PDA

View Full Version : Chúa Nhật Phục Sinh Năm B



Vinam
07-04-2012, 11:48 PM
Chia sẻ Tin Mừng CN Phục Sinh NB


Những Chứng Nhân đầu tiên

Người đầu tiên phát hiện ngôi mộ trống, chính là bà Maria Macđala, vào sáng sớm đầu tuần, thấy tảng đá chặn cửa mồ đã lăn ra. Trước đó bà đã đứng dưới chân Thánh Giá cùng với Mẹ Maria và bà Maria, vợ ông Cơlôpat (G19, 25). Rồi sau đó, bà còn dự cuộc mai táng Chúa Giêsu. (Mt 27, 61)

Như thế bà Maria Macđala là nhân chứng thứ nhất và trọn vẹn nhất, vì đã theo dõi tường tận mọi việc. Tiếp đến, nhân chứng thứ hai là Người Môn Đệ Được Chúa Thương trẻ trung, nhanh nhẹn đến trước mồ. Thứ ba là ông Phêrô chậm chạp đến sau, nhưng lại vào mồ trước.



Nhân chứng Maria Macđala tuy vậy, chỉ dừng lại nghi vấn rất cụ thể: “Người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ, và chúng tôi chẳng biết người ta để Người ở đâu?”(Ga 20,2) Như thế dữ kiện đầu tiên chỉ mới xác định ngôi mộ trống, mà chính bà Macđala biết chính xác Chúa Giêsu đã được mai táng tại đây.

Nhân chứng thứ hai và thứ ba vào trong mồ, đều thấy “những băng vải để ở đó, và khăn che đầu Đức Giê su. Khăn này không để lẫn với các băng vải, nhưng cuốn lại xếp riêng ra một nơi”(Ga 20, 6-7) Ngay tức khắc Người Môn Đệ Được Chúa Thương liền giải mã được dấu chỉ này, nên “ông đã thấy và đã tin “ Chúa Phục Sinh. (Ga 20, 8)
Suốt ba năm sống bên cạnh Chúa, hẳn Người Môn Đệ Được Chúa Thươngđã quá quen với thói ngăn nắp, thứ tự của Chúa Giêsu. Nên khi nhìn thấy tấm khăn liệm và khăn che đầu được sắp xếp cẩn thận và gọn ghẽ, thì ông hiểu ngay sự việc đã diễn biến thế nào, đồng thời hiểu Chúa nhắn lại điều gì.
Hơn nữa, cùng hiện diện với bà Maria Macđala dưới chân Thánh Giá, Người Môn Đệ Được Chúa Thương đã được Chúa trăn trối, giao phó cho Đức Mẹ: Thưa bà, đây là con của Bà. Rồi Người nói với môn đệ: Đây là mẹ của anh.”(Ga 19, 26=27) Tình bằng hữu hay tình thầy trò, nay được nâng cấp thành tình huynh đệ thắm thiết. Từ động lực tình yêu này, Người Môn Đệ Được Chúa Thương đã sớm có cái nhìn siêu nhiên, sớm ngộ ra Chúa đã sống lại thật.
Như thế, khi giang tay chịu đóng đinh trên cây Thập tự, Chúa Giêsu đã quy tụ những ai theo Người thành một gia đình hợp nhất, dưới sự che chở của Đức Thánh Mẫu Maria. Hố sâu xa cách đã được lấp đầy.
Mầu nhiệm Phục Sinh do vậy có thể gọi là mầu nhiệm Tình Yêu cứu độ. Những chứng nhân đâu tiên của Chúa Phục Sinh cũng là những chứng nhân Tình Yêu.
Lạy Chúa Giêsu xin soi sáng tim con bằng lửa Mến, như thánh Gioan ngày xưa, để con luôn biết trông cậy vào mầu nhiệm Phục Sinh, làm chứng nhân cho Tình Yêu Chúa.
Lạy Mẹ Thánh Mẫu, xin dìu dắt con trên đường hy vọng, như xưa kia Mẹ đã ân cần chăm sóc các Tông Đồ, để xứng đáng hưởng ơn cứu độ của Chúa. Amen.

AM Trần Bình An

Thư Đàn Gia Đình Lâm Bích

repentir
08-04-2012, 07:36 AM
Không những các Kitô hữu mà cả các người ngoại đạo cũng gắn liền đức Kitô với thập giá. Thập giá gắn chặt với Kitô giáo đến nỗi các nhóm Hồi giáo cực đoan đã đòi Hội "Chữ thập đỏ" phải thay thế biểu hiệu thành "Vầng trăng đỏ" thì mới được phép hoạt động, bởi vì họ không muốn cảm thấy mình mắc nợ với một tôn giáo. Triều đình tại Việt Nam trước đây cũng chỉ đòi các Kitô hữu bước ngang qua hai thanh gỗ bắt chéo nhau như là dấu hiệu đã từ khước tà đạo rồi. Thánh Phaolô đã tuyên bố là mình không biết và không giảng điều gì khác ngoài đức Kitô chịu chết trên thập giá. Và rồi từ đó đến nay đã có không biết bao nhiêu tác giả đã viết về thập giá. Tuy vậy, đề tài thập giá vẫn chưa cạn nguồn; thậm chí hậu bán thế kỷ 20 đã thấy khai sinh ngành "thập giá học" (staurologia) còn gọi tắt là "thần học thập giá" (theologia crucis). Trong khuôn khổ những đề tài về Kitô học, xin nêu lên vài hướng nghiên cứu mới, nêu bật sự gắn liền Thập giá với sự Phục sinh.
I. Thập giá

http://www.daobinhducme.net/dbdm/home/imgs/imgsbaiviet/001103/wpid-20110416133138-assetsimagesPalm_Sunday_small02.jpg
1. Nói tới Thập giá là nói tới đau khổ. Tại sao đức Giêsu lại phải chịu đau khổ như vậy?
Thánh Anselmô (1034-1109) đã để lại câu trả lời gây tác dụng sâu xa tới hậu thế, nhưng ngày nay đã bị chống đối. Thánh Anselmô dùng tới những phạm trù "xúc phạm và đền bù" (satisfactio) để giải thích lý do của cái chết của đức Giêsu trên thập giá. Học thuyết này có thể tóm tắt như sau:
Tội lỗi của con người đã xúc phạm đến Thiên Chúa vô cùng, và đáng hình phạt phải chết đời đời. Đành rằng Thiên Chúa có thể tha thứ sự xúc phạm đó, nhưng làm như vậy thì không xứng hợp với lẽ công bằng. Sự xúc phạm cần phải được đền bù cân xứng. Thế nhưng tuy con người có khả năng phạm tội song lại không thể đền bù sự xúc phạm được, bởi lẽ sự xúc phạm tới Thiên Chúa có tính cách vô cùng, mà con người thì hữu hạn, cho nên đâu thể nào đền bù cân xứng được. Vì lẽ đó đức Kitô, Con Thiên Chúa, phải đứng ra chết thay cho con người để mà đền bù sự công thẳng của Thiên Chúa. Đức Kitô đã gánh chịu trên thân xác mình hết tất cả các sự đau khổ mà loài người đáng phải lãnh vì tội của mình (Cur Deus homo 2,18).
Lập luận vừa rồi rất phù hợp với quy tắc công lý pháp đình nhân loại (tương quan giữa tổn thiệt với đền bù), nhưng tiếc rằng nó lại không trung thực với hình ảnh của Thiên Chúa của Tân ước! Thiên Chúa đâu phải là một ông quan tòa khắc nghiệt, đòi tội nhân phải trả nợ cho tới đồng xu cuối cùng? Ngài là mục tử đi tìm con chiên lạc, ngài là người cha mở tiệc mừng đứa con hoang đàng trở về cơ mà!
Thay vì nhìn thập giá dưới góc cạnh của công lý đền bù, ta có thể nhìn nó dưới góc cạnh của tình yêu. "Thiên Chúa đã yêu thương thế gian đến nỗi đã trao ban Con một của mình cho nó" (Ga 3,16; xc. Rom 8,32). Thiên Chúa yêu thương con người bất chấp tội lỗi của nó. Tình yêu của Thiên Chúa đã được biểu lộ nơi đức Giêsu. Đức Giêsu đã yêu thương ta nên đã trao hiến mình cho ta" (Ep 5,2). Đức Giêsu không nuôi dưỡng căm hờn đối với những kẻ đã giết mình cách oan ức, đối với những kẻ đã tỏ ra vô ơn bạc nghĩa. Ngài vẫn tiếp tục yêu họ, yêu cho đến chết, và còn cầu nguyện tha thứ cho ho nữa. Tấm gương yêu thương của đức Giêsu muốn hé mở cho con người tội lỗi thấy tình yêu của Chúa Cha: ngài không ngừng yêu thương họ và mời gọi họ hãy tin tưởng đón nhận tình yêu ấy, một tình yêu có khả năng tái tạo cuộc sống (=hòa giải canh tân; cuộc sống mới).
2. AI CHỊU ĐAU KHỔ TRÊN THẬP GIÁ?
Câu trả lời đã quá hiển nhiên rồi: đức Giêsu chịu đau khổ và chịu chết trên thập giá. Thế nhưng vài tác giả muốn đi xa hơn. Đức tin đã chẳng nói rằng đức Giêsu vừa là Thiên Chúa vừa là người đó ư? Nơi đức Kitô, hai bản tính đã chẳng kết hợp thành một ngôi vị đó sao? Thế thì thử hỏi: có thể nói được rằng đức Kitô đau khổ xét cả về nhân tính cũng như xét cả về thiên tính hay không? Nếu đức Kitô đau khổ xét cả về thiên tính, thì có thể nói được rằng Thiên Chúa đau khổ hay không? Nếu nói rằng Thiên Chúa đau khổ, thì có thể nói rằng cả Chúa Cha cũng đau khổ hay không?
Những câu hỏi này đi ngược với triết học cổ truyền về một Thiên Chúa bất biến, hằng cửu. Thế nhưng phải chăng đây chính là sự khác biệt căn bản giữa Thiên Chúa của Kinh thánh với Thiên Chúa của các triết gia? Thiên Chúa của Kinh thánh không lạnh lùng trơ trơ như tượng đá, nhưng là Thiên Chúa của lòng lân tuất, mủi lòng xót xa trước sự đau khổ cơ cực của con người. Những câu hỏi này đã được Lutêrô khêu lên và được Jurgen Moltmann (một thần học gia Tin lành ở thế kỷ 20) lặp lại và đào sâu thêm. Chủ trương về "một Thiên Chúa đau khổ nơi đức Kitô" cũng được các nhà thần học công giáo lưu ý, như: Hans Kung, Jean Galot, Hans Urs Von Balthasar. Tuy rằng các nhà thần học tỏ ra dè dặt khi nói về sự đau khổ của Thiên Chúa, nhưng ai nấy cũng đồng ý rằng cần phải nhìn ngắm thập giá của đức Kitô thì mới khám phá ra được khuôn mặt đích thực của Thiên Chúa, một khuôn mặt không giống như các nhà triết học suy luận (thánh Phaolô đã chẳng gọi thập giá là sự điên rồ đối với triết học Hy lạp đó sao?), lại càng khác xa những điều mà cảm xúc tự nhiên phóng dọi lên.
Tiếng kêu của đức Giêsu trên thập giá "Lạy Chúa tôi, lạy Chúa tôi, sao Chúa bỏ tôi" (Mc 15,34) đã trở thành đề tài suy tư cho nhiều tác giả tu đức: phải chăng đức Giêsu đã cảm thấy sự cô đơn tuyệt đối ở trên thập giá?
Cho dù hiểu thế nào về sự bỏ rơi ấy, nhưng chúng ta không thể bỏ qua khía cạnh liên đới hàm chứa trong cái chết của đức Giêsu: ngài chết vì người khác, cho người khác. Hai cánh tay giang ra như muốn ôm ấp tất cả mọi người.
II. Sự Phục sinh

http://nghilocquetoi.net/uploads/news/2011_04/easter2011.jpg
Trong quá khứ, cao điểm của Kitô học là thập giá, nơi hoàn tất chương trình cứu chuộc, còn sự phục sinh được coi như một thứ phụ chương. Các tác phẩm Kitô học gần đây đã đặt sự phục sinh ở đầu và ở trung tâm. Sự phục sinh liên hệ tới thân thế cũng như sự nghiêp của đức Kitô.
1. Sự Phục sinh và thân thế của đức Kitô.
Theo khuynh hướng Kitô học từ trên đi xuống (mô hình của Phúc âm thứ bốn) thì đức Kitô là Ngôi Lời của Thiên Chúa làm người. Còn theo khuynh hướng Kitô học từ dưới đi lên, thì đức Giêsu được Thiên Chúa tôn vinh qua việc phục sinh (mô hình của sách Tông đồ công vụ, thí dụ: 2,36;5,30-31; các thư của thánh Phaolô, thí dụ Rôma 1,3-4). Có thể dung hòa được hai khuynh hướng đó hay không? Đó là cả một vấn đề hóc búa được đặt ra cho các nhà chú giải Kinh thánh cũng như cho các nhà thần học. Dù sao chăng nữa, việc nghiên cứu các bản văn Tân ước cho thấy rằng sự phục sinh của đức Kitô không có nghĩa là cuộc cải tử hoàn sinh như kiểu phục sinh của ông Ladarô. Sự phục sinh của đức Kitô được diễn tả với những từ ngữ như : sự tôn vinh (Ga 12,23; 17,1; Cv 3,13) , trở về với Chúa Cha (Ga 13,13; 20,17), ngự bên hữu Chúa Cha (Cv 5,31; Rm 8,34; Col 3,1), được siêu tôn là Đức Chúa (Cv 2,33.26; Pl 2,9) , được đặt làm Chủ tể muôn loài thọ sinh (Cv 10,42; Rm 14,9; Kh 1,18). Nói cách khác, căn tính của đức Kitô được biểu lộ hoàn toàn nơi sự Phục sinh. Mầu nhiệm Nhập thể đã che khuất căn tính đó, bởi vì đức Kitô đã "tự hủy" (kenosis: Pl 2,7) chấp nhận thân phận tôi tớ.
2. Sự Phục sinh và sự nghiệp của đức Kitô.
a- Sự phục sinh không những chỉ ảnh hưởng tới bản thân của đức Kitô mà còn có liên quan đến toàn thể chương trình cứu rỗi. Lời khẳng định của thánh Phaolô về thập giá của đức Kitô đã ghi sâu vào tâm khảm của các Kitô hữu: "Tôi không muốn biết chuyện gì khác ngoài đức Giêsu Kitô và Đức Giêsu Kitô chịu đóng đinh vào thập giá" (1Cr 2,2); nhưng chúng ta hãy đọc tiếp lời khẳng định khác nữa không kém phần đanh thép: "Nếu đức Kitô dã không sống lại thì lời rao giảng của chúng tôi trống rỗng, và cả đức tin của anh em cũng trống rỗng... Nếu đức Kitô đã không sống lại thì lòng tin của anh em thật hão huyền, và anh em vẫn còn sống trong tội lỗi" (1Cr 15,14.17). Nói khác đi, ơn cứu độ của chúng ta được hoàn tất nơi sự phục sinh của đức Kitô. Đức Kitô mở đầu sự sống lại cho toàn thể nhân loại, làm cho con người vượt thắng sự chết, biểu hiệu của sự dữ cuối cùng đè nặng trên thân phận con người. Chiều kích cứu độ của mầu nhiệm phục sinh được sách Giáo lý Hội thánh công giáo nói tới ở số 651-655.
b- Hơn thế nữa, dựa theo thư của thánh Phaolô gửi Roma 8,19-23, chúng ta có thể nói được rằng sự Phục sinh của đức Kitô không những chỉ mang lại ơn cứu rỗi cho nhân loại mà còn cho cả vũ trụ vật chất nữa. Thực vậy, trong khi nhiều triết thuyết và tôn giáo coi vật chất và thân xác là cái gì xấu xa bỉ ổi, thì đức tin Kitô giáo tuyên xưng rằng: Thiên Chúa đã nhận lấy một thân xác của con người qua việc nhập thể, và đã cho thân xác đó được hưởng vinh quang thiên quốc. Nơi thân xác vinh quang của đức Kitô, vật chất đã được cứu rỗi. Chúng ta có thể đọc thấy tư tưởng đó ở Hiến chế "Vui mừng và Hy vọng" của công đồng Vaticano II, số 39.
c- Một khía cạnh khác của ơn cứu rỗi do mầu nhiệm Phục sinh là việc trao ban Thánh Thần xuống cho nhân loại. Chúng ta có thể đọc thấy tư tưởng này trong các tác phẩm của thánh Gioan và thánh Phaolô. Thánh thần được trút xuống cho nhân loại do đức Kitô phục sinh (Ga 20,22; 1Cr 15,45). Nơi khác, chúng ta đọc thấy rằng chính Thánh Thần đã phục sinh thân thể của đức Giêsu và sẽ phục sinh thân xác của chúng ta (Rm 8,11). Ngoài ra cần thêm rằng thân xác của đức Kitô phục sinh đã nên "thần khí" (2Cr 3,18), nhờ đó mà ngài có thể hiện diện với chúng ta khắp nơi khắp chốn mọi ngày cho đến tận thế. Thần học về sự hiện diện của đức Kitô trong bí tích Thánh thể cần được viết lại trong viễn ảnh đó. Vài lối nói như là:"Đức Kitô cô đơn ở trong nhà tạm, chúng ta hãy đến an ủi Ngài", xem ra không đúng với sự thực. Đức Kitô phục sinh không còn cô đơn nữa! Cần phải nói ngược lại: chính chúng ta mới là kẻ cô đơn trên đường lữ thứ; vì thế chúng ta tìm đến đức Kitô để xin Ngài an ủi chúng ta qua "việc giải thích Sách thánh và qua việc bẻ bánh, như xưa Ngài đã làm cho các môn đệ trên đường về Emmaus".
http://www.youtube.com/watch?v=w72UG7LDSsU

Hoa Trang
(TSTH số 16)

Vinam
08-04-2012, 08:15 AM
08/04/12 CHÚA NHẬT PHỤC SINH
Ga 20,1-9


TÌNH YÊU BIẾN ĐỔI

Sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, lúc trời còn tối, bà Maria Mácđala đi đến mộ, thì thấy tảng đá đã lăn khỏi mộ. (Ga 20,1)

Suy niệm: Bà Maria Mácđala chỉ chờ vừa hết ngày Sabát, mới sáng sớm, “lúc trời còn tối” là đã tất tả đi mua dầu thơm, chạy ra mộ để “ướp xác Chúa” (Mc 16,1). Thế mà, thật bàng hoàng, ngôi mộ trống hoang, xác Thầy đã biến đâu mất. Bà chỉ còn biết khóc. Chỉ có động lực tình yêu mãnh liệt mới lý giải được những việc làm và tâm trạng của bà Maria trong lúc này. Tình yêu Chúa đã giật bà ra khỏi bàn tay của “bảy quỉ” (Lc 8,2) và biến đổi bà khiến bà từ đấy chỉ sống vì tình yêu: vì yêu, bà đã đi theo Thầy Giêsu trong suốt con đường khổ nạn cách kiên trung đến tận dưới chân thập giá; và cũng nhờ tình yêu đó, bà đã được Chúa cho gặp Ngài ngay trong những giờ phút đầu tiên Ngài sống lại, và là người đầu tiên được Chúa sai đi loan tin mừng Ngài đã phục sinh.



Mời Bạn: Người môn đệ đích thực của Chúa Kitô là người gắn bó với Ngài bằng một tình yêu nồng nàn và nhờ đó xác tín chắc chắn rằng Ngài “đã chịu chết nhưng nay Ngài đang sống” (x. Cv 2,32; 25,19) như thế mới có đủ tư cách để làm chứng cho người khác rằng: “Tôi đã thấy Chúa.” Mời bạn tự vấn: Tôi cần làm gì để được Chúa biến đổi, trở nên người môn đệ đích thực của Ngài?

Chia sẻ: Bạn có thói quen hay cung cách sống sống nào làm lời chứng về Chúa Kitô Phục Sinh bị lu mờ không?

Sống Lời Chúa: Mạnh dạn sống theo những giá trị của Tin Mừng Làm chứng niềm tin vào Chúa Kitô Phục Sinh.

Cầu nguyện: Xin Ánh sáng Phục Sinh của Chúa bao phủ cuộc đời con và chiếu soi vào những chỗ tăm tối trong tâm hồn, để con được biến đổi mỗi ngày.

Thư Đàn Gia Đình Lâm Bích

Vinam
08-04-2012, 07:51 PM
09/04/12 THỨ HAI TUẦN BÁT NHẬT PS
Mt 28,8-15



NHỎ MÀ KHÔNG NHỎ




“Chị em đừng sợ! Về báo cho anh em của Thầy để họ đến Galilê. Họ sẽ được thấy Thầy ở đó.” (Mt 28,10)


Suy niệm:Đức Kitô Phục Sinh –một Tin Mừng trọng đại, thế mà chỉ được loan báo cho một nhóm nhỏ các phụ nữ. Cũng vậy, Đấng Cứu Thế sinh ra, một Niềm Vui cho toàn dân, vậy mà tin vui ấy chỉ được loan báo cho một nhóm nhỏ các mục đồng (x. Lc 2,8-14). ‘Nhóm nhỏ’ –Thánh Kinh gọi là ‘người nghèo của Thiên Chúa’ (anawim)– đó là cách hành động của Thiên Chúa. Quả thật Ngài thích thực hiện những công trình vĩ đại bắt đầu từ những gì bé nhỏ, nghèo hèn. Nước Trời như hạt cải bé nhỏ nhưng mọc lên thành cây lớn, chim trời có thể nương náu. Đức Kitô cũng đã sinh ra làm người nghèo khó và chọn con đường thập giá để cứu độ nhân loại. Đó là niềm xác tín mà thánh Phaolô chia sẻ:“Những gì thế gian cho là yếu kém, thì Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ hùng mạnh” (1Cr 1,27).

Mời Bạn:Bạn có sợ không, khi thấy sứ mạng loan báo Tin Mừng thì cao cả, thế giới thì bao la mà mình thì quá bé nhỏ, yếu đuối? Sứ mạng cao cả đâu có phải vì bạn nhưng vì chính Đấng mà bạn được gọi để loan báo. Chúa trấn an các phụ nữ: “Chị em đừng sợ!” Bạn cũng thế,đừng sợ nhưng hãy vững tin và làm chứng với niềm xác tín của mình.

Chia sẻ: Điều gì giúp bạn xác tín rằng Chúa Kitô thực sự đã phục sinh?

Sống Lời Chúa:Trung thành suy niệm Lời Chúa mỗi ngày để luôn xác tín vào Chúa Kitô Phục Sinh.

Cầu nguyện:Lạy Chúa, Chúa hành động trên nhóm nhỏ, nhưng sứ mạng của họ không hề nhỏ, vì họ phải đem Tin Mừng đến với toàn dân và mang ơn cứu độ đến tận cùng thế giới. Xin chọn con vào nhóm nhỏ của Chúa.

Thư Đàn Gia Đình Lâm Bích

Vinam
10-04-2012, 12:22 AM
10/04/12 THỨ BA TUẦN BÁT NHẬT PS
Ga 20,11-18


CHA CỦA THẦY CŨNG LÀ CHA CỦA ANH EM

“Thầy lên cùng Cha của Thầy, cũng là Cha của anh em, lên cùng Thiên Chúa của Thầy, cũng là Thiên Chúa của anh em.” (Ga 20,17)

Suy niệm: Thập giá và cái chết của Chúa Giêsu không phải là một sự mất mát trong tuyệt vọng. Ngay khi chỗi dậy và ra khỏi mồ, thân xác phục sinh của Ngài không còn bị giới hạn bởi không gian và thời gian nữa, ngay lập tức Ngài đã loan báo cho chúng ta tin vui mừng là “Ngài lên cùng Cha của Ngài.” Tin đó không chỉ vui cho riêng Ngài mà còn cho mỗi một người chúng ta, vì từ nay qua Ngài chúng ta được qui tụ trong Ngài bằng một mối tương quan mới: “Cha của Thầy cũng là Cha của anh em, Thiên Chúa của Thầy cũng là Thiên Chúa của anh em.”Tin vui này đồng nghĩa với một niềm hy vọng không thế lực nào dập tắt được rằng chúng ta Chúa Giêsu Kitô đang ngự bên hữu Thiên Chúa, và một ngày kia chúng ta cũng được về đoàn tụ với Ngài.



Mời Bạn: Sống ở trần gian này là chúng ta đang hành trình trở về xum họp trong nhà Cha trên trời. Cuộc hành trình này tất yếu phải đi xuyên qua chông gai và thập giá. Chúa Giêsu, người Anh Cả của chúng ta đã đi qua con đường đó; tất nhiên một khi chúng ta muốn đi theo Ngài, chúng ta không có con đường nào khác ngoài con đường mà Ngài đã đi qua.

Sống Lời Chúa: Tập đón nhận chông gai thập giá bằng cách nung nấu niềm hy vọng vào sự phục sinh.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu là đường dẫn chúng con về nhà Cha. Xin giúp chúng con vững niềm tin vào Chúa phục sinh, để chúng con vui tươi và dũng cảm vác thập giá hằng ngày để xứng đáng tới ngày được hợp hoan với Chúa.



Thư Đàn Gia Đình Lâm Bích

Vinam
11-04-2012, 09:51 AM
11/04/12 THỨ TƯ TUẦN BÁT NHẬT PS
Lc 24,13-35


ĐIỀU CHẮC CHẮN HƠN

“Mắt họ liền mở ra và họ nhận ra Người.” (Lc 24,31)

Suy niệm: Đối với hai môn đệ Emmau, việc Chúa chịu đóng đinh, chịu chết và được an táng, đó mới là chuyện chắc chắn mà mắt họ chứng kiến. Còn việc xác Ngài biến mất khỏi mồ rồi dựa vào đó mà truyền tai nhau rằng Chúa đã sống lại chẳng qua chỉ là tin đồn mà thôi. Giữa cái chắc chắn và tin đồn, hai môn đệ đã chọn cái họ cho là chắc chắn, một cái chắc chắn đưa họ đến thất vọng và trở về quê cũ. Chúa Kitô đã hiện đến đồng hành và chia sẻ nỗi lòng với họ, đã dùng lời Kinh Thánh soi sáng và nhất là dùng dấu chứng của Thánh Thể để kéo họ ra khỏi vũng lầy thất vọng. Mắt họ mở ra và họ nhận ra Chúa Phục Sinh, đó là điều chắc chắn hơn và họ nhanh nhẹn quay trở lại Giêrusalem hô to Tin Mừng Phục Sinh.


http://us.mg6.mail.yahoo.com/ya/download?mid=1%5f46914735%5fANbTi2IAACReT4PAHAVCmwsoVLM&pid=2&fid=Inbox&inline=1&appid=YahooMailNeo

Mời Bạn: Có những cảnh sống mà ngày mai chỉ thấy tăm tối; có những gia đình mà nhìn quanh chỉ có đổ vỡ thay cho yêu thương; có những cuộc đời bị trói buộc trong bệnh hoạn tật nguyền; những điều đó đeo đẳng quay quắt trong cuộc sống hằng ngày khiến bạn tưởng rằng điều chắc chắn bạn phải đối đầu là những ngõ cụt của bất ổn, bất hoà, bất hạnh. Bạn hãy nhớ rằng có một điều chắc chắn hơn, đó là Đức Kitô đã phục sinh đem lại cho bạn niềm hy vọng cuộc sống hạnh phúc bất diệt.

Sống Lời Chúa: Kết hiệp với Chúa qua việc suy niệm Lời Chúa và rước Thánh Thể là bạn chọn lựa điều chắc chắn nhất; bạn sẽ không bao giờ thất vọng.

Cầu nguyện: Chúa vẫn hiện diện với chúng con trong bí tích Thánh Thể. Xin cho chúng con biết đến đồng bàn với Chúa nơi bàn tiệc Thánh Thể, để ngày sau chúng con cũng được đồng bàn với Ngài trong nhà Cha muôn đời. Amen.

Thư Đàn Gia Đình Lâm Bích

Vinam
11-04-2012, 09:54 AM
12/04/12 THỨ NĂM TUẦN BÁT NHẬT PS
Lc 24,35-48



BÌNH AN CHO ANH EM

Các ông còn đang nói, thì chính Đức Giêsu đứng giữa các ông và bảo : ‘Bình an cho anh em!’... Phải nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ Giê-ru-sa-lem, kêu gọi họ sám hối để được ơn tha tội. Chính anh em là chứng nhân của những điều này.” (Lc 24, 36.47-48)

Suy niệm: Lời đầu tiên của Chúa Phục Sinh gửi tới các môn đệ là lời : “Bình an cho anh em!” Các môn đệ đang trải qua cơn khủng hoảng. Vì thế, lúc này là lúc các ông rất cần có bình an. Bình an là khát vọng thâm sâu của mọi người, mọi nơi mọi lúc. Không có bình an, không có hạnh phuc! Trong Thánh Lễ, lúc sắp rước Thánh Thể, chủ tế cầu xin cho cộng đoàn được bình an của Chúa và mọi người chúc bình an cho nhau. Có điều, bình an của Chúa không giống với bình an của thế gian. Đó là chính sự hiện diện của Chúa trong thâm sâu tâm hồn người môn đệ, sự bình an luôn kèm theo sứ mạng rao giảng cho muôn dân sám hối, làm chứng cho họ về Đức Ki-tô Phục Sinh. Sự bình an của Chúakèm theo sứ mạng này không chước miễn, mà gắn liền với những gian khổ, thử thách, ngục tù, chết chóc... như bao cuộc đời của các môn đệ Chúa suốt hai ngàn năm nay.


http://us.f1620.mail.yahoo.com/ya/download?mid=1%5f46946838%5fANTTi2IAAIqWT4TjAAQgPwgZwOU&pid=2&fid=Inbox&inline=1&appid=YahooMailNeoCL

Mời Bạn: Tôi tìm kiếm bình an của Chúa hay bằng lòng với sự bình an của thế gian? Để cảm nếm được bình an của Chúa, chúng ta không được phép dừng lại với sự bình an của thế gian.

Sống Lời Chúa: Hôm nay bạn hãy có một cử chỉ ‘đi ra khỏi sự ổn định’ của mình, chẳng hạn dành thời giờ, tiền bạc chia sẻ cho ai đó cần – như một hành vi rao giảng Tin Mừng cho họ.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu Phục Sinh, xin ở lại với con và ban cho con bình an của Chúa. Amen.

Thư Đàn Gia Đình Lâm Bích

Vinam
12-04-2012, 09:22 PM
13/04/12 THỨ SÁU TUẦN BÁT NHẬT PS
Ga 21,1-14


VIỆC TO KHÔNG BỎ, VIỆC NHỎ KHÔNG QUÊN

“Này các chú, không có gì ăn ư?” (Ga 21,5)

Suy niệm: Chúa Giêsu hiện đến với họ với dáng dấp thật đơn sơ: “Này các chú, không có gì ăn ư?” Các môn đệ chưa từng quen với tình huống mới mẻ này; bởi vì gặp một con người đã chết nay hiện đến hoàn toàn như một người đang sống là một việc từ xưa đến nay chưa từng có. Thế nhưng qua lời nói mà họ đã từng nghe: “Hãy thả lưới bên phải mạn thuyền,” và trước kết quả là “lưới đầy cá,” các môn đệ nhận ra đúng là Ngài: con người mà họ đã gặp bên Biển Hồ Tibêria, đã chung sống suốt ba năm qua mà họ tưởng là đã chết với con người này chỉ là một, vẫn gần gũi, thân mật quan tâm chu đáo như thuở ban đầu. Thật là một Thiên Chúa mà việc lớn không bỏ, việc nhỏ không quên! Điều đáng nói nữa là người mau mắn nhận ra điều đó chính là “người môn đệ được Chúa Giêsu thương mến”.

http://us.mg6.mail.yahoo.com/ya/download?mid=1%5f47004580%5fAOfTi2IAAO8TT4aqogXx8WmEbc0&pid=2&fid=Inbox&inline=1&appid=YahooMailNeo

Mời Bạn: Đức Kitô Phục Sinh luôn có mặt trong đời bạn: trong bữa cơm thanh đạm của gia đình bạn. Ngài hiện diện nơi sở làm, trên nương rẫy, trong lớp học,… và nơi mọi sinh hoạt thầm lặng không tên của bạn. Để nhận ra sự hiện diện ẩn mình của Ngài, chỉ cần bạn có con mắt đức tin và tình yêu.

Sống Lời Chúa: Với một lời nguyện tắt bạn dâng Chúa công việc mình sắp làm để nhắc mình nhớ Ngài vẫn luôn có mặt và cùng làm với bạn.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu Phục Sinh, xưa kia khi các môn đệ đang chìm trong tuyệt vọng thì Chúa đã đến bên họ ân cần quan tâm đến cả những nhu cầu trong đời sống thường ngày của họ. Xin cho con luôn xác tín rằng trong mọi sinh hoạt cuộc sống đời thường của con, Chúa chẳng bao giờ lìa xa con.

Thư Đàn Gia Đình Lâm Bích

Vinam
13-04-2012, 08:24 PM
14/04/12 THỨ BẢY TUẦN BÁT NHẬT PS
Mc 16,9-15


CHIA SẺ TIN MỪNG PHỤC SINH

Ngài khiển trách các ông không tin và cứng lòng, bởi lẽ các ông không chịu tin những kẻ đã được thấy Người sau khi Người chỗi dậy. Người nói với các ông: “Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thụ tạo.” (Mc 16,14-15)

Suy niệm: Những người được diễm phúc thấy Đức Giêsu phục sinh thuộc ba nhóm khác nhau: Maria Mácđala và các phụ nữ theo Chúa, hai môn đệ thuộc nhóm 72 môn đệ và nhóm 12 tông đồ.

Nhưng họ cũng có một điểm chung: tất cả đã theo Chúa, đã ở với Ngài, đã nghe lời Ngài giảng, thấy các việc kỳ diệu Ngài làm, đặt nhiều hy vọng nơi Ngài cũng như đã từng thất vọng trước cái chết của Ngài. Chúa Kitô phục sinh hiện đến để cho họ thấy Đấng phục sinh hôm nay cũng chính là vị Thầy của họ hôm qua, Ngài không phải là một Đức Kitô khác, nhưng là một Đức Kitô đã đổi khác.


http://us.f1620.mail.yahoo.com/ya/download?mid=1%5f47044486%5fANXTi2IAASIiT4e%2b6A3sfEwf9G8&pid=2&fid=Inbox&inline=1&appid=YahooMailNeoCL

Mời Bạn: Hãy nhớ lời căn dặn của Đức Kitô phục sinh: rao giảng Tin Mừng cho mọi người. Bạn hãy làm như những người được gặp Đức Kitô phục sinh: loan đi, kể lại cho người khác niềm vui này, như chị Maria Mácđala, như hai môn đệ Emmau … Niềm vui phục sinh không thể là niềm vui riêng của bạn.

Sống Lời Chúa: Bạn sẵn sàng chia sẻ một đồ dùng, một món tiền với người đang gặp cảnh khó khăn, chia sẻ một niềm vui với một người đang ưu sầu. Tiếp đến bạn sẽ có thể chia sẻ niềm vui được có Chúa Phục sinh trong đời bạn với những ai thành tâm thiện chí.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Kitô phục sinh, xin cho con hiểu rằng chúng con không được ích kỷ giữ Tin Mừng Phục sinh riêng cho mình, nhưng phải loan báo, chia sẻ niềm vui ấy cho người chung quanh.

Thư Đàn Gia Đình Lâm Bích