PDA

View Full Version : Thiên Chúa tín trung



sweetheart
22-01-2011, 08:43 PM
Thiên Chúa tín trung


Tình Yêu hiến thánh là một tình yêu biến đổi, biến đổi ngay cả khi ta chưa hòan tòan. Ngôn sứ Hô-sê thường được nhắc đến như một ngôn sứ thể hiện sự trung tín của Thiên Chúa đối với dân của Ngài. Cả cuộc đời ngôn sứ Hô-sê lẫn sứ điệp của ông là một ví dụ về một trong những đâu khổ lớn lao: bị từ chối. Biết rằng Gô-mê, vợ ông, đã bất trung với mình, Hô- sê đã không chọn con đường ly dị nhưng tìm kiếm bà, tha thứ cho bà. Theo thời gian , ông đưa được bà về với đường ngay nẻo chánh . Kinh nghiệm của Hô-sê cho ông một ý thức mãnh liệt về đường lối Chúa đối với dân Ngài. Ông biết Thiên Chúa coi dân như"hiền thê" của Ngài và Ngài muốn họ yêu Ngài với cùng một tình cảm thân mật như hiền thê với phu quân . Hô-sê cũng biết Thiên Chúa cũng buồn phiền thế nào khi dân Ngài ngoảnh mặt đi với Ngài. Nhưng Thiên Chúa không ngoảnh mặt làm ngơ. Những lời của ngôn sứ Hô-sê nhắc ta nhớ rằng Thiên Chúa trung tín ngày cả khi chúng ta không trung tín với Ngài. Thiên Chúa luôn họat động để mang chúng ta về với tình yêu của Ngài. Ngay cả khi sửa phạt dân, Thiên Chúa cũng đang vì yêu mà răn dạy. Hơn bất cứ điều nào, Thiên Chúa muốn phục hồi dân Ngài thành dân mà Ngài yêu dấu. Thông điệp của ông đem lại vui mừng và hy vọng.




Kinh nghiệm này có thể gặp thấy qua sự diễn đạt của thi sĩ Ta-go:
"Tôi đang đi ăn mày gõ cửa từng nhà trên đường làng, thì cỗ xe vàng của Người hiện ra xa xa như một giấc mộng rực rỡ và tôi tự hỏi Vua của vị vua này là ai đây?


Hy vọng tôi trào dâng và nghĩ những ngày xấu số sắp chấm dứt, và đứng chờ của bố thí ban ra chằng cần cầu xin, và giàu sang tung rải bốn bề trong cát bụi.
Cỗ xa dừng nơi tôi đứng. Mắt Người đoái nhìn tôi và Người bước xuống mỉm cười . Tôi cảm thấy cuối cùng vận may của tôi đã tới. Rồi thình lình người đưa tay phải ra và nói:"Ngươi có gì cho Ta chăng?"
Ôi, cái xin mới vương giả làm sao, người mở lòng bàn tay xin một kẻ ăn mày! Tôi bối rối, đứng phân vân, rồi chậm chậm móc ra từ bị hạt lúa ít nhỏ nhất trao cho người.


Nhưng tôi ngạc nhiên xiết bao khi ngày hết tôi dốc bị trên nền nhà thấy một hạt vàng ít nhỏ nhất lần trong đống hèn mọn ! Tôi khóc chua cay và ước gì tôi có lòng đem tất cả tôi dâng cho người"
Câu chuyện của nhà thơ Ta-go giống như câu chuyện tình của ngôn sứ Hô-sê, đã bao lần Chúa đến xin chúng ta, nhưng chúng ta chưa dâng hết cho Người, đã bao lần trong thân phận nghèo khó của chúng ta, vẫn giữ lại cho mình những ích kỉ nhỏ nhen. Thiên Chúa vẫn không biến đổi sâu rộng trong tâm hồn chúng ta.


Đôi khi , chúng ta cứ tự nghĩ , của lễ dâng Thiên Chúa phải là những của lễ tinh tuyền , gia tài của kẻ hành khất có gì nhiều nhặn ngòai những rách rưới, sự nghèo túng, những tội lỗi. Tất cả đều có thể là lễ vật, nếu chúng ta dâng trao hết cho Người, thì mầu nhiệm Đức tin chúng ta tuyên xưng mỗi ngày đang thực hiện giữa đời thường của chúng ta


Một số người vẫn than phiền:" Đã bao lần, , bao ngày tham dự Thánh Lễ , nhưng cuộc sống vẫn chỉ là thế vẫn khô khan, vẫn nghèo túng, vẫn tội lỗi , dường như không có gì thay đổi". Không có lễ vật làm sao có hiến lễ, không có hiến lễ làm sao có mầu nhiệm biến đổi trong cuộc sống. Điều chúng ta thiếu, không phải là lễ vật , nhưng là ý thức về những lễ vật mình đang có và mang theo. Lễ vật dù đơn sơ , nghèo nàn, rách nát như tội lỗi, ai cũng có , chúng ta thiếu tấm lòng , thiếu sự dâng trao, thiếu tin tường vào mầu nhiệm mà chúng ta tham dự . Hy lễ là gì? Những tấm lòng tan nát, khiêm cung, nghèo hèn như của lễ người hành khất. Dâng trao cho Chúa để trở nên bí tích mang lại sự sống thật quá diệu vời trong nhiệm tích trao dâng.



Lạy Chúa, chúng con xin dâng Người tất cả, kể cả những thiếu xót của con. Xin Người, biến đổi thành những hạt vàng trong cuộc sống của chúng con. Xin cho Thánh lễ cuối cùng con dâng được cảm nghiệm sâu xa nhất về hy lễ Thập Gía mà con có thể lãnh hội được.


Lạy Chúa Giê-su khi đến với Chúa,
chúng con tháo bỏ đôi giầy: những tham vọng của con ,
con cởi bỏ đồng hồ: thời khóa biểu của con,
con người đóng lại bút viết: các quan điểm của con,
con bỏ xuống chìa khóa: sự an tòan của con.
để con được ở một mình với Ngài,
Lạy Chúa duy nhất và chân thật.
Sau khi được ở với Ngài,
con sẽ xỏ giầy vào để đi theo con đường của Chúa.
Con sẽ đeo đồng hồ vào để sống trong thời gian của Chúa,
con sẽ đeo mắt kính vào , để nhìn thấy thế giới của Chúa,
con sẽ mở bút ra,
để viết những tư tưởng của Chúa,
con sẽ cầm chìa khóa lên để mở những cánh cửa của Chúa.



Khoảng khắc thiêng liêng

ThuoctronveChua
23-01-2011, 04:36 AM
E rất thích bài thơ trên, nó rất hay và ý nghĩa cho những ai muốn theo Chúa, cởi bỏ tất cả, thời gian, đánh đổi sự an toàn của mình, để chỉ hoàn toàn sống cho Chúa và chết cho Chúa mà thôi.