PDA

View Full Version : Kỷ Niệm: Hạnh Phúc Hay Vết Thương



hongbinh
30-11-2011, 08:24 PM
http://gxthohoang.net/images/thumbnails/images/hinh/h/kyniem-250x175.jpg (http://gxthohoang.net/images/hinh/h/kyniem.jpg)
Một cánh thư thăm bạn. Một món quà tặng nhau. Một dòng chữ cám ơn thầy cô dạy cũ. Đôi dòng thơ an ủi cho nhau. Đơn sơ nhưng đều là những kỷ niệm hồng có giá trị hạnh phúc dọc theo thời gian của một cõi lòng. Có những kỷ niệm êm đềm cho nhau nụ cười thì cũng có nhiều kỷ niệm đã làm bao tâm hồn đau khổ, đưa dằn vặt câm nín đến đời nhau,............


Nghe: Audio
https://thanhnhacvietnam.net/HongBinh/SuyNiem/KyNiemHanhPhucHayVetThuong_LmNguyenTamThuong.mp3

Những bài ca nói về ngọt ngào của tình yêu hay nhắc đến kỷ niệm. Những bài thơ viết về hạnh phúc cũng thường mang hình ảnh của quá khứ. Những tìm về con đường cũ, vết chân xưa. Công viên của thủa nào hò hẹn. Chiều Giáng Sinh lần đầu gặp gỡ. Tất cả là kỷ niệm. Kỷ niệm là hình ảnh ghi lại những yêu thương đã buông cánh đậu xuống đời mình. Nhưng, cũng có những bài thơ buồn nhắc nhở một dòng nước mắt. Cũng có những nốt nhạc sầu âm vang một dang dở. Những nước mắt, những dang dở cũng là kỷ niệm. Như thế, kỷ niệm là con đường hai chiều: một lối xuôi hạnh phúc, một nẻo ngược đau thương.
Bài thơ cũ. Tấm hình xưa. Kỷ niệm và kỷ niệm. Tuổi học trò có kỷ niệm của sân trường. Tình bạn bè có kỷ niệm hờn vui. Tình yêu đôi lứa có kỷ niệm của thời lãng mạn. Tình vợ chồng có kỷ niệm của hôn nhân. Kỷ niệm ở khắp nơi. Ai ai cũng có kỷ niệm. Đã như thế, nơi nào có con người là nơi đó có kỷ niệm.
Kỷ niệm không bao giờ nhắc đến con người nhưng con người lại hay nhắc đến kỷ niệm. Chính con người tạo nên kỷ niệm, chứ kỷ niệm không bao giờ hiện hữu độc lập. Mặc dù con người tạo nên kỷ niệm nhưng sự yếu đuối của con người trước kỷ niệm là khi sinh ra kỷ niệm rồi thì mình lại bị kỷ niệm chi phối. Một khi kỷ niệm ra đời thì khó mà chối bỏ được sự có mặt của chúng. Và kỷ niệm lại có một quyền năng không ngờ: con người không giết chết được kỷ niệm, nhưng kỷ niệm lại có thể giết chết được con người.
Kỷ niệm là một gạch nối. Kỷ niệm là lối đi về mình có thể đến được với người và người có thể đến với mình trong không gian xa cách, trong thời gian chảy xuôi. Kỷ niệm là lối đi về, là sự nhắc nhở giữa con người. Đã là nhắc nhở thì tùy sợi giây liên hệ ấy thơ mộng hay vụng về, thân ái hay oán trách mà chúng ta có kỷ niệm đẹp hay buồn đau.
Cái kỳ diệu và cũng là bi đát của con người là con người sống trong hiện tại nhưng lại có thể mơ ước tương lai và kéo cả quá khứ tới. Chính vì thế mà sống hiện tại, nhưng lại đau nỗi đau của quá khứ và lo nỗi lo của tương lai. Chính cái khả năng vượt thời gian này mới có kỷ niệm. Nếu không sống lại được quá khứ thì sẽ không có kỷ niệm. Do đấy, kỷ niệm có thể là hồng ân mà cũng có thể là ngục tù.
Vì khả năng có thể kéo quá khứ tới hiện tại nên người ta có thể đem những kỷ niệm đẹp năm xưa làm hành trang cho hôm nay. Và cũng có thể là ngục tù nếu kỷ niệm đó là những kỷ niệm buồn. Khổ nỗi, con người không thể chỉ sống hướng tới tương lai. Quá khứ đã làm nên đời mình, luôn luôn nhắc nhở mình. Cánh cửa thời gian và vật lý đã đóng kín, nhưng cánh cửa tâm lý của con tim chẳng chịu im lìm. Nó không ồn ào nhưng vẫn thẳm sâu. Khi quay về quá khứ, mình sẽ không sáng tạo được kỷ niệm nữa, mà chỉ nhìn ngắm kỷ niệm và để kỷ niệm tham dự vào đời mình mà thôi. Con người bất lực trước quá khứ. Nhưng quá khứ không hẳn là bất lực trước con người. Chẳng thể lẩn tránh được kỷ niệm thì chỉ còn lối đi đẹp nhất là hãy xây dựng những kỷ niệm đẹp.
Một cánh thư thăm bạn. Một món quà tặng nhau. Một dòng chữ cám ơn thầy cô dạy cũ. Đôi dòng thơ an ủi cho nhau. Đơn sơ nhưng đều là những kỷ niệm hồng có giá trị hạnh phúc dọc theo thời gian của một cõi lòng. Có những kỷ niệm êm đềm cho nhau nụ cười thì cũng có nhiều kỷ niệm đã làm bao tâm hồn đau khổ, đưa dằn vặt câm nín đến đời nhau, hối tiếc phũ phàng, dọc theo thời gian còn lại của mình chỉ là nỗi đắng cay. Kỷ niệm là những hạt mầm đã gieo xuống hôm nay sẽ trổ sinh ngày mai. Có thể là quả ngọt, có khi là traí đắng. Trong thực tế, có phần đúng, nhiều người đã bất lực trước kỷ niệm đau đớn vì mình không thay đổi được sự kiện của quá khứ.
Một mùa Thu qua rồi là một mùa Thu không thể nào thêm một chiếc lá rơi. Kỷ niệm là kỷ niệm. Trọn Vẹn. Dứt Khoát. Kỷ niệm trong quá khứ ảnh hưởng đến hiện tại của ta. Sự khác nhau giữa một tâm hồn đã vượt thắng được những kỷ niệm thương tích dằn vặt là một cõi lòng đi tìm những kỷ niệm đẹp hơn, là một cõi lòng mở rộng cho một kỷ niệm mới. Mình không thể tránh được những kỷ niệm buồn đau. Nhưng mầu nhiệm của cuộc đời là mình có khả năng để mơ những kỷ niệm đẹp hơn và có khả năng sáng tạo những kỷ niệm mới. Khi đạt được những kỷ niệm đẹp hơn thì những kỷ niệm buồn trong quá khứ, không hẳn là mất, nhưng phai mờ. Khi chưa đạt được thì mình cũng đã trên đường đi tìm kỷ niệm đẹp, điều đó cũng có nghĩa là mình đang trên đường từ giã những quá khứ u uẩn.
Khó mà xóa nhoà đi những kỷ niệm. Kỷ niệm có thể hằn sâu đời đời. Bởi thế, gieo kỷ niệm đau buồn cho nhau là có thể hành hạ nhau cả một tương lai. Tặng nhau những kỷ niệm đẹp là sắm sẵn cho nhau bóng mát hạnh phúc trong những ngày sắp đến. Vì kỷ niệm có quyền năng như vậy, nên khi trao tặng nhau kỷ niệm, những kỷ niệm đó nên là những kỷ niệm đẹp.
Kỷ niệm đẹp không phải là thành công trong vật chất mà là sự tươi mát của tâm hồn. Nói về hy vọng và đi sáng tạo những kỷ niệm đẹp hơn, thì chúng ta, một là đạt được, hai là chưa đạt được, chứ không bao giờ có nghĩa là không bao giờ đạt được.
Chúc các bạn luôn có những kỷ niệm đẹp trong tâm hồn, và đừng để những kỷ niệm buồn trói buộc cuộc sống hiện tại của mình trong đau khổ.
Nước Mắt và Hạnh Phúc
(Những bài Suy Niệm Và Cầu Nguyện
của Linh Mục Nguyễn Tầm Thường, SJ.)

nguyễn văn xuân
30-11-2011, 11:11 PM
KỶ NIỆM

Nguyễn Văn Xuân
Mỗi người trong chúng ta ai lại không có kỷ niệm. Kỷ niệm buồn, kỷ niệm vui. Kỷ niệm của hạnh phúc hay khổ đau. Kỷ niệm của một thời dang dở, một thời để yêu, một thời để nhớ, để quên, kỷ niệm tuổi ấu thơ, năm tháng học trò v.v..

Kỷ niệm là gì? Đó là những phút giây liên tưởng. Vượt không gian và vượt cả thời gian.Trong khoảnh khắc ta trở vế quá khứ, ôm tròn gối mộng ngày ta bé thơ.Không có gì có thể cản ngăn được kỷ niệm. Bởi khi ta muốn ngăn kỷ niệm lại, có nghĩa là ta đã nhớ đến kỷ niệm rồi.

Thời gian thì cứ trôi đi và ta chẳng bao giờ lấy lại được. Cái gì ta vừa làm xong, vừa đặt xuống, vừa đi qua. Tất cả sau lưng ta đã là quá khứ. Người ta không thể kéo quá khứ trở về trong hiện tại. Nhưng với kỷ niệm thì người ta lại có thể ngược dòng thời gian gõ cửa bước vào. Nó sau lưng mà lại như ở trước mặt.

Phải chăng kỷ niệm không bao giờ có thể biến đi hoàn toàn nơi một con người bình thường, khi nó đã buông cánh đậu xuống ký ức đời ta. Không ai lại không có kỷ niệm. Cái khung trời kỷ niệm ấy cũng đáng yêu đáng nhớ, và có thể đáng ghét đáng quên. Nó như sương mai chào đón nắng hồng tươi đẹp gọi gió Xuân, hay sầu muộn như lá vàng bay cuối Thu lìa cành. nức nở những chia ly, oán hờn, chua xót. Nó buồn hay vui, hạnh phúc hay khổ đau, nó vẫn là kỷ niệm. Nó cứ vô tư, lặng lẽ rong ruổi theo ta trong từng bước thời gian. năm tháng đời người.

Đáng yêu, đáng nhớ là những kỷ niệm vui. Kỷ niệm vui thường là những kỷ niệm đẹp: Kỷ niệm tuổi học trò, ngày thụ phong Linh Mục, ngày lễ thành hôn, ngày vào đại học v.v..Kỷ niệm tuổi ấu thơ, một thời thánh thiện. Ngày ta xưng tội, rước lễ bao đồng. Trong dòng chảy riêng tư đời người, ta đã có biết bao những kỷ niệm đep, kỷ niệm vui, nhập hồn cho ta thăng hoa hạnh phúc.

Đáng ghét, đáng quên là những kỷ niệm u uẩn buông cánh đậu xuống đời ta. Có những kỷ niệm đã làm vỡ đi những lời đoan hứa. Kỷ niệm của một thời dối gian, phản bội, đánh mất đi cả một trời hạnh phúc hôm qua, làm cho năm tháng trong đời ôm tròn kỷ niệm ấy, mà đau đớn ruột gan chết cả thân người. Có những kỷ niệm trùng phím buông lời than thở, nuối tiếc và ân hận, tủi hờn. Đôi khi người ta không còn đủ nghị lực, đương đầu với những kỷ niệm u uẩn vỡ dập kia, đến đỗi phải quyên sinh mà ôm kỷ niệm xuống tuyền đài. “Đoạn trường ai qua cầu mới hay”.

Có những kỷ niệm buồn cũng chưa hẳn là những kỷ niệm không đẹp. Có khi nó đẹp nên mới buồn. Kỷ niệm một thời đã qua trong đời sống hôn nhân, những tháng ngày bên nhau ngọt ngào yêu thương, những sớm mai tươi hồng. Những buổi tối, gia đình tràn đầy hồng ân hạnh phúc, khi một người Mẹ, một người Vợ. Một ngày như mọi ngày .Cứ mỗi buổi chiều, sau giờ cơm tối là réo rắt, nhắc nhở, gọi mời. Quy tụ cho bằng được chồng con dưới chân bàn thờ. Dâng lên Chúa lời kinh cầu đêm. Làm dấu thánh giá trên trán cho từng đứa con, cầu chúc một giấc ngủ yên bình.

Kỷ niệm ngày nào, trong gia đình một mái đầu xanh và một mái đầu hoa râm, đang ríu rít bên nhau dưới ánh đèn dầu. Ta có thể biết chắc rằng: Gia đình đó đang vui vẻ và hạnh phúc. Đó là những kỷ niệm đẹp. Nhưng nay người Mẹ, người Vợ ấy đã qua đời không còn nữa. Nên với chồng, với con là những kỷ niệm đẹp nhưng lại nhớ nhung buồn. Ông ngoại hôm qua cầm tay cho ta tập viết, tập tô, xoa đầu bẹo má bên ta, nhưng nay ngoại đã tuổi già khuất bóng, nên đối với ta lại là những kỷ niệm đẹp mang theo nỗi buồn tiếc nuối.Cho nên kỷ niệm ở đây hôm nay gọi về càng buồn bao nhiêu lại càng đẹp bấy nhiêu

Cũng có những kỷ niệm buồn nhưng lại không đẹp. Đã buồn hôm qua nay bỗng dưng kỷ niệm hồi khứ quay về, sao ta lại thấy vị đắng bờ môi tủi hờn oán hận, Bởi vì khi người gieo hay nhận kỷ niệm nơi nhau đã là gian dối, đã là đổ vỡ, người tình phản bội. Một lần đoan hứa trên bàn thánh, rồi vì những phút sao lòng mà làm vỡ dập đi lời thề.

Nói về kỷ niệm tôi lại nhớ đến trong phúc âm có những kỷ.niệm buồn và những kỷ niệm vui.Ngày ấy Chúa chọn Phê Rô và Giu đa là những ngưòi bạn đồng hành rong ruổi trên đường theo Ngài cứu độ. Nhưng Giu Đa đã bán thầy, thất trung, thất tín là một kỷ niệm buồn, kỷ niệm của sự phản bội. Nó đã vò nát trái tim con người bội bạc, đến đỗi khổ đau thắt cổ mà chết đi.

Phê rô chối thầy cũng là kỷ niệm buồn, kỷ niệm ân hận cho một lần yếu đuối. Thời xuân xanh của Madalenna, thời ăn chơi trác táng của Inhasio. Thời hoang đàng của cậu con trai trong phúc âm cũng là những kỷ niệm buồn. Chúa rửa chân cho các môn đệ lại là những
kỷ niệm đẹp, kỷ niệm Chúa dạy cho các ông về đức khiêm nhường, và lòng yêu thương. Đức Giáo Hoàng Gio An Phao Lô Đệ nhị đã đến nhà tu Thăm Ali Agca, kẻ bắn Ngài và tha thứ tội lỗi cho hắn hôm qua. Là một kỷ niệm đẹp cho tình thương và lòng nhân hậu.

Nhũng kỷ niệm đẹp là những kỷ niệm buông cánh đậu xuống đời nhau. Nó mang màu sắc của hạnh phúc, của nhân, nghĩa, lễ, trí, tín, của luân lý, sự thuỷ chung, lòng yêu thương, biết cho đi, quên mình vì tha nhân. Gieo cho nhau những ky niệm vui, những kỷ niệm thánh thiện, êm đềm chân thật, thuỷ chung từ sâu thăm tâm hồn, là cho nhau hạnh phúc niềm vui và niềm tin.

Bởi vậy: Những kỷ niệm buồn hay vui. Hạnh phúc hay khổ đau, ngọt ngào hay cay đắng là ở nơi giá trị tâm hồn người gieo và kẻ nhận những kỷ niệm ấy.

Khi đã gieo cho nhau những kỷ niệm rồi, là người ta không thề vứt bỏ nó di, như người ta vứt bỏ một bộ quần áo cũ kỹ , lỗi thời được. Có khi nó theo ta xuống đến đáy mồ. Nhiều khi những kỷ niệm đau buồn ta cố quên đi, mà lòng lại cứ ngập ngừng muốn nhớ, nằng nặng bên ta những ưu phiền tủi nhục. Quá khứ là nơi ẩn náu của kỷ niệm

Vì thế: để vơi hay có thể quên được những kỷ niệm đau buồn u uẩn kia, chỉ còn bằng cách là hãy gieo cho nhau những kỷ niệm đẹp, kỷ niệm vui trong đời nhau hôm nay, mới hy vọng vùi chôn di được phần nào u uẩn, đau buồn trong dĩ vãng, giúp nhau đứng dậy và bước đi trong cõi đời.

Hãy gieo cho nhau những kỷ niệm đẹp trong đời nhau, là gieo cho nhau hạnh phúc, tin yêu và hy vọng. Đừng gieo xuống đời nhau những kỷ niệm đau buồn, u uẩn, vỡ dập, gian dối và lừa lọc, là gieo cho nhau những bất hạnh và đau khổ, rồi mai này đây hối tiếc. Có khi chỉ vì một kỷ niệm đau đớn nào đó đã giết chết đi đời nhau trong nỗi đau tuyệt vọng không chừng.

Lạy Chúa! xin cho chúng con biết gieo cho nhau nhưng kỷ niệm đẹp, vì những kỷ niệm đẹp. sẽ làm cho đời chúng con thêm tươi. Xin cho mỗi người trong chúng con biết gieo cho nhau những kỷ niệm vui. Vì khi con biết rằng: gieo cho nhau những kỷ niệm đẹp, kỷ niệm vui, kỷ niệm thánh thiện là những bông hoa ngát hương mùa Xuân về, xuôi chặng đường hạnh phúc theo dòng thời gian trên đường chúng con theo Chúa