gioanha
16-03-2013, 07:44 AM
THÁNH GIUSE – GƯƠNG SỐNG ĐỨC TIN
LM. Giuse Đỗ Đức Trí
GP. Xuân Lộc
Tác giả Thánh vịnh 116 đã tuyên xưng niềm tin vào Thiên Chúa: “Tôi đã tin cả khi mình đã nói: Ôi nhục nhã ê chề, đã thốt lên trong cơn hoảng hốt: mọi người đều giả dối”. Có thể nói tác giả đã tuyên xưng niềm tin của mình trong một hoàn cảnh hết sức cay đắng, thậm chí bị nhục nhã vì mang danh là dân của Chúa, mà giờ dây dường như Chúa để cho dân của Ngài bị tủi hổ bời dân ngoại đàn áp, bị người đời khinh miệt, bị bạn bè bỏ rơi.
Thưa quý OBACE, tin vào Thiên Chúa khi thành công, khi vui mừng có vẻ dễ dàng, nhưng để tuyên xưng niềm tin vào Thiên Chúa khi gặp thất bại hay khó khăn thử thách, quả là không dễ, và để nói lên lòng trung thành vơi Thiên Chúa khi bị nhục nhã, khi khi bị Thiên Chúa dày vò, thì càng khó hơn nữa. Hôm nay, chúng ta đang chiêm ngắm một con người dường như chỉ biết tin và nhắm mắt bước đi trong niềm tin của mình, và không thiếu những lúc Ngài phải cắn răng chịu đựng vì những thử thách liên tục ập xuống trên cuộc đời của ông và gia đình ông, người đó chính là Thánh Giuse.
Những tưởng rằng, kết hôn với một người con gái đạo đức, và bản thân của Ngài sống một cuộc sống công minh chính trực trước mặt Thiên Chúa và mọi người, chu toàn giời răn và lề luật một cách vuông tròn, thì Thiên chúa cũng sẽ phải bù đắp lại cho Ngài một cuộc sống gia đình tốt đẹp! Thế nhưng lại hoàn toàn ngược lại, Thiên Chúa dường như cứ muốn thử thách đức tin của Giuse để thẩm định lòng tín trung của ông: Niềm vui trong cuộc kết hôn với Maria đã chưa được trọn vẹn, thì một tin sét đánh đến với Giuse, Maria bạn của Ngài đã có thai mà không biết từ đâu. Trước hoàn cảnh khó xử này, Giuse không thể hiểu hết được, nên ông đã chọn giải pháp rút lui để cho Thiên Chúa định liệu theo kế hoạch của Ngài, vì ông vẫn hoàn toàn tin tưởng mọi việc đều do Thiên Chúa và tin vào sự thánh thiện đạo đức của Maria, và không dám hồ nghi điều xấu cho người bạn của mình. Đức tin của Giuse đã thể hiện qua cách xử sự này, thay vì giải quyết theo phương án của con người, đó là tố cáo và công khai điều này trước mặt mọi người, và nếu như thế, thì Maria và gia đình sẽ vô cùng nhục nhã, và phải mang bản án ném đá, nhưng Giuse đã không làm như vậy, ông đã chọn giải pháp cầu nguyện để nhận ra thánh ý Thiên Chúa. Chắc chắn Giuse đã phải cầu nguyện rất nhiều, và vì muốn tìm kiếm thánh ý của Thiên Chúa, nên chỉ cần một điềm báo mộng, thì Giuse đã sẵn sàng đón nhận Maria về làm vợ mình, và hết lòng tôn trọng người vợ của mình không ngi nan, không thắc mắc nữa.
Việc chấp nhận Maria và thai nhi đã đòi Giuse phải có một cái nhìn hết sức siêu thoát, và việc tin hài nhi trong lòng Maria là Con Đấng Tối Cao, Đấng là Thiên Chúa mà ông lại được quyền đặt tên cho Ngài là Giêsu, tin như thế đã là một bước dài, vậy mà Thiên Chúa vẫn không cho ông và gia đình được hưởng một ưu tiên nào, trái lại ông vẫn phải đối diện với thử thách khác: phải đem vợ mình đang mang thai trở về quê qua một hành trinh dài. Tại quê hương là Bethlehem, ông không được ai đón nhận, cả hai vợ chồng bị chơ vơ lạc lõng trong giá lạnh đêm khuya, rồi Maria đã đến lúc sinh con mà không tìm được nơi nương tựa, trong hoàn cảnh đó, một mình Giuse lại phải xoay sở để tìm được một chỗ trú chân qua đêm cho cả hai người và nhất là cho một hài nhi bé bỏng. Tin vào Thiên Chúa những lúc bị người đời hắt hủi, cô đơn buồn tủi như thế, không dễ dàng chút nào, nhất là giờ đây, Giuse lại phải tin hài nhi bè nhỏ yếu ớt kia là chính Thiên Chúa của mình, và là Con Đấng Tồi Cao…
Không chỉ là một con người có một đức tin sâu xa tín thác vào Thiên Chúa, Giuse còn là người đã thể hiện đức tin của mình qua việc trung thành chu toàn việc thờ phượng Thiên Chúa qua các lễ nghi lề luật truyền dạy. Chúng ta có thể thấy điều đó khi ông bà chu toàn việc dâng con trai đầu lòng cho Thiên Chúa như luật dạy. Giuse đem con trẻ Giêsu và người vợ lên Giêrusalem để vừa làm lễ thanh tẩy cho Maria, vừa để hiến dâng con cho Thiên Chúa. Của lễ của gia đình dâng cho Thiên Chúa chỉ là một của lễ đơn sơ chân thành theo hoàn cảnh nghèo của minh, họ dâng chúa một đôi chim bồ câu. Ngày nay chúng ta thường thấy nhiều người nhân danh sự nghèo khó vất vả của mình để bỏ qua việc thờ phượng Thiên Chúa, thế nhưng Giuse đã không như thế, ông đã tin với một đức tin chân thành đơn sơ phó thác cả gia đình, công việc cho sư quan phòng của Thiên Chúa, không tính toán so đo, trái lại cả hai vợ chống đến với Chúa với một tâm tình tạ ơn và yêu mến.
Cũng thế, mặc dù sau những sóng gió liên tục, gia đình của Giuse về định cư tại Nazaret, với một cuộc sống bình dị đạm bạc, Giuse cũng phải vất vả với công việc để nuôi sống vợ con, vậy mà, không khi nào Giuse lên tiếng than van hay trách móc, cũng không vì sự vất vả khó khăn của cuộc sống mà Giuse cho phép mình lơ là trong việc bổn phận thờ phượng Thiên Chúa. Chính vì thế, Thánh Kinh đã ghi lại rằng: hàng năm cha mẹ chúa Giêsu có thói quen trẩy hội đi lễ đền thờ Giêrusalem. Thói quen hàng năm ấy chỉ có được nơi những con người chuyên chăm siêng năng dám phó thác đời sống và công việc cho Chúa, đã dám gác lại những lo lắng riêng tư đế có thời gian đến với Chúa, và chính từ sự chuyên chăm này, Giuse đã hình thành nên nếp sống đạo và đời sống đức tin cho vợ và người con là Giêsu.
Lược qua một vài biến cố như thế trong cuộc đời của Thánh Giuse, để thấy rằng Thánh Giuse quả thật là con người có một đức tin sâu xa vào Thiên chúa, sống đức tin một cách cụ thể qua các biến cố của cuộc sống gia đình và còn là người thể hiện đức tin qua việc chu toàn lề luật và việc phụng thờ Thiên Chúa. Chính vì có một đời sống đức tin như thế nên Thánh Thánh Giuse trở thành tấm gương sống đức tin cho mỗi người chúng ta, và cuộc sống của Ngài còn được sánh như đức tin của tổ phụ Apbraham và của Thánh vương Đavít.
Apbraham ngày xưa cũng đã có một đức tin mạnh mẽ, ông đã tin và đã bước theo tiếng mời gọi của Thiên Chúa để lên đường, dù phía trước mặt ông tương lai thật mờ mịt, Thánh Kinh diễn tả rằng: ông ra đi mà không biết mình đi dâu. Apbraham đã tin và đã hoàn toàn trao phó cuộc đời, tương lai và hy vọng của ông cho lời hứa của Thiên Chúa, ông không chút hồ nghi, không tính toán, không oán trách Thiên Chúa, cho dù có nhiều lúc đau khổ tan nát cõi lòng. Cũng thế Thánh vương Đavít, cũng đã sống trọn vẹn đức tin vào thiên Chúa, cả những khi vô cùng nhục nhã, lên voi xuống chó, sống chui sống nhủi, bị những kẻ vô lại khạc nhổ chứi bới, vậy mà ông vẫn tin và không hề mở niệng than trách Thiên chúa và ông nhận ra rằng: tất cả là vì lỗi của tôi, nên Thiên chúa đã xử với tôi như thế.
Thưa quý OBACE, Thiên Chúa sẽ trả lại cho những kẻ tin trung bằng tình yêu thương trung tín của Ngài, vì tin, nên Apbraham được trở thành cha của những kẻ có lòng tin, ông được trở nên như bạn hữu của Thiên Chúa; Đavít, nhờ tin mà trở thành kẻ Chúa yêu thương và còn hứa sẽ lập cho ông một triều đại trường tồn mại mãi; và cũng thế, vì trung thành với đức tin mà Giuse được Thiên Chúa tín nhiệm trao phó con của Ngài cho ông chăm sóc, cho Giuse được cộng tác một cách hết sưc chặt chẽ với chương trình cứu độ của Thiên Chúa.
Chúng ta đang sống trong Năm Đức Tin, mỗi người được mời gọi làm mới lại đức tin của mình, củng cố và làm cho đức tin của mình nên vững chắc trước những sóng gió và sự tấn công của con người và của thế giới, của khoa học và của các trào lưu tư tương hiện nay, bằng việc siêng năng học hỏi suy gẫm Lời Chúa và Giáo lý của Hội Thánh. Các bậc làm cha mẹ hãy noi gương thánh Giuse: không chỉ củng cố đức tin của mình để có thể vượt qua những thử thách sóng gió của cuộc sống gia đình, mà còn phải trở nên thày dạy đức tin cho con cái trong gia đình, biết giải quyết các khó khăn trong cuộc sống gia đình trong cái nhìn đức tin và theo giáo huấn của giáo hội. Mỗi người hãy củng cố đức tin của mình bằng việc tham dự một cách thường xuyên các cử hành phụng vụ của giáo Hội, siêng năng lãnh nhận các bí tích nhất là bí tích Giải tội và Thánh Thể, vì các cử hành phụng vụ của Giáo Hội là cách thế bày tỏ đức tin của Giáo Hội và của mỗi cá nhân trong sự gắn bó với Giáo hội, và cũng là cách thế để nuôi dưỡng và củng cố đức tin của mỗi người chúng ta.
Qua lời bầu cử của Thánh Giuse, xin Chúa thêm đức tin cho mỗi người để chúng ta có thể nên giống như thánh nhân trở thành những con người thực hành đức tin trong xã hội hôm nay. Amen.
LM. Giuse Đỗ Đức Trí
GP. Xuân Lộc
Tác giả Thánh vịnh 116 đã tuyên xưng niềm tin vào Thiên Chúa: “Tôi đã tin cả khi mình đã nói: Ôi nhục nhã ê chề, đã thốt lên trong cơn hoảng hốt: mọi người đều giả dối”. Có thể nói tác giả đã tuyên xưng niềm tin của mình trong một hoàn cảnh hết sức cay đắng, thậm chí bị nhục nhã vì mang danh là dân của Chúa, mà giờ dây dường như Chúa để cho dân của Ngài bị tủi hổ bời dân ngoại đàn áp, bị người đời khinh miệt, bị bạn bè bỏ rơi.
Thưa quý OBACE, tin vào Thiên Chúa khi thành công, khi vui mừng có vẻ dễ dàng, nhưng để tuyên xưng niềm tin vào Thiên Chúa khi gặp thất bại hay khó khăn thử thách, quả là không dễ, và để nói lên lòng trung thành vơi Thiên Chúa khi bị nhục nhã, khi khi bị Thiên Chúa dày vò, thì càng khó hơn nữa. Hôm nay, chúng ta đang chiêm ngắm một con người dường như chỉ biết tin và nhắm mắt bước đi trong niềm tin của mình, và không thiếu những lúc Ngài phải cắn răng chịu đựng vì những thử thách liên tục ập xuống trên cuộc đời của ông và gia đình ông, người đó chính là Thánh Giuse.
Những tưởng rằng, kết hôn với một người con gái đạo đức, và bản thân của Ngài sống một cuộc sống công minh chính trực trước mặt Thiên Chúa và mọi người, chu toàn giời răn và lề luật một cách vuông tròn, thì Thiên chúa cũng sẽ phải bù đắp lại cho Ngài một cuộc sống gia đình tốt đẹp! Thế nhưng lại hoàn toàn ngược lại, Thiên Chúa dường như cứ muốn thử thách đức tin của Giuse để thẩm định lòng tín trung của ông: Niềm vui trong cuộc kết hôn với Maria đã chưa được trọn vẹn, thì một tin sét đánh đến với Giuse, Maria bạn của Ngài đã có thai mà không biết từ đâu. Trước hoàn cảnh khó xử này, Giuse không thể hiểu hết được, nên ông đã chọn giải pháp rút lui để cho Thiên Chúa định liệu theo kế hoạch của Ngài, vì ông vẫn hoàn toàn tin tưởng mọi việc đều do Thiên Chúa và tin vào sự thánh thiện đạo đức của Maria, và không dám hồ nghi điều xấu cho người bạn của mình. Đức tin của Giuse đã thể hiện qua cách xử sự này, thay vì giải quyết theo phương án của con người, đó là tố cáo và công khai điều này trước mặt mọi người, và nếu như thế, thì Maria và gia đình sẽ vô cùng nhục nhã, và phải mang bản án ném đá, nhưng Giuse đã không làm như vậy, ông đã chọn giải pháp cầu nguyện để nhận ra thánh ý Thiên Chúa. Chắc chắn Giuse đã phải cầu nguyện rất nhiều, và vì muốn tìm kiếm thánh ý của Thiên Chúa, nên chỉ cần một điềm báo mộng, thì Giuse đã sẵn sàng đón nhận Maria về làm vợ mình, và hết lòng tôn trọng người vợ của mình không ngi nan, không thắc mắc nữa.
Việc chấp nhận Maria và thai nhi đã đòi Giuse phải có một cái nhìn hết sức siêu thoát, và việc tin hài nhi trong lòng Maria là Con Đấng Tối Cao, Đấng là Thiên Chúa mà ông lại được quyền đặt tên cho Ngài là Giêsu, tin như thế đã là một bước dài, vậy mà Thiên Chúa vẫn không cho ông và gia đình được hưởng một ưu tiên nào, trái lại ông vẫn phải đối diện với thử thách khác: phải đem vợ mình đang mang thai trở về quê qua một hành trinh dài. Tại quê hương là Bethlehem, ông không được ai đón nhận, cả hai vợ chồng bị chơ vơ lạc lõng trong giá lạnh đêm khuya, rồi Maria đã đến lúc sinh con mà không tìm được nơi nương tựa, trong hoàn cảnh đó, một mình Giuse lại phải xoay sở để tìm được một chỗ trú chân qua đêm cho cả hai người và nhất là cho một hài nhi bé bỏng. Tin vào Thiên Chúa những lúc bị người đời hắt hủi, cô đơn buồn tủi như thế, không dễ dàng chút nào, nhất là giờ đây, Giuse lại phải tin hài nhi bè nhỏ yếu ớt kia là chính Thiên Chúa của mình, và là Con Đấng Tồi Cao…
Không chỉ là một con người có một đức tin sâu xa tín thác vào Thiên Chúa, Giuse còn là người đã thể hiện đức tin của mình qua việc trung thành chu toàn việc thờ phượng Thiên Chúa qua các lễ nghi lề luật truyền dạy. Chúng ta có thể thấy điều đó khi ông bà chu toàn việc dâng con trai đầu lòng cho Thiên Chúa như luật dạy. Giuse đem con trẻ Giêsu và người vợ lên Giêrusalem để vừa làm lễ thanh tẩy cho Maria, vừa để hiến dâng con cho Thiên Chúa. Của lễ của gia đình dâng cho Thiên Chúa chỉ là một của lễ đơn sơ chân thành theo hoàn cảnh nghèo của minh, họ dâng chúa một đôi chim bồ câu. Ngày nay chúng ta thường thấy nhiều người nhân danh sự nghèo khó vất vả của mình để bỏ qua việc thờ phượng Thiên Chúa, thế nhưng Giuse đã không như thế, ông đã tin với một đức tin chân thành đơn sơ phó thác cả gia đình, công việc cho sư quan phòng của Thiên Chúa, không tính toán so đo, trái lại cả hai vợ chống đến với Chúa với một tâm tình tạ ơn và yêu mến.
Cũng thế, mặc dù sau những sóng gió liên tục, gia đình của Giuse về định cư tại Nazaret, với một cuộc sống bình dị đạm bạc, Giuse cũng phải vất vả với công việc để nuôi sống vợ con, vậy mà, không khi nào Giuse lên tiếng than van hay trách móc, cũng không vì sự vất vả khó khăn của cuộc sống mà Giuse cho phép mình lơ là trong việc bổn phận thờ phượng Thiên Chúa. Chính vì thế, Thánh Kinh đã ghi lại rằng: hàng năm cha mẹ chúa Giêsu có thói quen trẩy hội đi lễ đền thờ Giêrusalem. Thói quen hàng năm ấy chỉ có được nơi những con người chuyên chăm siêng năng dám phó thác đời sống và công việc cho Chúa, đã dám gác lại những lo lắng riêng tư đế có thời gian đến với Chúa, và chính từ sự chuyên chăm này, Giuse đã hình thành nên nếp sống đạo và đời sống đức tin cho vợ và người con là Giêsu.
Lược qua một vài biến cố như thế trong cuộc đời của Thánh Giuse, để thấy rằng Thánh Giuse quả thật là con người có một đức tin sâu xa vào Thiên chúa, sống đức tin một cách cụ thể qua các biến cố của cuộc sống gia đình và còn là người thể hiện đức tin qua việc chu toàn lề luật và việc phụng thờ Thiên Chúa. Chính vì có một đời sống đức tin như thế nên Thánh Thánh Giuse trở thành tấm gương sống đức tin cho mỗi người chúng ta, và cuộc sống của Ngài còn được sánh như đức tin của tổ phụ Apbraham và của Thánh vương Đavít.
Apbraham ngày xưa cũng đã có một đức tin mạnh mẽ, ông đã tin và đã bước theo tiếng mời gọi của Thiên Chúa để lên đường, dù phía trước mặt ông tương lai thật mờ mịt, Thánh Kinh diễn tả rằng: ông ra đi mà không biết mình đi dâu. Apbraham đã tin và đã hoàn toàn trao phó cuộc đời, tương lai và hy vọng của ông cho lời hứa của Thiên Chúa, ông không chút hồ nghi, không tính toán, không oán trách Thiên Chúa, cho dù có nhiều lúc đau khổ tan nát cõi lòng. Cũng thế Thánh vương Đavít, cũng đã sống trọn vẹn đức tin vào thiên Chúa, cả những khi vô cùng nhục nhã, lên voi xuống chó, sống chui sống nhủi, bị những kẻ vô lại khạc nhổ chứi bới, vậy mà ông vẫn tin và không hề mở niệng than trách Thiên chúa và ông nhận ra rằng: tất cả là vì lỗi của tôi, nên Thiên chúa đã xử với tôi như thế.
Thưa quý OBACE, Thiên Chúa sẽ trả lại cho những kẻ tin trung bằng tình yêu thương trung tín của Ngài, vì tin, nên Apbraham được trở thành cha của những kẻ có lòng tin, ông được trở nên như bạn hữu của Thiên Chúa; Đavít, nhờ tin mà trở thành kẻ Chúa yêu thương và còn hứa sẽ lập cho ông một triều đại trường tồn mại mãi; và cũng thế, vì trung thành với đức tin mà Giuse được Thiên Chúa tín nhiệm trao phó con của Ngài cho ông chăm sóc, cho Giuse được cộng tác một cách hết sưc chặt chẽ với chương trình cứu độ của Thiên Chúa.
Chúng ta đang sống trong Năm Đức Tin, mỗi người được mời gọi làm mới lại đức tin của mình, củng cố và làm cho đức tin của mình nên vững chắc trước những sóng gió và sự tấn công của con người và của thế giới, của khoa học và của các trào lưu tư tương hiện nay, bằng việc siêng năng học hỏi suy gẫm Lời Chúa và Giáo lý của Hội Thánh. Các bậc làm cha mẹ hãy noi gương thánh Giuse: không chỉ củng cố đức tin của mình để có thể vượt qua những thử thách sóng gió của cuộc sống gia đình, mà còn phải trở nên thày dạy đức tin cho con cái trong gia đình, biết giải quyết các khó khăn trong cuộc sống gia đình trong cái nhìn đức tin và theo giáo huấn của giáo hội. Mỗi người hãy củng cố đức tin của mình bằng việc tham dự một cách thường xuyên các cử hành phụng vụ của giáo Hội, siêng năng lãnh nhận các bí tích nhất là bí tích Giải tội và Thánh Thể, vì các cử hành phụng vụ của Giáo Hội là cách thế bày tỏ đức tin của Giáo Hội và của mỗi cá nhân trong sự gắn bó với Giáo hội, và cũng là cách thế để nuôi dưỡng và củng cố đức tin của mỗi người chúng ta.
Qua lời bầu cử của Thánh Giuse, xin Chúa thêm đức tin cho mỗi người để chúng ta có thể nên giống như thánh nhân trở thành những con người thực hành đức tin trong xã hội hôm nay. Amen.