PDA

View Full Version : CHÚA NHẬT THỨ VIII THƯƠNG NIÊN NĂM A (27 tháng 2/2011)



vũng_nước
22-02-2011, 03:51 AM
CHÚA NHẬT THỨ VIII THƯƠNG NIÊN NĂM A
27 tháng 2/2011

BÀI ĐỌC I: Is 49, 14-15
"Ta sẽ không quên ngươi đâu".

Trích sách Tiên tri Isaia.
Sion nói: "Chúa bỏ rơi tôi, Chúa đã quên tôi rồi". Nào người mẹ có thể quên con mình mà không thương xót chính đứa con mình đã cưu mang ư? Cho dù người mẹ đó có quên, nhưng Ta sẽ không quên ngươi đâu. Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 61, 2-3. 6-7. 8-9ab.
Duy nơi Thiên Chúa, linh hồn tôi được an vui (c. 2a).

1)Duy nơi Thiên Chúa, linh hồn tôi được an vui; do chính mình Người, tôi được ơn cứu độ. Phải, chính Chúa là Đá Tảng, là ơn cứu độ của tôi, Người là chiến lũy của tôi, tôi sẽ không hề nao núng.
2)Duy nơi Thiên Chúa linh hồn tôi hãy nghỉ an, vì do chính mình Người, tôi được ơn cứu độ. Phải, chính Chúa là Đá Tảng, là ơn cứu độ của tôi, Người là chiến lũy của tôi, tôi sẽ không hề nao núng.
3)Vinh dự và an toàn của tôi ở nơi Thiên Chúa, nơi Thiên Chúa, tôi có Đá Tảng kiên cố và chỗ dung thân. Hỡi dân tộc, hãy trông cậy Người luôn mọi lúc, hãy đổ dốc niềm tâm sự trước nhan Người.

BÀI ĐỌC II: 1 Cr 4, 1-5
"Chúa sẽ phơi bày những ý định của tâm hồn".

Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
Anh em thân mến, như vậy người ta coi chúng tôi như những thừa tác viên của Đức Kitô, và những người phân phát các mầu nhiệm của Thiên Chúa. Do đó, người ta đòi hỏi nơi những người phân phát các mầu nhiệm là mỗi người phải trung tín. Phần tôi, tôi không lấy làm quan trọng khi bị anh em hay toà án nhân loại đoán xét; nhưng tôi cũng không đoán xét chính mình tôi. Vì chưng, mặc dầu lương tâm không trách cứ tôi điều gì, nhưng không phải vì thế mà tôi đã được công chính hoá. Đấng đoán xét tôi chính là Chúa. Vì thế, anh em đừng đoán xét trước thời gian cho đến khi Chúa đến, Người sẽ đưa ra ánh sáng những điều giấu kín trong bóng tối và phơi bày những ý định của tâm hồn; và bấy giờ Thiên Chúa sẽ ban khen tương xứng cho mỗi người.
Đó là lời Chúa.

ALLELUIA: Ga 14, 23
Alleluia, alleluia! - Chúa phán: "Nếu ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy". - Alleluia.

PHÚC ÂM: Mt 6, 24-34
"Các con chớ áy náy về ngày mai".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mátthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Không ai có thể làm tôi hai chủ: vì hoặc nó sẽ ghét người này, và yêu mến người kia, hoặc nó chuộng chủ này, và khinh chủ nọ. Các con không thể làm tôi Thiên Chúa và tiền của được. Vì thế Thầy bảo các con: Chớ áy náy lo lắng cho mạng sống mình: lấy gì mà ăn; hay cho thân xác các con: lấy gì mà mặc. Nào mạng sống không hơn của ăn, và thân xác không hơn áo mặc sao?
Hãy nhìn xem chim trời, chúng không gieo, không gặt, không thu vào lẫm, thế mà Cha các con trên trời vẫn nuôi chúng. Nào các con không hơn chúng sao? Nào có ai trong các con lo lắng áy náy mà có thể làm cho mình cao thêm một gang được ư? Còn về áo mặc, các con lo lắng làm gì? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng, coi chúng mọc lên thế nào? Chúng không làm lụng, không canh cửi. Nhưng Thầy nói với các con rằng: Ngay cả Salomon trong tất cả vinh quang của ông, cũng không phục sức được bằng một trong những đoá hoa đó. Vậy nếu hoa cỏ đồng nội, nay còn, mai bị ném vào lò lửa, mà còn được Thiên Chúa mặc cho như thế, huống chi là các con, hỡi những kẻ kém lòng tin. Vậy các con chớ áy náy lo lắng mà nói rằng: Chúng ta sẽ ăn gì, uống gì, hoặc sẽ lấy gì mà mặc? Vì chưng, dân ngoại tìm kiếm những điều đó. Nhưng Cha các con biết rõ các con cần đến những điều đó. Tiên vàn các con hãy tìm kiếm nước Thiên Chúa và sự công chính của Người, còn các điều đó, Người sẽ ban thêm cho các con. Vậy các con chớ áy náy lo lắng về ngày mai. Vì ngày mai sẽ lo cho ngày mai. Ngày nào có sự khốn khổ của ngày ấy". Đó là lời Chúa.



http://suyniem.com/pics/jesus/sen.jpg



http://suyniem.com/Tin Mung HN/cn8tnnamA.mp



SUY NIỆM TIN MỪNG
TRỞ VỀ TRẬT TỰ “TẠO HÓA - TẠO VẬT



”Đọc xong Bài Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay, tự nhiên một câu hỏi thoáng qua tâm trí: Vật chất đến trước các lo lắng về vật chất, hay các lo lắng về vật chất có trước vật chất? Thật lẩn quẩn trong tâm trí và đời sống con người! Chẳng khác gì Thiên Chúa (dựng nên con người) có trước con người, hay con người có trước Thiên Chúa?

Trong ánh sáng đức Tin Kitô giáo thì dĩ nhiên Thiên Chúa có từ đời đời, và con người mới được Ngài dựng nên không biết từ mấy ngàn hay mấy triệu năm nay thôi? Lý luận gì đi nữa một khi chấp nhận có Đấng dựng nên vũ trụ và trái đất này cùng với các sinh vật trên đó, thì dĩ nhiên con người không thể có trước Thiên Chúa. Lại thêm một điều luẩn quẩn!

Khi con người hiện hữu, các sinh vật khác đồng thời cùng hiện hữu, và theo Sách Sáng Thế Ký của Kinh Thánh, thì các sinh vật do Thiên Chúa dựng nên là để phục vụ con người. Con người quả thật rất may mắn được Ngài ban cho quyền cai trị trên vạn vật. Sở dĩ có những lời nhắn nhủ của Chúa Giêsu: “Chớ áy náy lo lắng cho mạng sống mình: lấy gì mà ăn, lấy gì mà mặc, chỉ bởi vì con người đã dùng tự do Thiên Chúa ban cho để đảo lộn cái trật tự thiêng liêng cao quí “làm con Thiên Chúa” để muốn tự đại “lên bằng Thiên Chúa!” Thế là từ đó họ bắt đầu lo lắng về cái mạng sống rất bấp bênh trong cái trật tự mà chính họ đã tự đảo lộn. Khổ nỗi là những đối tượng bị đảo lộn là Thiên Chúa và vạn vật lại không hề hấn gì, còn chính họ ngược lại trở thành những nạn nhân rất mong manh trong các lo lắng về vật chất đang ảnh hưởng cuộc sống và cũng đang tiêu diệt chính họ!

Để khỏi phải lo lắng cho mạng sống tìm ăn tìm mặc, Chúa Giêsu bảo trước tiên hãy trở lại trật tự vô cùng khôn ngoan của Thiên Chúa: “Các con không thể làm tôi hai chủ ... Các con không thể làm tôi Thiên Chúa và tiền tài được!” Khi làm tôi Thiên Chúa thì tự nhiên được sống trong tình Chúa, trong Nhà Chúa, trong sự chăm sóc bảo vệ của Chúa, và trong sự an bình vĩnh cửu của Ngài. Nhân loại tự nhiên trở thành con cái của Thiên Chúa khi biết dùng tự do trở về và phụng sự Thiên Chúa. Chẳng có gì xấu hổ và tự ái khi nhận mình là tạo vật của Đấng Tạo Hóa, và nhất là được Ngài yêu thương. Ngược lại khi làm tôi tiền tài vật chất, con người tự nhiên lúc nào cũng sợ mất đi cái mạng sống rất mong manh như chính vật chất vậy, bởi bản tính của vật chất là hư vô và không bao giờ tồn tại.

Thứ đến Chúa Giêsu dạy con người nếu muốn thoát khỏi lắng lo về mạng sống mong manh của mình, thì hãy biết “nhìn xem chim trời không gieo không gặt không thu vào kho lẫm, thế mà Cha các con trên trời vẫn nuôi chúng; hoặc hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng, coi chúng mọc lên thế nào?” Và Chúa Giêsu trả lời: “Ngay cả Salomon trong tất cả vinh quang của ông, cũng không phục sức bằng một trong những đóa hoa đó!” Qua dòng thời gian, chim vẫn làm tổ, vẫn sinh con, vẫn nhởn nhơ vui đùa ca hót và reo vui làm vui cuộc đời. Cũng qua dòng thời gian, hoa huệ vẫn nở và trong trắng xinh đẹp lộng lẫy, cái đẹp trinh trong mà không tâm hồn nhân loại nào có thể so sánh, nếu đã không được thanh tẩy. Còn Salomon và vinh quang của ông thì đã trở thành đống tro tàn mất rồi! Chính vì thế nhân loại sẽ chỉ hiện hữu thực sự trong Thiên Chúa, mới thoát khỏi lắng lo cho kiếp sống mong manh của mình. Khi quan sát sự hiện hữu và cách sinh tồn của các tạo vật khác như Chúa Giêsu dạy, sẽ giúp con người tìm về và nhận ra Đấng Tạo Hóa dựng nên và đang an bài cho đời sống của họ. Họ cũng đồng thời tìm ra câu trả lời cho thân phận mình qua câu hỏi của Chúa Giêsu: Nào các con không hơn chúng sao? Đây là tất cả danh dự của của con người trước mặt Thiên Chúa: Họ chính là hình ảnh và là con cái Thiên Chúa.

Chúng ta hãy tự hỏi: Tại sao mình lại đi xa Thiên Chúa, Đấng toàn năng và là Cha tràn đầy tình yêu thương mình, để rồi chuốc lấy lo lắng cho kiếp sống thực ra chẳng hề mong manh chút nào khi gắn bó với Ngài?

Tại sao lại để mắt mình mù lòa trước các ảo tưởng của vật chất và vinh hoa giả tạo của các tạo vật, trong khi vẫn nhắm mắt lại trước sự huy hoàng vô cùng cao cả của Đấng Tạo Hóa, mà các tạo vật chỉ phản ảnh được đôi chút vinh quang rất nhỏ xíu của Ngài?

Và nếu cứ tiếp tục đặt các câu hỏi trong tương quan tình yêu với Thiên Chúa và các tạo vật, tự nhiên chúng ta sẽ biết thờ phượng Thiên Chúa trên hết mọi sự; đồng thời cũng sẽ biết trao hoàn toàn đời sống chúng ta trong sự quan phòng kỳ diệu của Ngài, để có thể sinh tồn thiên thu.

Lm. Raphael Xuân Nguyên