PDA

View Full Version : NHÂN BẢN THEO KITÔ GIÁO dẫn dến trưởng thành



bananaks
17-09-2011, 12:18 PM
http://i1235.photobucket.com/albums/ff434/lehong1968/Bia.jpg



LỜI NGỎ





Chúa không cho loài vật làm Thánh mà Ngài chỉ muốn "NGƯỜI" nên Thánh.
Nói cách khác, muốn làm Thánh, trước hết, phải làm người có nhân cách.


Vậy, mục thứ nhất: "Nhân Bản Theo KiTô Giáo Dẫn Đến Trưởng Thành", chỉ mong gợi ý giúp người có trách nhiệm giáo dục trẻ thêm chu đáo hơn, dẫn đến người trưởng thành.

Cụ thể trong mỗi giờ cầu nguyện, hoặc trước bữa cơm chung của gia đình, người lớn nên lấy một điều nhắc cho trẻ, trong một năm những điều trong tập nầy được nhắc đến ba lần, hy vọng nhờ đó sẽ tạo nên một cộng đoàn sống đầm ấm, hạnh phúc, vui tươi hơn!

Mục thứ hai: "Quy Luật Sống Yêu Trong Đời Sống Gia Đình", thiết tưởng các đôi bạn, tối nào vợ chồng trước giờ nghỉ đêm cùng nhau cầu nguyện: Ngày thứ nhất, chồng đọc những điều răn lẻ, vợ đọc những điều răn chẵn. Và hôm sau ngược lại. Sau đó cùng đọc một kinh Lạy Cha, ba kinh Kính Mừng, Kinh Lạy Nữ Vương hay Kinh Hãy Nhớ, kết thúc buổi cầu nguyện.

Cầu nguyện như thế là cách xét mình mỗi ngày và cũng là dịp xin Chúa và Mẹ Maria điều chỉnh sống cho hợp với các điều răn. Tôi tin chắc gia đình sống như thế, tình yêu luôn gia tăng.

bananaks
17-09-2011, 06:45 PM
BÀI 1:


VỀ VIỆC ĂN UỐNG

http://3tpharma.com.vn/wp-content/uploads/2010/10/thuc-pham-cho-nguoi-benh-tieu-duong.jpg

"Dù ăn, dù uống hay làm bất cứ việc gì,
anh em hãy làm tất cả để tôn vinh Thiên Chúa" (1 Cr.10, 31)






1/1: khi chuẩn bị bàn ăn, trong mỗi đĩa(tô) đựng thức ăn, có để sẵn một dụng cụ ( muỗng, đũa, muôi, dao…) để mỗi người tự lấy món ăn cho mình. Tránh sử dụng đũa, muỗng của mình đang ăn tiếp xúc với các món ăn dùng chung.


2/1: không gắp thức ăn cho người khác, vì có khi họ không thích món đó, mà cứ ép, thì quả là bất lịch sự! Tốt nhất là khi ta muốn mời ai dùng món gì, thì đưa tay chỉ về món đó; hoặc nâng đĩa thức ăn lên, rồi đưa về phía người muốn mời.


3/1: muốn nhờ ai lấy cơm( thức ăn ) vào chén giúp mình, thì đừng nên đưa chén vào lúc họ đang ăn, hoặc họ đang lấy món ăn. Nhớ mình phải bỏ đũa xuống , và hai tay cầm chén đưa cho người lấy giúp, lúc nhận lại cũng phải đón bằng hai tay.

bananaks
18-09-2011, 06:58 AM
4/1: Người lấy cơm ( món ăn )không lấy đầy chén , vì người dùng có khi họ còn chan canh ( súp )vào cơm , hoặc họ đã ăn gần đủ no!
Hãy noi gương Đưc Gie-su và Mẹ Maria đoán ý người khác để phục vụ(x Lc 7, 11-17; Ga, 21,5t;Lc 1, 39t;Ga 2,3)


5/1 ;Nếu đến giờ cơm , mà chủ nhà tha thiết mời ta dùng bữa- khi ta không được mời trước - thì chỉ nên ăn một chén cho vui lòng chủ , chớ thực tình ăn nhiều , vì người ta không chuẩn bị trước.

6/1; Không được rời khỏi bàn ăn , khi mọi người còn đang dùng bữa . Trừ khi có việc cần , thì nên nêu lý do.

bananaks
18-09-2011, 04:00 PM
7/1: Phải dùng bữa chung trong gia đình, ít là một lần trong ngày," Ngọt ngào tốt đẹp lắm thay, anh em được sống vui vầy bên nhau, " x Tv 133/132, 1 )

8/1:Không được cáo tội nhau với người trên trong bữa ăn.

9/1: Không được chê thức ăn, nước uống trong bữa ăn .


10/1: Khi lấy món ăn đầu tiên trong đĩa ( tô ), thì đừng chọn miếng ngon nhất cho mình " Mỗi người đừng tìm lợi ích cho riêng mình nhưng hãy tìm lợi ích cho người khác "" ( Pl 2,4).

bananaks
19-09-2011, 07:39 AM
11/1 Không khích nhau uống rượu ( bia), làm hại nhân cách người uống , làm hại kinh tế chủ tiệc!
Cũng không động viên nhau hô to : " Một , hai , ba, dô ", rất thiếu văn hóa . Hãy nhớ Lời Chúa Giê-Su dạy;" Chúng con ở trong thế gian, nhưng chúng con không thuộc về thế gian " ( Ga 17,11.14)
Người ta nói; Muốn biết tư cách của ai, cứ nhìn họ lúc nhập tiệc với bạn bè, văn hóa Việt nam thường nói i ;" Miếng ăn là miếng tốt", nhưng coi chừng có khi " miếng ăn lại là miếng xấu".


12/1: Đến bữa ăn , người lớn nhất chưa ăn , người nhỏ không được tự ý ăn trước, trừ khi đã cho phép.

13/1: Để thức ăn lại cho người sau, phải luôn luôn lấy ra đĩa riêng cất đi, không bao giờ để lại món ăn trên đĩa ( tô ) đã dùng rồi .

bananaks
19-09-2011, 11:41 AM
14/1: Nếu đến giờ dùng bữa, mà ta đang làm dở việc gì, thì củng phải bỏ đó mà cùng vào bàn, trừ khi có việc cần gấp, thì ta nên nói lý do.


15/1: Khi xỉa răng, nên dùng ngón tay cái và ngón trỏ cầm tăm, ba ngón còn lại để che miệng. Không nên móc thức ăn nơi kẽ răng , rồi đưa lên mũi ngửi. Không nhả thức ăn còn lại trong miệng xuống đất mà nên kín đáo để vào khăn ăn ( nếu có ), hoặc bỏ vào chén của mình đã ăn xong.

bananaks
20-09-2011, 08:41 AM
BÀI 2:


CÓ KHÁCH ĐẾN NHÀ


http://images02.jaovat.com/ui/13/67/93/1298016924_168056493_1-Hinh-anh-ca--Bo-am-chen-cao-cap-bo-tach-tra-cao-cap-Nhan-dat-hang-theo-yeu-cau.jpg


Lòng bác ái không được giả hình giả bộ.
Anh em hãy gớm ghét điều dữ , tha thiết với điều lành;
thương mến nhau với tình huynh đệ,coi người khác trọng hơn mình;
Hãy chia sẻ với những người trong dân thánh đang lâm cảnh thiếu thốn,
và ân cần tiếp đãi khách đến nhà. (Rm 12,9.13)

bananaks
20-09-2011, 03:12 PM
1/2: Đứng lên chào khách ,khi khách đến nhà.

2/2: Giữ chó , dù con vật hiền lành , cũng không nên để nó đến gần khách. Cụ thể không để chó ngửi chân khách làm khách sợ!

3/2: Nên mặc y phục lịch sự để tiếp khách , nếu khách đến bất ngờ mà ta ăn mặc xoàng xĩnh thì phải xin lỗi khách .

4/2: Không đứng ( ngồi) nghe khách nói chuyện với ai trong nhà .

5/2: Chủ nhà kéo ghế ra mời khách ngồi

bananaks
20-09-2011, 09:07 PM
6/2: Khi ngồi ghế , tránh ngữa ghế ra phía sau hay đu đưa ghế, chủ nhà rất xót xa vì sợ ghế gãy!

7/2 : Ta là khách khi ra về , thì ta tự đưa ghế xếp lại chỗ cũ.

8/2: Chỉ cho khách nơi rửa mặt, nhà vệ sinh, lấy dép , khăn mặt sạch, xà bông cho khách , nếu khách ở chơi lâu.

9/2: Ai rót nước mời khách?Nếu nhà không có ai khác ngoài ta với khách, thì ta tự làm việc đó. Khi có người khác trong nhà, thì ta có thể nhờ người đó ( cấp dưới của ta )làm giúp việc này :Nhớ chủ nhà nên nâng ly uống trước đồng thời mời khách dùng .

bananaks
21-09-2011, 08:31 AM
10/2: Giới thiệu khách cho những người trong nhà trước (nếu khách mới đến lần đầu),.Sau đó mới giới thiệu từng thành phần trong gia đình với khách từ lớn đến nhỏ.

11/2: Mời khách ở lại: Ta là người dưới trong nhà, khi có bạn đến thăm, ta phải tiếp nơi phòng khách. Nếu muốn mời bạn đến bất cứ phòng nào khác trong nhà ( ngoại trừ phòng khách) hoặc muốn mời bạn ở lại dùng cơm , ta phải hỏi ý kiến người có trách nhiệm .

bananaks
21-09-2011, 01:15 PM
Bài 3:

KHI TA ĐẾN NHÀ AI



http://images.yume.vn/blog/201102/21/1298280921_5.jpg


Tôi là hương thơm của Đức Ki-tô dâng kính Thiên Chúa,
tỏa ra giữa những người được cứu độ, cũng như những kẻ bị hư mất (2Cr2,15)

bananaks
21-09-2011, 05:49 PM
1/3: Ấn chuông, hay gõ nhẹ cửa, đợi chủ nhà mời mới bước vào, dù cửa nhà không đóng.

2/3: Không tự xông xáo mọi nơi trong nhà, khi chủ chưa mời đến.

3/3: Không tự ý hái hoa, quả hay xin cái này, muốn món đồ kia!

4/3: Nếu đến nghỉ nhà người ta lâu, trước khi về phải dọn dẹp phòng cho ngăn nắp, sạch sẽ.

5/3: Đến nhà ai nói chuyện, thấy người ta nhìn đồng hồ, hoặc có biểu hiện muốn chấm dứt câu chuyện, là ta biết họ đang có việc cần, không muốn tiếp ta nữa, ta nên tìm cách kết thúc và ra về!

bananaks
21-09-2011, 08:18 PM
BÀI 4:


SỐNG TRONG CỘNG ĐOÀN


https://thanhnhacvietnam.net/dominico_dung/SinhNhat_Lan_III_TCVN/Hinh_Anh/Anh_TuanHH/TCVN%20006.jpg


Mỗi người đừng tìm lợi ích cho riêng mình , nhưng hãy tìm lợi ích cho người khác. Giưã anh em với nhau, anh em hãy có những tâm tình như chính Đức Ki-tô Giê-su.(Pl2,4-5)


1/4: trọng của công hơn của riêng; việc chung hơn việc cá nhân.
“Không tìm ích riêng tội,nhưng là cái ích cho đa số,ngõ hầu họ được cứu độ!”(1Cr 10,33)

2/4, trẻ em: quyền lợi người yếu hơn người mạnh hơn người lớn, phụ nữ hơn đàn ông.(x Xh 22, 21-23)

3/4: muốn dạy ai điều gì, ta phải làm trước, nếu không làm được ít là ta sám hối, xin lỗi người mình muốn dạy, rồi mới dạy người khác sau.

Đức Giê-su đã nêu gương cho chúng ta: “làm rồi mới dạy!” (Cv 1,1)

4/4: Khuyến khích người khác khi thấy họ làm điều tốt. Nếu họ thích làm thay mình, vui vẻ nhường ngay. Thánh Phao-lô dạy: “ ai làm điều tốt cũng được , miễn Đức Ki-tô được rao giảng là tôi vui mừng!” (x Pl 1,15-18)


5/4: muốn sửa dạy ai điều gì, thì tìm điều tốt nơi họ khen trước đã.

6/4: cười nói sao cho vừa phải, tạo bầu khí vui tươi, không nên nói năng bừa bãi, gây ồn ào và sinh lố lăng.

7/4: muốn bớt nóng với tha nhân, hãy nhớ đến khuyết điểm nào của mình mà chưa sửa được.
Thánh Phao-lô khiêm tốn thú nhận sự yếu đuối của mình như sau: “ Sự lành tôi muốn, tôi không làm, còn sự dữ không muốn, tôi lại cứ làm!” (Rm 7,19)

8/4: đôi cánh nhân bản : cần cù làm việc trong vui vẻ; khó với mình nhưng quảng đại với tha nhân!

Thánh Phao-lô dạy: “ đừng ăn bám vào ai, trái lại đêm ngày làm lụng vất vả để khỏi trở nên gánh nặng cho ai! Anh em hãy bắt chước chúng tôi” (2Tx 3, 8-9)
“Cha Ta hằng ngày làm việc, Ta cũng thế!”
(Ga 5,17).Và có vui vẻ phục vụ Chúa mới ưng nhận (x 2Cr 9,7)

9/4: muốn góp ý với ai, ta phải làm ba điều này:

· Ta xin lỗi bạn trước, rồi nói: nếu tôi nói sai, xin bạn bỏ qua.

· Ta đề nghị cách giải quyết vấn đề mà mình cho là tốt.

· Tôi không hài lòng khi thấy có người phê bình việc bạn làm, tôi nghĩ là bạn dư khả năng làm lại cho nhiều người thích hơn.

10/4: người trên và người dưới sống với nhau, đôi bên đều phải nghĩ: người dưới cần Bề trên thế nào, thì Bề trên cũng cần người dưới như vậy. Do đó sống chung với nhau làm sao cho người này cần người kia!

Thánh Phao-lô dạy: “ không có chia rẽ trong thân thể, trái lại các bộ phận đều lo lắng cho nhau. Nếu một bộ phận nào đau, thì mọi bộ phận cùng đau. Nếu một bộ phận nào được vẻ vang, thì mọi bộ phận cũng được vui chung.” (1Cr 12, 25-56)

11/4: luôn nở nụ cười trên môi khi gặp người khác, đừng giữ bộ mặt đưa đám. Pla-tông nói: “Người là con vật biết cười!”Nụ cười trong Thánh Kinh là dấu chỉ có Chúa ở cùng! (x Lc 1,28)

12/4: bình thường, khi không có trách nhiệm, không được bóc thư của người khác xem trước!

13/4: làm nhà không được lấn đường. Tật tham lam chung của người khi làm nhà cứ lấn ra đường, chỉ nghĩ đến lợi cho mình mà không nghĩ đến lợi cộng đoàn! Nếu ai làm nhà cũng muốn lấn ra đường, dù chỉ là bậc thềm bước vào nhà, thì con đường sẽ hẹp lại, ngăn trở cho việc chung. Lẽ ra ta phải đặt quyền lợi cộng đoàn trên quyền lợi cá nhân.

Thánh Phao-lô dạy: “ mỗi người đùng chỉ dán mắt vào quyền lợi cho riêng mình, song hãy chú ý đến những quyền lợi của người khác nữa!” (Pl 2,4)

bananaks
22-09-2011, 03:32 PM
BÀI 5:

Ở NƠI CÔNG CỘNG


http://www.htmlhelp.com/%7Eliam/California/SanFrancisco/GoldenGatePark/GoldenGatePark1.jpg




Ánh sáng của anh em phải chiếu giãi trước mặt thiên hạ, để họ thấy công việc tốt đẹp anh em làm, mà tôn vinh Cha của anh em, Đấng ngự trên trời,(Mt 5,16)

bananaks
23-09-2011, 07:17 AM
1/5: vào nhà thờ phải đi khoan thai, khi đi qua Thánh Thể phải quỳ lạy; còn đối với ảnh tượng chỉ cúi đầu để tỏ lòng tôn kính.

2/5: trước khi ra khỏi nhà thờ , xếp lại sách cho ngăn nắp gọn gàng.

3/5: không rồ máy xe lớn tiếng, không chạy quá tốc độ. Vào nơi tôn nghiêm, hay công sở, tắt máy xe dắt bộ.

4/5: đi đường để ý nhìn người chung quanh, biết quen thì chào hỏi người ta trước; không nên cắm đầu cắm cổ đi, thậm chí có người chào ta, mà ta không biết đáp lại bằng một nụ cười biết ơn.

5/5: không vẽ, không khắc dấu lên bàn ghế, lên tường, hay cây cối ở nơi công cộng.

bananaks
23-09-2011, 11:56 AM
6/5: không khạc nhổ bừa bãi, nhất là đang khi chạy xe.


7/4: phải giữ vệ sinh chung trong khu xóm, nơi công cộng. Thấy rác thì nên nhặt bỏ vào thùng rác!


8/5: không ngoáy mũi, ngáp, thở dài khi đang nói chuyện. Nên cần ngáp hay hắt hơi thì lấy tay hoặc dùng khăn che miệng lại!


9/4: không ở trần hay mặc đồ ngủ ra đường. Đến nhà thờ phải mặt y phục đoan trang, nết na, lịch sự. Tránh mặc vải mỏng hở hang!


10/5: khi thấy tai nạn, hay ẩu đả nhau, biết không thể giúp họ được gì thì đừng bu lại xem!

bananaks
24-09-2011, 05:40 PM
11/5: đi vệ sinh phải dội nước thật sạch trước khi ra.


12/5: không hút thuốc nơi có đông người, vì như thế là gây gương xấu, làm phiền nhiều người, khiến người ta khinh dể mình.


13/5: đi đường thấy cái gì nguy hiểm cho người khác, ví dụ thấy cái đinh dựng lên giữa đường, ta nhặt lấy; thấy đống phân, ta dọn đi ngay. Làm thế, ta thực hành Lời Kinh Thánh dạy: “ mọi sự thuộc về anh em, anh em thuộc về Chúa Ki-tô, Chúa Ki-tô thuộc về Chúa Cha” (1Cr 3, 22-23)

GiuseHoangHai
24-09-2011, 07:52 PM
BÀI 6 :


SỐNG VỚI KHU XÓM


http://luagao.com/UserImages/2010/08/12/1/lang_que_1_jpg.jpg


Mỗi người chúng ta hãy chiều theo sở thích kẻ khác, vì lợi ích của họ, và để xây dựng . Thật vậy , Đức Ki-tô đã không chiều theo sở thích của mình : trái lại , như có lời chép :Lời kẻ thóa mạ Ngài, này chính con hứng chịu!
(Rm 15, 2-3)

bananaks
25-09-2011, 06:30 AM
1/6: không để súc vật nhà mình được tự do phóng uế khắp nơi, hay phá hoại cây cối trong khu xóm.


2/6: không mở nhạc, tivi hay hát karaoke lớn tiếng như bắt người khác phải nghe.


3/6: không vất rác, đổ nước dơ ra đường, hay nhà bên cạnh.


4/6: thấy người hàng xóm có việc bất thường, bận rộn, vất vả, ta nên kiếm giờ tới giúp họ một tay; thấy họ thiếu dụng cụ làm, nếu nhà ta có, nên đem đến cho họ mượn.

bananaks
25-09-2011, 07:13 PM
BÀI 7:


TẶNG QUÀ

http://www.quatangchoban.com/wp-content/uploads/2011/01/gqp12100650101.jpg



Chúa Giê-su dạy : cho thì có phúc hơn là nhận

(Cv 20, 35)

bananaks
26-09-2011, 08:15 AM
1/7: ghi vào lịch để nhớ những kỷ niệm của người thân, như Sinh nhật, ngày lãnh nhận bí tích Thánh Tẩy, Hôn phối, Bổn mạng, ngày giỗ….. đến ngày đó ta nên có lời chúc mừng, xin lễ cầu nguyện và kèm theo món quà tặng (tùy ý)

2/7: khi nhận quà ai, dù là người trên cũng nên đưa hai tay đón lấy và nói: “ Cám ơn Chúa, cám ơn cháu (ông bà……)”
Người nhận quà mà không tỏ lòng biết ơn thì thua con chó đối với người chủ.

3/7: khi biết người trên, quà phải gói cho đẹp, ăn mặc lịch sự, đưa hai tay với lời chúc mừng.

bananaks
27-09-2011, 12:02 PM
4/7: người được nhận quà dù là người trên, nhất là người dưới không được khước từ. Dù vật đó mình không thích, hay đã có dư. Khi nhận phải nói: “ cám ơn Chúa, cám ơn bác( anh, chị….)”
Ông Phê-rô khước từ việc Chúa rửa chân cho. Chúa nói ngay: “ như thế là tình nghĩa thầy trò cắt đứt!” (Ga 13,8)


5/7: người cho không đòi buộc người nhận phải dùng. Nếu người nhận đem chia sẻ cho người khác, thì ta vẫn vui vẻ, vì ta không được bắt người nhận sống ích kỷ. thánh Phao-lô nói : “ gieo sẻn thì gặt sẻn; gieo hậu thì gặt hậu..” (2Cr 9, 6-8)


6/7: hăm hở trả ơn cũng là cách bội bạc! Vì làm như thế là phủ phận lòng quý mến của người cho, và đánh giá người tặng quà là muốn trao đổi vật chất.

bananaks
28-09-2011, 11:02 AM
BÀI 8:


MƯỢN ĐỒ


http://a9.vietbao.vn/images/vn955/the-gioi-giai-tri/55261008-1257066429-teen-muon-do-2.jpg


Ai trung tín trong việc rất nhỏ, thì củng trung tín trong việc lớn!
( Lc 16,10)

bananaks
28-09-2011, 11:05 AM
1/8: khi mượn cái gì ai, nên trả đúng thời hạn đã nói trước. Có thể nên viết vào tờ giấy tên người mượn, số điện thoại, ngày trả và gởi lại cho chủ.

2/8: tuyệt đối không mượn khăn mặt, bàn chải đánh răng dùng chung.

3/8: rất giới hạn mượn xe người khác. Cực chẳng đã vì cần việc đi gấp phải mượn. khi đi về, nhớ đổ xăng và lau chùi sạch sẽ.

4/8: không bao giờ đoán ý người chủ của sẵn sành cho mình mượn đồ, rồi tự ý lấy mà không hỏi chủ của trước!

5/8: mượn đồ của ai, nếu khi trả không còn nguyên vẹn như lúc mượn, thì phải nói với chủ của và xin bồi thường.

bananaks
28-09-2011, 12:20 PM
BÀI 9:


GIAO TẾ LỊCH SỰ

http://images.yume.vn/blog/201104/03/1301810091_GiaoTiep.jpg

Lời nói của anh em hằng phải thanh nhã, mặn mà ý nhị , biết đối đáp sao cho phải với mỗi người.
( Cl 4,6)

bananaks
28-09-2011, 12:40 PM
1/9: Hai người nói chuyện với nhau , mà ta muốn gặp một trong hai người đó , ta phải xin phép người kia .

2/9 : Người trên phải ân cần lắng nghe khi người dưới muốn nói chuyện với mình , đừng tỏ ra hóng hách bất cần .

3/9: Nên gọi chính tên của mỗi người ,chớ tự đặt biệt danh để gọi họ. Ví dụ:H. khùng , T . què ...

4/9: Khi muốn thưa chuyện với người trên thì ta nên gọi chức vụ của họ, Ví dụ : Thưa ông chủ tịch , thưa bác sĩ ...

5/9: Nói với người trên bao giờ củng tỏ ra tôn kính , như : Dạ , vâng , thưa không , thưa biết ; chứ đừng nói trống : Hả, ừ, biết , không,muốn... hoặc chỉ lắc, gật đầu !

bananaks
28-09-2011, 05:22 PM
6/9 : Khi ngồi trên xe buýt ...ta thấy có người già, trẻ em , phụ nữ mang thai, người tàn tật , ta nên nhường chỗ ngay.

7/9: Khi thấy có người già, trẻ em cần qua đường , ta sẵn sàng giúp họ.

8/9 : Ta phải ngã mũ ( nón ) khi chào hỏi ai , hoặc gặp quan tài ngang qua !

9/9 : Không nên đùa giỡn, chọc ghẹo người khác mang tính chất hạ phẩm giá của họ,. Ví dụ :" Chị quá khổ người thế này , sống chỉ cho chật đất , chật Thiên d-àng ,"

10/9 :Không ưa ai , ta cũng không được gọi họ là thằng ,nó, con mẹ đó ... trái lại luôn lịch sự dựa trên địa vị, tuổi tác người đó mà nói . Cụ thể: ông cụ X , chị Z, bà A...
Cũng không đối thoại với ai bằng cách xưng hô mày tao , mà nên thân mật gọi nhau bằng anh, chị , em hoặc gọi tên nhau .

bananaks
29-09-2011, 03:08 PM
11/9: Muốn bắt tay ai , người dưới phải đợi người trên đưa tay trước.

12/9: Khi nói chuyện với ai , ta phải nhìn vào người đang nói .

13/9: Phải tôn trọng nhau trước tập thể , dù ta quá quen thân với họ , nếu người ấy có chức vụ ta phải tỏ ra tôn kính, chứ đừng tỏ cử chỉ suồng sã , kiểu cá mè một lứa.

bananaks
29-09-2011, 05:02 PM
BÀI 10:


TANG CHẾ


http://nd9.upanh.com/b2.s17.d2/aa014ce4b766d4adf74ca823e5b4ef1a_35763149.sdc14529.jpg


Vui với người vui , khóc với người khóc (Rm 12,15)

bananaks
30-09-2011, 08:15 AM
1/10: Khi đến thăm người quá cố , ta không được đùa giỡn , nên nói nhỏ nhẹ vừa nghe .

2/10: Không lấy lý do canh xác người quá cố để chơi cờ bạc hay ăn nhậu dức lác .

3/10: Khi quan tài còn ở nhà, không kèn trống , hát xướng mãi tới khuya làm hàng xóm mất ngủ.

5/10: Không nên để bảng "miễn phúng điếu ", vì đức ái là phải biết nhận và biết cho (x Ga 13,6t)

bananaks
30-09-2011, 02:39 PM
6/10: Tạo điều kiện cho người quá cố có quà tặng.Cụ thể thay vì phúng vòng hoa, ta tặng món quà để nhà hiếu có điều kiện chia sẻ. Thí dụ: gởi cho cha Sở thưởng em nào học giáo lý giỏi,, hoặc chia cho người túng thiếu . Nếu ta bắt chước thói đời chỉ phúng vòng hoa , thì không tạo điều kiện cho người quá cố trả lời khi tới cửa Trời Chúa sẻ hỏi :" Sống trên đời ngươi có chia sẻ không?"
(x Mt 25,31-46)


Phúng vòng hoa sinh nhiều bất lợi:


-Mua vất vả tốn kém, làm phiền nhà hiếu không có người bê bông, không có nơi đặt .
- Người nghèo nhìn thấy xót xa phận mình.
- Thua lương dân , khi đưa quan tài ra nghĩa trang họ còn rải quà dọc đường cho ma đói ăn, còn ta không biết chia cho người đói ăn!

bananaks
03-10-2011, 08:53 PM
BÀI 11:


ĐIỆN THOẠI

http://a9.vietbao.vn/images/vn955/cong-nghe/55240925-1247211994-Q180-3.jpg

Ăn nói diệu dàng thì tăng thêm bạn hữu, phát biểu dễ thương thì tăng thêm lời thân ái !(Hc 6,5)

bananaks
03-10-2011, 08:58 PM
1/11: Khi điện thoại reo, ta nhấc máy lên và nói: “A-lô, tôi là A xin nghe.”

2/11: Nếu ta gọi đi, ta hỏi: “Xin lỗi, đây có phải là nhà ông (bà) A không ạ? Xin cho tôi được gặp ông (bà) A… tôi là B ở Đồng Nai…”

3/11: Trong trường hợp nghe đầu dây bên kia bảo ta lầm số, thì ta xin lỗi và đọc lại số điện thoại ta đã gọi đi, để người nghe biết là ta gọi đúng hay lầm! Đợi trả lời, rồi nói: “Xin cám ơn.”

4/11: Khi nhấc điện thoại lên nghe, ta biết rõ người muốn nói chuyện với mình, thì chào người đó ngay.

5/11: Nếu người gọi đến không gặp đối tượng họ cần, thì ta xin họ để lại lời nhắn, hay số điện thoại.

bananaks
04-10-2011, 06:42 PM
6/11: Cuối câu chuyện nên kết thúc bằng: “Xin chào.”

7/11: Nếu ta nghe điện thoại mà bị mất điện đột xuất, thì ta nên gọi lại cho họ ngay sau khi có điện, xin lỗi họ, và nói rõ lý do.

8/11: Khi gọi điện thoại nói với người trên. Ta nên khiêm tốn nói, ví dụ: Thưa Đức cha (cha Sở…), con biết Đức Cha quá bận, con xin làm phiền thưa với Đức Cha một phút được không ạ? Bạn nên nhớ rằng cách tiếp xúc của bạn phải tỏa ra “hương thơm của Đức Ki-tô giữa những người được cứu độ và giữa kẻ bị hư đi”(2Cr 2,15).

bananaks
07-10-2011, 03:25 PM
BÀI 12:

KHI NGƯỜI KHÁC GIÚP TA

http://timsanpham.com/images/pictures/75853_41_NGUOI-GIUP-VIEC-QUAN-GIA-HOAN-HAO.jpg

Tô-by-a dạy con: Này con, con hãy lo trả công cân xứng cho người giúp con, và thêm một chút gì vào tiền công của họ.
(Tb 12,1)

bananaks
07-10-2011, 03:28 PM
1/12: Khi ta nhờ ai làm việc gì, ta nên tạo điều kiện cho họ làm việc tốt. Cụ thể:
C Bênh vực họ khi bị kẻ khác tấn công.
C Đưa tiền trước cho họ, để họ có phương tiện làm việc.
C Cần bồi dưỡng với lòng biết ơn người đã giúp mình.
C Thỉnh thoảng nên ân cần thăm hỏi xem họ có gặp khó khăn gì khi làm công tác ta giao.


2/12: Khi ta là người được giao đi mua sắm, nên viết giấy liệt kê các món đồ đã mua, cùng giá tiền mua mỗi món cho chủ. Nếu chủ đưa dư tiền thì phải trả lại ngay.

3/12: Đã tín nhiệm nhờ ai mua đồ giúp ta, khi họ đã mua về, đừng than mua đắt hoặc chê đồ dổm! Nếu ta biết thực sự là mua đắt, vật mua không vừa ý ta, thì ta ráng im lặng, lần sau ta không nhờ người đó nữa!

bananaks
08-10-2011, 07:30 PM
BÀI 13:



TRÁNH THÓI XẤU

QUÁ PHỔ THÔNG






http://sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc4/hs267.snc4/39696_143511679009534_140144812679554_323634_1131201_n.jpg


Tất nhiên phải có những cớ gây sa ngã, nhưng khốn cho kẻ làm cớ cho
người ta sa ngã. Anh em đừng làm gương xấu cho bất cứ ai, dù là cho người Do-thái hay người ngoại, hoặc cho Hội Thánh của Thiên Chúa!
(Mt 18, 7; 1Cr 10, 32)

bananaks
08-10-2011, 07:39 PM
1/13: Ðường đi đến hỏa ngục, mọc đầy hoa thơm xinh đẹp. Hãy nhớ rằng ma quỷ rất khôn khéo, xem ra nó không dụ ta làm điều xấu nhưng nó đánh lừa ta làm điều có lợi. Ví dụ: Quỷ không bảo bà Evà ăn trái cấm là chết, nhưng ăn là tốt lành giống Chúa (St 3). Cũng như nó không cám dỗ Ðức Giêsu làm gì hại đến danh Chúa, Trái lại nó bầy mưu chước để Ðức Giêsu tỏ ra Ngài được Chúa thương.(Mt 4). Do đó nhiều người bắt chước nhau nghĩ rằng: “Làm như thế mới “galăng” (galant), trong khi thực chất điều đó không làm đẹp lòng Chúa.

bananaks
09-10-2011, 08:33 PM
2/13: Nếu có thể, nên ăn uống ở nhà, vẫn vệ sinh và đỡ tốn kém hơn. Khi cần thiết phải ra quán ăn, ta hết sức nhanh gọn. Tuyệt đối tránh ngồi quán quá lâu, vì:
> Phiền cho chủ quán.
> Mất thời giờ, gây gương xấu cho người khác.
> Nói nhiều, người xung quanh nghe, họ đánh giá thấp phẩm giá của ta.



3/13: Không hút thuốc, vì:
C Tốn tiền vô ích.
C Hại sức khỏe.
C Phiền người chung quanh.
C Làm gương xấu cho nhiều người.
C Phải hãnh diện vì mình không biết hút thuốc, chớ đừng mặc cảm vì không biết giao tế. Thánh Phao-lô dạy: “Tôi được phép làm mọi sự, nhưng không phải mọi sự đều có ích; tôi được phép làm mọi sự, nhưng không phải mọi sự đều xây dựng. Đừng để sự gì vô ích lạm phép trên thân thể tôi!” (1Cr 6, 12)

bananaks
10-10-2011, 07:58 AM
4/13: Không uống rượu quá chén đến say xỉn, vì:
- Hại sức khỏe, sinh bệnh tật.
- Làm mất nhân phẩm, mất uy tín
- Tốn tiền vô lý.
- Gây phiền đau cho nhiều người, nhất là những người trong gia đình. Tác giả sách Cách ngôn dạy: “Dành cho ai những “thôi rồi”? Dành cho những “hỡi ôi”? Dành cho ai những gây gổ? Dành cho ai những lời than vãn? Dành cho ai những vết thương chẳng lý do? Dành cho ai những con mắt đỏ ngầu?
Đó là những kẻ nán lại bên bầu rượu, những kẻ đã nếm đủ thứ rượu ngon! Đừng để mắt ngó rượu, nó đỏ làm sao, nó óng ánh thế nào trong chén, rồi nó ực xuống cổ! Nhưng cuối cùng nó cắn như rắn lục, nọc độc hổ mang! Mắt con sẽ thấy những điều lạ lùng, và miệng con sẽ nói ba hoa bậy bạ” (Cn 23, 29-33- Bản dịch NTT).
Chính vì vậy mà thánh Phao-lô dạy: “Đừng say sưa rượu chè chỉ tổ hư thân, nhưng hãy làm sao cho được no đầy Thần Khí.”(Ep 5, 18).

bananaks
11-10-2011, 02:26 PM
5/13: Không cờ bạc dưới bất cứ hình thức nào, dù không ăn tiền, kể cả cá độ, số đề, vì:
-Mất thời giờ, không tôn vinh Chúa.
-Gây gương xấu.
-Làm cho nhiều người khổ.
-Hạ phẩm giá, có khi mất hết tài sản, mất cả uy tín.
Tệ nhất là cờ bạc đi nghịch lại đức ái Ki-tô giáo. Đức ái là làm lợi cho người khác đến nỗi trở thành bản năng của ta, không chia, không cho thì không chịu nổi. Trái lại, cờ bạc tập quen tính vơ vét của người! Vơ vét quen trở thành bản tính tham lam của cải là cội rễ mọi tội ác! (x 1Tm 6,10) Và như thế sống nghịch với Lời Chúa Giê-su dạy: “Cho thì có phúc hơn là lấy!”(Cv 20, 35).

6/13: Đừng lười biếng! Vì nhàn cư vi bất thiện (nhàn rỗi sinh tội). Kinh Thánh kết án: “Tên lười tệ kém hòn phân, ai mà đụng nó là tay phủi liền!” (Hc 22, 2)

bananaks
12-10-2011, 07:39 AM
BÀI 14:






KHIÊM TỐN VÀ UY TÍN


Khi đã làm tất cả những gì theo lệnh phải làm, thì hãy nói:“Chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi chỉ làm việc bổn phận đấy thôi” (Lc 17, 10).

bananaks
12-10-2011, 07:46 AM
1/14: Ý thức đời người có ba thời:

C Thời học hỏi: từ lúc mới sinh đến 30 tuổi.
C Thời làm việc: từ 30 đến 60 tuổi. Khôn ngoan như Chúa Giê-su cũng chỉ bắt đầu sứ mệnh Chúa Cha trao vào tuổi 30 (x Lc 3, 23).
C Thời đấm ngực để làm thầy: từ 60 đến chết. Vì thế Giáo luật đề nghị giáo sĩ nên xin hưu vào tuổi 75 (Giáo Luật số 538, trệt 3).

2/14: Biết chia giờ cho những việc phải làm trong ngày. Đừng chỉ làm một việc mình thích nhất, cũng đừng lãng phí thời giờ cho việc phụ thuộc. Thánh Phao-lô trách: “Nhiều kẻ giữ đạo hình thức, vì nó loại bỏ điều chính” (2Tm 3, 5).
Thánh Augustin nói: “Bạn chạy khỏe lắm đó, nhưng trật đường mất rồi!”

bananaks
13-10-2011, 04:15 PM
3/14: Đừng hứa hẹn rồi bỏ quên! Nếu lỡ quên hay không giữ đúng lời hứa thì phải xin lỗi và nói lý do, dù mình là người trên.

4/14: Khi giúp ai điều gì, mà họ lại oán mình hoặc làm khổ mình, thì ta không hối hận, bởi vì ta đã làm vì mến Chúa, như Lời Chúa đã dạy: “Đã yêu thì yêu đến cùng!” (Ga 13, 1) Vả lại Chúa sẽ thưởng công cho ta nhiều hay ít tùy vào việc ta làm gặp khổ ít hay nhiều.

bananaks
14-10-2011, 09:44 AM
5/14: Điều tốt trong nhân bản, phải hội đủ ba điều kiện:
- Bản chất việc đó là tốt.
- Thuộc bổn phận của ta.
- Hoàn cảnh phải làm việc đó trước.
Điều tốt trong Đức tin Ki-tô giáo:
- Làm điều tốt thôi chưa đủ.
- Lựa làm điều tốt hơn, cũng chưa đạt.
Phải tìm cách làm điều tốt nhất (x Rm 12, 2).Điều tốt nhất ta làm cần phải kết hợp với Chúa Giê-su mới có giá trị vĩnh cửu (x Cv 5, 39), để có lợi cho cả hồn lẫn xác được đời này mà không mất đời sau.
Đức Giê-su dạy bà Matta khi bà đang tất bật dọn bữa thiết đãi Ngài: “Matta, Matta, con lo lắng xôn xao nhiều chuyện quá, cần thì ít thôi, một điều đã đủ. Hãy bắt chước Maria em con ngồi nghe Lời Chúa là tốt nhất” (x Lc 10, 38-42).

6/14: Hạnh phúc thật có 5 điểm:
- Bản chất tốt.
- Rất hoàn hảo.
- Bền muôn đời
- Ai cũng thích
- Có thể đạt

bananaks
15-10-2011, 05:51 PM
BÀI 15:



Ở TRƯỜNG LỚP
http://gpcantho.com/userfiles/image/dong%20MTG%20CT/4%20Day%20Giao%20ly.jpg



Anh hãy nên gương mẫu cho các tín hữu về lời ăn tiếng nói, về cách cư xử, về đức ái, đức tin và lòng trong sạch!(1Tm 4, 12)

bananaks
15-10-2011, 05:52 PM
1/15: Không chạy nhảy trên bàn ghế, hoặc vẽ bậy lên bảng, tường, bàn học.


2/15: Trong lớp học, nên ngồi đứng ngay ngắn, tập trung nghe giảng. Khi cần hỏi gì, giơ tay đợi thầy cô cho phép.


3/15: Không xả rác trong lớp, nếu thấy có rác nên tự ý nhặt bỏ vào nơi quy định.

bananaks
16-10-2011, 11:50 AM
BÀI 16:



GIA ĐÌNH

http://giadinh.vcmedia.vn/Images/Uploaded/Share/2009/12/14/luatkhambenh1.jpg



Con cháu phải học cho biết ăn ở hiếu thảo với gia đình mình, và đền ơn đáp nghĩa các bậc sinh thành. Đó là điều đẹp lòng Thiên Chúa. Ai không chăm sóc người thân, nhất là người sống trong cùng một nhà, thì đã chối bỏ đức tin, và còn tệ hơn người không có đức tin!

(1Tm 5, 4.8)

bananaks
16-10-2011, 11:54 AM
1/16: Chăm sóc người thân không phải chỉ lo cho đủ có cơm ăn áo mặc, nhưng còn phải biết giúp nhau hiểu và sống Lời Chúa. Chúa phán: “Người ta sống không nguyên bởi bánh, nhưng bởi mọi lời miệng Thiên Chúa phán ra”(Mt 4,4). Thánh Phao-lô dạy: “Anh em hãy lo đôn đốc lòng mến trong các việc lành” (Dt 10, 24).

2/16: Phải biết tôn kính ông bà, cha mẹ, anh chị. Sách Cách ngôn chương 30, câu 17 dạy: “Qụa sẽ mổ, diều hâu sẽ móc mắt kẻ nào lườm nguýt và khinh dể cha mẹ mình!”


3/16: Không bao giờ chỉ chăm chú tặng quà người ngoài, còn ông bà, cha mẹ thì lãng quên, hoặc nghĩ ông bà già rồi không cần gì nữa! Bởi vì khi ông bà nhìn thấy con cháu chỉ biếu quà người khác, thì các ngài rất tủi!

bananaks
19-10-2011, 11:57 AM
4/16: Đi đâu, làm gì ở ngoài về, phải thưav ới người trên.


5/16: Là anh chị phải làm gương sáng cho các em, khi chia quyền lợi nên nhường phần hơn cho em. Trừ khi mình quá túng thiếu thì cũng chỉ lấy phần bằng em mà thôi.


6/16: Khi có người nói lỗi về ai trong gia đình của mình, ta phải biết cám ơn họ, và hứa sẽ sửa dạy. Hết sức tránh bênh vực người bị cáo, và cũng không kết án ngay, khi chưa điều tra cẩn thận.

bananaks
20-10-2011, 09:42 AM
7/16: Ta là người cấp dưới, muốn dùng gì không được tự ý đoán người trên đã bằng lòng cho. Trái lại, phải xin phép Bề trên trước đã rồi mới được dùng.


8/16: Không cho tiền trẻ con tự ý mua sắm khi chúng chưa làm ra tiền. Chúng cần gì thì phải thưa với người lớn. Tốt nhất người lớn hãy mua đồ cần dùng cho các em.


9/16: Đừng tập cho trẻ đổ lỗi cho người khác. Rất tiếc, nhiều người mẹ thấy con ngã từ trên ghế cao, nó khóc bù lu bù loa, mẹ chạy lại ôm lấy con và dỗ: “Mẹ đánh cái ghế này cho con rồi, này ghế ai bảo mày làm ngã con tao!” Té ra mẹ đã tập cho con cách đổ lỗi cho người khác, đáng lẽ ra mẹ phải nói: “Con nín đi, lỗi tại con không nghe lời mẹ, mẹ đã bảo đừng leo lên ghế mà con không nghe!”

bananaks
21-10-2011, 11:53 AM
10/16: Đừng nói dối trẻ. Vợ Tăng Tử đi chợ, con đòi đi theo, thì bà dỗ con: “Con ở nhà mẹ đi về, mẹ sẽ giết heo cho con ăn”.
Khi bà từ chợ về, ông Tăng Tử lôi ngay con heo trong chuồng giết làm thịt cho con ăn. Bà vợ trách chồng: “Em nói đùa với con mà”. Nhưng Tăng Tử nói: “Đùa thế nào được, em không thể nói dối con để tập cho nó tính nói dối ngay từ thuở bé!” Bởi thế, Đức Giê-su nói: “Có thì nói có, không thì nói không, thêm điều đặt chuyện là do ma quỷ mà ra” (Mt 5, 37).

11/16: Đừng bao giờ kể chuyện xấu cho trẻ, nhất là không bao giờ vợ chồng lộ ra sự bất hòa trước mặt con cái. Muốn con nên tốt, hãy năng nói những lời tốt đẹp, nhất là dạy con Lời Chúa và kể truyện các thánh cho con nghe.
Thánh Phao-lô khen đức tin Giám mục Ti-mô-thê rất trưởng thành là nhờ đức tin của cụ Lô-i, bà của Ti-mô-thê và bà Êu-ni-kê,thân mẫu của ông (x 1Tm 1, 5).
Cha mẹ luôn luôn sống làm gương cho con. Tác giả sách Huấn ca nói: “Người cha (mẹ) dù có tắt thở, họ chưa chết, bởi vì họ để lại những đứa con giống hệt họ” (Hc 30, 4).

bananaks
24-10-2011, 01:47 PM
12/16: Đừng tạo cho trẻ nếp sống quá đầy đủ về vật chất. Chỉ tạo cho trẻ điều kiện để chúng làm việc tốt, chứ đừng để chúng cảm thấy dư thừa của cải, bởi vì như thế trẻ không biết cảm thông với người thiếu thốn, cũng không biết quý trọng của cải các em không vất vả mà có. Khi các em cảm thấy không đủ theo ý thích của nó, các em dễ dàng sinh tật trộm cắp.
Vậy hãy cho con cần câu chứ đừng cho nó con cá.

13/16: Không hướng tâm hồn trẻ về bạo lực. Cụ thể:
- Không để trẻ dùng đồ chơi chiến tranh, như gươm, súng...
- Không cho trẻ xem phim, đọc truyện bạo lực.
- Không cho trẻ chơi đá gà.
Đức Giê-su nói: “Ai dùng gươm sẽ chết vì gươm”(Mt 26, 52).

bananaks
25-10-2011, 02:03 PM
14/16: Không cho trẻ xem phim hay đọc truyệnkích dục, truyện tình cảm ướt át. Bởi vì những truyện tình cảm ướt át, người viết ra nhắm thương mại, nên cường điệu yêu thương say đắm, nhưng khi nhìn lại thực tế đời họ thì không được như vậy, thế là họ sinh ra mộng mị, suy nghĩ lãng mạn, bất mãn với điều đang có vì thấy phũ phàng! Hậu quả có khi là họ tìm mọi mưu kế, mọi thủ đoạn hạ đối phương rất nghiệt ngã!


15/16: Người lớn trong gia đình, nhất là ông bà, cha mẹ, anh chị không bao giờ gây cảnh bất hòa trước mặt người dưới, cũng không bao giờ kể tật xấu của người trên cho người dưới nghe.

bananaks
26-10-2011, 01:24 PM
16/16: Nếu cho trẻ dùng vi tính phải cài đặt hệ thống kiểm soát.


17/16: Vâng lời Bề trên
Sống trong gia đình hay trong một cộng đoàn, khi Bề trên đã ra chỉ thị cho người dưới phải làm, hoặc không được làm điều gì, nếu lệnh đó, người dưới chưa hài lòng, thì phải khiêm tốn thưa lại với Bề trên. Ðợi Bề trên suy nghĩ và quyết định lại, lúc đó người dưới phải lấy tinh thần bác ái mà thực hành.
Thánh Augustin nói: “Hiệp nhất trong những điều cần thiết, tự do trong những điều hồ nghi, và bác ái trong mọi trường hợp”.

bananaks
30-10-2011, 09:11 PM
TRƯỞNG THÀNH

http://bethongminh.vn/sites/default/files/u321/sb10066087g-003.jpg


Khi tôi còn là trẻ con, tôi nói năng như trẻ con, hiểu biết như trẻ con, suy nghĩ như trẻ con; nhưng khi tôi đã thành người lớn, thì tôi bỏ tất cả những gì là trẻ con.(1Cr 13, 11).

bananaks
30-10-2011, 09:13 PM
1/17: Hãy sống tốt đẹp trong giây phút hiện tại. Vì quá khứ chỉ còn là kinh nghiệm, tương lai ngoài vòng tay ta, chỉ có hiện tại mang theo mình một trách nhiệm.
Khi ta chọn điều tốt để làm, phải nhớ rằng có ba cấp độ tốt: Tốt thôi, tốt hơn, tốt nhất (x Rm 12, 2).Do đó trong cùng một điều kiện, một hoàn cảnh, một khả năng, phải tìm cách làm việc đạt hiệu quả tốt nhất để nên giống Cha trên trời (x Mt 5, 48).
Vậy từng giây hiện tại đẹp, làm nên phút hiện tại đẹp; từng phút hiện tại đẹp, làm nên giờ hiện tại đẹp; từng giờ hiện tại đẹp, làm nên một ngày hiện tại đẹp; từng ngày hiện tại đẹp, đan kết thành một cuộc đời đẹp.


2/17: Hãy đón nhận chân lý bất cứ từ phía nào tới. Dù đối phương là kẻ thù hay con nít, hãy học nơi họ điều tốt. Vì mọi chân lý phát xuất từ Thiên Chúa. Do đó, đón nhận chân lý là đón nhận Thiên Chúa; khước từ chân lý là loại trừ Thiên Chúa! (x Mt 23, 8-10; Lc 10,16). Thậm chí ta phải noi gương quỷ hai điều: Nó rất mau lẹ và rất thuộc Lời Chúa. Thực vậy, khi nó cám dỗ Adam-Eva, cũng như cám dỗ Đức Giê-su, nó dùng Lời Chúa để tấn công (x St 3,1-7 ; Mt 4,1-11).

bananaks
02-11-2011, 01:52 PM
3/17: Đừng đồng hóa điều vẫn có với điều hoàn hảo. Sự hoàn hảo chỉ có được vào ngày cánh chung. (x Mt 9, 16;1Ga 3, 2).
Thí dụ một vật cổ không hợp với nhu cầu sinh hoạt của tập thể trong hiện tại, thì phải dẹp bỏ điều vẫn có, đừng bám lấy tín điều “phi cổ bất thành kim”, mà để điều cổ ấy có phương hại, ngăn trở cho sinh hoạt tập thể. Do đó, ta nên coi chừng khi quá tôn kính những tập tục “truyền thống”. Chúa Giê-su phản đối kẻ giữ đạo trên môi mép, vì chúng cố thủ “truyền thống”, đó là cớ người ta giết Ngài! (x Mc 7, 6t)


4/17: Không nên nói: “Nhiệt tình cộng với ngu dốt là phá hoại!” mà phải nói: “Nhiệt tình mà thiếu Thánh Thần mới là kẻ phá hoại.”
Bởi vì thế nào là ngu dốt? Thế nào là sáng suốt? Ông Phao-lô khi chưa có Thánh Thần, ông cho những người theo đạo Công giáo là ngu dốt, còn ông mới là người khôn ngoan sáng suốt và rất nhiệt tình thờ Chúa theo luật Mô-sê dạy. Do đó ông hăng hái ra tay triệt hạ những người theo đạo Công giáo ở Đa-ma! Nhưng sau khi ông được Chúa cho khỏi “mù”, vì được Chúa Thánh Thần chiếm đoạt, ông đã trở nên Tông Đồ nhiệt thành nhất của Chúa hơn các Tông Đồ thượng đẳng (x Cv 9; 2Cr 11, 5).

bananaks
07-11-2011, 12:54 PM
5/17: Hãy nhiệt tình trong mọi việc làm, nhưngkhông bắt buộc người khác phải nhiệt tình như mình, vì như thế sẽ trở nên kiêu hãnh và là kẻ khó tính với người khác.


6/17: Không phải mọi hiệp nhất đều đưa đến sự sống. Nhưng biết nhờ Thánh Thần chia rẽ người khác mới đem lại sự sống. Cụ thể thánh Phao-lô được Thánh Thần soi sáng, ông nói về sự sống lại để chia rẽ Biệt phái và Sa-đốc, nhờ đó ông thoát chết! (x Cv 23, 6-10).
Vậy chỉ nhờ Chúa Thánh Thần hiệp nhất mọi người trong Chúa Giê-su Phục Sinh mới đem lại sự sống thật (x Ga 17,3.21). Bởi vậy, trước khi ta rước Lễ, ta nghe vị chủ tế cầu nguyện cho cộng đoàn: “Xin cho chúng con được hiệp nhất theo thánh ý Chúa”. Vì càng nhiều điều đúng mà thiếu hiệp nhất, sự ác càng gia tăng. Thí dụ: Vợ muốn bán nhà ở thành phố về quê sinh sống vì như thế thì tốt hơn trong việc giáo dục con cái; nhưng chồng thì lại chủ trương ở lại thành phố tốt hơn, vì con cái đi học tiện lợi. Nếu hai vợ chồng, ai cũng quyết định làm theo điều tốt mỗi người đã xác định, thì gia đình tan rã!

bananaks
10-11-2011, 09:26 AM
7/17: Nên bình tĩnh và sáng suốt nghe góp ý
C Ai khen ta mà khen đúng, ấy là bạn ta.
C Kẻ nịnh hót tâng bốc ta, nó là thù ta.
C Người chê ta mà chê đúng, đấy là thầy ta. (x Mt 23)
Bởi vì yêu hoa không có nghĩa là yêu cả con sâu nằm trong bông hoa, mà phải giết con sâu đó, dù có phải làm rụng phấn hoa.

8/17: Khi ta bị đàm tiếu, nếu không phương hại lớn đến người khác thì ta không nên cải chính trước công luận. Vì bất cứ điều gì ta bị đàm tiếu mà cũng vội vàng phân bua với mọi người như thế vô tình ta đã làm lan rộng chuyện người khác đã nói xấu ta mà thôi! Có khi người nghe lại nói: “Không có lửa, sao có khói!”

bananaks
15-11-2011, 09:19 AM
9/17: Nói sự thật một nửa là cách nói láo độc hại nhất! Ví dụ: “Vâng lời trọng hơn của lễ!” Không lẽ ta phải vâng lời cả điều sai trái sao?
Vì thế ta phải nói trọn sự thật rằng: “Vâng Lời Chúa (Chân Lý) thì trọng hơn của lễ.” (x 1Sm 15)
Hay không được nói: “Chúa yêu thương kẻ có tội”. Nếu thế thì ta cứ phạm tội? Do đó phải nói đầy đủ Lời Chúa: “Chúa yêu thương kẻ có tội biết sám hối xin Chúa thương xót” (x Lc 5, 32).

10/17: Bạn đừng lo người khác không biết đến tài đức của bạn. Một hãy lo cho mình có tài có đức thật. Chúa phán: “Không ai thắp đèn rồi lấy thùng úp lại nhưng đặt trên giá cao để soi sáng mọi người trong nhà” (x Mt 5, 15).
Người đi không cầu có bóng mà bóng vẫn theo, người hô không cần tiếng vọng, mà tiếng vẫn dội. Kinh Thánh nói: Cả đến tạo vật nó còn biết tôn vinh Thiên Chúa qua vẻ đẹp và kỳ công Chúa cho nó:“Chẳng một lời một lẽ, chẳng nghe thấy âm thanh, mà tiếng vang đã dội khắp hoàn cầu và thông điệp loan đi tới chân trời góc biển” (Tv19/18, 4-5).
Vậy: “Hãy để kẻ khác khen ngợi con, chớ không phải miệng con, một người xa lạ chớ không phải môi con” (Cn 27, 2).

bananaks
20-11-2011, 04:10 PM
11/17: Ở đâu có tình yêu, ở đấy có quà tặng! (x Ga 3, 16). Nên đừng ai yêu bằng đầu lưỡi, nhưng bằng việc làm thực sự! (x 1 Ga 3, 18)

12/17: Muốn làm lớn phải kết hợp với Chúa Giê-su phục vụ đồng loại. Do đó Chúa dạy các môn đệ: “Chúng con muốn làm lớn, trước nhất phải uống chén của Thầy” (x Mt 20, 23). Uống chén của Thầy Giê-su chính là hiệp thông Thánh Thể (x 1Cr 11, 25-26).

13/17: Chỉ dùng tiền của vào bốn mục đích:
1- Làm phát triển Tin Mừng và xây dựng Hội Thánh (x GLHT số 2041-2043). Đây là điều răn thứ 5, điều răn mới trong 5 điều răn của Hội Thánh.
2- Nuôi sống bản thân (x St 2, 16).
3- Tạo ra phương tiện để phục vụ (x Lc 19, 11t).
4- Chia sẻ cho người không có khả năng tự kiếm sống: trẻ con, người già, người tàn tật…(x Mt 25, 31-46).

bananaks
26-11-2011, 09:03 PM
14/17: Muốn có đối thoại, phải dựa trên nguyên tắc:
1. Hai bên đều có cùng một trình độ tri thức.
2. Hai bên đều dựa trên công bằng và bác ái.
3. Hai bên cùng chịu trách nhiệm khi đưa đến một quyết định nào.
4. Hai bên đều đưa ra một đường lối khả thi và thực tiễn.

15/17: Chỉ nói đúng thôi, thì chưa đạt, mà phải nói khéo nữa. Thánh Phao-lô dạy: “Lời nói hằng phải thanh nhã, mặn mà, ý nhị, biết đối đáp sao cho phải với mỗi một người.” (Cl 4, 6)Vì đúng mà thiếu khéo là đổ vỡ, muốn khéo ta hãy cầu nguyện xin Chúa Thánh Thần hướng dẫn.

16/17: Không thể nói: “Đạo nào cũng dạy điều tốt”. Vì thế nào là tốt? Thế nào là xấu? Khi A-dam, E-và lấy ý mình hơn ý Chúa, họ cho là tốt! Thế là sự dữ bắt đầu xuất hiện trên thế gian! (x St 3).
Vậy chỉ khi nào ta thực hành ý Chúa, thì đó mới là tốt. Bất cứ điều gì nghịch ý Chúa, dù cha mẹ cho đó là tốt, Chúa vẫn không cho phép ta tuân theo (x Mt 10, 37; 23, 1-12).

bananaks
29-11-2011, 02:15 PM
17/17: “Tự do tôn giáo” có giá trị gì không? Điều này chỉ có giá trị cứu độ khi người ta được tự do tin theo Chúa trong Hội Thánh Ngài lập mà thôi. Vì “dưới gầm trời này, ngoài danh Chúa Ki-tô, không có danh nào khác được ban tặng cho loài người hòng được ơn cứu độ!” (Cv 4, 10-12).

18/17: Tránh kiểu nói: “Không làm thì cũng đừng ăn!”. Nếu thế thì đối với người già yếu, con nít không làm thì cũng không được ăn sao?!
Vậy hãy nói như thánh Phao-lô dạy:“Ai khôngmuốn làm thì cũng đừng ăn!” (1Tx 3, 10).
Giá trị của con người lao động hệ tại ở chỗ “muốn làm”. Có muốn làm, công việc mới hoàn hảo, mới là yêu thương. Người muốn làm mà không làm được là người đáng thương, và ta phải kính trọng họ.

bananaks
11-12-2011, 08:03 AM
19/17: Không được nói: “Lao động là vinh quang!”. Nếu thế thì kiếp trâu, ngựa nó vinh quang hơn loài người!
Vậy phải nói: “Lao động đưa con người đến vinh quang”,vì lao động là phương thế cho con người đạt đến hạnh phúc!
Nếu ta lấy phương tiện làm mục đích thì vô cùng độc ác. Ví dụ: Tiền là phương tiện rất cần cho nhu cầu sự sống của ta, nhưng nếu lấy tiền làm mục đích trên đời, thì người ta giết nhau như ngóe!

bananaks
14-12-2011, 09:39 PM
20/17: Đường thành công hơn lòng mong ước, hãy nhớ sống 7 điều sau đây:
1- Chọn ít điều và hợp thời cơ: Hãy chọn ít điều nhất theo khả năng, và đầu tư hết khả năng vào điều đó! Đồng thời, chộp ngay lấy thời cơ. Ông Héraclitus nói: “Không ai có thể tắm hai lần trong một khúc nước sông đang chảy!” Thánh Phao-lô dạy: “Ai lừng khừng sẽ làm mất ơn Chúa, trở nên kẻ cay đắng, gây xáo trộn và làm hư hỏng nhiều người” (Dt 12, 15).
2- Định hướng cho cuộc đời: “Hãy quên phía sau mà lao mình tới trước, nhắm đích chạy đến giải Thiên Chúa đã ban bố trong Đức Giê-su Ki-tô” (Pl 3, 14). Nếu không như thế thì “anh chạy khỏe lắm, nhưng lại trật đường mất rồi!”(thánh Augustin).
Nhiều người bỏ cuộc không phải vì thiếu tài năng, nhưng làm việc thiếu mục đích và thiếu ý chí. Hãy nhớ: “Thành công do quả quyết, thất bại bởi do dự”.
3- Nhớ bốn chữ “H”:
Muốn làm gì phải HỌC trước.
Học muốn thấu đáo phải HỎI.
Hỏi đến HIỂU cho rõ.
Hiểu rồi đem thực HÀNH.
Nói tắt: HỌC – HỎI – HIỂU – HÀNH.
C Muốn thành công trên thương trường, cần 4 chữ “P”:
- Product: Sản phẩm.
- Price: Giá cả.
- Promotion: Quảng cáo.
- Place: Thị trường.
Nghĩa là muốn có nhiều tiền phải biết làm ra sản phẩm (product), giá cả (price) phải hợp túi tiền nhiều người, biết quảng cáo (promotion)để nhiều người ham thích, tìm được thị trường (place) tiêu thụ tốt.
C Muốn thành công nên thánh, cần 4 chữ “L”:
- LÝ: Làm vì Chân Lý.
- LẸ: Mau Lẹ chộp ngay thời cơ.
- LIỀU: Liều cả mạng sống.
- LỲ: Gan Lỳ, can đảm, kiên nhẫn.
Sở dĩ ta cần có 4 chữ “L”, vì ta dựa vào hành động đức tin của bốn người khiêng người bất toại: Họ cần gặp Ðức Giê-su là gặp được Chân Lý;họ muốn khiêng người bất toại vào nhà cho Ðức Giê-su, nhưng không thể được, vì trong nhà chật ních người, thế là họ mau Lẹ leo ngay lên mái nhà, dù không phải là nhà của họ, mà họ dám Liều đục mái thượng để thả người bất toại xuống cho Đức Giê-su; khi đục một lỗ to trên sân thượng, chắc chắn bị nhiều người phản đối, thế nên họ phải gan Lỳ, kiên nhẫn, can đảm, mới thả người bất toại xuống cho Đức Giê-su để được chữa lành (x Mc 2, 1-12).

4- Kiên nhẫn để khắc phục gian khổ, ông Nguyễn Bá Học nói: “Đường đi khó, không phải vì ngăn sông cách núi, nhưng khó vì lòng người ngại núi e sông!”
5. Làm việc phải say mê. Triết gia Kierkegaard nói: “Mọi vấn đề ăn thua với cuộc sống hệ tại ở chỗ đam mê, suy nghĩ về vấn đề gì mà không đam mê, thì không suy nghĩ gì cả”. Làm việc gì mà không đam mê, thì chỉ làm như con dã tràng se cát.
6 .Làm việc vì yêu Chúa. Ta phải kết hợp với Đức Ki-tô, để việc ta làm trở thành việc của Thiên Chúa có giá trị vĩnh cửu, cứu độ ta (x Cv 5, 39);trái lại, làm điều tốt mà không nhờ Giê-su, với Giê-su, trong Giê-su (x Rm 11, 36), thì đó là nhân bản, là việc của loài người, trước sau sẽ tan biến (x Cv 5, 38).
7. Làm việc phải bền chí. Chúa Giê-su dạy: “Ai bền đỗ đến cùng, người đó mới được cứu độ” (Mt 24,13). Ca dao tục ngữ Việt Nam dạy:
C Có chí thì nên.
C Có công mài sắt có ngày nên kim.
C Nước chảy đá mòn.

bananaks
16-12-2011, 04:22 PM
21/17: Đừng để thời giờ qua đi mà không sinh ích. Hãy sống hữu ích ngay trong thời gian mình có, tùy hoàn cảnh đang sống, ta hãy biết chọn việc: không chỉ tốt thôi, mà phải tốt hơn, đặc biệt là tốt nhất! (x Rm 12, 2)

bananaks
18-12-2011, 06:17 PM
22/17: Ý THỨC VỀ GIÁ TRỊ LAO ĐỘNG.
Thánh Công Đồng Va-ti-ca-nô II trong Hiến Chế Hội Thánh Trong Thế Giới Hôm Nay số 35 dạy: “Hoạt động của con người phát xuất từ con người, nên quy hướng về con người. Thật vậy, khi làm việc, con người không những biến đổi sự vật và xã hội, mà còn cải thiện chính mình. Bởi vì khi làm việc, con người học biết được nhiều điều, phát triển tài năng, cũng như thoát ra và vượt khỏi chính mình (*). Nếu được hiểu cho đúng thì, sự tăng triển này còn đáng gía hơn mọi của cải thu tích được. Giá trị của con người hệ tại ở “CÁI MÌNH LÀ” hơn là ở “CÁI MÌNH CÓ”.
Vậy làm việc không nhất thiết phải đạt thành công, nhưng đã trở nên nghĩa người hơn. Chính Đức Giê-su suốt đời làm việc không ngơi nghỉ giống Cha trên trời (x Ga 5, 17), thế mà cuối đời xem ra thất bại, bị mọi người khai trừ! Nhưng chính lúc ấy, Tổng trấn ngồi xử án, lại chỉ riêng vào Đức Giê-su đang đứng trước một rừng người, và ông lớn tiếng tuyên bố: “Này là Người” (x Ga 19, 5).
Kinh thánh kết án kẻ lười: “Kẻ lười tệ kém hòn phân, ai mà đụng nó là tay phủi liền” ( Hc 22,2).
Ai không chu toàn bổn phận mình, nó là anh em với quân phá hoại (x Cn 18,9).
(*) Khi làm việc con người được THOÁT RA: tức là thoát ra khỏi kiếp loài vật, vì con vật ăn sẵn những gì Thiên Chúa hoặc con người tạo nên cho nó: như con sâu ăn lá cây, con gà ăn giun, con heo ăn cám… Trái lại, con người dùng thực phẩm do tay mình làm ra.
Khi làm việc con người VƯỢT KHỎI CHÍNH MÌNH, tức là nhờ làm việc, con người có thêm của cải để chia sẻ. Chính nhờ biết chia đi, mà con người được biểu lộ giống Chúa, vì Thiên Chúa làm mọi sự chỉ để ban tặng cho loài người.

bananaks
20-12-2011, 01:36 PM
23/17: CÓ 9 CÁCH THU PHỤC NGƯỜI KHÁC
1- Phải kết hợp với Chúa Giêsu. Ông Berson nói: “Các thánh nhân thu phục được nhiều người không phải vì họ nói hay, nhưng vì chính sự hiện diện của họ toát ra sự thánh thiện”.
Thánh Phao-lô nói: “Anh em là hương thơm của Đức Ki-tô dâng kính Thiên Chúa, tỏa ra giữa những người được cứu độ, cũng như những kẻ bị hư mất!” (2Cr 2, 15)
2- Làm vì yêu.Thánh Gioan Maria Vianey nói: “Thế giới sẽ thuộc về tay ai biết yêu mến!”
3- Sống quảng đại phải tỏ ra biết ơn người giúp mình, như lời ông Tôbya dạy con: “Con hãy trả lương cân xứng cho người đã giúp con, và thêm chút gì vào tiền công của họ” (Tb 12, 1).
4- Phục vụ người ta trước. Chúa Giê-su dạy:“Muốn người ta làm điều gì cho mình, thì chính mình hãy làm điều đó cho người ta trước!” (Mt 7, 12)
Vậy đừng bất mãn khi người ta không giúp mình, mà hãy buồn vì mình chưa giúp ai được việc gì.
5- Đưa lưng đỡ đạn. Thà chỉ mình chịu khổ cho mọi người hạnh phúc, còn hơn là để mọi người phải khổ! (x Ga 11, 50) Vua thánh Đa-vít nói: “Lời kẻ thóa mạ Ngài, này chính con hứng chịu!” (Tv 69/68, 10b)
6- Đoán ý muốn của người khác để phục vụ theo gương Mẹ Ma-ri-a (x Lc 1, 39t; Ga 2, 3).
7- Hãy khó với mình, nhưng quảng đại với Chúa và tha nhân (x 2Cr 6, 12-13).
8- Coi người khác hơn mình. Người phải lớn lên, còn tôi thì nhỏ lại (x Ga 3, 30).
Thánh Phao-lô dạy: “Mỗi người đừng chỉ dán mắt vào quyền lợi riêng mình, nhưng còn vì quyền lợi của người khác nữa” (Pl 2, 4)
9- Phải sống như mọi người chung quanh ta, ngoại trừ tội lỗi! (Dt.4,15)

bananaks
22-12-2011, 02:58 PM
24/17: SỐNG PHẢI CÓ LẬP TRƯỜNG, CÓ LÝ TƯỞNG ĐỂ LÃNH ĐẠO.
a- Có khi phải chấp nhận mất lòng người khác. Thánh Phao-lô nói: “Nếu tôi luôn làm hài lòng người đời, thì tôi không còn là nô lệ của Đức Ki-tô”(Gal 1,10).Người đời là người không muốn nghe Lời Chúa (x Cv 17, 32).
b- Không được nghe tin đồn nhảm! (x Xh 23, 1).
c- Không được hùa theo số đông mà làm điều sai trái! (x Xh 23, 2)
d- Không được nhận quà hối lộ, vì quà làm mù những người sáng mắt, và đảo điên lời lẽ những người công chính! (x Xh 23, 8)

bananaks
02-01-2012, 06:17 AM
25/17: MỪNG SINH NHẬT nào?
Thường thường người đời có thói quen tổ chức mừng sinh nhật (ngày được cha mẹ sinh ra) thật lớn. Nhưng theo đức tin Công Giáo, thì ngày đó có gì đáng mừng?
Bởi vì:
- Đó chỉ là sinh ra bởi nòi giống A-đam, E-và tội lỗi.
- Trước khi ra đời, trong lòng mẹ, tôi đã là kẻ bất lương, như lời Thánh vịnh (51/50, 7) nói: “Lúc chào đời con đã vương lầm lỗi, đã mang tội khi mẹ mới hoài thai”. (x St 25, 19-27; 38, 27-30)
Vậy hãy tổ chức mừng sinh nhật vào ngày được lãnh nhận Bí tích Thánh Tẩy. Vì ngày đó ta được:
{ Sinh ra theo dòng giống A-đam cuối cùng là Chúa Giê-su.
{ Được Chúa tha hết tội và được sống bằng sự sống của Chúa.

26/17: Phải luôn luôn sống thành thật như Đức Giê-su dạy: “Có nói có, không nói không,thêmđiều đặt chuyện là do ma quỷ mà ra! ” (x Mt 5, 37)

bananaks
10-01-2012, 02:40 PM
27/17: Làm chủ miệng lưỡi là sống bác ái. Bởi vì:
a- Thiên Chúa đã ban cho tôi miệng lưỡi đã được huấn luyện, để tôi biết dùng lời nói mà nâng đỡ kẻ nhọc nhằn. Mỗi sáng Ngài đánh thức tôi, Ngài thức tỉnh tai tôi, để nghe lời Ngài giáo huấn (Is 50, 4).
b- Mọi kiểu cay chua, gắt gỏng, la lối, chửi rủa, nhất nhất phải đánh bạt nơi anh em với mọi ý thâm độc. Trái lại, với nhau anh em hãy ở nhân hậu, chạnh thương, biết tha thứ cho nhau như Thiên Chúa đã tha thứ cho anh em trong Đức Ki-tô! (Ep 4, 31-32)
c- Cái lưỡi trong thân mình giống như bánh lái trong chiếc tầu, tuy bánh lái nhỏ bé, nhưng nó dẫn chiếc tầu đi đâu tùy ý người hoa tiêu. Muôn thú vật lành dữ người ta chế ngự được, trừ miệng lưỡi người ta không chế ngự được. Vậy miệng lưỡi ta không thể vừa để chúc tụng Chúa, vừa để nguyền rủa con người Chúa đã dựng nên theo hình ảnh Ngài! (x Gc 3, 4-11)
d- Lười sinh láo!Chúa phán: “Ta xử với ngươi theo miệng ngươi nói”(x Lc 19, 20-22).

bananaks
12-01-2012, 06:44 PM
28/17: Đừng tự phụ, tự mãn.
a- Vì “ai tưởng mình đứng vững, hãy coi chừng kẻo ngã!”(1Cr 10, 12)
b- “Hãy run sợ mà gia công lo việc cứu rỗi chính mình!” (Pl 2, 12)

29/17: Sống khiêm nhường.
a- Khiêm nhường là người hạ mình sát đất, nên không còn khoảng cách nào mà phải sợ ngã.
b- Khiêm nhường là tự thú nhận sự yếu hèn của mình như thánh Phao-lô: “Chẳng có gì lành cư ngụ trong tôi, sự lành tôi muốn, tôi lại không làm, còn sự dữ tôi ghét, tôi lại cứ làm!” (Rm 7, 18-19)
c- Khiêm nhường là nói lên sự lành được Chúa ban cho để phục vụ:
+ Mẹ Ma-ri-a nói: “Muôn đời sẽ khen tôi có phúc, vì Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả!” (Lc 1,48-49)
Bởi đó nếu ta không nói sự thật về mình đúng như điều Thiên Chúa ban cho, thì ta là kẻ nói dối, kẻ vô ơn Chúa! nếu ta nói quá sự thật mình có, ta là kẻ xạo, kiêu ngạo! Thánh Phaolô dạy:“Ai muốn vênh vang thì hãy vênh vang trong Chúa” (2 Cr 10,17).
+ Cụ thể: “Thiết tưởng tôi chẳng thua gì những “Tông Đồ thượng đẳng” kia, tuy rằng tôi chỉ là không” (2Cr 11,5; 12,11).

bananaks
17-01-2012, 02:08 PM
30/17: Khi tiếp nối sứ mệnh của người khác, để thành công, ta phải:
1- Tỏ ra biết ơn người tiền nhiệm, chớ khi nào làm mất uy tín người đi trước.
2- Khiêm tốn lắng nghe mọi người, biết lựa chọn điều tốt người ta đề nghị, biết loại trừ điều xấu trong quá khứ còn tồn tại, nhưng phải cách khôn khéo và tế nhị.
3- Muốn thay đổi để thăng tiến, phải họp những người có trách nhiệm và đưa ra những điểm mới tích cực, có tính cách thuyết phục mọi người.
4- Khi ta đã quyết định làm điều gì, phải tự tin nếu không có người cộng tác, chỉ mình ta độc diễn, vẫn thành công.
5- Khi ta làm việc gì, phải nhắm làm cho hoàn tất, đừng để việc ấy trở nên gánh nặng cho người sau.

bananaks
18-01-2012, 08:46 PM
31/17: Muốn sửa tật xấu người khác, trước đó ta nên khen những điểm tích cực của họ.

32/17: Đừng sợ cách chết dữ, hãy sợ cách sống dữ. Bởi vì nếu sống dữ, ắt chết dữ, dù cách chết lành; nếu sống lành, ắt chết lành, dù cách chết dữ! (Thánh Augustin).

33/17: Đến ở nhà ai, phải cảm thấy người ta cần mình, mà mình cũng phải cần người ta, đừng để người ta miễn cưỡng đón tiếp mình, là con người thiếu tự trọng.

34/17: Muốn tiến thân, đừng để mình thua kém người xung quanh, khi ta có cùng một điều kiện như họ. Thánh Phanxico nói: “Ông kia bà nọ nên thánh được, sao tôi lại không?”

bananaks
19-01-2012, 09:23 PM
35/17: Luôn sống trong hy vọng, là nghị lực giúp ta tiến thân. Thánh Phao-lô nói: “Ơn cứu độ đến với ta như một hy vọng, hy vọng mà thấy được, ai còn hy vọng nữa, nhưng nếu ta hy vọng điều ta không thấy, thì ta cứ kiên nhẫn đợi trông” (Rm 8, 24-25).

36/17: Phải có lòng tự trọng. Cụ thể:
- Không sống lệ thuộc vào người khác. Do đó, hãy bằng lòng với những gì đang có, không đòi hỏi người xung quanh. Tốt hơn nữa, là tìm cách giúp người chung quanh (x Lc 3, 10-14).
- Mau mắn xin lỗi nếu lỡ làm phiền ai (x Mt 26, 75).
- Biết nhường bước cho người khác. Thánh Phao-lô dạy: “Ai làm điều tốt cũng được, miễn là điều tốt có người làm là tôi lấy làm vui mừng” (x Pl 1, 15-18)
- Sống môi trường nào cũng phải là men, là muối, là ánh sáng cho nơi đó (x Mt 5, 13-16).
- Sống thể hiện đúng cương vị của mình: Bố ra bố, mẹ ra mẹ, thầy khác trò, Linh mục khác giáo dân (x Mt 16, 13).

bananaks
20-01-2012, 10:00 PM
37/17: Đừng dùng của cải một cách vô ý thức. Cụ thể: Những vật dụng của ta đừng qúa sang trọng làm cho người nghèo xung quanh cảm thấy tủi thân. Bởi vì phần lớn nỗi đau khổ của người nghèo gia tăng là họ thấy người giàu dùng tiền của phung phí, vô ý thức (x Lc 16, 19-21).

Nói tắt:
Tất cả những gì ta có chỉ là phương tiện cho ta phục vụ đạt hiệu quả cao, chớ khi nào tỏ ra vẻ sang giàu để khoe khoang với người xung quanh .

bananaks
03-02-2012, 11:14 AM
38/17: Bỏ thói thống trị kẻ dưới, loại trừ hành động vũ phu, đừng sống kiểu “cả vú lấp miệng em”.
Thống trị là áp đặt người khác làm nô lệ cho mình. Kiếp nô lệ là kẻ thù của Tin Mừng, Hội Thánh trong nhiều thế kỷ đầu dùng chân lý Tin Mừng để xóa kiếp nô lệ. Bởi vì nô lệ là con đẻ của “ba cô vợ ngoại hôn” trong nhân loại:
- Nô lệ là đem thân phục vụ chủ để trả món nợ không thể trả nổi.
- Nô lệ là kẻ thất trận bị bắt làm tù binh.
- Nô lệ là con cái của hai loại người trên.
Chúa Giê-su nói: “Anh em là con Thiên Chúa, con cái của sự tự do, không phải là con kẻ nô lệ” (x Ga 8, 34-36).
Có 2 thầy trò cùng sánh bước trên một con đường dài, song song với đường đó là một con sông: chốc chốc thầy lôi trò xuống sông dìm đến sặc nước, rồi lại tiếp tục lên đường. Sau một hồi, thầy hỏi trò: con đã nhận ra được bài học thầy dạy con chưa? Trò giơ chân đạp thầy qụy xuống và nói: đây là bài học con đã thuộc! Đúng là “tức nước vỡ bờ!”
Thánh Phaolô khuyên người có chức quyền biết cách cư xử với mọi người: “Ðừng nặng lời với cụ già, nhưng khi khuyên nhủ, hãy coi cụ như cha. Hãy coi các thanh niên như anh em. Các cụ bà như mẹ, các thiếu nữ như chị em, với tấm lòng hoàn toàn trong sạch”(1Tm 5,1-2)

bananaks
04-02-2012, 11:26 AM
39/17: Loài người không ai được quyền độc tài, chỉ một mình Thiên Chúa mới có quyền đó mà thôi, bởi chỉ có Ngài là Tình Yêu (x 1Ga 4, 8).Chúa độc tài vì muốn ta phải tùng phục Ngài, để có chân lý, để có tình yêu, vì ngoài Chúa Giê-su không có ai được cứu độ (x Cv 4, 12).

Bởi đó, Chúa không cho phép ta thờ phượng bất cứ một thần tượng nào ngoài Ngài (x Điều răn I). Ngài có quyền ép người ta vào dự tiệc của Ngài (x Lc 14, 23).

Vậy Thiên Chúa độc tài để dẫn ta đến sự sống dồi dào (x Ga 10, 10).

bananaks
06-02-2012, 09:10 PM
40/17: Bỏ tính lẩm cẩm. Vì lẩm cẩm là người không biết phân biệt điều chính điều phụ, và làm gì cũng cho là quan trọng nhất. Kết quả không công việc nào đạt yêu cầu, bởi vì không ai đủ giờ để làm trọn mọi công việc. Do đó, người lẩm cẩm làm gì cũng chậm chạp, vì để giờ chi phối vào quá nhiều việc không cần thiết.

bananaks
11-02-2012, 07:43 AM
41/17: Đừng a dua. Là người sống đức tin và đức ái, không thể chấp nhận những thành ngữ dân gian thường nói:
- “Không có lửa sao có khói?”
- “Thế gian không ít thì nhiều, không ai đặt điều nói không”.


Bởi vì trong thực tế:
- Nhiều khi có khói mà không có lửa. Cụ thể lúc ta xem ca sĩ đứng trên sân khấu hát, ta nhìn một làn khói bốc lên, hoặc khi ta nhìn cô dâu chú rể khai tiệc cưới, họ đổ rượu trên một chồng ly cũng thấy khói bốc lên, những làn khói ta thấy như thế thì không phải do lửa mà có.
- Nhiều khi một rừng người nhất trí, mà nhất trí điều họ không tưởng. Cụ thể vào ngày Thứ Sáu Tuần Thánh, không ai tìm ra tội trạng nào của Đức Giê-su, nhưng ai cũng nói: Tên Giê-su là Beelzebul, tướng quỷ. Rõ ràng chiều Thứ Sáu Tuần Thánh cả loài người sai lầm, một mình Đức Giê-su nắm trọn chân lý. Bởi đó ngày Thứ Sáu Tuần Thánh chỉ một mình Đức Giê-su hô lớn tiếng: “Ai thuộc về sự thật thì nghe tiếng tôi” (Ga 18,37). Cũng chính vì vậy mà Đức Giê-su cảnh báo mọi người: “Coi chừng điều các ngươi nghe” (Lc 8,18).