vit con xau
19-07-2011, 05:59 PM
Con chào Chúa! đây là bức thư đầu tiên con viết cho ngài. hihi! Trời đã khuya rồi và thật sự con không biết viết gì đây. Dự tính viết thư cho Chúa, con đã suy nghĩ lâu lắm rồi nhưng giờ con mới viết bởi vì con quá ư là lười biếng. Con cứ nghĩ là con luôn trông cậy vào ngài, và trông cây vào ngài là con đặt hết tất cả mọi sự trong ngài. Nhưng hôm nay con đã vô tình đọc được một mẫu chuyện nhỏ và con đã nhận ra mình đã sai, con sai hoàn toàn và không lối thoát, con đã phó trắng mọi sự trong Chúa và con cứ mặc mọi chuyện xảy ra mà không hề đụng tới, hay suy nghĩ tới... giờ đây con đã biết mình sai nhưng hậu quả mà con gây ra đã quá nhiều, hoa trái do lòng ỷ lại của con đã nở rộ rồi Chúa ơi! Sức ỳ của con ngày càng lớn, con phải làm sao để vượt thắng chình bản thân con đây?
Nhiều lắm những khi con đắm mình trong đam mê dục vọng, một tội lớn nhất đời con mà con đang vùng vẫy nhưng chẳng cách nào con thoát được. Khi con đang chìm đắm trong nó, con đã nghe tiếng Chúa nhắc nhở, những bản thánh ca cứ vang vọng mãi trong con, những lời nhắn nhủ cứ lặp đi lặp lại trong con. Thế nhưng! hỡi ơi! con đâu thèm để ý tới, con gạt tất cả sang 1 bên, có lúc những lời đó mãnh liệt tới độ con phải "tạm dừng" đi cơn thèm khát dục vọng của mình lại để con tìm mọi cách vứt bỏ lời can ngăn ấy, để rồi con tiếp tục cuộc hành trình đi tìm sự chết của con(con tiếp tục dấn thân mình vào tội lỗi như con thiêu thân ngu dốt). Chúa ơi! giờ đây con phải làm gì! Con phải làm gì để thoát khỏi tội lỗi đây. cũng như sự ỷ lại của con. Hoa trái của sự thèm khát dục vọng trong con đã thực sự "bội thu", con không còn đủ sức vùng vẫy nữa, sức ỳ của con đã và đang tăng lên từng ngày, mọi kế hoạch của con đều bị phá vỡ, mọi ước muốn của con đều bị ngăn cản bởi 1 thứ duy nhất đó chính là "bản thân con" phải không Chúa ? Chính con gây ra mọi chuyện mà không phải do ma quỷ gây ra phải không Chúa? Chính sự yếu đuối về đức tin, sự biếng nhát, sự dối trá, sự tham lam, sự ích kỷ nhỏ nhen, cùng với một thái độ hờ hững lạnh nhạt của con đã gây ra mọi sự phải không Chúa? Ngay cả lúc này đây con cũng đang bị dao động, con không biết lời nói nào trong con là lời nói của chính con nữa, lúc nào con cũng nghĩ:"những lời nói phát xuất từ trong lòng con đều là do ma quỷ nói, nên vì vậy con không bao giờ nghe. Có khi con gnhe được những lời nói tốt(theo cách nghĩ của con) thí hỡi ơi! con quên ngay tức khắc, còn những lời dối trá thì vẫ luôn hiện diện ra trước mắt con và vẫn luôn tồn tại trong trí óc con". Giờ đây con phải làm sao đây thưa Chúa. Con không biết con phải làm gì nữa!
Ngày qua ngày con cứ sống trong những suy nghĩ vu vơ "tốt đẹp", con lý tưởng hóa mọi sự. Con đặt con trong những ước muốn cao sang, con chìm đắm trong những suy nghĩ ấy, và rồi con luôn sống ngược với những lý tưởng của con. Khi con nghĩ rằng: "ak` con phải làm như thế này mới đúng này, phải làm như vậy mới đạt được mục tiêu này, thế nhưng con lại làm ngược lại hoàn toàn, thậm chí con còn"vượt qua" một cách xuất sắc nữa. Hỳ hỳ! con thật điên rồ phải không Chúa! con đã quá ảo mộng về sức của cá nhân con mà thực sự quên đi rằng "con thể làm mọi sự nếu không có ơn Chúa bởi chính xác thịt con đã làm cho con nên yếu đuối". Con phải làm gì đây thưa Chúa?
Ngày hôm nay! không biết ngẫu nhiên hay là do ý Chúa sắp đặt, con đã đọc được câu chuyện của Thánh nữ Mary Magdelen Dei Pazzi trong một lần Chúa đã mặc khải cho vị thánh này biết về luyện tội. Thì hỡi ơi! trong con dâng lên môt nỗi sợ hãi, và con đã nghĩ một cách rất hời hợt rằng: "tội lỗi của con so nhiều quá, giống như những gì mà thánh nhân đã thấy một cách tường tận thì trong chính bản thân con đều đầy đủ: từ những tội nhỏ nhất cho tới những tội thuộc vào hàng ghê gớm nhất con đều đang "cưu mang" chúng trong người và trong tâm trí con. Suy nghĩ này rồi cũng như những suy nghĩ tích cực khác được hình thành trong con, khi con "vô tình" đọc được một mẫu sách hay, xem được một đoạn clip xúc động..... hay nói một cách đơn giản là những gì nảy sinh một cách "vô tình" trong con thì cũng "vô tình" bị con bóp nghẹt( chết từ trong trứng nước, nếu nói theo nghĩa dân dã) mà đặc biệt hơn, chỉ những điều nảy sinh với mục đích tốt đẹp: có tính sửa chữa bản thân, thay đổi lối sống.... thì mới bị con "vô tình" bóp chết thôi. Còn những suy nghĩ thuộc diện xấu toàn diện thì lại được con "cưu mang cho tới khi sinh hoa kết quả một cách "dồi dào". Giờ đây chính "hoa trái" đó của con đã và đang gia tăng với cấp số nhân trong con, nó làm con mệt mỏi. Nhưng con để ý rằng, sau một khoảng thời gian "thỏa thuê" với dục vọng bản thân thì liền sau đó trong con dâng lên một nỗi hối tiếc, và sau một khoảng thời gian dài chìm đắm trong tội lỗi thì lại có một khoảng thời gian ngắn vừa đú để con kịp nhận ra rằng mình đang sai. Giống như ngày hôm nay đây! con không biết tại sao lại như vậy. Có lẽ là do thánh ý Chúa, Chúa vẫn muốn con quay về với Chúa!
Nhưng! Chúa ơi! Chúa biết con rồi đấy! yếu đuối trăm bề! ngay cả việc nhỏ nhất trong cuộc sống của con con cũng không chu toàn nổi thì làm sao con có đủ can đảm để đứng lên đây, Cho dù con có đủ can đảm để mà đứng lên thì con cũng không đủ sức đi hết con đường dài ấy. Con sẽ bị dao động. không sớm thì muộn con cũng sẽ lỗi phạm với Chúa (như Chúa đã thấy rồi đó, nhiều nỗ lực của con đã thất bại, sau những lần ấy con lại lún sâu hơn). Con phải làm sao đây thưa Chúa?
.................................
..................................
..................................
Ngày hôm nay đây! con đã đưa ra cho Chúa một bài toán khó về cuộc đời con cho Chúa giải. Nhưng con biết ngài sẽ không giải bài toán này cho con, bởi ngài muốn chính con phải tự giải lấy bài toán về cuộc đời con, Ngài muốn con "phải qua cửa hẹp" và phải chụi nhiều nhiều lắm những đau khổ, nhưng con biết ngài không bao giờ để con đơn hành trong suốt quá trình đi tìm lời giải cho bài toán khó này.
ak` con quên một điều! trong suốt 22 năm con đã sống trên đời, câu nói mà con hay nói nhất chính là 2 từ "xin lỗi". giờ con phải làm sao để thoát khỏi 2 từ ấy đây thưa Chúa?
...........................
.....................................
..............................................
GIờ đây! con không biết phải nói và làm gì nữa ngoài 1 điều, đó là phó thác cuộc đời con trong bàn tay quan phòng và đầy yêu thương của Chúa. Hihi! lần này con sẽ không nằm không để rồi cứ nghĩ "phó thác" cho Chúa đâu. hhihi! con sẽ dấn thân vào làm, dấn thân vào làm, dấn thân vào làm... để lần này con có thể "sinh hoa trái" cho Chúa. hihi! con xin Chúa một điều, nếu lỡ hoa trái con hơi bị "chua và bé" thì xin Chúa đừng từ bỏ nó, bởi đây là sự nổ lực của con trong lần "vượt cạn" này. (Chúa có thể xem "hoa trái" của con như quả mơ ấy, Chúa có thể muối nó để rồi vào mùa hè Chúa có thể lấy 1 ít nước mơ + 1 ít đường + 1 ít đá = 1 ly nước mơ ngâm hảo hạng, giải khát, bớt nóng, bớt căng thẳng) hihi.
...................
Thôi! con không đùa với Chúa nữa! Con xin Chào Chúa! Chúc Chúa ngủ ngon! ngài cũng nên nghỉ ngơi tý đi! đừng làm việc quá sức. Con nghe nói những người làm việc mệt hay cáu giận lắm vì vậy ngài cần lắm những khoảng thời gian vui cười để lấy lại tinh thần nha! Con sẽ cố hết sức làm cho Chúa vui!
Xin Chúa biến đổi con thành khí cụ bình an trong tay Chúa! để con được làm việc và phụng sự ngài cho đến khi con xa lìa cõi trẩn này và cho đến muôn đời! Amen !
JESU ! I TRUST IN YOU ! FOREVER ! FOREVER ! IN MY LIFE !
Nhiều lắm những khi con đắm mình trong đam mê dục vọng, một tội lớn nhất đời con mà con đang vùng vẫy nhưng chẳng cách nào con thoát được. Khi con đang chìm đắm trong nó, con đã nghe tiếng Chúa nhắc nhở, những bản thánh ca cứ vang vọng mãi trong con, những lời nhắn nhủ cứ lặp đi lặp lại trong con. Thế nhưng! hỡi ơi! con đâu thèm để ý tới, con gạt tất cả sang 1 bên, có lúc những lời đó mãnh liệt tới độ con phải "tạm dừng" đi cơn thèm khát dục vọng của mình lại để con tìm mọi cách vứt bỏ lời can ngăn ấy, để rồi con tiếp tục cuộc hành trình đi tìm sự chết của con(con tiếp tục dấn thân mình vào tội lỗi như con thiêu thân ngu dốt). Chúa ơi! giờ đây con phải làm gì! Con phải làm gì để thoát khỏi tội lỗi đây. cũng như sự ỷ lại của con. Hoa trái của sự thèm khát dục vọng trong con đã thực sự "bội thu", con không còn đủ sức vùng vẫy nữa, sức ỳ của con đã và đang tăng lên từng ngày, mọi kế hoạch của con đều bị phá vỡ, mọi ước muốn của con đều bị ngăn cản bởi 1 thứ duy nhất đó chính là "bản thân con" phải không Chúa ? Chính con gây ra mọi chuyện mà không phải do ma quỷ gây ra phải không Chúa? Chính sự yếu đuối về đức tin, sự biếng nhát, sự dối trá, sự tham lam, sự ích kỷ nhỏ nhen, cùng với một thái độ hờ hững lạnh nhạt của con đã gây ra mọi sự phải không Chúa? Ngay cả lúc này đây con cũng đang bị dao động, con không biết lời nói nào trong con là lời nói của chính con nữa, lúc nào con cũng nghĩ:"những lời nói phát xuất từ trong lòng con đều là do ma quỷ nói, nên vì vậy con không bao giờ nghe. Có khi con gnhe được những lời nói tốt(theo cách nghĩ của con) thí hỡi ơi! con quên ngay tức khắc, còn những lời dối trá thì vẫ luôn hiện diện ra trước mắt con và vẫn luôn tồn tại trong trí óc con". Giờ đây con phải làm sao đây thưa Chúa. Con không biết con phải làm gì nữa!
Ngày qua ngày con cứ sống trong những suy nghĩ vu vơ "tốt đẹp", con lý tưởng hóa mọi sự. Con đặt con trong những ước muốn cao sang, con chìm đắm trong những suy nghĩ ấy, và rồi con luôn sống ngược với những lý tưởng của con. Khi con nghĩ rằng: "ak` con phải làm như thế này mới đúng này, phải làm như vậy mới đạt được mục tiêu này, thế nhưng con lại làm ngược lại hoàn toàn, thậm chí con còn"vượt qua" một cách xuất sắc nữa. Hỳ hỳ! con thật điên rồ phải không Chúa! con đã quá ảo mộng về sức của cá nhân con mà thực sự quên đi rằng "con thể làm mọi sự nếu không có ơn Chúa bởi chính xác thịt con đã làm cho con nên yếu đuối". Con phải làm gì đây thưa Chúa?
Ngày hôm nay! không biết ngẫu nhiên hay là do ý Chúa sắp đặt, con đã đọc được câu chuyện của Thánh nữ Mary Magdelen Dei Pazzi trong một lần Chúa đã mặc khải cho vị thánh này biết về luyện tội. Thì hỡi ơi! trong con dâng lên môt nỗi sợ hãi, và con đã nghĩ một cách rất hời hợt rằng: "tội lỗi của con so nhiều quá, giống như những gì mà thánh nhân đã thấy một cách tường tận thì trong chính bản thân con đều đầy đủ: từ những tội nhỏ nhất cho tới những tội thuộc vào hàng ghê gớm nhất con đều đang "cưu mang" chúng trong người và trong tâm trí con. Suy nghĩ này rồi cũng như những suy nghĩ tích cực khác được hình thành trong con, khi con "vô tình" đọc được một mẫu sách hay, xem được một đoạn clip xúc động..... hay nói một cách đơn giản là những gì nảy sinh một cách "vô tình" trong con thì cũng "vô tình" bị con bóp nghẹt( chết từ trong trứng nước, nếu nói theo nghĩa dân dã) mà đặc biệt hơn, chỉ những điều nảy sinh với mục đích tốt đẹp: có tính sửa chữa bản thân, thay đổi lối sống.... thì mới bị con "vô tình" bóp chết thôi. Còn những suy nghĩ thuộc diện xấu toàn diện thì lại được con "cưu mang cho tới khi sinh hoa kết quả một cách "dồi dào". Giờ đây chính "hoa trái" đó của con đã và đang gia tăng với cấp số nhân trong con, nó làm con mệt mỏi. Nhưng con để ý rằng, sau một khoảng thời gian "thỏa thuê" với dục vọng bản thân thì liền sau đó trong con dâng lên một nỗi hối tiếc, và sau một khoảng thời gian dài chìm đắm trong tội lỗi thì lại có một khoảng thời gian ngắn vừa đú để con kịp nhận ra rằng mình đang sai. Giống như ngày hôm nay đây! con không biết tại sao lại như vậy. Có lẽ là do thánh ý Chúa, Chúa vẫn muốn con quay về với Chúa!
Nhưng! Chúa ơi! Chúa biết con rồi đấy! yếu đuối trăm bề! ngay cả việc nhỏ nhất trong cuộc sống của con con cũng không chu toàn nổi thì làm sao con có đủ can đảm để đứng lên đây, Cho dù con có đủ can đảm để mà đứng lên thì con cũng không đủ sức đi hết con đường dài ấy. Con sẽ bị dao động. không sớm thì muộn con cũng sẽ lỗi phạm với Chúa (như Chúa đã thấy rồi đó, nhiều nỗ lực của con đã thất bại, sau những lần ấy con lại lún sâu hơn). Con phải làm sao đây thưa Chúa?
.................................
..................................
..................................
Ngày hôm nay đây! con đã đưa ra cho Chúa một bài toán khó về cuộc đời con cho Chúa giải. Nhưng con biết ngài sẽ không giải bài toán này cho con, bởi ngài muốn chính con phải tự giải lấy bài toán về cuộc đời con, Ngài muốn con "phải qua cửa hẹp" và phải chụi nhiều nhiều lắm những đau khổ, nhưng con biết ngài không bao giờ để con đơn hành trong suốt quá trình đi tìm lời giải cho bài toán khó này.
ak` con quên một điều! trong suốt 22 năm con đã sống trên đời, câu nói mà con hay nói nhất chính là 2 từ "xin lỗi". giờ con phải làm sao để thoát khỏi 2 từ ấy đây thưa Chúa?
...........................
.....................................
..............................................
GIờ đây! con không biết phải nói và làm gì nữa ngoài 1 điều, đó là phó thác cuộc đời con trong bàn tay quan phòng và đầy yêu thương của Chúa. Hihi! lần này con sẽ không nằm không để rồi cứ nghĩ "phó thác" cho Chúa đâu. hhihi! con sẽ dấn thân vào làm, dấn thân vào làm, dấn thân vào làm... để lần này con có thể "sinh hoa trái" cho Chúa. hihi! con xin Chúa một điều, nếu lỡ hoa trái con hơi bị "chua và bé" thì xin Chúa đừng từ bỏ nó, bởi đây là sự nổ lực của con trong lần "vượt cạn" này. (Chúa có thể xem "hoa trái" của con như quả mơ ấy, Chúa có thể muối nó để rồi vào mùa hè Chúa có thể lấy 1 ít nước mơ + 1 ít đường + 1 ít đá = 1 ly nước mơ ngâm hảo hạng, giải khát, bớt nóng, bớt căng thẳng) hihi.
...................
Thôi! con không đùa với Chúa nữa! Con xin Chào Chúa! Chúc Chúa ngủ ngon! ngài cũng nên nghỉ ngơi tý đi! đừng làm việc quá sức. Con nghe nói những người làm việc mệt hay cáu giận lắm vì vậy ngài cần lắm những khoảng thời gian vui cười để lấy lại tinh thần nha! Con sẽ cố hết sức làm cho Chúa vui!
Xin Chúa biến đổi con thành khí cụ bình an trong tay Chúa! để con được làm việc và phụng sự ngài cho đến khi con xa lìa cõi trẩn này và cho đến muôn đời! Amen !
JESU ! I TRUST IN YOU ! FOREVER ! FOREVER ! IN MY LIFE !