mary phuongthuy
06-07-2011, 07:54 PM
BÀI THƠ MƯỜI BẢY CHỮ
Ngày xưa có một tên vô lại, làm được một bài thơ mười bảy chữ, ngâm lên thì hấp dẫn, rất là lưu loát.
Năm ấy gặp nạn hạn hán, thái thú ở đó cầu mưa đã ba ngày nhưng một giọt mưa cũng không rơi xuống, tên vô lại ấy bèn làm một bài thơ mười bảy chữ cười nhạo thái thú, thơ rằng:
“Thái thú cầu mưa, vạn dân đều vui vẻ ! Tối qua mở cửa sổ nhìn; thấy trăng”.
Thái thú nghe xong bài thơ thì tức giận, vội vàng ra lệnh bắt anh ta đến và hỏi:
- “Mặc dù mày làm được bài thơ mười bảy chữ, bây giờ ta ra lệnh cho ngươi làm một bài thơ khác, nếu làm hay thì tha, làm không hay thì cẩn thận cái đầu óc của mày”.
Tên vô lại hỏi:
- “Thái thú muốn tôi làm thơ, đầu đề thế nào ?”
Thái thú ngẫm nghĩ chút xíu bèn nói:
- “Lấy biệt hiệu của ta là “Tây Pha” làm đầu đề !”
Tên vô lại không chút suy nghĩ, xuất khẩu thành thơ:
- “Người xưa hiệu Đông Pha, người nay hiệu Tây Pha, nếu hai người so nhau: khác nhiều”.
Thái thú nghe câu thơ, trong lòng giận dữ, bèn sai bộ hạ đánh anh ta mười tám roi, rồi ra lệnh cho anh ta làm lại bài thơ khác, tên vô lại thở dài nói:
- “Làm thơ mười bảy chữ, bị đánh mười tám roi, nếu làm trên vạn chữ; đánh chết”.
Thái thú phán quyết anh ta về tội phỉ báng, nên đày anh ta đi Hàm Đan, lúc ấy cậu của tên vô lại cũng đến tiễn anh ta, vô lại nhìn thấy cậu mình đến thì làm một bài thơ:
- “Bị đày đến Hàm Đan, thấy cậu như thấy mẹ, hai người đều rơi lệ; ba hàng”.
Bởi vì cậu của anh ta bị mù một mắt, cho nên chỉ có một mắt rơi lệ mà thôi.
Suy tư:
Thiên Chúa ban cho mỗi người tài năng không giống nhau, mỗi người tùy theo khả năng của mình mà nhận ân sủng của Thiên Chúa ban cho. Khả năng của mình giống như những cái ly: có người ly lớn, có người ly nhỏ, có người ly nhỏ vừa vừa.v.v...ai nấy đều vui vẻ khi ly của mình đựng đầy ân sủng của Chúa, mà không so đo phân bì với người khác.
Dù là tên vô lại, thì họ cũng có phẩm giá con người của họ; dù là tên vô lại nhưng họ có trí thông minh mà Chúa ban cho, cho nên, đức tin dạy chúng ta rằng: tất cả mọi người đều là con cái của Thiên Chúa và có ai cũng có giá trị như nhau trước mặt Thiên Chúa.
Khi Chúa ban cho mình cái ly lớn đầy ân sủng thì đừng kiêu ngạo với tha nhân, bởi vì Ngài “đong cho đấu nào thì Ngài sẽ đòi lại đấu ấy”.
Ai hiểu thì sống chan hòa vui vẻ với tha nhân.
-------------------
http://www.vietcatholic.net/nhantai
Ngày xưa có một tên vô lại, làm được một bài thơ mười bảy chữ, ngâm lên thì hấp dẫn, rất là lưu loát.
Năm ấy gặp nạn hạn hán, thái thú ở đó cầu mưa đã ba ngày nhưng một giọt mưa cũng không rơi xuống, tên vô lại ấy bèn làm một bài thơ mười bảy chữ cười nhạo thái thú, thơ rằng:
“Thái thú cầu mưa, vạn dân đều vui vẻ ! Tối qua mở cửa sổ nhìn; thấy trăng”.
Thái thú nghe xong bài thơ thì tức giận, vội vàng ra lệnh bắt anh ta đến và hỏi:
- “Mặc dù mày làm được bài thơ mười bảy chữ, bây giờ ta ra lệnh cho ngươi làm một bài thơ khác, nếu làm hay thì tha, làm không hay thì cẩn thận cái đầu óc của mày”.
Tên vô lại hỏi:
- “Thái thú muốn tôi làm thơ, đầu đề thế nào ?”
Thái thú ngẫm nghĩ chút xíu bèn nói:
- “Lấy biệt hiệu của ta là “Tây Pha” làm đầu đề !”
Tên vô lại không chút suy nghĩ, xuất khẩu thành thơ:
- “Người xưa hiệu Đông Pha, người nay hiệu Tây Pha, nếu hai người so nhau: khác nhiều”.
Thái thú nghe câu thơ, trong lòng giận dữ, bèn sai bộ hạ đánh anh ta mười tám roi, rồi ra lệnh cho anh ta làm lại bài thơ khác, tên vô lại thở dài nói:
- “Làm thơ mười bảy chữ, bị đánh mười tám roi, nếu làm trên vạn chữ; đánh chết”.
Thái thú phán quyết anh ta về tội phỉ báng, nên đày anh ta đi Hàm Đan, lúc ấy cậu của tên vô lại cũng đến tiễn anh ta, vô lại nhìn thấy cậu mình đến thì làm một bài thơ:
- “Bị đày đến Hàm Đan, thấy cậu như thấy mẹ, hai người đều rơi lệ; ba hàng”.
Bởi vì cậu của anh ta bị mù một mắt, cho nên chỉ có một mắt rơi lệ mà thôi.
Suy tư:
Thiên Chúa ban cho mỗi người tài năng không giống nhau, mỗi người tùy theo khả năng của mình mà nhận ân sủng của Thiên Chúa ban cho. Khả năng của mình giống như những cái ly: có người ly lớn, có người ly nhỏ, có người ly nhỏ vừa vừa.v.v...ai nấy đều vui vẻ khi ly của mình đựng đầy ân sủng của Chúa, mà không so đo phân bì với người khác.
Dù là tên vô lại, thì họ cũng có phẩm giá con người của họ; dù là tên vô lại nhưng họ có trí thông minh mà Chúa ban cho, cho nên, đức tin dạy chúng ta rằng: tất cả mọi người đều là con cái của Thiên Chúa và có ai cũng có giá trị như nhau trước mặt Thiên Chúa.
Khi Chúa ban cho mình cái ly lớn đầy ân sủng thì đừng kiêu ngạo với tha nhân, bởi vì Ngài “đong cho đấu nào thì Ngài sẽ đòi lại đấu ấy”.
Ai hiểu thì sống chan hòa vui vẻ với tha nhân.
-------------------
http://www.vietcatholic.net/nhantai