View Full Version : Kể chuyện em nghe
hongbinh
15-04-2012, 07:43 AM
Kể chuyện em nghe
( giải trí chút cuối tuần)
Nếu như em là sắt
Thì anh là Carbon
Dẫu dài ngắn vuông tròn
Vẫn sắt son trong một
Nếu như em là cột
Anh xin làm căn nhà
Dù bão tố phong ba
Vẫn ôm em, che chở
Nếu như em là phở
Thì anh là nước lèo
Ðời có cuốn vèo vèo
Ta bên nhau em nhỉ
Nếu như em là chỉ
Anh lại biến thành kim
Dù kim có khó tìm
Dù chỉ gầy dễ đứt….
Giả như em có sứt
Thì anh cũng rốn lồi
Lồi rốn với sứt môi
Chúng ta đi cùng lối
Nếu nếu em là ván
Anh sẽ xin làm đinh
Ðóng một triệu chuyện tình
Cũng không khi nào hết
Giả như em sợ tối
Anh sẽ là ngọn đèn
Dù dầu đắt xăng lên
Anh vẫn luôn toả sáng…..
Nếu như em định tiến
Anh cũng không chịu lùi
Cả hai chẳng chịu lui
Thì ôm nhau chịu trận
Nếu em là chủ nợ
Anh một kẻ thiếu tiền
Khe khẽ đến bên em
Rồi cuỗm tiền chạy mất
Nếu ai bảo em xấu
Ðập phù mỏ cho anh
Em là em của anh
Với anh em vẫn đẹp
Hoặc em là người ở
Anh sẽ bỏ vợ liền
Tối tối đến phòng em
Biến em thành bà chủ
Nếu như em làm trống
Anh xin làm cái dùi
Trống với dùi quen mui
Lùi dần vào chỗ vắng
Giả như em mà ế
Anh cũng thành trai già
Gái ế với trai già
Cùng một nhà vẫn tốt
Nếu em là xe máy
Anh sẽ là con đường
Trải đi khắp muôn phương
Cho em đi không ngại……
Giả như em ngủ gật
Anh sẽ đến bên mình
Xoa nhè nhẹ con tim
Vì trên tim… là ngực
Giả như em có bực
Anh lại cười hề hề
Thế thì ảnh hưởng gì
Anh chứ ai đâu nhỉ?
Em mắng anh: “Ðồ khỉ”
Rồi nhoẻn miệng cười khì
“Lần sau có làm gì
Tránh người ta nhìn thấy ….”
Nếu em làm biển biếc
Anh làm sóng bạc đầu
Dù tận dưới lòng sâu
Cũng ngoi lên mặt biển
Nếu tình là số phận
Anh sẽ năng lên chùa
Cầu khấn rõ là to
Mong lấy em là vợ
Hóa thân là hành khất
Anh gõ cửa nhà em
Trong lúc trời nhá nhem
Xin nụ hôn tình ái
Nếu như em củ chuối
Anh sẽ làm Chí Phèo
Chí và Nở gặp nhau
Hỏi sao không có cháo
Nếu như em là gáo
Anh sẽ xin làm que
Chọc một lỗ vào khe
Khối người dùng múc nước
Nếu có một điều ước
Anh ước đến bên em
“Hôn thật khẽ thật êm
Hôn êm đềm mãi mãi”
Giả như em làm Vãi
Anh cạo đầu làm sư
Tu ở đền ông Từ
Vẫn vô tư mà sống
Giả như không còn nắng
Em sợ bầu trời đêm
Anh gọi mặt trời lên
Ðón bình minh rực rỡ
Có một khi nào đó
Muốn trở về tuổi thơ
Anh sẽ làm cây dừa
Tỏa bóng mềm em mát
Nếu vô tình chợt khát
Anh dòng suối mát trong
Dâng vị ngọt vô ngần
Ðể em… tu ừng ực
Giả như em là giấy
Anh biến thành bút chì
Chúng bạn có nói gì
Chì vẫn đi trên giấy
Nếu mà em có chấy
Anh thành dầu gội đầu
Chui vào mờ tóc nâu
Ở lâu lâu trong đó
Nếu như em ngại gió
Anh nguyện làm bức tường
Ðứng chắn giữa giáo đường
Cho em tôi cầu nguyện
Giả như em lắm chuyện
Nói ra rả cả ngày
Anh cãi cối cãi chày
Nói gì mà lắm thế
Không may mà em dốt
Anh nguyện làm ông thầy
Cũng chẳng chóng thì chầy
Thầy biến thành “thầy nó”
Giả như em sợ chó
Anh nguyện làm cây riềng
Chó mà gặp phải riềng
Thành thịt chó rựa mận
Giả như em có cận
Thì anh cũng mắt lồi
Hễ gặp nhau trên đồi
Ta đồng thời bỏ kính…
Nếu em học tài chính
Anh sẽ học ngân hàng
Nhà chúng mình màu vàng
Hai nhóc…thêm nhóc nữa
Khi mà em có .. chửa
Là anh sẽ ở nhà
Luôn ở bên em mà
Dù bạn bè có … nhậu
Quả từ hoa mà đậu
Con chúng mình từ em
Anh cũng chỉ góp thêm
Cho gia đình hạnh phúc
Khi nào anh lên chức
Sẽ mua đất xây nhà
Trồng trước cửa vườn hoa
Phía sau là bãi tắm
Nếu người em toàn nấm
Anh lấy nước biển về
Em tắm thỏa tắm thê
Cho đến khi hết bệnh
Trời hóa em là mận
Anh nguyện làm cây đào
Mọc ở cạnh cầu ao
Nơi chúng mình thề nguyện
Nếu đêm nào mất điện
Anh ngồi quạt cho em
Sau mỗi tối êm đềm
Tình nồng càng thắm đượm
Chuyện thường ngày ở huyện
Là lúc mình gần nhau
Dù ngồi cạnh em lâu
Anh không mơ cô khác
Nếu như em yêu nhạc
Anh xin làm cái đài
Ðể lúc em nằm dài
Luôn có anh bên cạnh
Dù bao giờ cô quạnh
Anh cũng gần bên em
Như ngọn bấc với đèn
Hòa trong nhau bừng sáng
Khi mà em đến …tháng
Là lúc anh phải chiều
May mà chẳng có nhiều
Tháng vài ba ngày lẻ
Bây giờ anh còn trẻ
Nếu mà anh có tiền
Anh mua một con thuyền
Cùng em đi khắp chốn
Chúng mình còn thiếu thốn
Chúng mình chẳng phải giàu
Nhưng mà có sao đâu
Em vẫn là tất cả
Anh là con trai cả
Em, dâu lớn trong nhà
Cùng phụng dưỡng mẹ cha
Vẫn thuận hoà sớm tối
Giả như em lạc lối
Anh tới đón em về
Vì chúng mình cùng quê
Có chi đâu mà lạ
Em thương anh vất vả
Anh nhớ em thật nhiều
Cũng chẳng còn bao nhiêu
Thời gian ta khó nhọc
Bỗng khi nào em khóc
Là những phút nhớ anh
Giọt nước mắt long lanh
Chảy trên hai gò má
Anh thương em anh quá
Người con gái chung tình
Những lúc ở một mình
Anh nhớ em từng phút
Nếu em là cây bút
Anh là giọt mực xanh
Mực bút vẫn song hành
Cùng em, anh tới lớp…
Nếu em là tia chớp
Anh như con thuyền kia
Lặng trôi dưới sao khuya
Tìm bến bờ em đậu
Khi mà em hết đẹp
Thì anh cũng đã già
Hạnh phúc của hai ta
Là trái tim nồng cháy
Giả như không bằng lái
Anh, cảnh sát giao thông
Em có gặp dân phòng
Hễ cần là anh đến
Giả như em là hến
Anh biến thành con “chai”
Ðể có khi ngày mai
Ðem bỏ vào nồi luộc
Nếu em không biết được
Cuộc đời trôi về đâu
Xin em hãy mau mau
Ta định ngày hôn lễ
Ðể một thời tuổi trẻ
Anh có em bên mình
Trọn vẹn cả nghĩa tình
Cho đến ngày ly dị
Thấy cuộc đời vô vị
Em lại tìm đến anh
Viết tiếp câu chuyện tình
Của Chí Phèo Thị Nở
Những lúc em buồn ngủ
Anh nguyện làm gối đầu
Ðể em ngủ thật sâu
Anh ngắm nhìn thoả thích
Em là con chim chích
Anh sẽ là chim ri
Dù chẳng hót được gì
Cũng bên nhau sớm tối
Nếu em hay nói dối
Anh nói dóc như thần
Hai chúng mình thành thân
Rủ nhau lừa thiên hạ
Em mà là con quạ
Anh hoá chú diều hâu
Dù xấu đẹp đến đâu
Cũng nghĩa tình chồng vợ
Chuyện bây giờ mới kể
Chắc chắn sẽ còn dài
Nếu còn có ngay mai
Anh cùng em viết tiếp............
Nhận từ email
(Vô Danh.Không thấy tên Tác Giả)
thaomapmap
15-04-2012, 02:15 PM
buồn cười quá!bà xã của ai đó mà đọc được chắc cảm động lắm đây:8:
phale
16-04-2012, 07:48 PM
Cám ơn Nhạc sĩ hongbinh đã đăng bài thơ rất hay. Chúc Nhạc sĩ luôn vui, khỏe, yêu đời, … để đóng góp nhiều hình ảnh, bài viết, ý nhạc, vần thơ, văn. . . vừa sâu sắc, vừa trẻ trung và phong phú, da dạng cho TCVN.
Bài thơ câu nào cũng có mặt hay, nếu không suy ngẫm kỹ sẽ không thể cảm nhận hết được ý tưởng độc đáo của từng từ.
Trích:
“. . . . . . . . . . . . .
Hoặc em là người ở
Anh sẽ bỏ vợ liền
Tối tối đến phòng em
Biến em thành bà chủ
. . . . . . . . . . . . . . . ”
Thưa các mày râu ! Các vị hãy in 4 câu thơ này rồi trang trí thật đẹp, vẽ thêm mấy bông hoa ti-gôn cho tăng phần lãng mạn, rồi cất giữ một cách cẩn thận để quý phu nhân một ngày nào đó đọc được, chắc chắn sẽ có nhiều điều thú vị !
hongbinh
16-04-2012, 08:23 PM
Cám ơn Nhạc sĩ hongbinh đã đăng bài thơ rất hay. Chúc Nhạc sĩ luôn vui, khỏe, yêu đời, … để đóng góp nhiều hình ảnh, bài viết, ý nhạc, vần thơ, văn. . . vừa sâu sắc, vừa trẻ trung và phong phú, da dạng cho TCVN.
Bài thơ câu nào cũng có mặt hay, nếu không suy ngẫm kỹ sẽ không thể cảm nhận hết được ý tưởng độc đáo của từng từ.
Trích:
“. . . . . . . . . . . . .
Hoặc em là người ở
Anh sẽ bỏ vợ liền
Tối tối đến phòng em
Biến em thành bà chủ
. . . . . . . . . . . . . . . ”
Thưa các mày râu ! Các vị hãy in 4 câu thơ này rồi trang trí thật đẹp, vẽ thêm mấy bông hoa ti-gôn cho tăng phần lãng mạn, rồi cất giữ một cách cẩn thận để quý phu nhân một ngày nào đó đọc được, chắc chắn sẽ có nhiều điều thú vị !
Xin góp đôi dòng cùng Nhạc sĩ hongbinh:
“Tôi yêu em,
Tình yêu vượt trên cả luân thường đạo lý
Bất chấp cả: lệnh Đức Chúa phán truyền;
Đạo đức; lương tâm; giáo luật; chính quyền…
Thì nghĩa lý gì băn khoăn dòng dư luận!”
xương sườn của Ađam
Cảm hứng từ bài đăng của Nhạc sĩ hongbinh
Quan trọng là chữ "Hoặc" tức là phải có cả vế trên và có cả vế dưới, khung cảnh của trọn bài thơ là anh chồng đang "nịnh vợ", thì có nghĩa ta phải đọc hết chứ không được chỉ lấy 4 câu để bình phẩm, vì chỉ lấy 4 câu, ngữ cảnh cùa bài thơ chồng đang nói chuyện thân mật và nịnh vợ sẽ mất và mất ý, chúng mình thử tưởng tưởng chồng đang thủ thỉ vào tai vợ bằng bốn câu nầy, khi "em" đây lại chính là vợ :
"Hoặc em là người ở
Anh sẽ bỏ vợ liền
Tối tối đến phòng em
Biến em thành bà chủ"
phale có thấy anh chồng nầy khôn ngoan và khéo nịnh đầm không? em ( vợ) là nhất, anh sẵn sàng bỏ cả người vợ tưởng tượng để đến với "em" người vợ thật... khaaaaaa phục thay chàng trai khéo ăn khéo nói...:Tanghoa:
matnhungdd
16-04-2012, 08:30 PM
hay quá chú hongbinh ơi...^^:love:mai mốt có người yêu khỏi cần phải viết thư tình..mượn bài này là ok
phale
16-04-2012, 09:24 PM
Quan trọng là chữ "Hoặc" tức là phải có cả vế trên và có cả vế dưới, khung cảnh của trọn bài thơ là anh chồng đang "nịnh vợ", thì có nghĩa ta phải đọc hết chứ không được chỉ lấy 4 câu để bình phẩm, vì chỉ lấy 4 câu, ngữ cảnh cùa bài thơ chồng đang nói chuyện thân mật và nịnh vợ sẽ mất và mất ý, chúng mình thử tưởng tưởng chồng đang thủ thỉ vào tai vợ bằng bốn câu nầy, khi "em" đây lại chính là vợ : . . . . .
"Hoặc em là người ở
Anh sẽ bỏ vợ liền
Tối tối đến phòng em
Biến em thành bà chủ"
. . . có thấy anh chồng nầy khôn ngoan và khéo nịnh đầm không? em ( vợ) là nhất, anh sẵn sàng bỏ cả người vợ tưởng tượng để đến với "em" người vợ thật... khaaaaaa phục thay chàng trai khéo ăn khéo nói...:Tanghoa:
Không từ nào chứng tỏ “anh” và “em” trong bài thơ trên đây là vợ chồng cả. Ở đây là lời của một nam với một nữ không (hoặc chưa) là gì của nhau.
hongbinh
16-04-2012, 09:29 PM
Không từ nào chứng tỏ “anh” và “em” trong bài thơ trên đây là vợ chồng cả. Ở đây là lời của một nam với một nữ không (hoặc chưa) là gì của nhau.
có đây nè, những câu kết mới quan trọng chứ...
Em mà là con quạ
Anh hoá chú diều hâu
Dù xấu đẹp đến đâu
Cũng nghĩa tình chồng vợ
Chuyện bây giờ mới kể
Chắc chắn sẽ còn dài
Nếu còn có ngay mai
Anh cùng em viết tiếp............
phale
16-04-2012, 09:40 PM
có đây nè, những câu kết mới quan trọng chứ...
Em mà là con quạ
Anh hoá chú diều hâu
Dù xấu đẹp đến đâu
Cũng nghĩa tình chồng vợ
Chuyện bây giờ mới kể
Chắc chắn sẽ còn dài
Nếu còn có ngay mai
Anh cùng em viết tiếp............
Ở trên có bao nhiêu chữ "NẾU"
Thì
. . . "nghĩa tình chồng vợ"
ở đây cũng chỉ là "NẾU" thôi.
hongbinh
16-04-2012, 09:57 PM
Ở trên có bao nhiêu chữ "NẾU"
Thì
. . . "nghĩa tình chồng vợ"
ở đây cũng chỉ là "NẾU" thôi.
theo mạch văn và ngữ cảnh, thì "nghĩa tình chồng vợ " không thể nếu được mà là một lời khẳng đinh chắc như đinh đóng cột:
Em mà là con quạ
Anh hoá chú diều hâu
Dù xấu đẹp đến đâu
Cũng nghĩa tình chồng vợ
Chuyện bây giờ mới kể
Chắc chắn sẽ còn dài
Nếu còn có ngay mai
Anh cùng em viết tiếp............
"Em mà" được thay cho chữ "nếu" đỡ lập lại, câu thơ đẹp hơn ... nói túm lại đây là cuộc đối thoại dễ thương và đầy tình yêu của hai người xoay quanh 2 chữ "nếu" em là thì anh "sẽ", đẹp xấu không quan trong bởi vì:
Dù xấu đẹp đến đâu
Cũng nghĩa tình chồng vợ
Peter Nguyễn
17-04-2012, 03:07 PM
:21: Thấy chú HongBinh và chị Phale ai cũng có điểm hay và khó phân thắng bại... để chuẩn bị cho hiệp kế tiếp... P.Nguyễn xin phép góp vui tí nhé.... để lấy tinh thần thoải mái rùi luận bình tiếp. :71:Chúa nhật vừa rùi, Nguyễn vô tình nghe một câu chuyện:
Mỗi Chúa nhật, vị linh mục thường quy tụ thiếu nhi lại và kể truyện.
Lần kia, ngài mang theo một máy điện thoại để dễ minh họa việc cầu nguyện.
Ngài bắt đầu : “Khi nói chuyện qua điện thoại, các con không thấy người ở đầu dây bên kia phải không ?”
Các em gật đầu đồng ý.
Linh mục tiếp : “Cầu nguyện với Chúa cũng vậy. Ngài ở đầu dây bên kia, dù ta không thấy Ngài nhưng Ngài đang nghe ta nói”.
Một bé trai đứng lên hỏi: “Thưa cha, điện thoại của Chúa số mấy ?”
Linh mục : hả ?????:18:
:4::4::4:
thaomapmap
17-04-2012, 04:19 PM
mập cũng kể một chuyện vui nhé!
có một linh mục có tính giảng rất lâu khi giảng lại có tật nhìn xuống đất như hãm mình vậy:77:.một hôm đang cúi đầu giảng say sưa trong một thánh lễ thường,bài giảng của cha nhập tâm đến nỗi quên cả thời gian.đến khi giảng xong ngẩng đầu lên thì:43:...nhà thờ trống...không còn một ai ngoài chú giữ chìa khoá nhà thờ:28:!chú ta đi lên trao chùm chìa khoá cho cha và nói:
-cha giảng xong khoá cửa giùm con!!!:18:
cha:!!!???:106:
-
phale
17-04-2012, 10:43 PM
"Em mà" được thay cho chữ "nếu" . . . . .
…“nói túm lại đây là cuộc đối thoại dễ thương và đầy tình yêu của hai người xoay quanh 2 chữ "nếu" em là thì anh "sẽ",…
Chính người viết đã chốt lại vấn đề đấy thôi.
“Em mà” được thay cho chữ “nếu”
Thì “nghĩa tình chồng vợ” ở đây chỉ là “nếu” thôi.
Tóm lại: “Đây không phải là lời của “chồng” nói với “vợ” mà là chuyện tình yêu ngoài lễ giáo gia phong.
hongbinh
18-04-2012, 06:28 AM
Chính người viết đã chốt lại vấn đề đấy thôi.
“Em mà” được thay cho chữ “nếu”
Thì “nghĩa tình chồng vợ” ở đây chỉ là “nếu” thôi.
Tóm lại: “Đây không phải là lời của “chồng” nói với “vợ” mà là chuyện tình yêu ngoài lễ giáo gia phong.
sao phale khoái cắt ngữ cảnh và ngắt ý tùy thích thế:77: và suy luận kiểu nầy nói thật hongbinh bó tay..
nguyên văn 4 câu tự nó đã nói hết ý nghĩa rồi:
Em mà là con quạ
Anh hoá chú diều hâu
Dù xấu đẹp đến đâu
Cũng nghĩa tình chồng vợ
ta chỉ có thể hiểu như thế nầy, chỉ một cách duy nhất :
Em mà( Nếu em ) là con quạ
Anh ( sẽ là diều hâu) hoá chú diều hâu
Dù xấu đẹp đến đâu
Cũng nghĩa tình chồng vợ
con 2 câu :
Dù xấu đẹp đến đâu
Cũng nghĩa tình chồng vợ
làm sao có thể suy luận một cách tùy tiện nếu và sẽ được nhỉ:77:
hongbinh sẽ dừng tại đây, sẽ không bàn luận tiếp nữa
phale
18-04-2012, 01:11 PM
Thưa Nhạc sĩ hongbinh
phale chân thành xin lỗi vì đã làm Nhạc sĩ phiền lòng, nhưng vì phale muốn viết nhiều chỉ với hy vọng một ngày nào đó nick name của mình được lên top ten thôi mà!
Còn một điều nữa là phale nghĩ rằng việc làm cho một người điềm đạm như Nhạc sĩ phải bực mình là khó, và phale đã thành công rồi!
Dù sao những điều mà phale nêu trên cũng chỉ như vài nhánh cỏ lạ giữa một vườn hoa đẹp. Không có cũng tốt mà có cũng không sao, đôi khi nó còn làm cho vườn hoa thêm thơ mộng nữa.
phale cũng xin dừng lại ở đây. Vì biết mình vốn mỏng dòn dễ vỡ nên cũng không dám đùa dai.
Một lần nữa xin cám ơn Nhạc sĩ hongbinh.
Peter Nguyễn
18-04-2012, 01:40 PM
Dạ thưa chú HongBinh và chị Phale,
Thật lòng mà nói, P.Nguyễn rất thích làm thơ hay sáng tác nhạc lắm... đôi khi bất chợt buột miệng xuất khẩu thành thi nhạc sĩ lúc nào không hay, nói chung là ngẫu hứng... :4:nhưng khi vào topic này mặc dù là chuyên mục giải trí nhưng khi theo dõi qua cách phân tích của chú hay của chị, thì P.Nguyễn nhận ra một điều: lời thơ không có lỗi, có lỗi là do từng người cảm nhận. Người sáng tác có một ý niệm hay, nhưng người đọc lại có một cảm xúc khác (chưa kể là đem ra Sở VHTT xét duyệt, khi xem lại nghĩ khác nữa thấy không hợp lệ thì... vào xọt rác!) khổ vậy đó! Cho nên khi chúng ta đọc một bài thơ, hay bài văn, hay là một bản nhạc chúng ta cần đồng điệu với tác giả, hãy ngẫm, hãy suy, thì chúng ta sẽ thấy tất cả đều trở nên tốt đẹp. Chú thì có ý chú, chị có ý chị... con(em) ở giữa thấy cả hai đều đúng, đều có lý... vì thế, chúng ta đừng vội vàng kết luận bài thơ hay nhạc đó là xấu, đã vội kết án và cũng đừng cho nhận xét của mình là thỏa đáng... cùng nhau phân tích cũng là một cách để chúng ta học hỏi và tránh những thiếu xót khi hồn ta lâng lâng giữa mây trời...:71:
P.Nguyễn nói có vô phép thì xin vui lòng bỏ qua:77:, vì P.Nguyễn không có tài nên chỉ dám lên tiếng khi thấy chú HongBinh và chị Phale dừng cuộc... :18:Nhưng dù sao, P.Nguyễn rất chân thành cám ơn chú và chị đã giúp cho P.Nguyễn thêm kinh nghiệm (vui mà học, học mà vui!) học hỏi khi dùng từ trong sáng tác.
Chào chú và chị!
Chúc vui vẻ:guitar:.
Yến Châu
19-04-2012, 04:29 AM
Tặng mỗi người 1 lon !:love:
http://images.yume.vn/buzz/20120215/200x160/1329259894_redbullcnxk3.jpg
TêrêsaBảoLinh
19-04-2012, 06:23 AM
Cô Yến Châu ơi ! uống nước của cô vào lỡ xãy ra chuyện gì thì sao ??!!
haipham
19-04-2012, 07:07 AM
Ðể một thời tuổi trẻ
Anh có em bên mình
Trọn vẹn cả nghĩa tình
Cho đến ngày ly dị
Thích nhất 4 câu này nè chú HB , sống đến 99 tuổi rồi ly dị :53:
Peter Nguyễn
19-04-2012, 11:48 AM
Cô Yến Châu ơi ! uống nước của cô vào lỡ xãy ra chuyện gì thì sao ??!!
...nói nhỏ với Bảolinh :secret:
Đúng rồi, uống nước của cô mới xảy ra chuyện...:4: chứ uống RedBull thì có sao đâu nè...:21:
:77::77::77:
Yến Châu
19-04-2012, 11:50 AM
Nước tăng lực của cô bảo đảm ngon và chất lượng ...(Hảo hảo.....vì của Trung quốc mà!:D) Cô tặng để Chú Hongbinh và Chị Phale hết sức cãi nhau! hé hé hé:D
Nói vậy thôi, Yến Châu vẫn thích đọc bài thơ này. Vì phàm là phụ nữ , nghe những lời đường mật này mà không xiêu lòng mới là đáng ngại! He he he...!!!!Ham hố ( Ham cái hố!)
phale
19-04-2012, 05:23 PM
Dạ thưa chú HongBinh và chị Phale,
Thật lòng mà nói, P.Nguyễn rất thích làm thơ hay sáng tác nhạc lắm... đôi khi bất chợt buột miệng xuất khẩu thành thi nhạc sĩ lúc nào không hay, nói chung là ngẫu hứng... :4:nhưng khi vào topic này mặc dù là chuyên mục giải trí nhưng khi theo dõi qua cách phân tích của chú hay của chị, thì P.Nguyễn nhận ra một điều: lời thơ không có lỗi, có lỗi là do từng người cảm nhận. Người sáng tác có một ý niệm hay, nhưng người đọc lại có một cảm xúc khác (chưa kể là đem ra Sở VHTT xét duyệt, khi xem lại nghĩ khác nữa thấy không hợp lệ thì... vào xọt rác!) khổ vậy đó! Cho nên khi chúng ta đọc một bài thơ, hay bài văn, hay là một bản nhạc chúng ta cần đồng điệu với tác giả, hãy ngẫm, hãy suy, thì chúng ta sẽ thấy tất cả đều trở nên tốt đẹp. Chú thì có ý chú, chị có ý chị... con(em) ở giữa thấy cả hai đều đúng, đều có lý... vì thế, chúng ta đừng vội vàng kết luận bài thơ hay nhạc đó là xấu, đã vội kết án và cũng đừng cho nhận xét của mình là thỏa đáng... cùng nhau phân tích cũng là một cách để chúng ta học hỏi và tránh những thiếu xót khi hồn ta lâng lâng giữa mây trời...:71:
P.Nguyễn nói có vô phép thì xin vui lòng bỏ qua:77:, vì P.Nguyễn không có tài nên chỉ dám lên tiếng khi thấy chú HongBinh và chị Phale dừng cuộc... :18:Nhưng dù sao, P.Nguyễn rất chân thành cám ơn chú và chị đã giúp cho P.Nguyễn thêm kinh nghiệm (vui mà học, học mà vui!) học hỏi khi dùng từ trong sáng tác.
Chào chú và chị!
Chúc vui vẻ:guitar:.
Thưa Nhạc sĩ hongbinh
Phale đã xin dừng thì sẽ không viết tiếp nữa, nhưng xin phép mượn sân này để có đôi lời cùng Peter Nguyễn.
Peter Nguyễn thân mến!
… P.Nguyễn rất thích làm thơ hay sáng tác nhạc… đó là điều đáng khích lệ.
…lời thơ không có lỗi, có lỗi là do từng người cảm nhận. có ai nói là lời thơ có lỗi đâu!?
Người sáng tác có một ý niệm hay, nhưng người đọc lại có một cảm xúc khác. có ai dám nói là không hay đâu!?
… khi chúng ta đọc một bài thơ, hay bài văn, hay là một bản nhạc chúng ta cần đồng điệu với tác giả, hãy ngẫm, hãy suy, thì chúng ta sẽ thấy tất cả đều trở nên tốt đẹp. Có ai nói là không tốt đẹp đâu!?
…chúng ta đừng vội vàng kết luận bài thơ hay nhạc đó là xấu, đã vội kết án và cũng đừng cho nhận xét của mình là thỏa đáng... phale chưa bao giờ nói cũng như có ý nghĩ rằng bài (thơ, văn, nhạc…) của ai là xấu cả.
Peter Nguyễn thân mến!
Cám ơn bạn đã góp ý, nhưng phale thấy việc góp ý của bạn không những không mang lại hòa khí mà lại còn có thể làm cho sự việc trở nên nghiêm trọng.
Dù sao cũng cảm ơn bạn.
Chào bạn!
Peter Nguyễn
19-04-2012, 06:20 PM
Thưa Nhạc sĩ hongbinh
Phale đã xin dừng thì sẽ không viết tiếp nữa, nhưng xin phép mượn sân này để có đôi lời cùng Peter Nguyễn.
Peter Nguyễn thân mến!
… P.Nguyễn rất thích làm thơ hay sáng tác nhạc… đó là điều đáng khích lệ.
…lời thơ không có lỗi, có lỗi là do từng người cảm nhận. có ai nói là lời thơ có lỗi đâu!?
Người sáng tác có một ý niệm hay, nhưng người đọc lại có một cảm xúc khác. có ai dám nói là không hay đâu!?
… khi chúng ta đọc một bài thơ, hay bài văn, hay là một bản nhạc chúng ta cần đồng điệu với tác giả, hãy ngẫm, hãy suy, thì chúng ta sẽ thấy tất cả đều trở nên tốt đẹp. Có ai nói là không tốt đẹp đâu!?
…chúng ta đừng vội vàng kết luận bài thơ hay nhạc đó là xấu, đã vội kết án và cũng đừng cho nhận xét của mình là thỏa đáng... phale chưa bao giờ nói cũng như có ý nghĩ rằng bài (thơ, văn, nhạc…) của ai là xấu cả.
…lên tiếng khi thấy chú HongBinh và chị Phale dừng cuộc... là cuộc gì vậy Peter Nguyễn?
Peter Nguyễn thân mến!
Cám ơn bạn đã góp ý, nhưng phale thấy việc góp ý của bạn không những không mang lại hòa khí mà lại còn có thể làm cho sự việc trở nên nghiêm trọng.
Thấy lứa cháy nếu bạn không dập tắt được thì cũng đừng đổ thêm dầu bạn ạ!
Dù sao cũng cảm ơn bạn.
Chào bạn!
Ôi, chị Phale... chị hiểu sai em rồi...
Khi em nói, đó là cảm nhận chung tất cả các bài thôi... chứ em không có nói gì đến bài thơ của chú HongBinh cả... xin chị đọc lại lời em comment nhé.
Chú thì có ý chú, chị có ý chị... con(em) ở giữa thấy cả hai đều đúng, đều có lý...
chị không đọc đoạn này sao?
Nhưng dù sao, P.Nguyễn rất chân thành cám ơn chú và chị đã giúp cho P.Nguyễn thêm kinh nghiệm (vui mà học, học mà vui!) học hỏi khi dùng từ trong sáng tác.
ở chuyên mục này là chuyên mục giải trí nên em dùng từ cuộc ở đây có thể là cuộc vui, cuộc thảo luận hay cuộc luận bình, cuộc giải trí phân tích thơ...v.v... vậy theo chị thì từ cuộc này có nghĩa khác nữa à?
Thưa chị,
Khi em comment trả lời, em không hề chê trách gì cả, những gì chị phân tích lời em ở trên đều không đúng, những lời em comment đó chính là một bài học kinh nghiệm của bản thân em sau này sẽ được đọc hay phân tích một bài thơ, hay bài văn của bất kì ai đó từ khi em được theo dõi học hỏi cách phân tích từ và câu mà chị và chú đã nói từ đầu topic... Ở đây em không hề có ý như chị đã phân tích. Xin chị hiểu giúp em...!
Có lẽ, những lời comment ấy làm chị mất vui và cảm thấy không hài lòng, em sẽ xóa lời comment đó. Sau khi lời này được psot lên nếu không có sự phản hồi của chị em sẽ tự động xóa vào trưa mai (lúc:12g00 ngày 20.4.2012) để cả nhà cùng vui vẻ... Một lần nữa, mong chị hiểu... xin lỗi đã để chị phiền lòng và cám ơn chị!
P/s: Một lần nữa em cám ơn chị, vì nhờ chị em lại thêm một bài học: "cẩn thận khi comment" một topic khác. Cám ơn chị nhiều, chúc chị vui!
phale
19-04-2012, 08:04 PM
Ôi, chị Phale... chị hiểu sai em rồi...
. . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . .
những gì chị phân tích lời em ở trên đều không đúng,
Sau khi lời này được psot lên nếu không có sự phản hồi của chị em sẽ tự động xóa vào trưa mai (lúc:12g00 ngày 20.4.2012) . . . . . . . .
Ôi, chị Phale... chị hiểu sai em rồi...
… những gì chị phân tích lời em ở trên đều không đúng, dường như bạn chỉ thấy cái sai của người khác, còn mình thì luôn đúng.
Sau khi lời này được psot lên nếu không có sự phản hồi của chị em sẽ tự động xóa vào trưa mai (lúc:12g00 ngày 20.4.2012) bài của bạn, bạn viết thế nào là quyền của bạn, bạn thích xóa cũng là quyền của bạn mà. Bạn xóa để thỏa mãn tính tự ái của mình, bạn có nghĩ rằng phản hồi sau bài ấy người đọc hiểu ra sao? Vậy là phale đã có sự phản hồi rồi nhé!
Đúng hay sai cứ để người đọc hiểu, còn buồn hay vui thì cũng đã đọc rồi!
Nếu bạn cứ nhất định xóa để cả nhà cùng vui vẻ là do ý riêng của bạn. Tùy bạn thôi! phale lúc nào cũng vẫn vui vẻ, chẳng có gì là phải phiền lòng cả!
Chào bạn. Chúc bạn vui vẻ & bình an!
Peter Nguyễn
19-04-2012, 08:33 PM
Peter Nguyễn thân mến!
Cám ơn bạn đã góp ý, nhưng phale thấy việc góp ý của bạn không những không mang lại hòa khí mà lại còn có thể làm cho sự việc trở nên nghiêm trọng.
Thấy lứa cháy nếu bạn không dập tắt được thì cũng đừng đổ thêm dầu bạn ạ!
Dù sao cũng cảm ơn bạn.
Chào bạn!
Vì lo đọc những lời phân tích của chị về comment của em, mà không thấy đoạn này của chị, em xin nói thêm:
Cám ơn bạn đã góp ý, nhưng phale thấy việc góp ý của bạn không những không mang lại hòa khí mà lại còn có thể làm cho sự việc trở nên nghiêm trọng.
em xin đính chính hai từ góp ý của chị, lời comment đó không không phải là góp ý mà đúng hơn là một lời cảm nhận chân thành vì học được một kinh nghiệm phân tích thơ, nếu gọi là góp ý (con - em xin lỗi trước!) em sẽ nói huỵch tẹt cái sai, cái đúng của chị và chú HongBinh ra mà nói, nhưng trong lời comment đó em có góp ý gì đâu thì sao gọi là góp ý ?!?
Thấy lứa cháy nếu bạn không dập tắt được thì cũng đừng đổ thêm dầu bạn ạ!
câu này chị nói oan em và rất nặng, khi em comment bất cứ một ai, tiêu chí của em là mang niềm vui đến và đưa ra một kết quả tốt còn nếu không giúp được thì em sẽ im lặng. Em tôn trọng tất cả mọi TV dù TV đó có nhỏ tuổi hơn em, vì thế em không cho phép mình có quyền làm điều ấy, trước là làm xấu bản thân em kế đó là xấu đi topic mà TV đã lập và vô tình có khách vào xem thì chính em làm xấu DĐ.TCVN, đúng không chị?
Theo như em nhận thấy: em không hề làm sự việc nghiêm trọng mà chính chị đi sâu quá nên chị lại nghĩ như vậy.
Thưa chú HongBinh,
Con chỉ là kẻ tài hẹn sức mọn, không dám múa rìu qua mắt thợ, nhưng con lại bị cho là như thế... nên con thiết nghĩ không cần đợi đến trưa ngày mai, mà ngay sau đêm nay con sẽ xóa sạch tất cả comment trong topic này mà không cần một phản hồi nào, con không muốn vì những lời phân tích ấy làm ảnh hưởng tới chủ topic, và ảnh hưởng đến diễn đàn. Con xin lỗi chú HongBinh, mong chú bỏ qua cho con. Cám ơn chú!
Peter Nguyễn
19-04-2012, 08:41 PM
dường như bạn chỉ thấy cái sai của người khác, còn mình thì luôn đúng.
Chị Phale mến,
em xin gởi lại cho chị câu này... vì sao? Chị đừng vội trả lời em... mà chị hãy bỏ thời gian ra đọc lại từ đầu topic này, chị sẽ thấy chính chị... Đây mới đúng là lời em góp ý cho chị!
hongbinh
19-04-2012, 08:45 PM
hãy vui vẻ và hòa thuận với nhau, không nên xóa một comment nào cả, nếu làm thế mình sẽ có lỗi với những bạn đã cám ơn mình, nhắn với Phale và P. nguyễn, chúng mình cứ xem như một cuộc trao đổi vui vẻ trong một mái ấm, đừng tự mình làm căng vấn đề lên làm gì, " "Sống trong đời sống cần có một tấm lòng để làm gì em biết không? Để gió cuốn đi..."
Trunghieu
19-04-2012, 09:34 PM
hãy vui vẻ và hòa thuận với nhau, không nên xóa một comment nào cả, nếu làm thế mình sẽ có lỗi với những bạn đã cám ơn mình, nhắn với Phale và P. nguyễn, chúng mình cứ xem như một cuộc trao đổi vui vẻ trong một mái ấm, đừng tự mình làm căng vấn đề lên làm gì, " "Sống trong đời sống cần có một tấm lòng để làm gì em biết không? Để gió cuốn đi..."
Anh Peter thân mến!
Em thấy chú HB nói đúng, nhưng riêng em thì em hiểu những comment của anh là có ý tốt và không sai,vì chính em khi theo dõi topic này nên em cũng học hỏi thêm về câu từ của bài văn thơ như thế nào cho đúng, khi dùng từ như thế nào là chính xác, để khỏi gây hiểu lầm cho người đọc.
Đó là ý kiến riêng của em sau khi đọc bài thui. Ai cũng có cách nghĩ riêng nên anh yên tâm để cho mọi người cảm nhận.
Chúc anh vui và đừng xóa các comment nhé!
Vì một Gia đình Thánh Ca luôn đoàn kết và hoà thuận
Người em nhỏ trong gia đình ^^
P/s: con cám ơn chú HB nhiều nhé. :6: :6: :6:
phale
19-04-2012, 10:00 PM
Chị Phale mến,
em xin gởi lại cho chị câu này... vì sao? Chị đừng vội trả lời em... mà chị hãy bỏ thời gian ra đọc lại từ đầu topic này, chị sẽ thấy chính chị... Đây mới đúng là lời em góp ý cho chị!
"dường như bạn chỉ thấy cái sai của người khác, còn mình thì luôn đúng".
câu này phale nói với bạn, và bạn đã ném trả lại. Bạn nên nhớ: vì sao mới có câu đó?
Nguyên văn của bạn: ". . .những gì chị phân tích lời em ở trên đều không đúng....", và phale phản hồi lại.
Rõ ràng là bạn cố tìm cái sơ hở của người khác để chất vấn! (bạn nghĩ rằng phale không hiểu từ comment nghĩa là gì, và bạn dựa vào đó để chất vấn) nhưng hỏi, những câu như: lời thơ không có lỗi, có lỗi là do từng người cảm nhận. Người sáng tác có một ý niệm hay, nhưng người đọc lại có một cảm xúc khác . . . .Cho nên khi chúng ta đọc một bài thơ, hay bài văn, hay là một bản nhạc chúng ta cần đồng điệu với tác giả, hãy ngẫm, hãy suy, thì chúng ta sẽ thấy tất cả đều trở nên tốt đẹp. . . . . vì thế, chúng ta đừng vội vàng kết luận bài thơ hay nhạc đó là xấu, đã vội kết án và cũng đừng cho nhận xét của mình là thỏa đáng... không là góp ý là gì?
Bạn càng phân tích, phale càng thấy bạn đánh giá phale quá thấp đấy!
. . . em sẽ nói huỵch tẹt cái sai, cái đúng của chị . . .
phale thấy cũng không cần bàn thêm gì nữa, nhưng nếu bạn cứ cái giọng ấy thì vì phale cũng là người phàm, không phải thánh nhân mà phale cũng không có nhiều kinh nghiệm, phương châm sống như bạn nên đừng cho rằng phale cố chấp.
Thưa Nhạc sĩ hongbinh
phale xin lỗi vì việc này thật ra phale không muốn, nhưng phale nghĩ cũng không nên để người khác nói sai về mình. Mong Nhạc sĩ thông cảm! nhưng từ bây giờ phale xin nghe theo lời khuyên của Nhạc sĩ, còn cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng thì phale cũng không biết làm gì hơn.
Xin chào và chúc bình an đến với tất cả mọi người.
nhột nhột
20-04-2012, 02:46 AM
Chị Phale, cho tôi có vài lời với chị nhé, tôi nói thẳng mất lòng cũng mong chị cứ bắt lỗi, tôi cũng không ngại, tôi ít đăng nhập nhưng khi đến với diễn đàn đa số trong tư cách khách là nhiều vì ban ngày tôi đi làm, tối tôi về thì thường giải trí tinh thần bằng cách vào diễn đàn đọc bài, vì thế tôi cũng đã theo dõi rất nhiều bài, trong đó có bài này... thật ra, tôi không muốn đăng nhập, vì ngứa mồm ngứa tay quá đành vào đây nói thẳng là góp ý với chị.
Tôi không biết chị có chồng chưa, nhưng tôi là phụ nữ mà còn thấy khó chịu cái tính cố chấp của chị nói chi là người chung sống với chị, đó là chuyện cá nhân tôi không đi sâu, tôi đi thẳng vào vấn đề chính là tôi thấy chị rất quá đáng... Đầu bài này, tôi thấy chị đùa thì cũng vui vui tôi còn khoe với chồng tôi, nhưng tối nay vào tôi thấy chị bắt lỗi Tv Peter Nguyễn như chị đi chợ mua cá về mổ xẻ rút ra từng miếng xương vậy, tôi thấy bài Peter Nguyễn có gì sai đâu, tự nhiên chị môi ra chị nói, rồi kết tội cho Peter Nguyễn là châm dầu vào lửa, chị nói mà không ngượng miệng à? Tại chị có tật giật mình nên chị mới phân tích từng lời như vậy, sao tôi không thấy anh HongBinh lên tiếng? Chưa hết, Peter Nguyễn đã xin lỗi và sẽ xóa bài đó để mọi việc được vui vẻ thì chị cho là tự ái, sao chị ác quá vậy, không cho người ta một con đường thoát, tôi không biết chị nhiêu tuổi mà chị lại hẹp hòi như thế. Peter Nguyễn nói chị đọc lại từ đầu topic mà chị không hiểu à? Tôi đọc lời đó mà tôi xấu hổ dùm chị, chính chị là người không thấy cái sai của mình mà chỉ thấy cái gai trong mắt người khác, từ đầu bài này chị bắt lỗi anh HongBinh bằng cách cố tình xén đi những từ trong bài thơ để bảo vệ lập luận theo ý chị, chị cho là: “Đây không phải là lời của “chồng” nói với “vợ” mà là chuyện tình yêu ngoài lễ giáo gia phong, tôi nghĩ vì là mục vui nên thôi không nói. Khi sự việc ra như thế, tôi đứng ngoài còn chịu không được nói chi là Peter Nguyễn. Chính chị là người làm cho gió nổi lên, làm ảnh hưởng đến mọi người, chị tự nghĩ lại đi. Hay là chị muốn: vì phale muốn viết nhiều chỉ với hy vọng một ngày nào đó nick name của mình được lên top ten thôi mà! Tôi thấy chị khỏi cần vô top ten cũng nổi tiếng rồi, chúc mừng chị nhé. Tôi thua chị luôn.
Peter Nguyễn ơi, em đừng xóa bài của em, cứ để yên đó cho mọi người đọc chơi cho vui... chúc em bình an và hạnh phúc.
hongbinh
20-04-2012, 07:13 AM
Vì các comment càng lúc đi càng xa với nội dung của topic, đặc biệt mất vui hơn khi chúng ta dùng topic nầy để gây mất hòa khí, mất Đức ái, hongbinh tự xét topic nên dừng ở đây...
hongbinh xin lỗi các bạn chỉ vì topic nầy nên cớ gây mất đoàn kết, yêu thương và đức ái, xin 3 thành viên Phale, P.Nguyễn, nhột nhột hay cùng nắm tay với hongbinh hát Kinh Hòa Bình nhé, trước khi khóa topic nầy vì lý do Đức Ái, hongbinh xin gởi một bài chia sẻ dưới đây...
Lòng Bác Ái Không Bao Giờ Hư Mất
Bài của Chủ Tịch Thomas S. Monson
http://www.lds.org/conference/images/o2010pulpit_6_4_monso.jpg
Thay vì xét đoán và chỉ trích nhau, cầu xin cho chúng ta có tình yêu thương thanh khiết của Đấng Ky Tô dành cho đồng bào của mình trong cuộc hành trình suốt cuộc sống này.
Buổi tối hôm nay, lòng chúng ta hân hoan và hướng lên thiên thượng. Chúng ta đã được ban phước với âm nhạc tuyệt vời và các sứ điệp đầy soi dẫn. Thánh Linh của Chúa hiện diện nơi đây. Tôi cầu nguyện để có được sự soi dẫn của Ngài ở cùng với tôi bây giờ trong khi tôi chia sẻ với các chị em một số ý nghĩ và cảm nghĩ của tôi.
Tôi bắt đầu với một câu chuyện ngắn để minh họa một vấn đề mà tôi muốn nêu lên.
Một cặp vợ chồng trẻ, là Lisa và John, dọn vào một khu xóm mới. Một buổi sáng, trong khi họ đang ăn điểm tâm, Lisa nhìn ra cửa sổ và thấy người láng giềng cạnh nhà đang phơi quần áo mới giặt xong.
Lisa kêu lên: “Đồ đó giặt không sạch! Người láng giềng của chúng ta không biết cách giặt sạch quần áo!”
John nhìn lên nhưng không nói gì cả.
Mỗi lần người láng giềng đó phơi quần áo mới giặt xong thì Lisa đều đưa ra lời phê bình giống vậy.
Một vài tuần sau, Lisa ngạc nhiên khi liếc nhìn ra cửa sổ và thấy quần áo giặt xong trông rất đẹp, sạch sẽ đang phơi trong sân nhà người láng giềng của mình. Chị nói với chồng chị: “John xem kìa—cuối cùng người ấy đã biết giặt đồ đúng cách rồi! Em tự nghĩ không biết người ấy đã làm thế nào vậy nhỉ?”
John đáp: “Vâng, em yêu, anh có câu trả lời cho em đây. Em sẽ vui khi biết rằng anh thức dậy từ sáng sớm và lau chùi cửa sổ nhà chúng ta đó!”
Buổi tối hôm nay, tôi muốn chia sẻ với các chị em một vài ý nghĩ về cách chúng ta nhìn nhau. Chúng ta có nhìn qua một cửa sổ mà cần lau chùi không? Chúng ta có đưa ra lời xét đoán khi chúng ta không biết tất cả mọi sự kiện không? Chúng ta thấy điều gì khi chúng ta nhìn những người khác? Chúng ta đưa ra những lời xét đoán nào về họ?
Đấng Cứu Rỗi phán: “Các ngươi đừng đoán xét.”1 Ngài nói tiếp: “Sao ngươi dòm thấy cái rác trong mắt anh em ngươi, mà chẳng thấy cây đà trong mắt mình?”2 Hay, để diễn giải thêm: sao ngươi thấy điều mà ngươi nghĩ là quần áo giặt còn dơ ở nhà của người láng giềng ngươi mà chẳng hề nghĩ rằng chính cửa sổ của nhà ngươi dơ đó?
Không một ai trong chúng ta là hoàn hảo cả. Tôi không biết một người nào tự cho là hoàn hảo. Vậy mà, vì một lý do nào đó, mặc dù những điều không hoàn hảo của mình, chúng ta có khuynh hướng vạch ra những điều không hoàn hảo của người khác. Chúng ta đưa ra lời xét đoán về những điều họ làm hoặc không làm.
Thật sự không có cách gì chúng ta có thể biết được tấm lòng, ý định hoặc hoàn cảnh của một người nào đó là người có lẽ nói hay làm một điều gì đó mà chúng ta tìm ra lý do để chỉ trích. Do đó, mới có lệnh truyền: “Các ngươi đừng đoán xét.”
Cách Đại Hội Trung Ương này bốn mươi bảy năm trước, tôi được kêu gọi phục vụ trong Nhóm Túc Số Mười Hai Vị Sứ Đồ. Vào lúc đó, tôi đang phục vụ trong một trong số các ủy ban chức tư tế trung ương của Giáo Hội và vì vậy, trước khi tên tôi được trình diện, tôi ngồi với các anh em thuộc cùng ủy ban chức tư tế đó, như tôi được trông mong để làm như vậy. Tuy nhiên, vợ tôi không biết phải đi đâu và không có một ai mà bà có thể ngồi cùng, và thật ra, bà không thể tìm ra một chỗ ngồi ở đâu cả trong Đại Thính Đường. Một người bạn thân của chúng tôi, là một thành viên trong ủy ban bổ trợ trung ương và đang ngồi trong một khu vực đã được chỉ định cho các thành viên ủy ban đó, đã mời Chị Monson ngồi với người ấy. Người phụ nữ này không hề biết gì về sự kêu gọi của tôi—mà sẽ được thông báo không lâu sau đó—nhưng chị ấy đã nhìn thấy Chị Monson, nhận ra nỗi lo âu của bà và đã ân cần mời bà đến ngồi chung. Người vợ yêu dấu của tôi thấy nhẹ nhõm cả người và biết ơn cử chỉ nhân từ này. Tuy nhiên, khi ngồi xuống, bà nghe được lời thì thào ở phía sau bà khi một thành viên của ủy ban bày tỏ vẻ khó chịu của mình với những người ngồi xung quanh rằng một người bạn thành viên của ủy ban đã táo bạo mời một “người ngoài” ngồi vào khu vực chỉ dành riêng cho họ. Không có lời bào chữa nào cho thái độ không tử tế của người phụ nữ ấy, dù ai có thể được mời ngồi ở đó. Tuy nhiên, tôi chỉ có thể tưởng tượng ra cảm nghĩ của người phụ nữ ấy khi người ấy biết rằng “người ngoài” đó chính là vợ của một sứ đồ mới nhất.
Không những chúng ta có khuynh hướng xét đoán hành động và lời nói của những người khác, mà nhiều người trong chúng ta còn xét đoán diện mạo: quần áo, kiểu tóc, kích thước. Và còn nhiều điều khác nữa.
Cách đây nhiều năm, có một câu chuyện cổ điển về việc xét đoán diện mạo đã được đăng trong một tạp chí quốc tế. Đó là một câu chuyện có thật—một câu chuyện mà các chị em có thể đã nghe rồi nhưng đáng để được kể lại.
Một phụ nữ tên là Mary Bartels có một căn nhà nằm đối diện cổng vào của một bệnh viện. Gia đình của bà sống ở tầng chính và cho những bệnh nhân ngoại trú của bệnh viện mướn những căn phòng trên lầu.
Một buổi chiều, một ông lão trông thật sự dễ sợ đến cửa nhà và hỏi có phòng cho ông ở lại đêm không. Ông lão này lưng gù, da nhăn nheo và gương mặt của ông bị méo mó vì sưng–-da ửng đỏ. Ông nói rằng ông đã lùng kiếm một căn phòng từ trưa nhưng không thành công. Ông nói: “Tôi đoán chắc là tại gương mặt của tôi. Tôi biết mặt tôi trông khủng khiếp, nhưng bác sĩ nói rằng mặt tôi có thể đỡ hơn sau vài lần điều trị nữa.” Ông cho biết rằng ông sẵn sàng ngủ trên một cái ghế xích đu ở ngoài cổng. Trong khi nói chuyện với ông lão này, Mary nhận thấy rằng ông lão nhỏ nguời này có một trái tim khổng lồ nằm choán hết chỗ trong thân thể nhỏ bé đó. Mặc dù các căn phòng của bà đều có người ở rồi, nhưng bà vẫn nói ông ngồi chờ và bà sẽ tìm cho ông một chỗ ngủ.
Đến giờ ngủ, chồng của Mary lấy một cái ghế xếp để làm chỗ ngủ cho ông. Khi bà kiểm soát lại căn phòng vào buổi sáng, thì khăn trải giường được xếp lại gọn gàng và ông lão đã ra ngoài cổng rồi. Ông từ chối không ăn điểm tâm, nhưng trước khi đi ra đón xe buýt, ông hỏi ông có thể trở lại lần điều trị tới không. Ông hứa: “Tôi sẽ không làm phiền bà một tí nào đâu, tôi có thể ngủ được trên ghế mà.” Mary quả quyết với ông rằng ông luôn được chào đón khi trở lại.
Ông vẫn đến điều trị trong vài năm sau đó và ở lại nhà của Mary, ông lão làm nghề đánh cá, luôn luôn mang đến biếu những món quà hải sản hoặc rau cải từ vườn nhà ông. Những lần khác, ông gửi các thùng đồ bằng bưu điện.
Khi Mary nhận được những món quà đầy ý nghĩa này, bà luôn luôn nghĩ đến câu nói của người láng giềng nhà bên cạnh sau khi ông lão dị dạng, lưng gù này rời nhà của Mary vào buổi sáng đầu tiên đó. “Chị cho người đàn ông xấu xí gớm ghiếc đó ở đêm qua à? Tôi đã đuổi cổ lão ấy ra. Chị có thể bị mất khách nếu kiên nhẫn chịu đựng với loại người như vậy đó.”
Mary biết rằng có lẽ họ đã bị mất khách một hay hai lần gì đó, nhưng bà nghĩ: “Ôi, nếu họ có thể biết được ông lão ấy, thì có lẽ căn bệnh của họ sẽ được dễ chịu hơn.”
Sau khi ông lão đó qua đời, Mary đến thăm một người bạn có nhà kính trồng rau hoa quả. Trong khi bà nhìn vào bông hoa của người bạn, bà thấy một cây hoa cúc vàng thật đẹp nhưng không hiểu được khi thấy cây mọc trong một cái thùng móp méo, cũ kỹ, han rỉ. Người bạn của chị giải thích: “Tôi không có đủ chậu trồng và khi biết rằng cây hoa này xinh đẹp biết bao, thì tôi nghĩ rằng cây cũng sẽ không sao khi mọc lên trong cái thùng cũ kỹ này đâu. Chỉ một thời gian ngắn thôi cho đến khi tôi có thể mang cây đó ra ngoài vườn.”
Mary mỉm cười khi bà tưởng tượng quang cảnh giống như vậy trên thiên thượng. “Đây là một linh hồn đặc biệt thật tuyệt vời,” Thượng Đế có lẽ đã nói như vậy khi Ngài đến với linh hồn của ông lão nhỏ nhắn này. “Hắn cũng sẽ không bận tâm bắt đầu trong thân thể nhỏ bé, méo mó này.” Nhưng đó là cách đây lâu lắm rồi, và trong khu vườn của Thượng Đế linh hồn này đứng cao lớn đẹp đẽ biết bao!3
Diện mạo bề ngoài có thể làm cho ta lầm, cũng giống như việc đánh giá thấp một người. Đấng Cứu Rỗi khuyên nhủ: “Đừng cứ bề ngoài mà xét đoán.”4
Một thành viên trong một tổ chức phụ nữ có lần đã than phiền khi một người phụ nữ nào đó được chọn đại diện cho tổ chức. Người thành viên này chưa hề gặp người phụ nữ đó, nhưng đã thấy ảnh người phụ nữ đó và không thích tấm ảnh mình thấy, cho rằng người phụ nữ đó béo quá. Người thành viên này phê bình: “Trong số hằng ngàn phụ nữ trong tổ chức này, chắc chắn là có thể chọn một người đại diện tốt hơn chứ.”
Thật thế, người phụ nữ được chọn không phải là “người mẫu mảnh khảnh.” Nhưng những người biết người phụ nữ ấy và biết những đức tính của người phụ nữ ấy đã thấy nhiều điều cao quý hơn điều thấy được trong ảnh của người ấy. Tấm ảnh quả thật cho thấy rằng người phụ nữ ấy có một nụ cười thân thiện và một cái nhìn đầy tự tin. Điều không thấy được trong ảnh là người phụ nữ ấy là một người bạn trung thành và có lòng trắc ẩn, một người phụ nữ thông minh yêu mến Chúa cũng như đã yêu mến và phục vụ con cái của Ngài. Tấm ảnh đó không cho thấy rằng người phụ nữ ấy đã tình nguyện phục vụ trong cộng đồng và là một người láng giềng ân cần, lo lắng cho người khác. Nói tóm lại, tấm ảnh đó không phản ảnh con người thật của người phụ nữ ấy.
Tôi hỏi: Nếu thái độ, hành vi và khuynh hướng thuộc linh được phản ảnh trong bộ dạng, thì vẻ mặt của người phụ nữ than phiền có dễ mến như người phụ nữ bị người ấy chỉ trích không?
Các chị em thân mến, mỗi chị em đều độc đáo một cách riêng biệt. Các chị em khác nhau trong nhiều cách. Có những người trong các chị em đã kết hôn. Một số chị em ở nhà với con cái, trong khi những người khác làm việc ở bên ngoài nhà. Một số chị em không còn con cái sống chung. Có một số chị em đã kết hôn nhưng không có con cái. Có các chị em ly dị, có các chị em là góa phụ. Nhiều người trong các chị em là phụ nữ độc thân. Một số chị em có bằng cấp đại học; một số thì không. Có những người có đủ khả năng có được quần áo thời trang mới nhất và những người may mắn khi có được một bộ đồ để mặc thích hợp cho ngày Chúa Nhật. Những điều khác biệt như vậy thì hầu như bất tận. Những điều khác biệt này có cám dỗ chúng ta để xét đoán nhau không?
Mẹ Teresa, một nữ tu sĩ Công Giáo hầu như suốt đời làm việc ở giữa người nghèo khó ở Ấn Độ, đã nói lên lẽ thật sâu xa này: “Nếu ta xét đoán người khác thì ta không có thời giờ để yêu thương họ.”5 Đấng Cứu Rỗi đã dạy: “Điều răn của ta đây nầy: Các ngươi hãy yêu nhau, cũng như ta đã yêu các ngươi.”6 Tôi hỏi: Chúng ta có thể yêu thương nhau như Đấng Cứu Rỗi đã truyền lệnh không nếu chúng ta xét đoán nhau? Và tôi trả lời—với Mẹ Teresa: không; không thể được.
Sứ Đồ Gia Cơ dạy: “Nhược bằng có ai tưởng mình là tin đạo, mà không cầm giữ lưỡi mình, nhưng lại lừa dối lòng mình, thì sự tin đạo của người hạng ấy là vô ích.”7
Tôi luôn luôn ưa thích câu phương châm của Hội Phụ Nữ của các chị em: “Lòng bác cái không bao giờ hư mất.”8 Lòng bác ái là gì? Tiên Tri Mặc Môn dạy chúng ta rằng “lòng bác ái là tình thương yêu thanh khiết của Đấng Ky Tô.”9 Trong sứ điệp giã biệt của ông đưa ra cho dân La Man, Mô Rô Ni đã nói: “Trừ phi các người có lòng bác ái, bằng không thì các người không có cách gì để được cứu vào trong vương quốc của Thượng Đế.”10
Tôi nghĩ rằng lòng bác ái—hay “tình thương yêu thanh khiết của Đấng Ky Tô”—là trái ngược với lời chỉ trích và xét đoán. Khi nói về lòng bác ái, vào giây phút này đây, tôi không nghĩ đến sự trợ giúp cho nỗi đau khổ qua việc ban phát vật chất của chúng ta. Dĩ nhiên, điều đó đều cần thiết và thích hợp. Tuy nhiên, buổi tối hôm nay, tôi nghĩ đến lòng bác ái tự thể hiện khi chúng ta dung thứ những người khác và khoan dung đối với hành động của họ; loại lòng bác ái sẵn sàng tha thứ, loại lòng bác ái đầy kiên nhẫn.
Tôi nghĩ đến lòng bác ái thúc đẩy chúng ta phải thông cảm, có lòng trắc ẩn và thương xót, không phải chỉ trong những lúc đau yếu, buồn phiền và khổ sở mà còn cả trong lúc yếu đuối hoặc lỗi lầm của những người khác.
Có một nhu cầu nghiêm trọng về lòng bác ái mà lưu ý đến những người bị coi thường, hy vọng với những người bị nản lòng, giúp đỡ những người đau khổ. Lòng bác ái thật sự là tình yêu thương bằng hành động. Khắp mọi nơi đều cần đến lòng bác ái.
Chúng ta cần lòng bác ái đó mà từ chối tìm kiếm niềm mãn nguyện trong việc nghe hay lặp lại những lời nói về nỗi bất hạnh đến với những người khác, trừ phi việc làm như vậy để cho người kém may mắn có thể được hưởng lợi ích. Nhà mô phạm và chính trị gia người Mỹ Horace Mann có lần đã nói: “Việc thương xót cho cảnh khốn cùng chỉ là bản tính của con người; cố gắng giúp đỡ những người trong cảnh khốn cùng mới là giống như Thượng Đế.”11
Lòng bác ái là kiên nhẫn với một người nào đó là người làm cho chúng ta thất vọng. Đó là không để bị thúc đẩy để trở nên bị tổn thương dễ dàng. Đó là chấp nhận những yếu kém và khuyết điểm. Đó là chấp nhận bản tính thật của người khác. Đó là cái nhìn vượt quá những diện mạo bên ngoài đến những thuộc tính mà sẽ không giảm bớt với thời gian. Đó là không để cho bị thúc đẩy để phân biệt những người khác.
Lòng bác ái, tình yêu thanh khiết của Đấng Ky Tô, được thể hiện khi một nhóm thiếu nữ từ tiểu giáo khu những người độc thân đã đi hằng trăm dặm để tham dự tang lễ của mẹ của một chị trong Hội Phụ Nữ. Lòng bác ái được thể hiện khi các giảng viên thăm viếng đầy tận tụy trở lại thăm một chị phụ nữ lãnh đạm, có phần khó tính vào tháng này qua tháng khác, năm này qua năm khác. Lòng bác ái thật hiển nhiên khi một góa phụ lớn tuổi được nhớ đến và được đưa đến các buổi lễ của tiểu giáo khu và các sinh hoạt của Hội Phụ Nữ. Lòng bác ái được cảm nhận khi chị phụ nữ ngồi một mình trong Hội Phụ Nữ nhận được lời mời: “Hãy đến đây—ngồi gần chúng tôi.”
Trong một trăm cách nhỏ nhặt, tất cả các chị em đều thể hiện lòng bác ái. Cuộc sống không hoàn hảo đối với bất cứ một ai trong chúng ta. Thay vì xét đoán và chỉ trích nhau, cầu xin cho chúng ta có tình yêu thương thanh khiết của Đấng Ky Tô dành cho đồng bào của mình trong cuộc hành trình suốt cuộc sống này. Cầu xin cho chúng ta nhận ra rằng mỗi chị em phụ nữ đang cố gắng hết sức mình để đối phó với những thử thách trước mặt họ và cầu xin cho chúng ta cố gắng hết sức mình để giúp đỡ.
Lòng bác ái đã được định nghĩa là “loại tình thương yêu cao quý và mạnh mẽ nhất”12 “tình thương yêu thanh khiết của Đấng Ky Tô … ; và vào ngày sau cùng ai được tìm thấy rằng có được nó thì sẽ được mọi điều tốt lành.”13
“Lòng bác ái không bao giờ hư mất.” Cầu xin cho câu phương châm lâu đời này của Hội Phụ Nữ, lẽ thật vô tận này, hướng dẫn các chị em trong mọi việc làm của mình. Cầu xin cho câu phương châm này thấm nhuần vào chính tâm hồn của các chị em và được biểu lộ trong mọi ý nghĩ và hành động của các chị em.
Tôi bày tỏ tình yêu thương của tôi đối với các chị em, là các chị em của tôi, và cầu nguyện rằng các phước lành của Thiên Thượng sẽ mãi mãi thuộc về các chị em. Trong tôn danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.
Powered by vBulletin® Version 4.1.7 Copyright © 2025 vBulletin Solutions, Inc. All rights reserved.