PDA

View Full Version : Xin tha tội chết cho kẻ giết con mình



littlewave
05-06-2008, 08:09 AM
Xin tha tội chết cho kẻ giết con mình




http://www.nld.com.vn/img/4345/13-chot-nguyen-the-nang-duo.jpg (http://www.nld.com.vn/img/4345/13-chot-nguyen-the-nang-duo.jpg)



Nguyễn Thế Năng bị dẫn giải ra xe về trại tạm giam Chí Hòa - Ảnh: Q.TRUNG



“Vì tình thương yêu đối với con, tôi không bao giờ tha thứ cho kẻ đã giết con gái mình. Nhưng vì lòng nhân đạo, tôi không thể để thêm một người mẹ khác đau khổ vì mất con”- ông N.V.M đau xót nói


Người đàn ông khoảng hơn 70 tuổi, mái tóc bạc trắng, lững thững bước lại chiếc bàn dành cho đại diện hợp pháp của người bị hại. Đưa ánh mắt đau xót, khắc khoải nhìn bị cáo đang cúi gằm mặt trước vành móng ngựa một hồi lâu, rồi ông cất giọng chậm rãi: “Ngày con tôi chết, tôi bồng con trên tay, điếng người”. Cả phòng xử im lặng lắng nghe. Không gian như ngưng đọng. Tôi có cảm giác Nguyễn Thế Năng (SN 1979) đang gồng mình chờ đợi, một cách cam chịu, những lời lẽ trách cứ đầy oán giận từ người nhà nạn nhân. Hít một hơi thở thật sâu, ông N.V.M khó nhọc nói tiếp: “Hôm nay tôi đến đây để xin tha tội chết cho Năng. Tôi không muốn có thêm một người cha, người mẹ phải đau khổ khi chứng kiến cái chết của con mình”. Nhiều tiếng thì thầm từ phía bạn bè, người thân của Năng. Họ đang hy vọng.


Cách nay không lâu, ngày 20-3-2008, TAND TPHCM đã đưa vụ án giết người của Nguyễn Thế Năng ra xét xử sơ thẩm. Lần ấy, Năng bị tuyên án tử hình. Mẹ Năng ngất lịm, tưởng như có thể chết cùng đứa con trai duy nhất. Bạn bè Năng khóc vì thương người bạn hiền lành, tốt bụng, tài năng. Còn 15 ngày kháng cáo, họ chạy ngược xuôi mong tìm kiếm những tình tiết có thể xin giảm nhẹ hình phạt cho Năng. Bản thân Năng, nghĩ đến ngày phải vĩnh viễn ra đi khi nhiều mơ ước vẫn chưa thực hiện bỗng thấy yêu da diết cuộc sống. Năng làm đơn kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt.


Đứng trước Tòa Phúc thẩm Tối cao, Năng không nói gì nhiều để biện minh cho hành vi tàn nhẫn của mình. Lời nói sau cùng, Năng xin lỗi gia đình nạn nhân, cám ơn những người đã vì Năng mà chịu nhiều đau khổ, vất vả. Trong trường hợp không được khoan hồng, Năng xin hiến toàn bộ nội tạng cho ngành y và bộ xương cho Trường ĐH Mỹ thuật TPHCM. Nghe Năng nói, nhiều người bạn của Năng đã bật khóc. Cuối cùng, Năng đã trở về con người thật của mình. Yêu nghề, yêu trường và sống vì người khác.


Từ Khánh Hòa vào học ở Trường ĐH Mỹ thuật TPHCM, Năng là một sinh viên có tài và chịu khó học hỏi. Vừa ra trường, Năng được nhận vào làm việc cho một hãng phim tư nhân với mức lương cao. Tuy nhiên, trong tình yêu, Năng rất cố chấp. Gặp và yêu N.Đ.A.H, một cô gái duyên dáng, tài năng, học sau Năng hai khóa nhưng chỉ sau một thời gian quen biết, quan hệ của họ rạn nứt. H. chỉ còn xem Năng như một người bạn nhưng Năng vẫn hy vọng và chờ đợi. Trong một lần đưa H. về nhà trọ sau khi dự đám cưới bạn cùng trường, Năng đã gặp bạn trai mới của H. Hôm sau, Năng hẹn H. cùng người bạn trai tổ chức buổi tiệc chia tay tại phòng. Được một lúc, Năng yêu cầu bạn của H. về trước để Năng nói chuyện và giải quyết dứt khoát chuyện tình cảm với H. Và rồi bi kịch xảy ra.


Tâm sự với tôi, ông N.V.M nói: “Vì tình thương yêu đối với con, tôi không bao giờ tha thứ cho kẻ đã giết con gái mình. Con tôi chết, bao nhiêu tiền bồi thường cũng không thể trả lại mạng sống cho nó, huống chi số tiền gia đình Năng đưa không đủ để tôi nuôi H. học trong một năm. Nhưng một lần nói chuyện với mẹ Năng qua điện thoại, bà ấy nói: “Không có người mẹ nào có thể chịu được hình ảnh người ta cột con mình vào một cái cây để bắn. Như thế, thà tôi chết trước còn hơn”. Vậy là tôi quyết định, dù điều đó thật không dễ với tình cảm của tôi cùng sự phản đối quyết liệt của gia đình”.
Để có thể dự phiên tòa hôm nay, từ 3 giờ sáng, ông phải một mình đi xe máy từ Kiên Giang lên TPHCM. Tôi bảo, ông có thể viết một lá đơn xin miễn tội chết cho Năng gửi đến tòa vẫn được. Ông lắc đầu: “Giúp người phải giúp cho trót. Tôi phải lên đây nói cho rõ, may ra HĐXX mới tin mà xem xét cho nó. Mong là nó biết hối lỗi, biết thương mẹ mà sống có ích”.


Cuối cùng, HĐXX cũng chấp nhận kháng cáo của Năng, tuyên phạt án chung thân. Năng sẽ tiếp tục được sống để sửa chữa sai lầm và để có cơ hội cống hiến tài năng của mình cho nghệ thuật. Nghe xong bản án, ông N.V.M vội vã ra bãi gửi xe. Trước mắt ông là quãng đường về nhà dài dằng dặc cùng nỗi đau mất con không dễ nguôi ngoai dù thời gian có trôi qua...


Theo TỐ TRÂM - Người Lao Động

dongsongxanh
05-06-2008, 10:06 PM
Tôi tin bài viết của bạn đã làm mềm thêm biết bao tâm hồn khô cứng.

dongsongxanh
05-06-2008, 10:09 PM
Tôi là thành viên mới, mong mọi người giúp đỡ , và mong giao lưu với hết mọi người.

emmanuel_2512
26-08-2008, 10:46 AM
"....Xin Cha tha nợ chúng con, như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con...." một tấm gương đẹp cho tất cả chúng ta..... Cảm ơn chị Lit.

phan_nghị
26-08-2008, 12:34 PM
trên đời vẫn còn người tốt. Tạ ơn Chúa, ước gì con có được lòng trắc ẩn như nhân vật trong bài viết, con sẽ cố gắng thật nhiều và thật nhiều, dù ko có được như nhân vật thì cũng có được vài phần trăm.

thuytien
26-08-2008, 08:54 PM
Bài viết thật cảm động. thật khâm phục người Cha đó.
Cảm ơn tác giả đã gửi bài viết này.
Xin Chúa cho mỗi người chúng ta không ít thì nhiều có được suy nghĩ như người Cha đó thì hay biết mấy nhỉ.

Rocky
26-08-2008, 11:28 PM
khi cuộc sống, con người... đánh mất những giá trị căn bản của đạo đức... Tình thương được đong đếm bằng những của cải, bởi tiền của... thì thế đó...Suy thoái, băng hoại... thú tính...

Xin Chúa cho mỗi người biết học làm con tốt, là anh là em tốt... để rồi học biết cách làm cha, làm mẹ cho tốt đối với con cái...

cám ơn lòng tốt của người cha nhân hậu...can đảm tha cho người đã đan tâm giết chết người con thân yêu của mình...

Xin Tình Yêu và ân Sủng Chúa ở ngự trị giữa chúng con... ban cho chúng con những trái tim bằng thịt...