiếng, thì có thể kiếm được rất nhiều rất nhiều tiền bạc.
Và đến triều nhà Thanh thì cây tiền biến thành vật may mắn trong ngày tết, người ta trang trí trên cây bách cây thông những đồng tiền cổ xưa, những đĩnh bạc đĩnh vàng, hoa thạch lựu cắm trong bình hoa, có đủ nguồn của cải, thật là cuồn cuộn ý nghĩa vậy.
(Yến kinh tuế thời ký)
Suy tư:
Các đại gia thời nay chỉ cần mấy em “móng xanh móng đỏ” rung nhè nhẹ thì tiền đô Mỹ tiền Việt rủng rỉnh tuôn ra, có khi ăn chơi một đêm cả ngàn đô Mỹ tương đương cả mấy chục triệu tiền Việt là chuyện thường; có những đại gia chỉ một cái liếc mắt của các em gái mắt xanh móng đỏ thôi, thì cũng chi ra cả vài trăm đô Mỹ, họ là những người làm ra tiền (buôn bán, hối lộ, tham nhũng, thụt két.v.v…) cho nên tiền bạc đối với họ không thành vấn đề, chỉ cần “rung nhè nhẹ” là tiền rụng xuống.
Thời đại kim tiền nên có người chỉ cần rung nhè nhẹ là tiền rơi ra, nhưng có người lắc trốc cả rễ mà cũng chẳng có đồng xu nào rơi xuống, bởi vì không phải ai cũng là “cây tiền”.
Người Ki-tô hữu không phải là “cây tiền”, cũng không phải là người chuyên làm ra tiền, bởi vì Cha của họ là Đấng tạo dựng trời đất đang ngự trên trời, cho nên cái mà họ cần đến là tình yêu, để họ sống yêu thương chan hòa với mọi người; cái mà họ cần đến là ân sủng, để họ biết sống xứng đáng với ân sủng mà Cha trên trời ban cho họ giữa xã hội hưởng thụ và kim tiền hôm nay.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.