PDA

View Full Version : Tổng Lãnh Thiên Thần Micae và Câu Chuyện của Michael



littlewave
09-07-2008, 10:31 PM
Tổng Lãnh Thiên Thần Micae và Câu Chuyện của Michael

Chuyện xảy ra trong chiến tranh, và đây là một câu chuyện có thật, vốn hằng năm vào mùa Giáng Sinh, câu chuyện này vẫn thường được đọc lên trên đài truyền thanh ở các tiểu bang thuộc về phía Tây Hoa Kỳ, cũng như được các vị Linh Mục Tuyên Úy đọc lên cho tất cả các binh sĩ tham chiến nghe. Câu chuyện được kể lại bởi một người Lính Thủy Quân Lục Chiến trẻ tuổi tham gia vào cuộc chiến Triều Tiên vào năm 1950 trong Lá Thư mà Anh viết để gởi về cho người Mẹ của mình ...

Mẹ Kính Yêu,

Con không dám viết lá thư này cho bất kỳ ai, ngoại trừ Mẹ vì rằng sẽ không có ai tin con cả, ngoài Mẹ. Dẫu rằng Mẹ sẽ có lúc cảm thấy thật khó tin, thế nhưng con bắt buộc phải kể ra câu chuyện này cho một ai đó.

Điều đầu tiên chính là con hiện đang nằm viện. Mẹ đừng lo lắng gì cả nhé, nhớ nghe Mẹ, Mẹ đừng lo lắng gì cả nhé! Con bị thương nhưng không sao đâu. Bác sĩ nói rằng con sẽ bình phục trở lại trong khoảng một tháng. Nhưng, đó phải là chuyện mà con muốn nói cho Mẹ.

Mẹ có nhớ không, vào năm ngoái khi con gia nhập Thủy Quân Lục Chiến, Mẹ có nhớ ngày mà con rời Mẹ ra chiến trận không?

Chính Mẹ đã dạy cho con cách đọc kinh cầu nguyện đến Thánh Micae, Tổng Lãnh Thiên Thần, và Mẹ lúc nào cũng nhắc con là phải đọc kinh đó mỗi ngày. Thật ra, Mẹ không cần phải nói cho con điều đó. Thậm chí, Mẹ còn đặt cả tên của con là Michael nữa, giống như tên của Tổng Lãnh Thiên Thần Micae vậy. Con lúc nào cũng cầu nguyện đến Thánh Micae. Khi con đến Triều Tiên, thì con còn đọc kinh đó nhiều hơn nữa.

Mẹ có nhớ lời cầu nguyện đến Thánh Micae mà Mẹ đã dạy cho con không? Nó được bắt đầu như thế này "Lạy Tổng Lãnh Thiên Thần Micae, vào buổi sớm mai, xin hãy bảo vệ và che chở con, vân vân.. .."

Mẹ thừa biết phần còn lại của kinh nguyện đó là gì rồi, và con vẫn đọc kinh đó mỗi ngày. Đôi lúc con lại đọc kinh đó khi con đang đi tuần hoặc trước lúc nghĩ ngơi, lúc nào con cũng đọc kinh đó trước khi đi ngủ cả. Con thậm chí còn dạy cho các bạn đồng đội của mình đọc kinh đó nữa.

Rồi một ngày kia, khi con được giao nhiệm vụ ở gần phía chiến tuyến. Trung đội của chúng con đang đi tuần để tìm quân địch. Khi đó trời rất là lạnh cóng, và con đi rất mỏi mệt, hơi thở con giống như là khói thuốc của điếu cigar vậy. Con thừa biết hết tất cả những người bạn trong trung đội của con, bỗng dưng đi bên cạnh con có một người lính Thủy Quân Lục Chiến mà con chưa hề gặp qua trước đây bao giờ. Anh ta bự hơn hết tất cả những người lính Thủy Quân Lục Chiến mà con đã từng gặp gở trước đây. Anh ta chắc phải cao hơn 6 feet 4 và thân hình rất gọn, nhưng rất vạm vỡ. Tự điều đó cho con cái cảm tưởng là cảm thấy được an toàn vì có một người to cao như vậy đi bên mình.

Cả hai chúng con chậm chạp bước đi cùng nhau, trong khi đó cả trung đội phân tán người ra khắp mọi phương hướng. Để bắt đầu cuộc trò chuyện con mới nói rằng: "Lạnh quá há, anh bạn."

Thế rồi, con cười lên. Dẫu biết rằng con có thể sẽ bị giết chết đi bất cứ lúc nào không hay, nhưng không hiểu tại sao lúc đó con lại không sợ chết và lại nói chuyện về thời tiết!

Người bạn đồng hành của con trông có vẽ hiểu được ý con. Con lắng nghe anh ta cười nhẹ.

Con nhìn vào anh ta, và nói: "Tôi chưa hề gặp anh bao giờ trước đây, dẫu rằng tôi biết rất rõ các bạn lính trong trung đội của tôi."

Anh bạn đó trả lời: "Tôi vừa mới tham gia vào trung đội của anh vào giờ phút chót, và tên tôi là Michael."

Con mới trả lời lại một cách ngạc nhiên: "Thật đúng như vậy sao? Tôi cũng có tên như vậy đó."

Anh bạn đó đáp lại: "Tôi biết..." rồi anh ta đọc to lên kinh nguyện đến Tổng Lãnh Thiên Thần Micae, mà Mẹ đã dạy cho con khi con còn nhỏ.

Con hết sức ngạc nhiên và không thể nào nói ra được điều gì trong giây lát. Làm sao mà anh này biết được tên con, và kinh nguyện gởi đến Tổng Lãnh Thiên Thần Micae mà Mẹ đã từng dạy cho con?

Rồi con tự cười với chính bản thân mình rằng: đúng là mỗi người lính trong trung đội của con đều biết được con cả. Phải chăng không phải chính con là người đã dạy cho họ kinh cầu nguyện đó sao? Và kể từ đó trở đi, chúng bạn trong trung đội vẫn thường gọi con là Thánh Micae, cơ mà?

Cả hai chúng con đều không nói ra bất cứ điều gì trong chốc lát, rồi bổng dưng, anh bạn đó phá tan sự im lặng.

"Chúng ta sắp sửa gặp nguy hiểm rồi đó, anh bạn ạ!"

Anh ta chắc hẳn rất là khỏe mạnh, vì con chẳng thể nào lắng nghe được tiếng thở của anh ta, trong khi hơi thở của con vẫn thùng thình rất to, và phun ra những làn khói dày đặc trong đám mây rất dày. Giờ thì trên mặt của anh ta đã không còn một nụ cười nào nữa. Sắp sửa gặp nguy hiểm ở phía trước rồi đó, khi nghe câu nói đó, con thầm nghĩ, dĩ nhiên là đúng vậy rồi, và đâu có gì là ngạc nhiên lắm đâu, vì bọn cộng sản lúc nào cũng ở chung quanh khu này, thật chẳng có gì đáng gọi là sự mạc khải cả!

Tuyết bắt đầu rơi xuống một cách nặng hạt hơn và phủ kín toàn bộ khu vực mà trung đội của con đang dò thám. Bổng chốc nguyên một vùng quê bị xóa đi, và con đang đi tuần trong làn sương mù trắng ẩm ướt. Anh bạn đồng hành của con tự dưng biến mất rồi.

Con mới hốt hoảng la lớn lên "Michael!" Sau đó con cảm thấy bàn tay của anh ta trong cánh tay của con, giọng nói của anh ta rất rõ ràng và mạnh mẽ, rồi anh ta nói cho con biết rằng: "Tuyết sẽ ngừng rơi hẳn trong chốc lát!"

Lời tiên đoán của anh ta quả đúng thật. Trong chốc lát, tuyết bổng dưng ngừng hẳn, giống như khi nó đột ngột rơi xuống vậy. Mặt trời đã dần ló dạng. Con quay lại để tìm xem các bạn trong trung đội của mình đang ở đâu. Thế nhưng, con chẳng nhìn thấy được ai cả. Tất cả chúng con đã mất nhau khi tuyết rơi nặng xuống. Con nhìn lên phía trước, ôi Mẹ ơi, tim con đã ngừng đập hẳn rồi khi con nhìn thấy bảy tên lính địch trong quần độn, áo chống đạn và nón rất ngộ với bảy họng súng bắt đầu chĩa hướng vào con.

Con mới la lớn lên cho anh bạn cùng biết: "Nằm ngay xuống, Michael!" và rồi nhanh chóng nằm xuống mãnh đất lạnh cóng như tảng băng. Con nghe được bảy tiếng súng bắn ra cùng một lúc. Con còn nghe được cả tiếng vỏ đạn rơi. Thế mà anh bạn Michael vẫn còn đứng thẳng đó.

Mẹ ạ, không thể nào mà bảy tên này lại có thể bắn trật được anh bạn Michael vì rằng khoảng cách rất là gần. Con thừa biết chắc: anh ta sẽ phải tan xác ra từng mãnh một, thế mà anh ta vẫn đứng, và chẳng hề tìm cách để bắn trả lại. Anh ta bị tê liệt vì sự sợ hãi. Điều đó đôi lúc vẫn có thể xảy ra, Mẹ ạ, vì rằng thậm chí đối với những ai là gan dạ nhất, cũng đều phải kinh qua những giây phút như vậy cả! Anh ta giống như là một con chim, bị một con rắn cuốn hút vậy. Ít ra đó chính là điều mà con nghĩ ra lúc đó. Con nhảy lên và kéo anh ta xuống đất, và đó chính là lúc mà con bị trúng đạn của bọn cộng sản. Con cảm thấy một ngọn lửa dường như bất chợt chạy qua ngực của con vậy. Con vẫn thường tự hỏi sẽ cảm thấy như thế nào nếu như mình bị trúng đạn. Giờ đây thì con đã cảm nghiệm được điều đó.

Con nhớ là mình cảm thấy có những cánh tay rất mạnh mẽ bao chung quanh mình, những cánh tay giống thể chúng quá nhẹ nhàng để đặt con trên cái gối của tuyết sương dày đặc. Con mở mắt ra, để nhìn cho thật kỷ một lần cuối. Con tưởng là con đang chết vậy. Có lẽ, là con đã từng bị chết rồi. Con nhớ là mình vẫn còn suy nghĩ rất bình thường mà, quả đúng đây là một cảm nghiệm rất tuyệt vời.

Có lẽ con đang nhìn lên mặt trời. Có lẽ con đang bị sốc, nhưng có vẽ như là con đã thấy anh bạn Michael vẫn đứng thẳng trở lại, chỉ có lần này thì mặt của anh ta mới được chiếu sáng một cách lộng lẫy, chói lọi khác thường mà thôi!

Như con đã nói trước đó, có lẽ đó là ánh mặt trời trong mắt con, thế nhưng anh bạn Michael trông có vẻ đã thay đổi khi con ngắm nhìn anh ta. Anh ta to con hơn, hai cánh tay của anh ta dang rộng ra hơn, có lẽ tuyết bắt đầu rơi xuống trở lại, thế nhưng có một vệt sáng vây chung quanh anh ta giống thể như đó chính là những đôi cánh của một thiên thần vậy. Trong tay anh ta có một ngọn kiếm. Một ngọn kiếm phát ra hàng triệu ánh sáng.

Vậy đó, Mẹ ạ, đó chính là những điều cuối cùng hết mà con vẫn còn nhớ, mãi cho đến khi các bạn đồng đội chạy đến và tìm thấy được con. Con không biết khoảng thời vừa trôi qua là bao lâu. Thế nhưng giờ đây lại là lúc mà con nghĩ ngơi trong sự đớn đau và cơn bệnh cảm cúm. Con còn nhớ là mình đã báo cho các đồng đội biết được là có kẻ thù đang ở phía trước.

"Anh bạn Michael đâu rồi?" Con hỏi. Con nhìn thấy các bạn đồng đội của mình, hết đứa này, nhìn đứa khác và cứ như thế, chúng ngạc nhiên và hỏi: "Mày hỏi ai đang ở đâu phải không?"

Con mới trả lời, "Anh bạn Michael, anh bạn Thủy Quân Lục Chiến to lớn đó, người mà tôi cùng đi tuần, trước khi đám mây tuyết phủ xuống chung quanh chúng ta đó."

Người chỉ huy của con bèn nói: "Này, cậu ạ! Cậu đâu có đi tuần với ai đâu. Lúc nào tôi cũng đã để mắt đến cậu đó cậu ạ. Cậu đã đi ra quá xa sát gần với khu của cộng sản. Tôi chuẩn bị gọi cậu quay trở lại, tức thì cậu biến mất đi trong đám mây tuyết."

Rồi người chỉ huy nhìn con với cặp mắt tò mò, khi Ông ta dọ hỏi con rằng: "Này cậu, cậu đã làm cách nào mà thoát được vậy cậu?"

Con nửa giận dữ, bèn trả lời, mặt cho vết thương: "Chỉ huy hỏi ra sao tôi không hiểu.. . tôi chỉ biết rằng cái anh chàng Thủy Quân Lục Chiến cao lớn tên là Michael, cùng với tôi, chúng tôi vừa mới.. ..."

Tức thì, người chỉ huy dứt lời con ngay và nói: "Này cậu, chính tôi đã chọn cho cậu mặc bộ đồ chiến phục này, và chẳng có tên Michael nào khác, ngoài cậu, và chỉ có cậu mới là người đã mặc vào bộ chiến phục này, cậu nhé."

Ông ta dừng lại một chút, và nói tiếp: "Cách nào mà cậu đã thoát chết vậy cậu? Vì chúng tôi nghe được những tiếng súng bắn, và chẳng nghe được phát súng nào xuất phát từ súng của cậu cả, và chẳng có dấu hiệu nào cho thấy là cậu đã bắn trúng xác của bảy tên địch quân trên ngọn đồi đó cả."

Con chẳng nói được gì hết.... Con chỉ có thể mở lớn miệng với đầy sự ngạc nhiên vô hạn.. ..

Rồi ... lại người chỉ huy, Ông ta lại mở miệng và bảo con một lần nữa. "Này cậu" giọng Ông ta nhỏ nhẹ hơn lúc trước, "mỗi một người trong số bảy tên kia bị giết bởi một lưỡi kiếm chứ không phải bằng súng đâu!"

Vậy đó, Mẹ ạ - Đó chính là tất cả những gì mà con có thể kể cho Mẹ.

Như con đã nói, có thể là ánh mặt trời trong mắt con, có lẽ đó là cơn giá lạnh, hay cũng có thể đó là cơn đớn đau, nhưng đó lại chính là tất cả những gì đã xảy ra cho con tại vùng chiến tuyến đó!

Yêu Mẹ,
Con Michael.

T.B.: Câu chuyện này đã được đăng trong tạp chí Garabandal Journal, P.O.Box 1796, St. Cloud, MN 56302-1796, USA.

Anthony Lê

xoicucnong
11-07-2008, 12:07 AM
Lit ơi, LIt thương wm hông??? Lit thương em thì cho em xin "KInh thánh MIcae" được ko??? GIúp em nha!!!

littlewave
11-07-2008, 12:21 AM
Lit ơi, LIt thương wm hông??? Lit thương em thì cho em xin "KInh thánh MIcae" được ko??? GIúp em nha!!!

Xôi láu dzậyy ai mờ hông xương, để lit woảng káo cho:

Xôi dễ xương đêeee, xương không dzễ (coi chừng bị hóc) mà dzê có thưởng đêeee :8::8::8:

Lạy Đức thánh Micae Tổng lãnh thiên thần, xin cứu giúp chúng con trong cơn giao chiến với Satan, hãy phù hộ chúng con đánh phá sự hiểm ác mưu sâu quỷ dữ.
Chúng con sấp mình nguyện xin Chúa chế trị nó, cùng xin Nguyên soái cơ binh trên trời lấy quyền phép Chúa mà hạ Satan cùng các quỷ dữ đang giong ruổi khắp thế gian làm hại các linh hồn, bắt chúng xuống giam cầm trong hỏa ngục . Amen.

Maria_Thuy
04-09-2008, 07:00 PM
Kinh Tổng lãnh Thiên Thần Micae này là do bản đọc kinh sẵn hay do xoicucnong sáng tác vậy ?

xoicucnong
08-09-2008, 01:32 AM
LIt sáng tác. Sao ko giống với bài viết vậy ta???

vante
08-09-2008, 09:58 PM
Kinh này là bản kinh thiệt không phải sáng tác đâu.

littlewave
10-09-2008, 11:39 AM
Kinh Tổng lãnh Thiên Thần Micae này là do bản đọc kinh sẵn hay do xoicucnong sáng tác vậy ?

lit post theo yêu cầu của xoicucnong


LIt sáng tác. Sao ko giống với bài viết vậy ta???


Lạy Chúa! lit làm sao dám sáng tác kinh nguyện, một câu xác định kinh khủng hoảng cho lit nha xôi!


Kinh này là bản kinh thiệt không phải sáng tác đâu.

Đúng, đây là kinh Mẹ dạy lit đọc đầu ngày, ai viết thì... k0 biết.

anhvuhs1080
03-02-2009, 06:29 AM
:38:cac' ban co dieu gi ko hieu hoi minh nha cai gi minh tra loi duoc la minh tra loi cho hii con minh ko biet mong cac' ban chi day nha

halleluyah
03-02-2009, 03:35 PM
Lời Nguyện Tổng Lãnh Thiên Thần Micae “Tổng Lãnh Thiên Thần Micae, xin bảo vệ chúng con nơi trận chiến và chống lại sự quỷ quyệt, cùng những cám dỗ của ma quỷ. Chúng con khẩn cầu xin Chúa hãy trừng phạt chúng. Ôi Tổng Lãnh của đạo binh thiên đàng, qua quyền năng của Thiên Chúa, xin đẩy lui quân Satan vào địa ngục và tất cả quỷ thần đang lảng vảng trên thế giới tìm cách cám dỗ những linh hồn. Amen.”
( Lời nguyện trừ tà đầy quyền năng này được phê chuẩn bởi Ðức Giáo Hoàng Leo XIII. Trong một thị kiến Ngài thấy một trận chiến kinh hoàng diễn ra giữa Satan và Tổng Lãnh Thiên Thần Micae cho Giáo Hội trong tương lai. Ngày hôm nay hơn bao giờ hết , chúng ta cần lời chuyển cầu của Tổng Lãnh Thiên Thần Micae! Xin hãy đọc kinh nguyện này mỗi ngày.)
Ðược phê chuẩn bởi Ðức Giáo Hoàng Leo XIII ngày 25 tháng 9 năm 1888. Raccotta
Bản kinh này hơi khác một chút nhưng cũng giống với bản kinh ở trên của Lit. Bản kinh này mình lấy ở mạng lưới cầu nguyện còn bản kinh của Lit mình đã đọc trong một quyển sách nói về những thế lực đang âm mưu chống phá Giáo hội

anhvuhs1080
22-02-2009, 08:35 AM
[quote=anhvuhs1080;26057]xin tong lanh then than rafael hay ban suc manh cho con

anhvuhs1080
22-02-2009, 08:38 AM
Còn Tổng Lãnh Thiên Thần Rafael, tên trong tiếng Do Thái có nghĩa là: "Bác Sĩ hay Thần Dược" (Medic or Ointment) của Thiên Chúa, là vị được đề cập đến bằng tên trong Sách Cựu Ước, Sách Tobia, vì chính Ông Tobia đã được vị Tổng Lãnh Thiên Thần này cứu chữa khỏi mù mắt, và hướng dẫn Ông trong suốt cuộc hành trình tìm về Chúa.

anhvuhs1080
22-02-2009, 09:00 AM
Vị Tổng Lãnh Thiên Thần đã chữa lành cho đại gia đình của ông Tobia, trong Thánh Kinh Cựu Ước:
*Lạy Tổng Lãnh Thiên Thần Rafael sáng láng. Ngài là vị hoàng tử vĩ đại của Thiên Đàng. Ngài có đầy sự khôn ngoan và ân sủng. Ngài là Đấng hướng đạo cho những ai trong cuộc hành trình trên đất, trên biển hay trên không khí. Ngài là Đấng an ủi những ai đau đớn, và Ngài là nơi trú ẩn của kẻ tội lỗi.
Con nài van Ngài, xin nâng đỡ lúc con cần Ngài, khi con đau khổ nơi cuộc sống này, như Ngài đã có lần giúp đỡ ông Tôbia khi ông đi đường. Bởi vì Ngài là: “Thuốc của Thiên Chúa”, nên con khiêm cung xin Ngài chữa lành linh hồn bất toàn của con, và những bịnh tật gây đau đớn cho thể xác của con. Con đặc biệt xin Ngài ban cho con một ân huệ(kể ra…) và một ân huệ lớn lao khác là được giữ mình thanh khiết để chuẩn bị cho con trở nên Đền Thờ của Chúa Thánh Thần. Amen”

cafeda2009
27-09-2009, 11:21 AM
Tổng lãnh Thiên Thần Micae





Bổn mạng ngành cảnh sát.


Ngày 29 tháng 9



Nguyên bản: Lm. Laurence G. Lovasik, SVD
Chuyển ngữ & Bổ túc: Lm. Vinh Sơn, SSS

Lạy Cha là Đấng thượng trí vô song, Cha đã muốn cho thiên thần và người thế cộng tác vào chương trình cứu độ. Xin cho các thiên thần đang phục vụ cha trên trời cũng luôn phù hộ chúng con ở dưới thế.

Thiên Chúa dựng nên các thiên thần. Đó là đa số những vị thần lành được tràn ngập ánh sáng và tình yêu, hầu cận quanh ngai tòa Thiên Chúa trên thiên đàng. Thiên Chúa ban cho các vị này những ân huệ tuyệt đối đó là sự thánh thiện, vẻ đẹp và ơn khôn ngoan. Thiên Chúa còn thử xem họ có thực sự yêu mến phụng thờ Người hay không, trước khi họ được diện kiến thánh nhan Người trong vinh quang của nước trời.

Một trong các vị thiên thần sáng giá nhất là Luxiphe. Danh từ Lixiphe có nghĩa là “người mang ánh sáng.” Luxiphe kiêu hãnh vì hắn được ban cho quyền năng. Để chứng tỏ sự bất phục tùng của hắn, hắn tuyên bố: “Ta nhất định sẽ không phụng thờ Thiên Chúa.”

Thế nhưng, lại có một vị thiên thần vĩ đại khác chứng tỏ sự tùng phục trong yêu thương của mình trước uy quyền của Thiên Chúa với tên gọi: “Micae Ai bằng Thiên Chúa?” Trong một trận ác chiến, các vị thần lành đã thắng trận và đẩy các thần dữ xuống hỏa ngục. Để thưởng công cho tình yêu và sự tùng phục của Micae, Thiên Chúa đã đặt ngài làm vị tổng lãnh các thiên thần.

Ngay từ lúc khởi thủy, thánh Micae, tổng lãnh thiên thần đã che chở dẫn dắt dân được Chúa tuyển chọn. Vào thời Tân Ước, ngài là vị thiên thần bản mệnh và là vị bảo trợ Hội Thánh Công Giáo.

Sưu tầm

cafeda2009
27-09-2009, 11:22 AM
Tổng lãnh Thiên Thần Gabriel








Vị bảo trợ các công nhân ngành thông tin liên lạc


Ngày 29 tháng 9



Nguyên bản: Lm. Laurence G. Lovasik, SVD
Chuyển ngữ & Bổ túc: Lm. Vinh Sơn, SSS






Lạy Chúa, trong hàng ngũ các thiên thần, Chúa đã chọn tổng lãnh thiên thần Gabriel để loan báo về mầu nhiệm nhập thể của Con Chúa. Xin Chúa ban cho chúng con đang khi tôn kính người trong cuộc sống trần gian hôm nay cũng luôn cảm nghiệm được sự che chở đỡ nâng của người từ tòa cao thiên quốc.



Theo như sách Ngôn Sứ Đaniel cho biết, chính tổng lãnh thiên thần Gabriel là đấng đã loan báo cho Đaniel biết thời gian Đấng Messia ra đời. Như thánh sử Luca đã tường thuật, vị tổng lãnh thiên thần này cũng hiện ra với ông Zacaria, “đứng bên phải hương án,” để cho biết việc thánh Gioan Tẩy Giả sẽ chào đời.

Vinh dự lớn nhất của tổng lãnh thiên thần Gabriel là được phái đến với Đức Maria ở Nagiarét và loan báo cho mẹ rằng mẹ sẽ là Mẹ Thiên Chúa. Với lời xin vâng của mẹ, “Ngôi Lời đã làm người và cư ngụ giữa chúng ta.”

Tên Gabriel có nghĩa là “sức mạnh của Thiên Chúa.” Tổng lãnh thiên thần đóng vai vị sứ giả trong những công việc nào biểu hiện quyền năng và vinh quang Thiên Chúa. Một số vị giáo phụ của Hội Thánh Công Giáo cho rằng ngài đã ở với Đức Giêsu lúc Chúa cầu nguyện tại vườn cây dầu. Ngài là vị thiên sứ của mầu nhiệm nhập thể, của sự ủi an và lòng nhân từ.

Qua nhiều thế kỷ, tổng lãnh thiên thần Gabriel rất được các tín hữu Kitô tôn kính. Đặc biệt chúng ta thấy chân dung của ngài trong biến cố Đức Maria được truyền tin.

Bởi vì tổng lãnh thiên thần Gabriel đã để lại cho chúng ta lời chào Đức Mẹ đầu tiên “Kính mừng Maria,” chúng ta hãy xin ngài giúp chúng ta biết siêng năng đọc kinh mân côi với lòng thành kính.

Sưu tầm

cafeda2009
27-09-2009, 11:23 AM
Tổng lãnh Thiên Thần Raphae


Bổn mạng các du khách


Ngày 29 tháng chín



Nguyên bản: Lm. Laurence G. Lovasik, SVD
Chuyển ngữ & Bổ túc: Lm. Vinh Sơn, SSS

Lạy Chúa, Chúa đã gởi tổng lãnh Thiên thần Raphae đến với người tôi tớ Chúa là ông Tôbia như bạn thân trong hành trình của ông. Xin ban cho chúng con luôn được cánh tay người bảo trợ chở che và được sức mạnh của người thương yêu trợ giúp.

Raphae xuất hiện lần đầu tiên trong Kinh Thánh ở sách Tôbia. Ngài tự xưng mình là Azaria. Lúc đó dưới hình hài của một con người, ngài bước đi song hành với một người thanh niên trẻ tên là Tôbia trong chuyến đi của chàng tới Rages. Tôbia đến thành phố xứ Medes để lấy lại số nợ về cho người cha của chàng. Thiên thần Raphae đã gìn giữ Tôbia khỏi mọi hiểm nguy và đưa chàng an toàn trở về nhà cha của mình. Ngài đã tìm cho người thanh niên trẻ này cô vợ rất ngoan hiền, đồng thời chữa cho người cha của chàng khỏi mù mắt bằng mật cá lấy ra từ một con cá do chính tay Tôbia bắt được. Vị thiên thần này đã tỏ cho người ta biết về ngài qua câu nói sau: “Ta là tổng lãnh thiên thần Raphae, một trong bảy vị thần đứng hầu cận trước ngai tòa Thiên Chúa.”

Người ta thắc mắc tại sao Thiên Chúa lại gởi đến cho Tôbia một vị thiên thần. Thiên thần Raphae cho biết: “Bởi vì anh ta luôn kính yêu mến thờ Chúa, anh đã chôn xác kẻ chết, đã đối xử tử tế với người nghèo và chịu đựng mọi thử thách cách dũng cảm, nên Thiên Chúa đã sai tôi đến với anh ấy. Chúc tụng Chúa tể trời đất đã tỏ lòng xót thương đến con cái loài người!”

Tên Raphae có nghĩa là: “Thiên Chúa chữa lành.” Thánh thiên thần Raphae là vị bảo trợ cho các du khách, các nhà vật lý. Riêng với các bạn trẻ, ngài giúp đỡ họ trong con đường họ đã chọn. Ngài được gọi là vị thiên sứ tình yêu và niềm vui.

Sưu tầm

conchienlacloi
29-09-2009, 12:34 AM
câu chuyện ghê quá!! tổng lãnh thiên thần mà giết người...hic...giết 7 người lun!!:42: